Chương 34: Thay đổi sau tiến hóa
Kikaiser
03/04/2019
Chén trà rơi xuống đất vỡ tan tành nhưng Thiên Chí hoàn toàn không hề để tâm, toàn bộ tâm chí của hắn đang chìm trong sự kinh ngạc. Chén trà này được Vũ Kim Tiên rót ra trước khi đi cùng Liên nhi vậy mà bây giờ khi Thiên Chí chạm vào nó vẫn chưa hề nguội lạnh mặc dù hắn đã ở trong yêu thư chờ mèo béo tiến hóa rất lâu, chuyện này khiến hắn thật sự không thể nào tin được. Thiên Chí vội vàng hỏi Bạch Linh:
- Bạch Linh, cô thấy chuyện này thế nào?
Bạch Linh:
- Ta cũng không chắc chắn, có thể là thời gian trong yêu thư trôi qua nhanh hơn ở ngoại giới nhiều hoặc có lí do gì đó khác, dù sao yêu thư cũng vô cùng thần bí ta cũng không thể nào biết rõ được.
Thấy Bạch Linh cũng không thể trả lời được, trong lòng Thiên Chí cũng có chút thất lạc đồng thời sự hiếu kì đối với yêu thư càng ngày càng tăng thêm. Bạch Linh tiếp tục nói:
- Ngươi thử mở thông tin của Quang Minh thánh sư ra xem đi.
Thiên Chí không hiểu tại sao Bạch Linh lại bảo hắn làm vậy nhưng hắn vẫn làm theo, lập tức mở ra thông tin của tiểu Quang. Ngay khi bảng thông tin xuất hiện, Thiên Chí lại bất ngờ thêm một lần nữa.
Tên: Tiểu Quang.
Chủng loại: Cực Quang thần sư.
Kĩ năng: Cực quang thần trảo, Thần sư nộ hống, Cực quang thần nhãn, Cực quang phân thân.
Thiên Chí ngây dại, hắn nhớ rõ ràng tiểu Quang là Quang minh thánh sư, vậy mà bây giờ lại biến thành Cực quang thần sư, hơn nữa những kĩ năng vốn có như Thánh sư trảo hay Sư tử hống đều đã thay đổi. Bạch Linh xem xong bảng thông tin liền nói:
- Bảo sao ta cứ thấy kì lạ tại sao Quang minh thánh sư lại có ba con mắt, hiện tại xem ra là do yêu nguyên đã cải tạo lại huyết mạch của nó thành Cực quang thần sư. Tiểu tử, kiểm tra lại kĩ năng của ngươi đi xem có nhận được thêm kĩ năng mới không?
Thiên Chí mở ra thông tin bản thân, quả nhiên ở mục kĩ năng đã có sự thay đổi: hai kĩ năng Thánh sư trảo và Sư tử hống đã biến mất thay bằng Cực quang thần trảo và Thần sư nộ hống, hơn nữa hai kĩ năng mới của Cực quang thần sư cũng đã xuất hiện trong danh sách kĩ năng của hắn. Thiên Chí vô cùng hào hứng, lập tức muốn thử nghiệm uy lực của kĩ năng mới, Bạch Linh cũng ủng hộ:
- Thử đi, ta cũng muốn biết kĩ năng của Cực quang thần sư có uy lực như thế nào.
Thiên Chí kinh ngạc hỏi:
- Cô cũng không biết về Cực quang thánh sư sao?
Bạch Linh gắt:
- Nó là do yêu nguyên biến đổi huyết mạch Quang minh thánh sư mà thành, làm sao mà ta biết được cơ chứ.
Thiên Chí ngẫm lại thấy cũng hợp lý. Hắn không nói với Bạch Linh nữa mà bước tới trước một tảng đá lớn trong vườn, lẩm bẩm:
- Thử nghiệm Cực quang thần nhã một chút xem sao.
Thiên Chí hít một hơi thật sâu, sau đó vận yêu lực thi triển Cực quang thần nhãn. Ngay lập tức, trên trán Thiên Chí xuất hiện một vệt mờ hình con mắt, từ đó phóng ra một tia sáng cực mạnh phóng thẳng về phía tảng đá.
"Ầmmmmmmmmmmmmmmmmm"
Tia sáng phát ra từ Cực quang thần nhãn cắt tảng đá ra làm hai mảnh, hơn nữa còn để lại một vết cháy đen dài dưới mặt đất. Sau khi tia sáng biến mất, Thiên Chí lảo đảo lùi về phía sau vài bước, ngã bệt xuống thở hổn hển, nói:
- Con...con mẹ nó, chỉ dùng một lần mà rút gần cạn yêu lực của ta, cũng may uy lực còn mạnh chứ nếu không lão tử hố nặng rồi.
Bạch Linh khinh bỉ nói:
- Kĩ năng của yêu thú cấp bậc này mà còn sợ bị hố, ngươi đúng là có một không hai.
Thiên Chí đỏ mặt, không biết nên phản bác thế nào đành phải lái sang chủ đề khác:
- Bạch Linh, có cách nào để ta hấp thụ được yêu nguyên không?
Bạch Linh chưa kịp trả lời thì tiểu Quang đã từ trong yêu thư nhảy ra, nói:
- Chủ nhân, chuyện này ta giúp được.
Đột nhiên tiểu Quang xuất hiện khiến Thiên Chí hết hồn, dù sao nó cũng không còn là con mèo béo ngốc nghếch ngày xưa nữa mà đã to lớn hơn nhiều. Thiên Chí hỏi:
- Ngươi giúp được, giúp thế nào?
Tiểu Quang nói:
- Ta có thể hấp thụ yêu nguyên sau đó chuyển hóa thành yêu lực để chủ nhân hấp thụ.
Bạch Linh nghe tiểu Quang nói vậy liền chen vào:
- Được vậy thì quá tốt, yêu lực do Cực quang thần sư chuyển hóa thành yêu lực chắc chắn phẩm chất sẽ cao hơn nguyên khí thiên địa nhiều, nếu như thành công thì tốc độ tu luyện của ngươi chắc chắn bạo tăng.
Thiên Chí vô cùng vui mừng, nói với tiểu Quang:
- Tiểu Quang, chúng ta thử một chút xem.
Tiểu Quang gật gù cái đầu lớn, quay trở lại trong yêu thư. Chỉ trong chốc lát, Thiên Chí cảm nhận được một luồng yêu lực vô cùng tinh thuần từ yêu thư tràn ra, hắn vội vàng ngồi xuống xếp bằng tiến vào trạng thái tu luyện hấp thu. Nửa giờ sau, Thiên Chí thu công đứng dậy. Lúc này, yêu lực tiêu hao sau khi thi triển Cực quang thần nhãn đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa trong đan điền hắn lúc này không chỉ có một giọt yêu lực mà có tận mười giọt, khiến hắn bay vọt từ nhất tinh đại yêu sư lên tam tinh đại yêu sư.
Bạch Linh:
- Không ngờ thực sự có tác dụng, tiểu tử vận khí của ngươi thực sự không tệ đâu.
Đúng lúc này, nhóm người Vũ Kim Tiên quay trở về. Nhìn thấy thảm cảnh của khu vườn, Vũ Kim Tiên nói:
- Đại...đại ca, chuyện gì xảy ra vậy, bọn đệ mới đi có nửa giờ sao ngôi nhà chúng ta vừa mua lại ra nông nỗi này.
Thiên Chí cười trừ, nói:
- Chỉ là ta làm một chút thử nghiệm thôi, không có gì nghiêm trọng đâu.
Vũ Kim Tiên lao tới ôm cánh tay hắn, giả bộ khóc lóc nói:
- Đại ca, coi như đệ xin huynh, căn nhà chúng ta vừa mua huynh đừng đối xử với nó như vậy được không, là tiền cả đó?
Thiên Chí bật cười, nói:
- Được, được, nghe đệ tất.
Hoàng Nguyên Bách nói:
- Đại ca huynh cứ kệ hắn, tiểu tử mập đó chỉ biết tiếc tiền thôi.
Vũ Kim Tiên quay sang Hoàng Nguyên Bách nói:
- Mồm quạ đen ngươi im miệng cho ta, tiền của ta chẳng lẽ không được tiếc hả?
Hoàng Nguyên Bách:
- Tiền nào của ngươi, nếu không có ta và đại ca thì giờ này có khi ngươi đang được rao bán ở Nô lệ tràng rồi chứ không phải ở đây tiếc tiền đâu.
Vũ Kim Tiên đỏ mặt, quay sang kéo Liên nhi:
- Liên nhi, chúng ta đi nấu cơm, không thèm để ý tới tên mồm quạ đen đó nữa.
- Bạch Linh, cô thấy chuyện này thế nào?
Bạch Linh:
- Ta cũng không chắc chắn, có thể là thời gian trong yêu thư trôi qua nhanh hơn ở ngoại giới nhiều hoặc có lí do gì đó khác, dù sao yêu thư cũng vô cùng thần bí ta cũng không thể nào biết rõ được.
Thấy Bạch Linh cũng không thể trả lời được, trong lòng Thiên Chí cũng có chút thất lạc đồng thời sự hiếu kì đối với yêu thư càng ngày càng tăng thêm. Bạch Linh tiếp tục nói:
- Ngươi thử mở thông tin của Quang Minh thánh sư ra xem đi.
Thiên Chí không hiểu tại sao Bạch Linh lại bảo hắn làm vậy nhưng hắn vẫn làm theo, lập tức mở ra thông tin của tiểu Quang. Ngay khi bảng thông tin xuất hiện, Thiên Chí lại bất ngờ thêm một lần nữa.
Tên: Tiểu Quang.
Chủng loại: Cực Quang thần sư.
Kĩ năng: Cực quang thần trảo, Thần sư nộ hống, Cực quang thần nhãn, Cực quang phân thân.
Thiên Chí ngây dại, hắn nhớ rõ ràng tiểu Quang là Quang minh thánh sư, vậy mà bây giờ lại biến thành Cực quang thần sư, hơn nữa những kĩ năng vốn có như Thánh sư trảo hay Sư tử hống đều đã thay đổi. Bạch Linh xem xong bảng thông tin liền nói:
- Bảo sao ta cứ thấy kì lạ tại sao Quang minh thánh sư lại có ba con mắt, hiện tại xem ra là do yêu nguyên đã cải tạo lại huyết mạch của nó thành Cực quang thần sư. Tiểu tử, kiểm tra lại kĩ năng của ngươi đi xem có nhận được thêm kĩ năng mới không?
Thiên Chí mở ra thông tin bản thân, quả nhiên ở mục kĩ năng đã có sự thay đổi: hai kĩ năng Thánh sư trảo và Sư tử hống đã biến mất thay bằng Cực quang thần trảo và Thần sư nộ hống, hơn nữa hai kĩ năng mới của Cực quang thần sư cũng đã xuất hiện trong danh sách kĩ năng của hắn. Thiên Chí vô cùng hào hứng, lập tức muốn thử nghiệm uy lực của kĩ năng mới, Bạch Linh cũng ủng hộ:
- Thử đi, ta cũng muốn biết kĩ năng của Cực quang thần sư có uy lực như thế nào.
Thiên Chí kinh ngạc hỏi:
- Cô cũng không biết về Cực quang thánh sư sao?
Bạch Linh gắt:
- Nó là do yêu nguyên biến đổi huyết mạch Quang minh thánh sư mà thành, làm sao mà ta biết được cơ chứ.
Thiên Chí ngẫm lại thấy cũng hợp lý. Hắn không nói với Bạch Linh nữa mà bước tới trước một tảng đá lớn trong vườn, lẩm bẩm:
- Thử nghiệm Cực quang thần nhã một chút xem sao.
Thiên Chí hít một hơi thật sâu, sau đó vận yêu lực thi triển Cực quang thần nhãn. Ngay lập tức, trên trán Thiên Chí xuất hiện một vệt mờ hình con mắt, từ đó phóng ra một tia sáng cực mạnh phóng thẳng về phía tảng đá.
"Ầmmmmmmmmmmmmmmmmm"
Tia sáng phát ra từ Cực quang thần nhãn cắt tảng đá ra làm hai mảnh, hơn nữa còn để lại một vết cháy đen dài dưới mặt đất. Sau khi tia sáng biến mất, Thiên Chí lảo đảo lùi về phía sau vài bước, ngã bệt xuống thở hổn hển, nói:
- Con...con mẹ nó, chỉ dùng một lần mà rút gần cạn yêu lực của ta, cũng may uy lực còn mạnh chứ nếu không lão tử hố nặng rồi.
Bạch Linh khinh bỉ nói:
- Kĩ năng của yêu thú cấp bậc này mà còn sợ bị hố, ngươi đúng là có một không hai.
Thiên Chí đỏ mặt, không biết nên phản bác thế nào đành phải lái sang chủ đề khác:
- Bạch Linh, có cách nào để ta hấp thụ được yêu nguyên không?
Bạch Linh chưa kịp trả lời thì tiểu Quang đã từ trong yêu thư nhảy ra, nói:
- Chủ nhân, chuyện này ta giúp được.
Đột nhiên tiểu Quang xuất hiện khiến Thiên Chí hết hồn, dù sao nó cũng không còn là con mèo béo ngốc nghếch ngày xưa nữa mà đã to lớn hơn nhiều. Thiên Chí hỏi:
- Ngươi giúp được, giúp thế nào?
Tiểu Quang nói:
- Ta có thể hấp thụ yêu nguyên sau đó chuyển hóa thành yêu lực để chủ nhân hấp thụ.
Bạch Linh nghe tiểu Quang nói vậy liền chen vào:
- Được vậy thì quá tốt, yêu lực do Cực quang thần sư chuyển hóa thành yêu lực chắc chắn phẩm chất sẽ cao hơn nguyên khí thiên địa nhiều, nếu như thành công thì tốc độ tu luyện của ngươi chắc chắn bạo tăng.
Thiên Chí vô cùng vui mừng, nói với tiểu Quang:
- Tiểu Quang, chúng ta thử một chút xem.
Tiểu Quang gật gù cái đầu lớn, quay trở lại trong yêu thư. Chỉ trong chốc lát, Thiên Chí cảm nhận được một luồng yêu lực vô cùng tinh thuần từ yêu thư tràn ra, hắn vội vàng ngồi xuống xếp bằng tiến vào trạng thái tu luyện hấp thu. Nửa giờ sau, Thiên Chí thu công đứng dậy. Lúc này, yêu lực tiêu hao sau khi thi triển Cực quang thần nhãn đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa trong đan điền hắn lúc này không chỉ có một giọt yêu lực mà có tận mười giọt, khiến hắn bay vọt từ nhất tinh đại yêu sư lên tam tinh đại yêu sư.
Bạch Linh:
- Không ngờ thực sự có tác dụng, tiểu tử vận khí của ngươi thực sự không tệ đâu.
Đúng lúc này, nhóm người Vũ Kim Tiên quay trở về. Nhìn thấy thảm cảnh của khu vườn, Vũ Kim Tiên nói:
- Đại...đại ca, chuyện gì xảy ra vậy, bọn đệ mới đi có nửa giờ sao ngôi nhà chúng ta vừa mua lại ra nông nỗi này.
Thiên Chí cười trừ, nói:
- Chỉ là ta làm một chút thử nghiệm thôi, không có gì nghiêm trọng đâu.
Vũ Kim Tiên lao tới ôm cánh tay hắn, giả bộ khóc lóc nói:
- Đại ca, coi như đệ xin huynh, căn nhà chúng ta vừa mua huynh đừng đối xử với nó như vậy được không, là tiền cả đó?
Thiên Chí bật cười, nói:
- Được, được, nghe đệ tất.
Hoàng Nguyên Bách nói:
- Đại ca huynh cứ kệ hắn, tiểu tử mập đó chỉ biết tiếc tiền thôi.
Vũ Kim Tiên quay sang Hoàng Nguyên Bách nói:
- Mồm quạ đen ngươi im miệng cho ta, tiền của ta chẳng lẽ không được tiếc hả?
Hoàng Nguyên Bách:
- Tiền nào của ngươi, nếu không có ta và đại ca thì giờ này có khi ngươi đang được rao bán ở Nô lệ tràng rồi chứ không phải ở đây tiếc tiền đâu.
Vũ Kim Tiên đỏ mặt, quay sang kéo Liên nhi:
- Liên nhi, chúng ta đi nấu cơm, không thèm để ý tới tên mồm quạ đen đó nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.