Chương 128: Trận chiến trung cấp
Loạn
08/06/2018
Hiển nhiên là tên nam tử mặc trang phục cổ trang kia muốn phóng thích ra kỹ năng trung cấp thì cũng cần có một chút thời gian. Tốc độ phóng
thích kỹ năng của hắn nhanh hơn Mạc Phàm rất là nhiều. Mà có một điều
quan trọng nhất đó chính là hắn tự kết nối hạt sao tạo thành một cái
Tinh Chi Đồ hoàn chỉnh. Điều này Mạc Phàm vẫn chưa thể làm được…..
Ba người kia vừa tản ra. Ngay lập tức một quả đấm lửa khổng lồ liền được phóng thích ra.
Nhất thời ngọn núi nho nhỏ này chấn động dữ dội giống như kiểu nó không chịu đựng được lực lượng của quả đấm lửa này vậy.
Sóng nhiệt từ quả đấm lửa hung hăng lan tràn ra xung quanh. Cây cối xung quanh không chịu đựng được lực lượng này nhanh chóng ngã rạp. Lá cây rơi xào xạc, bốc cháy rừng rực….
Hỏa Quyền nhanh chóng tàn phá mọi thứ. Nhóm Thợ săn Ma pháp sư thấy vậy liền hoảng sợ, vội vàng lui ra ngoài. Chỉ có tên nam tử đội mũ cao bồi là đứng im tại chỗ. Hắn không hề có ý định tránh né. Thậm chí trong đôi mắt hắn còn hiện ra sự khinh thường!
” Nham Chắn – Lân Thạch!”
Tên nam tử đội mũ cao bồi kia hét lên một tiếng. Song chưởng hung hăng đẩy ra phía trước!
Một bức tường bằng nham thạch liền xuất hiện bên trong ngọn lửa đỏ rực kia. Một bức tường nham thạch đá lởm chởm hình vòng cung liền xuất hiện trước mặt nam tử kia!
Nó giống như là một ngọn núi nham thạch đá lởm chởm nhỏ che chắn ở trước mặt mọi người. Bức tường này khá dày và cao,nhìn có vẻ rất là kiên cố.
Mạc Phàm cứ tưởng Hỏa Quyền khổng lồ kia oanh trúng bức tường sẽ tạo thành một lỗ thủng to đùng trên cái bức tường này. Không ngờ nó chỉ tạo thành một cái hố lõm vào mà thôi.
Còn sóng lửa thì đập vào giữa bức tường. Sau đó lan tràn ra hai bên bức tường nham thạch hình vòng cung kia. Nó không thể nào gây bỏng cho người đứng đằng sau bức tường nham thạch đó được!
Mạc Phàm nhìn thấy một màn như vậy liền há hốc mồm kinh ngạc.
Uy lực của Liệt Quyền như thế nào? Mạc Phàm là người hiểu rõ nó nhất.
Trung tâm của ngọn lửa là nơi có nhiệt độ cao nhất. Nó nóng đến nỗi có thể đem tường của tòa nhà đốt thành tro bụi. Giả sử có một ngôi nhà trệt va chạm vào Hỏa Quyền, thì ngôi nhà đó sẽ nát bấy ngay lập tức.
Thế nhưng Liệt Quyền mạnh mẽ như vậy lại bị bức tường nham thạch này chặn lại hoàn toàn. Còn tên nam tử đội mũ cao bồi kia thì một cọng lông cũng không có bị mất. Hắn hoàn toàn không có chuyện gì trước Hỏa Quyền khổng lồ kia!
” Kỹ năng trung cấp Nham hệ – Nham Chắn. Đây là một kỹ năng phòng ngự mạnh nhất trong trung cấp.”
Lão sư Đường Nguyệt có vẻ rất là am hiểu cảnh giới trung cấp, liền nhanh chóng giải thích cho Mạc Phàm hiểu thêm về cái cảnh giới trung cấp đang còn xa lạ kia.
” Quả thật rất là kinh khủng!”
Mạc Phàm thở dài nói.
Ở cảnh giới sơ cấp, mọi người cũng chỉ có một cái kỹ năng mà thôi. Trong những trận ma pháp quyết đấu thì trận đấu này không khác nào là một trận đánh nhau giáp lá cà. Khi đó trận đấu giữa hai người chính là người tung ra 1 kỹ năng, ta tung ra một kỹ năng qua lại với nhau mà thôi.
Còn khi tới trung cấp, mỗi người sẽ có 4 cái kỹ năng ma pháp. Và trận ma pháp quyết đấu sẽ trở thành chiêu triệt chiêu. Hay có nghĩa là người dùng kỹ năng tấn công thì ta dùng kỹ năng phòng thủ.
Nhóm Thợ săn Ma pháp sư kia mặc dù không xuất thân từ danh môn. Nhưng nhóm của bọn họ lại phối hợp với nhau rất là ăn ý.
Sau khi nam tử đội mũ cao bồi phòng ngự xong. Tên nam tử mặt thẹo được sự che chở của Nham Chắn cũng nhanh chóng hoàn thành trung cấp Phong hệ ma pháp của mình.
” Phong Bàn – Long Quyển.”
Trong thoáng chốc, tất cả không khí trong khu vực xung quanh đập chứa nước này liền không thấy ba động nữa. Không khí như bị đè nén lại, giống như bị thứ gì đó hút đi vậy. Lá cây bay rào rạc. Cát bụi bay mù mịt.
” Huýt Huýt Huýt Huýt~~~~~~~~~~”
Đột nhiên có một cơn Cuồng phong xuất hiện.
Không khí đang còn nóng hừng hực do sóng nhiệt từ Hỏa Quyền lan tràn ra xung quanh liền bị cơn cuồng phong này làm cho tiêu tan. Ngay sau đó, một dòng khí lưu điên cuồng, xoay tròn tụ tập về một chỗ xung quanh đập chứa nước bán kính 100 thước. Khí lưu đổ về càng lúc càng nhiều. Nó xoay tròn mãnh liệt tạo thành một cơn cuồng phong khổng lồ rất là đáng sợ!
Cơn cuồng phong khổng lồ xuất hiện liền cuốn phăng tất cả mọi thứ ở xung quanh. Nó không khác gì một con rồng khổng lồ từ dưới mặt đất bay lên vậy. Ngay đến cả cây cối xung quanh cũng không thể nào thừa nhận nổi lực lượng này, bị bật gốc rễ, và bị cơn cuồng phong này cuốn lên không trung!
Cuồng phong mù mịt khiến cho Mạc Phàm không thể nhìn thấy rõ tình huống trong đập chứa nước lúc này như thế nào. Ở nơi đó chỉ có cơn cuồng phong do Phong Bàn – Long quyển tạo ra mà thôi. Nó giống như một con quái thú hung mãnh xổng chuồng, bất thình lình xuất hiện vậy. Khí thế rất là dữ dội như muốn dời sông lấp biển. Nó quấy đảo mọi thứ xung quanh tạo thành một đống hỗn loạn.
Ngày trước, cái kỹ năng trung cấp Phong hệ này Mạc Phàm cũng đã được nhìn thấy rồi. Thế nhưng lúc này được nhìn thấy lại một lần nữa, thế mà nội tâm hắn vẫn bị chấn động không dứt. Sơ cấp Phong Quỹ nếu như so sánh với nó thì nó không khác gì một con khủng long bạo chúa. Nó vẫn mạnh mẽ, và có lực phá hoại vẫn đáng sợ như trước!
Sau khi Long Quyển chấm dứt. Khu vực đập chứa nước kia hoàn toàn bị biến dạng. Cây cối đổ ngổn ngang. Cát đá tùm lum, có ở khắp mọi nơi.
Mà trung tâm đống hỗn độn kia lại chính là bốn gã Đông Phương Thế Gia. Hình như bọn họ vừa dùng ma cụ để ngăn chặn lại cơn cuồng phong này thì phải. Cơn cuồng phong còn chưa chấm dứt thì đã bị bọn họ dùng ma cụ thổi bay lên bầu trời. Nếu không làm như vậy thì kỹ năng Long Quyển này chắc chắn sẽ khiến cho bọn họ gặp nguy hiểm tới tính mạng!
Bọn họ chống lại cơn cuồng phong kia nhìn có vẻ rất là chật vật. Lúc này, trên khuôn mặt nam tử mặc cổ trang kia hình như rất là tức giận.
Trận chiến lúc này đã tới giai đoạn gay cấn rồi. Bởi vì lúc này song phương hoàn toàn tức giận. Tất cả các kỹ năng Trung cấp ma pháp đều được bọn họ phóng thích ra hết, không còn kiêng dè giữ lại nữa. May mà Mạc Phàm và Đường Nguyệt đã rút lui khỏi khu vực kia tầm 50-60 mét chứ không thì bị vạ lây rồi.
Cả hai bên chiến đấu liên tục trong vòng 10 phút. Tất cả các lá bài tẩy ma cụ đều được bọn họ mang ra xài hết. Cuối cùng nam tử mặc cổ trang kia thi triển ra trảm ma cụ. Hắn dùng một đòn đánh bay phòng ngự Nham Chắn của tên nam tử đội mũ cao bồi kia. Đem người này chấn bay ra ngoài, cách xa nhóm thợ săn ma pháp sư rất xa.
Một khi có người bị công phá, thì sự phối hợp của nhóm thợ săn liền trở nên yếu ớt đi hẳn. Do vậy, bốn gã Trung cấp ma pháp sư của Đông Phương Thế Gia nhanh chóng đánh bại từng người một trong nhóm thợ săn kia.
” Hôm nay, ta nể tình các ngươi là người của liên minh thợ săn nên tha cho một mạng. Các người khôn hồn thì cút khỏi đây ngay lập tức, bằng không đừng trách bọn ta biến các người thành tro bụi. Cho dù Thẩm Phát có biết bọn người đến đây thì bọn họ cũng không thể nào tìm thấy chứng cứ nào đâu!”
Nam tử mặc cổ trang gầm lên một câu. Một đoàn lửa cực nóng màu vàng liền xuất hiện trên lòng bàn tay của hắn!
Lúc này, đám người Phan Hùng mặc dù vô cùng tức giận nhưng bọn họ cũng không còn sức mà chống cự lại. Không phải tài nghệ bọn họ không bằng người ta. Mà do cái đám thế gia này trang bị ma cụ đầy người.
Bọn họ vất vả sử dụng kinh nghiệm và kỹ xảo phóng thích mới có thể áp chế được đối phương. Thế nhưng kết quả là bị ma cụ hóa giải dễ dàng!
Lúc này, sự khác biệt giữa thế gia và cỏ rác được thể hiện ra khá là rõ nét.
“Chúng ta đi!”
Phan hùng cắn răng một cái. Sau đó đỡ mấy tên đồng đội bị oanh cho hôn mê bất tỉnh ở bên cạnh kia dậy.
Cũng may cho bọn họ, là không có một ai chết cả. Thực tế thì người của Đông Phương Thế Gia hoàn toàn có cơ hội giết chết đám thợ săn kia. Nhưng do bọn họ kiêng kỵ Thẩm Phán biết nên mới không có ra tay hạ sát thủ.
Đối với những ma pháp sư ở bên ngoài mà nói thì chuyện tranh đoạt bảo vật chém giết nhau là chuyện rất chi là bình thường. Hầu hết tất cả bọn họ đều đã từng giết người. Cho nên khi so sánh giá trị giữa Linh Chủng Hỏa Hệ và tính mạng. Thì bọn họ quyết định chọn tính mạng của mình. Dù sao thì tính mạng của mình vẫn quan trọng hơn cả.
Đám thợ săn nhanh chóng rút lui. Dù sao thì bọn họ không còn lực chiến đấu nữa cho nên ở lại đây cũng không có tác dụng gì.
Đám người Đông Phương Thế Gia nhìn thấy đám cạnh tranh với mình đã rời đi, liền thở phào nhẹ nhõm.
” Mẹ kiếp. Nếu như bọn hắn liều chết đánh tiếp với chúng ta nữa thì không khéo chúng ta sẽ bị tổn thất rất lớn. Tinh Vân của ta muốn khô kiệt tới nơi rồi.”
Một tên có đầu tóc như công tử nói.
” Đúng vậy! Đúng vậy! Cũng may nhờ có lão đại ra tay dọa nạt bọn nó, khiến cho bọn nó sợ mà rút! Vì vậy chúng ta mới được an toàn!”
Mà lúc này tên nam tử mặc cổ trang kia cảm thấy rất là buồn bực trong người. Cái bọn thợ săn suốt ngày chiến đấu với yêu ma này năng lực thực chiến của bọn họ quả nhiên rất là mạnh. Bọn họ mạnh hơn nhóm người của hắn rất là nhiều. Cũng may lần này hắn mang tới đây đều là tinh anh trong thế gia. Nếu không thì có lẽ hắn đã thua đám người này rồi. Quả nhiên Liên minh thợ săn không phải dễ chọc!
Ba người kia vừa tản ra. Ngay lập tức một quả đấm lửa khổng lồ liền được phóng thích ra.
Nhất thời ngọn núi nho nhỏ này chấn động dữ dội giống như kiểu nó không chịu đựng được lực lượng của quả đấm lửa này vậy.
Sóng nhiệt từ quả đấm lửa hung hăng lan tràn ra xung quanh. Cây cối xung quanh không chịu đựng được lực lượng này nhanh chóng ngã rạp. Lá cây rơi xào xạc, bốc cháy rừng rực….
Hỏa Quyền nhanh chóng tàn phá mọi thứ. Nhóm Thợ săn Ma pháp sư thấy vậy liền hoảng sợ, vội vàng lui ra ngoài. Chỉ có tên nam tử đội mũ cao bồi là đứng im tại chỗ. Hắn không hề có ý định tránh né. Thậm chí trong đôi mắt hắn còn hiện ra sự khinh thường!
” Nham Chắn – Lân Thạch!”
Tên nam tử đội mũ cao bồi kia hét lên một tiếng. Song chưởng hung hăng đẩy ra phía trước!
Một bức tường bằng nham thạch liền xuất hiện bên trong ngọn lửa đỏ rực kia. Một bức tường nham thạch đá lởm chởm hình vòng cung liền xuất hiện trước mặt nam tử kia!
Nó giống như là một ngọn núi nham thạch đá lởm chởm nhỏ che chắn ở trước mặt mọi người. Bức tường này khá dày và cao,nhìn có vẻ rất là kiên cố.
Mạc Phàm cứ tưởng Hỏa Quyền khổng lồ kia oanh trúng bức tường sẽ tạo thành một lỗ thủng to đùng trên cái bức tường này. Không ngờ nó chỉ tạo thành một cái hố lõm vào mà thôi.
Còn sóng lửa thì đập vào giữa bức tường. Sau đó lan tràn ra hai bên bức tường nham thạch hình vòng cung kia. Nó không thể nào gây bỏng cho người đứng đằng sau bức tường nham thạch đó được!
Mạc Phàm nhìn thấy một màn như vậy liền há hốc mồm kinh ngạc.
Uy lực của Liệt Quyền như thế nào? Mạc Phàm là người hiểu rõ nó nhất.
Trung tâm của ngọn lửa là nơi có nhiệt độ cao nhất. Nó nóng đến nỗi có thể đem tường của tòa nhà đốt thành tro bụi. Giả sử có một ngôi nhà trệt va chạm vào Hỏa Quyền, thì ngôi nhà đó sẽ nát bấy ngay lập tức.
Thế nhưng Liệt Quyền mạnh mẽ như vậy lại bị bức tường nham thạch này chặn lại hoàn toàn. Còn tên nam tử đội mũ cao bồi kia thì một cọng lông cũng không có bị mất. Hắn hoàn toàn không có chuyện gì trước Hỏa Quyền khổng lồ kia!
” Kỹ năng trung cấp Nham hệ – Nham Chắn. Đây là một kỹ năng phòng ngự mạnh nhất trong trung cấp.”
Lão sư Đường Nguyệt có vẻ rất là am hiểu cảnh giới trung cấp, liền nhanh chóng giải thích cho Mạc Phàm hiểu thêm về cái cảnh giới trung cấp đang còn xa lạ kia.
” Quả thật rất là kinh khủng!”
Mạc Phàm thở dài nói.
Ở cảnh giới sơ cấp, mọi người cũng chỉ có một cái kỹ năng mà thôi. Trong những trận ma pháp quyết đấu thì trận đấu này không khác nào là một trận đánh nhau giáp lá cà. Khi đó trận đấu giữa hai người chính là người tung ra 1 kỹ năng, ta tung ra một kỹ năng qua lại với nhau mà thôi.
Còn khi tới trung cấp, mỗi người sẽ có 4 cái kỹ năng ma pháp. Và trận ma pháp quyết đấu sẽ trở thành chiêu triệt chiêu. Hay có nghĩa là người dùng kỹ năng tấn công thì ta dùng kỹ năng phòng thủ.
Nhóm Thợ săn Ma pháp sư kia mặc dù không xuất thân từ danh môn. Nhưng nhóm của bọn họ lại phối hợp với nhau rất là ăn ý.
Sau khi nam tử đội mũ cao bồi phòng ngự xong. Tên nam tử mặt thẹo được sự che chở của Nham Chắn cũng nhanh chóng hoàn thành trung cấp Phong hệ ma pháp của mình.
” Phong Bàn – Long Quyển.”
Trong thoáng chốc, tất cả không khí trong khu vực xung quanh đập chứa nước này liền không thấy ba động nữa. Không khí như bị đè nén lại, giống như bị thứ gì đó hút đi vậy. Lá cây bay rào rạc. Cát bụi bay mù mịt.
” Huýt Huýt Huýt Huýt~~~~~~~~~~”
Đột nhiên có một cơn Cuồng phong xuất hiện.
Không khí đang còn nóng hừng hực do sóng nhiệt từ Hỏa Quyền lan tràn ra xung quanh liền bị cơn cuồng phong này làm cho tiêu tan. Ngay sau đó, một dòng khí lưu điên cuồng, xoay tròn tụ tập về một chỗ xung quanh đập chứa nước bán kính 100 thước. Khí lưu đổ về càng lúc càng nhiều. Nó xoay tròn mãnh liệt tạo thành một cơn cuồng phong khổng lồ rất là đáng sợ!
Cơn cuồng phong khổng lồ xuất hiện liền cuốn phăng tất cả mọi thứ ở xung quanh. Nó không khác gì một con rồng khổng lồ từ dưới mặt đất bay lên vậy. Ngay đến cả cây cối xung quanh cũng không thể nào thừa nhận nổi lực lượng này, bị bật gốc rễ, và bị cơn cuồng phong này cuốn lên không trung!
Cuồng phong mù mịt khiến cho Mạc Phàm không thể nhìn thấy rõ tình huống trong đập chứa nước lúc này như thế nào. Ở nơi đó chỉ có cơn cuồng phong do Phong Bàn – Long quyển tạo ra mà thôi. Nó giống như một con quái thú hung mãnh xổng chuồng, bất thình lình xuất hiện vậy. Khí thế rất là dữ dội như muốn dời sông lấp biển. Nó quấy đảo mọi thứ xung quanh tạo thành một đống hỗn loạn.
Ngày trước, cái kỹ năng trung cấp Phong hệ này Mạc Phàm cũng đã được nhìn thấy rồi. Thế nhưng lúc này được nhìn thấy lại một lần nữa, thế mà nội tâm hắn vẫn bị chấn động không dứt. Sơ cấp Phong Quỹ nếu như so sánh với nó thì nó không khác gì một con khủng long bạo chúa. Nó vẫn mạnh mẽ, và có lực phá hoại vẫn đáng sợ như trước!
Sau khi Long Quyển chấm dứt. Khu vực đập chứa nước kia hoàn toàn bị biến dạng. Cây cối đổ ngổn ngang. Cát đá tùm lum, có ở khắp mọi nơi.
Mà trung tâm đống hỗn độn kia lại chính là bốn gã Đông Phương Thế Gia. Hình như bọn họ vừa dùng ma cụ để ngăn chặn lại cơn cuồng phong này thì phải. Cơn cuồng phong còn chưa chấm dứt thì đã bị bọn họ dùng ma cụ thổi bay lên bầu trời. Nếu không làm như vậy thì kỹ năng Long Quyển này chắc chắn sẽ khiến cho bọn họ gặp nguy hiểm tới tính mạng!
Bọn họ chống lại cơn cuồng phong kia nhìn có vẻ rất là chật vật. Lúc này, trên khuôn mặt nam tử mặc cổ trang kia hình như rất là tức giận.
Trận chiến lúc này đã tới giai đoạn gay cấn rồi. Bởi vì lúc này song phương hoàn toàn tức giận. Tất cả các kỹ năng Trung cấp ma pháp đều được bọn họ phóng thích ra hết, không còn kiêng dè giữ lại nữa. May mà Mạc Phàm và Đường Nguyệt đã rút lui khỏi khu vực kia tầm 50-60 mét chứ không thì bị vạ lây rồi.
Cả hai bên chiến đấu liên tục trong vòng 10 phút. Tất cả các lá bài tẩy ma cụ đều được bọn họ mang ra xài hết. Cuối cùng nam tử mặc cổ trang kia thi triển ra trảm ma cụ. Hắn dùng một đòn đánh bay phòng ngự Nham Chắn của tên nam tử đội mũ cao bồi kia. Đem người này chấn bay ra ngoài, cách xa nhóm thợ săn ma pháp sư rất xa.
Một khi có người bị công phá, thì sự phối hợp của nhóm thợ săn liền trở nên yếu ớt đi hẳn. Do vậy, bốn gã Trung cấp ma pháp sư của Đông Phương Thế Gia nhanh chóng đánh bại từng người một trong nhóm thợ săn kia.
” Hôm nay, ta nể tình các ngươi là người của liên minh thợ săn nên tha cho một mạng. Các người khôn hồn thì cút khỏi đây ngay lập tức, bằng không đừng trách bọn ta biến các người thành tro bụi. Cho dù Thẩm Phát có biết bọn người đến đây thì bọn họ cũng không thể nào tìm thấy chứng cứ nào đâu!”
Nam tử mặc cổ trang gầm lên một câu. Một đoàn lửa cực nóng màu vàng liền xuất hiện trên lòng bàn tay của hắn!
Lúc này, đám người Phan Hùng mặc dù vô cùng tức giận nhưng bọn họ cũng không còn sức mà chống cự lại. Không phải tài nghệ bọn họ không bằng người ta. Mà do cái đám thế gia này trang bị ma cụ đầy người.
Bọn họ vất vả sử dụng kinh nghiệm và kỹ xảo phóng thích mới có thể áp chế được đối phương. Thế nhưng kết quả là bị ma cụ hóa giải dễ dàng!
Lúc này, sự khác biệt giữa thế gia và cỏ rác được thể hiện ra khá là rõ nét.
“Chúng ta đi!”
Phan hùng cắn răng một cái. Sau đó đỡ mấy tên đồng đội bị oanh cho hôn mê bất tỉnh ở bên cạnh kia dậy.
Cũng may cho bọn họ, là không có một ai chết cả. Thực tế thì người của Đông Phương Thế Gia hoàn toàn có cơ hội giết chết đám thợ săn kia. Nhưng do bọn họ kiêng kỵ Thẩm Phán biết nên mới không có ra tay hạ sát thủ.
Đối với những ma pháp sư ở bên ngoài mà nói thì chuyện tranh đoạt bảo vật chém giết nhau là chuyện rất chi là bình thường. Hầu hết tất cả bọn họ đều đã từng giết người. Cho nên khi so sánh giá trị giữa Linh Chủng Hỏa Hệ và tính mạng. Thì bọn họ quyết định chọn tính mạng của mình. Dù sao thì tính mạng của mình vẫn quan trọng hơn cả.
Đám thợ săn nhanh chóng rút lui. Dù sao thì bọn họ không còn lực chiến đấu nữa cho nên ở lại đây cũng không có tác dụng gì.
Đám người Đông Phương Thế Gia nhìn thấy đám cạnh tranh với mình đã rời đi, liền thở phào nhẹ nhõm.
” Mẹ kiếp. Nếu như bọn hắn liều chết đánh tiếp với chúng ta nữa thì không khéo chúng ta sẽ bị tổn thất rất lớn. Tinh Vân của ta muốn khô kiệt tới nơi rồi.”
Một tên có đầu tóc như công tử nói.
” Đúng vậy! Đúng vậy! Cũng may nhờ có lão đại ra tay dọa nạt bọn nó, khiến cho bọn nó sợ mà rút! Vì vậy chúng ta mới được an toàn!”
Mà lúc này tên nam tử mặc cổ trang kia cảm thấy rất là buồn bực trong người. Cái bọn thợ săn suốt ngày chiến đấu với yêu ma này năng lực thực chiến của bọn họ quả nhiên rất là mạnh. Bọn họ mạnh hơn nhóm người của hắn rất là nhiều. Cũng may lần này hắn mang tới đây đều là tinh anh trong thế gia. Nếu không thì có lẽ hắn đã thua đám người này rồi. Quả nhiên Liên minh thợ săn không phải dễ chọc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.