Chương 593: Vô tận Vong Linh
Loạn
01/11/2019
Dịch: ketonazon
Tường gió không chỉ bảo hộ bọn hắn mà còn cuốn đi toàn bộ hơn hai mươi con Vong linh nhào lên đầu tiên.
Gió càng lúc càng xoay nhanh, lực lượng xé rách càng lúc càng lớn, Hủ Thi cấp nô bộc thi nhau lao vào cái cối xay thịt lớn này, không lâu sau liền có từng mảnh thi thể hư thối rớt ra bên ngoài…..
“Đi mau, đừng đứng đó giỡn!”
Tường gió giải quyết được một đống lớn Hủ Thi, Mạc Phàm nhanh chóng đem tàn phách của chúng thu vào trong tiểu nê thu đồng thời thúc giục mọi người.
Hiệu quả của Phong Bàn dần dần tiêu tan, khắp nơi trên mặt đất phủ đầy máu tươi và thịt nhão, miễn cưỡng tạo ra một khoảng trống, thế nhưng bọn hắn vừa chạy lên khoảng 50 mét, đã thấy phía trước, bên trái, phía sau xuất hiện từng đàn Hủ Thi.
Mỗi đàn Hủ Thi đều có hơn hai mươi con, tốc độ chạy của chúng so với người thường nhanh gấp ba lần, có chút Hủ Thi thuộc tính bất đồng còn chạy nhanh hơn, cảm giác như là một cái tàn ảnh đang di chuyển!
“Móa nó, nhiều Hủ Thi quá!” Tên lùn chửi ầm lên.
“Không thể ngừng, hiện tại Hủ Thi giống như là thủy triều, một khi chúng ta bị bao phủ vào chính giữa, chúng ta muốn theo đuôi đoàn đội dường như không thể nữa, dù sao đoàn đội thanh lý Hủ Thi đi nhanh hơn bốn người chúng ta!” Mạc Phàm nghiêm túc nói.
Chuyện quá khẩn cấp, hiện tại Mạc Phàm không dám giữ lại nửa điểm. Hắn nhìn qua ba phía hướng đều có Hủ Thi xông lại, lần này đã có sáu bảy mươi con, chỉ chốc lát nữa sẽ có hơn trăm con tiến tới….
“Các ngươi đứng gần ta một chút, ta một hơi diệt chúng!” Mạc Phàm mang theo vài phần giận dữ nói.
“Ta phụ trách bảo vệ!” Tên lùn lập tức nói.
Tinh Đồ dưới chân Mạc Phàm hiện ra, màu sắc đỏ tươi nhìn rất bắt mắt, quả thực là đang dẫm lên một cái ngọn lửa kịch liệt ở dưới.
“Liệt Quyền!!”
“Cửu Cung!!”
Mạc Phạm nhắm mặt đất đấm một cái, nhiệt lượng cuồn cuộn rót vào trong mặt đất màu đen.
Xung quanh là một mảng lờ mờ đen kịt, đúng là nơi tràn ngập bóng tối và Hủ Thi, chín cột rồng lửa Cửu Cung bỗng nhiên xông tới. Các cột lửa bay múa, cuồng bạo, lan ra xung quanh cả trăm mét!
Ba đàn Hủ Thi đang tiến tới, nghênh đón chúng là những cây cột lửa to lớn cực nóng, từng con Hủ Thi một trực tiếp bốc hơi, đến xương cốt cũng không còn!!
“Vù vù vù hô ~~~~~~~~~”
Cột lửa nhìn rung động vô cùng, ngọn lửa bạo tạc mãnh liệt xung quanh, lại nhìn Mạc Phàm toàn thân đều đốt thành đỏ bừng, Ba Nam và Dư Thanh Tố dần hiểu được vì sao Yêu nam lại cho hắn làm phó đội trưởng….
Bạo lực!!
Quá là bạo lực!!
Ba Nam dùng Phong Bàn – Thiên La bất quá cũng chỉ giết được hai mươi con Hủ Thi, cái Liệt Quyền – Cửu Cung này của Mạc Phàm trực tiếp tiêu diệt hơn năm mươi con, vốn là ba mặt bị vây quanh liền nhanh chóng được giải trừ, chỉ còn chưa đầy mười con Hủ Thi không chết là vì chúng đi chậm, chưa bước vào phạm vi của hỏa diễm.
“Đi!” Mạc Phàm nhìn lướt qua bốn phía, khí khái hào hùng nói.
Động tác của tiểu nê thu cũng rất nhanh, Hủ Thi bị tiêu diệt nhao nhao biến thành linh hồn xanh lục bay vào Minh Hà của nó.
Chỗ Vong Linh này, khoảng tám mươi cái tàn phách có thể ngưng luyện ra một cái tinh phách, có thể nói là Ba Nam và Mạc Phàm cùng giết nãy giờ đã đủ ngưng luyện ra một cái rồi!!
Tiền lời quả nhiên rất cao, đó là Mạc Phàm chưa dám nổi lòng tham, ma lực cuối cùng sẽ khô cạn, huống chi Vong Linh số lượng càng ngày càng nhiều, bầy Thi càng lúc càng dày đặc, động một chút là một đàn xông tới, nếu ma pháp trung cấp không sử dụng thỏa đáng, Hủ Thi muốn nhào lên bao trùm bọn họ chẳng qua chỉ tốn nửa phút là cùng!
Không kịp cường hóa tinh huy, Mạc Phàm chỉ có thể dẫn theo ba người xông về phía trước.
“Tiểu Viêm Cơ, phun lửa!”
Tiểu Viêm Cơ há miệng ra, ngọn lửa đỏ tươi nhổ ra ngoài, đập tới hơn một trăm mét.
Đàn Thi ở phía trước lập tức bị ngọn lửa hòa tan, hóa thành linh hồn xanh lục bay về phía Mạc Phàm…
“Phích Lịch – Cuồng Vũ!” Dư Thanh Tố vẻ mặt hưng phấn,cũng xuất chiêu.
Tay nàng chĩa về phía sau lưng, tạo ra một đoàn mây điện cực lớn bổ xuống, những con Hủ Thi sau lưng muốn đuổi kịp phải đi qua khu vực lôi điện này, vừa vặn chỉ số thông minh của chúng thấp, không hiểu né tránh cùng đi vòng qua, vì vậy vừa lao tới, một tia điện thẳng tắp đánh xuống, chúng liền lập tức hóa thành bụi máu, vỡ vụn.
“Thấy rồi,thấy rồi… Mọi người nhanh lên!” Tên lùn nhảy lên, rốt cuộc cách mọi người 300 mét thấy được đoàn đội.
Phía sau đoàn đội hình như là Chu Mẫn và Mục Bạch, hai người bọn họ thanh lý những Hủ Thi bám theo phía sau, vì Mạc Phàm, tên lùn, Ba Nam, DƯ Thanh Tố bốn tên mạnh mẽ này giết một đường đến đây nên áp lực của họ giảm đi rớt nhiều, bởi vì không có ít Hủ Thi bị bốn người thu hút bao vây.
…
“Bọn hắn trở lại rồi, yểm hộ bọn hắn, yểm hộ bọn hắn!” Chu Mẫn thấy mọi người đều bình yên vô sự, vội vàng tiến tới các pháp sư đứng phía sau kêu.
Trong đó có một vị thợ săn trừng đôi mắt, thấy Hủ Thi bị giết trải dài ở ba trăm mét phía sau không khỏi há to miệng, hồi lâu mới nói: “Bốn người này mạnh mẽ như hổ vậy, muốn vượt qua một đoàn đội lớn rồi!!”
“Đúng vậy, đổi lại là ta bị tụt lại phía sau, chỉ một phút đồng hồ là bị Vong Linh ăn đến xương cốt không còn rồi.”
“Đừng nói nhảm, giúp bọn hắn mở đường!”
“Không vấn đề, xem ta, Bạo Lãng!!
“Huyết văn thú, đi tiếp ứng bọn hắn.” Một gã pháp sư Triệu Hoán hệ thi triển ma pháp khế ước.
Rất nhanh một con Yêu Thú cơ bắp đầy mình cao đến năm mét xuất hiện, những con Vong Linh kia liền biến thành một đám người lùn, một đòn tiện tay có thể bóp chết một con, cánh tay quét qua một cái chết một đám, miệng mở rộng ra nuốt mất một con…
Huyết văn thú xông vào đống Vong Linh, ngược lại phát huy hiệu quả rất lớn, dù sao pháp sư đều ôm thành đoàn,không dám phân ra cùng với nhảy vào trận địa của địch, loại mãnh thú cấp chiến tướng như Huyết văn thú này, da dày thịt béo, mạnh mẽ mười phần, đoán chừng dù đứng yên thì Vong Linh cũng mất cả buổi để gặm nó.
“Quét dọn chướng ngại vật, toàn quân dùng hết tốc độ tiến về phía trước!” Giọng nói Yêu nam từ trên không trung truyền xuống.
Thời gian vừa vặn hai mươi phút, mắt thấy nhóm bốn người Mạc Phàm đã cách đội ngũ rất gần, trên mặt liền tươi cười, xem ra mấy người mình chọn cũng có chút tài năng. hai mươi phút đồng hồ muốn giết một con Thi Tướng cũng không phải dễ dàng, huống chi bốn người bọn họ chạy như điên, giết ra đường máu kéo dài một dặm đường!
Tường gió không chỉ bảo hộ bọn hắn mà còn cuốn đi toàn bộ hơn hai mươi con Vong linh nhào lên đầu tiên.
Gió càng lúc càng xoay nhanh, lực lượng xé rách càng lúc càng lớn, Hủ Thi cấp nô bộc thi nhau lao vào cái cối xay thịt lớn này, không lâu sau liền có từng mảnh thi thể hư thối rớt ra bên ngoài…..
“Đi mau, đừng đứng đó giỡn!”
Tường gió giải quyết được một đống lớn Hủ Thi, Mạc Phàm nhanh chóng đem tàn phách của chúng thu vào trong tiểu nê thu đồng thời thúc giục mọi người.
Hiệu quả của Phong Bàn dần dần tiêu tan, khắp nơi trên mặt đất phủ đầy máu tươi và thịt nhão, miễn cưỡng tạo ra một khoảng trống, thế nhưng bọn hắn vừa chạy lên khoảng 50 mét, đã thấy phía trước, bên trái, phía sau xuất hiện từng đàn Hủ Thi.
Mỗi đàn Hủ Thi đều có hơn hai mươi con, tốc độ chạy của chúng so với người thường nhanh gấp ba lần, có chút Hủ Thi thuộc tính bất đồng còn chạy nhanh hơn, cảm giác như là một cái tàn ảnh đang di chuyển!
“Móa nó, nhiều Hủ Thi quá!” Tên lùn chửi ầm lên.
“Không thể ngừng, hiện tại Hủ Thi giống như là thủy triều, một khi chúng ta bị bao phủ vào chính giữa, chúng ta muốn theo đuôi đoàn đội dường như không thể nữa, dù sao đoàn đội thanh lý Hủ Thi đi nhanh hơn bốn người chúng ta!” Mạc Phàm nghiêm túc nói.
Chuyện quá khẩn cấp, hiện tại Mạc Phàm không dám giữ lại nửa điểm. Hắn nhìn qua ba phía hướng đều có Hủ Thi xông lại, lần này đã có sáu bảy mươi con, chỉ chốc lát nữa sẽ có hơn trăm con tiến tới….
“Các ngươi đứng gần ta một chút, ta một hơi diệt chúng!” Mạc Phàm mang theo vài phần giận dữ nói.
“Ta phụ trách bảo vệ!” Tên lùn lập tức nói.
Tinh Đồ dưới chân Mạc Phàm hiện ra, màu sắc đỏ tươi nhìn rất bắt mắt, quả thực là đang dẫm lên một cái ngọn lửa kịch liệt ở dưới.
“Liệt Quyền!!”
“Cửu Cung!!”
Mạc Phạm nhắm mặt đất đấm một cái, nhiệt lượng cuồn cuộn rót vào trong mặt đất màu đen.
Xung quanh là một mảng lờ mờ đen kịt, đúng là nơi tràn ngập bóng tối và Hủ Thi, chín cột rồng lửa Cửu Cung bỗng nhiên xông tới. Các cột lửa bay múa, cuồng bạo, lan ra xung quanh cả trăm mét!
Ba đàn Hủ Thi đang tiến tới, nghênh đón chúng là những cây cột lửa to lớn cực nóng, từng con Hủ Thi một trực tiếp bốc hơi, đến xương cốt cũng không còn!!
“Vù vù vù hô ~~~~~~~~~”
Cột lửa nhìn rung động vô cùng, ngọn lửa bạo tạc mãnh liệt xung quanh, lại nhìn Mạc Phàm toàn thân đều đốt thành đỏ bừng, Ba Nam và Dư Thanh Tố dần hiểu được vì sao Yêu nam lại cho hắn làm phó đội trưởng….
Bạo lực!!
Quá là bạo lực!!
Ba Nam dùng Phong Bàn – Thiên La bất quá cũng chỉ giết được hai mươi con Hủ Thi, cái Liệt Quyền – Cửu Cung này của Mạc Phàm trực tiếp tiêu diệt hơn năm mươi con, vốn là ba mặt bị vây quanh liền nhanh chóng được giải trừ, chỉ còn chưa đầy mười con Hủ Thi không chết là vì chúng đi chậm, chưa bước vào phạm vi của hỏa diễm.
“Đi!” Mạc Phàm nhìn lướt qua bốn phía, khí khái hào hùng nói.
Động tác của tiểu nê thu cũng rất nhanh, Hủ Thi bị tiêu diệt nhao nhao biến thành linh hồn xanh lục bay vào Minh Hà của nó.
Chỗ Vong Linh này, khoảng tám mươi cái tàn phách có thể ngưng luyện ra một cái tinh phách, có thể nói là Ba Nam và Mạc Phàm cùng giết nãy giờ đã đủ ngưng luyện ra một cái rồi!!
Tiền lời quả nhiên rất cao, đó là Mạc Phàm chưa dám nổi lòng tham, ma lực cuối cùng sẽ khô cạn, huống chi Vong Linh số lượng càng ngày càng nhiều, bầy Thi càng lúc càng dày đặc, động một chút là một đàn xông tới, nếu ma pháp trung cấp không sử dụng thỏa đáng, Hủ Thi muốn nhào lên bao trùm bọn họ chẳng qua chỉ tốn nửa phút là cùng!
Không kịp cường hóa tinh huy, Mạc Phàm chỉ có thể dẫn theo ba người xông về phía trước.
“Tiểu Viêm Cơ, phun lửa!”
Tiểu Viêm Cơ há miệng ra, ngọn lửa đỏ tươi nhổ ra ngoài, đập tới hơn một trăm mét.
Đàn Thi ở phía trước lập tức bị ngọn lửa hòa tan, hóa thành linh hồn xanh lục bay về phía Mạc Phàm…
“Phích Lịch – Cuồng Vũ!” Dư Thanh Tố vẻ mặt hưng phấn,cũng xuất chiêu.
Tay nàng chĩa về phía sau lưng, tạo ra một đoàn mây điện cực lớn bổ xuống, những con Hủ Thi sau lưng muốn đuổi kịp phải đi qua khu vực lôi điện này, vừa vặn chỉ số thông minh của chúng thấp, không hiểu né tránh cùng đi vòng qua, vì vậy vừa lao tới, một tia điện thẳng tắp đánh xuống, chúng liền lập tức hóa thành bụi máu, vỡ vụn.
“Thấy rồi,thấy rồi… Mọi người nhanh lên!” Tên lùn nhảy lên, rốt cuộc cách mọi người 300 mét thấy được đoàn đội.
Phía sau đoàn đội hình như là Chu Mẫn và Mục Bạch, hai người bọn họ thanh lý những Hủ Thi bám theo phía sau, vì Mạc Phàm, tên lùn, Ba Nam, DƯ Thanh Tố bốn tên mạnh mẽ này giết một đường đến đây nên áp lực của họ giảm đi rớt nhiều, bởi vì không có ít Hủ Thi bị bốn người thu hút bao vây.
…
“Bọn hắn trở lại rồi, yểm hộ bọn hắn, yểm hộ bọn hắn!” Chu Mẫn thấy mọi người đều bình yên vô sự, vội vàng tiến tới các pháp sư đứng phía sau kêu.
Trong đó có một vị thợ săn trừng đôi mắt, thấy Hủ Thi bị giết trải dài ở ba trăm mét phía sau không khỏi há to miệng, hồi lâu mới nói: “Bốn người này mạnh mẽ như hổ vậy, muốn vượt qua một đoàn đội lớn rồi!!”
“Đúng vậy, đổi lại là ta bị tụt lại phía sau, chỉ một phút đồng hồ là bị Vong Linh ăn đến xương cốt không còn rồi.”
“Đừng nói nhảm, giúp bọn hắn mở đường!”
“Không vấn đề, xem ta, Bạo Lãng!!
“Huyết văn thú, đi tiếp ứng bọn hắn.” Một gã pháp sư Triệu Hoán hệ thi triển ma pháp khế ước.
Rất nhanh một con Yêu Thú cơ bắp đầy mình cao đến năm mét xuất hiện, những con Vong Linh kia liền biến thành một đám người lùn, một đòn tiện tay có thể bóp chết một con, cánh tay quét qua một cái chết một đám, miệng mở rộng ra nuốt mất một con…
Huyết văn thú xông vào đống Vong Linh, ngược lại phát huy hiệu quả rất lớn, dù sao pháp sư đều ôm thành đoàn,không dám phân ra cùng với nhảy vào trận địa của địch, loại mãnh thú cấp chiến tướng như Huyết văn thú này, da dày thịt béo, mạnh mẽ mười phần, đoán chừng dù đứng yên thì Vong Linh cũng mất cả buổi để gặm nó.
“Quét dọn chướng ngại vật, toàn quân dùng hết tốc độ tiến về phía trước!” Giọng nói Yêu nam từ trên không trung truyền xuống.
Thời gian vừa vặn hai mươi phút, mắt thấy nhóm bốn người Mạc Phàm đã cách đội ngũ rất gần, trên mặt liền tươi cười, xem ra mấy người mình chọn cũng có chút tài năng. hai mươi phút đồng hồ muốn giết một con Thi Tướng cũng không phải dễ dàng, huống chi bốn người bọn họ chạy như điên, giết ra đường máu kéo dài một dặm đường!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.