Toàn Thế Giới Đều Làm Chúng Ta Tái Hôn
Chương 120: Cô không nên tồn tại trong thế giới này.
Nghịch Thiêm
29/09/2021
Editor: Lăng
"Triệu Hân Nhiên xong đời rồi!"
Khi Cố Tâm Mỹ nói cho cô tin tức gây sốc này thì Quý Thiển Ngưng đang nhắm mắt đắp mặt nạ. Trong ánh mắt lộ ra vẻ nghi ngờ, môi cô hơi hé, nói lúng búng: "Xong đời gì cơ?"
"Có người nhìn thấy Triệu Hân Nhiên bị một cô gái đuổi theo trên đường, cô gái kia bị nghi ngờ là fan cuồng của Chương Triều, cầm bình axit tạt lên người Triệu Hân Nhiên." Cố Tâm Mỹ rất kích động, hận không thể dán điện thoại lên mắt cô, "Chuyện xảy ra vào một giờ trước, lên hot search rồi, tự chị xem đi."
Mấy chữ #Triệu Hân Nhiên bị trả thù# chiếm giữ top 1 hot search, bên cạnh còn có một chữ "Hot" màu đỏ thẫm.
Trên Weibo còn đính kèm vài tấm ảnh, có thể thấy rõ sự hoảng sợ trên mặt Triệu Hân Nhiên, tấm ảnh cô ta ngã trên mặt đất còn được zoom cận cảnh: Khuôn mặt Triệu Hân Nhiên bẩn thỉu, có chất lỏng đáng ngờ, còn có những vết máu kinh hoàng.
Quý Thiển Ngưng khó tin nổi, cô cởi mặt nạ, cứng họng nghẹn lời.
"Đúng là hả lòng hả dạ mà!" Cố Tâm Mỹ vui sướng khi người gặp họa, nói: " Chương Triều nhiều fan cực đoan lắm, chị Thanh Hoan là một ngôi sao đang lên mà còn bị fan anh ta mắng thảm như thế, Triệu Hân Nhiên đúng thật là ăn gan hùm mật gấu rồi, còn dám trói chặt Chương Triều để tạo CP! Lúc cả mạng xã hội chửi bới cô ta thì em đã đoán là sẽ xảy ra chuyện rồi, không ngờ báo ứng tới nhanh như vậy! Ha ha ha ha."
Quý Thiển Ngưng cười không nổi.
Triệu Hân Nhiên và Chương Triều tạo CP nằm trong bảng hot search suốt một tuần, Quý Thiển Ngưng có biết một chút. Ngay ngày đó phòng làm việc Chương Triều đã đăng văn bản làm sáng tỏ, công ty bên Triệu Hân Nhiên lại còn mập mờ không làm rõ, rõ ràng là muốn ké fame.
Triệu Hân Nhiên hot.
Vì thế, Cố Tâm Mỹ lòng đầy căm phẫn mắng Triệu Hân Nhiên thủ đoạn ti tiện, Quý Thiển Ngưng thì lại rất thờ ơ.
Lăng xê là việc rất bình thường trong giới này, ngay cả Quý Thiển Ngưng cũng đã từng xào CP với Lục Thanh Hoan, nhưng khi đó là vì phim truyền hình nên bỏ tiền để quảng cáo, là phương pháp thích hợp.
Triệu Hân Nhiên rõ ràng đã lựa chọn con đường nổi tiếng bằng tai tiếng.
Tai tiếng thì cũng là nổi tiếng, trong giới cũng có không ít người làm như vậy, chỉ là những người đó không xui xẻo như Triệu Hân Nhiên mà thôi
Chuyên Triệu Hân Nhiên bị tạt axit rất nhanh đã được xác nhận. Fan nữ đó cũng được xác nhận là fan cuồng của Chương Triều, cố ý gây thương tích là thật, nhưng cuối cùng lại không có biện pháp trừng phạt —— bởi vì fan nữ bệnh hoạn đó có tiền sử bệnh tâm thần.
Chuyện này đã gây nên sóng gió trên mạng, có một nửa dân mạng cho rằng Triệu Hân Nhiên là tự làm tự chịu, nửa còn lại thì lý trí khiển trách hành vi thái quá của fan cuồng kia.
Chương Triều cũng bị chuyện này là ảnh hưởng, một số lớn dân mạng ùa vào Weibo của anh ta, mắng chửi anh ta không biết quản lý fans. Phòng làm việc đứng ra xin lỗi cho anh ta. Nhưng mà chuyện này cũng không ảnh hưởng đến độ nổi tiếng của anh, fans còn vì thế mà yêu anh ta hơn, cảm thấy đau lòng cho anh ta vì bị Triệu Hân Nhiên liên lụy.
Sau khi xảy ra chuyện, Triệu Hân Nhiên được đưa vào một viện điều dưỡng tư nhân cao cấp tiếp nhận trị liệu, an ninh siết chặt, từ chối các cuộc phỏng vấn của người lạ. Do sau này cũng không có ai đưa tin nữa, cho nên trên mạng cũng không biết thương thế của cô ta ra sao.
Rốt cuộc cũng chỉ là một nghệ sĩ dưới đáy, trên mạng sôi nổi hai ngày, đến ngày thứ ba vẫn không có kết quả thì dần dần cũng không còn ai quan tâm đến chuyện này nữa.
An Huệ rất quan tâm Weibo, Triệu Hân Nhiên vừa xảy ra chuyện thì cô ấy đã biết, chờ Mạc Hạm diễn xong thì lập tức nói cho chị biết.
Bởi vì trước đó đã gọi điện thoại nên chị cũng hiểu sơ qua, An Huệ biết toàn diện hơn trên mạng nhiều lắm,: "Nghe trợ lý cô ấy nói bị thương rất nghiêm trọng, dù có giải phẫu cũng rất khó chữa trị, khả năng sẽ bị hủy dung nặng."
Mạc Hạm nghe vậy thì sửng sốt, sau đó lại trầm mặc.
"Em hối hận sao?" An Huệ đắn đo không rõ thái độ của chị.
"Vì sao tôi phải hối hận?" Cảm xúc của Mạc Hạm có hơi chùng xuống, chỉ là giọng chị vẫn rất bình thản: "Theo dõi Triệu Hân Nhiên, chụp lén cảnh cô ta và Chương Triều, tìm tài khoản marketing đăng bài, đúng là do tôi sai làm người làm. Ý tưởng ban đầu của tôi chỉ là phá hủy thanh danh của cô ta, sau cùng để cô ta không thể ở lại trong showbiz được nữa. Nhưng cô ta một hai cứ phải tự lăng xê mình sau khi Chương Triều đăng bài thanh minh, là tự mình tìm đường chết, chuyện này liên quan gì đến tôi?"
"Chuyện này......" An Huệ á khẩu không trả lời được.
Lúc trước Mạc Hạm đã nói cho cô ấy, nói muốn chậm rãi đăng tư liệu xấu về Triệu Hân Nhiên. Nếu Triệu Hân Nhiên phủi sạch quan hệ sau khi bên Chương Triều thanh minh thì nhiều lắm cũng chỉ bị đám fan cuồng mắng vài câu. An Huệ chẳng ngờ là Triệu Hân Nhiên lại làm ngược lại hoàn toàn, chẳng những không làm sáng tỏ, mà còn trói Chương Triều tạo CP lên ngay đầu ngọn sóng. Hành động này có thể nói là đã ăn gan hùm mật gấu rồi, muốn hot thì thành công rồi đó, nhưng đồng thời cũng tự tìm đường chết.
An Huệ thậm chí còn chưa kịp tìm người bôi đen Triệu Hân Nhiên tiếp thì cô ta đã bị hại rồi.
Điện thoại của Mạc Hạm vang lên, là Tiết Gia Lệ gọi.
"A Hạm, Hân Nhiên đã xảy ra chuyện rồi, con biết không?"
"Con nghe rồi."
Tiết Gia Lệ cũng mặc kệ chị biết được chừng nào, kể lại từ đầu cho chị nghe, cảm thán khôn nguôi: "Hân Nhiên con bé này thật đáng thương, bị thương nặng cỡ đó, con nói sau này con bé phải làm sao bây giờ?"
Mạc Hạm không lên tiếng.
"Con muốn về thăm con bé không?"
"Không cần ạ." Mạc Hạm nói: "Đoàn phim không tiện xin nghỉ lắm."
Lại cùng Tiết Gia Lệ đau khổ hàn huyên vài câu xong thì Mạc Hạm cúp máy.
An Huệ muốn nói lại thôi.
Mạc Hạm không chút để ý, hỏi: "Có phải thấy tôi quá bạc tình không?"
An Huệ không tiện đánh giá sếp mình cho lắm, châm chước: "Triệu Hân Nhiên chơi với em từ nhỏ, tôi cứ nghĩ quan hệ của hai người rất tốt."
Mạc Hạm than nhẹ, nói: "Nếu không phải cô ấy châm ngòi ly gián quan hệ giữa Thiển Ngưng và mẹ tôi, làm hại Thiển Ngưng......"
"Hại Thiển Ngưng...... Sau đó thì sao?" An Huệ không hiểu vì sao chị nói một nửa lại dừng.
"Nếu chuyện đó không xảy ra, thì tôi vẫn luôn coi cô ấy như em gái ruột." Mạc Hạm rút lại sự thương xót trong mắt, nói lạnh lùng dứt khoát: "Tôi đã cho cô ấy cơ hội rồi, nhưng cô ấy lại năm lần bảy lượt chạm vào điểm mấu chốt của tôi."
Trời rất nóng nhưng A Huệ lại rùng mình.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khiến cho cặp mắt luôn thanh lãnh thản nhiên đó lại lộ ra sự sắc bén như vậy? An Huệ tuy tò mò, nhưng cũng không dám hỏi.
Còn "Điểm mấu chốt", tuy Mạc Hạm không nói nhưng An Huệ cũng có thể đoán được là có liên quan đến Quý Thiển Ngưng.
Mạc Hạm là người lạnh nhạt đến vậy, cũng chỉ khi gặp phải chuyện liên quan đến Quý Thiển Ngưng thì mới lộ ra chút cảm xúc con người.
Chuyện này dính dáng dây mơ rễ má, quan hệ quá phức tạp, không phải là chuyện mà một người làm công ăn lương như cô quản được. An Huệ thức thời không đề cập đến Triệu Hân Nhiên nữa.
Giữa tháng, Vương Hàm tổ chức sinh nhật.
Tốt nghiệp một năm, phần lớn sinh viên trong lớp đều đã tìm được con đường của riêng mình, hoặc bận rộn đóng phim, hoặc bận rộn tham gia hoạt động này thông cáo kia. Bao gồm cả Quý Thiển Ngưng thì chỉ có năm người có thể rút bớt thời gian, năm người bàn bạc thống nhất, quyết định tìm một chỗ để chúc mừng sinh nhật cho cô mình.
Vương Hàm cảm thấy phiền phức, nhưng nghĩ bọn họ cũng có tâm nên cũng đồng ý.
Người đông thì vui, Quý Thiển Ngưng dẫn Cố Tâm Mỹ theo.
Xe mới mua thì nên chạy nhiều, Quý Thiển Ngưng cũng lái chưa được mấy lần, cô làm tài xế, Cố Tâm Mỹ ở bên cạnh chơi di động.
"Ơ, lắc tay của chị sao nhìn quen ghê." Tầm mắt của Cố Tâm Mỹ rời khỏi màn hình điện thoại, hơi cúi đầu, nhìn chằm chằm vào cổ tay trắng nõn thanh tú của cô "Không phải là của chị Hạm à? Có một khoảng thời gian thường xuyên thấy chị ấy đeo. Chị ấy đưa cho chị à?"
Quý Thiển Ngưng: "......"
Lắc tay này đúng là do Mạc Hạm đưa, nhưng không phải là của Mạc Hạm
Lần đó Quý Thiển Ngưng cùng Mạc Hạm đi mua trâm cài áo, Mạc Hạm nói là dùng điểm thưởng đổi hai cái lắc tay đôi, lúc đi xem phim thì lén mang vào cho cô. Khi về thì đúng lúc bắt gặp Khương Ấu Na, Mạc Hạm cố ý làm trò hôn cô trước mặt Khương Ấu Na, Khương Ấu Na bởi vậy mà hiểu lầm các cô đang quen nhau, còn nói là các cô mang lắc tay tình nhân. Quý Thiển Ngưng nổi giận, tuyên bố muốn ném cái lắc này đi.
Nhưng cô không nỡ ném, tính trả lại cho Mạc Hạm nhưng lại cứ quên.
Sau đó Mạc Hạm trời xui đất khiến lại bị tai nạn giao thông.
Hôm nay là sinh nhật của cô giáo, Quý Thiển Ngưng cố ý trang điểm nhẹ, cô mở hộp trang sức tìm khuyên tai, nhìn thấy lắc tay đã lâu không dùng đến, trong lòng chợt động, bèn mang lên.
Khả năng quan sát của Cố Tâm Mỹ không tồi lắm.
Phía trước là đèn đỏ.
Ngón tay Quý Thiển Ngưng đùa nghịch lắc tay, nói: "Là chị ấy tặng."
"Chậc chậc chậc, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của chị đi, chua gần chết." Cố Tâm Mỹ trêu ghẹo.
Vẻ mặt hạnh phúc?
Quý Thiển Ngưng ngẩng đầu nhìn về phía kính chiếu hậu, giờ mới phát hiện khóe miệng mình cong lên, như một cô gái nhỏ đang trong trạng thái yêu đương nồng nhiệt, lúm đồng tiền như hoa, đôi mắt như sao.
Cô giật mình.
Lý trí bị tiếng cười bỡn cợt của Cố Tâm Mỹ gọi về, Quý Thiển Ngưng ảo não trừng mắt nhìn cô ấy một cái.
Cố Tâm Mỹ thè lưỡi.
Nơi tổ chức sinh nhận là do Quý Thiển Ngưng đề nghị —— Nhà hàng tư nhân mà Mạc Hạm rất thích. Dưới sự đề cử nhiệt tình của cô thì những người khác đều gật đầu tán thành.
Cô không ngờ là Lục Thanh Hoan cũng tới.
Từ sau đợt đi quảng bá phim ở Hồng Kông lần trước, đã mấy tháng rồi các cô không gặp nhau, xa lạ hơn rất nhiều.
"Chị Thanh Hoan." Quý Thiển Ngưng mất tự nhiên, hỏi: "Sao chị lại tới đây?"
"Cô Hàm cũng từng là chủ nhiệm lớp của chị, chị không thể tới sao?" Lục Thanh Hoan vẫn nở nụ cười thân thiện ôn hòa trước sau như một, trên mặt luôn cười, chỉ là nụ cười này không giống như trước, khiến người ta thấy thoải mái nữa, mà như là cưỡng ép cười vậy.
Quý Thiển Ngưng tức khắc xấu hổ không thôi: "Em không có ý đó...... Em không biết chị cũng ở Bắc Thị, cho rằng chị đang đi đóng phim."
"Chị mới quay xong bộ phim gần đây, nào có nhiều phim để quay như vậy." Lục Thanh Hoan mỉm cười nói: "Đêm qua khi về chị còn đăng lên vòng bạn bè. Em xem, em căn bản không hề thấy."
Quý Thiển Ngưng: "......" Cô không có thói quen thường xuyên lướt vòng bạn bè.
Câu cuối của Lục Thanh Hoan nghe như là oán trách, lại như là một loại trào phúng chính bản thân mình. Quý Thiển Ngưng trong lòng ngũ vị tạp trần, cắn chặt khớp hàm, không biết nên nói tiếp như thế nào.
Cô cứ nghĩ rằng thời gian sẽ làm mờ mọi thứ, chờ Lục Thanh Hoan buông xuống, thì các cô vẫn là bạn bè như trước.
Xem ra là là cô nghĩ quá ngây thơ rồi
Cô không thể đoán được Lục Thanh Hoan có còn chấp niệm với mình hay không, cô cũng không biết nên giải quyết mối quan hệ này như thế nào. Nếu trước đó biết Lục Thanh Hoan sẽ đến, có lẽ cô đã không tới.
Những người khác cũng rất bất ngờ khi thấy Lục Thanh Hoan đến.
Có người hỏi: "Chị Thanh Hoan, sao chị lại em chúng em tổ chức liên hoan ở đây?"
Lục Thanh Hoan chớp chớp mắt, cười khanh khách rồi nói: "Chị cũng có ở trong nhóm đó nha, bọn em nói gì thì chị cũng đọc được hết đó."
Mọi người giật mình bừng tỉnh.
Lúc trước để quay phim tốt nghiệp, bọn họ đã mới Lục Thanh Hoan đến trợ diễn, vì để tiện liên lạc, lớp trưởng đã kéo Lục Thanh Hoan vào nhóm lớp.
Lục Thanh Hoan đi tới một mình.
Trừ Cố Tâm Mỹ ra, thì những người khác đều không biết Lục Thanh Hoan và Quý Thiển Ngưng có gút mắt tình cảm với nhau.
Có một bạn học nói: "Chị Thanh Hoan ngồi cạnh Thiển Ngưng đi."
Quý Thiển Ngưng, Lục Thanh Hoan, Cố Tâm Mỹ đồng thời sửng sốt.
"Được." Lục Thanh Hoan nở nụ cười không chê vào đâu được, ngồi xuống bên cạnh Quý Thiển Ngưng.
Rõ ràng là rất quen thuộc, lại còn phải giả vờ là rất quen thuộc, loại cảm giác này làm Quý Thiển Ngưng như đứng đống lửa, như ngồi đống than, còn có một chút áy náy cùng thương cảm.
Vì sao các cô lại thành ra thế này?
Lục Thanh Hoan và những người khác trò chuyện với nhau rất vui.
Đồ ăn còn chưa dọn lên, Quý Thiển Ngưng ủ rũ không nói, cái miệng nhỏ nhấp hớp trà nóng.
Bất ngờ nghe thấy một bạn học nào đó hỏi: "Thiển Ngưng, sao cậu chỉ dẫn trợ lý tới vậy, người kia của nhà cậu đâu rồi?"
Đột nhiên bị điểm danh, đầu óc Quý Thiển Ngưng có hơi ngơ ngác: "Ai là nhà mình?"
"Bạn gái cậu, Mạc Hạm đó!" Bạn học đó nói.
Quý Thiển Ngưng suýt nữa đã phun ngụm trà nóng ra, ở dưới ánh mắt khác thường của Lục Thanh Hoan, cùng với ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú của Vương Hàm, cô rất nhanh đã ổn định lại, nói: "Chị ấy đóng phim, không rảnh."
Một năm trước, Mạc Hạm vì giúp cô giải vây nên đã cố ý nói là chị là bạn gái cô, lúc ấy mọi người ở đây đều biết. Cô không ngờ đã lâu như vậy mà bọn họ còn nhớ rõ như vậy.....
"Mạc Hạm?" Không ai khiếp sợ bằng Vương Hàm, "Là Mạc Hạm mà cô biết đó sao?"
Lúc trước nói bậy, giờ có chảy nước mắt cũng phải nuốt vào lại. Quý Thiển Ngưng miễn cưỡng cười vui, nói: "Chính là người mà cô biết đó."
"Hóa ra em hẹn hò với Mạc Hạm." Vương Hàm vui vẻ nói: "Giấu sâu đấy."
Đồng học lúc trước nhắc đến chuyện này lại nói: "Có gì đâu mà sâu hả cô, năm trước lúc đi ăn sinh nhật của Vũ Tình thì chúng em biết hết rồi."
Quý Thiển Ngưng cười mà khóe miệng cứng ngắc, uống mấy ngụm trà, nói: "Mấy người đã hứa với mình là giữ bí mật rồi mà, sao giờ lại nói ra chứ."
Bạn học đó vung tay lên, cao giọng nói: "Trước mặt người ngoài thì bọn mình giấu giúp cậu, còn cô giáo là người một nhà mà, không sao cả."
"Đúng vậy." Vương Hàm phụ họa.
Quý Thiển Ngưng: "......"
Quý Thiển Ngưng lấy cớ đi vệ sinh.
Cũng không phải là cô sợ bị tra hỏi, chỉ là chịu không nổi ánh mắt ở bên cạnh. Lục Thanh Hoan im lặng không nói lời nào, nhưng lại nhìn cô tới mức dựng tóc gáy.
Quý Thiển Ngưng không đi toilet, đi ra ngoài hít thở không khí trong lành
Nhà hàng tư nhân này cách xa thành phố sầm uất, không gian trang nhã, đèn lồng treo cao, rất có tình thú.
Trên cây có mấy đóa hoa đang nở, màu vàng nhạt, rất thơm.
Quý Thiển Ngưng đưa tay kéo cành cây xuống, đang muốn xem thử là hoa gì
Có tiếng bước chân tới gần.
Cô sợ bị người khác hiểu lầm là muốn ngắt hoa, vô thức lùi bước, vừa thu tay lại thì bị cành cây cào vào cô tay.
Thôi, đi dạo vài phút, cục nghẹn trong lòng cũng phun ra được rồi, quay về thôi.
Người tới là một người cao to, đi ngược sáng nên không thấy rõ khuôn mặt
Quý Thiển Ngưng không quan tâm.
"Cô Quý?"
Nghe thấy có người kêu cô, cô ngẩng đầu lên.
Ánh sáng vàng ấm áp từ đèn lồng đập mặt người nọ, anh tuấn, kiêu ngạo, mặt mũi quen thuộc, không phải là Mạc Văn Châu thì là ai?
Mắt Quý Thiển Ngưng sáng lên, phất tay hỏi: "Ồ, cậu em cũng tới đây ăn cơm à?"
- ----
"Triệu Hân Nhiên xong đời rồi!"
Khi Cố Tâm Mỹ nói cho cô tin tức gây sốc này thì Quý Thiển Ngưng đang nhắm mắt đắp mặt nạ. Trong ánh mắt lộ ra vẻ nghi ngờ, môi cô hơi hé, nói lúng búng: "Xong đời gì cơ?"
"Có người nhìn thấy Triệu Hân Nhiên bị một cô gái đuổi theo trên đường, cô gái kia bị nghi ngờ là fan cuồng của Chương Triều, cầm bình axit tạt lên người Triệu Hân Nhiên." Cố Tâm Mỹ rất kích động, hận không thể dán điện thoại lên mắt cô, "Chuyện xảy ra vào một giờ trước, lên hot search rồi, tự chị xem đi."
Mấy chữ #Triệu Hân Nhiên bị trả thù# chiếm giữ top 1 hot search, bên cạnh còn có một chữ "Hot" màu đỏ thẫm.
Trên Weibo còn đính kèm vài tấm ảnh, có thể thấy rõ sự hoảng sợ trên mặt Triệu Hân Nhiên, tấm ảnh cô ta ngã trên mặt đất còn được zoom cận cảnh: Khuôn mặt Triệu Hân Nhiên bẩn thỉu, có chất lỏng đáng ngờ, còn có những vết máu kinh hoàng.
Quý Thiển Ngưng khó tin nổi, cô cởi mặt nạ, cứng họng nghẹn lời.
"Đúng là hả lòng hả dạ mà!" Cố Tâm Mỹ vui sướng khi người gặp họa, nói: " Chương Triều nhiều fan cực đoan lắm, chị Thanh Hoan là một ngôi sao đang lên mà còn bị fan anh ta mắng thảm như thế, Triệu Hân Nhiên đúng thật là ăn gan hùm mật gấu rồi, còn dám trói chặt Chương Triều để tạo CP! Lúc cả mạng xã hội chửi bới cô ta thì em đã đoán là sẽ xảy ra chuyện rồi, không ngờ báo ứng tới nhanh như vậy! Ha ha ha ha."
Quý Thiển Ngưng cười không nổi.
Triệu Hân Nhiên và Chương Triều tạo CP nằm trong bảng hot search suốt một tuần, Quý Thiển Ngưng có biết một chút. Ngay ngày đó phòng làm việc Chương Triều đã đăng văn bản làm sáng tỏ, công ty bên Triệu Hân Nhiên lại còn mập mờ không làm rõ, rõ ràng là muốn ké fame.
Triệu Hân Nhiên hot.
Vì thế, Cố Tâm Mỹ lòng đầy căm phẫn mắng Triệu Hân Nhiên thủ đoạn ti tiện, Quý Thiển Ngưng thì lại rất thờ ơ.
Lăng xê là việc rất bình thường trong giới này, ngay cả Quý Thiển Ngưng cũng đã từng xào CP với Lục Thanh Hoan, nhưng khi đó là vì phim truyền hình nên bỏ tiền để quảng cáo, là phương pháp thích hợp.
Triệu Hân Nhiên rõ ràng đã lựa chọn con đường nổi tiếng bằng tai tiếng.
Tai tiếng thì cũng là nổi tiếng, trong giới cũng có không ít người làm như vậy, chỉ là những người đó không xui xẻo như Triệu Hân Nhiên mà thôi
Chuyên Triệu Hân Nhiên bị tạt axit rất nhanh đã được xác nhận. Fan nữ đó cũng được xác nhận là fan cuồng của Chương Triều, cố ý gây thương tích là thật, nhưng cuối cùng lại không có biện pháp trừng phạt —— bởi vì fan nữ bệnh hoạn đó có tiền sử bệnh tâm thần.
Chuyện này đã gây nên sóng gió trên mạng, có một nửa dân mạng cho rằng Triệu Hân Nhiên là tự làm tự chịu, nửa còn lại thì lý trí khiển trách hành vi thái quá của fan cuồng kia.
Chương Triều cũng bị chuyện này là ảnh hưởng, một số lớn dân mạng ùa vào Weibo của anh ta, mắng chửi anh ta không biết quản lý fans. Phòng làm việc đứng ra xin lỗi cho anh ta. Nhưng mà chuyện này cũng không ảnh hưởng đến độ nổi tiếng của anh, fans còn vì thế mà yêu anh ta hơn, cảm thấy đau lòng cho anh ta vì bị Triệu Hân Nhiên liên lụy.
Sau khi xảy ra chuyện, Triệu Hân Nhiên được đưa vào một viện điều dưỡng tư nhân cao cấp tiếp nhận trị liệu, an ninh siết chặt, từ chối các cuộc phỏng vấn của người lạ. Do sau này cũng không có ai đưa tin nữa, cho nên trên mạng cũng không biết thương thế của cô ta ra sao.
Rốt cuộc cũng chỉ là một nghệ sĩ dưới đáy, trên mạng sôi nổi hai ngày, đến ngày thứ ba vẫn không có kết quả thì dần dần cũng không còn ai quan tâm đến chuyện này nữa.
An Huệ rất quan tâm Weibo, Triệu Hân Nhiên vừa xảy ra chuyện thì cô ấy đã biết, chờ Mạc Hạm diễn xong thì lập tức nói cho chị biết.
Bởi vì trước đó đã gọi điện thoại nên chị cũng hiểu sơ qua, An Huệ biết toàn diện hơn trên mạng nhiều lắm,: "Nghe trợ lý cô ấy nói bị thương rất nghiêm trọng, dù có giải phẫu cũng rất khó chữa trị, khả năng sẽ bị hủy dung nặng."
Mạc Hạm nghe vậy thì sửng sốt, sau đó lại trầm mặc.
"Em hối hận sao?" An Huệ đắn đo không rõ thái độ của chị.
"Vì sao tôi phải hối hận?" Cảm xúc của Mạc Hạm có hơi chùng xuống, chỉ là giọng chị vẫn rất bình thản: "Theo dõi Triệu Hân Nhiên, chụp lén cảnh cô ta và Chương Triều, tìm tài khoản marketing đăng bài, đúng là do tôi sai làm người làm. Ý tưởng ban đầu của tôi chỉ là phá hủy thanh danh của cô ta, sau cùng để cô ta không thể ở lại trong showbiz được nữa. Nhưng cô ta một hai cứ phải tự lăng xê mình sau khi Chương Triều đăng bài thanh minh, là tự mình tìm đường chết, chuyện này liên quan gì đến tôi?"
"Chuyện này......" An Huệ á khẩu không trả lời được.
Lúc trước Mạc Hạm đã nói cho cô ấy, nói muốn chậm rãi đăng tư liệu xấu về Triệu Hân Nhiên. Nếu Triệu Hân Nhiên phủi sạch quan hệ sau khi bên Chương Triều thanh minh thì nhiều lắm cũng chỉ bị đám fan cuồng mắng vài câu. An Huệ chẳng ngờ là Triệu Hân Nhiên lại làm ngược lại hoàn toàn, chẳng những không làm sáng tỏ, mà còn trói Chương Triều tạo CP lên ngay đầu ngọn sóng. Hành động này có thể nói là đã ăn gan hùm mật gấu rồi, muốn hot thì thành công rồi đó, nhưng đồng thời cũng tự tìm đường chết.
An Huệ thậm chí còn chưa kịp tìm người bôi đen Triệu Hân Nhiên tiếp thì cô ta đã bị hại rồi.
Điện thoại của Mạc Hạm vang lên, là Tiết Gia Lệ gọi.
"A Hạm, Hân Nhiên đã xảy ra chuyện rồi, con biết không?"
"Con nghe rồi."
Tiết Gia Lệ cũng mặc kệ chị biết được chừng nào, kể lại từ đầu cho chị nghe, cảm thán khôn nguôi: "Hân Nhiên con bé này thật đáng thương, bị thương nặng cỡ đó, con nói sau này con bé phải làm sao bây giờ?"
Mạc Hạm không lên tiếng.
"Con muốn về thăm con bé không?"
"Không cần ạ." Mạc Hạm nói: "Đoàn phim không tiện xin nghỉ lắm."
Lại cùng Tiết Gia Lệ đau khổ hàn huyên vài câu xong thì Mạc Hạm cúp máy.
An Huệ muốn nói lại thôi.
Mạc Hạm không chút để ý, hỏi: "Có phải thấy tôi quá bạc tình không?"
An Huệ không tiện đánh giá sếp mình cho lắm, châm chước: "Triệu Hân Nhiên chơi với em từ nhỏ, tôi cứ nghĩ quan hệ của hai người rất tốt."
Mạc Hạm than nhẹ, nói: "Nếu không phải cô ấy châm ngòi ly gián quan hệ giữa Thiển Ngưng và mẹ tôi, làm hại Thiển Ngưng......"
"Hại Thiển Ngưng...... Sau đó thì sao?" An Huệ không hiểu vì sao chị nói một nửa lại dừng.
"Nếu chuyện đó không xảy ra, thì tôi vẫn luôn coi cô ấy như em gái ruột." Mạc Hạm rút lại sự thương xót trong mắt, nói lạnh lùng dứt khoát: "Tôi đã cho cô ấy cơ hội rồi, nhưng cô ấy lại năm lần bảy lượt chạm vào điểm mấu chốt của tôi."
Trời rất nóng nhưng A Huệ lại rùng mình.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khiến cho cặp mắt luôn thanh lãnh thản nhiên đó lại lộ ra sự sắc bén như vậy? An Huệ tuy tò mò, nhưng cũng không dám hỏi.
Còn "Điểm mấu chốt", tuy Mạc Hạm không nói nhưng An Huệ cũng có thể đoán được là có liên quan đến Quý Thiển Ngưng.
Mạc Hạm là người lạnh nhạt đến vậy, cũng chỉ khi gặp phải chuyện liên quan đến Quý Thiển Ngưng thì mới lộ ra chút cảm xúc con người.
Chuyện này dính dáng dây mơ rễ má, quan hệ quá phức tạp, không phải là chuyện mà một người làm công ăn lương như cô quản được. An Huệ thức thời không đề cập đến Triệu Hân Nhiên nữa.
Giữa tháng, Vương Hàm tổ chức sinh nhật.
Tốt nghiệp một năm, phần lớn sinh viên trong lớp đều đã tìm được con đường của riêng mình, hoặc bận rộn đóng phim, hoặc bận rộn tham gia hoạt động này thông cáo kia. Bao gồm cả Quý Thiển Ngưng thì chỉ có năm người có thể rút bớt thời gian, năm người bàn bạc thống nhất, quyết định tìm một chỗ để chúc mừng sinh nhật cho cô mình.
Vương Hàm cảm thấy phiền phức, nhưng nghĩ bọn họ cũng có tâm nên cũng đồng ý.
Người đông thì vui, Quý Thiển Ngưng dẫn Cố Tâm Mỹ theo.
Xe mới mua thì nên chạy nhiều, Quý Thiển Ngưng cũng lái chưa được mấy lần, cô làm tài xế, Cố Tâm Mỹ ở bên cạnh chơi di động.
"Ơ, lắc tay của chị sao nhìn quen ghê." Tầm mắt của Cố Tâm Mỹ rời khỏi màn hình điện thoại, hơi cúi đầu, nhìn chằm chằm vào cổ tay trắng nõn thanh tú của cô "Không phải là của chị Hạm à? Có một khoảng thời gian thường xuyên thấy chị ấy đeo. Chị ấy đưa cho chị à?"
Quý Thiển Ngưng: "......"
Lắc tay này đúng là do Mạc Hạm đưa, nhưng không phải là của Mạc Hạm
Lần đó Quý Thiển Ngưng cùng Mạc Hạm đi mua trâm cài áo, Mạc Hạm nói là dùng điểm thưởng đổi hai cái lắc tay đôi, lúc đi xem phim thì lén mang vào cho cô. Khi về thì đúng lúc bắt gặp Khương Ấu Na, Mạc Hạm cố ý làm trò hôn cô trước mặt Khương Ấu Na, Khương Ấu Na bởi vậy mà hiểu lầm các cô đang quen nhau, còn nói là các cô mang lắc tay tình nhân. Quý Thiển Ngưng nổi giận, tuyên bố muốn ném cái lắc này đi.
Nhưng cô không nỡ ném, tính trả lại cho Mạc Hạm nhưng lại cứ quên.
Sau đó Mạc Hạm trời xui đất khiến lại bị tai nạn giao thông.
Hôm nay là sinh nhật của cô giáo, Quý Thiển Ngưng cố ý trang điểm nhẹ, cô mở hộp trang sức tìm khuyên tai, nhìn thấy lắc tay đã lâu không dùng đến, trong lòng chợt động, bèn mang lên.
Khả năng quan sát của Cố Tâm Mỹ không tồi lắm.
Phía trước là đèn đỏ.
Ngón tay Quý Thiển Ngưng đùa nghịch lắc tay, nói: "Là chị ấy tặng."
"Chậc chậc chậc, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của chị đi, chua gần chết." Cố Tâm Mỹ trêu ghẹo.
Vẻ mặt hạnh phúc?
Quý Thiển Ngưng ngẩng đầu nhìn về phía kính chiếu hậu, giờ mới phát hiện khóe miệng mình cong lên, như một cô gái nhỏ đang trong trạng thái yêu đương nồng nhiệt, lúm đồng tiền như hoa, đôi mắt như sao.
Cô giật mình.
Lý trí bị tiếng cười bỡn cợt của Cố Tâm Mỹ gọi về, Quý Thiển Ngưng ảo não trừng mắt nhìn cô ấy một cái.
Cố Tâm Mỹ thè lưỡi.
Nơi tổ chức sinh nhận là do Quý Thiển Ngưng đề nghị —— Nhà hàng tư nhân mà Mạc Hạm rất thích. Dưới sự đề cử nhiệt tình của cô thì những người khác đều gật đầu tán thành.
Cô không ngờ là Lục Thanh Hoan cũng tới.
Từ sau đợt đi quảng bá phim ở Hồng Kông lần trước, đã mấy tháng rồi các cô không gặp nhau, xa lạ hơn rất nhiều.
"Chị Thanh Hoan." Quý Thiển Ngưng mất tự nhiên, hỏi: "Sao chị lại tới đây?"
"Cô Hàm cũng từng là chủ nhiệm lớp của chị, chị không thể tới sao?" Lục Thanh Hoan vẫn nở nụ cười thân thiện ôn hòa trước sau như một, trên mặt luôn cười, chỉ là nụ cười này không giống như trước, khiến người ta thấy thoải mái nữa, mà như là cưỡng ép cười vậy.
Quý Thiển Ngưng tức khắc xấu hổ không thôi: "Em không có ý đó...... Em không biết chị cũng ở Bắc Thị, cho rằng chị đang đi đóng phim."
"Chị mới quay xong bộ phim gần đây, nào có nhiều phim để quay như vậy." Lục Thanh Hoan mỉm cười nói: "Đêm qua khi về chị còn đăng lên vòng bạn bè. Em xem, em căn bản không hề thấy."
Quý Thiển Ngưng: "......" Cô không có thói quen thường xuyên lướt vòng bạn bè.
Câu cuối của Lục Thanh Hoan nghe như là oán trách, lại như là một loại trào phúng chính bản thân mình. Quý Thiển Ngưng trong lòng ngũ vị tạp trần, cắn chặt khớp hàm, không biết nên nói tiếp như thế nào.
Cô cứ nghĩ rằng thời gian sẽ làm mờ mọi thứ, chờ Lục Thanh Hoan buông xuống, thì các cô vẫn là bạn bè như trước.
Xem ra là là cô nghĩ quá ngây thơ rồi
Cô không thể đoán được Lục Thanh Hoan có còn chấp niệm với mình hay không, cô cũng không biết nên giải quyết mối quan hệ này như thế nào. Nếu trước đó biết Lục Thanh Hoan sẽ đến, có lẽ cô đã không tới.
Những người khác cũng rất bất ngờ khi thấy Lục Thanh Hoan đến.
Có người hỏi: "Chị Thanh Hoan, sao chị lại em chúng em tổ chức liên hoan ở đây?"
Lục Thanh Hoan chớp chớp mắt, cười khanh khách rồi nói: "Chị cũng có ở trong nhóm đó nha, bọn em nói gì thì chị cũng đọc được hết đó."
Mọi người giật mình bừng tỉnh.
Lúc trước để quay phim tốt nghiệp, bọn họ đã mới Lục Thanh Hoan đến trợ diễn, vì để tiện liên lạc, lớp trưởng đã kéo Lục Thanh Hoan vào nhóm lớp.
Lục Thanh Hoan đi tới một mình.
Trừ Cố Tâm Mỹ ra, thì những người khác đều không biết Lục Thanh Hoan và Quý Thiển Ngưng có gút mắt tình cảm với nhau.
Có một bạn học nói: "Chị Thanh Hoan ngồi cạnh Thiển Ngưng đi."
Quý Thiển Ngưng, Lục Thanh Hoan, Cố Tâm Mỹ đồng thời sửng sốt.
"Được." Lục Thanh Hoan nở nụ cười không chê vào đâu được, ngồi xuống bên cạnh Quý Thiển Ngưng.
Rõ ràng là rất quen thuộc, lại còn phải giả vờ là rất quen thuộc, loại cảm giác này làm Quý Thiển Ngưng như đứng đống lửa, như ngồi đống than, còn có một chút áy náy cùng thương cảm.
Vì sao các cô lại thành ra thế này?
Lục Thanh Hoan và những người khác trò chuyện với nhau rất vui.
Đồ ăn còn chưa dọn lên, Quý Thiển Ngưng ủ rũ không nói, cái miệng nhỏ nhấp hớp trà nóng.
Bất ngờ nghe thấy một bạn học nào đó hỏi: "Thiển Ngưng, sao cậu chỉ dẫn trợ lý tới vậy, người kia của nhà cậu đâu rồi?"
Đột nhiên bị điểm danh, đầu óc Quý Thiển Ngưng có hơi ngơ ngác: "Ai là nhà mình?"
"Bạn gái cậu, Mạc Hạm đó!" Bạn học đó nói.
Quý Thiển Ngưng suýt nữa đã phun ngụm trà nóng ra, ở dưới ánh mắt khác thường của Lục Thanh Hoan, cùng với ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú của Vương Hàm, cô rất nhanh đã ổn định lại, nói: "Chị ấy đóng phim, không rảnh."
Một năm trước, Mạc Hạm vì giúp cô giải vây nên đã cố ý nói là chị là bạn gái cô, lúc ấy mọi người ở đây đều biết. Cô không ngờ đã lâu như vậy mà bọn họ còn nhớ rõ như vậy.....
"Mạc Hạm?" Không ai khiếp sợ bằng Vương Hàm, "Là Mạc Hạm mà cô biết đó sao?"
Lúc trước nói bậy, giờ có chảy nước mắt cũng phải nuốt vào lại. Quý Thiển Ngưng miễn cưỡng cười vui, nói: "Chính là người mà cô biết đó."
"Hóa ra em hẹn hò với Mạc Hạm." Vương Hàm vui vẻ nói: "Giấu sâu đấy."
Đồng học lúc trước nhắc đến chuyện này lại nói: "Có gì đâu mà sâu hả cô, năm trước lúc đi ăn sinh nhật của Vũ Tình thì chúng em biết hết rồi."
Quý Thiển Ngưng cười mà khóe miệng cứng ngắc, uống mấy ngụm trà, nói: "Mấy người đã hứa với mình là giữ bí mật rồi mà, sao giờ lại nói ra chứ."
Bạn học đó vung tay lên, cao giọng nói: "Trước mặt người ngoài thì bọn mình giấu giúp cậu, còn cô giáo là người một nhà mà, không sao cả."
"Đúng vậy." Vương Hàm phụ họa.
Quý Thiển Ngưng: "......"
Quý Thiển Ngưng lấy cớ đi vệ sinh.
Cũng không phải là cô sợ bị tra hỏi, chỉ là chịu không nổi ánh mắt ở bên cạnh. Lục Thanh Hoan im lặng không nói lời nào, nhưng lại nhìn cô tới mức dựng tóc gáy.
Quý Thiển Ngưng không đi toilet, đi ra ngoài hít thở không khí trong lành
Nhà hàng tư nhân này cách xa thành phố sầm uất, không gian trang nhã, đèn lồng treo cao, rất có tình thú.
Trên cây có mấy đóa hoa đang nở, màu vàng nhạt, rất thơm.
Quý Thiển Ngưng đưa tay kéo cành cây xuống, đang muốn xem thử là hoa gì
Có tiếng bước chân tới gần.
Cô sợ bị người khác hiểu lầm là muốn ngắt hoa, vô thức lùi bước, vừa thu tay lại thì bị cành cây cào vào cô tay.
Thôi, đi dạo vài phút, cục nghẹn trong lòng cũng phun ra được rồi, quay về thôi.
Người tới là một người cao to, đi ngược sáng nên không thấy rõ khuôn mặt
Quý Thiển Ngưng không quan tâm.
"Cô Quý?"
Nghe thấy có người kêu cô, cô ngẩng đầu lên.
Ánh sáng vàng ấm áp từ đèn lồng đập mặt người nọ, anh tuấn, kiêu ngạo, mặt mũi quen thuộc, không phải là Mạc Văn Châu thì là ai?
Mắt Quý Thiển Ngưng sáng lên, phất tay hỏi: "Ồ, cậu em cũng tới đây ăn cơm à?"
- ----
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.