Chương 427: Không thèm thân thích
Mai Can Thái Thiếu Bính
18/10/2017
- Tại sao?
Grigi trầm giọng hỏi. Mắt lộ vẻ nghi ngờ. Tần Xuyên làm vậy quá ư nguy hiểm, hắn dựa vào đâu mà chắc chắn rằng, trên thuyền không ai đủ sức làm đối thủ của hắn chứ.
Tần Lôi lộ vẻ hưng phấn điên cuồng:
- Bởi lẽ chỉ có vậy, tôi mới có thể kệ bọn họ sống hay chết, chỉ giết người là được. Không ai biết rằng, con tin vì sao mà chết. Cả con thuyền đều chìm xuống, ai để ý người nào giết chứ?
Mặt Grigi và Saifandi đều trắng bệch.
Họ nhìn thấy một thái độ biến thái trên mặt Tần Xuyên.
-Anh, nhân cách anh có chút bất thường.
Saifandi đoán.
Một số người bị bệnh tinh thần, sẽ khiến người ta không thể đưa ra các phán đoán về giá trị đạo đức, luân lý, xã hội. Không để tâm đến tính mạng người khác, và không cảm giác gì trước hành vi gây tội ác.
Trong giới sát thủ, không ít những sát thủ đáng gờm đều mặc căn bệnh thần kinh này. Vì thế họ giết người không hề do dự, không hề phải suy nghĩ, như giết một con kiến vậy.
Nghĩ đến việc Tần Xuyên là một người nổi danh trong giới sát thủ, lại nghe Tần Xuyên nói vậy, Grigi và Saifandi khó tránh khỏi việc nghĩ sang hướng đó.
Tần Xuyên càng cười điên cuồng hơn, mắt sáng lên, hỏi lại:
- Tôi bị vậy sao?
Vừa dứt lời, Tần Xuyên đã lao về phía Saifandi – người có thực lực kém hơn.
Với chân khí tiên thiên cao cấp của Tần Xuyên, giết một vệ sĩ trưởng có thực lực tiên thiên trung cấp này, không cần phải dùng tới kiếm khí.
Lắc eo, vung tay, trông động tác đơn giản nhanh nhẹn, nhưng thật ra sát khi rất nhiều. Bàn tay còn chưa đến nơi, đã khiến cho Saifandi không thở nổi.
Saifandi rút kiếm muốn chống cự lại, nhưng phát hiện ra rằng, cánh tay y run cầm cập.
- Cẩn thận đấy.
Grigi biết tài cán của thuộc hạ mình, bèn bước lên trước, xẹt một đường kiếm trắng.
Kỵ sĩ hạng nặng rút kiếm mang theo một đường chân khí nặng nề, chặn quyền của Tần Xuyên lại.
-Saifandi, đi ra ngoài bảo vệ bá tước đại nhân rời khỏi thuyền. Không thể ở lại đây lâu.
Grigi nói.
Saifandi biết có ở lại cũng không giúp được gì, đành vội chạy lên trên.
Grigi lại quơ kiếm một lần nữa, thanh trường kiếm nặng trịch nhưng trong tay y lại nhẹ như bẫng. Y quật một cái, lắc một cái, đâm một cái, mỗi đường kiếm đều tấn công về chỗ hiểm của Tần Xuyên.
- Dùng kiếm trước mặt ta ư. Hay đấy.
Tần Xuyên coi trận đánh này là để luyện tập cổ võ hắn khổ công tu luyện gần đây. Hắn xẹt một bước chân, hai bên trái phải đổi chỗ cho nhau, nhanh chóng chuyển đổi phương hướng, tiếp cận Grigi.
Đồng thời, Tần Xuyên đứng vững, không ngừng thay đổi sử dụng quyền, chưởng, chỉ, trảo, tránh được mũi kiếm sắc nhọn của Grigi, tấn công vào chiến giáp của đối phương.
Người kỵ sĩ này rất giỏi, lại có chân khí tiên thiên cao cấp hộ thể, mặc dù Grigi trúng mấy quyền của Tần Xuyên nhưng vẫn không hề hấn gì.
- Thánh Luân Trảm.
Thấy Tần Xuyên bước đến đánh vào đầu mình, Grigi lùi về phía sau, cây kiếm trong tay xẹt ra một đường kiếm dài hình quạt.
Dùng sức li tâm khiến cả cơ thể bay lên, đường kiếm hình thành một lực đẩy rất mạnh, hơi giống với chiêu “Lực Phách Hoa Sơn” của Trung Quốc.
Tần Xuyên giật mình. Không ngờ tên này lại biết món võ này nữa. Hắn bèn không dám thuận thế lao tới nữa, vội rút tay về lùi ra.
Làn sóng công phá của thanh kiếm khiến thành thuyền xuất hiện một lỗ to, nhưng Grigi vẫn chưa rút về, tiếp tục múa kiếm điên cuồng về phía Tần Xuyên.
- Đến đây nào, Kiếm Ma, sự điên cuồng của ngươi đâu rồi.
Grigi như càng đánh càng hăng, y giống như một cỗ xe tăng thịt người, đang điên loạn vung kiếm về phía Tần Xuyên.
Mỗi đường kiếm của y trông rất thô bạo, nhưng thật ra trong sự thô bạo lại có nét tinh thế. Chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ bị đường kiếm như răng cưa kia chém phải.
Tần Xuyên biết thực lực cổ võ của mình không thể thắng được Grigi, nên phóng thích kiếm khí ra, kiếm khi bao bọc lấy bốn bề cơ thể hắn.
- Thanh Liên Kiếm Giáp.
Ánh sáng xanh tung ra thành một đường sóng, chặn cây kiếm lại, giống như một lực trường kỳ lạ vậy.
Grigi nổi giận hét lớn lên một tiếng:
- Thập Tự Phá Trận Trảm.
Thanh kiếm chém một đường ngang rồi lướt lên trên, sau đó lao từ trên xuống dưới.
Tần Xuyên cũng trong tích tắc đó, xoay người tung ra một đường kiếm ý “Lược Ảnh”. Đường kiếm bán nguyệt màu xanh chém đúng vào chữ thập của đối phương.
Rắc rắc
Tiếng nứt của kim loại vang lên. Đường kiếm khí đầu tiên của Thanh Liên Kiếm Giáp và Lược Ảnh tạo thành hai đường sức mạnh lớn, làm cho thanh kiếm hạng nặng gãy làm đôi.
Một đường kiếm khí khác xuất hiện xoay tròn ở phía sau, khiến Grigi không kịp trở tay.
- Hự, a!
Hai mắt Grigi vừa trừng lên, cổ họng đã xuất hiện một đường máy. Mặc dù có một phần áo giáp bảo vệ vùng cổ, nhưng vẫn bị cắt đứt khí quản và động mạch.
Trong trường hợp chân khí bằng nhau, kiếm khí Thanh Liên ở cảnh giới cao của Tần Xuyên vẫn có ưu thế áp đảo về sức chiến đấu.
Grigi cũng biết điều này. Nhưng y là một kỵ sĩ. Y chỉ có thể cố gắng hết sức kéo dài thời gian, để chủ nhân có cơ hội tháo chạy.
Tần Xuyên thì không thể cho phép bá tước đại nhân gì gì đó chạy được. Giết Grigi, cướp lấy thanh kiếm kỵ sĩ đã gãy trong tay y, hắn không thèm nhìn thi thể đó, mà lao luôn lên boong tàu.
Đối mặt với các Thần Phạt Giả đang chĩa mũi súng về phía hắn, Tần Xuyên múa thanh kiếm gãy trong tay, một đường kiếm một tên địch. Gặp ai là giết người nấy.
Đã muốn coi đồng minh Tulip là kẻ địch, thì không còn gì phải do dự nữa. Đúng lúc đó, chiếc trực thăng Bell bên cạnh khởi động, Fiona và Saifandi bảo vệ một người đàn ông và một người phụ nữ, chạy về phía chiếc trực thăng.
Tần Xuyên nhìn về phía đó, lập tức phát hiện ra Freyja và Liễu Tiên Tiên đang bị bắt giữ.
-Anh rể, anh rể.
Liễu Tiên Tiên bị người ta dùng súng dí vào đầu. [Đọc truyện tại Truyen F U L L .vn] Trước đó còn cố gắng tỏ ra trấn tĩnh. Nhưng vừa nhìn thấy Tần Xuyên, cuối cùng cô không chịu nổi, bật khóc gọi.
Tần Xuyên vẫn giữ thái độ lạnh lùng, lộ một nụ cười dữ tợn. Hắn giết hai tên Thần Phạt Giả chắn đường một cách không do dự.
Thấy Tần Xuyên người dính đầy máu, giống như một con ác ma địa ngục đang lao tới, Maximilian và Nataliya mặt đều biến sắc.
Maximilian mặt trắng bệch, không dám ở lại lâu, hốt hoảng kêu lên:
- Lấy con tin ra để chặn hắn lại. Đừng để hắn lại gần ta
Tần Xuyên cười ha ha:
- Hóa ra ngươi là tên muốn cướp lấy thần vật. Ngươi tưởng ngươi chạy thoát được sao?
-Kiếm Ma, ngươi đứng lại ngay. Nếu còn đến gần, ta sẽ giết họ.
Fiona lạnh lùng chỉ vào con tin nói.
Nhưng Tần Xuyên không nghe, vẫn tiến về phía trước, tay cầm thanh kiếm gãy, ánh mắt nhìn Maximilian đằng sau đám người.
Fiona thấy Tần Xuyên không hề chùn bước, bèn cuống cuồng. Chẳng lẽ con tin vô tác dụng rồi ư.
Saifandi thấy thế, bèn hét lên:
- Bá tước đại nhân, may lên máy bay đi. Fiona, cô cũng đi nhanh lên. Hắn là một kẻ thần kinh, hắn không quan tâm đến ai đâu. Con tin cũng vô ích thôi.
- Gì cơ?
Maximilian và Fiona đều thất sắc. Trong lúc quan trọng thế này, cô cũng không có thời gian kiểm chứng những lời của Saifandi nữa.
Còn về phần Freyja và Liễu Tiên Tiên, hai người đều không hiểu, không biết có chuyện gì đang xảy ra.
-Không được, ta và cậu cùng chặn hắn lại. Nhất định hắn có thể hủy diệt cả chiếc trực thăng này.
Fiona rút kiếm kỵ sĩ ra, định liều mạng bảo vệ chủ nhân.
Chính trong lúc đó, Tần Xuyên đã nhắm vào Maximilian trên chiếc trực thăng, và bắt đầu chạy nhanh hơn.
Đồng thời, hai Thần Phạt Giả đang chĩa súng vào Liễu Tiên Tiên và Freyja cũng ngơ ngác. Rốt cuộc, họ phải đi bảo vệ bá tước, hay tiếp tục nắm giữ con tin.
-Tất cả chặn hắn lại. Đừng để hắn đến đây. Trực thăng, bay lên nhanh lên.
Maximilian khàn giọng hô to.
Nhưng tốc độ của trực thăng có hạn, khiến y như kiến bò trên chảo nóng.
Khi tất cả mọi người tưởng Tần Xuyên sẽ tấn công về phía chiếc trực thăng, đột nhiên chân Tần Xuyên nhún lên, cơ thể lao về phía nghiêng bên cạnh.
Soạt!
Một đường kiếm tung ra, hai Thần Phạt Giả đang cầm kiếm bị giết chết.
Phản xạ của Freyja rất nhanh. Cô đã đợi Tần Xuyên cứu họ từ lâu. Lúc này thấy người đang nắm giữ họ bị giết, cô liền dẫn theo Liễu Tiên Tiên chạy vội về phía sau Tần Xuyên.
Maximilian và những người khác đều ngớ người. Lập tức họ nhận ra mình đã bị lừa.
-Phù.
Tần Xuyên thở phào một tiếng, hắn đã diễn thành công vai diễn thần kinh của mình. Hắn cười sờ vào mặt Liễu Tiên Tiên rồi nói:
- Em vợ, khiến em phải sợ rồi.
Liễu Tiên Tiên mím môi, nước mắt không ngừng trào ra, thở hồng hộc nói:
- Anh rể, anh mau bắt lấy tên xấu xa kia.
-Yên tâm đi, chúng không thoát được đâu.
Tần Xuyên nhìn chiếc trực thăng đã bay lên trên, hắn trượt chân rồi lao lên, đồng thời hét lớn:
- Freyja, chuẩn bị tiếp quản trực thăng.
Cơ thể Tần Lôi lao vào giữa Saifandi và Fiona, ánh kiếm như mưa bão, xẹt lên liên hồi.
- Lôi Vũ.
Giống như mưa bom bão đạn trên chiến trận, những đường kiếm ngắn và gấp liên tiếp nhau màu xanh đâm xuyên qua hai người này.
Chiêu này là kiếm ý phiên bản cao cấp có thể gây sát thương đối với cả tiên thiên cao cấp. Dùng nó để giết hai người này, đúng là dùng dao mổ trâu giết gà.
Hai vệ sĩ trưởng bị chém khắp người, ngã xuống trong đống máu, chưa kịp chống cự lại.
Đầu mũi chân Tần Lôi nhún lên boong tàu, cơ thể bèn lao lên trên, nhảy lên trực thăng.
-A!
Maximilian kinh hoàng kêu lên.
- Ngươi, ngươi…Ngươi muốn làm gì. Ta, ta là bá tước Maximilian, là người kế từa của gia tộc Habsburg đấy, ta…
Tần Xuyên không hơi đâu nghe hắn nói nhảm. Vì không muốn trực thăng của mình nhuốm máu, hắn tóm lấy Maximilian rồi vất ra ngoài.
Bộp!
Maximilian ngã xuống boong tàu, gãy mất mấy cái xương, kêu oai oái.
Grigi trầm giọng hỏi. Mắt lộ vẻ nghi ngờ. Tần Xuyên làm vậy quá ư nguy hiểm, hắn dựa vào đâu mà chắc chắn rằng, trên thuyền không ai đủ sức làm đối thủ của hắn chứ.
Tần Lôi lộ vẻ hưng phấn điên cuồng:
- Bởi lẽ chỉ có vậy, tôi mới có thể kệ bọn họ sống hay chết, chỉ giết người là được. Không ai biết rằng, con tin vì sao mà chết. Cả con thuyền đều chìm xuống, ai để ý người nào giết chứ?
Mặt Grigi và Saifandi đều trắng bệch.
Họ nhìn thấy một thái độ biến thái trên mặt Tần Xuyên.
-Anh, nhân cách anh có chút bất thường.
Saifandi đoán.
Một số người bị bệnh tinh thần, sẽ khiến người ta không thể đưa ra các phán đoán về giá trị đạo đức, luân lý, xã hội. Không để tâm đến tính mạng người khác, và không cảm giác gì trước hành vi gây tội ác.
Trong giới sát thủ, không ít những sát thủ đáng gờm đều mặc căn bệnh thần kinh này. Vì thế họ giết người không hề do dự, không hề phải suy nghĩ, như giết một con kiến vậy.
Nghĩ đến việc Tần Xuyên là một người nổi danh trong giới sát thủ, lại nghe Tần Xuyên nói vậy, Grigi và Saifandi khó tránh khỏi việc nghĩ sang hướng đó.
Tần Xuyên càng cười điên cuồng hơn, mắt sáng lên, hỏi lại:
- Tôi bị vậy sao?
Vừa dứt lời, Tần Xuyên đã lao về phía Saifandi – người có thực lực kém hơn.
Với chân khí tiên thiên cao cấp của Tần Xuyên, giết một vệ sĩ trưởng có thực lực tiên thiên trung cấp này, không cần phải dùng tới kiếm khí.
Lắc eo, vung tay, trông động tác đơn giản nhanh nhẹn, nhưng thật ra sát khi rất nhiều. Bàn tay còn chưa đến nơi, đã khiến cho Saifandi không thở nổi.
Saifandi rút kiếm muốn chống cự lại, nhưng phát hiện ra rằng, cánh tay y run cầm cập.
- Cẩn thận đấy.
Grigi biết tài cán của thuộc hạ mình, bèn bước lên trước, xẹt một đường kiếm trắng.
Kỵ sĩ hạng nặng rút kiếm mang theo một đường chân khí nặng nề, chặn quyền của Tần Xuyên lại.
-Saifandi, đi ra ngoài bảo vệ bá tước đại nhân rời khỏi thuyền. Không thể ở lại đây lâu.
Grigi nói.
Saifandi biết có ở lại cũng không giúp được gì, đành vội chạy lên trên.
Grigi lại quơ kiếm một lần nữa, thanh trường kiếm nặng trịch nhưng trong tay y lại nhẹ như bẫng. Y quật một cái, lắc một cái, đâm một cái, mỗi đường kiếm đều tấn công về chỗ hiểm của Tần Xuyên.
- Dùng kiếm trước mặt ta ư. Hay đấy.
Tần Xuyên coi trận đánh này là để luyện tập cổ võ hắn khổ công tu luyện gần đây. Hắn xẹt một bước chân, hai bên trái phải đổi chỗ cho nhau, nhanh chóng chuyển đổi phương hướng, tiếp cận Grigi.
Đồng thời, Tần Xuyên đứng vững, không ngừng thay đổi sử dụng quyền, chưởng, chỉ, trảo, tránh được mũi kiếm sắc nhọn của Grigi, tấn công vào chiến giáp của đối phương.
Người kỵ sĩ này rất giỏi, lại có chân khí tiên thiên cao cấp hộ thể, mặc dù Grigi trúng mấy quyền của Tần Xuyên nhưng vẫn không hề hấn gì.
- Thánh Luân Trảm.
Thấy Tần Xuyên bước đến đánh vào đầu mình, Grigi lùi về phía sau, cây kiếm trong tay xẹt ra một đường kiếm dài hình quạt.
Dùng sức li tâm khiến cả cơ thể bay lên, đường kiếm hình thành một lực đẩy rất mạnh, hơi giống với chiêu “Lực Phách Hoa Sơn” của Trung Quốc.
Tần Xuyên giật mình. Không ngờ tên này lại biết món võ này nữa. Hắn bèn không dám thuận thế lao tới nữa, vội rút tay về lùi ra.
Làn sóng công phá của thanh kiếm khiến thành thuyền xuất hiện một lỗ to, nhưng Grigi vẫn chưa rút về, tiếp tục múa kiếm điên cuồng về phía Tần Xuyên.
- Đến đây nào, Kiếm Ma, sự điên cuồng của ngươi đâu rồi.
Grigi như càng đánh càng hăng, y giống như một cỗ xe tăng thịt người, đang điên loạn vung kiếm về phía Tần Xuyên.
Mỗi đường kiếm của y trông rất thô bạo, nhưng thật ra trong sự thô bạo lại có nét tinh thế. Chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ bị đường kiếm như răng cưa kia chém phải.
Tần Xuyên biết thực lực cổ võ của mình không thể thắng được Grigi, nên phóng thích kiếm khí ra, kiếm khi bao bọc lấy bốn bề cơ thể hắn.
- Thanh Liên Kiếm Giáp.
Ánh sáng xanh tung ra thành một đường sóng, chặn cây kiếm lại, giống như một lực trường kỳ lạ vậy.
Grigi nổi giận hét lớn lên một tiếng:
- Thập Tự Phá Trận Trảm.
Thanh kiếm chém một đường ngang rồi lướt lên trên, sau đó lao từ trên xuống dưới.
Tần Xuyên cũng trong tích tắc đó, xoay người tung ra một đường kiếm ý “Lược Ảnh”. Đường kiếm bán nguyệt màu xanh chém đúng vào chữ thập của đối phương.
Rắc rắc
Tiếng nứt của kim loại vang lên. Đường kiếm khí đầu tiên của Thanh Liên Kiếm Giáp và Lược Ảnh tạo thành hai đường sức mạnh lớn, làm cho thanh kiếm hạng nặng gãy làm đôi.
Một đường kiếm khí khác xuất hiện xoay tròn ở phía sau, khiến Grigi không kịp trở tay.
- Hự, a!
Hai mắt Grigi vừa trừng lên, cổ họng đã xuất hiện một đường máy. Mặc dù có một phần áo giáp bảo vệ vùng cổ, nhưng vẫn bị cắt đứt khí quản và động mạch.
Trong trường hợp chân khí bằng nhau, kiếm khí Thanh Liên ở cảnh giới cao của Tần Xuyên vẫn có ưu thế áp đảo về sức chiến đấu.
Grigi cũng biết điều này. Nhưng y là một kỵ sĩ. Y chỉ có thể cố gắng hết sức kéo dài thời gian, để chủ nhân có cơ hội tháo chạy.
Tần Xuyên thì không thể cho phép bá tước đại nhân gì gì đó chạy được. Giết Grigi, cướp lấy thanh kiếm kỵ sĩ đã gãy trong tay y, hắn không thèm nhìn thi thể đó, mà lao luôn lên boong tàu.
Đối mặt với các Thần Phạt Giả đang chĩa mũi súng về phía hắn, Tần Xuyên múa thanh kiếm gãy trong tay, một đường kiếm một tên địch. Gặp ai là giết người nấy.
Đã muốn coi đồng minh Tulip là kẻ địch, thì không còn gì phải do dự nữa. Đúng lúc đó, chiếc trực thăng Bell bên cạnh khởi động, Fiona và Saifandi bảo vệ một người đàn ông và một người phụ nữ, chạy về phía chiếc trực thăng.
Tần Xuyên nhìn về phía đó, lập tức phát hiện ra Freyja và Liễu Tiên Tiên đang bị bắt giữ.
-Anh rể, anh rể.
Liễu Tiên Tiên bị người ta dùng súng dí vào đầu. [Đọc truyện tại Truyen F U L L .vn] Trước đó còn cố gắng tỏ ra trấn tĩnh. Nhưng vừa nhìn thấy Tần Xuyên, cuối cùng cô không chịu nổi, bật khóc gọi.
Tần Xuyên vẫn giữ thái độ lạnh lùng, lộ một nụ cười dữ tợn. Hắn giết hai tên Thần Phạt Giả chắn đường một cách không do dự.
Thấy Tần Xuyên người dính đầy máu, giống như một con ác ma địa ngục đang lao tới, Maximilian và Nataliya mặt đều biến sắc.
Maximilian mặt trắng bệch, không dám ở lại lâu, hốt hoảng kêu lên:
- Lấy con tin ra để chặn hắn lại. Đừng để hắn lại gần ta
Tần Xuyên cười ha ha:
- Hóa ra ngươi là tên muốn cướp lấy thần vật. Ngươi tưởng ngươi chạy thoát được sao?
-Kiếm Ma, ngươi đứng lại ngay. Nếu còn đến gần, ta sẽ giết họ.
Fiona lạnh lùng chỉ vào con tin nói.
Nhưng Tần Xuyên không nghe, vẫn tiến về phía trước, tay cầm thanh kiếm gãy, ánh mắt nhìn Maximilian đằng sau đám người.
Fiona thấy Tần Xuyên không hề chùn bước, bèn cuống cuồng. Chẳng lẽ con tin vô tác dụng rồi ư.
Saifandi thấy thế, bèn hét lên:
- Bá tước đại nhân, may lên máy bay đi. Fiona, cô cũng đi nhanh lên. Hắn là một kẻ thần kinh, hắn không quan tâm đến ai đâu. Con tin cũng vô ích thôi.
- Gì cơ?
Maximilian và Fiona đều thất sắc. Trong lúc quan trọng thế này, cô cũng không có thời gian kiểm chứng những lời của Saifandi nữa.
Còn về phần Freyja và Liễu Tiên Tiên, hai người đều không hiểu, không biết có chuyện gì đang xảy ra.
-Không được, ta và cậu cùng chặn hắn lại. Nhất định hắn có thể hủy diệt cả chiếc trực thăng này.
Fiona rút kiếm kỵ sĩ ra, định liều mạng bảo vệ chủ nhân.
Chính trong lúc đó, Tần Xuyên đã nhắm vào Maximilian trên chiếc trực thăng, và bắt đầu chạy nhanh hơn.
Đồng thời, hai Thần Phạt Giả đang chĩa súng vào Liễu Tiên Tiên và Freyja cũng ngơ ngác. Rốt cuộc, họ phải đi bảo vệ bá tước, hay tiếp tục nắm giữ con tin.
-Tất cả chặn hắn lại. Đừng để hắn đến đây. Trực thăng, bay lên nhanh lên.
Maximilian khàn giọng hô to.
Nhưng tốc độ của trực thăng có hạn, khiến y như kiến bò trên chảo nóng.
Khi tất cả mọi người tưởng Tần Xuyên sẽ tấn công về phía chiếc trực thăng, đột nhiên chân Tần Xuyên nhún lên, cơ thể lao về phía nghiêng bên cạnh.
Soạt!
Một đường kiếm tung ra, hai Thần Phạt Giả đang cầm kiếm bị giết chết.
Phản xạ của Freyja rất nhanh. Cô đã đợi Tần Xuyên cứu họ từ lâu. Lúc này thấy người đang nắm giữ họ bị giết, cô liền dẫn theo Liễu Tiên Tiên chạy vội về phía sau Tần Xuyên.
Maximilian và những người khác đều ngớ người. Lập tức họ nhận ra mình đã bị lừa.
-Phù.
Tần Xuyên thở phào một tiếng, hắn đã diễn thành công vai diễn thần kinh của mình. Hắn cười sờ vào mặt Liễu Tiên Tiên rồi nói:
- Em vợ, khiến em phải sợ rồi.
Liễu Tiên Tiên mím môi, nước mắt không ngừng trào ra, thở hồng hộc nói:
- Anh rể, anh mau bắt lấy tên xấu xa kia.
-Yên tâm đi, chúng không thoát được đâu.
Tần Xuyên nhìn chiếc trực thăng đã bay lên trên, hắn trượt chân rồi lao lên, đồng thời hét lớn:
- Freyja, chuẩn bị tiếp quản trực thăng.
Cơ thể Tần Lôi lao vào giữa Saifandi và Fiona, ánh kiếm như mưa bão, xẹt lên liên hồi.
- Lôi Vũ.
Giống như mưa bom bão đạn trên chiến trận, những đường kiếm ngắn và gấp liên tiếp nhau màu xanh đâm xuyên qua hai người này.
Chiêu này là kiếm ý phiên bản cao cấp có thể gây sát thương đối với cả tiên thiên cao cấp. Dùng nó để giết hai người này, đúng là dùng dao mổ trâu giết gà.
Hai vệ sĩ trưởng bị chém khắp người, ngã xuống trong đống máu, chưa kịp chống cự lại.
Đầu mũi chân Tần Lôi nhún lên boong tàu, cơ thể bèn lao lên trên, nhảy lên trực thăng.
-A!
Maximilian kinh hoàng kêu lên.
- Ngươi, ngươi…Ngươi muốn làm gì. Ta, ta là bá tước Maximilian, là người kế từa của gia tộc Habsburg đấy, ta…
Tần Xuyên không hơi đâu nghe hắn nói nhảm. Vì không muốn trực thăng của mình nhuốm máu, hắn tóm lấy Maximilian rồi vất ra ngoài.
Bộp!
Maximilian ngã xuống boong tàu, gãy mất mấy cái xương, kêu oai oái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.