Toàn Tông Môn Đều Dựa Vào Ta Để Ăn Dưa
Chương 1:
Tích Chi
17/11/2023
Trời còn chưa sáng, Ninh Túc đã bị một vị sư tỷ đồng môn nhiệt tình kéo từ trên giường xuống.
“Ninh sư muội, giờ Dần là lớp buổi sáng sẽ bắt đầu, vị chưởng giáo chân nhân giảng bài hôm nay là người rất nghiêm khắc, muội là lần đầu tiên đến nghe giảng thì ngàn vạn đừng đến muộn.”
Trước một giây, Ninh Túc còn đang thức đêm để làm luận văn:……
Cô đây là…… Xuyên không?
Không có nhiều thời gian cho Ninh Túc suy xét, lúc cô còn chưa phản ứng lại, thì đã bị vị sư tỷ đồng môn này kéo ra cửa. Cũng may tu sĩ đều mặc nguyên quần áo khi đi ngủ, nên cô không cần phải thay quần áo. Vừa ra khỏi cửa, Ninh Túc mới phát hiện cả bầu trời trăng sao trên cao, ánh trăng chiếu sáng nhàn nhạt trên người cô, tạo thành một cái bóng đen đổ ở phía sau người.
Căn cứ theo kinh nghiệm thức đêm nhiều năm của mình, cô tính thời gian bây giờ cùng lắm là khoảng 3, 4 giờ sáng. Cho nên, cô vừa mới xuyên qua vào lúc 3 giờ sáng hơn thì đã thấy Tu chân giới sao? Nói thật, vào thời điểm lúc 3 giờ sáng hơn ở Tu chân giới, cũng giống như thế giới trước của cô, yên tĩnh đến không một tiếng động. Trên đường đi thậm chí còn không có tiếng côn trùng kêu, quá là yên ắng.
Đi trên con đường núi tối tăm, Ninh Túc xoa xoa cánh tay, cân nhắc kỹ lưỡng mới nói:
"Sư tỷ, chúng ta đi tới đó bằng cách nào?"
Sư tỷ giải thích:
“Có Truyền Tống Trận (di chuyển tức thời), không có thu phí. Hôm nay ta sẽ dẫn muội đi, ngày mai muội phải tự mình đi đấy.”
Thời điểm Ninh Túc đi theo sư tỷ đến Truyền Tống Trận, đã có top 3 top 5 nhóm tu sĩ cũng đang ở đó. Khi đến lớp học buổi sáng, Ninh Túc mới phát hiện cô không phải là người đến sớm nhất, vì đã có không ít các tu sĩ đã có mặt ở đây và đang ngồi thiền rồi.
Lớp học buổi sáng là một bãi đất trống, nhìn thoáng qua, có thể chứa được gần một nghìn người. Bởi vậy có thể thấy được, cô hiện tại đang ở trong một đại tông môn nào đó, có số lượng đệ tử rất đông đảo, mà theo câu nói tiếp theo của sư tỷ, lại càng là chứng minh suy đoán của cô là đúng.
“Từ hôm nay trở đi, những người là đệ tử nội môn và ngoại môn mới, đều phải bắt đầu học tập các kiến thức cơ bản của giới tu chân ở đây.”
Đám đệ tử ngoại môn và nội môn đã đông như vậy rồi? Vậy còn đám đệ tử cũ sẽ nhiều đến thế nào nữa?
Nói xong, sư tỷ dường như nghĩ tới điều gì đó, vẻ mặt khó hiểu hỏi:
“Ninh sư muội, muội vẫn còn chưa ăn Tích Cốc Đan sao?”
“Ninh sư muội, giờ Dần là lớp buổi sáng sẽ bắt đầu, vị chưởng giáo chân nhân giảng bài hôm nay là người rất nghiêm khắc, muội là lần đầu tiên đến nghe giảng thì ngàn vạn đừng đến muộn.”
Trước một giây, Ninh Túc còn đang thức đêm để làm luận văn:……
Cô đây là…… Xuyên không?
Không có nhiều thời gian cho Ninh Túc suy xét, lúc cô còn chưa phản ứng lại, thì đã bị vị sư tỷ đồng môn này kéo ra cửa. Cũng may tu sĩ đều mặc nguyên quần áo khi đi ngủ, nên cô không cần phải thay quần áo. Vừa ra khỏi cửa, Ninh Túc mới phát hiện cả bầu trời trăng sao trên cao, ánh trăng chiếu sáng nhàn nhạt trên người cô, tạo thành một cái bóng đen đổ ở phía sau người.
Căn cứ theo kinh nghiệm thức đêm nhiều năm của mình, cô tính thời gian bây giờ cùng lắm là khoảng 3, 4 giờ sáng. Cho nên, cô vừa mới xuyên qua vào lúc 3 giờ sáng hơn thì đã thấy Tu chân giới sao? Nói thật, vào thời điểm lúc 3 giờ sáng hơn ở Tu chân giới, cũng giống như thế giới trước của cô, yên tĩnh đến không một tiếng động. Trên đường đi thậm chí còn không có tiếng côn trùng kêu, quá là yên ắng.
Đi trên con đường núi tối tăm, Ninh Túc xoa xoa cánh tay, cân nhắc kỹ lưỡng mới nói:
"Sư tỷ, chúng ta đi tới đó bằng cách nào?"
Sư tỷ giải thích:
“Có Truyền Tống Trận (di chuyển tức thời), không có thu phí. Hôm nay ta sẽ dẫn muội đi, ngày mai muội phải tự mình đi đấy.”
Thời điểm Ninh Túc đi theo sư tỷ đến Truyền Tống Trận, đã có top 3 top 5 nhóm tu sĩ cũng đang ở đó. Khi đến lớp học buổi sáng, Ninh Túc mới phát hiện cô không phải là người đến sớm nhất, vì đã có không ít các tu sĩ đã có mặt ở đây và đang ngồi thiền rồi.
Lớp học buổi sáng là một bãi đất trống, nhìn thoáng qua, có thể chứa được gần một nghìn người. Bởi vậy có thể thấy được, cô hiện tại đang ở trong một đại tông môn nào đó, có số lượng đệ tử rất đông đảo, mà theo câu nói tiếp theo của sư tỷ, lại càng là chứng minh suy đoán của cô là đúng.
“Từ hôm nay trở đi, những người là đệ tử nội môn và ngoại môn mới, đều phải bắt đầu học tập các kiến thức cơ bản của giới tu chân ở đây.”
Đám đệ tử ngoại môn và nội môn đã đông như vậy rồi? Vậy còn đám đệ tử cũ sẽ nhiều đến thế nào nữa?
Nói xong, sư tỷ dường như nghĩ tới điều gì đó, vẻ mặt khó hiểu hỏi:
“Ninh sư muội, muội vẫn còn chưa ăn Tích Cốc Đan sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.