Chương 55: Bắt đầu vương triều điện cơ
Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
22/02/2013
Sau khi thương lượng với Đàm Văn xong, Đỗ Thừa để Đàm Văn soạn ngay một bản hợp đồng, chuyện này không phải chỉ dựa trên lời nói xuông của 2 người.
Chức giám đốc công ty vẫn là Đàm Văn đảm nhiệm, Đỗ Thừa ngoài việc tham gia phân chia cổ phần còn lại tất cả mọi việc trong công ty anh ta không quan tâm, nhưng trong công ty Đỗ Thừa có quyền miễn nhiệm cao nhất.
Với việc tham gia đóng góp cổ phần và trợ giúp về mặt kĩ thuật, những thành viên khác trong công ty đểu hết sức vui mừng, tất cả đều không nghĩ ngợi gì mà đặt tay vào bản hợp đồng kí ngay.
Đỗ Thừa nắm 80% cổ phần của công ty, 20% cổ phần còn lại thì để 6 người còn lại chia nhau.
Sau khi thủ tục hợp đồng hoàn tất, Đỗ Thừa lập tức chuyển 6 triệu vào tài khoản của công ty liên doanh điện tử, sau đó cùng Đàm Văn và những người khác bắt tay vào nghiên cứu những điểm kĩ thuật quan trọng của “Hoàn mĩ nhân sinh”.
Đương nhiên, người làm việc này chính là Hân Nhi.
Có Hân Nhi ở đây, những điểm khó khăn đó với Đỗ Thừa không là gì cả, ngay cả đến Lý An lúc trước còn có ánh mắt khinh thường giờ đây nhìn thấy Đỗ Thừa giải quyết từng chỗ từng chỗ một mà lúc trước mình không làm được, Lý An đã nhìn Đỗ Thừa bằng con mắt khác, kính trọng hơn, khâm phục hơn.
Về phần Đàm Văn thì càng thấy dứt khoát, với thân phận của Đỗ Thừa và cách mà anh ta ra tay, mỗi người trong bọn họ đều hết mực sùng bái.
Công việc phát triển “Hoàn mĩ nhân sinh” không phải là việc có thể làm xong trong một hai ngày nên Đỗ Thừa đã chỉ cho những người kia cách giải quyết chỗ nào khó, để cho họ tự mình phát triển sản phầm, rồi sau đó Đỗ Thừa mới rời đi.
Đương nhiên, trước khi rời đi Đỗ Thừa còn thương lượng một số vấn đề về sự phát triển của công ty liên doanh trong tương lai với Đàm Văn, nếu nhìn vào tình trạng quy mô nhân lực hiện nay của công ty thì rõ ràng là không đủ, công ti cần tuyển thêm nhân viên kĩ thuật có khả năng như Lý An.
Không những thế, quy mô của công ty cần ngày càng được mở rộng, nếu Đỗ Thừa không rót vốn vào công ti thì chuyện này sẽ phải mất một thời gian dài mới làm được.
***
Lúc Đỗ Thừa quay lại thành phố F thì đã là 12 giờ trưa.
Trước tiên là Đỗ Thừa tới bệnh viện, rời ở lại trong đó tới khoảng 4 giờ chiều, sau đó lại đến tiệm hoa đặt hoa rồi đi đến biệt thự nhà họ Cố.
Lúc này lần lượt từng người từng người khách một đến viếng, Cố Tư Hân cùng Cố Giai Nghi đang quỳ gối, Cố Giai Nghi trông còn không tệ, với tính cách kiên cường, 2 mắt cô chỉ hơi đỏ, ngược lại Cố Tư Hân thì nước mắt không ngừng rơi.
Cố Gia là gia đình từ nơi khác chuyển đến thành phố F, Cố Đào Toàn vì có được một cơ hội ngẫu nhiên đã phất lên nhanh chóng, do vậy Cố gia ở thành phố này hầu như không có ai thân thích, Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi cũng không biết cái gì được gọi là họ hàng cả tất cả đểu do 2 chị em đích thân làm.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân Cố Giai Nghi đã phụ tránh sắp xếp tất cả, khi Đỗ Thừa đến lại nhìn thấy những người gây náo loạn mấy hôm trước.
Nhìn thấy Đỗ Thừa đến, trên mặt Cố Tư Hân nở nụ cười yếu ớt, Đỗ Thừa sau khi viếng xong không vội rời đi mà đến bên đứng cùng Cố Tư Hân.
Quá trình viếng diễn ra thuận lợi, trong lúc này thì cũng không ai muốn đến quấy rầy sự an nghỉ của người đã chết, lúc này đã là 10 giờ đêm nên cũng không còn ai đến viếng nữa.
Nhưng Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân vẫn ngồi tức trực bên linh cữu dù không ai tới viếng 2 người vẫn ngồi cho tới rạng sáng ngày hôm sau.
Đỗ Thừa ở đó tới 2 giờ rồi mới rời đi, trong thời gian đó hầu như hắn đều học, nghiên cứu lĩnh vực, một giây một phút cũng không để lãng phí.
Lúc rời đi, Đỗ Thừa đã nghe Cố Gia Hân nói và biết được rằng căn biệt thự này này mai sẽ bị viện tư pháp thu hồi ngày kia sẽ phát mãi, về phần giá phát mãi của căn biệt thự Đỗ Thừa không biết là bao nhiêu nhưng biệt thự của Cố gia khi mua chỉ mất hơn 7 triệu, dù lần này có tăng giá thì cũng không tăng quá 2 triệu.
2 triệu này Đỗ Thừa có thể lo được, mặc dù thắng được hơn 40 triệu nhưng sau khi nộp trả sòng bạc 10% và đầu tư vào công ty liên doanh điện tử 6 triệu 200 nghìn, số tiền còn lại trong tài khoản của Đỗ Thừa vẫn là hơn 31 triệu, đủ để Đỗ Thừa mua lại được căn biệt thự của Cố gia.
Ngày thứ 2, sau khi luyện thể thuật và luyện trong không gian ngụy trọng lực xong, Đỗ Thừa lại đi đến Cố gia.
Đỗ Thừa luyện thể thuật ngày càng thuần thục, và đã nhanh chóng làm quen với không gian ngụy trọng lực gấp 4 lần, Đỗ Thừa mỗi ngày đều cảm thấy cơ thể của mình mạnh lên, điều này là rõ ràng khi mà mỗi ngày Đỗ Thừa chỉ ngủ có 2 đến 3 giờ nhưng lúc nào cũng thoải mái khỏe khoắn.
Lúc Đỗ Thừa đến biệt thự, Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi đang chỉ đạo người trong công ty tổ chức sự kiện Chiết Linh Đường, sau đó còn đưa thi thể của Cố Đào Toàn đến nơi hỏa táng ở ngoại ô thành phố để tiếng hành hỏa thiêu, Đỗ Thừa cũng đến để đi cùng.
Mọi việc đều diễn ra rất thuận lợi, đợi đến khoảng 10 giờ sáng, tất cả đều được xử lí xong, Đỗ Thừa cùng 2 chị em họ Cố quay lại nội thành đến một nhà hàng phổ thông để dùng bữa.
“Chị, mấy ngày này em không muốn tới trường em có thể nghỉ thêm ít hôm nữa có được không”.
Cố Tư Hân thực ra rất sợ Cố Giai Nghi, lúc này có Đỗ Thừa bên cạnh mới trở nên bạo dạn lên rất nhiều.
Hoặc là do quá đau lòng, trong vòng mấy hôm mà trông Cố Tư Hân đã yếu đi nhiều, sắc mặt khá tệ, có nét nhợt nhạt.
“Ừm, em cứ ở nhà nghỉ thêm mấy ngày đi, chuyện đi học khi nào em muốn đi thì đi” Cố Giai Nghi cũng thương em mình, sau khi Cố Đào Toàn chết, Cố Giai Nghi chỉ còn lại Cố Tư Hân là người thân duy nhất trên đời, nên đương nhiên không muốn từ chối lời yêu cầu của em, mà đúng là trông Cố Tư Hân không được khỏe nên cô càng không nỡ từ chối.
“Vâng, em biết chị thương em nhất mà” Cố Tư Hân nở nụ cười nhẹ.
Thực ra, trong lòng Cố Tư Hân không muốn đến học viện Phủ Thiên, Cố Đào Toàn chết cộng với việc Đỗ Thừa cũng nghỉ học làm cho Cố Tư Hân không còn hứng thú gì với sự nghiệp học hành nữa Cố Tư Hân hết sức hào hứng với việc Đỗ Thừa dạy cô “Thiên không chi luyến”, nhưng Cố Tư Hân hiểu rõ tính cách của chị mình nên không giám nói thẳng với chị chỉ đành nói tránh sang việc khác.
Cố Giai Nghi không hề biết Cố Tư Hân đang nghĩ như thế, sau khi nói đoạn với Cố Tư Hân, cô quay sang Đỗ Thừa cảm kích nói: “Đỗ Thừa, mấy ngày này rất cảm ơn cậu”.
“Không có gì, đây là việc em nên làm mà” Đỗ Thừa cười và đáp, hắn và Cố Tư Hân coi như chính thức qua lại với nhau những chuyện này sao hắn có thể không giúp được.
Lặng yên một chút rồi Đỗ Thừa lại quay sang hỏi Cố Giai Nghi: “Chị Giai Nghi, chị và Tư Hân đã có tính toán gì chưa?”
Cố Giai Nghi rõ ràng đã có tính toán cả rồi, sau khi ngay Đỗ Thừa hỏi, co cũng không nghĩ gì thêm mà liền trả lời: “Mối quan hệ của cha tôi khi xưa vẫn còn đây, nên tôi định dùng một chút tiền mở một công ty điện cơ nhỏ, mặc dù không thể làm ăn lớn nhưng cũng tạm ổn”.
Cố Đào Toàn khởi nghiệp chính bằng công ty cơ khí điện, hơn 10 năm trước, có lần miền bắc mưa lớn với bão tuyết, tất cả các loại điện cơ lớn nhỏ đều bán hết, còn có một số doanh nhân Chiết Giang đến đặt hàng trước, Cố Đào Toàn lợi dụng cơ hội đó mở rộng quy mô công ty, sau đó trở thành 1 trong 3 công ty lớn nhất của thành phố F trong lĩnh vực điện cơ, nhưng đó chỉ là chuyện của quá khứ.
“Chị Giai Nghi, chị định đầu tư bao nhiêu tiền?” Đỗ Thừa nghĩ một lát rồi liền hỏi.
“5 triệu, hiện tại tôi chỉ còn lại có từng ấy tiền, nếu không mở công ty lớn thì chắc là đủ” Thật ra Cố Giai Nghi còn lại khoảng 20 triệu tiền riêng của mình, không những thế còn có các tài sản như đồ cổ bảo vật mà Cố Đào Toàn đề lại cho cô, cộng cả thảy vào phải 60, 70 triệu.
Nhưng lúc này, vấn đề nợ nần đã làm tài sản riêng của Cố Giai Nghi vơi đi nhiều, cả khi bán đi chiếc Meczcedet thì chỉ còn lại hơn 5 triệu, còn ít hơn so với Cố Tư Hân.
“Chị, em vẫn còn 6 triệu, em cho chị , dù gì em cũng không dùng hết”Cố Tư Hân nghe Cố Giai Nghi nói thế vội vàng nói nhỏ với chị.
“Em im miệng cho chị”.
Nghe thấy Cố Tư Hân nói vậy Cố Giai Nghi vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm khắc nói: “Em giữ cẩn thận số tiền đó cho chị, mai sau còn phải sắm đồ cưới với mua nhà riêng nữa đấy”.
Câu nói này Cố Giai Nghi nói cho Cố Tư Hân nhưng cũng là có ý nói với Đỗ Thừa nữa, không cần nói cũng biết được điều đó.
“A…” Bị Cố Giai Nghi nói vậy Cố Tư Hân không giám nói gì nhưng trong lòng thấy vô cùng hạnh phúc.
Đỗ Thừa biết Cố Giai Nghi rất thương em gái mình, Cố Giai Nghi có cô em gái tốt như vậy thì rất vui nhưng đây không phải là mục đích của Đỗ Thừa, do vậy sau khi an ủi Cố Tư Hân xong, Đỗ Thừa nói với Cố Giai Nghi một cách chân thành: “Chị Giai Nghi, nếu chị không để ý có thể cho em góp một chút cổ phần”.
“Đỗ Thừa, cậu muốn tham gia đóng góp cổ phần sao?”
Cố Giai Nghi thật ra không nghĩ rằng Đỗ Thừa có hứng thú với việc này nên rõ ràng có chút không ngờ.
Thực ra dùng 5 triệu để mở công ty điện cơ thì quy mô sẽ rất nhỏ, nhưng Cố Giai Nghi hiện giờ không còn cách nào, cô chỉ còn lại có từng ấy tiền thôi, Cố Giai Nghi chấp nhận làm từ nhỏ đi lên, nhưng chắc chắn sẽ rất mệt
Chức giám đốc công ty vẫn là Đàm Văn đảm nhiệm, Đỗ Thừa ngoài việc tham gia phân chia cổ phần còn lại tất cả mọi việc trong công ty anh ta không quan tâm, nhưng trong công ty Đỗ Thừa có quyền miễn nhiệm cao nhất.
Với việc tham gia đóng góp cổ phần và trợ giúp về mặt kĩ thuật, những thành viên khác trong công ty đểu hết sức vui mừng, tất cả đều không nghĩ ngợi gì mà đặt tay vào bản hợp đồng kí ngay.
Đỗ Thừa nắm 80% cổ phần của công ty, 20% cổ phần còn lại thì để 6 người còn lại chia nhau.
Sau khi thủ tục hợp đồng hoàn tất, Đỗ Thừa lập tức chuyển 6 triệu vào tài khoản của công ty liên doanh điện tử, sau đó cùng Đàm Văn và những người khác bắt tay vào nghiên cứu những điểm kĩ thuật quan trọng của “Hoàn mĩ nhân sinh”.
Đương nhiên, người làm việc này chính là Hân Nhi.
Có Hân Nhi ở đây, những điểm khó khăn đó với Đỗ Thừa không là gì cả, ngay cả đến Lý An lúc trước còn có ánh mắt khinh thường giờ đây nhìn thấy Đỗ Thừa giải quyết từng chỗ từng chỗ một mà lúc trước mình không làm được, Lý An đã nhìn Đỗ Thừa bằng con mắt khác, kính trọng hơn, khâm phục hơn.
Về phần Đàm Văn thì càng thấy dứt khoát, với thân phận của Đỗ Thừa và cách mà anh ta ra tay, mỗi người trong bọn họ đều hết mực sùng bái.
Công việc phát triển “Hoàn mĩ nhân sinh” không phải là việc có thể làm xong trong một hai ngày nên Đỗ Thừa đã chỉ cho những người kia cách giải quyết chỗ nào khó, để cho họ tự mình phát triển sản phầm, rồi sau đó Đỗ Thừa mới rời đi.
Đương nhiên, trước khi rời đi Đỗ Thừa còn thương lượng một số vấn đề về sự phát triển của công ty liên doanh trong tương lai với Đàm Văn, nếu nhìn vào tình trạng quy mô nhân lực hiện nay của công ty thì rõ ràng là không đủ, công ti cần tuyển thêm nhân viên kĩ thuật có khả năng như Lý An.
Không những thế, quy mô của công ty cần ngày càng được mở rộng, nếu Đỗ Thừa không rót vốn vào công ti thì chuyện này sẽ phải mất một thời gian dài mới làm được.
***
Lúc Đỗ Thừa quay lại thành phố F thì đã là 12 giờ trưa.
Trước tiên là Đỗ Thừa tới bệnh viện, rời ở lại trong đó tới khoảng 4 giờ chiều, sau đó lại đến tiệm hoa đặt hoa rồi đi đến biệt thự nhà họ Cố.
Lúc này lần lượt từng người từng người khách một đến viếng, Cố Tư Hân cùng Cố Giai Nghi đang quỳ gối, Cố Giai Nghi trông còn không tệ, với tính cách kiên cường, 2 mắt cô chỉ hơi đỏ, ngược lại Cố Tư Hân thì nước mắt không ngừng rơi.
Cố Gia là gia đình từ nơi khác chuyển đến thành phố F, Cố Đào Toàn vì có được một cơ hội ngẫu nhiên đã phất lên nhanh chóng, do vậy Cố gia ở thành phố này hầu như không có ai thân thích, Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi cũng không biết cái gì được gọi là họ hàng cả tất cả đểu do 2 chị em đích thân làm.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân Cố Giai Nghi đã phụ tránh sắp xếp tất cả, khi Đỗ Thừa đến lại nhìn thấy những người gây náo loạn mấy hôm trước.
Nhìn thấy Đỗ Thừa đến, trên mặt Cố Tư Hân nở nụ cười yếu ớt, Đỗ Thừa sau khi viếng xong không vội rời đi mà đến bên đứng cùng Cố Tư Hân.
Quá trình viếng diễn ra thuận lợi, trong lúc này thì cũng không ai muốn đến quấy rầy sự an nghỉ của người đã chết, lúc này đã là 10 giờ đêm nên cũng không còn ai đến viếng nữa.
Nhưng Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân vẫn ngồi tức trực bên linh cữu dù không ai tới viếng 2 người vẫn ngồi cho tới rạng sáng ngày hôm sau.
Đỗ Thừa ở đó tới 2 giờ rồi mới rời đi, trong thời gian đó hầu như hắn đều học, nghiên cứu lĩnh vực, một giây một phút cũng không để lãng phí.
Lúc rời đi, Đỗ Thừa đã nghe Cố Gia Hân nói và biết được rằng căn biệt thự này này mai sẽ bị viện tư pháp thu hồi ngày kia sẽ phát mãi, về phần giá phát mãi của căn biệt thự Đỗ Thừa không biết là bao nhiêu nhưng biệt thự của Cố gia khi mua chỉ mất hơn 7 triệu, dù lần này có tăng giá thì cũng không tăng quá 2 triệu.
2 triệu này Đỗ Thừa có thể lo được, mặc dù thắng được hơn 40 triệu nhưng sau khi nộp trả sòng bạc 10% và đầu tư vào công ty liên doanh điện tử 6 triệu 200 nghìn, số tiền còn lại trong tài khoản của Đỗ Thừa vẫn là hơn 31 triệu, đủ để Đỗ Thừa mua lại được căn biệt thự của Cố gia.
Ngày thứ 2, sau khi luyện thể thuật và luyện trong không gian ngụy trọng lực xong, Đỗ Thừa lại đi đến Cố gia.
Đỗ Thừa luyện thể thuật ngày càng thuần thục, và đã nhanh chóng làm quen với không gian ngụy trọng lực gấp 4 lần, Đỗ Thừa mỗi ngày đều cảm thấy cơ thể của mình mạnh lên, điều này là rõ ràng khi mà mỗi ngày Đỗ Thừa chỉ ngủ có 2 đến 3 giờ nhưng lúc nào cũng thoải mái khỏe khoắn.
Lúc Đỗ Thừa đến biệt thự, Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi đang chỉ đạo người trong công ty tổ chức sự kiện Chiết Linh Đường, sau đó còn đưa thi thể của Cố Đào Toàn đến nơi hỏa táng ở ngoại ô thành phố để tiếng hành hỏa thiêu, Đỗ Thừa cũng đến để đi cùng.
Mọi việc đều diễn ra rất thuận lợi, đợi đến khoảng 10 giờ sáng, tất cả đều được xử lí xong, Đỗ Thừa cùng 2 chị em họ Cố quay lại nội thành đến một nhà hàng phổ thông để dùng bữa.
“Chị, mấy ngày này em không muốn tới trường em có thể nghỉ thêm ít hôm nữa có được không”.
Cố Tư Hân thực ra rất sợ Cố Giai Nghi, lúc này có Đỗ Thừa bên cạnh mới trở nên bạo dạn lên rất nhiều.
Hoặc là do quá đau lòng, trong vòng mấy hôm mà trông Cố Tư Hân đã yếu đi nhiều, sắc mặt khá tệ, có nét nhợt nhạt.
“Ừm, em cứ ở nhà nghỉ thêm mấy ngày đi, chuyện đi học khi nào em muốn đi thì đi” Cố Giai Nghi cũng thương em mình, sau khi Cố Đào Toàn chết, Cố Giai Nghi chỉ còn lại Cố Tư Hân là người thân duy nhất trên đời, nên đương nhiên không muốn từ chối lời yêu cầu của em, mà đúng là trông Cố Tư Hân không được khỏe nên cô càng không nỡ từ chối.
“Vâng, em biết chị thương em nhất mà” Cố Tư Hân nở nụ cười nhẹ.
Thực ra, trong lòng Cố Tư Hân không muốn đến học viện Phủ Thiên, Cố Đào Toàn chết cộng với việc Đỗ Thừa cũng nghỉ học làm cho Cố Tư Hân không còn hứng thú gì với sự nghiệp học hành nữa Cố Tư Hân hết sức hào hứng với việc Đỗ Thừa dạy cô “Thiên không chi luyến”, nhưng Cố Tư Hân hiểu rõ tính cách của chị mình nên không giám nói thẳng với chị chỉ đành nói tránh sang việc khác.
Cố Giai Nghi không hề biết Cố Tư Hân đang nghĩ như thế, sau khi nói đoạn với Cố Tư Hân, cô quay sang Đỗ Thừa cảm kích nói: “Đỗ Thừa, mấy ngày này rất cảm ơn cậu”.
“Không có gì, đây là việc em nên làm mà” Đỗ Thừa cười và đáp, hắn và Cố Tư Hân coi như chính thức qua lại với nhau những chuyện này sao hắn có thể không giúp được.
Lặng yên một chút rồi Đỗ Thừa lại quay sang hỏi Cố Giai Nghi: “Chị Giai Nghi, chị và Tư Hân đã có tính toán gì chưa?”
Cố Giai Nghi rõ ràng đã có tính toán cả rồi, sau khi ngay Đỗ Thừa hỏi, co cũng không nghĩ gì thêm mà liền trả lời: “Mối quan hệ của cha tôi khi xưa vẫn còn đây, nên tôi định dùng một chút tiền mở một công ty điện cơ nhỏ, mặc dù không thể làm ăn lớn nhưng cũng tạm ổn”.
Cố Đào Toàn khởi nghiệp chính bằng công ty cơ khí điện, hơn 10 năm trước, có lần miền bắc mưa lớn với bão tuyết, tất cả các loại điện cơ lớn nhỏ đều bán hết, còn có một số doanh nhân Chiết Giang đến đặt hàng trước, Cố Đào Toàn lợi dụng cơ hội đó mở rộng quy mô công ty, sau đó trở thành 1 trong 3 công ty lớn nhất của thành phố F trong lĩnh vực điện cơ, nhưng đó chỉ là chuyện của quá khứ.
“Chị Giai Nghi, chị định đầu tư bao nhiêu tiền?” Đỗ Thừa nghĩ một lát rồi liền hỏi.
“5 triệu, hiện tại tôi chỉ còn lại có từng ấy tiền, nếu không mở công ty lớn thì chắc là đủ” Thật ra Cố Giai Nghi còn lại khoảng 20 triệu tiền riêng của mình, không những thế còn có các tài sản như đồ cổ bảo vật mà Cố Đào Toàn đề lại cho cô, cộng cả thảy vào phải 60, 70 triệu.
Nhưng lúc này, vấn đề nợ nần đã làm tài sản riêng của Cố Giai Nghi vơi đi nhiều, cả khi bán đi chiếc Meczcedet thì chỉ còn lại hơn 5 triệu, còn ít hơn so với Cố Tư Hân.
“Chị, em vẫn còn 6 triệu, em cho chị , dù gì em cũng không dùng hết”Cố Tư Hân nghe Cố Giai Nghi nói thế vội vàng nói nhỏ với chị.
“Em im miệng cho chị”.
Nghe thấy Cố Tư Hân nói vậy Cố Giai Nghi vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm khắc nói: “Em giữ cẩn thận số tiền đó cho chị, mai sau còn phải sắm đồ cưới với mua nhà riêng nữa đấy”.
Câu nói này Cố Giai Nghi nói cho Cố Tư Hân nhưng cũng là có ý nói với Đỗ Thừa nữa, không cần nói cũng biết được điều đó.
“A…” Bị Cố Giai Nghi nói vậy Cố Tư Hân không giám nói gì nhưng trong lòng thấy vô cùng hạnh phúc.
Đỗ Thừa biết Cố Giai Nghi rất thương em gái mình, Cố Giai Nghi có cô em gái tốt như vậy thì rất vui nhưng đây không phải là mục đích của Đỗ Thừa, do vậy sau khi an ủi Cố Tư Hân xong, Đỗ Thừa nói với Cố Giai Nghi một cách chân thành: “Chị Giai Nghi, nếu chị không để ý có thể cho em góp một chút cổ phần”.
“Đỗ Thừa, cậu muốn tham gia đóng góp cổ phần sao?”
Cố Giai Nghi thật ra không nghĩ rằng Đỗ Thừa có hứng thú với việc này nên rõ ràng có chút không ngờ.
Thực ra dùng 5 triệu để mở công ty điện cơ thì quy mô sẽ rất nhỏ, nhưng Cố Giai Nghi hiện giờ không còn cách nào, cô chỉ còn lại có từng ấy tiền thôi, Cố Giai Nghi chấp nhận làm từ nhỏ đi lên, nhưng chắc chắn sẽ rất mệt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.