Chương 10: Thuỷ quân số 10
Hải Sắc
18/08/2021
Thật ra làm thủy quân giả số liệu, bản chất đã là một kiểu lừa đảo, cộng đồng mạng không nhận biết đâu là thật đâu là giả sẽ bị kích động rồi tạo nên dòng xoáy dư luận.
Tiền Bối biết rõ mức độ khủng khiếp của việc này, nên cậu chỉ thải rắm cầu vồng chứ không tham gia bất kỳ tuyên truyền tiêu cực nào. Tiền Bối không dám nói mình là người ngoài cuộc, nhưng có thể nói là không thẹn với với lương tâm.
May mắn nhất là, bởi vì làm thuỷ quân, cậu đã quen được Vưu Diệc Tư và trở thành fan của anh.
Tuy rằng mối quan hệ giữa họ bắt đầu từ một lời nói dối, thế nhưng, hai người họ đã tiến triển đến giai đoạn tán thành lẫn nhau, cùng nhau cố gắng.
Tiền Bối tách mình ra khỏi thân phận thủy quân, trả lời tin nhắn của Vưu Diệc Tư: “Thầy Vưu, mong muốn của anh đơn giản quá, vì với em mà nói anh vẫn mãi là nghệ sĩ em thích nhất, mỗi ngày em đều thích anh nhiều hơn hôm trước! Khoảng cách giữa idol và fan vốn rất xa xôi, đến nỗi nhiều khi em cảm giác đó chỉ là một thiết lập giả tạo, nhưng anh lại là người kéo khoảng cách chúng ta gần lại. Giúp em có cơ hội thấu hiểu chí hướng của anh, cổ vũ anh, mà anh cũng quan tâm em, chăm sóc em, thậm chí còn ra mặt thay em. Đối với em mà nói, anh không chỉ là một nghệ sĩ, anh… còn là thần tượng duy nhất của em!”
Vưu Diệc Tư đọc câu trả lời của cậu, anh hiểu từng câu từng chữ cậu đều rất nghiêm túc.
Vưu Diệc Tư đột nhiên cảm thấy mình thật quá đáng — Anh muốn mình là số một trong lòng Bối Bối, lại không tin Bối Bối luôn xem anh là số một, còn nói cái gì mà ‘Hi vọng em có thể thích anh thêm một chút nữa’, chẳng phải đã miễn cưỡng người ta rồi sao?
Vưu Diệc Tư áy náy không thôi, anh soạn một đoạn tin nhắn gửi cho Tiền Bối: “Cám ơn em Bối Bối, ở trong mắt anh, em là fan đặc biệt nhất, hay nói đúng hơn em là tri kỷ của anh. Thật ra anh hiểu rõ, em theo đuổi nghệ sĩ khác, có idol khác là chuyện bình thường, chỉ là anh rất thích em… Anh không nên miễn cưỡng em, thật sự xin lỗi.”
Bốn chữ ‘Anh rất thích em’ ngọt ngào như mật ong, nhỏ giọt chảy vào trong lòng Tiền Bối! Tiền Bối còn chưa kịp vui mừng đã thấy Vưu Diệc Tư nói xin lỗi, cậu trợn to mắt, hận không thể bay đến trước mặt Vưu Diệc Tư ngay lập tức, cất cao giọng nói với anh: “Không miễn cưỡng, một chút cũng không miễn cưỡng, thầy Vưu, từ nay về sau em chỉ thích một mình anh!”
Lúc Tiền Bối gõ câu này, cậu đã hiểu được bản thân mình — Cậu bây giờ là fan của Vưu Diệc Tư, đồng nghĩa với việc cậu sẽ từ bỏ công việc làm thủy quân này.
Tiền Bối sợ, cậu không muốn một ngày nào đó bị Vưu Diệc Tư phát hiện thân phận ‘khác’ ngoài fan, như thế sẽ khiến hai người rất khó xử. Vì vậy dừng lại đúng lúc chính là cách làm đúng đắn nhất.
Nói là làm, Tiền Bối lập tức lên nhóm báo cáo là không làm thủy quân nữa, xong xuôi là rời nhóm luôn, còn follow với share trên weibo cậu sẽ xóa dần.
Nếu nói chỉ làm fan của thầy Vưu, thì nói được phải làm được!
Tiền Bối mím môi, vẻ mặt hết sức nghiêm túc!
Tiền Bối vừa rút là trưởng nhóm nhận được thông báo ngay, cô vội vã tìm tới hỏi: “Bối Bối, sao em rời nhóm rồi?”
Lúc này Tiền Bối mới nhớ cậu vẫn chưa kịp nói với chị trưởng nhóm, ngày xưa nếu không nhờ chị ấy nắm tay dạy cậu làm thuỷ quân, thì làm sao cậu viết được những dòng rắm cầu vồng đặc sắc như vậy? Ngẫm lại mình vì vội quá mà quên mất, thật đáng trách!
Tiền Bối xấu hổ trả lời: “Chị trưởng nhóm, em không làm thuỷ quân nữa cho nên rời nhóm. Xin lỗi, em vẫn chưa kịp nói với chị một tiếng.”
Chị trưởng nhóm kinh ngạc hỏi: “Em không làm nữa?” Cô nghĩ rằng Tiền Bối rất thích làm thuỷ quân nên mỗi lần bình luận hay share bài cậu đều rất nhiệt tình, vì vậy có việc cô sẽ tìm đến cậu trước. Nhưng đây cũng chỉ là việc bán thời gian, cô cũng không tiện hỏi thêm, chỉ là vẫn thấy không nỡ, nói:
“Không làm thuỷ quân cũng đừng xóa liên lạc chị nha, chúng ta vẫn là bạn bè. Em chờ tí, bây giờ chị giúp em quyết toán lương hôm nay luôn, dù sao cũng phải tính thù lao mà?”
Tiền Bối vội nói: “Không cần, không cần, chút nữa em sẽ xóa bình luận với share hết, làm vậy mà còn lấy tiền người ta thì kỳ lắm!”
Chị trưởng nhóm cảm thấy rất kỳ lạ: “Đã share hết rồi sao lại xóa? Hơn nữa em không làm thuỷ quân thì cứ bỏ tài khoản này luôn là được, mất công xóa làm gì?”
Tiền Bối gãi mặt, cậu không muốn nói dối chị trưởng nhóm, chỉ có thể ăn ngay nói thật: “Không được, idol em không thích em có idol khác.”
Idol bây giờ bá đạo vậy sao???
Chị trưởng nhóm tự đáy lòng cảm thấy, dù cô ở trong giới này đã lâu, nhưng cô chả hiểu giới này vận hành kiểu gì cả!
Hai người trò chuyện thêm vài câu rồi tạm biệt, sự nghiệp thủy quân của Tiền Bối cũng đến đây là chấm hết.
Tiền Bối biết rõ mức độ khủng khiếp của việc này, nên cậu chỉ thải rắm cầu vồng chứ không tham gia bất kỳ tuyên truyền tiêu cực nào. Tiền Bối không dám nói mình là người ngoài cuộc, nhưng có thể nói là không thẹn với với lương tâm.
May mắn nhất là, bởi vì làm thuỷ quân, cậu đã quen được Vưu Diệc Tư và trở thành fan của anh.
Tuy rằng mối quan hệ giữa họ bắt đầu từ một lời nói dối, thế nhưng, hai người họ đã tiến triển đến giai đoạn tán thành lẫn nhau, cùng nhau cố gắng.
Tiền Bối tách mình ra khỏi thân phận thủy quân, trả lời tin nhắn của Vưu Diệc Tư: “Thầy Vưu, mong muốn của anh đơn giản quá, vì với em mà nói anh vẫn mãi là nghệ sĩ em thích nhất, mỗi ngày em đều thích anh nhiều hơn hôm trước! Khoảng cách giữa idol và fan vốn rất xa xôi, đến nỗi nhiều khi em cảm giác đó chỉ là một thiết lập giả tạo, nhưng anh lại là người kéo khoảng cách chúng ta gần lại. Giúp em có cơ hội thấu hiểu chí hướng của anh, cổ vũ anh, mà anh cũng quan tâm em, chăm sóc em, thậm chí còn ra mặt thay em. Đối với em mà nói, anh không chỉ là một nghệ sĩ, anh… còn là thần tượng duy nhất của em!”
Vưu Diệc Tư đọc câu trả lời của cậu, anh hiểu từng câu từng chữ cậu đều rất nghiêm túc.
Vưu Diệc Tư đột nhiên cảm thấy mình thật quá đáng — Anh muốn mình là số một trong lòng Bối Bối, lại không tin Bối Bối luôn xem anh là số một, còn nói cái gì mà ‘Hi vọng em có thể thích anh thêm một chút nữa’, chẳng phải đã miễn cưỡng người ta rồi sao?
Vưu Diệc Tư áy náy không thôi, anh soạn một đoạn tin nhắn gửi cho Tiền Bối: “Cám ơn em Bối Bối, ở trong mắt anh, em là fan đặc biệt nhất, hay nói đúng hơn em là tri kỷ của anh. Thật ra anh hiểu rõ, em theo đuổi nghệ sĩ khác, có idol khác là chuyện bình thường, chỉ là anh rất thích em… Anh không nên miễn cưỡng em, thật sự xin lỗi.”
Bốn chữ ‘Anh rất thích em’ ngọt ngào như mật ong, nhỏ giọt chảy vào trong lòng Tiền Bối! Tiền Bối còn chưa kịp vui mừng đã thấy Vưu Diệc Tư nói xin lỗi, cậu trợn to mắt, hận không thể bay đến trước mặt Vưu Diệc Tư ngay lập tức, cất cao giọng nói với anh: “Không miễn cưỡng, một chút cũng không miễn cưỡng, thầy Vưu, từ nay về sau em chỉ thích một mình anh!”
Lúc Tiền Bối gõ câu này, cậu đã hiểu được bản thân mình — Cậu bây giờ là fan của Vưu Diệc Tư, đồng nghĩa với việc cậu sẽ từ bỏ công việc làm thủy quân này.
Tiền Bối sợ, cậu không muốn một ngày nào đó bị Vưu Diệc Tư phát hiện thân phận ‘khác’ ngoài fan, như thế sẽ khiến hai người rất khó xử. Vì vậy dừng lại đúng lúc chính là cách làm đúng đắn nhất.
Nói là làm, Tiền Bối lập tức lên nhóm báo cáo là không làm thủy quân nữa, xong xuôi là rời nhóm luôn, còn follow với share trên weibo cậu sẽ xóa dần.
Nếu nói chỉ làm fan của thầy Vưu, thì nói được phải làm được!
Tiền Bối mím môi, vẻ mặt hết sức nghiêm túc!
Tiền Bối vừa rút là trưởng nhóm nhận được thông báo ngay, cô vội vã tìm tới hỏi: “Bối Bối, sao em rời nhóm rồi?”
Lúc này Tiền Bối mới nhớ cậu vẫn chưa kịp nói với chị trưởng nhóm, ngày xưa nếu không nhờ chị ấy nắm tay dạy cậu làm thuỷ quân, thì làm sao cậu viết được những dòng rắm cầu vồng đặc sắc như vậy? Ngẫm lại mình vì vội quá mà quên mất, thật đáng trách!
Tiền Bối xấu hổ trả lời: “Chị trưởng nhóm, em không làm thuỷ quân nữa cho nên rời nhóm. Xin lỗi, em vẫn chưa kịp nói với chị một tiếng.”
Chị trưởng nhóm kinh ngạc hỏi: “Em không làm nữa?” Cô nghĩ rằng Tiền Bối rất thích làm thuỷ quân nên mỗi lần bình luận hay share bài cậu đều rất nhiệt tình, vì vậy có việc cô sẽ tìm đến cậu trước. Nhưng đây cũng chỉ là việc bán thời gian, cô cũng không tiện hỏi thêm, chỉ là vẫn thấy không nỡ, nói:
“Không làm thuỷ quân cũng đừng xóa liên lạc chị nha, chúng ta vẫn là bạn bè. Em chờ tí, bây giờ chị giúp em quyết toán lương hôm nay luôn, dù sao cũng phải tính thù lao mà?”
Tiền Bối vội nói: “Không cần, không cần, chút nữa em sẽ xóa bình luận với share hết, làm vậy mà còn lấy tiền người ta thì kỳ lắm!”
Chị trưởng nhóm cảm thấy rất kỳ lạ: “Đã share hết rồi sao lại xóa? Hơn nữa em không làm thuỷ quân thì cứ bỏ tài khoản này luôn là được, mất công xóa làm gì?”
Tiền Bối gãi mặt, cậu không muốn nói dối chị trưởng nhóm, chỉ có thể ăn ngay nói thật: “Không được, idol em không thích em có idol khác.”
Idol bây giờ bá đạo vậy sao???
Chị trưởng nhóm tự đáy lòng cảm thấy, dù cô ở trong giới này đã lâu, nhưng cô chả hiểu giới này vận hành kiểu gì cả!
Hai người trò chuyện thêm vài câu rồi tạm biệt, sự nghiệp thủy quân của Tiền Bối cũng đến đây là chấm hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.