Chương 77: nâng cấp cao cấp pháp bảo.
Linhxkankirows
16/10/2021
Triệu Mẫn ngồi tại bàn làm việc còn kirows thì ngồi trên giường.
Sau khi nghe Triệu Mẫn nói lời xin lỗi kirows cũng chỉ cười:
“Không sao đâu, mà tôi cũng chẳng để ý nó lắm. Còn thuốc trị thương cô cầm về đi dù sao tôi cũng không có bị thương.”
Bây giờ đến lượt Triệu Mẫn cạn lời.
Có nhất thiết cần phải phũ như vậy không.
Không khí chợt trở nên lúng túng bởi cả hai chẳng biết nói gì cả.
Rồi kirows cũng là người chủ động đuổi khách:
“Cũng không còn sớm nữa cô cũng về nghỉ ngơi đi dù sao cũng vừa mới trực xong.”
Nghe kirows chủ động tiễn khách Triệu Mẫn cũng lặng lẽ đi ra ngoài.
Chứ không nói chi nữa.
Cửa phòng đòng lại Triệu Mẫn vẫn chưa hoàn hồn.
Cô dậm chân một cái giận dữ bỏ đi.
Bên trong kirows sau khi đóng cửa phòng thì lại quay lại bàn làm việc lấy ra một tờ giấy lớn bắt đầu kẻ vẽ.
Chỉ khoảng 1 tiếng 30 phút sau thì bản vẽ hoàn chỉnh của một khẩu súng trường hiện lên.
Trên bản vẽ vẫn là khẩu súng trường của thiếu úy Hồ Anh Tuấn kia nhưng một số chi tiết kirows đã sửa lại.
Sau khi có bản vẽ kirows bắt đầu từng linh kiện một, bắt đầu chỉnh sửa và chế tác thêm.
Đầu tiên là nòng súng.
Kirows bắt đầu khoét rãnh hình xoắn ốc trong nòng súng.
Những rãnh này khiến cho luồng năng lượng bắn ra khỏi nòng súng sẽ xoay vòng trên trục ngắm vừa gia tăng tốc độ của luồng năng lượng vừa giúp nó ít chịu sức cản của không khí giảm tiêu hao, tăng lên tầm bắn.
Tự thân xoay tròn như vậy cũng là giảm ảnh hưởng của trọng lực lên đầu đạn khiến cho độ rơi của viên đạn giảm xuống từ đó viên đạn sẽ bay thẳng một đoạn dài hơn trước khi nó bị trọng lực kéo xuống làm lệch viên đạn.
Từ đó gia tăng độ chính sác.
Tuy nhiên do khoét rãnh nên khiến nòng súng to lên “viên đạn” cũng phải to lên nên thời gian tụ năng tăng lên làm giảm tốc độ bắn nhưng uy lực mỗi phát bắn sẽ tăng lên do “đạn to”.
Mà đạn to thì lực phản trấn ( sức giật ) cũng tăng lên nên cần làm một chi tiết giảm giật cho súng.
Hạt nhân của khẩu súng kirows cũng chỉnh sửa một chút nhằm gia tốc “nạp đạn”.
Mài dũa các chi tiết mất hơn một đêm sáng sớm hôm sau.
Nhanh chóng lắp ráp lại thanh súng trường.
Thanh súng trường bây giờ được kirows sơn lại nòng màu bạc còn báng và tay cầm đều màu đen.
Các góc cạnh của khẩu xúng cũng được kirows mài lại cho góc cạnh.
Khẩu sứng dài 1 mét 12 cm. bây giờ nhìn khốc hơn thanh sứng cũ nhiều. — QUẢNG CÁO —
Thanh súng dường như lột sác vậy.
Tuy vãn còn nhiều nét cũ có thể nhận ra nhưng bây giờ nó đã dậy thì thành công rồi.
Kirows không quan tâm đến những mệt nhọc của việc làm việc cả một đêm mà hưng phấn mang theo khẩu súng trường lên boong tàu muốn thử súng luôn.
Kirows muốn thử luôn kiểm tra luôn thành quả cả 1 đêm.
Xách súng lên boong thuyền.
Trên thuyền vẫn có binh sĩ canh gác.
Lúc này trên cao vẫn có vài con chim biển bay quanh quanh tàu trực chờ bắt lấy những con cá nhỏ bị tàu hải quân đánh choáng.
Giơ súng lên ngắm ngay một con chim biển.
Linh khí vận chuyện vào hạt nhân tiến hành “nạp đạn”.
Ngắm chuẩn kirows ngay lập tức bóp cò.
“ầm”
Viên năng lượng đạn thoát khỏi nòng súng xoay tít bay về phía con chim biển.
Tốc độ viên đạnh như tia chớp không để con chim kịp giật mình bởi tiếng súng thì con chim đã bị viên đạn bắn tan thành những mảnh nhỏ.
Máu thịt của con chim rơi xuống biển trở thành thức ăn cho cá biển.
“ chúc mừng ký chủ tiêu diệt hải âu dã thú cấp 3 thu được 30xp”
Kirows hạ súng xuống.thật lâu rồi kirows mới lại trải nghiệm lại sức giật này.
Sức giật của súng.
Nam nhân mà, ai mà không thích súng cơ chứ.
Cơ bản nó thực sự khốc đi.
Thở ra một hơi kirows lấy ra một cái tua vít bắt đầu hiệu chỉnh lại thước ngắm một chút.
Thước ngắm trước đó khi chế tạo hắn đã hiệu chỉnh lại một lần rồi nhưng muốn hiệu chỉnh một cách chính xác nhất thì phải trải qua bắt thử thì mới có thể chỉnh chính xác nhất được.
Chỉnh xong thước ngắm kirows tiếp tục ngắm bắn.
Kirows bắn 3 lần giết thêm 3 con hải âu nữa thì mới hài lòng với cái thước ngắm của mình mà xách súng vào trong khoang tàu.
Trong lòng thì thầm nhủ < sơ cấp linh bảo >.
Với khẩu xúng này trong tay kirows lại phải luyện lại bộ kỹ năng của mình rồi.
Hắn cần luyện lại một chút kỹ năng chiến đấu kết hợp với súng ống.
Hôm nay là chủ nhật.
Tuần này nhiệm vụ đã hoàn thành hết rồi nên với kirows thì hôm nay tựu như một ngày nghỉ vậy. — QUẢNG CÁO —
Anh nhanh chóng trở lại phòng tắm một chút rồi đi ăn sáng sau đó thì ngủ.
Đúng vậy ngủ.
kirows ngủ gần hết ngày chủ nhật luôn.
Sau một đêm thức trắng làm việc, giấc ngủ ngày này của kirows thật dễ chịu.
Trong khi kirows ngủ thì bên kia thiếu úy Hồ Anh Tuấn cũng đã tỉnh lại.
Thực tình thì kirows ra tay cũng không nặng lắm tất cả chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.
Chẳng qua hôm qua ngất xỉu là dò tình trạng kiệt sức cùng với sự ức chế mà kirows gây ra trong chiến đấu kết hợp với hai đòn đánh thật đau kia kiến cho nội khí công tâm làm cho thiếu úy ngất đi.
Khi thiếu úy tỉnh lại thì bên cạnh cũng có hai ba tay chân đang chông nom.
Mà không biết thế nào, lúc anh ta tỉnh dậy cũng là lúc Triệu Mẫn vừa mới tới thăm.
Dù gì cũng là bạn bè ,đã thế lại con trai của tể tướng cho nên dù không thích Triệu Mẫn vẫn đến thăm bệnh thiếu úy Hồ Anh Tuấn.
Coi như là trả nợ đi, hôm trước nàng bị thương hắn cũng đến thăm lần này coi như đáp lễ vậy.
Vừa mở mắt ra người đầu tiên mà thiếu úy Hồ Anh Tuấn nhìn thấy là Triệu Mẫn đang mang túi hoa quả đặt tại bàn đầu giường bệnh.
Nhìn thấy cảnh này thiếu úy tự tưởng tượng ra một viễn cảnh rất tươi đẹp và màu hồng là khi anh bị đánh ngất đi Triệu Mẫn đã chăm sóc anh đến tận bây giờ.
Nghĩ đến đây hắn thật hạnh phúc nước mắt chợt rưng rưng.
Cố gắng mở ra đôi mô khô hắn rặn từng từ:
“Cảm ơn em nhiều.”
Bên kia Triệu Mẫn sau khi nghe được Hồ Anh Tuấn nói cảm ơn thì cũng chẳng nói gì.
Lạnh nhạt rót cho anh một cốc nước.
Nhận cốc nước mà thiếu úy Hồ Anh Tuấn hạnh phúc muốn điên.
Mấy tên tiểu đệ cũng lanh ý lần lượt rời khỏi phòng bệnh tạo không gian riêng cho hai người.
Triệu Mẫn thấy mợi người đi ra ngời thì cũng đứng dậy cô nói:
“Anh nghỉ ngơi đi, bây giờ em có việc phải đi. Chắc mai anh có thể hoạt động bình thường rồi.”
Nói rồi cô đi ra khỏi phòng.
Bên trong Hồ Anh Tuấn cảm giác lần này bị thương thật đáng giá.
Rồi lại đỗi về một câu:
“Còn cố tỏ ra lạnh nhạt, rõ ràng quan tâm người ta mà.”
Một bên khác, lúc này Dương Quang đang điên cuồng tập luyện.
Trải qua chuyện hôm trước, hiện tại khao khát sức mạnh của cậu thực sự mãnh liệt. — QUẢNG CÁO —
Mặc dù hôm đấy kirows không có bị sao nhưng cậu thực sự sợ hãi.
Sợ hãi một lần nữa mất đi người thân.
Hiện tại cậu cần sức mạnh để không phải bất lực như hôm trước nữa.
Ít ra cậu cũng có thể làm gì đó.
Buổi tối kirows thức dậy.
Cậu dậy vừa hay đến giờ cơm nên chẳng thèm làm gì nhảy xướng giường vác theo cái bụng đang sôi ùng ục của mình xuống nhà ăn.
Xuống đến nhà ăn thì đập ngay vào mắt kirows là cảnh Dương Quang đang ngấu nghiến ăn một con cá to đùng.
Điều kirows kinh ngạc không phải là con cá to bự mà là cách ăn uống như hổ đói của thằng bé.
Điều này cự kỳ lạ bởi ngày trước cho dù kirows có ép ăn thì Dương Quang vẫn ăn hết sức bình tĩnh ăn kiểu trải nghiệm bữa ăn.
Nhưng lần này thằng bé ăn như chư bắt giới gặm nhân sâm vậy.
Kirows nhanh chân đến chỗ Dương Quang giơ tay lên cốc cho Dương Quang một phát vào đầu.
Cú cốc khiết cậu xuýt nữa cắn vào lưỡi.
Cay cú quay đầu lại thì Dương Quang nhận ra là kirows thì sự cay cú tiêu hao sạch sẽ.
Để cho thằng bé nuốt nốt một miếng kirows kéo một cái ghế ngồi xuống bên cạnh nhìn thằng bé nói:
“Sao thế lại có chuyện gì à? Em bậy giờ không bình thường một tý nào?”
Dương Quang không có tiếp tục ăn lấy một cốc nước uống chôi hết thức ăn trong miệng rồi từ tốn nói:
“Em muốn mau chóng mạnh lên.”
Câu trả lời của Dương Quang khiến cho kirows hơi rùng mình anh cảm nhận được sự quyết tâm trong thằng bé.
Từ đó anh cũng hiểu cho những hành động của thằng bé hiện tại.
Từ không gian hệ thống kirows lấy ra một quả táo cắn một miếng rồi nói:
“Anh hiểu ý của em. Không chỉ em muốn, anh hiện tại cũng muốn nhưng dục tốc bất đạt. Em hiện tại đang ép bản thân đi đến giới hạn cái này là tốt bởi chỉ có vợt qua giới hạn thì mới có thể thể tiếp tục mạnh lên.”
“Nhưng cái gì cũng phải từ từ. Nếu em dồn quá nhiều nước vào một cái thừng gỗ nhỏ bé nó sẽ vỡ tan tành và không thể khống chế được. Em cần phải đổ đày cái thùng ấy nước để nó căng ra, nó giãn ra một cánh từ từ chứ nếu em ép nó quá mạnh thì bùm. Chơi hăng là tốt nhưng cứ bình tĩnh nhá.”
Nói đến chữ bùm kirows trong tay quả táo tan nát thình từng mảnh.
Trước khi đứng dậy kirows chuyển cho Dương Quang thêm không ít quái vật biển cho hắn tẩm bổ.
Sau khi nghe Triệu Mẫn nói lời xin lỗi kirows cũng chỉ cười:
“Không sao đâu, mà tôi cũng chẳng để ý nó lắm. Còn thuốc trị thương cô cầm về đi dù sao tôi cũng không có bị thương.”
Bây giờ đến lượt Triệu Mẫn cạn lời.
Có nhất thiết cần phải phũ như vậy không.
Không khí chợt trở nên lúng túng bởi cả hai chẳng biết nói gì cả.
Rồi kirows cũng là người chủ động đuổi khách:
“Cũng không còn sớm nữa cô cũng về nghỉ ngơi đi dù sao cũng vừa mới trực xong.”
Nghe kirows chủ động tiễn khách Triệu Mẫn cũng lặng lẽ đi ra ngoài.
Chứ không nói chi nữa.
Cửa phòng đòng lại Triệu Mẫn vẫn chưa hoàn hồn.
Cô dậm chân một cái giận dữ bỏ đi.
Bên trong kirows sau khi đóng cửa phòng thì lại quay lại bàn làm việc lấy ra một tờ giấy lớn bắt đầu kẻ vẽ.
Chỉ khoảng 1 tiếng 30 phút sau thì bản vẽ hoàn chỉnh của một khẩu súng trường hiện lên.
Trên bản vẽ vẫn là khẩu súng trường của thiếu úy Hồ Anh Tuấn kia nhưng một số chi tiết kirows đã sửa lại.
Sau khi có bản vẽ kirows bắt đầu từng linh kiện một, bắt đầu chỉnh sửa và chế tác thêm.
Đầu tiên là nòng súng.
Kirows bắt đầu khoét rãnh hình xoắn ốc trong nòng súng.
Những rãnh này khiến cho luồng năng lượng bắn ra khỏi nòng súng sẽ xoay vòng trên trục ngắm vừa gia tăng tốc độ của luồng năng lượng vừa giúp nó ít chịu sức cản của không khí giảm tiêu hao, tăng lên tầm bắn.
Tự thân xoay tròn như vậy cũng là giảm ảnh hưởng của trọng lực lên đầu đạn khiến cho độ rơi của viên đạn giảm xuống từ đó viên đạn sẽ bay thẳng một đoạn dài hơn trước khi nó bị trọng lực kéo xuống làm lệch viên đạn.
Từ đó gia tăng độ chính sác.
Tuy nhiên do khoét rãnh nên khiến nòng súng to lên “viên đạn” cũng phải to lên nên thời gian tụ năng tăng lên làm giảm tốc độ bắn nhưng uy lực mỗi phát bắn sẽ tăng lên do “đạn to”.
Mà đạn to thì lực phản trấn ( sức giật ) cũng tăng lên nên cần làm một chi tiết giảm giật cho súng.
Hạt nhân của khẩu súng kirows cũng chỉnh sửa một chút nhằm gia tốc “nạp đạn”.
Mài dũa các chi tiết mất hơn một đêm sáng sớm hôm sau.
Nhanh chóng lắp ráp lại thanh súng trường.
Thanh súng trường bây giờ được kirows sơn lại nòng màu bạc còn báng và tay cầm đều màu đen.
Các góc cạnh của khẩu xúng cũng được kirows mài lại cho góc cạnh.
Khẩu sứng dài 1 mét 12 cm. bây giờ nhìn khốc hơn thanh sứng cũ nhiều. — QUẢNG CÁO —
Thanh súng dường như lột sác vậy.
Tuy vãn còn nhiều nét cũ có thể nhận ra nhưng bây giờ nó đã dậy thì thành công rồi.
Kirows không quan tâm đến những mệt nhọc của việc làm việc cả một đêm mà hưng phấn mang theo khẩu súng trường lên boong tàu muốn thử súng luôn.
Kirows muốn thử luôn kiểm tra luôn thành quả cả 1 đêm.
Xách súng lên boong thuyền.
Trên thuyền vẫn có binh sĩ canh gác.
Lúc này trên cao vẫn có vài con chim biển bay quanh quanh tàu trực chờ bắt lấy những con cá nhỏ bị tàu hải quân đánh choáng.
Giơ súng lên ngắm ngay một con chim biển.
Linh khí vận chuyện vào hạt nhân tiến hành “nạp đạn”.
Ngắm chuẩn kirows ngay lập tức bóp cò.
“ầm”
Viên năng lượng đạn thoát khỏi nòng súng xoay tít bay về phía con chim biển.
Tốc độ viên đạnh như tia chớp không để con chim kịp giật mình bởi tiếng súng thì con chim đã bị viên đạn bắn tan thành những mảnh nhỏ.
Máu thịt của con chim rơi xuống biển trở thành thức ăn cho cá biển.
“ chúc mừng ký chủ tiêu diệt hải âu dã thú cấp 3 thu được 30xp”
Kirows hạ súng xuống.thật lâu rồi kirows mới lại trải nghiệm lại sức giật này.
Sức giật của súng.
Nam nhân mà, ai mà không thích súng cơ chứ.
Cơ bản nó thực sự khốc đi.
Thở ra một hơi kirows lấy ra một cái tua vít bắt đầu hiệu chỉnh lại thước ngắm một chút.
Thước ngắm trước đó khi chế tạo hắn đã hiệu chỉnh lại một lần rồi nhưng muốn hiệu chỉnh một cách chính xác nhất thì phải trải qua bắt thử thì mới có thể chỉnh chính xác nhất được.
Chỉnh xong thước ngắm kirows tiếp tục ngắm bắn.
Kirows bắn 3 lần giết thêm 3 con hải âu nữa thì mới hài lòng với cái thước ngắm của mình mà xách súng vào trong khoang tàu.
Trong lòng thì thầm nhủ < sơ cấp linh bảo >.
Với khẩu xúng này trong tay kirows lại phải luyện lại bộ kỹ năng của mình rồi.
Hắn cần luyện lại một chút kỹ năng chiến đấu kết hợp với súng ống.
Hôm nay là chủ nhật.
Tuần này nhiệm vụ đã hoàn thành hết rồi nên với kirows thì hôm nay tựu như một ngày nghỉ vậy. — QUẢNG CÁO —
Anh nhanh chóng trở lại phòng tắm một chút rồi đi ăn sáng sau đó thì ngủ.
Đúng vậy ngủ.
kirows ngủ gần hết ngày chủ nhật luôn.
Sau một đêm thức trắng làm việc, giấc ngủ ngày này của kirows thật dễ chịu.
Trong khi kirows ngủ thì bên kia thiếu úy Hồ Anh Tuấn cũng đã tỉnh lại.
Thực tình thì kirows ra tay cũng không nặng lắm tất cả chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.
Chẳng qua hôm qua ngất xỉu là dò tình trạng kiệt sức cùng với sự ức chế mà kirows gây ra trong chiến đấu kết hợp với hai đòn đánh thật đau kia kiến cho nội khí công tâm làm cho thiếu úy ngất đi.
Khi thiếu úy tỉnh lại thì bên cạnh cũng có hai ba tay chân đang chông nom.
Mà không biết thế nào, lúc anh ta tỉnh dậy cũng là lúc Triệu Mẫn vừa mới tới thăm.
Dù gì cũng là bạn bè ,đã thế lại con trai của tể tướng cho nên dù không thích Triệu Mẫn vẫn đến thăm bệnh thiếu úy Hồ Anh Tuấn.
Coi như là trả nợ đi, hôm trước nàng bị thương hắn cũng đến thăm lần này coi như đáp lễ vậy.
Vừa mở mắt ra người đầu tiên mà thiếu úy Hồ Anh Tuấn nhìn thấy là Triệu Mẫn đang mang túi hoa quả đặt tại bàn đầu giường bệnh.
Nhìn thấy cảnh này thiếu úy tự tưởng tượng ra một viễn cảnh rất tươi đẹp và màu hồng là khi anh bị đánh ngất đi Triệu Mẫn đã chăm sóc anh đến tận bây giờ.
Nghĩ đến đây hắn thật hạnh phúc nước mắt chợt rưng rưng.
Cố gắng mở ra đôi mô khô hắn rặn từng từ:
“Cảm ơn em nhiều.”
Bên kia Triệu Mẫn sau khi nghe được Hồ Anh Tuấn nói cảm ơn thì cũng chẳng nói gì.
Lạnh nhạt rót cho anh một cốc nước.
Nhận cốc nước mà thiếu úy Hồ Anh Tuấn hạnh phúc muốn điên.
Mấy tên tiểu đệ cũng lanh ý lần lượt rời khỏi phòng bệnh tạo không gian riêng cho hai người.
Triệu Mẫn thấy mợi người đi ra ngời thì cũng đứng dậy cô nói:
“Anh nghỉ ngơi đi, bây giờ em có việc phải đi. Chắc mai anh có thể hoạt động bình thường rồi.”
Nói rồi cô đi ra khỏi phòng.
Bên trong Hồ Anh Tuấn cảm giác lần này bị thương thật đáng giá.
Rồi lại đỗi về một câu:
“Còn cố tỏ ra lạnh nhạt, rõ ràng quan tâm người ta mà.”
Một bên khác, lúc này Dương Quang đang điên cuồng tập luyện.
Trải qua chuyện hôm trước, hiện tại khao khát sức mạnh của cậu thực sự mãnh liệt. — QUẢNG CÁO —
Mặc dù hôm đấy kirows không có bị sao nhưng cậu thực sự sợ hãi.
Sợ hãi một lần nữa mất đi người thân.
Hiện tại cậu cần sức mạnh để không phải bất lực như hôm trước nữa.
Ít ra cậu cũng có thể làm gì đó.
Buổi tối kirows thức dậy.
Cậu dậy vừa hay đến giờ cơm nên chẳng thèm làm gì nhảy xướng giường vác theo cái bụng đang sôi ùng ục của mình xuống nhà ăn.
Xuống đến nhà ăn thì đập ngay vào mắt kirows là cảnh Dương Quang đang ngấu nghiến ăn một con cá to đùng.
Điều kirows kinh ngạc không phải là con cá to bự mà là cách ăn uống như hổ đói của thằng bé.
Điều này cự kỳ lạ bởi ngày trước cho dù kirows có ép ăn thì Dương Quang vẫn ăn hết sức bình tĩnh ăn kiểu trải nghiệm bữa ăn.
Nhưng lần này thằng bé ăn như chư bắt giới gặm nhân sâm vậy.
Kirows nhanh chân đến chỗ Dương Quang giơ tay lên cốc cho Dương Quang một phát vào đầu.
Cú cốc khiết cậu xuýt nữa cắn vào lưỡi.
Cay cú quay đầu lại thì Dương Quang nhận ra là kirows thì sự cay cú tiêu hao sạch sẽ.
Để cho thằng bé nuốt nốt một miếng kirows kéo một cái ghế ngồi xuống bên cạnh nhìn thằng bé nói:
“Sao thế lại có chuyện gì à? Em bậy giờ không bình thường một tý nào?”
Dương Quang không có tiếp tục ăn lấy một cốc nước uống chôi hết thức ăn trong miệng rồi từ tốn nói:
“Em muốn mau chóng mạnh lên.”
Câu trả lời của Dương Quang khiến cho kirows hơi rùng mình anh cảm nhận được sự quyết tâm trong thằng bé.
Từ đó anh cũng hiểu cho những hành động của thằng bé hiện tại.
Từ không gian hệ thống kirows lấy ra một quả táo cắn một miếng rồi nói:
“Anh hiểu ý của em. Không chỉ em muốn, anh hiện tại cũng muốn nhưng dục tốc bất đạt. Em hiện tại đang ép bản thân đi đến giới hạn cái này là tốt bởi chỉ có vợt qua giới hạn thì mới có thể thể tiếp tục mạnh lên.”
“Nhưng cái gì cũng phải từ từ. Nếu em dồn quá nhiều nước vào một cái thừng gỗ nhỏ bé nó sẽ vỡ tan tành và không thể khống chế được. Em cần phải đổ đày cái thùng ấy nước để nó căng ra, nó giãn ra một cánh từ từ chứ nếu em ép nó quá mạnh thì bùm. Chơi hăng là tốt nhưng cứ bình tĩnh nhá.”
Nói đến chữ bùm kirows trong tay quả táo tan nát thình từng mảnh.
Trước khi đứng dậy kirows chuyển cho Dương Quang thêm không ít quái vật biển cho hắn tẩm bổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.