Toàn Giới Giải Trí Đều Phải Ăn Dưa Của Tôi
Chương 15: Cô Ấy Thật Sự Rất Đẹp! (5)
Jiuda
05/07/2024
Ánh mắt của cô gái trẻ vẫn luôn đặt trên người Đường Quang trong ống kính, không hề để ý dưới chân.
Không biết bị ai giẫm lên, cô gái mất thăng bằng và ngã về một bên.
Cho dù muốn ngã xuống, cô gái vẫn nắm chặt máy ảnh của mình, vô thức hô lên: " A... "
Sở Tang nhìn thoáng qua chung quanh, rất loạn, nếu thật sự ngã xuống có thể rất khó đứng dậy, dễ xảy ra sự cố giẫm đạp.
Cô lách sang hai bước, đưa tay nắm lấy tay cô gái trẻ, giúp cô ấy đứng vững.
Tay kia giữ chắc máy ảnh của cô gái.
Là một Trạm tỷ, cô hiểu cảm giác đau lòng khi máy ảnh bị rơi vỡ.
Cô gái nhìn có vẻ rất trẻ, nói không chừng máy ảnh này là do cô ấy ăn mặc tiết kiệm mới mua được.
Cô gái lập tức ngẩng đầu lên: " Cảm ơn chị, cảm ơn… "
Cô gái há cái miệng nhỏ nhắn, ngây ngốc.
Sở Tang chớp chớp mắt mấy cái, không bị ngã mà, sao cô gái này lại choáng váng vậy?
Cô vươn bàn tay mảnh khảnh vẫy vẫy trước mặt cô ấy: " Sao thế? "
Giọng nói của Sở Tang mềm mại, ánh mắt cũng thật lòng quan tâm.
Nữ sinh được Sở Tang đỡ dậy cảm thấy tim mình như có con nai nhỏ đang nhảy disco.
Đẹp quá, chị ấy thật sự rất đẹp!
Khuôn mặt khéo léo, đôi môi ửng đỏ, ánh mắt thật to, lông mi thật dài, tóc xoăn nhẹ dài đến thắt lưng, có mấy sợi bởi vì đỡ mình mà trượt đến bên vai.
Chị ấy còn đang quan tâm chuyện gì đã xảy ra với mình.
Aaaaaaaaa!
Trong lòng tiếng chuột chũi kêu chít chít chít chít.
Sở Tang nhìn dáng vẻ của cô gái còn cảm thấy khá thú vị, vỗ vỗ đầu cô ấy: " Hoàn hồn nha. "
Cô gái nhỏ lớn như vậy, thoạt nhìn hình như cũng mới lên đại học, vẫn còn là một đứa trẻ con.
Sau khi tỉnh táo lại, cô gái vẫn nói cảm ơn: " Cảm ơn cảm ơn! "
Sở Tang cười cười: " Không sao đâu, chỉ là khi theo đuổi thần tượng em cũng phải đặt an toàn của mình lên hàng đầu nhé. "
" À, vâng vâng. "
Đôi mắt của cô gái vẫn dính chặt vào gương mặt của Sở Tang.
Nhân viên công tác bên cạnh Sở Tang nhắc nhở: " Sở lão sư, đám đông đã giải tán bớt rồi, chúng ta đi hướng này nhé? "
Sau khi Sở Tang xác định máy ảnh không thành vấn đề, liền buông cô gái ra, cùng nhân viên công tác rời đi.
Nữ sinh được Sở Tang đỡ qua nhìn bóng dáng Sở Tang càng ngày càng xa, phục hồi tinh thần, chạy lộp bộp về phía trước vài bước, dùng máy ảnh trong tay chụp lại sườn mặt của chị ấy.
Cô ấy nghe thấy có người gọi chị ấy là Sở lão sư, chị gái xinh đẹp này cũng là một ngôi sao sao?
Không biết bị ai giẫm lên, cô gái mất thăng bằng và ngã về một bên.
Cho dù muốn ngã xuống, cô gái vẫn nắm chặt máy ảnh của mình, vô thức hô lên: " A... "
Sở Tang nhìn thoáng qua chung quanh, rất loạn, nếu thật sự ngã xuống có thể rất khó đứng dậy, dễ xảy ra sự cố giẫm đạp.
Cô lách sang hai bước, đưa tay nắm lấy tay cô gái trẻ, giúp cô ấy đứng vững.
Tay kia giữ chắc máy ảnh của cô gái.
Là một Trạm tỷ, cô hiểu cảm giác đau lòng khi máy ảnh bị rơi vỡ.
Cô gái nhìn có vẻ rất trẻ, nói không chừng máy ảnh này là do cô ấy ăn mặc tiết kiệm mới mua được.
Cô gái lập tức ngẩng đầu lên: " Cảm ơn chị, cảm ơn… "
Cô gái há cái miệng nhỏ nhắn, ngây ngốc.
Sở Tang chớp chớp mắt mấy cái, không bị ngã mà, sao cô gái này lại choáng váng vậy?
Cô vươn bàn tay mảnh khảnh vẫy vẫy trước mặt cô ấy: " Sao thế? "
Giọng nói của Sở Tang mềm mại, ánh mắt cũng thật lòng quan tâm.
Nữ sinh được Sở Tang đỡ dậy cảm thấy tim mình như có con nai nhỏ đang nhảy disco.
Đẹp quá, chị ấy thật sự rất đẹp!
Khuôn mặt khéo léo, đôi môi ửng đỏ, ánh mắt thật to, lông mi thật dài, tóc xoăn nhẹ dài đến thắt lưng, có mấy sợi bởi vì đỡ mình mà trượt đến bên vai.
Chị ấy còn đang quan tâm chuyện gì đã xảy ra với mình.
Aaaaaaaaa!
Trong lòng tiếng chuột chũi kêu chít chít chít chít.
Sở Tang nhìn dáng vẻ của cô gái còn cảm thấy khá thú vị, vỗ vỗ đầu cô ấy: " Hoàn hồn nha. "
Cô gái nhỏ lớn như vậy, thoạt nhìn hình như cũng mới lên đại học, vẫn còn là một đứa trẻ con.
Sau khi tỉnh táo lại, cô gái vẫn nói cảm ơn: " Cảm ơn cảm ơn! "
Sở Tang cười cười: " Không sao đâu, chỉ là khi theo đuổi thần tượng em cũng phải đặt an toàn của mình lên hàng đầu nhé. "
" À, vâng vâng. "
Đôi mắt của cô gái vẫn dính chặt vào gương mặt của Sở Tang.
Nhân viên công tác bên cạnh Sở Tang nhắc nhở: " Sở lão sư, đám đông đã giải tán bớt rồi, chúng ta đi hướng này nhé? "
Sau khi Sở Tang xác định máy ảnh không thành vấn đề, liền buông cô gái ra, cùng nhân viên công tác rời đi.
Nữ sinh được Sở Tang đỡ qua nhìn bóng dáng Sở Tang càng ngày càng xa, phục hồi tinh thần, chạy lộp bộp về phía trước vài bước, dùng máy ảnh trong tay chụp lại sườn mặt của chị ấy.
Cô ấy nghe thấy có người gọi chị ấy là Sở lão sư, chị gái xinh đẹp này cũng là một ngôi sao sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.