Toàn Dân: Bắt Đầu Thức Tỉnh Thiên Phú Cấp Khái Niệm (Dịch)
Chương 15: Hàng Lâm Ngày Thứ Ba, Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn!
Việt Lạt Việt Cú Vị
19/04/2024
Nhớ tới trạng thái ô nhiễm rất nhỏ của Thúy Xà lúc đó, Bạch Hạo biết, sợ rằng không lâu nữa, căn nhà gỗ này sẽ giống với khu rừng bị ô nhiễm ở phía Bắc.
Lần này có Thúy Xà ở phía trước mở đường, Bạch Hạo quơ đao đá trực tiếp đi vào trong rừng rậm.
Gặp phải các loại độc trùng đều bị Thúy Xà giải quyết.
Chỉ là không gặp phải dã thú nữa.
Chỉ dùng mười lăm phút đã xuyên qua cánh rừng cây này.
Phía sau cánh rừng không xa là một ngọn núi nhỏ.
Núi quặng sắt: Có tỷ lệ nhất định khai thác ra quặng sắt.
Trong mắt Bạch Hạo sáng lên, sau khi lưu lại vị trí thì hắn cũng không dừng bước lại, bay qua núi nhỏ, đập vào mắt vẫn là hoàn toàn hoang lương.
Đi suốt 5000 mét, cảnh tượng xung quanh đều là nhất thành bất biến.
Nhưng Bạch Hạo cũng rất kiên trì, không buông tha bất kỳ chi tiết nào, dù sao thì lúc trước hắn đã thiếu chút nữa bỏ qua một rương bảo vật.
Lại đi 1000m, Bạch Hạo đột nhiên sững sờ, hắn nhìn thấy phía xa xa có một vết nứt to lớn.
Bước chân theo bản năng tăng nhanh mấy phần.
Rất nhanh đã đi tới sát biên giới khe hở.
Nhìn từ xa thì vết nứt không lớn, nhưng đi tới trước mặt thì hắn mới phát hiện, vết nứt này không biết dài bao nhiêu, chiều rộng càng là hơn trăm mét.
Vết nứt sâu không thấy đáy, tầm nhìn cũng rất hạn chế.
Bạch Hạo nhặt một hòn đá lên ném xuống, năm giây sau mới nghe thấy tiếng vang.
Khi Bạch Hạo còn học trung học đã học qua công thức tương tự, căn cứ theo tính toán đo lường của công thức, độ sâu của khe hở này ở khoảng 130 mét.
Cái vết nứt này cản trở bước chân thăm dò của hắn, nếu đi vòng qua thì không biết vết nứt này dài bao nhiêu.
Hơn nữa, không biết dưới vết nứt này có gì khác hay không?
Cho tới bây giờ, tính cách của Bạch Hạo không phải là do dự.
Thúy Xà quấn quanh trên cánh tay nhanh chóng rơi xuống đất, trườn về phía vết nứt.
Bạch Hạo vừa quan sát tình hình xung quanh, vừa thông qua ánh mắt của Thúy Xà nhìn chằm chằm phía trước.
Tốc độ của Thúy Xà không chậm, tuy rằng vách đá dốc đứng, nhưng không làm khó được nó.
Chỉ trong mười lăm phút, Thúy Xà đã đạt đến chỗ sâu trong vết nứt.
Phía dưới có ánh sáng yếu ớt của huỳnh thạch tản ra, nhưng lại không đến mức làm cho hai mắt Bạch Hạo tối thui.
Chỉ là điều khiến hắn cảm thấy kỳ quái là cảm ứng nhiệt của Thúy Xà không phát hiện ra bất kỳ vật sống nào.
Điều khiển Thuỷ Xà trườn về phương hướng sáng nhất, không gian xung quanh cũng càng ngày càng trống trải.
Chỉ là vẫn không phát hiện gì cả.
Ngay khi Bạch Hạo thất vọng, chuẩn bị thao túng Thúy Xà rời khỏi.
Âm thanh một tiếng đá lớn rơi xuống vang lên bên tai.
Cũng không phải là nói tiếng đá rơi xuống có bao nhiêu vang, mà là tiếng đá này là động.
Hơn nữa thời gian rất dài.
Vách đá dốc đứng căn bản sẽ không xuất hiện tình huống này.
Căn cứ vào tiếng vang, Bạch Hạo nhanh chóng tìm được một vết nứt.
Tiếng nổ lớn chính là từ nơi này vang lên.
- Đến thì cũng đã đến rồi, vạn nhất có thu hoạch gì thì sao?
Bạch Hạo tự an ủi mình.
Nếu như vẫn không thu hoạch được gì thì ngày hôm nay hắn sẽ lãng phí thời gian nửa ngày.
Hơn nữa ít nhất sợ rằng trong một khoảng thời gian rất dài, hắn sẽ không xâm nhập vào phía đông nữa.
Vết nứt so với Thúy Xà thì giống như một con đường lớn thông thiên.
Hơn nữa cũng càng ngày càng rộng rãi.
Rất nhanh, một sơn động đầy ánh huỳnh quang đập vào mi mắt, thạch nhũ có thể tùy ý nhìn thấy.
Phía dưới là một hồ Hàn Tuyền.
Một giọt nước từ trên thạch nhũ rơi xuống.
Làm cho nước suối tạo thành một tia Liên Y.
- Nguồn nước...
Bạch Hạo có chút không biết nói gì, tuy hắn rất muốn tìm được nguồn nước, nhưng ở trong cái vực sâu hơn 130 mét này, hiện tại cho dù hắn có lòng cũng vô lực.
Không tới thì thôi, nhưng tay không mà về cũng không phải là tính cách của hắn.
Điều khiển Thúy Xà tiến vào trong suối nước, những tảng đá lấp lánh phía dưới làm cho hắn có chút ngạc nhiên, nhưng một giây kế tiếp, vẻ mặt Bạch Hạo đã thay đổi.
Bởi vì khi Thúy Xà tiếp xúc với nước suối, tinh thần thao túng Thúy Xà của hắn liên tiếp bị cắt đứt.
- Cái quái gì vậy?
Bạch Hạo không nhịn được có chút kinh hãi, liều mạng muốn thông qua liên hệ nhận chủ ràng buộc điều khiển Thúy Xà, nhưng liên hệ cũng đứt quãng.
Thật vất vả mới có thể từ trong suối nước nhảy ra, nhưng liên hệ vẫn có chút yếu ớt, có thể gãy mất bất cứ lúc nào.
Vẻ mặt Bạch Hạo âm tình bất định, cũng không dám dừng lại, nhanh chóng điều khiển Thụy Xà từ vết nứt bò ra ngoài.
Chờ khi Thụy Xà xuất hiện trước mặt hắn, Bạch Hạo sững sờ cả người.
Bởi vì cả người Thúy Xà vốn xanh biếc, lúc này đã biến thành một con Hắc Xà.
Nếu như không phải có liên hệ tinh thần kia thì hắn đã cho rằng đó là rắn độc từ trong khe núi kia chui ra ngoài.
Không để cho Thúy Xà tới gần, Bạch Hạo ném ra một cái thuật thăm dò.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.