Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy
Chương 47: Hỏa thiêu nhện
Đế Quốc Hắc Thiết Chiến Sĩ
10/10/2023
Phương Hằng quay đầu chạy.
Hắn cầm lấy súng phun lửa trên mặt đất, vác nó lên trên vai, quay người nhắm họng súng của súng phun lửa về phía trước thông đạo.
"Răng rắc răng rắc…"
Âm thanh trong phút chốc tới gần.
Trên má Liêu Bộ Phàm chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh,căng thẳng nhìn chằm chằm về cửa thông đạo.
Gặp quỷ! Sao mà lại tạo ra động tĩnh lớn đến như vậy?
Bên trong thông đạo này rốt cuộc có bao nhiêu con zombie nhện?
Trái tim Liêu Bộ Phàm không kiềm chế được, bắt đầu đập nhanh.
Con zombie nhện đầu tiên vượt qua chỗ rẽ , xuất hiện trong tầm mắt của hai người.
Nó từ bên cạnh bò thẳng về phía hai người dọc theo bên trái bức tường.
Tốc độ cực nhanh!
Khoảng cách hơn ba mươi mét ngắn ngủi đối với nó mà nói chớp mắt là tới!
Sắc mặt Liêu Bộ Phàm trắng bệch, hét lớn.
"Phương Hằng!"
Phương Hằng không có hành động gì.
Hai con ngươi của hắn nhìn chằm chằm vào chỗ đầu ngã rẽ.
Ở chỗ đó, từng con zombie nhện đang không ngừng điên cuồng bò ra dọc theo bốn phía bức tường.
Số lượng của bọn chúng quá nhiều, tốc độ quá nhanh.
Bọn chúng cứ vậy đâm liều tới, thậm chí hất tung không ít dàn giáo bằng gỗ chặn ở cửa!
Đợi chút đã!
Ngón trỏ của Phương Hằng đặt trên cò súng.
Hắn có thể nghe thấy tiếng đập của tim mình.
Hắn muốn làm hết sức mình hốt gọn một mẻ bọn zombie nhện!
Số lượng lớn zombie nhện tuôn ra từ chỗ ngã rẽ.
Con zombie nhện đầu tiên xông ra từ ngã rẽ sớm đã ngửi thấy mùi vị của máu thịt người sống.
Tứ chi của nó vặn vẹo đẩy lên bức tường, toàn bộ thân thể bỗng chốc ngoi lên khỏi mặt đất.
"Xùy!"
Zombie nhện bay người lên, nhào về phía Phương Hằng.
Liêu Bộ Phàm hoảng hốt kêu.
"Phương Hằng! Mau!"
Nhìn thấy zombie nhện chuẩn bị tung móng vuốt.
Phương Hằng cầm chắc súng phun lửa, ngón trỏ ấn xuống.
"Đoàng!!!"
Súng phun lửa nổ đùng đoàng.
Một ngọn lửa dài màu xanh nhạt nhiệt độ cao từ trong nòng súng phun ra.
Zombie nhện đang nhào thẳng tới nòng súng súng phun lửa bị ngọn lửa bắn trúng chính diện!
"Chít!!!"
Zombie nhện phát ra một tiếng kêu kì lạ, toàn thân bỗng chốc bị bắt lửa, bốc cháy kịch liệt, cả người đều bay tít ra ngoài.
"Bộp!"
Zombie rơi xuống trên mặt đất.
Thân thể của nó không ngừng dãy dụa vặn vẹo trên mặt đất, ngọn lửa trên người lại không thể nào dập tắt, không ngừng phát ra tiếng kêu chít chít chít thảm thiết.
Bị súng phun lửa thiêu đốt chính diện vậy mà vẫn chưa chết hẳn!
Bọn zombie dị hóa thật là phiền phức!
Phương Hằng âm thầm cắn răng.
Hắn bây giờ không rảnh bận tâm ngọn lửa ban nãy rốt cuộc gây nên biết bao tổn hại.
Tiếp sau càng nhiều zombie nhện từ bên cạnh zombie nhện bị đốt lăn lộn trên đất đi tới.
Bọn chúng người trước ngã xuống, người sau tiến lên, nhào về phía Phương Hằng.
"Phương Hằng! Quá nhiều rồi!"
Trên trán Liêu Bộ Phàm đầy mồ hôi, hắn trực tiếp điều chỉnh van hoả lực lên mạnh nhất.
Phương Hằng đã nghe thấy.
Hắn lại không rảnh trả lời, cắn răng điều chỉnh ngọn lửa nuốt vào nhả ra, đánh lui bọn zombie nhện nhào đến.
"Chít chít chít!!!"
Bọn zombie nhện đến tiếp sau hung hãn không sợ chết, từng con một nhảy vào biển lửa sau đó bị nhiệt độ cao của súng phun lửa tập trung đốt cháy, toàn thân bốc cháy, lùi lại cút về.
"Phương Hằng!"
Nhìn thấy đám zombie nhện càng lúc càng nhiều, Liêu Bộ Phàm hét lớn.
"Không được rồi, chuẩn bị rút lui thôi, bọn chúng quá đông rồi! Nhiên liệu đã tiêu tốn hết một nửa rồi!"
Lông mày Phương Hằng nhíu lại.
Rút cái gì chứ!
Từ lúc bắt đầu trong kế hoạch này đã không có hai từ 'rút lui'.
Súng phun lửa chuyển vận mạnh, hoả lực lớn, dùng cũng thoải mái.
Nhưng mà nhiên liệu này tiêu tốn lại nhanh như vậy?
Phương Hằng nhìn thấy trong kí ức trong video kia, người chơi kia dùng súng phun lửa tập trung đốt gần nửa tiếng mới hết một bình nhiên liệu.
Bây giờ mới bao lâu?
Chả lẽ nào Vettel bán cho mình hàng kém chất lượng?
"Sao lại dùng nhanh như vậy?"
"Vậy mà còn nhanh?"
Liêu Bộ Phàm lòng nóng như lửa đốt, hắn hét lớn, "Chúng ta vẫn luôn chỉnh công suất lớn nhất! Nếu không sớm đã không trụ nổi rồi!"
"Biết rồi!"
Phương Hằng rất nhanh đã hiểu ra.
Video hắn nhìn thấy trong kí ức kia, người chơi kia ứng phó hầu như đều là zombie bình thường, chỉ có thi thoảng một hai con zombie dị hóa xuất hiện.
Ứng phó với tình huống như vậy không cần phải chỉnh công suất lên lớn nhất.
Còn hắn, bây giờ đối mặt đều là zombie nhện!
Phương Hằng vốn dĩ còn muốn cày thêm một lúc.
Hết cách, nhiên liệu tình hình khẩn cấp.
Phương Hằng đành phải bắn súng phun lửa nghiêng ra vị trí cửa một chút, ngắm chuẩn xăng đã đặt sẵn ở một bên khác trên mặt đất.
"Đoàng!"
Xăng trên mặt đất bị châm lửa.
Ngọn lửa nhanh chóng lao về phía trước dọc theo xăng.
Dàn giáo gỗ trước đó chặn ở tận cùng ngã rẽ cửa thông đạo cũng phút chốc bị bén lửa, bốc cháy bùng bùng.
Dàn giáo bằng gỗ bị đốt cháy trong khoảng thời gian ngắn hình thành một bức tường lửa cháy dữ dội.
Zombie nhện vô cùng sợ lửa.
Toàn bộ ngã rẽ của cửa thông đạo cắt đứt những zombie nhện đuổi đến tiếp sau.
Thấy thế, ánh mắt Liêu Bộ Phàm sáng lên.
Hắn hiểu rồi!
Hoá ra những dàn giáo bằng gỗ kia là dùng như vậy!
Thật quá đỉnh cao!
Hoá ra tất cả đều đã trong kế hoạch của tiểu tử kia.
Khoé miệng Liêu Bộ Phàm khẽ nhếch lên, tinh thần căng thẳng đã hơi thả lỏng một chút.
Mẹ nhà nó, lại lo lắng vô ích rồi!
Không có zombie nhện ùn ùn không ngớt nối tiếp vào chiến trường, áp lực trên người hai người bọn Phương Hằng bỗng chốc giảm đi nhiều!
Bây giờ, bọn họ chỉ cần giải quyết hết những con zombie nhện vẫn chưa chết hẳn kia là được.
Súng phun lửa đã đạt đến 91% nhiệt độ nguy hiểm.
Phương Hằng bất đắc dĩ tạm thời đóng van trên tay.
Cứ tiếp tục cưỡng ép như vậy, độ bền của súng phun lửa tập trung thậm chí độ bền giới hạn đều sẽ nhanh chóng hạ xuống.
Ngọn lửa dừng một lúc.
Liêu Bộ Phàm cảnh giác nhìn những zombie nhện ở trước mắt này.
Bên tai đều là tiếng chít chít của bọn zombie nhện phát ra, trong không khí càng tràn ngập một mùi cháy khét thối rữa.
Tựa như địa ngục.
Đám zombie toàn thân bị ngọn lửa thiêu đốt có con lăn lộn giãy dụa trên mặt đất, có con muốn chạy trốn, ý đồ chạy trở về, nhưng vẫn là bị bức tường lửa phía sau cản lại.
Hắn cầm lấy súng phun lửa trên mặt đất, vác nó lên trên vai, quay người nhắm họng súng của súng phun lửa về phía trước thông đạo.
"Răng rắc răng rắc…"
Âm thanh trong phút chốc tới gần.
Trên má Liêu Bộ Phàm chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh,căng thẳng nhìn chằm chằm về cửa thông đạo.
Gặp quỷ! Sao mà lại tạo ra động tĩnh lớn đến như vậy?
Bên trong thông đạo này rốt cuộc có bao nhiêu con zombie nhện?
Trái tim Liêu Bộ Phàm không kiềm chế được, bắt đầu đập nhanh.
Con zombie nhện đầu tiên vượt qua chỗ rẽ , xuất hiện trong tầm mắt của hai người.
Nó từ bên cạnh bò thẳng về phía hai người dọc theo bên trái bức tường.
Tốc độ cực nhanh!
Khoảng cách hơn ba mươi mét ngắn ngủi đối với nó mà nói chớp mắt là tới!
Sắc mặt Liêu Bộ Phàm trắng bệch, hét lớn.
"Phương Hằng!"
Phương Hằng không có hành động gì.
Hai con ngươi của hắn nhìn chằm chằm vào chỗ đầu ngã rẽ.
Ở chỗ đó, từng con zombie nhện đang không ngừng điên cuồng bò ra dọc theo bốn phía bức tường.
Số lượng của bọn chúng quá nhiều, tốc độ quá nhanh.
Bọn chúng cứ vậy đâm liều tới, thậm chí hất tung không ít dàn giáo bằng gỗ chặn ở cửa!
Đợi chút đã!
Ngón trỏ của Phương Hằng đặt trên cò súng.
Hắn có thể nghe thấy tiếng đập của tim mình.
Hắn muốn làm hết sức mình hốt gọn một mẻ bọn zombie nhện!
Số lượng lớn zombie nhện tuôn ra từ chỗ ngã rẽ.
Con zombie nhện đầu tiên xông ra từ ngã rẽ sớm đã ngửi thấy mùi vị của máu thịt người sống.
Tứ chi của nó vặn vẹo đẩy lên bức tường, toàn bộ thân thể bỗng chốc ngoi lên khỏi mặt đất.
"Xùy!"
Zombie nhện bay người lên, nhào về phía Phương Hằng.
Liêu Bộ Phàm hoảng hốt kêu.
"Phương Hằng! Mau!"
Nhìn thấy zombie nhện chuẩn bị tung móng vuốt.
Phương Hằng cầm chắc súng phun lửa, ngón trỏ ấn xuống.
"Đoàng!!!"
Súng phun lửa nổ đùng đoàng.
Một ngọn lửa dài màu xanh nhạt nhiệt độ cao từ trong nòng súng phun ra.
Zombie nhện đang nhào thẳng tới nòng súng súng phun lửa bị ngọn lửa bắn trúng chính diện!
"Chít!!!"
Zombie nhện phát ra một tiếng kêu kì lạ, toàn thân bỗng chốc bị bắt lửa, bốc cháy kịch liệt, cả người đều bay tít ra ngoài.
"Bộp!"
Zombie rơi xuống trên mặt đất.
Thân thể của nó không ngừng dãy dụa vặn vẹo trên mặt đất, ngọn lửa trên người lại không thể nào dập tắt, không ngừng phát ra tiếng kêu chít chít chít thảm thiết.
Bị súng phun lửa thiêu đốt chính diện vậy mà vẫn chưa chết hẳn!
Bọn zombie dị hóa thật là phiền phức!
Phương Hằng âm thầm cắn răng.
Hắn bây giờ không rảnh bận tâm ngọn lửa ban nãy rốt cuộc gây nên biết bao tổn hại.
Tiếp sau càng nhiều zombie nhện từ bên cạnh zombie nhện bị đốt lăn lộn trên đất đi tới.
Bọn chúng người trước ngã xuống, người sau tiến lên, nhào về phía Phương Hằng.
"Phương Hằng! Quá nhiều rồi!"
Trên trán Liêu Bộ Phàm đầy mồ hôi, hắn trực tiếp điều chỉnh van hoả lực lên mạnh nhất.
Phương Hằng đã nghe thấy.
Hắn lại không rảnh trả lời, cắn răng điều chỉnh ngọn lửa nuốt vào nhả ra, đánh lui bọn zombie nhện nhào đến.
"Chít chít chít!!!"
Bọn zombie nhện đến tiếp sau hung hãn không sợ chết, từng con một nhảy vào biển lửa sau đó bị nhiệt độ cao của súng phun lửa tập trung đốt cháy, toàn thân bốc cháy, lùi lại cút về.
"Phương Hằng!"
Nhìn thấy đám zombie nhện càng lúc càng nhiều, Liêu Bộ Phàm hét lớn.
"Không được rồi, chuẩn bị rút lui thôi, bọn chúng quá đông rồi! Nhiên liệu đã tiêu tốn hết một nửa rồi!"
Lông mày Phương Hằng nhíu lại.
Rút cái gì chứ!
Từ lúc bắt đầu trong kế hoạch này đã không có hai từ 'rút lui'.
Súng phun lửa chuyển vận mạnh, hoả lực lớn, dùng cũng thoải mái.
Nhưng mà nhiên liệu này tiêu tốn lại nhanh như vậy?
Phương Hằng nhìn thấy trong kí ức trong video kia, người chơi kia dùng súng phun lửa tập trung đốt gần nửa tiếng mới hết một bình nhiên liệu.
Bây giờ mới bao lâu?
Chả lẽ nào Vettel bán cho mình hàng kém chất lượng?
"Sao lại dùng nhanh như vậy?"
"Vậy mà còn nhanh?"
Liêu Bộ Phàm lòng nóng như lửa đốt, hắn hét lớn, "Chúng ta vẫn luôn chỉnh công suất lớn nhất! Nếu không sớm đã không trụ nổi rồi!"
"Biết rồi!"
Phương Hằng rất nhanh đã hiểu ra.
Video hắn nhìn thấy trong kí ức kia, người chơi kia ứng phó hầu như đều là zombie bình thường, chỉ có thi thoảng một hai con zombie dị hóa xuất hiện.
Ứng phó với tình huống như vậy không cần phải chỉnh công suất lên lớn nhất.
Còn hắn, bây giờ đối mặt đều là zombie nhện!
Phương Hằng vốn dĩ còn muốn cày thêm một lúc.
Hết cách, nhiên liệu tình hình khẩn cấp.
Phương Hằng đành phải bắn súng phun lửa nghiêng ra vị trí cửa một chút, ngắm chuẩn xăng đã đặt sẵn ở một bên khác trên mặt đất.
"Đoàng!"
Xăng trên mặt đất bị châm lửa.
Ngọn lửa nhanh chóng lao về phía trước dọc theo xăng.
Dàn giáo gỗ trước đó chặn ở tận cùng ngã rẽ cửa thông đạo cũng phút chốc bị bén lửa, bốc cháy bùng bùng.
Dàn giáo bằng gỗ bị đốt cháy trong khoảng thời gian ngắn hình thành một bức tường lửa cháy dữ dội.
Zombie nhện vô cùng sợ lửa.
Toàn bộ ngã rẽ của cửa thông đạo cắt đứt những zombie nhện đuổi đến tiếp sau.
Thấy thế, ánh mắt Liêu Bộ Phàm sáng lên.
Hắn hiểu rồi!
Hoá ra những dàn giáo bằng gỗ kia là dùng như vậy!
Thật quá đỉnh cao!
Hoá ra tất cả đều đã trong kế hoạch của tiểu tử kia.
Khoé miệng Liêu Bộ Phàm khẽ nhếch lên, tinh thần căng thẳng đã hơi thả lỏng một chút.
Mẹ nhà nó, lại lo lắng vô ích rồi!
Không có zombie nhện ùn ùn không ngớt nối tiếp vào chiến trường, áp lực trên người hai người bọn Phương Hằng bỗng chốc giảm đi nhiều!
Bây giờ, bọn họ chỉ cần giải quyết hết những con zombie nhện vẫn chưa chết hẳn kia là được.
Súng phun lửa đã đạt đến 91% nhiệt độ nguy hiểm.
Phương Hằng bất đắc dĩ tạm thời đóng van trên tay.
Cứ tiếp tục cưỡng ép như vậy, độ bền của súng phun lửa tập trung thậm chí độ bền giới hạn đều sẽ nhanh chóng hạ xuống.
Ngọn lửa dừng một lúc.
Liêu Bộ Phàm cảnh giác nhìn những zombie nhện ở trước mắt này.
Bên tai đều là tiếng chít chít của bọn zombie nhện phát ra, trong không khí càng tràn ngập một mùi cháy khét thối rữa.
Tựa như địa ngục.
Đám zombie toàn thân bị ngọn lửa thiêu đốt có con lăn lộn giãy dụa trên mặt đất, có con muốn chạy trốn, ý đồ chạy trở về, nhưng vẫn là bị bức tường lửa phía sau cản lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.