Chương 13: Chương 11 (2)
Trọng Hi
01/12/2021
#Toàn Vũ Trụ Em Ngây Thơ Nhất ????
Tác giả: Trọng Hi
Edit: Vân Anh
Buổi sáng cứ thế trôi đi, cho đến khi Trình Mẹ đứng trước cửa phòng kêu hai người ăn cơm. Lý Du đứng dậy rời khỏi giường, đống truyện tranh đã đọc xong chưa được dọn dẹp rãi rác xung quanh. Tuy cốt truyện khá hay nhưng quá phi thực tế.
Dùng bữa xong. Trình Phỉ Phỉ về lại phòng mẹ Trình nghĩ ngơi, sẳn tiện nói với bà chiều nay cô cùng Lý Du ra ngoài chơi. Cơm tối không cần đợi hai người.
Liên tiếp hai ngày, Trình Phỉ Phỉ như người hầu nhỏ của Lý Du, đút anh ăn, giặt đồ lót, phơi đồ. Hoàn toàn giống như con dâu nhà người ta. Mẹ Trình đôi khi nhìn cô cười tủm tỉm hỏi: "Các con là một đôi chưa?"
Trình Phỉ Phỉ vẻ mặt đơn thuần đáp lại: "chưa" mặc dù người lớn trong nhà Lý Du nhìn cô dưới thân phận bạn gái. Nhưng cuối cùng vẫn là trò con nít cần cô diễn xuất.
"Thôi nào, thừa nhận đi, con cùng Lý Du yêu đương về mặt quy cũ thông thành vấn đề. Nhưng có một số việc phải đợi lớn mới có thể làm" Trình mẹ mơ hồ nói.
Trình Phỉ Phỉ nhìn bà vẻ mặt vô tội chớp chớp mắt.
"quên đi, khi nào rảnh mẹ cùng Lý Du nói chuyện" Trình mẹ vẫy vẫy tay rồi lên giường chợp mắt một giấc.
"Aa..... " Trình Phỉ Phỉ phản ứng mạnh hơn. Vì sợ rằng mẹ Trình sẽ đến tìm Lý Du gắn kết quan hệ hai đứa nhỏ: "Mẹ định nói chuyện gì với cậu ấy, đừng nói lung tung với Lý Du. Con không thích cậu ấy"
Bà thấy ở nhà hai người đều rất hòa hợp. Nhưng không ngờ phản ứng con gái lại có chút kháng cự: "các con thực sự chưa là một đôi?"
"không không không. Mẹ đừng nói gì với cậu ấy, Lý Du sẽ cười con" Rõ ràng anh bày tỏ quan điểm là "Tôi không thích Trình Phỉ Phỉ" nếu điều này lọt dến tai anh. Một trăm phần trăm Lý Du sẽ cười vì nghĩ cô thích mình
"Phỉ Phỉ. Lý Du trông rất tốt sao con lại không thích?" Mẹ Trình cảm thấy con gái thật khó hiểu.
Cô giả vờ không nghe: "Con ngủ đây"
Trình Phỉ Phỉ ôm chăn đến bên giường. Cô thật sự không hiểu tại sao mọi người đều muốn mặc định cô và Lý Du đang bên nhau? Đầu tiên là Lý Hiểu Yến sau lại là mẹ Trình.
Cô thích kiểu chàng trai chững chạc đầy hấp dẫn. Thay vì đồ quỷ ấu trĩ giả dạng trưởng thành như Lý Du... Tên này còn trẻ con tới mức suốt ngày lên kế hoạch chọc giận ba Lý.
Cô mới không cần loại thiếu niên bệnh hoạn như vậy.
Sau khi chợp mắt, Trình Phỉ Phỉ ngồi vào bàn học giải bài khoảng 2 giờ. Sau đó bị Lý Du thúc giục đi gặp người lớn.
Cô đành đi thay quần áo. Trình Phỉ Phỉ bước ra khỏi phòng trên người mặc một chiếc váy trắng. Lý Du không hài lòng hỏi: "Ngoài kiểu dáng này cậu còn bộ nào không?"
Trình Phỉ Phỉ gật đầu đáp lại
Lý Du xua tay nói: "Đi thay cái mới đi"
Cô lon ton đi đổi một chiếc áo hoodie dài cùng quần legging, trang phục đơn giản hàng ngày
Lý Du ghét bỏ hỏi: "Có quần áo hở một tý không? Giống kiểu đi hộp đêm vậy đó"
Cô không phải là tiểu thái muội (*), tuổi còn chưa đủ để vào hộp đêm làm gì có dạng quần áo vậy.
----
(*) Tiểu thái muội [小太妹] là một từ của Đài Loan, vốn dùng để chỉ những cô gái khiêu vũ thoát y, sau này thì chỉ những cô nữ sinh lông bông (lưu manh, vô lại) hoặc là những cô nữ sinh chơi chung với bọn lưu manh vô lại
----
Trình Phỉ Phỉ tiếp tục lắc đầu.
Lý Du muốn Trình Phỉ Phỉ đóng giả một cô gái xấu, để ba Lý đẩy anh ra nước ngoài. Sớm đoàn tụ với mẹ là Lý Đình.
Nếu ông biết cô gái nhỏ này thuộc dạng ba tốt. Tất nhiên sẽ rất an lòng mà dẹp chuyện này sang một bên.
Lý Du thúc giục: "đi thôi, tôi dẫn cậu đi mua"
Trình Phỉ Phỉ không biết ý định của anh rõ ràng đồ trên người cô rất tươm tất: "Tôi thấy quần áo của mình khá ổn"
Lý Du nhìn xuống cô gái nhỏ thấp hơn anh: "Vậy sao, tôi lại thấy xấu"
"Đợi chút, tôi đi xin tiền mẹ" Trình Phỉ Phỉ chuẩn bị đến phòng mẹ Trình.
Lý Du nhanh chóng nắm lấy tay cô kéo về. Dễ dàng khoác tay qua cổ cô lôi đi: "Không cần kiếm mẹ cậu xin tiền. Quên là lão tử đây có rất nhiều tiền sao, quần áo thôi tôi mua được"
Ý tứ Lý Du muốn mua quần áo cùng cô rất rõ điều này như trả phí diễn xuất.
"Cậu có thể đừng ôm tôi như thế không!" Trình Phỉ Phỉ bị kẹp cổ rất khó chịu.
Lý Du cố ý dùng thân mình đè thấp cô xuống. Khiến Trình Phỉ Phỉ phải cong lưng đi. Thiếu nữ nhịn không được nói nhỏ: "Hổn đản, cậu khi dễ tôi!"
Anh cười cười cho qua.
Lý Du dắt Trình Phỉ Phỉ đến khu thương mại vào thẳng một cửa hàng thời trang. Trong đây phong cách ăn mặc rất khác với cô.
Trình Phỉ Phỉ thích loại quần áo thục nữ. Nhưng nơi này làm gì có kiểu đó, Lý Du thật sự chọn một chiếc áo hở eo còn bắt cô mặc thử.
Tất nhiên Trình Phỉ Phỉ có tính bảo thủ rất khó chịu với điều này, chưa kể đến phải mặc nó đi gặp người lớn, thật không phù. Cô mà vác tấm thân trông bộ dạng đó ra đường sẽ cảm thấy phảm cảm.
Trình Phỉ Phỉ trả chiếc áo hở eo về chổ cũ nói: "Tôi không mặc, tôi không thích nó."
Lý Du trả lời: "Mặc một lần thôi."
Trình Phỉ Phỉ lắc đầu nói, "Lý Du, tôi hứa với cậu đến gặp người lớn. Nhưng mặc vậy rất xấu hổ"
Lý Du khoe ra cánh tay phải bị thương lần nữa. Mục đích cho Trình Phỉ Phỉ thỏa hiệp. Cô bị buộc tới nóng nảy nói: "Bảo tôi mặc loại áo này ra đường thà cậu giết tôi cho xong"
"Giết cậu? có lợi gì tôi, ngớ ngẩn! Đi, mặc thử nó xem" Lý Du lại lòn áo vào tay cô.
Trình Phỉ Phỉ không giữ kiệp. Áo liền rơi xuống đất . Cô cảm thấy có chút ủy khuất, mũi chua xót, khóe mắt ẩm ướt ửng đỏ: "Cậu không thể, đối với tôi như vậy."
Trình Phỉ Phỉ chỉ là một học sinh sơ trung bình thường. Tính cách hướng nội, còn chưa tới sinh nhật 15, những loại quần áo như vậy quá tuổi với cô. Nó như thể đang xúc phạm cô.
Lý Du không chịu được con gái khóc. Nhanh chóng thỏa hiệp: "Thôi, không mặc thì không mặc, đừng khóc nữa" anh choàng tay qua vai vô vỗ vỗ an ủi.
Lý Du dẫn cô ra khỏi cửa hàng khác. Để Trình Phỉ Phỉ tự lựa quần áo bản thân thích. Cô cũng không ngần ngại tiến vào cửa hàng đầy ấm áp, đậm chất thiếu nữ, chọn ra bộ dầm màu hồng trên mặt tràn đầy yêu thích.
Lý Du nhìn Trình Phỉ Phỉ lựa đồ vui vẻ. Phong cách đó trong mắt anh như học sinh tiểu học. Cũng không trách được dù sao cô cũng chỉ là con nhóc. Bắt cô làm ngòi nổ giữa ba Lý và anh cũng có điểm khó xử cho cô gái nhỏ.
---------------------------
Đây là bộ đầu tiên mình edit cá nhân nên có vài lỗi nhỏ. Văn án ban đầu mình dịch nhầm tên nữ chính là Hình Phỉ Phỉ, lúc đăng tới chương 6: thì đã sữa rồi. Nên mong những ai đăng lại chịu khó sửa dùm mình.
Mình dịch từ raw và cố gắn sát nghĩa nhất có thể. Với phần lịch học onl rất dày nên mình sẽ cố gắng ra 1 - 2 chương/tuần.
Tác giả: Trọng Hi
Edit: Vân Anh
Buổi sáng cứ thế trôi đi, cho đến khi Trình Mẹ đứng trước cửa phòng kêu hai người ăn cơm. Lý Du đứng dậy rời khỏi giường, đống truyện tranh đã đọc xong chưa được dọn dẹp rãi rác xung quanh. Tuy cốt truyện khá hay nhưng quá phi thực tế.
Dùng bữa xong. Trình Phỉ Phỉ về lại phòng mẹ Trình nghĩ ngơi, sẳn tiện nói với bà chiều nay cô cùng Lý Du ra ngoài chơi. Cơm tối không cần đợi hai người.
Liên tiếp hai ngày, Trình Phỉ Phỉ như người hầu nhỏ của Lý Du, đút anh ăn, giặt đồ lót, phơi đồ. Hoàn toàn giống như con dâu nhà người ta. Mẹ Trình đôi khi nhìn cô cười tủm tỉm hỏi: "Các con là một đôi chưa?"
Trình Phỉ Phỉ vẻ mặt đơn thuần đáp lại: "chưa" mặc dù người lớn trong nhà Lý Du nhìn cô dưới thân phận bạn gái. Nhưng cuối cùng vẫn là trò con nít cần cô diễn xuất.
"Thôi nào, thừa nhận đi, con cùng Lý Du yêu đương về mặt quy cũ thông thành vấn đề. Nhưng có một số việc phải đợi lớn mới có thể làm" Trình mẹ mơ hồ nói.
Trình Phỉ Phỉ nhìn bà vẻ mặt vô tội chớp chớp mắt.
"quên đi, khi nào rảnh mẹ cùng Lý Du nói chuyện" Trình mẹ vẫy vẫy tay rồi lên giường chợp mắt một giấc.
"Aa..... " Trình Phỉ Phỉ phản ứng mạnh hơn. Vì sợ rằng mẹ Trình sẽ đến tìm Lý Du gắn kết quan hệ hai đứa nhỏ: "Mẹ định nói chuyện gì với cậu ấy, đừng nói lung tung với Lý Du. Con không thích cậu ấy"
Bà thấy ở nhà hai người đều rất hòa hợp. Nhưng không ngờ phản ứng con gái lại có chút kháng cự: "các con thực sự chưa là một đôi?"
"không không không. Mẹ đừng nói gì với cậu ấy, Lý Du sẽ cười con" Rõ ràng anh bày tỏ quan điểm là "Tôi không thích Trình Phỉ Phỉ" nếu điều này lọt dến tai anh. Một trăm phần trăm Lý Du sẽ cười vì nghĩ cô thích mình
"Phỉ Phỉ. Lý Du trông rất tốt sao con lại không thích?" Mẹ Trình cảm thấy con gái thật khó hiểu.
Cô giả vờ không nghe: "Con ngủ đây"
Trình Phỉ Phỉ ôm chăn đến bên giường. Cô thật sự không hiểu tại sao mọi người đều muốn mặc định cô và Lý Du đang bên nhau? Đầu tiên là Lý Hiểu Yến sau lại là mẹ Trình.
Cô thích kiểu chàng trai chững chạc đầy hấp dẫn. Thay vì đồ quỷ ấu trĩ giả dạng trưởng thành như Lý Du... Tên này còn trẻ con tới mức suốt ngày lên kế hoạch chọc giận ba Lý.
Cô mới không cần loại thiếu niên bệnh hoạn như vậy.
Sau khi chợp mắt, Trình Phỉ Phỉ ngồi vào bàn học giải bài khoảng 2 giờ. Sau đó bị Lý Du thúc giục đi gặp người lớn.
Cô đành đi thay quần áo. Trình Phỉ Phỉ bước ra khỏi phòng trên người mặc một chiếc váy trắng. Lý Du không hài lòng hỏi: "Ngoài kiểu dáng này cậu còn bộ nào không?"
Trình Phỉ Phỉ gật đầu đáp lại
Lý Du xua tay nói: "Đi thay cái mới đi"
Cô lon ton đi đổi một chiếc áo hoodie dài cùng quần legging, trang phục đơn giản hàng ngày
Lý Du ghét bỏ hỏi: "Có quần áo hở một tý không? Giống kiểu đi hộp đêm vậy đó"
Cô không phải là tiểu thái muội (*), tuổi còn chưa đủ để vào hộp đêm làm gì có dạng quần áo vậy.
----
(*) Tiểu thái muội [小太妹] là một từ của Đài Loan, vốn dùng để chỉ những cô gái khiêu vũ thoát y, sau này thì chỉ những cô nữ sinh lông bông (lưu manh, vô lại) hoặc là những cô nữ sinh chơi chung với bọn lưu manh vô lại
----
Trình Phỉ Phỉ tiếp tục lắc đầu.
Lý Du muốn Trình Phỉ Phỉ đóng giả một cô gái xấu, để ba Lý đẩy anh ra nước ngoài. Sớm đoàn tụ với mẹ là Lý Đình.
Nếu ông biết cô gái nhỏ này thuộc dạng ba tốt. Tất nhiên sẽ rất an lòng mà dẹp chuyện này sang một bên.
Lý Du thúc giục: "đi thôi, tôi dẫn cậu đi mua"
Trình Phỉ Phỉ không biết ý định của anh rõ ràng đồ trên người cô rất tươm tất: "Tôi thấy quần áo của mình khá ổn"
Lý Du nhìn xuống cô gái nhỏ thấp hơn anh: "Vậy sao, tôi lại thấy xấu"
"Đợi chút, tôi đi xin tiền mẹ" Trình Phỉ Phỉ chuẩn bị đến phòng mẹ Trình.
Lý Du nhanh chóng nắm lấy tay cô kéo về. Dễ dàng khoác tay qua cổ cô lôi đi: "Không cần kiếm mẹ cậu xin tiền. Quên là lão tử đây có rất nhiều tiền sao, quần áo thôi tôi mua được"
Ý tứ Lý Du muốn mua quần áo cùng cô rất rõ điều này như trả phí diễn xuất.
"Cậu có thể đừng ôm tôi như thế không!" Trình Phỉ Phỉ bị kẹp cổ rất khó chịu.
Lý Du cố ý dùng thân mình đè thấp cô xuống. Khiến Trình Phỉ Phỉ phải cong lưng đi. Thiếu nữ nhịn không được nói nhỏ: "Hổn đản, cậu khi dễ tôi!"
Anh cười cười cho qua.
Lý Du dắt Trình Phỉ Phỉ đến khu thương mại vào thẳng một cửa hàng thời trang. Trong đây phong cách ăn mặc rất khác với cô.
Trình Phỉ Phỉ thích loại quần áo thục nữ. Nhưng nơi này làm gì có kiểu đó, Lý Du thật sự chọn một chiếc áo hở eo còn bắt cô mặc thử.
Tất nhiên Trình Phỉ Phỉ có tính bảo thủ rất khó chịu với điều này, chưa kể đến phải mặc nó đi gặp người lớn, thật không phù. Cô mà vác tấm thân trông bộ dạng đó ra đường sẽ cảm thấy phảm cảm.
Trình Phỉ Phỉ trả chiếc áo hở eo về chổ cũ nói: "Tôi không mặc, tôi không thích nó."
Lý Du trả lời: "Mặc một lần thôi."
Trình Phỉ Phỉ lắc đầu nói, "Lý Du, tôi hứa với cậu đến gặp người lớn. Nhưng mặc vậy rất xấu hổ"
Lý Du khoe ra cánh tay phải bị thương lần nữa. Mục đích cho Trình Phỉ Phỉ thỏa hiệp. Cô bị buộc tới nóng nảy nói: "Bảo tôi mặc loại áo này ra đường thà cậu giết tôi cho xong"
"Giết cậu? có lợi gì tôi, ngớ ngẩn! Đi, mặc thử nó xem" Lý Du lại lòn áo vào tay cô.
Trình Phỉ Phỉ không giữ kiệp. Áo liền rơi xuống đất . Cô cảm thấy có chút ủy khuất, mũi chua xót, khóe mắt ẩm ướt ửng đỏ: "Cậu không thể, đối với tôi như vậy."
Trình Phỉ Phỉ chỉ là một học sinh sơ trung bình thường. Tính cách hướng nội, còn chưa tới sinh nhật 15, những loại quần áo như vậy quá tuổi với cô. Nó như thể đang xúc phạm cô.
Lý Du không chịu được con gái khóc. Nhanh chóng thỏa hiệp: "Thôi, không mặc thì không mặc, đừng khóc nữa" anh choàng tay qua vai vô vỗ vỗ an ủi.
Lý Du dẫn cô ra khỏi cửa hàng khác. Để Trình Phỉ Phỉ tự lựa quần áo bản thân thích. Cô cũng không ngần ngại tiến vào cửa hàng đầy ấm áp, đậm chất thiếu nữ, chọn ra bộ dầm màu hồng trên mặt tràn đầy yêu thích.
Lý Du nhìn Trình Phỉ Phỉ lựa đồ vui vẻ. Phong cách đó trong mắt anh như học sinh tiểu học. Cũng không trách được dù sao cô cũng chỉ là con nhóc. Bắt cô làm ngòi nổ giữa ba Lý và anh cũng có điểm khó xử cho cô gái nhỏ.
---------------------------
Đây là bộ đầu tiên mình edit cá nhân nên có vài lỗi nhỏ. Văn án ban đầu mình dịch nhầm tên nữ chính là Hình Phỉ Phỉ, lúc đăng tới chương 6: thì đã sữa rồi. Nên mong những ai đăng lại chịu khó sửa dùm mình.
Mình dịch từ raw và cố gắn sát nghĩa nhất có thể. Với phần lịch học onl rất dày nên mình sẽ cố gắng ra 1 - 2 chương/tuần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.