Chương 57
Yu
24/12/2021
Sa Y đi lại vờ đứt tay, chạy lại nhờ cậu dán giúp băng cá nhân.
- Di Lăng, tớ có một tay làm không được, cậu có th....
Chưa kịp nói hết, Di Gia đã xuất hiện giữ lấy tay cô bé cười mỉm, nhanh chóng dán lại, kèm theo lời dặn dò.
- Thật là bất cẩn quá, em phải cẩn thận chứ.
Sa Y liền cười trừ.
- À..vâ...vâng, em cảm ơn chị.
Rồi hậm hực quay đi về chỗ làm tiếp công việc của mình. Di Gia đứng đó nhìn theo, thầm mỉm cười nhẹ, giơ ngón cái về hướng Thường Hi. Thường Hi khẽ cười ra dấu cảm ơn cô bạn của mình.
*Phía Nhóm Thiên Lang*
Thiên Lang cũng nhanh chóng đến nơi, nên bắt đầu vào việc phân công. Mọi chuyện hầu như suôn sẻ.
*Buổi Tối Hôm Đầu Tiên*
Tất cả đều nhanh chóng ở trong lều đánh giấc, Băng Di đã phân công canh chừng ban đêm cho từng nhóm học viên. Đêm đầu tiên là do cô và 1 vài bạn học viên canh gác, cô cùng bọn họ nhuốm lửa trại, họ ngồi cùng nhau nói chuyện. Riêng cô qua ngồi bên thân cây dựa vào, ngắm nhìn những ngôi sao phía trên bầu trời đêm tuyệt đẹp.
Tay mở túi kẹo của mẹ mình, khẽ đặt vào miệng 1 viên kẹo. Khẽ mỉm cười vui vẻ, đang ngồi thì nghe giọng châm chọc ở phía bên cạnh.
- Nhìn em có vẻ vui.
Cô nhìn qua thì thấy Ý Hiên, anh đi đến ngồi bên cạnh cô, cô giơ túi kẹo đến trước mặt anh.
- Kẹo của mẹ làm rất ngon, anh ăn thử đi.
Ý Hiên cầm lấy 1 viên bỏ vào miệng, mùi vị ngọt thanh lan toả khắp miệng. Anh gật gù nói.
- Sau này không lo bị đói rồi. Có mẹ vợ cùng vợ nấu ăn ngon mà.
Cô giả ngơ nói.
- Em có nói là sẽ lấy anh sao. Mơ tưởng quá rồi.
Ý Hiên hậm hực kéo tay cô lại sát gần mình.
- Em dám không lấy anh, anh cũng sẽ không để người khác lấy em.
Băng Di buột lại túi kẹo đặt bên cạnh.
- Anh thật phúc hắc quá. Sẽ không ai chịu nổi anh đâu.
Ý Hiên cười gian kề sát mặt mình lại gần cô.
- Vậy sao, có em chịu nổi anh là đủ rồi.
Băng Di đưa tay cốc vào trán anh.
- Nói chuyện được rồi, đừng lại gần em.
Ý Hiên khẽ đau ngồi xoa xoa trán mình. Phía học viên ngồi bên đốm lửa, thầm xịt máu mũi vì được xem cẩu lương miễn phí. Cả đám chỉ sầm xì cười khúc khích, không hề có ý định chen vào.
Phía bên Di Gia và Thường Hi. Tối hiện là do Thường Hi, Di Lăng và Sa Y cùng 2 cô bạn của ả ta, với 1 số học viên canh gác đêm. Thường Hi được Di Lăng chăm sóc tận tình làm cho Sa Y rất ghen ghét. Ả ta cố tìm cách chia rẻ cô và cậu ra nhưng có lẽ ông trời không tác thành nên kế hoạch cô bé không hoàn thành.
Phía đám King cùng với Thiên Lang và Bạch Liên, lại thuận buồn xuôi gió, không có tranh cãi gì xảy ra. Mọi chuyện lại trôi qua thật an toàn cho đêm đầu tiên tại rừng rậm ở đây.
*Ngày Thứ Hai*
Mặt trời đã chớm ngoi lên, Băng Di đã vscn xong xuôi, hiện tại ngồi bên mỏm đá ghi chép lại hoạt động của ngày đầu tiên. Đồ của cô.
Do vì thời tiết trở lạnh nên cô đã mặc đồ dày hơn 1 chút. Mái tóc hạt dẻ thường để xoã dài thì nay cô đã cột tóc cao lên năng động hơn. Ý Hiên cũng đã cùng với cô thức thâu đêm cũng đã vscn ngồi cạnh cô lúc nào. Đồ của cậu.
Ngoan ngoãn đợi cô ghi chép xong xuôi, sẵn tiện đánh mắt quan sát xung quanh con đường tiếp theo sẽ đi như thế nào. Các học viên cũng đã từ từ thức dậy, thay đồ xong xuôi, tất cả lại bắt đầu nấu đồ ăn sáng, xong tất cả đều đợi thông báo từ cô. Băng Di đứng trên mỏm đá nói.
- Bây giờ chúng ta sẽ đi đến về phía trước để tìm chỗ nghỉ tiếp theo, mọi người nên nhớ cẩn thận bước chân, vết thương dù nhẹ hay nặng đều phải báo cáo lại với thư kí để xử lý vết thương nhé.
- Vâng.
Tất cả học viên đều hoàn toàn nghe lời phó hội học sinh là cô, do toàn là học viên tân binh mới của học viện, nên tất cả mọi chuyện đều cần phải hỏi từ hội phó cô. Tất cả bắt đầu nhấc chân khởi hành đi. Trên đường đi dần dần không còn dễ dàng như lúc đầu, dần dần phải lội qua vài con suối, trèo qua 1 vài vách đá.
Việc bị thương hẳn là không ít, có vài học viên khóc than đòi đi về, nhưng đã bước đến đây rồi nào có thể về nhà an toàn được. Băng Di cùng tất cả thành viên hội học sinh khá vất vả để có thể vực dậy tinh thần của những học viên kia. Khi đến nơi mặt trời cũng đã lên cao chót vót, bây giờ đã là giờ trưa, Băng Di lại phải thông báo.
- Bây giờ các bạn hãy dựng lều, sau đó chúng ta sẽ ra suối bắt cá, nữ ở đây cùng với tôi và Rei chuẩn bị dụng cụ, nam sinh cùng các đàn anh thì đi bắt cá. Mọi người chia nhau ra làm đi.
Tất cả đều tản ra, Băng Di đứng 1 chỗ phân công cho nhóm nữ, Rei thì phụ trách việc quan sát xung quanh, lát sau các nam sinh về mang theo rất nhiều cá. Dụng cụ nấu đều đã được chuẩn bị xong, nữ sinh đảm đang đều bắt tay làm cá ướt cá, rồi đem lên vỉ nướng. Hôm đó tất cả đều đã vui vẻ trò chuyện ăn uống no nê.
- Di Lăng, tớ có một tay làm không được, cậu có th....
Chưa kịp nói hết, Di Gia đã xuất hiện giữ lấy tay cô bé cười mỉm, nhanh chóng dán lại, kèm theo lời dặn dò.
- Thật là bất cẩn quá, em phải cẩn thận chứ.
Sa Y liền cười trừ.
- À..vâ...vâng, em cảm ơn chị.
Rồi hậm hực quay đi về chỗ làm tiếp công việc của mình. Di Gia đứng đó nhìn theo, thầm mỉm cười nhẹ, giơ ngón cái về hướng Thường Hi. Thường Hi khẽ cười ra dấu cảm ơn cô bạn của mình.
*Phía Nhóm Thiên Lang*
Thiên Lang cũng nhanh chóng đến nơi, nên bắt đầu vào việc phân công. Mọi chuyện hầu như suôn sẻ.
*Buổi Tối Hôm Đầu Tiên*
Tất cả đều nhanh chóng ở trong lều đánh giấc, Băng Di đã phân công canh chừng ban đêm cho từng nhóm học viên. Đêm đầu tiên là do cô và 1 vài bạn học viên canh gác, cô cùng bọn họ nhuốm lửa trại, họ ngồi cùng nhau nói chuyện. Riêng cô qua ngồi bên thân cây dựa vào, ngắm nhìn những ngôi sao phía trên bầu trời đêm tuyệt đẹp.
Tay mở túi kẹo của mẹ mình, khẽ đặt vào miệng 1 viên kẹo. Khẽ mỉm cười vui vẻ, đang ngồi thì nghe giọng châm chọc ở phía bên cạnh.
- Nhìn em có vẻ vui.
Cô nhìn qua thì thấy Ý Hiên, anh đi đến ngồi bên cạnh cô, cô giơ túi kẹo đến trước mặt anh.
- Kẹo của mẹ làm rất ngon, anh ăn thử đi.
Ý Hiên cầm lấy 1 viên bỏ vào miệng, mùi vị ngọt thanh lan toả khắp miệng. Anh gật gù nói.
- Sau này không lo bị đói rồi. Có mẹ vợ cùng vợ nấu ăn ngon mà.
Cô giả ngơ nói.
- Em có nói là sẽ lấy anh sao. Mơ tưởng quá rồi.
Ý Hiên hậm hực kéo tay cô lại sát gần mình.
- Em dám không lấy anh, anh cũng sẽ không để người khác lấy em.
Băng Di buột lại túi kẹo đặt bên cạnh.
- Anh thật phúc hắc quá. Sẽ không ai chịu nổi anh đâu.
Ý Hiên cười gian kề sát mặt mình lại gần cô.
- Vậy sao, có em chịu nổi anh là đủ rồi.
Băng Di đưa tay cốc vào trán anh.
- Nói chuyện được rồi, đừng lại gần em.
Ý Hiên khẽ đau ngồi xoa xoa trán mình. Phía học viên ngồi bên đốm lửa, thầm xịt máu mũi vì được xem cẩu lương miễn phí. Cả đám chỉ sầm xì cười khúc khích, không hề có ý định chen vào.
Phía bên Di Gia và Thường Hi. Tối hiện là do Thường Hi, Di Lăng và Sa Y cùng 2 cô bạn của ả ta, với 1 số học viên canh gác đêm. Thường Hi được Di Lăng chăm sóc tận tình làm cho Sa Y rất ghen ghét. Ả ta cố tìm cách chia rẻ cô và cậu ra nhưng có lẽ ông trời không tác thành nên kế hoạch cô bé không hoàn thành.
Phía đám King cùng với Thiên Lang và Bạch Liên, lại thuận buồn xuôi gió, không có tranh cãi gì xảy ra. Mọi chuyện lại trôi qua thật an toàn cho đêm đầu tiên tại rừng rậm ở đây.
*Ngày Thứ Hai*
Mặt trời đã chớm ngoi lên, Băng Di đã vscn xong xuôi, hiện tại ngồi bên mỏm đá ghi chép lại hoạt động của ngày đầu tiên. Đồ của cô.
Do vì thời tiết trở lạnh nên cô đã mặc đồ dày hơn 1 chút. Mái tóc hạt dẻ thường để xoã dài thì nay cô đã cột tóc cao lên năng động hơn. Ý Hiên cũng đã cùng với cô thức thâu đêm cũng đã vscn ngồi cạnh cô lúc nào. Đồ của cậu.
Ngoan ngoãn đợi cô ghi chép xong xuôi, sẵn tiện đánh mắt quan sát xung quanh con đường tiếp theo sẽ đi như thế nào. Các học viên cũng đã từ từ thức dậy, thay đồ xong xuôi, tất cả lại bắt đầu nấu đồ ăn sáng, xong tất cả đều đợi thông báo từ cô. Băng Di đứng trên mỏm đá nói.
- Bây giờ chúng ta sẽ đi đến về phía trước để tìm chỗ nghỉ tiếp theo, mọi người nên nhớ cẩn thận bước chân, vết thương dù nhẹ hay nặng đều phải báo cáo lại với thư kí để xử lý vết thương nhé.
- Vâng.
Tất cả học viên đều hoàn toàn nghe lời phó hội học sinh là cô, do toàn là học viên tân binh mới của học viện, nên tất cả mọi chuyện đều cần phải hỏi từ hội phó cô. Tất cả bắt đầu nhấc chân khởi hành đi. Trên đường đi dần dần không còn dễ dàng như lúc đầu, dần dần phải lội qua vài con suối, trèo qua 1 vài vách đá.
Việc bị thương hẳn là không ít, có vài học viên khóc than đòi đi về, nhưng đã bước đến đây rồi nào có thể về nhà an toàn được. Băng Di cùng tất cả thành viên hội học sinh khá vất vả để có thể vực dậy tinh thần của những học viên kia. Khi đến nơi mặt trời cũng đã lên cao chót vót, bây giờ đã là giờ trưa, Băng Di lại phải thông báo.
- Bây giờ các bạn hãy dựng lều, sau đó chúng ta sẽ ra suối bắt cá, nữ ở đây cùng với tôi và Rei chuẩn bị dụng cụ, nam sinh cùng các đàn anh thì đi bắt cá. Mọi người chia nhau ra làm đi.
Tất cả đều tản ra, Băng Di đứng 1 chỗ phân công cho nhóm nữ, Rei thì phụ trách việc quan sát xung quanh, lát sau các nam sinh về mang theo rất nhiều cá. Dụng cụ nấu đều đã được chuẩn bị xong, nữ sinh đảm đang đều bắt tay làm cá ướt cá, rồi đem lên vỉ nướng. Hôm đó tất cả đều đã vui vẻ trò chuyện ăn uống no nê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.