Toàn Dân: Trời Ạ! Pháp Sư Ta Đây Sao Chỉ Biết Cấm Chú Thế Này (Dịch)

Chương 21: Gửi Bán Sách Kỹ Năng Bị Động!

Hắc Võng Ba Lão Bản

21/02/2024

Có thể một hơi xuất ra nhiều trang bị như vậy, cái này khiến người nhạy bén như hắn lập tức lần nữa đánh giá người thiếu niên trước mắt này cao hơn chút nữa.

Hắn khom người cẩn thận kiểm tra chỉ chốc lát.

“Đều là hàng tốt.”

“Những trang bị bạch ngân này, năm mươi vạn một chiếc.”

“Cái trang bị hoàng kim này công dụng có chút cực hạn, ta trả ngài ba trăm vạn một chiếc.”

“Mua hết chỗ này, ta lại thêm năm mươi vạn, coi như để làm quen với Sở tiên sinh, ngài thấy được chứ?”

Sau khi Lão Dương kiểm tra hoàn tất, không chút do dự báo giá cho Sở Vân.

“Cũng được.”

Đối với giá trị của những thứ này, Sở Vân đại khái còn hiểu rõ.

Vả lại đối phương rất sảng khoái, hắn có được những thứ này cũng rất dễ dàng, hắn cũng không thích kì kèo.

Huống chi.

Đây đều là mấy thứ lặt vặt, thứ hắn thật sự muốn bán còn chưa lấy ra cơ.

“Vậy ta sẽ chuyển khoản cho ngài luôn nhé?”

Lão Dương nhìn Sở Vân, trưng cầu ý kiến.

“Không vội.”

“Ta còn có một quyển sách kỹ năng, ngươi xem một chút.”

Sở Vân khoát tay, lấy quyển sách kỹ năng cung thủ bị động Giới Luật Xạ Kích ra.

Lão Dương mới ban đầu còn không để ý, nhưng sau khi Sở Vân lấy ra Giới Luật Xạ Kích thì không dời mắt nổi.

Ánh mắt của hắn khóa chặt trên quyển Giới Luật Xạ Kích, giật mình nói: “Đây là sách kỹ năng bị động?”

“Ừm.”

Sở Vân đưa sách kỹ năng cho lão Dương.

Nghe được Sở Vân trả lời khẳng định, lão Dương hai mắt sáng lên nhận lấy Giới Luật Xạ Kích.

“Bảo bối tốt, sách kỹ năng bị động chính là vật hi hữu, ở thành phố Lâm Hải muốn gặp cũng không dễ dàng.”

Lão Dương như nhặt được chí bảo, không ngừng lẩm nhẩm.

Hắn rất chuyên nghiệp, chỉ chăm chú tiến hành đánh giá sách kỹ năng, không hề nghe ngóng xem Sở Vân có được sách kỹ năng này từ đâu, càng không hỏi thăm thông tin cá nhân của Sở Vân.

“Sở tiên sinh, ngài dự định bán quyển sách kỹ năng này thế nào?”



Cảm thán trong chốc lát, lão Dương hỏi Sở Vân.

Đưa sách kỹ năng trên tay lại cho Sở Vân.

Sở Vân giao dịch với lão Dương cũng rất vui vẻ.

Hắn cũng đã có tìm hiểu qua về giá trị của Giới Luật Xạ Kích, sớm có dự định.

“Không bán.”

“Ta muốn gửi bán ở Kinh Tây, chỉ chấp nhận trao đổi.”

Sở Vân nói gọn gàng dứt khoát.

Không bán chỉ đổi.

Điều kiện như vậy, lão Dương cũng không cảm thấy có gì lạ.

Vật hiếm thì quý, càng là đồ vật hiếm có, càng sẽ không dùng Lam Tinh tệ để giao dịch.

Nếu Sở Vân trực tiếp công khai ghi giá dùng Lam Tinh tệ bán ra, hắn mới cảm thấy cổ quái ấy.

“Không có vấn đề.”

“Cảm tạ ngài đã lựa chọn Kinh Tây.”

“Vì cám ơn sự tín nhiệm của ngài, về sau ngài chính là khách quý thẻ đen của Kinh Tây chúng ta.”

“Lần này thủ tục gửi bán sẽ được miễn phí hoàn toàn, về sau mua sắm hay bán đồ ở Kinh Tây cũng sẽ được ưu đãi hơn nhiều.”

Lão Dương cười tươi rói, trực tiếp đưa cho Sở Vân một tấm thẻ đen tinh xảo.

“Cảm ơn.”

Sở Vân cũng không từ chối, thản nhiên nhận lấy.

Dùng ngón tay vuốt nhẹ một chút tấm thẻ đen này, xúc cảm rất dễ chịu, dùng vật liệu hiển nhiên rất tốt, hiển lộ thân phận vô cùng rõ ràng.

Hắn khá là có thiện cảm với Kinh Tây, về sau nhất định sẽ còn có càng nhiều trang bị, vật liệu và các loại sách kỹ năng, bảo vật cần phải xử lý.

Tìm một hãng giao dịch có thể hợp tác lâu dài có thể bớt được rất nhiều chuyện.

“Ngài là muốn đổi vật liệu tam chuyển sao?”

Lão Dương nhớ tới lúc trước Sở Vân ở đại sảnh lầu một hỏi mua vật liệu tam chuyển, lập tức hỏi.

“Ngươi nghĩ sao?”

Sở Vân trêu tức nhìn qua lão Dương.



Vật liệu tam chuyển cùng lắm thì chỉ có năm trăm vạn Lam Tinh tệ.

Coi như bây giờ thiếu hàng, tăng giá thì có thể tăng bao nhiêu đâu chứ?

Giá trị của một quyển sách kỹ năng bị động, cũng không phải chỉ vài vật liệu tam chuyển là có thể so sánh.

“Vâng, vâng. Ha ha ha, ta chỉ đùa một chút thôi ma.”

“Giá trị của sách kỹ năng bị động quả thực không phải vật liệu tam chuyển có thể so sánh.”

Lão Dương cũng là kẻ lõi đời, nghe vậy cũng không cảm thấy xấu hổ chút nào, cười ha hả nói hùa theo Sở Vân.

“Ta định dùng sách kỹ năng này trao đổi kỹ năng pháp sư loại phi hành.”

Sở Vân cũng không có che giấu, nói thẳng ra nhu cầu của mình.

Lúc trước tại vịnh Thiển Hải mặt biển được Triệu Thủ Dương mang về, mặc dù chỉ là cưỡi thiên mã một lần.

Nhưng Sở Vân khắc sâu ý thức được tính tiện lợi của việc phi hành.

Cho nên hắn đã sớm lên kế hoạch rồi, hắn muốn dùng sách kỹ năng bị động này để đổi một sách kỹ năng pháp sư loại phi hành hay là phi hành sủng thú.

“Ồ?”

Lão Dương nghe được yêu cầu của Sở Vân, hơi sửng sốt một chút.

Hắn có chút khó khăn nói: “Sở tiên sinh, sách kỹ năng bị động giá trị mặc dù cao, nhưng mà kỹ năng loại phi hành...”

“Không đủ sao?”

Tới vội vàng, nên Sở Vân cũng chưa cẩn thận nghiên cứu qua giá trị của kỹ năng loại phi hành, nghe lão Dương nói vậy, hắn cũng hiểu được.

“Sở tiên sinh đúng là biết hàng.”

“Độ hi hữu của kỹ năng loại phi hành so với kỹ năng bị động cũng không kém chút nào, mà lại là toàn chức nghiệp thông dụng, nhu cầu cao hơn loại sách kỹ năng bị động này của ngài nhiều.”

“Bình thường có kỹ năng loại phi hành xuất hiện, đều sẽ có rất nhiều đại công hội, đại gia tộc trực tiếp dùng giá trên trời mua đi.”

“Nói thật, muốn mua được kỹ năng loại phi hành, khả năng chỉ có thể tìm cơ hội ở các hội đấu giá cỡ lớn, mới có cơ hội gặp được.”

“Cho nên...”

Lão Dương nói rất uyển chuyển, nhưng ý tứ trong lời nói đã hết sức rõ ràng.

Sách kỹ năng này của Sở Vân mặc dù là kỹ năng bị động hi hữu, nhưng mà cũng chỉ là sách kỹ năng bị động cơ sở nhất.

Mà lại, nếu như là chiến pháp mục cũng là còn dễ bán, chức nghiệp cung tiễn thủ, xác thực không phải dễ bán cho lắm...

“Vậy sao.”

“Vậy lần sau lại...”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Dân: Trời Ạ! Pháp Sư Ta Đây Sao Chỉ Biết Cấm Chú Thế Này (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook