Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Từng Yêu Đương Với Đỉnh Lưu
Chương 24: Đầu ngón tay quấn quít
Bát Thị Phong Động
30/04/2024
Editor: Cacao Kem Trứng
Note: tui định đổi ngôi ba của Lý Phù Sinh từ 'hắn' thành 'cậu ta', không biết mọi người thấy sao?
—
Khán giả hoan hô không ngừng, màn hình phát sóng của nền tảng Kình Ngư đương nhiên cũng sẽ không buông tha cơ hội tốt này, màn ảnh dừng lại rất lâu trong khán phòng ngập tràn tiếng vỗ tay sôi trào, màn hình trên sân khấu thì đặc tả vẻ mặt Trình Bất Ngộ. Khuôn mặt tuấn tú của người thanh niên như có hồn trong đôi mắt, như có một linh hồn sống lại từ trong câu chuyện xưa, sắp sửa hút người ta vào trong câu chuyện đó.
Bởi vì động tác vũ đạo quá nhanh và dữ dội, cậu vẫn còn đang đứng thở dốc, đôi môi đỏ hồng hơi hé mở, hai má bừng lên, mái tóc đen thẫm cũng mướt mồ hôi.
Trong phòng phát sóng của tài khoản chính thức, đạn mạc đã chạy rần rần, bình luận lướt qua liên tục, tiếng hò reo bên trong hội trường vẫn vang mãi không dứt.
Trong buổi tổng duyệt, Trình Bất Ngộ không được cho nhiều thời gian, hơn nữa lúc đó còn đang bố trí sân khấu cho nên Trình Bất Ngộ chỉ kịp tới hóa trang và xem thử sân khấu, không ai có thể đoán trước được kết quả này.
Người dẫn chương trình ở dưới sân khấu bị đạo diễn kêu riêng dặn dò mấy phút, lúc lên lại đã hiểu phải kéo dài thời gian cho độ hot của tiết mục này càng lâu càng tốt.
Vì thế, cô ấy cố ý câu giờ với Trình Bất Ngộ nhiều hơn bình thường: “Vô cùng xuất sắc, cực kỳ ngoạn mục, xin hỏi các khán giả ở đây, tiết mục “Khanh” này có hay không ạ?”
Tiếng hô từ dưới khán đài như sắp lật tung trời đến nơi: “Hay lắmmm!!”
“Mọi người ở đây đều biết cậu nổi tiếng khắp nơi nhờ việc dance cover như thể AI, vậy xin hỏi tại sao lần này cậu lại đột nhiên nghĩ đến việc cải biên tác phẩm này?”
Đạn mạc lại điên cuồng bình luận: [Mau mau! Tôi muốn nghe người đẹp nói chuyện! Từ sau khi lên thảm đỏ cậu ấy chỉ lên tiếng có một lần, nhưng mà đó là câu hí khang kia chứ không phải nói chuyện!]
[Hơn nữa, chẳng có mấy người dám sửa bài hát của Cố Như Trác đâu, streamer này đúng là quá đỉnh!]
[Là vợ tui!]
[Đúng đó, đúng đó, nguyên tác đã đỉnh chóp rồi, chẳng mấy người dám sửa đâu! Vậy mà cậu ấy sửa xong nghe cũng hay điên lên được!!]
Trình Bất Ngộ nhận lấy mic, hơi cụp mắt, khóe môi khẽ mỉm cười: “Bởi vì mọi người đều đã xem qua phiên bản dance cover kia rồi, cho nên lần này tôi muốn mang đến cho mọi người một sân khấu khác biệt hơn. Có thể cải biên cho buổi tối ngày hôm nay...”
Cậu như thể nhớ ra gì đó, vốn đang cúi đầu với ghế giám khảo lại ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng như sao: “Thật sự cảm ơn anh Cố Như Trác đã đồng ý trao quyền toàn bộ âm thanh và quyền cải biên bài hát này cho tôi. Mặc dù nói là cải biên, nhưng tôi thấy những gì tôi làm thật ra chỉ là phân tích sâu hơn từ chủ đề mà anh Cố đã đưa ra. Tôi rất vui vì mọi người đã thích tiết mục của tôi ngày hôm nay, cũng cảm ơn anh Cố Như Trác đã cho tôi cơ hội này.”
[Vãi chưởng, giọng cậu ấy cũng nghe hay vãi!!]
[Nghe cậu ấy nói kìa!! Cậu ấy ăn nói hay ghê, vừa khiêm tốn vừa lễ phép, nghe cũng rất tự nhiên. Khí chất cậu ấy đỉnh vãi, cảm giác mấy streamer khác trong tối nay bị cậu ấy đè bẹp luôn rồi.]
[Đúng đúng, tôi thấy khí chất này có khi còn đỉnh hơn một vài minh tinh đó.]
Người dẫn chương trình cười cười nhìn về phía Cố Như Trác: “Vậy thì phần mọi người mong chờ nhất cuối cùng cũng đến rồi đây, chúng tôi muốn biết Trình Bất Ngộ có thể nhận được lời mời từ bao nhiêu công ty ạ? Và cả, không biết anh Cố Như Trác đánh giá tiết mục cải biên này như thế nào đây?”
Máy quay cắt một đoạn để phát lại rất khéo: trước khi phần biểu diễn của Trình Bất Ngộ bắt đầu, Cố Như Trác đã lạnh lùng nói: “Tôi sẽ rất nghiêm khắc. Nghiêm khắc hơn so với tiết mục của những người khác.”
Khán giả trong hội trường, thậm chí một vài giám khảo cũng bắt đầu rầm rì thảo luận. Các đại diện quản lý cấp cao của các công ty hợp tác khác đều quen biết Cố Như Trác, vừa nhìn về phía anh vừa cười.
Giờ phút này, Trình Bất Ngộ cũng đang ngước mắt lên, im lặng đối mặt với Cố Như Trác, cùng mọi người chờ đợi câu trả lời từ anh.
Cố Như Trác dời mắt sang chỗ khác, cúi đầu nhìn bảng chấm điểm, rồi bỗng bật cười, đôi mắt phượng vừa rực rỡ vừa đa tình: “Sao nhìn tôi hết vậy? Tôi thấy hay lắm, cải biên rất tốt, nhảy rất đẹp, xướng cũng rất hay, đúng theo tiêu chuẩn. Không còn gì để nói.”
Anh thản nhiên giơ tấm bảng chấm năm điểm lên, những công ty khác cũng đều giơ bảng điểm của họ lên...
Tất cả đều năm điểm!
Chỉ cần có mặt ở hiện trường, sẽ không có người phụ trách công ty nào lại bỏ qua một hạt giống tốt như Trình Bất Ngộ. Tất cả các phương diện đều không có chỗ nào để chê, cho dù là các công ty đến tuyển người tham gia show cũng biết rõ — cho dù Trình Bất Ngộ có khờ khi đi show đến mức nào thì chỉ cần khuôn mặt này xuất hiện trong chương trình cũng đã là cảnh đẹp tuyệt sắc, chắc chắn sẽ giúp lượt xem tăng vọt!
Đây là người duy nhất tham gia “Kế hoạch Công phá Giới Giải trí” được năm điểm trọn vẹn như vậy.
Đạn mạc liên tục ồn ào: [Gì vậy Cố Như Trác?? Cố Như Trác đừng có qua loa vậy được không!! Sao nói có một câu thế hả!]
[Bạn học cũ không đáng để anh nói thêm vài câu sao! Đáng giận, chuyện tình BE đừng có kết thúc nhanh vậy chứ! Ít nhiều cũng nói thêm tí nữa đi!]
Người dẫn chương trình cầm trong tay thiết bị liên lạc trong thời gian thực, kiên trì cue Cố Như Trác: “Hôm nay anh Cố Như Trác có vẻ tích chữ như vàng nhỉ, mọi người ở đây đều đang kêu gào anh đừng qua loa nữa, có thể nói thêm vài lời không ạ!”
“Không còn gì để nói.” Giọng điệu Cố Như Trác thật tùy ý, vẫn là nụ cười xán lạn đó: “Không có khuyết điểm gì, mọi người không thể cứ bắt tôi vẽ thêm khuyết điểm vậy chứ? Nghiêm túc thanh minh cho bản thân một chút, tôi không hề qua loa, tôi rất nghiêm khắc rồi đấy.”
Toàn bộ hội trường đều bật cười.
Người dẫn chương trình lần thứ tư cố gắng phát huy tối đa chi phí tham dự khổng lồ mà Kình Ngư Live đã trả cho Cố Như Trác: “Nếu đã không có khuyết điểm, vậy thì có thể nói một chút về ưu điểm không ạ?”
Đạn mạc: [Tui cười điên rồi, hôm nay Kình Ngư vồn vã thế. Khó khăn lắm mới mời được Cố Như Trác đến, bọn họ như thể muốn trói luôn ảnh lên sân khấu để thu hút lượt xem vậy.]
[Hahaha, mau mau cue tới ảnh đi, cue chết ảnh luôn!! Cố Như Trác còn trẻ như vậy, không thể dưỡng lão sớm như thế! Mau réo ảnh lên làm việc đi! MC cố lên!]
Cố Như Trác cúi đầu cười cười, cầm lấy micro, trầm giọng nói: “Cậu ấy... Về việc biểu diễn và chỉnh sửa các động tác kinh kịch về lại nguyên bản đều rất chuẩn. Kiến thức cơ bản đều chính xác.”
Nghe vậy Trình Bất Ngộ hơi cúi đầu, vẻ mặt không có cảm xúc gì, chỉ lặng lẽ cụp mắt.
Câu này không hẳn là lời khen ngợi gì. Cậu là đệ tử Bắc Phái cuối cùng, làm được những chuyện đó chính là yêu cầu cơ bản nhất.
Mà những ẩn ý đó, cũng chỉ có hai người bọn họ có thể nghe hiểu.
Ngay sau đó, cậu nghe thấy câu thứ hai của Cố Như Trác.
Âm thanh đó vẫn trầm thấp như vậy, lạnh nhạt mà hơi khàn: “Những mặt khác cũng rất tốt, dáng vẻ cậu đứng trên sân khấu rất rực rỡ.”
Trình Bất Ngộ hơi sững sờ.
Cố Như Trác ngồi ở vị trí khán giả, im lặng nhìn cậu. Ánh đèn trên sân khấu thật chói mắt, hào quang xán lạn, người xem phía dưới đông đúc ồn ào, tiếng hô rung trời.
MC thuận đà đưa ra yêu cầu: “Nói mới nhớ! Yếu tố nổi bật nhất trong “Khanh” chính là yếu tố hí khúc, mọi người đều biết động tác vũ đạo trong bài hát này dung nhập rất nhiều động tác hí khúc, nếu hôm nay phiên bản cải biên của streamer đã nhận được sự công nhận của anh, vậy không biết anh Cố Như Trác có thể tự mình lên sân khấu để phổ cập kiến thức và làm mẫu cho mọi người, giao lưu một chút với chương trình được không ạ?”
Người dẫn chương trình và đạo diễn đều toát một tầng mồ hôi.
Tính tình Cố Như Trác rất tùy ý, nếu anh đã không muốn tiếp chuyện thì sẽ có cả trăm ngàn cách để từ chối. Không ai dám bắt ép anh làm gì, mọi chuyện đều tùy thuộc vào tâm trạng của anh.
Cố Như Trác lại cười, như thể cảm thấy hơi bất đắc dĩ, anh vẫn không đứng lên khỏi ghế ngồi, chỉ quay lại nhìn quanh bốn phía, hỏi người xem: “Mọi người có muốn tôi lên không?”
Người hâm mộ ở dưới đều cố hét to hết sức: “Aaaaaaaa!!! Lên ạ, mau lên đi ạ!!”
“Mua vé vào xem Kình Ngư Live để được xem Như Trác lên sân khấu, lần này không phí tiền rồi!”
Vì thế, Cố Như Trác bèn đứng dậy, đi về phía sân khấu. Dáng người anh cao ráo, khoác lên mình bộ Âu phục lam đậm thoải mái, phóng khoáng tự nhiên, tỏa sáng dưới ánh đèn sân khấu.
“Cứu tui! Thật sự là hai nam thần sắp tương tác với nhau kìa! Tim tui đập như điên luôn rồi đó!”
“Đẹp vãi, đẹp vãi! Bọn họ đúng là bạn học cũ có phải không? Tôi sắp lọt hố Như Trác Như Ngộ cmnr!”
“Nhưng mà Cố Như Trác lạnh lùng ghê, Trình Bất Ngộ cũng không cue chuyện đó, nếu không có ai phổ cập kiến thức thì trông hai người bọn họ như hai người xa lạ vậy.”
“Hehehe, cho nên mới nói đây là chuyện tình BE! Mau lọt hố đi chị em, lọt chung với tụi tui đi nào!”
Trình Bất Ngộ ngẩng đầu nhìn anh, trên màn hình cận cảnh, đôi mắt cậu phản chiếu ánh đèn sân khấu như đang chứa đựng những ngôi sao li ti, trong veo động lòng người.
Cậu không có kinh nghiệm đứng trên sân khấu nên lúc này trông có vẻ hơi trúc trắc và non nớt.
Cố Như Trác đã quen với việc điều khiển sân khấu, anh thoải mái đứng trên đó, giữa hai người là người dẫn chương trình, anh vẫn không nhìn cậu mà cười cười hỏi phía khán giả: “Muốn thấy tôi biểu diễn đoạn nào đây?”
Mọi người ở dưới bắt đầu điên cuồng đưa tay ra hiệu, có người hét to: “Điệp khúc mở đầu!” Còn có người hét: “Killing part! Killing part!”
Đủ loại đáp án vang lên, Trình Bất Ngộ ngước mắt lên quan sát thật cẩn thận, muốn tìm tiếng hô to nhất ở dưới kia. Nhưng người trong hội trường quá nhiều, khán đài đông nghịt người xem, mỗi người đều đưa ra những đáp án khác nhau.
Cậu còn chưa nhìn hết đã nghe thấy Cố Như Trác bỗng lên tiếng: “Muốn xem đoạn quấn tay kia thật à?”
Anh vừa nói những lời này xong, người hâm mộ ở dưới cũng không quan tâm gì nữa, cứ hét ầm cả lên.
“Quấn tay” là một động tác xuất hiện trong MV “Khanh” của Cố Như Trác, mà khi biên khúc đã được chỉnh sửa để đơn giản hóa về mặt vũ đạo. Xét độ khó về mặt chuyên môn thì động tác này không quá khó, nhưng lại rất nổi tiếng, gần như ai ai cũng biết.
Trong MV, quần áo Cố Như Trác xộc xệch tán loạn, tựa vào chiếc ngai vàng chất đầy châu báu vàng bạc, mắt phượng hơi nheo lại, nữ diễn viên còn lại không lộ mặt. Cô đưa lưng về phía màn ảnh, nằm bên cạnh anh, vươn tay ra muốn chạm vào anh, nhưng không có cách nào chạm đến, cũng không thể nào nhận được bất kỳ ánh mắt nào từ anh. Chỉ trong tích tắc, cảnh tượng đã thay đổi, ngai vàng dưới thân Cố Như Trác bỗng biến thành cát bụi và xương khô, nữ nhân bên cạnh đã không còn, anh buông người khoanh tay, nhưng chỉ có thể ôm lấy hư không.
Cảnh này có tỉ lệ xuất hiện 100% trong tất cả các video cắt ghép theo hướng CP của Cố Như Trác và cũng là tiêu chuẩn trong chỉnh sửa video để liếm màn hình nửa đêm về Cố Như Trác. Trong phiên bản vũ đạo gốc, động tác này được đơn giản hóa thành một cử động tay — khi đặc tả động tác này, những khớp xương trên mu bàn tay Cố Như Trác thon dài mạnh mẽ cũng xuất hiện rất nhiều trong các video đêm khuya của anh.
[Aaaaaa tui điên mất! Ảnh đỉnh vãi! Trông thế này mà giống người sắp giải nghệ à!]
[Chắc chắn là ảnh cố ý luôn! Tui không tin ảnh không biết có bao nhiêu người từng kêu gào “núi lắm rừng”(*) vì “Khanh” à!]
(*) đọc lái lại thành gì nào? =)))) Trong raw là 开车 - lái xe, tức là nhắc đến hoặc làm những chuyện 18+. Tiện thể note luôn cho bạn nào không hiểu thì cái vid liếm màn hình đêm khuya nhắc đến ở trên cũng có nghĩa là vid mang hơi hướng 16+/18+ ấy.
[Cứu tui, tui phát hiện trọng điểm rồi! Trong MV, cái này rõ ràng là động tác giữa hai người, hơn nữa MC vừa cue bảo anh ấy lên giao lưu tương tác, cho nên Cố Như Trác sắp biểu diễn cảnh quấn tay này với streamer nhỏ bên cạnh à? Mọi người ơi, tui phấn khích sắp điên rồi!]
[Vậy là vậy là, động tác hai người thật à?]
Giọng nói của Cố Như Trác cũng vang lên ngay lúc đó: “Động tác này là một động tác hai người, mọi người hay gọi là quấn tay, thật ra cách gọi này cũng rất gần với tên gọi gốc của nó. Trong kinh kịch, đây là một trong những động tác cơ bản giữa hai người, gọi là quấn tay không.”
Tất cả mọi người đều ngừng thở, nghe anh nói.
Thế nhưng Cố Như Trác lại đóng mic ngay lúc này, đặt xuống đất.
Anh đứng thẳng người dậy, lướt qua người dẫn chương trình mà nhìn sang phía Trình Bất Ngộ, vươn tay về phía cậu.
Sau khi tắt mic, sân khấu im bặt, qua màn hình, mọi người chỉ có thể thấy miệng anh đang nhẹ mấp máy: “Lại đây.”
[Cái này là... lại đây à?]
[Streamer có nghe hiểu không vậy? Cố Như Trác có quên gì không vậy, anh ấy chưa hướng dẫn gì mà?]
...
Giữa tiếng thảo luận ồn ào dưới khán đài, bầu không khí đã dần nóng lên, khiến mọi người đều hơi đổ mồ hôi.
Trình Bất Ngộ ngước mắt lên, trông thấy ánh mắt của Cố Như Trác, lạnh nhạt mà trầm tĩnh, giống như mỗi lần anh đối diễn cho cậu hồi thiếu niên. Trong lúc diễn, Cố Như Trác chưa bao giờ lộ ra vẻ tùy hứng, mất tập trung như bình thường. chỉ có sự nghiêm khắc và tập trung.
Động tác này bọn họ đã tập cùng nhau cả trăm ngàn lần, vào những ngày hè mưa rơi xối xả, trong căn phòng luyện tập tràn ngập mùi bạc hà và đàn hương.
Trình Bất Ngộ bước lên đứng đối diện anh, cũng vươn tay về phía anh. Đầu ngón tay Cố Như Trác cong lại, dán vào lòng bàn tay cậu, hai người tiến lùi cùng nhau, anh tiến lên một bước thì cậu sẽ lui một bước, anh bước một bước lùi ra xa nhưng cũng không thật sự tách ra khỏi người kia; anh lại tiến lên một bước, cậu lại nhẹ nhàng chặn trước, động tác khắng khít với nhau; giống như hai sợi tơ lụa bị gió thổi bay, cùng nhau nhảy múa.
Giờ phút này, trong đạn mạc lại đầy dấu chấm hỏi: [???]
[Hai người bọn họ đang làm gì vậy? Động tác này là sao?]
[Bọn mình khờ luôn rồi, từ từ, hai người đang làm gì đó?]
Đây là những động tác, tư thế, dáng đi, thậm chí là ánh mắt đã khắc sâu vào trong trí nhớ, mọi thứ đều giống như năm đó. Đầu ngón tay hai người đan vào nhau, ánh mắt đối nhau, động tác đồng nhất đi vòng quanh nửa sân khấu.
Hai mắt Trình Bất Ngộ đen láy, cảm xúc nơi đáy mắt Cố Như Trác sâu không thấy đáy, mãi đến khi động tác mẫu chấm dứt, Cố Như Trác mới nhẹ nhàng buông tay cậu ra.
Rời xa bàn tay mềm mại, trắng nõn, thon dài mà anh từng nắm lấy hôn xuống khi còn niên thiếu.
Trình Bất Ngộ gật đầu với anh, lại hơi cúi nhẹ thêm lần nữa.
Cố Như Trác cúi người nhặt mic lên, trên mặt lại xuất hiện ý cười xán lạn lần nữa. Không ai chú ý đến lúc này anh bỗng nhiên thất thần, bàn tay làm trượt mic tật hai lần mới nhặt lên được, đầu ngón tay nóng bừng hơi run run.
Note: tui định đổi ngôi ba của Lý Phù Sinh từ 'hắn' thành 'cậu ta', không biết mọi người thấy sao?
—
Khán giả hoan hô không ngừng, màn hình phát sóng của nền tảng Kình Ngư đương nhiên cũng sẽ không buông tha cơ hội tốt này, màn ảnh dừng lại rất lâu trong khán phòng ngập tràn tiếng vỗ tay sôi trào, màn hình trên sân khấu thì đặc tả vẻ mặt Trình Bất Ngộ. Khuôn mặt tuấn tú của người thanh niên như có hồn trong đôi mắt, như có một linh hồn sống lại từ trong câu chuyện xưa, sắp sửa hút người ta vào trong câu chuyện đó.
Bởi vì động tác vũ đạo quá nhanh và dữ dội, cậu vẫn còn đang đứng thở dốc, đôi môi đỏ hồng hơi hé mở, hai má bừng lên, mái tóc đen thẫm cũng mướt mồ hôi.
Trong phòng phát sóng của tài khoản chính thức, đạn mạc đã chạy rần rần, bình luận lướt qua liên tục, tiếng hò reo bên trong hội trường vẫn vang mãi không dứt.
Trong buổi tổng duyệt, Trình Bất Ngộ không được cho nhiều thời gian, hơn nữa lúc đó còn đang bố trí sân khấu cho nên Trình Bất Ngộ chỉ kịp tới hóa trang và xem thử sân khấu, không ai có thể đoán trước được kết quả này.
Người dẫn chương trình ở dưới sân khấu bị đạo diễn kêu riêng dặn dò mấy phút, lúc lên lại đã hiểu phải kéo dài thời gian cho độ hot của tiết mục này càng lâu càng tốt.
Vì thế, cô ấy cố ý câu giờ với Trình Bất Ngộ nhiều hơn bình thường: “Vô cùng xuất sắc, cực kỳ ngoạn mục, xin hỏi các khán giả ở đây, tiết mục “Khanh” này có hay không ạ?”
Tiếng hô từ dưới khán đài như sắp lật tung trời đến nơi: “Hay lắmmm!!”
“Mọi người ở đây đều biết cậu nổi tiếng khắp nơi nhờ việc dance cover như thể AI, vậy xin hỏi tại sao lần này cậu lại đột nhiên nghĩ đến việc cải biên tác phẩm này?”
Đạn mạc lại điên cuồng bình luận: [Mau mau! Tôi muốn nghe người đẹp nói chuyện! Từ sau khi lên thảm đỏ cậu ấy chỉ lên tiếng có một lần, nhưng mà đó là câu hí khang kia chứ không phải nói chuyện!]
[Hơn nữa, chẳng có mấy người dám sửa bài hát của Cố Như Trác đâu, streamer này đúng là quá đỉnh!]
[Là vợ tui!]
[Đúng đó, đúng đó, nguyên tác đã đỉnh chóp rồi, chẳng mấy người dám sửa đâu! Vậy mà cậu ấy sửa xong nghe cũng hay điên lên được!!]
Trình Bất Ngộ nhận lấy mic, hơi cụp mắt, khóe môi khẽ mỉm cười: “Bởi vì mọi người đều đã xem qua phiên bản dance cover kia rồi, cho nên lần này tôi muốn mang đến cho mọi người một sân khấu khác biệt hơn. Có thể cải biên cho buổi tối ngày hôm nay...”
Cậu như thể nhớ ra gì đó, vốn đang cúi đầu với ghế giám khảo lại ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng như sao: “Thật sự cảm ơn anh Cố Như Trác đã đồng ý trao quyền toàn bộ âm thanh và quyền cải biên bài hát này cho tôi. Mặc dù nói là cải biên, nhưng tôi thấy những gì tôi làm thật ra chỉ là phân tích sâu hơn từ chủ đề mà anh Cố đã đưa ra. Tôi rất vui vì mọi người đã thích tiết mục của tôi ngày hôm nay, cũng cảm ơn anh Cố Như Trác đã cho tôi cơ hội này.”
[Vãi chưởng, giọng cậu ấy cũng nghe hay vãi!!]
[Nghe cậu ấy nói kìa!! Cậu ấy ăn nói hay ghê, vừa khiêm tốn vừa lễ phép, nghe cũng rất tự nhiên. Khí chất cậu ấy đỉnh vãi, cảm giác mấy streamer khác trong tối nay bị cậu ấy đè bẹp luôn rồi.]
[Đúng đúng, tôi thấy khí chất này có khi còn đỉnh hơn một vài minh tinh đó.]
Người dẫn chương trình cười cười nhìn về phía Cố Như Trác: “Vậy thì phần mọi người mong chờ nhất cuối cùng cũng đến rồi đây, chúng tôi muốn biết Trình Bất Ngộ có thể nhận được lời mời từ bao nhiêu công ty ạ? Và cả, không biết anh Cố Như Trác đánh giá tiết mục cải biên này như thế nào đây?”
Máy quay cắt một đoạn để phát lại rất khéo: trước khi phần biểu diễn của Trình Bất Ngộ bắt đầu, Cố Như Trác đã lạnh lùng nói: “Tôi sẽ rất nghiêm khắc. Nghiêm khắc hơn so với tiết mục của những người khác.”
Khán giả trong hội trường, thậm chí một vài giám khảo cũng bắt đầu rầm rì thảo luận. Các đại diện quản lý cấp cao của các công ty hợp tác khác đều quen biết Cố Như Trác, vừa nhìn về phía anh vừa cười.
Giờ phút này, Trình Bất Ngộ cũng đang ngước mắt lên, im lặng đối mặt với Cố Như Trác, cùng mọi người chờ đợi câu trả lời từ anh.
Cố Như Trác dời mắt sang chỗ khác, cúi đầu nhìn bảng chấm điểm, rồi bỗng bật cười, đôi mắt phượng vừa rực rỡ vừa đa tình: “Sao nhìn tôi hết vậy? Tôi thấy hay lắm, cải biên rất tốt, nhảy rất đẹp, xướng cũng rất hay, đúng theo tiêu chuẩn. Không còn gì để nói.”
Anh thản nhiên giơ tấm bảng chấm năm điểm lên, những công ty khác cũng đều giơ bảng điểm của họ lên...
Tất cả đều năm điểm!
Chỉ cần có mặt ở hiện trường, sẽ không có người phụ trách công ty nào lại bỏ qua một hạt giống tốt như Trình Bất Ngộ. Tất cả các phương diện đều không có chỗ nào để chê, cho dù là các công ty đến tuyển người tham gia show cũng biết rõ — cho dù Trình Bất Ngộ có khờ khi đi show đến mức nào thì chỉ cần khuôn mặt này xuất hiện trong chương trình cũng đã là cảnh đẹp tuyệt sắc, chắc chắn sẽ giúp lượt xem tăng vọt!
Đây là người duy nhất tham gia “Kế hoạch Công phá Giới Giải trí” được năm điểm trọn vẹn như vậy.
Đạn mạc liên tục ồn ào: [Gì vậy Cố Như Trác?? Cố Như Trác đừng có qua loa vậy được không!! Sao nói có một câu thế hả!]
[Bạn học cũ không đáng để anh nói thêm vài câu sao! Đáng giận, chuyện tình BE đừng có kết thúc nhanh vậy chứ! Ít nhiều cũng nói thêm tí nữa đi!]
Người dẫn chương trình cầm trong tay thiết bị liên lạc trong thời gian thực, kiên trì cue Cố Như Trác: “Hôm nay anh Cố Như Trác có vẻ tích chữ như vàng nhỉ, mọi người ở đây đều đang kêu gào anh đừng qua loa nữa, có thể nói thêm vài lời không ạ!”
“Không còn gì để nói.” Giọng điệu Cố Như Trác thật tùy ý, vẫn là nụ cười xán lạn đó: “Không có khuyết điểm gì, mọi người không thể cứ bắt tôi vẽ thêm khuyết điểm vậy chứ? Nghiêm túc thanh minh cho bản thân một chút, tôi không hề qua loa, tôi rất nghiêm khắc rồi đấy.”
Toàn bộ hội trường đều bật cười.
Người dẫn chương trình lần thứ tư cố gắng phát huy tối đa chi phí tham dự khổng lồ mà Kình Ngư Live đã trả cho Cố Như Trác: “Nếu đã không có khuyết điểm, vậy thì có thể nói một chút về ưu điểm không ạ?”
Đạn mạc: [Tui cười điên rồi, hôm nay Kình Ngư vồn vã thế. Khó khăn lắm mới mời được Cố Như Trác đến, bọn họ như thể muốn trói luôn ảnh lên sân khấu để thu hút lượt xem vậy.]
[Hahaha, mau mau cue tới ảnh đi, cue chết ảnh luôn!! Cố Như Trác còn trẻ như vậy, không thể dưỡng lão sớm như thế! Mau réo ảnh lên làm việc đi! MC cố lên!]
Cố Như Trác cúi đầu cười cười, cầm lấy micro, trầm giọng nói: “Cậu ấy... Về việc biểu diễn và chỉnh sửa các động tác kinh kịch về lại nguyên bản đều rất chuẩn. Kiến thức cơ bản đều chính xác.”
Nghe vậy Trình Bất Ngộ hơi cúi đầu, vẻ mặt không có cảm xúc gì, chỉ lặng lẽ cụp mắt.
Câu này không hẳn là lời khen ngợi gì. Cậu là đệ tử Bắc Phái cuối cùng, làm được những chuyện đó chính là yêu cầu cơ bản nhất.
Mà những ẩn ý đó, cũng chỉ có hai người bọn họ có thể nghe hiểu.
Ngay sau đó, cậu nghe thấy câu thứ hai của Cố Như Trác.
Âm thanh đó vẫn trầm thấp như vậy, lạnh nhạt mà hơi khàn: “Những mặt khác cũng rất tốt, dáng vẻ cậu đứng trên sân khấu rất rực rỡ.”
Trình Bất Ngộ hơi sững sờ.
Cố Như Trác ngồi ở vị trí khán giả, im lặng nhìn cậu. Ánh đèn trên sân khấu thật chói mắt, hào quang xán lạn, người xem phía dưới đông đúc ồn ào, tiếng hô rung trời.
MC thuận đà đưa ra yêu cầu: “Nói mới nhớ! Yếu tố nổi bật nhất trong “Khanh” chính là yếu tố hí khúc, mọi người đều biết động tác vũ đạo trong bài hát này dung nhập rất nhiều động tác hí khúc, nếu hôm nay phiên bản cải biên của streamer đã nhận được sự công nhận của anh, vậy không biết anh Cố Như Trác có thể tự mình lên sân khấu để phổ cập kiến thức và làm mẫu cho mọi người, giao lưu một chút với chương trình được không ạ?”
Người dẫn chương trình và đạo diễn đều toát một tầng mồ hôi.
Tính tình Cố Như Trác rất tùy ý, nếu anh đã không muốn tiếp chuyện thì sẽ có cả trăm ngàn cách để từ chối. Không ai dám bắt ép anh làm gì, mọi chuyện đều tùy thuộc vào tâm trạng của anh.
Cố Như Trác lại cười, như thể cảm thấy hơi bất đắc dĩ, anh vẫn không đứng lên khỏi ghế ngồi, chỉ quay lại nhìn quanh bốn phía, hỏi người xem: “Mọi người có muốn tôi lên không?”
Người hâm mộ ở dưới đều cố hét to hết sức: “Aaaaaaaa!!! Lên ạ, mau lên đi ạ!!”
“Mua vé vào xem Kình Ngư Live để được xem Như Trác lên sân khấu, lần này không phí tiền rồi!”
Vì thế, Cố Như Trác bèn đứng dậy, đi về phía sân khấu. Dáng người anh cao ráo, khoác lên mình bộ Âu phục lam đậm thoải mái, phóng khoáng tự nhiên, tỏa sáng dưới ánh đèn sân khấu.
“Cứu tui! Thật sự là hai nam thần sắp tương tác với nhau kìa! Tim tui đập như điên luôn rồi đó!”
“Đẹp vãi, đẹp vãi! Bọn họ đúng là bạn học cũ có phải không? Tôi sắp lọt hố Như Trác Như Ngộ cmnr!”
“Nhưng mà Cố Như Trác lạnh lùng ghê, Trình Bất Ngộ cũng không cue chuyện đó, nếu không có ai phổ cập kiến thức thì trông hai người bọn họ như hai người xa lạ vậy.”
“Hehehe, cho nên mới nói đây là chuyện tình BE! Mau lọt hố đi chị em, lọt chung với tụi tui đi nào!”
Trình Bất Ngộ ngẩng đầu nhìn anh, trên màn hình cận cảnh, đôi mắt cậu phản chiếu ánh đèn sân khấu như đang chứa đựng những ngôi sao li ti, trong veo động lòng người.
Cậu không có kinh nghiệm đứng trên sân khấu nên lúc này trông có vẻ hơi trúc trắc và non nớt.
Cố Như Trác đã quen với việc điều khiển sân khấu, anh thoải mái đứng trên đó, giữa hai người là người dẫn chương trình, anh vẫn không nhìn cậu mà cười cười hỏi phía khán giả: “Muốn thấy tôi biểu diễn đoạn nào đây?”
Mọi người ở dưới bắt đầu điên cuồng đưa tay ra hiệu, có người hét to: “Điệp khúc mở đầu!” Còn có người hét: “Killing part! Killing part!”
Đủ loại đáp án vang lên, Trình Bất Ngộ ngước mắt lên quan sát thật cẩn thận, muốn tìm tiếng hô to nhất ở dưới kia. Nhưng người trong hội trường quá nhiều, khán đài đông nghịt người xem, mỗi người đều đưa ra những đáp án khác nhau.
Cậu còn chưa nhìn hết đã nghe thấy Cố Như Trác bỗng lên tiếng: “Muốn xem đoạn quấn tay kia thật à?”
Anh vừa nói những lời này xong, người hâm mộ ở dưới cũng không quan tâm gì nữa, cứ hét ầm cả lên.
“Quấn tay” là một động tác xuất hiện trong MV “Khanh” của Cố Như Trác, mà khi biên khúc đã được chỉnh sửa để đơn giản hóa về mặt vũ đạo. Xét độ khó về mặt chuyên môn thì động tác này không quá khó, nhưng lại rất nổi tiếng, gần như ai ai cũng biết.
Trong MV, quần áo Cố Như Trác xộc xệch tán loạn, tựa vào chiếc ngai vàng chất đầy châu báu vàng bạc, mắt phượng hơi nheo lại, nữ diễn viên còn lại không lộ mặt. Cô đưa lưng về phía màn ảnh, nằm bên cạnh anh, vươn tay ra muốn chạm vào anh, nhưng không có cách nào chạm đến, cũng không thể nào nhận được bất kỳ ánh mắt nào từ anh. Chỉ trong tích tắc, cảnh tượng đã thay đổi, ngai vàng dưới thân Cố Như Trác bỗng biến thành cát bụi và xương khô, nữ nhân bên cạnh đã không còn, anh buông người khoanh tay, nhưng chỉ có thể ôm lấy hư không.
Cảnh này có tỉ lệ xuất hiện 100% trong tất cả các video cắt ghép theo hướng CP của Cố Như Trác và cũng là tiêu chuẩn trong chỉnh sửa video để liếm màn hình nửa đêm về Cố Như Trác. Trong phiên bản vũ đạo gốc, động tác này được đơn giản hóa thành một cử động tay — khi đặc tả động tác này, những khớp xương trên mu bàn tay Cố Như Trác thon dài mạnh mẽ cũng xuất hiện rất nhiều trong các video đêm khuya của anh.
[Aaaaaa tui điên mất! Ảnh đỉnh vãi! Trông thế này mà giống người sắp giải nghệ à!]
[Chắc chắn là ảnh cố ý luôn! Tui không tin ảnh không biết có bao nhiêu người từng kêu gào “núi lắm rừng”(*) vì “Khanh” à!]
(*) đọc lái lại thành gì nào? =)))) Trong raw là 开车 - lái xe, tức là nhắc đến hoặc làm những chuyện 18+. Tiện thể note luôn cho bạn nào không hiểu thì cái vid liếm màn hình đêm khuya nhắc đến ở trên cũng có nghĩa là vid mang hơi hướng 16+/18+ ấy.
[Cứu tui, tui phát hiện trọng điểm rồi! Trong MV, cái này rõ ràng là động tác giữa hai người, hơn nữa MC vừa cue bảo anh ấy lên giao lưu tương tác, cho nên Cố Như Trác sắp biểu diễn cảnh quấn tay này với streamer nhỏ bên cạnh à? Mọi người ơi, tui phấn khích sắp điên rồi!]
[Vậy là vậy là, động tác hai người thật à?]
Giọng nói của Cố Như Trác cũng vang lên ngay lúc đó: “Động tác này là một động tác hai người, mọi người hay gọi là quấn tay, thật ra cách gọi này cũng rất gần với tên gọi gốc của nó. Trong kinh kịch, đây là một trong những động tác cơ bản giữa hai người, gọi là quấn tay không.”
Tất cả mọi người đều ngừng thở, nghe anh nói.
Thế nhưng Cố Như Trác lại đóng mic ngay lúc này, đặt xuống đất.
Anh đứng thẳng người dậy, lướt qua người dẫn chương trình mà nhìn sang phía Trình Bất Ngộ, vươn tay về phía cậu.
Sau khi tắt mic, sân khấu im bặt, qua màn hình, mọi người chỉ có thể thấy miệng anh đang nhẹ mấp máy: “Lại đây.”
[Cái này là... lại đây à?]
[Streamer có nghe hiểu không vậy? Cố Như Trác có quên gì không vậy, anh ấy chưa hướng dẫn gì mà?]
...
Giữa tiếng thảo luận ồn ào dưới khán đài, bầu không khí đã dần nóng lên, khiến mọi người đều hơi đổ mồ hôi.
Trình Bất Ngộ ngước mắt lên, trông thấy ánh mắt của Cố Như Trác, lạnh nhạt mà trầm tĩnh, giống như mỗi lần anh đối diễn cho cậu hồi thiếu niên. Trong lúc diễn, Cố Như Trác chưa bao giờ lộ ra vẻ tùy hứng, mất tập trung như bình thường. chỉ có sự nghiêm khắc và tập trung.
Động tác này bọn họ đã tập cùng nhau cả trăm ngàn lần, vào những ngày hè mưa rơi xối xả, trong căn phòng luyện tập tràn ngập mùi bạc hà và đàn hương.
Trình Bất Ngộ bước lên đứng đối diện anh, cũng vươn tay về phía anh. Đầu ngón tay Cố Như Trác cong lại, dán vào lòng bàn tay cậu, hai người tiến lùi cùng nhau, anh tiến lên một bước thì cậu sẽ lui một bước, anh bước một bước lùi ra xa nhưng cũng không thật sự tách ra khỏi người kia; anh lại tiến lên một bước, cậu lại nhẹ nhàng chặn trước, động tác khắng khít với nhau; giống như hai sợi tơ lụa bị gió thổi bay, cùng nhau nhảy múa.
Giờ phút này, trong đạn mạc lại đầy dấu chấm hỏi: [???]
[Hai người bọn họ đang làm gì vậy? Động tác này là sao?]
[Bọn mình khờ luôn rồi, từ từ, hai người đang làm gì đó?]
Đây là những động tác, tư thế, dáng đi, thậm chí là ánh mắt đã khắc sâu vào trong trí nhớ, mọi thứ đều giống như năm đó. Đầu ngón tay hai người đan vào nhau, ánh mắt đối nhau, động tác đồng nhất đi vòng quanh nửa sân khấu.
Hai mắt Trình Bất Ngộ đen láy, cảm xúc nơi đáy mắt Cố Như Trác sâu không thấy đáy, mãi đến khi động tác mẫu chấm dứt, Cố Như Trác mới nhẹ nhàng buông tay cậu ra.
Rời xa bàn tay mềm mại, trắng nõn, thon dài mà anh từng nắm lấy hôn xuống khi còn niên thiếu.
Trình Bất Ngộ gật đầu với anh, lại hơi cúi nhẹ thêm lần nữa.
Cố Như Trác cúi người nhặt mic lên, trên mặt lại xuất hiện ý cười xán lạn lần nữa. Không ai chú ý đến lúc này anh bỗng nhiên thất thần, bàn tay làm trượt mic tật hai lần mới nhặt lên được, đầu ngón tay nóng bừng hơi run run.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.