Chương 212: Diệt Thanh Bang (Thượng)
Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
22/02/2013
“Đỗ Thừa, nếu anh đồng ý tham gia vào giới dương cầm, em tin chắc anh sẽ trở thành người chơi đàn dương cầm kiệt xuất nhất thế giới này”.
Trên máy bay, Cố Giai Nghi ngồi bên cạnh vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn Đỗ Thừa, sau đó có chút tiếc nuối nói.
“Đó không phải là mơ ước của anh” Đỗ Thừa mỉm cười, sau đó nói tiếp: “Con đường này phù hợp với Tư Hân hơn, em đừng coi thường tài năng của mình. Có lẽ trong tương lai sẽ có ngày em phát hiện, thật ra Tư Hân là một thiên tài chân chính, có lẽ còn hơn cả anh”.
Nghe thấy Đỗ Thừa tán dương Cố Tư Hân, trên mặt Cố Giai Nghi hiện lên ý cười. về mặt này, cô tất nhiên là hoàn toàn tin tưởng Đỗ Thừa, dù gì Đỗ Thừa cũng đã nhận định Cố Tư Hân có khả năng này.
Cố giai nghi tất nhiên là vô cùng mong đợi rồi.
“Cho dù Tư Hân có thành công thế nào, thật ra tất cả đều là do anh đặt nền móng cho nó” Điểm này, Cố Giai Nghi vô cùng tin tưởng nên cô nói rất chân thật.
Đỗ Thừa mỉm cười, nhưng trong lòng hắn thật ra cũng đang rất mong đợi.
Với những tài năng của Cố Tư Hân đã thể hiện, Đỗ Thừa biết mình không phải nói xạo, ít nhất thể hiện của cô hiện tại cũng đã vượt khỏi dự đoán của Đỗ Thừa, có thể, nếu cho Cố Tư Hân vài năm để luyện tập chỉ sợ đến lúc đó Cố Tư Hân sẽ thật sự phát triển đến trình độ Đỗ Thừa cũng không thể tưởng tượng được.
Nhìn thấy nụ cười của Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi cũng mỉm cười theo.
Nhưng, trong lúc cười đó Cố Giai Nghi rõ ràng là nghĩ ra chuyện gì đó liền hỏi thẳng Đỗ Thừa: “À Đỗ Thừa, Đường Phong có đến tìm em, nói về chuyện ở Hiệp hội điện cơ, hơn nữa còn mời Công ty Cơ điện Vinh Hân của chúng mình tham gia vào, anh thấy thế nào?”
Đường Phong đến tìm Đỗ Thừa chắc chắn không bỏ qua cơ hội đi tìm Cố Giai Nghi, nhưng lần này Đường Phong là thật sự có ý tốt.
Dù sao công ty Cơ điện Vinh Hân vẫn là doanh nghiệp mới thành lập, đối với họ, tham gia vào Hiệp hội điện cơ rõ ràng là có lợi ích rất to lớn.
“Nếu Đường Phong tiếp tục mời em tham gia, thì em cứ trực tiếp từ chối đi. Mặc dù Hiệp hội điện cơ rất tốt nhưng không phù hợp với chúng ta”.
Đỗ Thừa thẳng thắn từ chối, mới nhìn có lẽ sẽ thấy gia nhập vào hiệp hội sẽ có rất nhiều lợi ích cho công ty nhưng đối với Đỗ Thừa mà nói, điều này sẽ trở thành hạn chế, hạn chế sự phát triển của Cơ điện Vinh Hân.
“Vâng.”
Cố Giai Nghi gật gật đầu, mặc dù trong lòng vẫn không hiểu nhưng Đỗ Thừa khẳng định như vậy, cô cũng không hỏi nhiều làm gì, huống hồ cô cũng không có ý định tham gia vào Hiệp hội.
Mà việc xây dựng công ty Cơ điện Vinh Hân còn chưa hoàn thành, thời gian hoàn thành tiến trình còn hơn một tháng, bây giờ gia nhập vào Hiệp hội có lẽ là quá sớm.
Lúc Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi về đến biệt thự số 15 cũng đã là hơn ba giờ chiều. nhưng, Đỗ Thừa không đi vào trong biệt thự và lái xe đến thẳng xí nghiệp Dược Trung Tín.
Trước khi đi, Đỗ Thừa có gọi điện thoại cho Lâm Trung Lăng. Lúc Đỗ Thừa đến nơi, Lâm Trung Lăng đã ở dưới cửa công ty đợi Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa không có ý muốn lên văn phòng mà đi cùng với Lâm Trung Lăng đi đến phân xưởng sản xuất một chuyến. Bởi dây chuyền sản xuất mà công ty mới nhập đã về đến nơi hơn nữa cũng đã lắp đặt xong, Đỗ Thừa muốn đến tận nơi xem một chút, còn Lâm Trung Lăng hắn lại vừa đi vừa báo cáo thành tích của công ty trong mấy ngày qua với Đỗ Thừa.
Trong hai ngày vừa qua, Xí nghiệp Dược Trung Tín đã nhận được gần sáu mươi triệu đơn đặt hàng, hơn nữa phản ứng của thị trường rất tốt, việc tiêu thụ ở các nơi đều rất mãnh liệt.
Trong tình huống bất đắc dĩ, Lâm Trung Lăng chỉ đành dùng số lượng hạn chế để phân ra bán nếu không, với dây chuyền sản xuất hiện nay của công tu về cơ bản là hoàn toàn không để đáp ứng kịp tốc độ tiêu thụ ồ ạt kia.
Cũng may dây chuyền sản xuất mới đã về. Hơn nữa Lâm Trung Lăng đã sớm có chuẩn bị, hắn đã cho tăng thêm công nhân học tập thêm trong phân xưởng, chỉ cần dây chuyền mới về là có thể thao tác được.
Sau khi Lâm Trung Lăng báo cáo tình hình xong, Đỗ Thừa và Lâm Trung Lăng đã đến cửa của phân xưởng sản xuất.
Phân xưởng sản xuất tuy chỉ có một tầng nhưng là tòa nhà có diện tích lớn nhất của xí nghiệp Dược Trung Tín, cũng là nơi có nhân công nhiều nhất, vừa nhìn đã thấy trong phân xưởng có khoảng một trăm công nhân đang không ngừng bận rộn.
Ba dây chuyền sản xuất mới nhập về mới chỉ đang trong giai đoạn thử nghiệm sản xuất, nhưng cho dù là vậy, hiệu suất của ba dây chuyền mới này vẫn còn hơn nhiều so với dây chuyền cũ, mà số lượng công nhân đứng thao tác cũng giảm đi rất nhiều.
Đây cũng là nguyên nhân Đỗ Thừa muốn thay thế dây chuyền sản xuất cũ, bởi những dây chuyền cũ kia đã rất lâu đời rồi, hoàn toàn không theo kịp với tốc độ hiện đại hóa, tất nhiên là cần phải loại bỏ.
Mà đến lúc dây chuyền sản xuất thứ hai được nhập về, cả mười dây chuyền sản xuất đều là mới, chắc chắn sẽ theo kịp tốc độ tiêu thụ của thị trường.
Nhưng dù là thế, Đỗ Thừa vẫn rất hài lòng với diện mạo hiện nay của xí nghiệp Dược Trung Tín, công nhân đa phần đều rất hăng hái làm việc. vì duới sự dặn dò của Đỗ Thừa, tất cả những công nhân trong xí nghiệp đều tăng cường hoạt động, chờ xem hiệu quả của ba dây chuyền mới này.
Sau khi Đỗ Thừa bảo Lâm Trung Lăng thúc giục bên kia chuyển những dây chuyền sản xuất còn lại về rồi lái xe rời đi.
Xí nghiệp Dược Trung Tín hiện nay đã đi vào đà phát triển ổn định, về cơ bản là không có bất cứ xí nghiệp cùng ngành nào có thể uy hiếp được, vì thế, chỉ cần không bị người ta chơi xỏ, Trung Tín chắc chắn có thể phát triển kinh ngạc, mà điều này, chính là những gì Đỗ Thừa muốn nhìn thấy.
Trước khi rời đi, Đỗ Thừa còn hỏi Lâm Trung Lăng về tiến độ sản xuất của hai loại thuốc mới.
“Đều đang trong quá trình điều chế thử, muốn xong ít nhất phải cần thời gian một tuần trở lên mới được, lại thêm nếu muốn đưa đi thẩm tra thì e là còn phải đợi nửa tháng mới có thể phê chuẩn được” Lâm Trung Lăng nói.
Điều này đối với Đỗ Thừa lại có chút ngoài dự kiến.
Bởi vì tiến độ này so với dự tính của hắn là nhanh hơn một chút.
Sau khi rời khỏi công ty Dược Trung Tín, Đỗ Thừa liền đi thẳng đến biệt thự số 15 ở khu vực phía Tây thành phố. Trên đường, Đỗ Thừa liền gọi điện thoại cho Trình Yên.
Lúc nhận được điện thoại của Đỗ Thừa, Trình Yên liền bỏ rơi hai cô bạn đang đi dạo phố cùng cô để nghe điện thoại của Đỗ Thừa, thấy Đỗ Thừa gọi điện đến cô vô cùng vui sướng, nói chuyện với Đỗ Thừa mười mấy phút mới cúp máy.
Ngay sau đó Đỗ Thừa lại gọi điện cho A Cửu, nói với cô mọi việc đã có thể bắt đầu chuẩn bị rồi sau đó lại gọi Đỗ Thừa cho A Tam, bảo ba người bọn A Tam đi tụ họp với A Cửu.
Vốn dĩ Đỗ Thừa không có ý định ra tay nhanh như vậy, dù sao thì cũng mới về. nhưng những lời nói của Diệp Thành Đồ lại khiến Đỗ Thừa không thể đợi thêm được nữa. và cũng khiến Đỗ Thừa không thể nương tay cho bất kì thủ hạ của nhà họ Đỗ được nữa, mặc dù vốn dĩ hắn cũng không có ý định nương tay đối với bọn họ.
Vì thế, khi biết Hà Diệu Anh có hành động đánh lén sau lưng, Đỗ Thừa liền chuẩn bị đánh thẳng vào nhà Đỗ gia trước.
Chỉ cần trừ khử được Thanh Bang, đối với Đỗ gia mà nói quả thực là đau giống như mất một cánh tay vậy.
Sau khi gọi điện thoại xong, xe của Đỗ Thừa cũng vừa đúng đến cổng của biệt thự số 15.
Cất xe xong, Đỗ Thừa đi thẳng vào trong nhà, sau đó bắt đầu đợi đến buổi tối để hành động.
Chính lúc này, Đỗ Thừa biết con đường báo thù của mình đã thật sự bắt đầu, Thanh Bang là mục tiêu đầu tiên, xí nghiệp dược Thiên Dung là thứ hai.
Đêm rất tối, cái gọi là đêm đen giết người, đối với những thế lực đen tối trong thành phố này, đây là một đêm náo động, đặc biệt đối với Đỗ Thanh Vũ mà nói, đây là một đêm không thể quên của anh ta.
Ngồi ở văn phòng trên tầng ba của tổng hội Kim Đỉnh Dạ, sắc mặt của Đỗ Thanh Vũ dần dần tối sầm lại.
Còn điện thoại bàn và di động trên bàn của hắn lại không ngừng vang lên.
Mỗi lần tiếng chuông điện thoại vang lên, sắc mặt của Đỗ Thanh Vũ lại lạnh đi một chút, bởi hắn biết, lại có một địa bàn dưới tay của hắn bị công chiếm.
Chỉ trong thời gian không đến ba tiếng đồng hồ, mười mấy bãi quan trọng trong tay hắn đã bị diệt trừ sạch sẽ, tốc độ cực nhanh.
Nhanh đến nỗi Đỗ Thanh Vũ nhất thời không cách nào tiếp nhận được.
Trước đó, Đỗ Thanh Vũ hắn không hề nhận được bất cứ tin tức gì, bởi tốc độ của đối phương quả thật là quá quá nhanh, hơn nữa lại còn phân thành ba đường để đánh vào địa bàn của mình, điều này khiến Đỗ Thanh Vũ có một loại ảo giác kì lạ.
Nếu không phải vì đối phương rất ít người, lại mặc giống y hệt nhau thì Đỗ Thanh Vũ còn nghĩ là hai bang còn lại trong thành phố liên thủ lại đối phó với hắn.
Lại là một tiếng chuông điện thoại nữa lại vang lên.
Đỗ Thanh Vũ nhận điện thoại xong, sắc mặt ngay lập tức tràn ngập sự độc ác.
Bởi tiếng chuông điện thoại lần này vang lên, có nghĩa là lại một địa bàn nữa của hắn bị tiêu diệt, mà địa bàn này bị tiêu diệt, trong tay hắn chỉ còn duy nhất tổng hội Kim Đỉnh Dạ này là an toàn.
Nhưng điều này cũng không quan trọng, đối Đỗ Thanh Vũ mà nói, quan trọng thật sự là hai bàn tay của hắn.
Trong mười hai tay chân thân tín kia có hai người đang trấn giữ địa điểm đó, lúc nhận được cuộc điện thoại này, hai người trong mười hai người thân tín đó đã bị một đám người cầm côn sắt đánh cho tàn phế, hai người kia không chết nhưng sau khi được cứu, thân thủ chắc chắn sẽ suy giảm.
Khi Đỗ Thanh Vũ vừa đặt điện thoại xuống, di động lại vang lên.
Sau khi nghe điện thoại xong, Đỗ Thanh Vũ vô cùng phẫn nộ đấm một phát mạnh lên tường đối diện, bởi lại một địa bàn nữa của hắn bị tiêu diệt, ba tay chân thân tín trong mười hai người cũng bị đánh tàn phế như hai người trước, trong đó hai người còn mất rất nhiều máu.
Trên máy bay, Cố Giai Nghi ngồi bên cạnh vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn Đỗ Thừa, sau đó có chút tiếc nuối nói.
“Đó không phải là mơ ước của anh” Đỗ Thừa mỉm cười, sau đó nói tiếp: “Con đường này phù hợp với Tư Hân hơn, em đừng coi thường tài năng của mình. Có lẽ trong tương lai sẽ có ngày em phát hiện, thật ra Tư Hân là một thiên tài chân chính, có lẽ còn hơn cả anh”.
Nghe thấy Đỗ Thừa tán dương Cố Tư Hân, trên mặt Cố Giai Nghi hiện lên ý cười. về mặt này, cô tất nhiên là hoàn toàn tin tưởng Đỗ Thừa, dù gì Đỗ Thừa cũng đã nhận định Cố Tư Hân có khả năng này.
Cố giai nghi tất nhiên là vô cùng mong đợi rồi.
“Cho dù Tư Hân có thành công thế nào, thật ra tất cả đều là do anh đặt nền móng cho nó” Điểm này, Cố Giai Nghi vô cùng tin tưởng nên cô nói rất chân thật.
Đỗ Thừa mỉm cười, nhưng trong lòng hắn thật ra cũng đang rất mong đợi.
Với những tài năng của Cố Tư Hân đã thể hiện, Đỗ Thừa biết mình không phải nói xạo, ít nhất thể hiện của cô hiện tại cũng đã vượt khỏi dự đoán của Đỗ Thừa, có thể, nếu cho Cố Tư Hân vài năm để luyện tập chỉ sợ đến lúc đó Cố Tư Hân sẽ thật sự phát triển đến trình độ Đỗ Thừa cũng không thể tưởng tượng được.
Nhìn thấy nụ cười của Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi cũng mỉm cười theo.
Nhưng, trong lúc cười đó Cố Giai Nghi rõ ràng là nghĩ ra chuyện gì đó liền hỏi thẳng Đỗ Thừa: “À Đỗ Thừa, Đường Phong có đến tìm em, nói về chuyện ở Hiệp hội điện cơ, hơn nữa còn mời Công ty Cơ điện Vinh Hân của chúng mình tham gia vào, anh thấy thế nào?”
Đường Phong đến tìm Đỗ Thừa chắc chắn không bỏ qua cơ hội đi tìm Cố Giai Nghi, nhưng lần này Đường Phong là thật sự có ý tốt.
Dù sao công ty Cơ điện Vinh Hân vẫn là doanh nghiệp mới thành lập, đối với họ, tham gia vào Hiệp hội điện cơ rõ ràng là có lợi ích rất to lớn.
“Nếu Đường Phong tiếp tục mời em tham gia, thì em cứ trực tiếp từ chối đi. Mặc dù Hiệp hội điện cơ rất tốt nhưng không phù hợp với chúng ta”.
Đỗ Thừa thẳng thắn từ chối, mới nhìn có lẽ sẽ thấy gia nhập vào hiệp hội sẽ có rất nhiều lợi ích cho công ty nhưng đối với Đỗ Thừa mà nói, điều này sẽ trở thành hạn chế, hạn chế sự phát triển của Cơ điện Vinh Hân.
“Vâng.”
Cố Giai Nghi gật gật đầu, mặc dù trong lòng vẫn không hiểu nhưng Đỗ Thừa khẳng định như vậy, cô cũng không hỏi nhiều làm gì, huống hồ cô cũng không có ý định tham gia vào Hiệp hội.
Mà việc xây dựng công ty Cơ điện Vinh Hân còn chưa hoàn thành, thời gian hoàn thành tiến trình còn hơn một tháng, bây giờ gia nhập vào Hiệp hội có lẽ là quá sớm.
Lúc Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi về đến biệt thự số 15 cũng đã là hơn ba giờ chiều. nhưng, Đỗ Thừa không đi vào trong biệt thự và lái xe đến thẳng xí nghiệp Dược Trung Tín.
Trước khi đi, Đỗ Thừa có gọi điện thoại cho Lâm Trung Lăng. Lúc Đỗ Thừa đến nơi, Lâm Trung Lăng đã ở dưới cửa công ty đợi Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa không có ý muốn lên văn phòng mà đi cùng với Lâm Trung Lăng đi đến phân xưởng sản xuất một chuyến. Bởi dây chuyền sản xuất mà công ty mới nhập đã về đến nơi hơn nữa cũng đã lắp đặt xong, Đỗ Thừa muốn đến tận nơi xem một chút, còn Lâm Trung Lăng hắn lại vừa đi vừa báo cáo thành tích của công ty trong mấy ngày qua với Đỗ Thừa.
Trong hai ngày vừa qua, Xí nghiệp Dược Trung Tín đã nhận được gần sáu mươi triệu đơn đặt hàng, hơn nữa phản ứng của thị trường rất tốt, việc tiêu thụ ở các nơi đều rất mãnh liệt.
Trong tình huống bất đắc dĩ, Lâm Trung Lăng chỉ đành dùng số lượng hạn chế để phân ra bán nếu không, với dây chuyền sản xuất hiện nay của công tu về cơ bản là hoàn toàn không để đáp ứng kịp tốc độ tiêu thụ ồ ạt kia.
Cũng may dây chuyền sản xuất mới đã về. Hơn nữa Lâm Trung Lăng đã sớm có chuẩn bị, hắn đã cho tăng thêm công nhân học tập thêm trong phân xưởng, chỉ cần dây chuyền mới về là có thể thao tác được.
Sau khi Lâm Trung Lăng báo cáo tình hình xong, Đỗ Thừa và Lâm Trung Lăng đã đến cửa của phân xưởng sản xuất.
Phân xưởng sản xuất tuy chỉ có một tầng nhưng là tòa nhà có diện tích lớn nhất của xí nghiệp Dược Trung Tín, cũng là nơi có nhân công nhiều nhất, vừa nhìn đã thấy trong phân xưởng có khoảng một trăm công nhân đang không ngừng bận rộn.
Ba dây chuyền sản xuất mới nhập về mới chỉ đang trong giai đoạn thử nghiệm sản xuất, nhưng cho dù là vậy, hiệu suất của ba dây chuyền mới này vẫn còn hơn nhiều so với dây chuyền cũ, mà số lượng công nhân đứng thao tác cũng giảm đi rất nhiều.
Đây cũng là nguyên nhân Đỗ Thừa muốn thay thế dây chuyền sản xuất cũ, bởi những dây chuyền cũ kia đã rất lâu đời rồi, hoàn toàn không theo kịp với tốc độ hiện đại hóa, tất nhiên là cần phải loại bỏ.
Mà đến lúc dây chuyền sản xuất thứ hai được nhập về, cả mười dây chuyền sản xuất đều là mới, chắc chắn sẽ theo kịp tốc độ tiêu thụ của thị trường.
Nhưng dù là thế, Đỗ Thừa vẫn rất hài lòng với diện mạo hiện nay của xí nghiệp Dược Trung Tín, công nhân đa phần đều rất hăng hái làm việc. vì duới sự dặn dò của Đỗ Thừa, tất cả những công nhân trong xí nghiệp đều tăng cường hoạt động, chờ xem hiệu quả của ba dây chuyền mới này.
Sau khi Đỗ Thừa bảo Lâm Trung Lăng thúc giục bên kia chuyển những dây chuyền sản xuất còn lại về rồi lái xe rời đi.
Xí nghiệp Dược Trung Tín hiện nay đã đi vào đà phát triển ổn định, về cơ bản là không có bất cứ xí nghiệp cùng ngành nào có thể uy hiếp được, vì thế, chỉ cần không bị người ta chơi xỏ, Trung Tín chắc chắn có thể phát triển kinh ngạc, mà điều này, chính là những gì Đỗ Thừa muốn nhìn thấy.
Trước khi rời đi, Đỗ Thừa còn hỏi Lâm Trung Lăng về tiến độ sản xuất của hai loại thuốc mới.
“Đều đang trong quá trình điều chế thử, muốn xong ít nhất phải cần thời gian một tuần trở lên mới được, lại thêm nếu muốn đưa đi thẩm tra thì e là còn phải đợi nửa tháng mới có thể phê chuẩn được” Lâm Trung Lăng nói.
Điều này đối với Đỗ Thừa lại có chút ngoài dự kiến.
Bởi vì tiến độ này so với dự tính của hắn là nhanh hơn một chút.
Sau khi rời khỏi công ty Dược Trung Tín, Đỗ Thừa liền đi thẳng đến biệt thự số 15 ở khu vực phía Tây thành phố. Trên đường, Đỗ Thừa liền gọi điện thoại cho Trình Yên.
Lúc nhận được điện thoại của Đỗ Thừa, Trình Yên liền bỏ rơi hai cô bạn đang đi dạo phố cùng cô để nghe điện thoại của Đỗ Thừa, thấy Đỗ Thừa gọi điện đến cô vô cùng vui sướng, nói chuyện với Đỗ Thừa mười mấy phút mới cúp máy.
Ngay sau đó Đỗ Thừa lại gọi điện cho A Cửu, nói với cô mọi việc đã có thể bắt đầu chuẩn bị rồi sau đó lại gọi Đỗ Thừa cho A Tam, bảo ba người bọn A Tam đi tụ họp với A Cửu.
Vốn dĩ Đỗ Thừa không có ý định ra tay nhanh như vậy, dù sao thì cũng mới về. nhưng những lời nói của Diệp Thành Đồ lại khiến Đỗ Thừa không thể đợi thêm được nữa. và cũng khiến Đỗ Thừa không thể nương tay cho bất kì thủ hạ của nhà họ Đỗ được nữa, mặc dù vốn dĩ hắn cũng không có ý định nương tay đối với bọn họ.
Vì thế, khi biết Hà Diệu Anh có hành động đánh lén sau lưng, Đỗ Thừa liền chuẩn bị đánh thẳng vào nhà Đỗ gia trước.
Chỉ cần trừ khử được Thanh Bang, đối với Đỗ gia mà nói quả thực là đau giống như mất một cánh tay vậy.
Sau khi gọi điện thoại xong, xe của Đỗ Thừa cũng vừa đúng đến cổng của biệt thự số 15.
Cất xe xong, Đỗ Thừa đi thẳng vào trong nhà, sau đó bắt đầu đợi đến buổi tối để hành động.
Chính lúc này, Đỗ Thừa biết con đường báo thù của mình đã thật sự bắt đầu, Thanh Bang là mục tiêu đầu tiên, xí nghiệp dược Thiên Dung là thứ hai.
Đêm rất tối, cái gọi là đêm đen giết người, đối với những thế lực đen tối trong thành phố này, đây là một đêm náo động, đặc biệt đối với Đỗ Thanh Vũ mà nói, đây là một đêm không thể quên của anh ta.
Ngồi ở văn phòng trên tầng ba của tổng hội Kim Đỉnh Dạ, sắc mặt của Đỗ Thanh Vũ dần dần tối sầm lại.
Còn điện thoại bàn và di động trên bàn của hắn lại không ngừng vang lên.
Mỗi lần tiếng chuông điện thoại vang lên, sắc mặt của Đỗ Thanh Vũ lại lạnh đi một chút, bởi hắn biết, lại có một địa bàn dưới tay của hắn bị công chiếm.
Chỉ trong thời gian không đến ba tiếng đồng hồ, mười mấy bãi quan trọng trong tay hắn đã bị diệt trừ sạch sẽ, tốc độ cực nhanh.
Nhanh đến nỗi Đỗ Thanh Vũ nhất thời không cách nào tiếp nhận được.
Trước đó, Đỗ Thanh Vũ hắn không hề nhận được bất cứ tin tức gì, bởi tốc độ của đối phương quả thật là quá quá nhanh, hơn nữa lại còn phân thành ba đường để đánh vào địa bàn của mình, điều này khiến Đỗ Thanh Vũ có một loại ảo giác kì lạ.
Nếu không phải vì đối phương rất ít người, lại mặc giống y hệt nhau thì Đỗ Thanh Vũ còn nghĩ là hai bang còn lại trong thành phố liên thủ lại đối phó với hắn.
Lại là một tiếng chuông điện thoại nữa lại vang lên.
Đỗ Thanh Vũ nhận điện thoại xong, sắc mặt ngay lập tức tràn ngập sự độc ác.
Bởi tiếng chuông điện thoại lần này vang lên, có nghĩa là lại một địa bàn nữa của hắn bị tiêu diệt, mà địa bàn này bị tiêu diệt, trong tay hắn chỉ còn duy nhất tổng hội Kim Đỉnh Dạ này là an toàn.
Nhưng điều này cũng không quan trọng, đối Đỗ Thanh Vũ mà nói, quan trọng thật sự là hai bàn tay của hắn.
Trong mười hai tay chân thân tín kia có hai người đang trấn giữ địa điểm đó, lúc nhận được cuộc điện thoại này, hai người trong mười hai người thân tín đó đã bị một đám người cầm côn sắt đánh cho tàn phế, hai người kia không chết nhưng sau khi được cứu, thân thủ chắc chắn sẽ suy giảm.
Khi Đỗ Thanh Vũ vừa đặt điện thoại xuống, di động lại vang lên.
Sau khi nghe điện thoại xong, Đỗ Thanh Vũ vô cùng phẫn nộ đấm một phát mạnh lên tường đối diện, bởi lại một địa bàn nữa của hắn bị tiêu diệt, ba tay chân thân tín trong mười hai người cũng bị đánh tàn phế như hai người trước, trong đó hai người còn mất rất nhiều máu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.