Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn
Chương 86
Ma An
20/11/2020
Cảnh hôn của « Tiên Quân động lòng người » đã để CP "năm phút vợ chồng" phát huy đến cực hạn.
Phía dưới Weibo của Lương Yên đều là bình luận điên cuồng xin cô cho tiểu tình nhân một cái danh phận phục hôn.
Đối với việc này Lương Yên lựa chọn không nhìn, đăng nhập vào nick phụ sang page Nanh Sói.
Nhóm Nanh Sói sẽ không vì một cảnh hôn mà ngã đâu.
Lương Yên khí thế ngất trời bấm vào group chat, H văn của Tiên Quân và Yêu Nữ bay tán loạn.
Trước khi lâm trận còn thề son sắt cam đoan sẽ không phản bội lúc này lại nhảy hố CP đến quên cả trời đất.
Khi cô dùng lại nick chính vào group chat, giống như giáo viên chủ nhiệm xuất hiện trước cửa phòng ồn ào loạn xạ, mới vừa rồi còn H văn bay đầy trời lập tức không thấy tăm hơi, đám fan hâm mộ thay đổi ngay lập tức.
"Oa Yên Yên đêm nay trên phim thật tuyệt a!"
"Lương Anh Tuấn chị yên tâm đi, chúng em chỉ xem bản 'Không có người họ Lục' "
"Yên Yên lúc dưỡng bệnh nội tâm tình cảm yếu ớt nhất, tuyệt đối không nên bởi vì tên họ Lục biểu hiện tốt liền mềm lòng a! Không cần để ý anh ta không cần nhìn đến anh ta! Chúng em căn bản không có sụp hố cái CP năm phút đâu!"
"Đúng, chúng em căn bản không có sụp hố cái CP năm phút đâu, không đẹp gì đâu, cũng không ngọt ngào gì đâu! Chăm chú mặt. jpg "
Lương Yên: "... . . ."
Làm sao cô có một bầy fan hâm mộ hai mặt như vậy.
Thế là Lương Yên quyết định ít nhất nửa năm sẽ không đăng ảnh tự sướng, để xem đám fans hai mặt này làm sao để cầu cô đây dù cầu cô cũng không đăng! Hừ!
Thế là Lương Yên thương cân động cốt một trăm ngày bắt đầu thật sự ở ẩn.
Trước kia còn lâu lâu đăng Weibo goặc là trong nhóm fans nhắn tin, hiện tại không hề có một chút tin tức nào, mặc cho đám fan hâm mộ làm sao, đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh.
Lương Yên mời một dì đến, nấu cơm một ngày ba bữa, một mình đẹp đẽ ở trong nhà dưỡng thương, Lục Lâm Thành quay phim không ở đây, côban đêm nằm ngang ngủ dựng thẳng ngủ nghiêng muốn bao nhiêu thoải mái có bao nhiêu.
« Tiên Quân động lòng người » vẫn như cũ mỗi tuần sáu tập mà phát sóng.
Cứ như vậy qua nửa tháng, dần dần đến gần một ngày đặc biệt.
Được Khương Mộc nhắc nhở, Lương Yên mới nhớ ra là sắp đến sinh nhật của Lục Lâm Thành.
Sinh nhân ba mươi tuổi của Lục Lâm Thành, một người đàn ông ở độ tuổi xây dựng sự nghiệp.
Quà của fan hâm mộ đã sớm chuẩn bị xong —— một ngôi sao mang tên của anh.
Dựa theo quy định của hiệp hội thiên văn quốc tế, ai phát hiện ra ngôi sao mới trước thì tên của ngôi sao là tên của người đó, nghe nói fan hâm mộ của Lục Lâm Thành có một nhà nhà thiên văn học, sau đó liền đem ngôi sao kia làm quà sinh nhật ba mươi tuổi của anh.
Từ nay về sau, trong vũ trụ nhiều thêm một ngôi sao tên là "lulincheng".
Quà sinh nhật này của Lục Lâm Thành lại lên hot search, nghe nói nhà thiên văn học kia là nữ, hơn nữa còn là phần tử tri thức trẻ tuổi dịu dàng nữ tính.
Người này chỉ đưa quà không để lại tên, từ chối nhã nhặn tất cả phỏng vấn, chỉ để lộ foo là fans từ khi Lục Lâm Thành xuất đạo, cho tới bây giờ, lúc học tập sống rất cô độc, mỗi khi không thể tiếp tục kiên trì được nữa, liền sẽ nhớ lại Lục Lâm Thành, sau đó liền có động lực. Sự tồn tại của anh giống như là một vì sao trong sinh mệnh của cô ấy, cô ấy tìm thật lâu, mới từ giữa Sao Hỏa và Sao Mộc phát hiện ra một ngôi sao "lulincheng" này.
Đám người nhao nhao xem fan nữ học bá thâm tình như thế nào, thấy thật sự rất cảm động, là tôi, tôi liền cưới.
Thế nhưng là đối với Lục Lâm Thành hiện tại, cũng có chút vi diệu a.
Ánh đèn đều hội tụ lên người phụ nữ tên Lương Yên.
Khương Mộc tới cùng Lương Yên chọn kịch bản kế tiếp, cũng nói về chuyện này.
"Cái nữ fan hâm mộ này tặng quà cho Lục Lâm Thành đã lên hot search mấy ngày, em không bị ảnh hưởng gì chứ?"
Lương Yên ngồi xổm ở trên ghế sa lon, tay trái cầm điện thoại, nhìn thấy tin tức này sau biểu hiện giống như ăn chanh: "Ô ô ô ô em thật chua."
Khương Mộc an ủi: "Không có việc gì không có việc gì, em chuẩn bị cho Lục Lâm Thành một món quà có ý nghĩa hơn là được, một ngôi sao mang tên mình có gì đặc biệt hơn người."
Lương Yên yên lặng nhìn chằm chằm điện thoại, biểu hiện tiếp tục ăn chanh: "Ô ô ô vì cái gì em không có một fan hâm mộ nào học thiên văn để tặng cho em một ngôi sao chứ hâm mộ."
Lễ vật này có nhiều ý nghĩa a, qua mấy trăm năm nữa Lục Lâm Thành đã sớm không còn, nhưng ngôi sao mang tên anh kia vẫn còn tồn tại.
Khương Mộc: "... . . ."
Mạch não của cô gái này làm bằng gì vậy.
"Em không có ăn dấm sao? Không có một chút ảnh hưởng nào? Em đến cùng là có thích Lục Lâm Thành hay không?" Khương Mộc rốt cục nhịn không được hỏi liên tiếp ba câu.
Sinh nhật của bạn trai em, nhưng người phụ nữ khác lại tặng quà khiến ngưòi khác trầm trồ, đây không phải rõ ràng là làm bạn gái chính quy không thoải mái sao.
Anh là đàn ông hiểu đạo lý này, Lương Yên không phải là không hiểu chứ.
Lương Yên nghe được Khương Mộc hỏi ba câu liên tiếp, giật giật khóe miệng: "Người ta cũng đã tặng rồi đều, em không khả năng để cô ấy rút lại. Em là người phụ nữ nhỏ mọn vậy sao?"
Khương Mộc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Đây không phải là vấn đề hẹp hòi hay keo kiệt, em bây giờ là chính cung, chính cung đó biết không, đối mặt với những yêu diễm lỗ mãng kia, nhất định phải đem khí chất chính cung ra! Hiện tại dám ngay ở trước mặt nhân dân cả nước mặt tặng ngôi sao, về sau chẳng phải sẽ leo lên đầu lên cổ em sao?"
Lương Yên ngẩng đầu hai mắt nhìn Khương Mộc.
Khương Mộc bị cái ánh mắt kia của cô nhìn thấy trong lòng mao mao, xoa xoa cánh tay: "Em, em làm gì nhìn anh như vậy?"
Lương Yên: "Anh kích động như vậy, như thể có kinh nghiệm rồi, có phải hay không. . . Trước kia bị người ta chen vào chuyện tình cảm?"
Khương Mộc mặt đen.
Cái này mẹ nó cô cũng có thể nhìn ra được.
** ** ** ** **
Sinh nhật ba mươi tuổi của Lục Lâm Thành muốn trải qua ở đoàn làm phim.
Bộ phim đề tài chiến tranh hiện tại gần đây quay ở Tây Bắc, trong đoàn bề bộn nhiều việc, Lục Lâm Thành từ lần quay về thành phố B thăm Lương Yên đến giờ vẫn chưa về.
Từ thành phố B đến tỉnh G đi máy bay cũng muốn gần bốn giờ.
Mười một giờ đêm, Lương Yên lật qua lật lại ngủ không được, nên gửi lời mời chat video cho Lục Lâm Thành.
Lương Yên nghĩ chắc chắn Lục Lâm Thành đã về khách sạn nghỉ ngơi rồi, kết quả cuộc gọi được nhận, là do trợ lý nhận, bên camera đó là trường quay để loạn các loại đèn, trợ lý nói cho cô biết Lục Lâm Thành vẫn chưa kết thúc.
Lương Yên đợi một hồi mới đợi đến khi Lục Lâm Thàn kết thúc công việc, anh nhận điện thoại từ tay trợ lý, xích lại gần, người đàn ông không nhận ra gương mặt của anh đang ở góc độ vô cùng kỳ quái, nhưng vẫn như thường không thể bắt bẻ.
"Làm sao muộn như vậy mới kết thúc công việc." Lương Yên miết miệng phàn nàn.
Lục Lâm Thành cười cười, nhìn thấy Lương Yên đã mặc đồ ngủ ngồi ở trên giường, hỏi: "Cánh tay khá hơn chút nào không? Ban đêm đi ngủ đừng đè ép nó."
Chỗ cô bị thương chính là cánh tay, nhất định phải bảo vệ thật tốt, nếu không về sau sẽ để lại di chứng thì liền xong rồi.
"Biết rồi." Lương Yên đối với lời này lỗ tai nghe muốn mọc kén rồi, lại hỏi, "Sinh nhật anh sẽ làm như thế nào? Em muốn đến."
Cô suy nghĩ Khương Mộc cẩn thận lo nghĩ, anh mặc dù là tiểu tình nhân của cô, thế nhưng cô là chính cung của anh, vì vâyu, làm chính cung có lẽ còn muốn thể hiện một chút.
Lục Lâm Thành thở dài: "Không phải đã đã nói với em đừng tới đây sao, nơi này quá xa, lại không ở trong nội thành, em ở nhà ngoan ngoãn dưỡng thương đu."
Lương Yên hướng phía dưới bĩu môi: "Vậy anh muốn quà gì? Em không có ngôi sao để tặng cho anh đâu." Ngữ khí chua chua.
Lục Lâm Thành nhìn bộ dáng ăn dấm của Lương Yên cười: "Đem anh chuyển làm chính thức được không?"
"... . . ." Lương Yên âm trầm liếc anh một cái "Mắc nợ quá."
Cô quả quyết cúp điện thoại.
Hiện tại muốn chuyển đến chính thức, vậy sau này chẳng phải là còn muốn kết hôn với cô sao?
Ngày sinh nhật Lục Lâm Thành, đoàn làm phim mua một cái bánh kem lớn ở phim trường tổ chức sinh nhật cho anh, còn cố ý chụp ảnh chung đăng Weibo.
Mọi người nhao nhao để lại bình luận chúc mừng ở phía dưới, sau đó có người phát hiện trong ảnh không có Lương Yên, rõ ràng cô không ở buổi tiệc sinh nhật này.
Nhưng cái này cũng có thể hiểu được, Lương Yên bị tai nạn xe cộ phải tĩnh dưỡng, phim trường của Lục Lâm Thành bão cát khắp nơi trên đất,lại xa, Lương Yên không đi được cũng bình thường.
Vẫn là theo dõi « Tiên Quân động lòng người » đi, gần đây kịch bản ngược Tiên Quân cũng rất dễ xem đó.
Chỉ là có một ít người không hài lòng về việc này, nói Lương Yên không ở phim trường còn chưa tính, thậm chí ngay cả đăng Weibo chúc sinh nhật vui vẻ cũng không có.
Ở ẩn cũng không cần trở thành như vậy đâu.
Thật sự dự định để Lục Lâm Thành lấy thân phận tiểu tình nhân mãi sao?
Có fan hâm mộ thay Lương Yên nói đỡ những lời này, dựa vào cái gì phải đăng Weibo, Lương Yên người ta nói không chừng đã sớm nói với Lục Lâm Thành rồi, hai người bọn họ tự mừng sinh nhật, còn phải đăng Weibo để chiêu cáo thiên hạ sao?
Weibo rối bời.
Lục Lâm Thành tại phim trường ăn xong sinh nhật, lại vùi đầu vào quay chụp, hôm nay cân nhắc đến là sinh nhật anh, lại thêm mấy ngày nay quay chụp cường độ rất lớn, nơi này cát vàng bay đầy trời lại hoang vu điều kiện vô cùng gian khổ, cho nên đoàn phim khó có khi kết thúc công việc sớm, bốn giờ chiều đã thu công, định đi nhà hàng ăn liên hoan sinh nhật của Lục Lâm Thành.
Sau bữa ăn vốn là muốn đi ca hát, nhưng lại bị Lục Lâm Thành uyển chuyển từ chối, mọi người nghĩ là anh muốn nghỉ ngơi thật tốt, Lương Yên không đến nhưng ban đêm hai người có thể gọi video nói gì đó, thế là ăn xong bữa cơm liền tan.
Lục Lâm Thành chủ yếu là nghĩ về khách sạn xem quà tặng sinh nhật của anh.
Là Lương Yên tặng, trợ lý bảo hôm nay chuyển phát nhanh đã tới.
Tỉnh G gần đây trời tối rất sớm, sáu giờ tối trời đã đen rồi.
Lục Lâm Thành vào khách sạn, một bên vừa đi về phòng của mình một bên gọi video cho Lương Yên.
Không có nhận.
Lục Lâm Thành đi đến cửa phòng của mình, cuộc gọi video vẫn ở trạng thái không người nghe.
Được rồi, Lục Lâm Thành thu hồi điện thoại, mở cửa, lại phát hiện trong phòng sáng đèn.
Lương Yên ngồi ở trên ghế sa lon, một đầu cánh tay còn treo trên cổ, nhìn thoáng qua người đàn ông đứng ở cửa, oán trách: "Các anh đi ăn một bữa cơm làm sao thời gian lại lâu như vậy?"
Lục Lâm Thành nhìn thấy dáng vẻ Lương Yên ngồi ở chỗ đó phàn nàn, cái mũi chua chua.
** ** ** ***
Trên TV đang chiếu « Tiên Quân động lòng người », Yêu Nữ lòng như tro nguội đáp ứng gả cho Thái Tử Ma Giới Thái, Tiên Quân chạy tới cướp cô dâu.
"Không phải đã nói em không nên tới sao?" Lục Lâm Thành sờ lấy tóc mềm mượt của Lương Yên.
Lương Yên liếc mắt: "Anh muốn em không đến em liền không đến sao, vậy em chẳng phải sẽ thật mất mặt."
"Chỗ chết tiệt này của các anh thật là xa, em ngồi máy bay bốn tiếng rồi còn phải ngồi xe hai tiếng, đi lâu đến nỗi em muốn nôn luôn."
Lương Yên nâng lên cằm nhỏ ngạo kiều: "Chính cung nương nương trèo non lội suối đến thăm tiểu tình nhân, thế nào?"
Lục Lâm Thành ánh mắt ôn nhu: "Vất vả rồi."
Vậy quà sinh nhật mà trợ lý nói chính là cô.
Quà sinh nhật này càng tốt, nhiều ngôi sao, cũng không sánh bằng một người sống sờ sờ bên cạnh anh.
Lương Yên kỳ thật có chút xấu hổ, cô lúc đầu mua cho anh một cái đồng hồ đeo tay, nhưng lúc gần đi quá vội vàng nên quên ở trong nhà rồi, cô cảm thấy hiện tại người đã tới, nhưng là hai tay trống trơn không tốt lắm, thế là hắng giọng một cái: "Khụ khụ, em không chuẩn bị cái khác, nếu không em hát bài sinh nhật vui vẻ cho anh nha."
Cô nói xong cũng bắt đầu hát: " Mừng ngày sinh nhật của anh, mừng ngày sinh nhật của anh. . ."
Tính mù âm nhạc vẫn phát huy bình thường, Lục Lâm Thành mỉm cười nghe xong một bài hát chúc mừng sinh nhật lạc giọng rất đáng yêu.
Hai người xem TV một lúc, Lục Lâm Thành rắp ráp đi tắm rửa.
Trong phòng tắm tiếng nước chảy rầm rầm vang lên, bầu không khí rất ái muội.
Lương Yên nhìn cửa phòng tắm một chút.
Cô ở thật xa chạy tới, đương nhiên sẽ không để Lục Lâm Thành chỉ nghe cô hát bài chúc mừng sinh nhật.
Lương Yên thừa dịp anh tắm rửa, một cái tay mở ba lô mình mang đến ra, từ bên trong thần thần bí bí móc ra một cái hộp.
Cô đem hộp đặt lên giường, hít thật sâu một hơi, sau đó vô cùng có nghi thức mở ra.
Ở bên trong là một bộ đồ, màu đen, viền ren, nội y tình thú.
Lương Yên nhìn hai mảnh kia lớn chừng bàn tay có chút đỏ mặt, dùng tay trái phẩy phẩy gió.
Trưởng thành nữ tính, sợ cái gì sợ cái gì.
Chẳng phải chỉ là một ngôi sao thôi sak, không thể ăn không thể dùng, có gì đặc biệt hơn người, cái này là do chính cung tặng,những người kia có thể so sánh được sao?
Một ngón tay của Lương Yên bốc lên món đồ kia, đánh giá một phen, sau đó bắt đầu thay.
Tay phải của cô không thể dùng, công phu mặc quần áo bằng tay trái gần đây đã luyện được, chờ Lục Lâm Thành tắm rửa xong, cô khẳng định liền có thể thay xong, sau đó nằm ở trên giường, bày một dáng pose gợi cảm.
Đương nhiên, là đã xem nhẹ cánh tay phải xác ướp rồi.
Lương Yên ngồi ở trên giường, một cái tay cởi quần áo trên người mình, cầm lấy món đồ màu đen kia bắt đầu mặc lên người.
Lúc mua cô cố ý mua ở tiệm có danh tiếng, thiết kế đai đeo nhỏ, nơ con bướm viền ren trước ngực, phía sau lưng cũng có nơ con bướm viền ren, phía dưới vẫn là nơ con bướm viền ren.
Nghe nói hủy đi nơ con bướm viền ren, sẽ có cảm giác giống như khui quà sinh nhật.
Lương Yên cho là mình nhất định sẽ mặc lên người thật tốt.
Nhưng hiện thực thật tàn khốc.
Loại đồ này vừa mỏng nhỏ vừa xuyên mấu các, còn những chỗ khác đều là các loại đai đeo và viền ren, cô đã đánh giá cao năng lực của mình, thiết kế phức tạp như vậy, hai tay mặc đoán chừng còn có thể, một cái tay, đơn giản sẽ là thảm họa thôi.
"Ách, cái quỷ gì vậy." Lương Yên tháo dây đeo viền ren trên cổ, nhìn thoáng qua người mình.
Cái này không phải là cột ở phía sau sao!
A a a a cái này sao lại chạy đến đây rồi!
Cái miệng này làm sao nhỏ như vậy đầu cô không chui vào lọt a!
Cái này làm sao khó như vậy mặc sao trời ạ!
Lục Lâm Thành hôm nay tắm phá lệ nhanh chónh, tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng.
Lục Lâm Thành tắm rửa xong, lập tức muốn ra ngoài.
Nhanh lên nhanh lên!
Nhưng mà Lương Yên càng nhanh càng loạn, lại làm ra mấy cái nút thắt chết, thứ này giống như là muốn cùng cô đối nghịch, cái này cũng mặc không được vậy cũng mặc không đúng, vốn dĩ là một bộ đồ tình thú. Nội y tình thú đột nhiên biến thành vải đen che đậy, loạn thất bát tao trói ở trên người cô.
Tính toán không mặc nữa!
Lương Yên quyết định từ bỏ, tay phải bó thạch cao không thể động, muốn cởi ra phải nhờ tay trái, lúc này lại phát hiện tay trái của mình không biết lúc nào đã bị một nút thắt chết cột vào trước ngực, cô kéo một phát, liền siết cổ.
Cửa phòng tắm lúc này lại mở ra.
Lương Yên bắt đầu lo lắng.
Lục Lâm Thành lau tóc, đột nhiên nhìn người ngồi ở trên giường, cắn răng, ở trên người đang mặc gì đó miễn cưỡng có thể gọi là quần áo bốn mắt nhìn nhau.
Lục Lâm Thành: "... . . ."
Lương Yên: "... . . ."
"Em đây là. . ." Lục Lâm Thành sửng sốt một chút, nhìn thấy vải viền ren loạn thất bát tao trên người Lương Yên.
Lương Yên còn chưa đem những nút thắt chết mở ra.
Cô đang lấy cánh tay trái để lên đầu, còn đem cánh tay phải buộc lên cổ.
Cô chính là bộ dạng chật vật này, không có một chút lực hấp dẫn nào, tạo hình cổ quái tư thế quỷ dị, xác ướp băng vải đại chiến vièn ren màu đen viền ren tôn da, đối diện là Lục Lâm Thành đang chấn kinh tựa như gặp quỷ.
Lương Yên lập tức té nhào vào trên giường, mặt vùi vào gối đầu.
Đem mình tức đến phát khóc.
Phía dưới Weibo của Lương Yên đều là bình luận điên cuồng xin cô cho tiểu tình nhân một cái danh phận phục hôn.
Đối với việc này Lương Yên lựa chọn không nhìn, đăng nhập vào nick phụ sang page Nanh Sói.
Nhóm Nanh Sói sẽ không vì một cảnh hôn mà ngã đâu.
Lương Yên khí thế ngất trời bấm vào group chat, H văn của Tiên Quân và Yêu Nữ bay tán loạn.
Trước khi lâm trận còn thề son sắt cam đoan sẽ không phản bội lúc này lại nhảy hố CP đến quên cả trời đất.
Khi cô dùng lại nick chính vào group chat, giống như giáo viên chủ nhiệm xuất hiện trước cửa phòng ồn ào loạn xạ, mới vừa rồi còn H văn bay đầy trời lập tức không thấy tăm hơi, đám fan hâm mộ thay đổi ngay lập tức.
"Oa Yên Yên đêm nay trên phim thật tuyệt a!"
"Lương Anh Tuấn chị yên tâm đi, chúng em chỉ xem bản 'Không có người họ Lục' "
"Yên Yên lúc dưỡng bệnh nội tâm tình cảm yếu ớt nhất, tuyệt đối không nên bởi vì tên họ Lục biểu hiện tốt liền mềm lòng a! Không cần để ý anh ta không cần nhìn đến anh ta! Chúng em căn bản không có sụp hố cái CP năm phút đâu!"
"Đúng, chúng em căn bản không có sụp hố cái CP năm phút đâu, không đẹp gì đâu, cũng không ngọt ngào gì đâu! Chăm chú mặt. jpg "
Lương Yên: "... . . ."
Làm sao cô có một bầy fan hâm mộ hai mặt như vậy.
Thế là Lương Yên quyết định ít nhất nửa năm sẽ không đăng ảnh tự sướng, để xem đám fans hai mặt này làm sao để cầu cô đây dù cầu cô cũng không đăng! Hừ!
Thế là Lương Yên thương cân động cốt một trăm ngày bắt đầu thật sự ở ẩn.
Trước kia còn lâu lâu đăng Weibo goặc là trong nhóm fans nhắn tin, hiện tại không hề có một chút tin tức nào, mặc cho đám fan hâm mộ làm sao, đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh.
Lương Yên mời một dì đến, nấu cơm một ngày ba bữa, một mình đẹp đẽ ở trong nhà dưỡng thương, Lục Lâm Thành quay phim không ở đây, côban đêm nằm ngang ngủ dựng thẳng ngủ nghiêng muốn bao nhiêu thoải mái có bao nhiêu.
« Tiên Quân động lòng người » vẫn như cũ mỗi tuần sáu tập mà phát sóng.
Cứ như vậy qua nửa tháng, dần dần đến gần một ngày đặc biệt.
Được Khương Mộc nhắc nhở, Lương Yên mới nhớ ra là sắp đến sinh nhật của Lục Lâm Thành.
Sinh nhân ba mươi tuổi của Lục Lâm Thành, một người đàn ông ở độ tuổi xây dựng sự nghiệp.
Quà của fan hâm mộ đã sớm chuẩn bị xong —— một ngôi sao mang tên của anh.
Dựa theo quy định của hiệp hội thiên văn quốc tế, ai phát hiện ra ngôi sao mới trước thì tên của ngôi sao là tên của người đó, nghe nói fan hâm mộ của Lục Lâm Thành có một nhà nhà thiên văn học, sau đó liền đem ngôi sao kia làm quà sinh nhật ba mươi tuổi của anh.
Từ nay về sau, trong vũ trụ nhiều thêm một ngôi sao tên là "lulincheng".
Quà sinh nhật này của Lục Lâm Thành lại lên hot search, nghe nói nhà thiên văn học kia là nữ, hơn nữa còn là phần tử tri thức trẻ tuổi dịu dàng nữ tính.
Người này chỉ đưa quà không để lại tên, từ chối nhã nhặn tất cả phỏng vấn, chỉ để lộ foo là fans từ khi Lục Lâm Thành xuất đạo, cho tới bây giờ, lúc học tập sống rất cô độc, mỗi khi không thể tiếp tục kiên trì được nữa, liền sẽ nhớ lại Lục Lâm Thành, sau đó liền có động lực. Sự tồn tại của anh giống như là một vì sao trong sinh mệnh của cô ấy, cô ấy tìm thật lâu, mới từ giữa Sao Hỏa và Sao Mộc phát hiện ra một ngôi sao "lulincheng" này.
Đám người nhao nhao xem fan nữ học bá thâm tình như thế nào, thấy thật sự rất cảm động, là tôi, tôi liền cưới.
Thế nhưng là đối với Lục Lâm Thành hiện tại, cũng có chút vi diệu a.
Ánh đèn đều hội tụ lên người phụ nữ tên Lương Yên.
Khương Mộc tới cùng Lương Yên chọn kịch bản kế tiếp, cũng nói về chuyện này.
"Cái nữ fan hâm mộ này tặng quà cho Lục Lâm Thành đã lên hot search mấy ngày, em không bị ảnh hưởng gì chứ?"
Lương Yên ngồi xổm ở trên ghế sa lon, tay trái cầm điện thoại, nhìn thấy tin tức này sau biểu hiện giống như ăn chanh: "Ô ô ô ô em thật chua."
Khương Mộc an ủi: "Không có việc gì không có việc gì, em chuẩn bị cho Lục Lâm Thành một món quà có ý nghĩa hơn là được, một ngôi sao mang tên mình có gì đặc biệt hơn người."
Lương Yên yên lặng nhìn chằm chằm điện thoại, biểu hiện tiếp tục ăn chanh: "Ô ô ô vì cái gì em không có một fan hâm mộ nào học thiên văn để tặng cho em một ngôi sao chứ hâm mộ."
Lễ vật này có nhiều ý nghĩa a, qua mấy trăm năm nữa Lục Lâm Thành đã sớm không còn, nhưng ngôi sao mang tên anh kia vẫn còn tồn tại.
Khương Mộc: "... . . ."
Mạch não của cô gái này làm bằng gì vậy.
"Em không có ăn dấm sao? Không có một chút ảnh hưởng nào? Em đến cùng là có thích Lục Lâm Thành hay không?" Khương Mộc rốt cục nhịn không được hỏi liên tiếp ba câu.
Sinh nhật của bạn trai em, nhưng người phụ nữ khác lại tặng quà khiến ngưòi khác trầm trồ, đây không phải rõ ràng là làm bạn gái chính quy không thoải mái sao.
Anh là đàn ông hiểu đạo lý này, Lương Yên không phải là không hiểu chứ.
Lương Yên nghe được Khương Mộc hỏi ba câu liên tiếp, giật giật khóe miệng: "Người ta cũng đã tặng rồi đều, em không khả năng để cô ấy rút lại. Em là người phụ nữ nhỏ mọn vậy sao?"
Khương Mộc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Đây không phải là vấn đề hẹp hòi hay keo kiệt, em bây giờ là chính cung, chính cung đó biết không, đối mặt với những yêu diễm lỗ mãng kia, nhất định phải đem khí chất chính cung ra! Hiện tại dám ngay ở trước mặt nhân dân cả nước mặt tặng ngôi sao, về sau chẳng phải sẽ leo lên đầu lên cổ em sao?"
Lương Yên ngẩng đầu hai mắt nhìn Khương Mộc.
Khương Mộc bị cái ánh mắt kia của cô nhìn thấy trong lòng mao mao, xoa xoa cánh tay: "Em, em làm gì nhìn anh như vậy?"
Lương Yên: "Anh kích động như vậy, như thể có kinh nghiệm rồi, có phải hay không. . . Trước kia bị người ta chen vào chuyện tình cảm?"
Khương Mộc mặt đen.
Cái này mẹ nó cô cũng có thể nhìn ra được.
** ** ** ** **
Sinh nhật ba mươi tuổi của Lục Lâm Thành muốn trải qua ở đoàn làm phim.
Bộ phim đề tài chiến tranh hiện tại gần đây quay ở Tây Bắc, trong đoàn bề bộn nhiều việc, Lục Lâm Thành từ lần quay về thành phố B thăm Lương Yên đến giờ vẫn chưa về.
Từ thành phố B đến tỉnh G đi máy bay cũng muốn gần bốn giờ.
Mười một giờ đêm, Lương Yên lật qua lật lại ngủ không được, nên gửi lời mời chat video cho Lục Lâm Thành.
Lương Yên nghĩ chắc chắn Lục Lâm Thành đã về khách sạn nghỉ ngơi rồi, kết quả cuộc gọi được nhận, là do trợ lý nhận, bên camera đó là trường quay để loạn các loại đèn, trợ lý nói cho cô biết Lục Lâm Thành vẫn chưa kết thúc.
Lương Yên đợi một hồi mới đợi đến khi Lục Lâm Thàn kết thúc công việc, anh nhận điện thoại từ tay trợ lý, xích lại gần, người đàn ông không nhận ra gương mặt của anh đang ở góc độ vô cùng kỳ quái, nhưng vẫn như thường không thể bắt bẻ.
"Làm sao muộn như vậy mới kết thúc công việc." Lương Yên miết miệng phàn nàn.
Lục Lâm Thành cười cười, nhìn thấy Lương Yên đã mặc đồ ngủ ngồi ở trên giường, hỏi: "Cánh tay khá hơn chút nào không? Ban đêm đi ngủ đừng đè ép nó."
Chỗ cô bị thương chính là cánh tay, nhất định phải bảo vệ thật tốt, nếu không về sau sẽ để lại di chứng thì liền xong rồi.
"Biết rồi." Lương Yên đối với lời này lỗ tai nghe muốn mọc kén rồi, lại hỏi, "Sinh nhật anh sẽ làm như thế nào? Em muốn đến."
Cô suy nghĩ Khương Mộc cẩn thận lo nghĩ, anh mặc dù là tiểu tình nhân của cô, thế nhưng cô là chính cung của anh, vì vâyu, làm chính cung có lẽ còn muốn thể hiện một chút.
Lục Lâm Thành thở dài: "Không phải đã đã nói với em đừng tới đây sao, nơi này quá xa, lại không ở trong nội thành, em ở nhà ngoan ngoãn dưỡng thương đu."
Lương Yên hướng phía dưới bĩu môi: "Vậy anh muốn quà gì? Em không có ngôi sao để tặng cho anh đâu." Ngữ khí chua chua.
Lục Lâm Thành nhìn bộ dáng ăn dấm của Lương Yên cười: "Đem anh chuyển làm chính thức được không?"
"... . . ." Lương Yên âm trầm liếc anh một cái "Mắc nợ quá."
Cô quả quyết cúp điện thoại.
Hiện tại muốn chuyển đến chính thức, vậy sau này chẳng phải là còn muốn kết hôn với cô sao?
Ngày sinh nhật Lục Lâm Thành, đoàn làm phim mua một cái bánh kem lớn ở phim trường tổ chức sinh nhật cho anh, còn cố ý chụp ảnh chung đăng Weibo.
Mọi người nhao nhao để lại bình luận chúc mừng ở phía dưới, sau đó có người phát hiện trong ảnh không có Lương Yên, rõ ràng cô không ở buổi tiệc sinh nhật này.
Nhưng cái này cũng có thể hiểu được, Lương Yên bị tai nạn xe cộ phải tĩnh dưỡng, phim trường của Lục Lâm Thành bão cát khắp nơi trên đất,lại xa, Lương Yên không đi được cũng bình thường.
Vẫn là theo dõi « Tiên Quân động lòng người » đi, gần đây kịch bản ngược Tiên Quân cũng rất dễ xem đó.
Chỉ là có một ít người không hài lòng về việc này, nói Lương Yên không ở phim trường còn chưa tính, thậm chí ngay cả đăng Weibo chúc sinh nhật vui vẻ cũng không có.
Ở ẩn cũng không cần trở thành như vậy đâu.
Thật sự dự định để Lục Lâm Thành lấy thân phận tiểu tình nhân mãi sao?
Có fan hâm mộ thay Lương Yên nói đỡ những lời này, dựa vào cái gì phải đăng Weibo, Lương Yên người ta nói không chừng đã sớm nói với Lục Lâm Thành rồi, hai người bọn họ tự mừng sinh nhật, còn phải đăng Weibo để chiêu cáo thiên hạ sao?
Weibo rối bời.
Lục Lâm Thành tại phim trường ăn xong sinh nhật, lại vùi đầu vào quay chụp, hôm nay cân nhắc đến là sinh nhật anh, lại thêm mấy ngày nay quay chụp cường độ rất lớn, nơi này cát vàng bay đầy trời lại hoang vu điều kiện vô cùng gian khổ, cho nên đoàn phim khó có khi kết thúc công việc sớm, bốn giờ chiều đã thu công, định đi nhà hàng ăn liên hoan sinh nhật của Lục Lâm Thành.
Sau bữa ăn vốn là muốn đi ca hát, nhưng lại bị Lục Lâm Thành uyển chuyển từ chối, mọi người nghĩ là anh muốn nghỉ ngơi thật tốt, Lương Yên không đến nhưng ban đêm hai người có thể gọi video nói gì đó, thế là ăn xong bữa cơm liền tan.
Lục Lâm Thành chủ yếu là nghĩ về khách sạn xem quà tặng sinh nhật của anh.
Là Lương Yên tặng, trợ lý bảo hôm nay chuyển phát nhanh đã tới.
Tỉnh G gần đây trời tối rất sớm, sáu giờ tối trời đã đen rồi.
Lục Lâm Thành vào khách sạn, một bên vừa đi về phòng của mình một bên gọi video cho Lương Yên.
Không có nhận.
Lục Lâm Thành đi đến cửa phòng của mình, cuộc gọi video vẫn ở trạng thái không người nghe.
Được rồi, Lục Lâm Thành thu hồi điện thoại, mở cửa, lại phát hiện trong phòng sáng đèn.
Lương Yên ngồi ở trên ghế sa lon, một đầu cánh tay còn treo trên cổ, nhìn thoáng qua người đàn ông đứng ở cửa, oán trách: "Các anh đi ăn một bữa cơm làm sao thời gian lại lâu như vậy?"
Lục Lâm Thành nhìn thấy dáng vẻ Lương Yên ngồi ở chỗ đó phàn nàn, cái mũi chua chua.
** ** ** ***
Trên TV đang chiếu « Tiên Quân động lòng người », Yêu Nữ lòng như tro nguội đáp ứng gả cho Thái Tử Ma Giới Thái, Tiên Quân chạy tới cướp cô dâu.
"Không phải đã nói em không nên tới sao?" Lục Lâm Thành sờ lấy tóc mềm mượt của Lương Yên.
Lương Yên liếc mắt: "Anh muốn em không đến em liền không đến sao, vậy em chẳng phải sẽ thật mất mặt."
"Chỗ chết tiệt này của các anh thật là xa, em ngồi máy bay bốn tiếng rồi còn phải ngồi xe hai tiếng, đi lâu đến nỗi em muốn nôn luôn."
Lương Yên nâng lên cằm nhỏ ngạo kiều: "Chính cung nương nương trèo non lội suối đến thăm tiểu tình nhân, thế nào?"
Lục Lâm Thành ánh mắt ôn nhu: "Vất vả rồi."
Vậy quà sinh nhật mà trợ lý nói chính là cô.
Quà sinh nhật này càng tốt, nhiều ngôi sao, cũng không sánh bằng một người sống sờ sờ bên cạnh anh.
Lương Yên kỳ thật có chút xấu hổ, cô lúc đầu mua cho anh một cái đồng hồ đeo tay, nhưng lúc gần đi quá vội vàng nên quên ở trong nhà rồi, cô cảm thấy hiện tại người đã tới, nhưng là hai tay trống trơn không tốt lắm, thế là hắng giọng một cái: "Khụ khụ, em không chuẩn bị cái khác, nếu không em hát bài sinh nhật vui vẻ cho anh nha."
Cô nói xong cũng bắt đầu hát: " Mừng ngày sinh nhật của anh, mừng ngày sinh nhật của anh. . ."
Tính mù âm nhạc vẫn phát huy bình thường, Lục Lâm Thành mỉm cười nghe xong một bài hát chúc mừng sinh nhật lạc giọng rất đáng yêu.
Hai người xem TV một lúc, Lục Lâm Thành rắp ráp đi tắm rửa.
Trong phòng tắm tiếng nước chảy rầm rầm vang lên, bầu không khí rất ái muội.
Lương Yên nhìn cửa phòng tắm một chút.
Cô ở thật xa chạy tới, đương nhiên sẽ không để Lục Lâm Thành chỉ nghe cô hát bài chúc mừng sinh nhật.
Lương Yên thừa dịp anh tắm rửa, một cái tay mở ba lô mình mang đến ra, từ bên trong thần thần bí bí móc ra một cái hộp.
Cô đem hộp đặt lên giường, hít thật sâu một hơi, sau đó vô cùng có nghi thức mở ra.
Ở bên trong là một bộ đồ, màu đen, viền ren, nội y tình thú.
Lương Yên nhìn hai mảnh kia lớn chừng bàn tay có chút đỏ mặt, dùng tay trái phẩy phẩy gió.
Trưởng thành nữ tính, sợ cái gì sợ cái gì.
Chẳng phải chỉ là một ngôi sao thôi sak, không thể ăn không thể dùng, có gì đặc biệt hơn người, cái này là do chính cung tặng,những người kia có thể so sánh được sao?
Một ngón tay của Lương Yên bốc lên món đồ kia, đánh giá một phen, sau đó bắt đầu thay.
Tay phải của cô không thể dùng, công phu mặc quần áo bằng tay trái gần đây đã luyện được, chờ Lục Lâm Thành tắm rửa xong, cô khẳng định liền có thể thay xong, sau đó nằm ở trên giường, bày một dáng pose gợi cảm.
Đương nhiên, là đã xem nhẹ cánh tay phải xác ướp rồi.
Lương Yên ngồi ở trên giường, một cái tay cởi quần áo trên người mình, cầm lấy món đồ màu đen kia bắt đầu mặc lên người.
Lúc mua cô cố ý mua ở tiệm có danh tiếng, thiết kế đai đeo nhỏ, nơ con bướm viền ren trước ngực, phía sau lưng cũng có nơ con bướm viền ren, phía dưới vẫn là nơ con bướm viền ren.
Nghe nói hủy đi nơ con bướm viền ren, sẽ có cảm giác giống như khui quà sinh nhật.
Lương Yên cho là mình nhất định sẽ mặc lên người thật tốt.
Nhưng hiện thực thật tàn khốc.
Loại đồ này vừa mỏng nhỏ vừa xuyên mấu các, còn những chỗ khác đều là các loại đai đeo và viền ren, cô đã đánh giá cao năng lực của mình, thiết kế phức tạp như vậy, hai tay mặc đoán chừng còn có thể, một cái tay, đơn giản sẽ là thảm họa thôi.
"Ách, cái quỷ gì vậy." Lương Yên tháo dây đeo viền ren trên cổ, nhìn thoáng qua người mình.
Cái này không phải là cột ở phía sau sao!
A a a a cái này sao lại chạy đến đây rồi!
Cái miệng này làm sao nhỏ như vậy đầu cô không chui vào lọt a!
Cái này làm sao khó như vậy mặc sao trời ạ!
Lục Lâm Thành hôm nay tắm phá lệ nhanh chónh, tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng.
Lục Lâm Thành tắm rửa xong, lập tức muốn ra ngoài.
Nhanh lên nhanh lên!
Nhưng mà Lương Yên càng nhanh càng loạn, lại làm ra mấy cái nút thắt chết, thứ này giống như là muốn cùng cô đối nghịch, cái này cũng mặc không được vậy cũng mặc không đúng, vốn dĩ là một bộ đồ tình thú. Nội y tình thú đột nhiên biến thành vải đen che đậy, loạn thất bát tao trói ở trên người cô.
Tính toán không mặc nữa!
Lương Yên quyết định từ bỏ, tay phải bó thạch cao không thể động, muốn cởi ra phải nhờ tay trái, lúc này lại phát hiện tay trái của mình không biết lúc nào đã bị một nút thắt chết cột vào trước ngực, cô kéo một phát, liền siết cổ.
Cửa phòng tắm lúc này lại mở ra.
Lương Yên bắt đầu lo lắng.
Lục Lâm Thành lau tóc, đột nhiên nhìn người ngồi ở trên giường, cắn răng, ở trên người đang mặc gì đó miễn cưỡng có thể gọi là quần áo bốn mắt nhìn nhau.
Lục Lâm Thành: "... . . ."
Lương Yên: "... . . ."
"Em đây là. . ." Lục Lâm Thành sửng sốt một chút, nhìn thấy vải viền ren loạn thất bát tao trên người Lương Yên.
Lương Yên còn chưa đem những nút thắt chết mở ra.
Cô đang lấy cánh tay trái để lên đầu, còn đem cánh tay phải buộc lên cổ.
Cô chính là bộ dạng chật vật này, không có một chút lực hấp dẫn nào, tạo hình cổ quái tư thế quỷ dị, xác ướp băng vải đại chiến vièn ren màu đen viền ren tôn da, đối diện là Lục Lâm Thành đang chấn kinh tựa như gặp quỷ.
Lương Yên lập tức té nhào vào trên giường, mặt vùi vào gối đầu.
Đem mình tức đến phát khóc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.