Chương 369: Truy binh
Loạn
01/11/2019
Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng
Mạc Phàm cùng Đường Nguyệt 2 người đều là Ám ảnh hệ pháp sư.
Vì vậy tại thời điểm đối phương phát công kích một lần nữa, 2 người song song chìm vào trong bóng đen dưới mặt đất, sau đó nhanh chóng di chuyển về phía Tật Tinh Lang đang bị trói buộc.
Đối phương nhìn ra Mạc Phàm cùng Đường Nguyệt đang muốn giải cứu Tật Tinh Lang, vì vậy không hề keo kiệt ma năng, trực tiếp vận dụng trung cấp Mộc Hệ ma pháp, chế tạo một mảnh Khôn chi lâm xung quanh Tật Tinh Lang, căn bản không cho bọn họ cơ hội giải thoát cho Tật Tinh Lang để bỏ trốn.
Tên kia thật sự rất thông minh, bản tôn không lộ diện, chỉ sử dụng Mộc Hệ ma pháp tới kiềm chế, rõ ràng cho thấy hắn chỉ đang cố gắng quấy rối 2 người Mạc Phàm để chờ tiếp viện.
Cách làm này của hắn cũng khá là sáng suốt, Đường Nguyệt đã là Cao cấp Ma pháp sư, nếu tên kia dám xuất đầu lộ diện thì chắc chắn sẽ bị Đường Nguyệt lão sư giết chết trong chớp nhoáng.
Cách Đường Nguyệt vận dụng Độn Ảnh, so với khi Mạc Phàm sử dụng còn muốn khéo léo hơn vài phần, thậm chí nàng còn có thể đột ngột gia tốc để phân hóa ra hai cái tàn ảnh hư hư thật thật để đánh lừa kẻ địch.
Hai cái tàn ảnh này hiện tại đang thay thế cho thân ảnh của Mạc Phàm, lượn vòng xung quanh Khôn chi lâm để đánh lạc hướng tên Mộc Hệ pháp sư kia, chỉ cần Đường Nguyệt không hiện thân, thì tên Mộc Hệ pháp sư kia từ đầu đến cuối sẽ luôn cho rằng đó là hai người Mạc Phàm cùng Đường Nguyệt.
Mạc Phàm đã sớm lợi dụng bóng tối để rời khỏi phạm vi của Khôn chi lâm, sau đó dùng ý niệm của mình để cảm giác ba động ma pháp, rất nhanh liền phong tỏa được vị trí của tên Mộc Hệ pháp sư kia.
Vén ra một bụi cỏ rậm rạp phía trước, Mạc Phàm nhìn thấy một vị nữ thẩm phán viên tập sự đang đứng giữa một trảng cỏ hơi trũng xuống, hai tay của nàng không ngừng vũ động, có nhàn nhạt lục sắc quang mang lượn lờ xung quanh, Tinh Quỹ cùng với Tinh Đồ đều là thường xuyên hiện ra...
Không thể không nói, cô gái thẩm phán viên tập sự này đúng là cao thủ, năng lực thao túng Mộc Hệ mạnh hơn Mục Nô Kiều rất nhiều!
Chỉ có điều, nàng lại không nhận ra được Mạc Phàm đang lợi dụng Độn Ảnh lặng lẽ tiến đến gần.
“Ở chỗ này không có gì ăn đi!” Thân ảnh của Mạc Phàm từ từ hiện lên, Ám Ảnh hệ tinh đồ lặng yên không tiếng động ở dưới chân hắn hiện lên.
“Người nào!” Nữ thẩm phán viên tập sự này thật đúng là cao thủ trong cao thủ, khi Mạc Phàm mới vừa phác hoạ xong tinh quỹ thì nàng liền đánh hơi được hắc ám khí tức ép tới gần!
“Tiểu Long Nữ, ta là Doãn Chí Bình của nàng đây!” Mạc Phàm dâm đãng mười phần cười tà nói.
Hắn niết nhẹ Cự Ảnh Đinh trong lòng bàn tay, khiến nó yên ắng truyền ra đồng thời với tiếng cười phóng đãng của hắn, bình tĩnh đến mức ngay cả một cọng cỏ cũng không bị kinh động, càng giống như một thứ vũ khí không hề tồn tại trên đời này.
“Đồ vô sỉ!” Vị nữ thẩm phán viên tập sự kia tức giận nói.
Nàng ta xoay chuyển ánh mắt, hai tay điều khiển dây leo xung quanh, nhanh chóng phong tỏa vị trí hiện thời của Mạc Phàm.
Khi đám dây leo kia vừa muốn xuất thủ, bất chợt một cỗ khí tức lạnh lẽo như băng từ ngực của nàng xuyên qua, khiến cho nữ thẩm phán viên tập sự cảm thấy cả người đều run lên. Cỗ hơi thở hắc ám này lạnh đến mức xuyên vào tận sâu trong linh hồn, thoáng cái giống như đã đóng đinh vào mệnh môn trong linh hồn của nàng, khiến cho nàng không dám…nhúc nhích một chút nào!
Phần lớn các Ma Pháp kỹ năng của các hệ khác chỉ có thể trói buộc và khống chế thân thể của yêu ma cũng như pháp sư, chỉ có duy nhất Ám ảnh hệ Cự Ảnh Đinh là có thêm hiệu quả giam cầm tâm thần, có thể nói đây là lần đầu tiên Mạc Phàm sử dụng Cự Ảnh Đinh cấp bậc hai, không ngờ đối tượng đầu tiên mà hắn sử dụng lên lại là một vị nữ thẩm phán viên tập sự ở một nơi rừng núi hoang vắng như vậy a.
Thân thể bị trói buộc, tâm thần bị giam cầm, nữ thẩm phán viên tập sự kia thật sự là kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay rồi, nếu hiện tại có thời gian rảnh rỗi, Mạc Phàm cũng không ngại vâng theo lời dạy Kim Dung thảo luận nhân sinh muôn màu với cô gái kia suốt đêm đâu a, nhưng bây giờ thời gian quả thực quá cấp bách, Mạc Phàm còn có một cô nãi nãi mang theo một đầu siêu Boss phải phục vụ đây này.
“Mỹ nữ, có duyên gặp lại.” Mạc Phàm đùa giỡn một câu, sau đó thân thể nhanh chóng hóa thành một đoàn bóng đen chìm vào trong đồng cỏ ngập tràn ánh trăng này.
Nữ thẩm phán viên tập sự tức giận ngưng mắt nhìn theo thân ảnh Mạc Phàm, nhưng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy nụ cười mơ hồ của tên kia dần dần tan biến trong bóng tối.
...
Trở lại vị trí hiện thời của Đường Nguyệt cùng với Tật Tinh Lang, Mạc Phàm phát hiện Đường Nguyệt lão sư đã đem Tật Tinh Lang từ giữa đống dây leo chằng chịt kia cứu ra.
“Nó bị thương rồi, về sau chúng ta phải tự mình đi bộ thôi.” Đường Nguyệt chỉ tay vào 4 cái chân của Tật Tinh Lang đã bị những đầu dây leo kia quất cho te tua xơ mướp nói.
“Cô nàng kia thật là lợi hại, chỉ cần ra tay một cái liền đem Triệu Hoán Thú của em chơi tới bị thương như vậy rồi.” Mạc Phàm nói
“Có thể được chọn làm thẩm phán viên tập sự, đều là những người xuất sắc trong một lĩnh vực nào đó, em chớ có khinh địch đó.” Đường Nguyệt dặn dò Mạc Phàm nói.
“Ừ!” Mạc Phàm gật đầu một cái.
Không có Tật Tinh Lang, hai người bọn họ chỉ có thể sử dụng Độn Ảnh để tiếp tục tiến về phía trước.
Khu vực này có đông đảo cỏ cây cao bằng đầu người, cây cỏ cao như cây, dưới ánh trăng liền tạo ra những cái bóng hết sức rõ ràng, chỉ cần có đầy đủ ma năng, hai người bọn họ liền có thể lợi dụng những cái bóng này để tiềm hành bí mật.
Dưới ánh trăng, thân ảnh của hai người giống như là những cái bóng do chim chóc xẹt qua trên không trung lưu lại, luôn là từ bụi cỏ cao này đến một bụi cỏ cao khác lóe lên một cái rồi biến mất, tốc độ nhanh vô cùng.
Nhưng mà, khiến cho hắn làm sao cũng không nghĩ tới chính là, vị trí phía sau bọn hắn không tới một km vị trí bất ngờ xuất hiện mấy đôi cánh đang bay tới.
Hai người bọn họ cho dù tốc độ có mau hơn thì cũng không thể nhanh bằng đám người có thể bay lượn được, điều này làm cho Mạc Phàm nở một nụ cười khổ, không khỏi đối với Đường Nguyệt lão sư nói: “Đại gia hỏa của cô có phải là ngủ gật rồi hay không, nếu không làm sao lại không phát hiện được loại pháp sư có cánh này a, loại pháp sư cấp bậc này em không thể đối phó được đâu.”
“Yên tâm, bọn họ không thể nào là cao cấp pháp sư được. Hẳn là một tên thẩm phán viên tập sự sở hữu Dực ma cụ cùng một tên Triệu Hoán hệ pháp sư sở hữu một đầu Triệu Hoán Thú có khả năng bay lượn.” Đường Nguyệt nói.
Mạc Phàm nghe xong những lời này liền không cảm thấy tâm linh được an ủi tốt hơn một chút nào.
Một cái thẩm phán viên tập sự liền nắm giữ Dực ma cụ!
Mạc Phàm biết rõ một cái Dực ma cụ đắt tiền như thế nào a, trong lĩnh vực trung cấp pháp sư căn bản là không có người nào có khả năng sở hữu được, tên thẩm phán viên tập sự biết bay kia rốt cuộc có của cải dầy tới trình độ nào, mới có thể ở cấp bậc này sở hữu thứ siêu cấp xa xỉ phẩm như Dực ma cụ này được.
Ngoài ra, loại Triệu Hoán Thú có thể bay lượn, giá cả toàn bộ đều từ 50 triệu trở lên, là một tên Triệu Hoán hệ pháp sư, loại chuyện này Mạc Phàm sớm đã nghe ngóng, Thẩm Phán Hội mẹ nó là một cái địa phương yêu nghiệt gì a, lại có người nắm giữ bay lượn loại Triệu Hoán Thú.
“Là một đầu Phong Vũ Tước, hình như là tiến giai kỳ.” Đường Nguyệt ngưng mắt nhìn chằm chằm sinh vật đang phản xạ ánh trăng dưới bầu trời sao kia.
“Nô bộc cấp tiến giai kỳ sao?” Mạc Phàm hỏi một câu.
“Ngươi nói xem?”
“...”
Mạc Phàm thật muốn chửi má nó rồi, chỉ mới là một đám thẩm phán viên tập sự, vậy mà từng đứa đều có thực lực biến thái như thế, cũng còn may là thông qua cảm giác của Ma Thiên Xà có thể trực tiếp tránh thoát khỏi thẩm phán viên chân chính, nếu không chỉ với một chút khả năng của mình, thì một tên thẩm phán viên chính thức cũng không đánh lại được.
“Mạc Phàm, cô mới tiến vào cao cấp không bao lâu, có một số ma pháp cao cấp chỉ có thể thông qua Tinh Đồ Chi Thư để thi triển ra. Chờ cô đi đối phó cái đầu Phong Vũ Tước tiến giai kỳ kia cùng với ba gã thẩm phán viên tập sự trên lưng nó một lát, trong lúc đó em hãy đi đối phó tên gia hỏa có Dực ma cụ kia nha.” Đường Nguyệt vẻ mặt ngưng trọng nói.
“Được, em không ưa nhất là loại cường hào này.” Mạc Phàm nói.
Trung cấp pháp sư nắm giữ Dực ma cụ...
Mạc Phàm quả thực không thể tiếp nhận được a, thứ người như vậy nên bị trảo xuống để hắn hung hăng tẩn cho một trận mới được!
* ———————————————————————————————————————————————————–*
Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!
Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.
Mạc Phàm cùng Đường Nguyệt 2 người đều là Ám ảnh hệ pháp sư.
Vì vậy tại thời điểm đối phương phát công kích một lần nữa, 2 người song song chìm vào trong bóng đen dưới mặt đất, sau đó nhanh chóng di chuyển về phía Tật Tinh Lang đang bị trói buộc.
Đối phương nhìn ra Mạc Phàm cùng Đường Nguyệt đang muốn giải cứu Tật Tinh Lang, vì vậy không hề keo kiệt ma năng, trực tiếp vận dụng trung cấp Mộc Hệ ma pháp, chế tạo một mảnh Khôn chi lâm xung quanh Tật Tinh Lang, căn bản không cho bọn họ cơ hội giải thoát cho Tật Tinh Lang để bỏ trốn.
Tên kia thật sự rất thông minh, bản tôn không lộ diện, chỉ sử dụng Mộc Hệ ma pháp tới kiềm chế, rõ ràng cho thấy hắn chỉ đang cố gắng quấy rối 2 người Mạc Phàm để chờ tiếp viện.
Cách làm này của hắn cũng khá là sáng suốt, Đường Nguyệt đã là Cao cấp Ma pháp sư, nếu tên kia dám xuất đầu lộ diện thì chắc chắn sẽ bị Đường Nguyệt lão sư giết chết trong chớp nhoáng.
Cách Đường Nguyệt vận dụng Độn Ảnh, so với khi Mạc Phàm sử dụng còn muốn khéo léo hơn vài phần, thậm chí nàng còn có thể đột ngột gia tốc để phân hóa ra hai cái tàn ảnh hư hư thật thật để đánh lừa kẻ địch.
Hai cái tàn ảnh này hiện tại đang thay thế cho thân ảnh của Mạc Phàm, lượn vòng xung quanh Khôn chi lâm để đánh lạc hướng tên Mộc Hệ pháp sư kia, chỉ cần Đường Nguyệt không hiện thân, thì tên Mộc Hệ pháp sư kia từ đầu đến cuối sẽ luôn cho rằng đó là hai người Mạc Phàm cùng Đường Nguyệt.
Mạc Phàm đã sớm lợi dụng bóng tối để rời khỏi phạm vi của Khôn chi lâm, sau đó dùng ý niệm của mình để cảm giác ba động ma pháp, rất nhanh liền phong tỏa được vị trí của tên Mộc Hệ pháp sư kia.
Vén ra một bụi cỏ rậm rạp phía trước, Mạc Phàm nhìn thấy một vị nữ thẩm phán viên tập sự đang đứng giữa một trảng cỏ hơi trũng xuống, hai tay của nàng không ngừng vũ động, có nhàn nhạt lục sắc quang mang lượn lờ xung quanh, Tinh Quỹ cùng với Tinh Đồ đều là thường xuyên hiện ra...
Không thể không nói, cô gái thẩm phán viên tập sự này đúng là cao thủ, năng lực thao túng Mộc Hệ mạnh hơn Mục Nô Kiều rất nhiều!
Chỉ có điều, nàng lại không nhận ra được Mạc Phàm đang lợi dụng Độn Ảnh lặng lẽ tiến đến gần.
“Ở chỗ này không có gì ăn đi!” Thân ảnh của Mạc Phàm từ từ hiện lên, Ám Ảnh hệ tinh đồ lặng yên không tiếng động ở dưới chân hắn hiện lên.
“Người nào!” Nữ thẩm phán viên tập sự này thật đúng là cao thủ trong cao thủ, khi Mạc Phàm mới vừa phác hoạ xong tinh quỹ thì nàng liền đánh hơi được hắc ám khí tức ép tới gần!
“Tiểu Long Nữ, ta là Doãn Chí Bình của nàng đây!” Mạc Phàm dâm đãng mười phần cười tà nói.
Hắn niết nhẹ Cự Ảnh Đinh trong lòng bàn tay, khiến nó yên ắng truyền ra đồng thời với tiếng cười phóng đãng của hắn, bình tĩnh đến mức ngay cả một cọng cỏ cũng không bị kinh động, càng giống như một thứ vũ khí không hề tồn tại trên đời này.
“Đồ vô sỉ!” Vị nữ thẩm phán viên tập sự kia tức giận nói.
Nàng ta xoay chuyển ánh mắt, hai tay điều khiển dây leo xung quanh, nhanh chóng phong tỏa vị trí hiện thời của Mạc Phàm.
Khi đám dây leo kia vừa muốn xuất thủ, bất chợt một cỗ khí tức lạnh lẽo như băng từ ngực của nàng xuyên qua, khiến cho nữ thẩm phán viên tập sự cảm thấy cả người đều run lên. Cỗ hơi thở hắc ám này lạnh đến mức xuyên vào tận sâu trong linh hồn, thoáng cái giống như đã đóng đinh vào mệnh môn trong linh hồn của nàng, khiến cho nàng không dám…nhúc nhích một chút nào!
Phần lớn các Ma Pháp kỹ năng của các hệ khác chỉ có thể trói buộc và khống chế thân thể của yêu ma cũng như pháp sư, chỉ có duy nhất Ám ảnh hệ Cự Ảnh Đinh là có thêm hiệu quả giam cầm tâm thần, có thể nói đây là lần đầu tiên Mạc Phàm sử dụng Cự Ảnh Đinh cấp bậc hai, không ngờ đối tượng đầu tiên mà hắn sử dụng lên lại là một vị nữ thẩm phán viên tập sự ở một nơi rừng núi hoang vắng như vậy a.
Thân thể bị trói buộc, tâm thần bị giam cầm, nữ thẩm phán viên tập sự kia thật sự là kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay rồi, nếu hiện tại có thời gian rảnh rỗi, Mạc Phàm cũng không ngại vâng theo lời dạy Kim Dung thảo luận nhân sinh muôn màu với cô gái kia suốt đêm đâu a, nhưng bây giờ thời gian quả thực quá cấp bách, Mạc Phàm còn có một cô nãi nãi mang theo một đầu siêu Boss phải phục vụ đây này.
“Mỹ nữ, có duyên gặp lại.” Mạc Phàm đùa giỡn một câu, sau đó thân thể nhanh chóng hóa thành một đoàn bóng đen chìm vào trong đồng cỏ ngập tràn ánh trăng này.
Nữ thẩm phán viên tập sự tức giận ngưng mắt nhìn theo thân ảnh Mạc Phàm, nhưng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy nụ cười mơ hồ của tên kia dần dần tan biến trong bóng tối.
...
Trở lại vị trí hiện thời của Đường Nguyệt cùng với Tật Tinh Lang, Mạc Phàm phát hiện Đường Nguyệt lão sư đã đem Tật Tinh Lang từ giữa đống dây leo chằng chịt kia cứu ra.
“Nó bị thương rồi, về sau chúng ta phải tự mình đi bộ thôi.” Đường Nguyệt chỉ tay vào 4 cái chân của Tật Tinh Lang đã bị những đầu dây leo kia quất cho te tua xơ mướp nói.
“Cô nàng kia thật là lợi hại, chỉ cần ra tay một cái liền đem Triệu Hoán Thú của em chơi tới bị thương như vậy rồi.” Mạc Phàm nói
“Có thể được chọn làm thẩm phán viên tập sự, đều là những người xuất sắc trong một lĩnh vực nào đó, em chớ có khinh địch đó.” Đường Nguyệt dặn dò Mạc Phàm nói.
“Ừ!” Mạc Phàm gật đầu một cái.
Không có Tật Tinh Lang, hai người bọn họ chỉ có thể sử dụng Độn Ảnh để tiếp tục tiến về phía trước.
Khu vực này có đông đảo cỏ cây cao bằng đầu người, cây cỏ cao như cây, dưới ánh trăng liền tạo ra những cái bóng hết sức rõ ràng, chỉ cần có đầy đủ ma năng, hai người bọn họ liền có thể lợi dụng những cái bóng này để tiềm hành bí mật.
Dưới ánh trăng, thân ảnh của hai người giống như là những cái bóng do chim chóc xẹt qua trên không trung lưu lại, luôn là từ bụi cỏ cao này đến một bụi cỏ cao khác lóe lên một cái rồi biến mất, tốc độ nhanh vô cùng.
Nhưng mà, khiến cho hắn làm sao cũng không nghĩ tới chính là, vị trí phía sau bọn hắn không tới một km vị trí bất ngờ xuất hiện mấy đôi cánh đang bay tới.
Hai người bọn họ cho dù tốc độ có mau hơn thì cũng không thể nhanh bằng đám người có thể bay lượn được, điều này làm cho Mạc Phàm nở một nụ cười khổ, không khỏi đối với Đường Nguyệt lão sư nói: “Đại gia hỏa của cô có phải là ngủ gật rồi hay không, nếu không làm sao lại không phát hiện được loại pháp sư có cánh này a, loại pháp sư cấp bậc này em không thể đối phó được đâu.”
“Yên tâm, bọn họ không thể nào là cao cấp pháp sư được. Hẳn là một tên thẩm phán viên tập sự sở hữu Dực ma cụ cùng một tên Triệu Hoán hệ pháp sư sở hữu một đầu Triệu Hoán Thú có khả năng bay lượn.” Đường Nguyệt nói.
Mạc Phàm nghe xong những lời này liền không cảm thấy tâm linh được an ủi tốt hơn một chút nào.
Một cái thẩm phán viên tập sự liền nắm giữ Dực ma cụ!
Mạc Phàm biết rõ một cái Dực ma cụ đắt tiền như thế nào a, trong lĩnh vực trung cấp pháp sư căn bản là không có người nào có khả năng sở hữu được, tên thẩm phán viên tập sự biết bay kia rốt cuộc có của cải dầy tới trình độ nào, mới có thể ở cấp bậc này sở hữu thứ siêu cấp xa xỉ phẩm như Dực ma cụ này được.
Ngoài ra, loại Triệu Hoán Thú có thể bay lượn, giá cả toàn bộ đều từ 50 triệu trở lên, là một tên Triệu Hoán hệ pháp sư, loại chuyện này Mạc Phàm sớm đã nghe ngóng, Thẩm Phán Hội mẹ nó là một cái địa phương yêu nghiệt gì a, lại có người nắm giữ bay lượn loại Triệu Hoán Thú.
“Là một đầu Phong Vũ Tước, hình như là tiến giai kỳ.” Đường Nguyệt ngưng mắt nhìn chằm chằm sinh vật đang phản xạ ánh trăng dưới bầu trời sao kia.
“Nô bộc cấp tiến giai kỳ sao?” Mạc Phàm hỏi một câu.
“Ngươi nói xem?”
“...”
Mạc Phàm thật muốn chửi má nó rồi, chỉ mới là một đám thẩm phán viên tập sự, vậy mà từng đứa đều có thực lực biến thái như thế, cũng còn may là thông qua cảm giác của Ma Thiên Xà có thể trực tiếp tránh thoát khỏi thẩm phán viên chân chính, nếu không chỉ với một chút khả năng của mình, thì một tên thẩm phán viên chính thức cũng không đánh lại được.
“Mạc Phàm, cô mới tiến vào cao cấp không bao lâu, có một số ma pháp cao cấp chỉ có thể thông qua Tinh Đồ Chi Thư để thi triển ra. Chờ cô đi đối phó cái đầu Phong Vũ Tước tiến giai kỳ kia cùng với ba gã thẩm phán viên tập sự trên lưng nó một lát, trong lúc đó em hãy đi đối phó tên gia hỏa có Dực ma cụ kia nha.” Đường Nguyệt vẻ mặt ngưng trọng nói.
“Được, em không ưa nhất là loại cường hào này.” Mạc Phàm nói.
Trung cấp pháp sư nắm giữ Dực ma cụ...
Mạc Phàm quả thực không thể tiếp nhận được a, thứ người như vậy nên bị trảo xuống để hắn hung hăng tẩn cho một trận mới được!
* ———————————————————————————————————————————————————–*
Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!
Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.