Tôi Chán Ghét Em!

Chương 18: Cầm thú

Ẳng Ẳng03117

07/07/2023

Hai tay cô buôn xuống, cô không còn sức để chống lại nữa, cả người tê dại, bủn rủn, mắt cô nhắm tịt.

Nhận thấy người con gái dưới thân không chút phản kháng, hắn ta khó chịu ra sức mạnh bạo hơn, một tay xé toạc chiếc quần bò vướng víu, Trịnh Tịch Như lúc này rất hoảng loạn nhưng cô không còn sức để trốn tránh, hai tai chỉ có thể bất lực nắm chặt ga giường.

Da thịt lộ hết ra, hắn ta có chút mất kiểm soát, bàn tay không ngừng sờ nắn, ve vởn cánh đùi. Cô gái 18 tuổi này đang chịu đựng việc trừng phạt xác thịt của hắn ta, hắn ta đâu dễ dàng làm việc đó mãi tay kia đã cởi luôn mảnh vải cuối cùng trên người Trịnh Tịch Như, không nhanh không chậm, hắn ta thô bạo dùng ngón tay "khám phá", đúng là Trịnh Tịch Như rất nhỏ bé, cảm giác khi mở phong ấn nơi sâu thẳm nhất của một người phụ nữ mà đó còn là lần đầu tiên, ngón tay của hắn ta lập tức bị bên trong bao trùm, hắn ta hứng thú rút ra rồi lại cho vào. Cảm thấy bên trong Trịnh Tịch Như đã quen, hắn ta liền cho 2 ngón, thứ chất lỏng gì đó cũng xuất hiện, bên trong co bóp rất nhiều.

Trịnh Tịch Như mím chặt miệng, cô không muốn hắn ta nghe được bất cứ âm thanh gì phát ra, nhưng nhue vậy đâu có vừa, hắn ta không muốn cô dễ dãi đón nhận vậy nên đã lập tức cho thứ to lớn, riêng tư của người đàn ông vào. Trịnh Tịch Như lúc này mới phản ứng, cảm giác mới đầu đau đớn vậy mà thứ to lớn kia không dừng lại ở đau đớn nó giống như xé toạc cô ra.

cơ thể cô uốn éo mãnh liệt, thậm chí tay cô không bất giác mà che miệng lại như muốn ngăn chặn những âm thanh sinh lý và những hơi thở gấp, không bình thường. Cô đau đớn muốn chết đi sống lại vậy mà hắn ta nghĩ rằng cô lại là con ả đê tiện, thâm tâm cô rất phản đối nhưng cơ thể cô lại có chút hợp tác. Từng nhịp hắn ta đưa vào đưa ra, hông cô cũng nhích lên nhích xuống. Cả cơ thể cô rạo rực, đầu cô ong ong dường như không thể nghe Dương Minh Tuấn đang nói gì.

"Hóa ra cô cũng chỉ là một con điếm, cơ thể cô thành thật vậy rồi còn muốn giả bộ che giấu gì nữa, đúng là con khốn đê tiện"

Càng lúc càng hăng say, hắn ta di chuyển ngày một nhanh hơn, tiếng va chạm da thịt ngày càng lớn và nhanh dần.

"Đau..." Trịnh Tịch Như giọng đặc vì đờm mà khẽ thốt lên.

"đau?, mở mắt ra mà xem bên dưới cô đã ướt đẫm đây này, chẳng phải một phần ga dường bị cô làm bẩn sao?"

Hắn ta khó khăn nói, cũng phải vì vừa nói vừa dùng sức ra vào ở dưới.



tiếng khóc nấc của Trịnh Tịch Như ngày một rõ, mỗi tiếng khịt mũi của cô là một lần co thắt bên dưới. Hắn ta thật sự không kiềm chế được nữa rồi, chuyện quan hệ với cô lúc đầu cũng chỉ để dọa và gây cho Trịnh Tịch Như cảm thấy nhục nhã, tội lỗi. Vậy mà bây giờ hắn ta không thể kiềm chế, nữ nhân ngoài Tô Minh Thư, lặn lội trong giới giang hồ, giới chính trị, hắn ta nếm thử cũng không ít vậy mà lần này lại mất kiểm soát, hắn ta muốn chiếm lấy toàn bộ.

"Đau...quá... đừng làm nữa"

Trịnh Tịch Như thật sự không chịu nổi nữa rồi.

Hắn ta không quan tâm, liền kéo cơ thể cô gần lại, hai tay giữ eo cô nhấc bổng và ẩn sâu vào bên dưới, hắn ta cũng vào sâu hơn, lưng cô cong lên khuôn ngực đầy đặn cũng đành phải ưỡn lên, máu trong người như đổ dồn vào đầu, vừa khó thở, vừa đau đớn mỗi lần hắn ta thúc mạnh. Hai chân cô kiễng lên vừa đủ để người đàn ông đó vừa vặn tiến sâu, cảm giác hắn ta đã chạm tới đáy rồi, thật sự không thể thâm nhập sâu hơn nữa.

Tên này là người hay là thú vậy mà mỗi lần thúc là cơ thể cơ muốn rã rời. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, cảm tưởng hắn ta vẫn chưa chút mệt mỏi.

Lúc này hắn ta dừng lại rời khỏi cơ thể cô. Trịnh Tịch Như không còn được giữ sức cả thân dưới trượt xuống giường. Cô muốn đứng dậy nhưng phân dưới đau đớn đã vậy thứ chất lỏng mà cơ thể tiết ra nhầy nhụa ra hết đùi trong.

Hắn ta cởi bỏ chiếc áo sơ mi và chiếc quần tây, cái cơ thể vạm vỡ của hắn ta dọa sợ Trịnh Tịch Như không dám ngẩng mặt.

Dương Minh Tuấn xếch cô lên, cả cơ thể giống như một miếng xốp nhẹ thêng bị hắn ta dễ dàng làm nhục, hắn ta ẩn cô xuống giường, bị ẩn xuống một cách thô bạo, cô cố gắng chồm dậy, vậy mà hắn ta, hai tay ôm eo cô kéo về phía hắn, một lần nữa cái thứ kia tiến sâu vào bên trong cô cố gắng đứng vững kiếng chân lên, hai tay chống vào giường. Hắn ta di chuyển mới đầu còn rất từ tốn vậy mà chẳng mấy chốc đã ra vào mạnh mẽ tiếng da thịt va chạm vừa lớn vừa nhanh.

cơ thể Trịnh Tịch Như co giật từng cơn, bây giờ cảm giác đau đớn biến mất, cái cảm giác dục vọng bao trùm, thật sự cô rất ghét cảm giác mới lạ này, nó làm cô thấy chuyện này rất kích thích, nó muốn cô chấp nhận việc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Chán Ghét Em!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook