Toàn Thế Giới Tham Gia Trò Chơi Sinh Tồn
Chương 7: Trò Chơi "Cờ Vua"
Mộc Mộc Cẩn Cẩn
29/07/2023
Tô Vân nhíu mày, nếu như người chơi vua được chỉ định ngẫu nhiên, vậy phải khiêu chiến đến bao giờ? Có khi nào, chỉ cần một người chơi đội đen may mắn khiêu chiến thắng vua của đội trắng, cô sẽ nằm không cũng hưởng thắng hay không?
Lại có thêm mấy người chơi chết, con người thường tham sống sợ chết, nếu đứng trên bờ vực cái chết, cảm xúc nhiều nhất chắc chắn là tuyệt vọng, mà càng cảm thấy tuyệt vọng giá trị tinh thần tụt xuống càng nhanh.
Như vậy xem ra, giá trị sinh mệnh còn không quan trọng bằng giá trị tinh thần, chỉ đứng xem cũng có thể mất mạng.
Tô Vân nghĩ như vậy, hít thở điều chỉnh cảm xúc, cô đang đứng ở vị trí số 4, người chơi số 2 đã chết, chỉ còn người đàn ông béo hung hãn là sẽ đến lượt cô.
Người chơi số 2 đội trắng đã xuất hiện trên khoảng trống, bên dưới chân giẫm lên bê bết máu. Anh ta nhăn mày, trên trán thấm đẫm mồ hôi.
Nhìn những người chơi bên đội đen, lại nhìn đội mình, anh ta cảm thấy chẳng bao lâu nữa mình sẽ chết chắc, bên kia còn 8 người chơi, còn đội anh ta chỉ còn 6 người chơi, có 2 đứa bé còn nằm trong tã lót, 1 người khiếm thị, lực công kích tính ra hoàn toàn không có đường sống.
Nghĩ một lúc, anh ta quyết định chọn người chơi trông có vẻ yếu ớt bên đội đen.
"Tôi muốn khiêu chiến người chơi số 12 đội đen."
Người chơi số 12 đội đen ở vị trí vua trên bàn cờ, lại là một đứa bé sơ sinh. Anh ta cảm thấy nếu như đứa bé không phải vua thì cũng không đến mức bản thân phải chết.
Đứa bé được đưa lên sàn đấu, quơ tay quơ chân loạn trong không khí, miệng nhe ra hai cái răng sữa.
[Khiêu chiến bắt đầu. Thời gian khiêu chiến 3 phút. Sau 3 phút cả hai đều chết.]
Người chơi số 2 đội trắng đi về phía đứa bé, trong tay cầm một con dao găm, trên thân dao tỏa ra ánh sáng lạnh. Kỹ năng của anh ta là 'Phóng Thích', nhận được một con dao găm của sát thủ Azhe, đâm một nhát có thể khiến người chơi khác chết ngay lập tức, được phép sử dụng 1 lần.
Anh ta cười gằn, dao găm mặc dù dùng với một đứa bé thì hơi lãng phí, nhưng chỉ cần có thể sống sót được lần khiêu chiến bắt buộc, mà những người khác giết được vua thì anh ta cũng sẽ thắng, trừ khi gặp phải xui xẻo.
Người chơi số 2 giơ dao găm trước người đứa bé, nhóc con vẫn ngây ngô cười còn huơ tay về phía anh ta. Nhắm mắt lại, dao đâm xuống. Sau đó, anh ta cảm thấy có một nhát dao đâm lên giữa ngực mình, lưỡi dao lạnh tê tái nhanh chóng đông cứng toàn thân, rồi cả người anh ta nổ tung thành từng mảnh.
Tô Vân kinh ngạc, lúc nãy khi con dao găm của người chơi số 2 đội trắng đâm xuống, cô thấy một lá chắn màu vàng nhạt xuất hiện trước người đứa bé, tấm chắn phản lại toàn bộ sát thương mà đáng nhẽ đứa bé phải nhận. Chuyển bại thành thắng, những người chơi khác cũng ngạc nhiên không kém, người chơi đội trắng bất lực nhìn đội mình lại ít đi một người.
[Khiêu chiến thất bại. Người chơi số 2 đội trắng chết. Người chơi số 12 đội đen chiến thắng.]
Sau khi chứng kiến người chơi số 2 nổ tung trước mặt, cùng với âm thanh ầm ầm và máu tươi bắn lên toàn bộ cơ thể nhỏ nhíu, đứa bé bắt đầu mếu máo gào khóc. Những đứa bé khác khi nghe thấy tiếng khóc thất thanh cũng lần lượt khóc theo.
Nếu như vẫn đứng ở vị trí người chơi thì sẽ không nghe thấy âm thanh, nhưng lại có thể nghe được âm thanh trên sàn đấu.
Tô Vân thở dài, chỉ thấy những đứa bé kia từng người nổ tan tành không thấy xác. Nhất là đứa bé vừa chiến thắng, thắng thì có thắng, nhưng vẫn phải chết.
Trò chơi này chủ yếu khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, giá trị tinh thần tụt không phanh, sau đó trợn mắt bị nổ chết.
Vì vậy, sau ba vòng khiêu chiến, người chơi còn lại bên mỗi đội ít đến đáng thương. Đội trắng còn 4 người chơi, đội đen còn 5 người chơi, hơn kém nhau 1 người.
[Trò chơi rất thú vị nha~ Tiếp tục khiêu chiến nào. Mời người chơi số 3 đội đen khiêu chiến. ]
Người đàn ông béo được đưa lên sàn đấu, tức giận hướng lên trên chửi thề,
"Con mẹ nó khiêu chiến cái rắm, mấy người là ai, bắt tôi đến đây với mục đích gì? Con mẹ nó, một lũ điên, con mẹ nó..."
Chỉ thấy ông ta chửi không ngậm được miệng, nhưng chẳng nhận được câu trả lời nào.
[Mời khiêu chiến người chơi đội trắng.]
Người đàn ông béo vẫn thấy vô cùng tức giận, không làm gì cũng bị lôi vào chỗ khỉ ho cò gáy này, ông ta sao có thể nuốt trôi cục tức.
Ông ta thấy những người khác nổ tanh bành trước mắt mình, cũng thấy máu tươi văng tung toé khắp mọi nơi, còn mấy bãi nôn không được dọn. Quá kinh tởm. Nhưng ông ta tin rằng đây chỉ là một trò chơi vớ vẩn, sau khi chết sẽ được trở về hiện thực. Vì vậy ông ta chẳng có hứng thú khiêu chiến gì đó.
"Khiêu chiến con mẹ mày, có giỏi thì cho ông đây nổ chết đi. Chờ tao ra ngoài sẽ đánh chết cả nhà mày. Bọn mất dạy."
[Người chơi từ bỏ quyền chơi, chết~]
Người đàn ông béo đang um xùm chửi nổ tung, máu tươi trượt dài trên đất, hoà lẫn với những vũng máu khác.
Lại có thêm mấy người chơi chết, con người thường tham sống sợ chết, nếu đứng trên bờ vực cái chết, cảm xúc nhiều nhất chắc chắn là tuyệt vọng, mà càng cảm thấy tuyệt vọng giá trị tinh thần tụt xuống càng nhanh.
Như vậy xem ra, giá trị sinh mệnh còn không quan trọng bằng giá trị tinh thần, chỉ đứng xem cũng có thể mất mạng.
Tô Vân nghĩ như vậy, hít thở điều chỉnh cảm xúc, cô đang đứng ở vị trí số 4, người chơi số 2 đã chết, chỉ còn người đàn ông béo hung hãn là sẽ đến lượt cô.
Người chơi số 2 đội trắng đã xuất hiện trên khoảng trống, bên dưới chân giẫm lên bê bết máu. Anh ta nhăn mày, trên trán thấm đẫm mồ hôi.
Nhìn những người chơi bên đội đen, lại nhìn đội mình, anh ta cảm thấy chẳng bao lâu nữa mình sẽ chết chắc, bên kia còn 8 người chơi, còn đội anh ta chỉ còn 6 người chơi, có 2 đứa bé còn nằm trong tã lót, 1 người khiếm thị, lực công kích tính ra hoàn toàn không có đường sống.
Nghĩ một lúc, anh ta quyết định chọn người chơi trông có vẻ yếu ớt bên đội đen.
"Tôi muốn khiêu chiến người chơi số 12 đội đen."
Người chơi số 12 đội đen ở vị trí vua trên bàn cờ, lại là một đứa bé sơ sinh. Anh ta cảm thấy nếu như đứa bé không phải vua thì cũng không đến mức bản thân phải chết.
Đứa bé được đưa lên sàn đấu, quơ tay quơ chân loạn trong không khí, miệng nhe ra hai cái răng sữa.
[Khiêu chiến bắt đầu. Thời gian khiêu chiến 3 phút. Sau 3 phút cả hai đều chết.]
Người chơi số 2 đội trắng đi về phía đứa bé, trong tay cầm một con dao găm, trên thân dao tỏa ra ánh sáng lạnh. Kỹ năng của anh ta là 'Phóng Thích', nhận được một con dao găm của sát thủ Azhe, đâm một nhát có thể khiến người chơi khác chết ngay lập tức, được phép sử dụng 1 lần.
Anh ta cười gằn, dao găm mặc dù dùng với một đứa bé thì hơi lãng phí, nhưng chỉ cần có thể sống sót được lần khiêu chiến bắt buộc, mà những người khác giết được vua thì anh ta cũng sẽ thắng, trừ khi gặp phải xui xẻo.
Người chơi số 2 giơ dao găm trước người đứa bé, nhóc con vẫn ngây ngô cười còn huơ tay về phía anh ta. Nhắm mắt lại, dao đâm xuống. Sau đó, anh ta cảm thấy có một nhát dao đâm lên giữa ngực mình, lưỡi dao lạnh tê tái nhanh chóng đông cứng toàn thân, rồi cả người anh ta nổ tung thành từng mảnh.
Tô Vân kinh ngạc, lúc nãy khi con dao găm của người chơi số 2 đội trắng đâm xuống, cô thấy một lá chắn màu vàng nhạt xuất hiện trước người đứa bé, tấm chắn phản lại toàn bộ sát thương mà đáng nhẽ đứa bé phải nhận. Chuyển bại thành thắng, những người chơi khác cũng ngạc nhiên không kém, người chơi đội trắng bất lực nhìn đội mình lại ít đi một người.
[Khiêu chiến thất bại. Người chơi số 2 đội trắng chết. Người chơi số 12 đội đen chiến thắng.]
Sau khi chứng kiến người chơi số 2 nổ tung trước mặt, cùng với âm thanh ầm ầm và máu tươi bắn lên toàn bộ cơ thể nhỏ nhíu, đứa bé bắt đầu mếu máo gào khóc. Những đứa bé khác khi nghe thấy tiếng khóc thất thanh cũng lần lượt khóc theo.
Nếu như vẫn đứng ở vị trí người chơi thì sẽ không nghe thấy âm thanh, nhưng lại có thể nghe được âm thanh trên sàn đấu.
Tô Vân thở dài, chỉ thấy những đứa bé kia từng người nổ tan tành không thấy xác. Nhất là đứa bé vừa chiến thắng, thắng thì có thắng, nhưng vẫn phải chết.
Trò chơi này chủ yếu khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, giá trị tinh thần tụt không phanh, sau đó trợn mắt bị nổ chết.
Vì vậy, sau ba vòng khiêu chiến, người chơi còn lại bên mỗi đội ít đến đáng thương. Đội trắng còn 4 người chơi, đội đen còn 5 người chơi, hơn kém nhau 1 người.
[Trò chơi rất thú vị nha~ Tiếp tục khiêu chiến nào. Mời người chơi số 3 đội đen khiêu chiến. ]
Người đàn ông béo được đưa lên sàn đấu, tức giận hướng lên trên chửi thề,
"Con mẹ nó khiêu chiến cái rắm, mấy người là ai, bắt tôi đến đây với mục đích gì? Con mẹ nó, một lũ điên, con mẹ nó..."
Chỉ thấy ông ta chửi không ngậm được miệng, nhưng chẳng nhận được câu trả lời nào.
[Mời khiêu chiến người chơi đội trắng.]
Người đàn ông béo vẫn thấy vô cùng tức giận, không làm gì cũng bị lôi vào chỗ khỉ ho cò gáy này, ông ta sao có thể nuốt trôi cục tức.
Ông ta thấy những người khác nổ tanh bành trước mắt mình, cũng thấy máu tươi văng tung toé khắp mọi nơi, còn mấy bãi nôn không được dọn. Quá kinh tởm. Nhưng ông ta tin rằng đây chỉ là một trò chơi vớ vẩn, sau khi chết sẽ được trở về hiện thực. Vì vậy ông ta chẳng có hứng thú khiêu chiến gì đó.
"Khiêu chiến con mẹ mày, có giỏi thì cho ông đây nổ chết đi. Chờ tao ra ngoài sẽ đánh chết cả nhà mày. Bọn mất dạy."
[Người chơi từ bỏ quyền chơi, chết~]
Người đàn ông béo đang um xùm chửi nổ tung, máu tươi trượt dài trên đất, hoà lẫn với những vũng máu khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.