Toàn Tông Môn Đều Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Là Chó Thật

Chương 11:

Chấp Thủ Yên Hỏa

20/07/2024

Tiêu Bách Đạo cũng chưa từng nghĩ đến Kim Mao Toan Nghê sẽ bị tiểu đồ đệ mình mới thu tế sống chọc cho tức giận đến mức ngất đi.

Nhìn thấy Kim Mao Toan Nghê đang nằm ngay đơ ở chỗ kia, lão đầu tử cảm thấy... Rất hả giận.

Những người khác ở đó cũng cảm thấy hả giận.

Nếu không còn một chút phẩm hạnh bắt buộc phải gìn giữ trên người, cũng đều muốn nhân cơ hội đi lên đạp hai cái.

Mấu chốt là cái thứ đồ chơi này quá đáng ghét!

Thời điểm Kim Mao Toan Nghê tỉnh lại, phía trước chuồng thú đã không còn ai.

Chỉ có một tấm biển lớn, trên đó còn viết một câu:

Muốn quả không muốn mặt mũi hay muốn mặt mũi không muốn quả, tự mình chọn!

Kim Mao Toan Nghê: "..."

Chọn cái rắm!

Lão tử đương nhiên là muốn mặt mũi!

Nha đầu thúi, ta và ngươi không đội trời chung! Chờ xem!

Trừ chuyện đó ra, trong lòng lòng cũng gieo xuống một ý niệm, Linh thú của Hỗn Nguyên Tông đều là hoa si, đều muốn mượn giống của lão tử!

Về sau nhìn thấy một đứa liền cắn chết một đứa!

Lão tử phong lưu phóng khoáng, anh dũng vô địch, là thú mà những tiểu yêu tinh như các ngươi có thể mơ tưởng sao?

Nằm mơ đi!



Lúc này, Phượng Khê đã đi theo đám người hấp tấp đến Nghị Sự Điện.

Lực chú ý của đám người vừa rồi đều đặt trên Kim Mao Toan Nghê, lúc này đổi lại tất cả đều đặt trên người Phượng Khê.

Tiểu nha đầu từ đâu ra?

Vì sao lại gọi chưởng môn là sư phụ?

Mấu chốt là tiểu nha đầu này bước chân phù phiếm, sắc mặt tái nhợt, Đan Điền chắc hẳn là bị trọng thương.

Đứa nhóc này không phải là một đứa nhỏ phế vật sao?

Không đợi đám người hỏi, Tiêu Bách Đạo liền cười ha hả nói:

"Đây là tiểu đồ đệ ta mới thu nhận Phượng Khê, mặc dù Đan Điền bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng lại thông minh lanh lợi, là một hạt giống tốt khó gặp."

Đám người: "..."

Chưởng môn ơi, Hỗn Nguyên Tông sẽ không hạ độc người đúng không?

Nếu không vì sao người lại bắt đầu nói mê sảng rồi?

Đan Điền bị hao tổn nghiêm trọng, đến chuyện sống cũng là một vấn đề, còn gọi là hạt giống tốt?

Nói không chừng nàng sống cũng chẳng được mấy năm!

Tiêu Bách Đạo đoán được tâm tư của bọn hắn, vừa cười vừa nói:

"Tiểu Khê mặc dù tạm thời không có cách nào tu luyện, nhưng ngộ tính tu luyện đặc biệt tốt, nàng chỉ cần một lời nói đã có thể khiến ta có chút cảm ngộ, thành công thăng cấp đến tầng ba Hóa Thần."

Mọi người nhất thời vỡ tổ!



Tu vi của bọn hắn đều không cao bằng Tiêu Bách Đạo, cho nên nhìn không ra Tiêu Bách Đạo rốt cuộc là tu vi gì.

Lúc này nghe Tiêu Bách Đạo nói chuyện, thế mới biết.

Đám người nhao nhao chúc mừng, dù sao tu vi của chưởng môn tăng lên, đối với Huyền Thiên Tông mà nói là một chuyện vui lớn.

Dù vậy, tất cả mọi người vẫn cảm thấy chuyện Tiêu Bách Đạo thu nhận Phượng Khê thành đồ đệ có chút hấp tấp.

Muốn ban thưởng cho nàng có rất nhiều loại con đường, không cần thiết phải thu nàng làm thân truyền đệ tử.

Xa thì không nói, qua nửa năm nữa thân truyền đệ tử của bốn phái liền phải tiến hành thi đấu, đứa nhỏ Phượng Khê này sẽ không kéo thấp thực lực chung của Huyền Thiên Tông đúng không? !

Tuy nói từ trước đến nay Huyền Thiên Tông đều bằng thực lực giữ vững vị trí cuối cùng, nhưng cũng sẽ có dã tâm tiến lên vị trí thứ ba.

Bây giờ nhiều thêm một đứa như vậy, đến dã tâm cũng ngoi lên không nổi nữa.

Có điều, thu thì cũng đã thu rồi, cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở mà nhận thôi.

Lúc này, Tiêu Bách Đạo đối với Phượng Khê nói ra:

"Tiểu Khê, đến đây, vi sư giới thiệu cho ngươi một chút. Vị này là Đông Phong Cố Phong chủ Cố Khải Uyên, vị này là Nam Phong Hàn Phong chủ Hàn Văn Viễn..."

Dựa theo lời Tiêu Bách Đạo giới thiệu, Phượng Khê nhu thuận hành lễ vấn an.

Đám người mặc dù chướng mắt Phượng Khê, nhưng đều là người có thân phận địa vị, cũng không đến mức gây khó dễ cho một tiểu cô nương như nàng, cho nên cũng đều gật đầu cười.

Chờ giới thiệu xong, Tiêu Bách Đạo liền định để Phượng Khê đi ngoài điện chờ, không nghĩ tới Phượng Khê nói ra:

"Sư phụ, ta có thể nói hai câu được không?"

Tiêu Bách Đạo gật đầu: "Nói đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Tông Môn Đều Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Là Chó Thật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook