Toàn Thế Giới Đồng Thời Phân Hóa

Chương 70

Chi Chi Miêu Miêu

12/07/2024

Lục Hoang Chi đã dùng qua vài loài dụng cụ thí nghiệm như Durex, Okaoto001-003, Jissbon... Loại nào cũng được làm rất mỏng, nhưng cũng vẫn có một lớp màng nhựa. Trên quảng cáo nói “chân thật không cảm xúc”, “mỏng nhẹ tựa không khí” đúng là tuyên truyền giả dối.

Vì an toàn của đàn anh nhỏ, Lục Hoang Chi vẫn luôn tích cực chủ động sử dụng dụng cụ. Nhưng điều kiện trong hồ bơi có hạn, tạm thời cậu không thể sử dụng nó.

Thật ra cậu hơi cố ý, cậu không đợi được đến khi lên bờ lấy dụng cụ.

Đây là một loại trải nghiệm mới lạ. Chi Chi Đào Đào hoàn toàn dung hợp với bưởi nho mà không có bất cứ trở ngại nào.

Triệu Dã Tức ngửa đầu, hầu kết chuyển động, nhưng vẫn không chịu mở mắt ra.

Hết thảy đều rất hoàn mỹ, chỉ là bọn họ vẫn chưa phải lúc để đánh dấu cả đời.

Bọn họ chưa công khai, chưa gặp mặt ba mẹ, luật hôn nhân đồng tính cũng chưa chính thức thông qua. Cái giá của đánh dấu cả đời quá lớn, bọn họ cần sự tán thành của gia đình và pháp luật bảo vệ.

Nằm trong khoang sinh sản của Omega lại không thể tiến hành đánh dấu trọn đời, điều này khác nào sự tra tấn ngọt ngào đối với Alpha. Lục Hoang Chi nhịn rồi lại nhịn, nửa người lộ trên mặt nước tuôn ra một tầng mồ hôi.

Chi Chi Đào Đào cũng không tốt hơn là bao, cả quả đào đang run lên liên tục, hai tay quấn lấy sau lưng quả bưởi như dây leo, vẽ lên người quả bưởi vài vết nhợt nhạt.

Việc không cần dụng cụ sẽ rút ngắn thời gian thực nghiệm ở một mức độ nhất định. Trước kia thực nghiệm có thể phải tiến hành một giờ, lần này nửa giờ đã cho ra kết quả thực nghiệm.

Hương Chi Chi Đào Đào 'kết quả' trước, Lục Hoang Chi ôm Triệu Dã Tức ra khỏi hồ bơi, trong thời gian đó vẫn tiến hành thực nghiệm. Mãi đến khi hai người trở lại trong nhà, Lục Hoang Chi mới tạm dừng thực nghiệm, sử dụng dụng cụ.

Cơ chế mang thai của Omega nam không giống phụ nữ, chỉ cần không bắn tinh vào khoang sinh sản, cơ bản sẽ không trúng chiêu.

Vào lúc hương bưởi nho 'kết quả', Lục Hoang Chi cúi người cắn lên tuyến thể trên cổ Triệu Dã Tức, cho anh một đánh dấu tạm thời. [1]

[1] Kết quả = lên đỉnh đó mọi người, tác giả tránh từ nhạy cảm để không bị Tấn Giang quét.

Sau khi kết thúc thực nghiệm, Lục Hoang Chi bắt đầu dọn dẹp tàn cuộc như thường lệ. Triệu Dã Tức sạch sẽ thư thái nằm sấp trên giường, híp mắt để Lục Hoang Chi sấy tóc hộ anh.

Lục Hoang Chi hỏi: “Mệt à?”

Mặc dù dáng người đàn anh nhỏ “nhỏ nhắn xinh xắn”, nhưng thể lực bên trong chàng trai vẫn tốt lắm. Trừ phi trong kỳ mẫn cảm, nếu không chỉ làm một lần thực nghiệm không đến mức khiến anh nằm không dậy nổi.

“Ở trong nước tất nhiên phải khác rồi.” Tiếng nói Triệu Dã Tức đã ồm ồm do thực nghiệm, “Nếu không cũng chẳng nói bơi lội sẽ giảm béo.”

Lục Hoang Chi xoa xoa tóc Triệu Dã Tức, thấy cũng ổn rồi thì tắt máy sấy đi, nói với anh: “Cực khổ Triệu Chi Đào rồi. Em ở bên trong anh rất sướng.”

Mặt Triệu Dã Tức nóng lên, “Em thật là... thật là đáng ghét.”

Lục Hoang Chi xốc chăn trên giường lên, ôm lấy Triệu Dã Tức: “Đúng là đáng ghét thật, làm cho anh khóc mất rồi.”

Triệu Dã Tức cảm thấy mình không còn mặt mũi làm người, cãi lại: “Đó là nước hồ bơi bắn vào mắt anh!!!”

Trước khi ngủ, Triệu Dã Tức lầm bầm một câu gì đấy. Lục Hoang Chi ghé lỗ tai đến bên miệng Triệu Dã Tức, nghe thấy anh nói: “Địa ngục hoang vắng, ma quỷ ở nhân gian.”

Lục · ma quỷ · Hoang Chi cầm điện thoại, gửi tin nhắn wechat cho Đoạn Dã Châu.

【 Lục Hoang Chi: Cảm ơn. 】

【 Một bát cháo rau dại: Không có gì, có thể giúp được anh Lục là tốt rồi. 】

【 Lục Hoang Chi: Lần sau nếu có đến Tuệ Thành, tôi mời cậu ăn cơm. 】

【 Một bát cháo rau dại: Cảm ơn anh Lục. (cười gian) 】

Hai người ở trong biệt thự suốt một ngày mà không cảm thấy buồn chán. Ba bữa ăn là quản gia của bất động sản đưa tới. Thời điểm quản gia đến, Lục Hoang Chi nhân tiện hẹn trước phục vụ thay nước hồ bơi.

Quản gia kiểm tra nhật ký rồi nói: “Nhưng hôm trước ngài mới vừa thay nước.”

Lục Hoang Chi nói: “Bất cẩn làm đổ ly trà sữa vào.”

Quản gia cười nói: “Đã biết, tôi lập tức sắp xếp giúp ngài.”

Triệu Dã Tức nằm dài trên sô pha như Cát Ưu [2]: “Em cho là anh không nghe thấy em nói chuyện à?”



[2] Cát Ưu nằm trên sô pha:



“Biết anh thính tai rồi.” Lục Hoang Chi cúi đầu nhìn điện thoại, “Có muốn ra ngoài không?”

“Không muốn, anh muốn xây tổ ở nhà em.”

Lục Hoang Chi vừa cười vừa gõ chữ: “Vậy em bảo chị ấy đến nhà mình.”

Triệu Dã Tức đột ngột ngồi dậy: “Ai?”

“Chị họ em.”

Triệu Dã Tức thành thật ra ngoài cùng Lục Hoang Chi. Trên đường, Lục Hoang Chi giới thiệu sơ lược về chị họ của cậu cho Triệu Dã Tức.

Chị họ lớn hơn Lục Hoang Chi hai tuổi, đã kết hôn. Cô và Lục Hoang Chi là hai người duy nhất trong nhà phân hóa giới tính thứ hai. Trước kia quan hệ của cả hai tương đối bình thường, về sau phân hóa thì có tiếng nói chung, giao lưu cũng nhiều lên.

“Vậy chị ấy chỉ đơn thuần hẹn em ra ngoài chơi thôi à?”

“Chắc là không.” Lục Hoang Chi nói, “Chồng chị ấy gần đây đòi ly hôn với chị ấy, chị ấy không rảnh rỗi nhàn hạ vậy đâu.”

“Hả? Tại sao muốn ly hôn vậy?”

“Bởi vì chồng chị ấy không thích mùi pheromone của chị.”

Chị họ may mắn hơn Omega mùi cá trích một chút, pheromone của cô là mùi bún ốc.

Thứ bún ốc này cũng giống như sầu riêng. Người thích thì rất thích, người không thích thì ngửi thấy mùi đã buồn nôn.

Lục Hoang Chi nói, chồng chị ấy là một người cực kỳ quan trọng mặt mũi, nói trắng ra là một tên hay ra vẻ. Anh ta chưa bao giờ ăn bữa ăn dưới bốn con số, bởi vì những bữa ăn kia gọi chung là cơm trộn [3]. Mà cơm trộn thì không ăn nổi.

[3] Cơm trộn = những bữa ăn bình dân (cơm trộn, cơm chiên, bún ốc, hủ tiếu,...)

Mười mấy hai mươi tệ một bát bún ốc là cơm trộn trong cơm trộn, chồng chị họ tất nhiên xem thường, vì thế liền đòi ly hôn với chị họ.

Triệu Dã Tức hỏi: “Bọn họ kết hôn vì tình yêu thật sao?”

“Xem là vậy. Hai người họ là bạn đại học, tự do yêu đương.”

“Kết quả lại bại bởi một bát bún ốc?”

“Chỉ có thể giải thích là tình yêu vốn cũng chẳng đến đâu.”

Đây thật ra là một vấn đề khá thực tế. Giống anh và Lục Hoang Chi sau khi phân hóa mới bên nhau thì tốt, nếu là người yêu hay vợ chồng phân hóa, bị bạn đời chán ghét mùi pheromone, chẳng phải đều sẽ đòi chia tay, đòi ly hôn à.

Triệu Dã Tức suy nghĩ bay xa, hỏi ra một vấn đề toi mạng: “Lục Bưởi Nho, em có không thích ăn thứ gì không?”

Lục Hoang Chi liếc mắt đã nhìn thấu Triệu Dã Tức nghĩ cái gì, cậu nói: “Em không thích uống trà sữa.”

Triệu Dã Tức:???

“Em không thích uống trà sữa mà còn cắn tuyến thể ông đây nhiều lần vậy à?”

“Có phải anh đang hiểu lầm gì rồi không?” Lục Hoang Chi nói, “Trước kia em luôn không thích ăn đồ ngọt, mãi đến khi anh phân hóa thành Omega mùi Chi Chi Đào Đào.”

Khỉ thật, đây là câu trả lời 10 điểm à, nghe cũng quá sung sướng rồi đấy.

Triệu Dã Tức nhớ ra. Trước khi tuyến thể anh phát triển hoàn toàn, Lục Hoang Chi đã nói mình không thích uống trà sữa. Anh cũng giống vậy, trước kia không có thích thú gì với bưởi nho, bây giờ trái cây yêu thích nhất của anh lại là bưởi.

Bởi vì bọn họ thích đối phương, dẫn đến thích pheromone của đối phương. Kể cả pheromone Lục Hoang Chi là bún ốc, anh cũng sẽ thích; nếu em ấy là cá trích đóng hộp, anh cũng...

Má nó may mà Lục Hoang Chi là mùi bưởi nho.

Trong suy nghĩ của Triệu Dã Tức, chị họ Lục Hoang Chi hẳn là một chị gái ưu nhã trí thức. Thế nên khi bọn anh đi vào một quán gà rán Hàn Quốc ven đường, trông thấy một chị gái mặc quần đùi mang dép lào, Triệu Dã Tức còn chưa cập nhật kịp.



“Đây là chị họ của em, Lục Ti La.” Lục Hoang Chi nói, “Bạn trai em, Triệu Dã Tức.”

Triệu Dã Tức lần đầu được lấy thân phận bạn trai giới thiệu, cảm giác có hơi kỳ diệu. “Chào chị ạ.”

Lục Ti La vươn tay với Triệu Dã Tức: “Chào em nha, Tiểu Triệu.”

Triệu Dã Tức cầm đầu ngón tay cô. Lục Ti La không yên tâm cho lắm: “Chắc Tiểu Triệu trưởng thành rồi nhỉ?”

Lục Hoang Chi nói: “Em luôn tuân thủ luật pháp công dân tốt, cảm ơn.”

Triệu Dã Tức 囧 nói: “Em lớn hơn Lục Hoang Chi một tuổi.”

Lục Ti La giật mình, vội vàng hỏi anh: “Có thể hỏi bình thường em dùng mỹ phẩm dưỡng da gì không?”

Lục Ti La chọn vài loại gà rán, thêm cả bánh mật cay, xúc xích nướng đá núi lửa, khoai tây và Cocacola. Ba người vừa ăn vừa nói chuyện, Triệu Dã Tức nhanh chóng thăm dò được tính cách của cô, cô chính là bạch phú mỹ bình dân, rất dễ ở chung.

Vì thế, Triệu Dã Tức hỏi ra lo lắng trong lòng mình: “Chị Ti La này, Lục Hoang Chi đã comeout với người nhà từ rất sớm rồi ạ?”

“Không có.”

“Vậy sao Lục Hoang Chi làm gay mà chị không ngạc nhiên tí nào thế.”

Lục Ti La mỉm cười nói: “Đàn ông cũng có thể sinh con, hai A còn xem là đồng tính luyến ái được —— đằng này AO còn muốn chị phải ngạc nhiên à? Hai em cũng gọi là gay cơ à?”

Triệu Dã Tức:... Em không phải là gay hả?!

“Nói chuyện chính trước đi.” Lục Hoang Chi nói, “Gần đây chị thế nào.”

Nụ cười Lục Ti La nhạt đi mấy phần: “Anh ấy vẫn khăng khăng muốn ly hôn. Chị xin anh ấy thế nào anh ấy đều muốn ly hôn.”

Lục Hoang Chi quyết đoán trả lời: “Vậy ly hôn đi. Chị tìm được luật sư chưa?”

Lục Ti La uống một hớp Sprite, nện thật mạnh chiếc lon lên bàn: “Nhưng chị không cam lòng. Lúc trước chị theo đuổi lâu lắm mới theo đuổi được anh ấy. Vì anh ấy, chị điên cuồng thiết lập nhân cách cao quý ưu nhã, ngày ngày giả vờ làm mặt mình sắp cứng cả lại. Nhưng thật ra chị là một người thích ăn gà rán và bún ốc. Sau khi kết hôn chị không thể ăn được, đành trộm ra ngoài ăn một lần... Tại sao cố tình pheromone lại là mùi bún ốc!”

Lục Ti La vừa nói vừa ngẩng đầu che hai mắt lại.

Triệu Dã Tức không ngờ rằng bạch phú mỹ yêu đương cũng có thể yêu đến nỗi hèn mọn như thế. Anh không biết nên an ủi cô nàng ra sao, bèn gắp một miếng gà cho Lục Ti La: “Chị Ti La, ăn gà đi.”

Lục Hoang Chi nói: “Do chồng chị là người nói ly hôn trước, chị không làm sai gì cả, phương diện phân chia tài sản chị cũng chiếm ưu thế.”

“Chị không muốn buông tay, chị vẫn muốn thử lại lần nữa.” Lục Ti La nói, “Chẳng qua anh ấy ghét mùi pheromone của chị, chứ không phải chị, đúng không?”

“Hai người có ký hợp đồng trước khi cưới không?”

Hai chị em ông nói gà bà nói vịt, không kẽ chen vào. Triệu Dã Tức cũng không biết nên tiếp lời ai.

Lục Ti La nói: “Chị nghe mẹ em nói, em quyên một số tiền lớn cho phòng thí nghiệm nghiên cứu thuốc ức chế?”

Triệu Dã Tức “đệch” một tiếng: “Thật hay giả?”

Lục Hoang Chi cười cười: “Thật. Nhờ vào quyên tiền mới được thêm wechat với ba anh.”

Lục Ti La nói: “Chị tìm em là muốn em giúp chị tìm đoàn đội nghiên cứu, tự chị bỏ tiền thành lập, để bọn họ mau chóng nghiên cứu phương pháp thay đổi mùi pheromone.”

Triệu Dã Tức: Không ngờ bên cạnh tôi có phú bà.

Chị gái vừa có tiền vừa có sắc, tìm một Alpha thích ăn bún ốc không sướng sao?

“Em khuyên chị nghĩ lại.” Lục Hoang Chi máu lạnh trực tiếp nói thẳng “Ngay cả chị biến thành mùi trứng cá muối cũng chưa chắc anh ta sẽ hồi tâm chuyển ý.”

Lục Ti La hít sâu một hơi: “Có là vậy chị cũng muốn thử xem.”

___

Chuyện là tui đang bận chạy quá nhiều deadline, chỉ làm được mỗi khi rảnh thôi nên rất chậm hic

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Thế Giới Đồng Thời Phân Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook