Tôi Bị Trêu Đùa Bởi Npc Trong Trò Chơi Kinh Dị Ảo Tưởng

Chương 8: Thoát khỏi tòa nhà khối Rubik

Xuân Phong Từ, Spring Breeze

20/04/2024

Ba người Cố Ninh, xen lẫn trong nhóm khách thuê, tới đại sảnh lầu một.

Đại sảnh trong lầu một, quái vật nên xuất hiện lại không xuất hiện, một người đàn ông da xabg lục cao lớn, đứng ở trung tâm đại sảnh, bị nhóm khách thuê vây quanh.

Khi Cố Ninh tới đại sảnh, rất nhiều người chơi cũng đã ở dưới, Trần Văn nhìn Cố Ninh, hai mắt thật sâu.

Trần Văn nghĩ đến thảm trạng của Lâm Văn, lần đầu tiên cảnh giác với một người chơi thử

Gã cho rằng vị kia chỉ là chơi cho vui, không ngờ lại để ý như vậy.

Nhưng cũng không sao, Trần Văn nghĩ, như vậy gã liền có thể nắm chắc và tin tưởng đi mượn sức vị kia.

Cố Ninh không biết suy nghĩ của Trần Văn, anh lúc này đang đứng trong nhóm khác thuê, không chớp mắt nhìn người đàn ông ở trung tâm, anh hiện tại rất khó đem người này liên hệ đến con quái vật kia.

Không chỉ có Cố Ninh, Triệu Dương và Trương Châu cũng không nhận ra thân phận chân chính của hắn, vẫn là để Cố Ninh nhắc nhở một phen, bọn họ mới đem tên này liên hệ tới quái vật.

Triệu Dương "Đệt" một tiếng: "Phó bản này sao lại biến-thái như vậy!"

Trương Châu gật đầu phụ họa: "Phó bản này, thật sự cực kỳ cổ quái. "

Cố Ninh thấy nhóm khách thuê kinh ngạc nhìn bọn họ, nhỏ giọng nói: "Im lặng."

Hai người ngoan ngoãn đóng miệng, không nói chuyện nữa.

Nhóm khách thuê mỗi người hốc mắt đỏ bừng, như hồng ngưu phẫn nộ, dùng sức múa may đồ vật trong tay [gia hỏa thức], khí thế dạt dào muốn giết tên đàn ông.

Người đàn ông cao lớn đứng đó, vẻ mặt đờ đẫn, tùy ý nhóm khách thuê phát tiết thô bạo trong lòng, không biết qua bao lâu, cơ thể hắn thay đổi.

Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, người đàn ông biến thành bộ dáng quái vật, quái vật vừa xuất hiện, tất cả khách thuê như lấy lại lý trí, ném ném ném thứ đồ trong tay, tất cả đều một bộ hoảng sợ mà tứ tán bôn đào.

Các người chơi hỗn tạp trong nhóm khách thuê, cũng bị mang theo chạy vào thang máy. Nhưng thang máy căn bản không thể chứa chấp nhiều người như vậy, dòng người chen chúc, kêu khóc mắng chửi không dứt bên tai.

Cố Ninh đứng ở trong đám người, quay đầu lại nhìn quái vật, quái vật không có hành động gì, cứ đứng tại chỗ như vậy, ánh mắt thê lương, Cố Ninh móc ra đồ vật trong túi, ra sức ngược dòng đi đến bên người quái vật.

Triệu Dương và Trương Châu thấy thế, cũng đi theo Cố Ninh, bọn họ vì Cố Ninh mà đẩy ra dòng người.

Nhưng nhóm khách thuê quá nhiều, nhóm khách thuê trong trạng thái hoảng sợ, căn bản không có chút lý trí khiêm nhượng nào đáng nói.

Cố Ninh không biết bị nhóm khách thuê nào xô đẩy, màu da vốn trắng nõn, lại để lại vết đỏ thâm trầm.

Khí đen quanh quẩn ở bên eo thấy thế phun, người mà chính nó còn luyến tiếc tổn thương, sao có thể bị người khi dễ thành như vậy!

Khí đen nháy mắt thay đổi, mạnh mẽ dồn ép nhóm khách thuê ra hai bên, cho Cố Ninh một con đường nhỏ.

Tất cả người chơi nhìn một màn này, khiếp sợ đáy mắt sắp tràn ra cả ngoài.

Hai mắt Trần Văn thâm trầm, tính toán gì đó trong lòng.

Trần Mãn sờ bụng mình, một quyền kia của Cố Ninh, vẫn khiến hắn khá rén.

Người bình thường không thể nhìn thấy Khí đen, cho nên ở trong mắt người chơi, đám đen thui này của nó không khác sương mù là bao, do Cố Ninh ném ra, người chơi lúc trước chửi rủa Cố Ninh, hối hận không thôi.

Ai có thể nghĩ đến, người đẹp thon gầy như vậy, năng lực lại nghịch thiên như vậy đâu!

Các người chơi hối hận đan xen, vẻ mặt nhìn về phía Cố Ninh thay đổi, ánh mắt bọn họ nhìn Triệu Dương và Trương Châu, hâm mộ lại ghen ghét.

Nên nói không hổ là người chơi lâu năm sao? Tiêu chuẩn người cũ này cũng quá lợi hại rồi! Cứ như cách người mới tận mười con phố!

Cố Ninh ở trung tâm tầm mắt, mí mắt hơi rũ, nhìn khí đen không ngừng trôi nổi trước mắt.

Khí đen một bộ kiêu ngạo, cứ như đang nói, cậu còn không mau khen tôi.

Nhưng Cố Ninh thử nghĩ đến cảnh lần đầu gặp Khí đen, tâm tình cảm kích liền biến mất.

Khí đen thấy Cố Ninh không dao động, có chút mất mát nhìn phần eo mềm mềm kia.

Cố Ninh thấy thế, ho nhẹ một tiếng, sau đó nhanh chóng giơ tay chạm vào Khí đen, rồi như không có việc gì mà buông tay, cầm kia đoạn chỉ màu xanh lục kia, đi trong "Đường nhỏ" mà Khí đen tạo cho anh, nhanh chóng đến bên cạnh quái vật.

Vốn dĩ Khí đen thương tâm muốn chết, bị chạm một cái, nó ngốc đần nhìn bóng dáng của Cố Ninh, qua hồi lâu mới phản ứng lại, như chó nhỏ hưng phấn, nhanh nhẹn như hóa thành mũi tên phá mây, thẳng tắp chạy về phía eo của Cố Ninh.

Sau đó đoàn đi đoàn đi, liền bất động.

Tất cả chuyện này, Cố Ninh không phát hiện, những người khác cũng không biết.



Người ở đây có thể nhìn thấy Khí đen, chỉ có Cố Ninh, người chơi khác vốn nhìn không thấy Khí đen.

Cho nên Khí đen mới dám làm càn vây quanh eo Cố Ninh như vậy.

Đại sảnh không khí khẩn trương, tát cả người chơi đều nhìn chăm chú vào động tác của Cố Ninh, các người chơi nhìn thấy Cố Ninh đem một thứ đưa cho quái vật, các người chơi nghĩ, ra là trong trò chơi cũng phải tặng đồ, này cũng quá thực tế rồi.

Cố Ninh không biết suy nghĩ của những người chơi khác, anh đem đoạn chỉ đưa cho quái vật, sau khi quái vật nhận lấy, nâng tay lên, đem đoạn chỉ kia đặt vào chỗ ngón tay út bị mất.

Đoạn chỉ giật giật, đứt gãy xử phạt tiết xuất lục sắc chất nhầy, không vài giây liền cùng bàn tay đứt gãy chỗ dính hợp xong.

Âm thanh quái vật nghẹn ngào nói: "Cảm, cảm ơn."

Cố Ninh nói: "Không cần khách khí."

Quái vật: "Để báo đáp, ta có thể đáp ứng một điều kiện của ngươi."

Cố Ninh nghe vậy, hai mắt lóe sáng, sau đó duỗi tay chỉ vào những khách thuê đang xô đẩy nhau kia, nói: "Được, nhưng tôi không thích chỗ ồn ào, chú để bọn họ rời đi đi."

Quái vật không nói gì, móc ra một khối Rubik, hai tay vặn vẹo, ngón út động đến ô vuông trên khối Rubik, khách thuê vốn đang xô đẩy nhau, trong phút chốc liền biến mất tại chỗ.

"Được, được rồi."

Cố Ninh nhìn thử, nhóm khách thuê đều biến mất, để lại tại chỗ đều là người chơi.

Triệu Dương và Trương Châu trầm mặc không lên tiếng đứng ở chung quanh Cố Ninh, cứ như bảo tiêu vậy.

Giọng quái vật cứng nhắc: "Ngươi, ngươi muốn làm gì, ta, ta đều có thể, giúp ngươi, lấy được."

Cố Ninh liếc mắt làn sóng người chơi phía sau, sau đó nói: "Tôi muốn biết, là ai giết khách thuê 306."

Ánh mắt quái vật giãy giụa một cái, bắt đầu dùng giọng điệu cứng nhắc tử khí nói: "Giết chết khách thuê 306, là tòa nhà khối Rubik."

Cố Ninh khó hiểu: "Cái gì?"

Quái vật lại lặp lại một lần: "Là tòa nhà khối Rubik."

Nhóm khách thuê trong tòa nhà khối Rubik không bị nó giết, giết chết khách thuê 306, cũng chính là bạn gái của nó.

Khi quái vật nói chuyện, khối Rubik trong tay hắn bắt đầu sáng lên, ánh sáng dần trở nên chói mắt.

Cố Ninh che mắt lại, chờ sau khi ánh sáng biến mất, khối Rubik lơ lửng giữa không trung, tản ra ánh sáng nhạt sâu kín.

Ngón út của quái vật, bay chung quanh khối Rubik, bắt đầu chuyển động khối Rubik.

Cố Ninh nhìn quái vật, lại ngẩng đầu nhìn khối Rubik ở giữa không trung, một khắc này, cậu có vẻ đã biết, ngón tay quái vật vì sao lại biến mất.

Khối Rubik như máy chiếu, bắt đầu phát ra hình ảnh.

Hình ảnh thật lớn lại rõ ràng, xuất hiện ở trước mặt mọi người, các người chơi bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.

"Khối Rubik ngưu bẻ này, ra lại rõ ràng như vậy, không ngờ rằng tôi sẽ ở trong game sinh tồn trải nghiệm qua giả thuyết góc nhìn điện ảnh!"

"Cố Ninh quá mạnh, so với người chơi lâu năm kia hình như lợi hại hơn."

"Tôi quyết định, chờ khi trở về liền thêm phương thức liên hệ với Cố Ninh, hy vọng đại lão không ngại thêm một tên liếm-cẩu."

"Tôi cũng phải đi! Tôi muốn trở thành liếm-cẩu trung thực nhất của đại lão!"

Trần Mãn nghe bọn họ nói, trong lòng căm giận bất bình, đám người chơi thử này, tâm tư lại nhiều như vậy, như thế mà còn đám đi làm phiền Cố Ninh, cũng không nhìn xem mình có xứng hay không!

Đều là một đám tường đầu thảo thôi!

Trần Mãn thầm mắng vài câu, nhưng không thể phủ nhận là, Cố Ninh xác thật rất ngưu phê, một người chơi thử có thể ngăn người chơi lâu năm nổi bật, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Trần Văn cũng nghe thấy những lời các người chơi thử đó nói, tâm tình gã trầm trọng, gã phí rất lớn công sức mới trở thành người chơi lâu năm, nhưng Cố Ninh lại chỉ là một tay chơi thử mà thôi.

Ở phó bản, lại tự nhiên đè đầu mình.

Trần Văn luôn được nịnh nọt, có chút khó chịu.

Nhưng gã không biết chính là, đây chỉ mới là bắt đầu, thời huy hoàng của Cố Ninh còn ở phía sau.



Cố Ninh không để ý chuyện đánh giá anh xung quanh, miệng mọc ở trên người người khác, nếu anh mọi chuyện đều để ý, còn không phải mệt chết.

Trong tiếng người chơi ồn ào, hình ảnh trên khối Rubik, đột nhiên thay đổi, màu sắc dần mông lung, tràn ngập mùi tình yêu.

Các người chơi đang thảo luận về hình ảnh: "......"

Đệt! Chơi trò chơi còn bị tổn thương như này, thật là không có thiên lý!

Triệu Dương cũng ôm Trương Châu khóc hu hu: "Hu hu, độc thân phải làm sao vậy? Độc thân liền sẽ bị tổn thương như vậy sao?!"

Trương Châu cạn lời, xoa nhẹ đầu chó của Triệu Dương một phen, an ủi y: "Đừng nói như vậy, ông không có cẩu câu đáng yêu."

Triệu Dương xém thì nhảy lên, nhưng y ổn định rất nhanh, hừ một tiếng tiếp tục xem "Điện ảnh".

Trong hình ảnh, khách thuê 306 nói chuyện với bạn trai, hai người cực kỳ yêu nhau, nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, tên đàn ông kia vứt bỏ khách thuê 306, khách thuê 306 bởi vậy gục ngã, lưu luyến với nơi pháo hoa, nhóm khách thuê tòa nhà đều cực kỳ khinh bỉ cô.

Nhưng cô gái ấy cũng không thèm để ý, vì có thể tiếp tục sống ở tòa nhà, cô gái cấu kết với quản lý tòa nhà, cũng chính là quái vật.

Nhóm khách thuê càng ngày càng không nhìn nổi hành vi của cô, lừa gạt quản lý viên, đem quản lý viên đánh bất tỉnh, ngầm đem cô gái bó lại, ném vào tầng hầm của tòa nhà.

Cố gái cầu cứu không cửa, bị nhốt trong tầng hầm thật lâu.

Quản lý viên tỉnh lại không tìm thấy cô ấy, mất đi lý trí hắn liền giết rất nhiều khách thuê.

Nhóm khách thuê tránh được một kiếp, vì đánh không lại quản lý viên, liền lấy cô làm vật trút giận.

Cô bị bọn họ tra tấn đến hơi thở thoi thóp, những nhóm khách thuê chướng mắt cô, tùy ý phát tiết lửa giận lên người cô, những khách thuê nữ ghen ghét cô, đặc biệt là khách thuê 307 đối diện, vậy mà lại lột sống da mặt cô, sau đó dán lên mặt mình, đi gặp quản lý viên.

Cô ấy chết ở tầng hầm.

Cô nhìn thấy khách thuê 307 dùng mặt cô làm thế thân, cùng quản lý viên hẹn hò, quản lý viên không từ chối, hơn nữa còn quý trọng vuốt ve khách thuê kia.

Cô gái oán khí dày đặc, tức giận viết chữ lên nhật ký, thẳng đến một đêm trăng tròn, điên cuồng bùng nổ.

Cô gái hóa thân thành lệ quỷ, giết chết toàn bộ khách thuê trong tòa nhà, những người tra tấn qua cô, cô cũng tra tấn lại.

Còn khách thuê trộm da mặt cô, cô dùng thủ pháp tàn nhẫn nhất sống lột da ả, biến ả thành Địa Trung Hải, ký ức rách nát, cô muốn cho khách thuê đó, trong thống khổ biến thành hoạt tử nhân. Đến nỗi tấm da bị lột bị cô chen vào trong túi lá trà, tùy tay ném ở trong phòng nào đó, túi da xấu xí không xứng bị xử lý thích đáng.

Còn quản lý viên, cô gái ấy vẫn rất yêu hắn.

Cho nên cô không có giết hắn, mà là chặt bỏ ngón út khống chế tòa nhà khối Rubik của hắn, ném tới chỗ quản lý viên tìm không thấy, còn khiến hắn biến thành quái vật, mỗi ngày tuần tra tòa nhà, chỉ cần là khách thuê phá hủy quy củ mà cô đã chế định, toàn bộ đều biến thành thịt nát, sau đó đưa cho đám hoại tử nhân đó làm cơm ăn.

Các người chơi xem xong ký lục của khối Rubik, tất cả mọi người đều không rét mà run, bọn họ sao lại không nghĩ tới, nhóm khách thuê trong tòa nhà này lại ngu muội như thế.

"Đệt! Đám khách thuê đó là chuyện thế nào, không nhìn nổi một người thì tra tấn chết? Đây vẫn còn là người sao?Là ma quỷ mới đúng!"

"Những khách thuê đó không xứng làm người, không nhìn nổi thì sao? Con mẹ nó có bệnh à!"

"Còn có quản lý viên này, mắt mù vậy hả, con mẹ nó lại không biết là bạn gái của mình? Này không phải mắt mù thì là não tàn!"

"Ông nói đúng, tôi nhìn tên quản lý này yêu chính là yêu mặt cô ấy, nếu không thì sao lại không nhận ra, không có lý."

Quái vật bị nghị luận, thân thể dần khôi phục từng chút một.

Mà ở trước người quái vật, là một đám sương đỏ dày đặc, trong sương đỏ, có một người phụ nữ đang khóc nức nở.

Cố Ninh thấy thân thể cô ấy bắt đầu tán loạn, còn chưa kịp làm gì, đã bị một đám Khí đen bao phủ.

Cùng lúc đó, tất cả người chơi đều nghe được âm thanh lạnh băng của hệ thống phó bản.

【 Phó bản sụp đổ, thỉnh các người chơi lập tức rời đi 】

【 Truyền Tống Trận đã mở ——】

【 Đang truyền tống ——】

【Truyền tống xong ——】

【Phó bản thí luyện T đã sụp đổ toàn diện, phó bản đã vĩnh viễn bị đóng lại. 】

【 Boss phó bản dị biến đã bị tỏa định, sau khi rửa sạch tội nghiệt thì tiến vào luân hồi 】

- -------------DFY--------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Bị Trêu Đùa Bởi Npc Trong Trò Chơi Kinh Dị Ảo Tưởng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook