Chương 204: Trò chơi
Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
22/02/2013
Đỗ Thừa không phải Liễu Hạ Huệ, cũng không phải Đỗ Thừa không thể, lấy Đỗ Thừa định lực cường đại mà nói, hoàn toàn có thể so với Liễu Hạ Huệ còn muốn Liễu Hạ Huệ.
Chính là, có nhiều thứ cũng không phải chỉ có định lực liền có thể khống chế, dù sao cũng là con người, có chút tình huống cảm giác sẽ chủ đạo hết thảy.
Cho nên, Đỗ Thừa cũng không hối hận, ít nhất ở một khắc này Đỗ Thừa sẽ không có hối hận.
Huống chi giờ khắc này Đỗ Thừa đang thực hưởng thụ.
Cái lưỡi thơm tho của Trình Yên để Đỗ Thừa điên cuồng mà liếm láp giống như đó là thứ tốt đẹp nhất trong cuộc sống vậy.
Mà hai tay Đỗ Thừa chẳng biết lúc nào đã là dời khỏi phía sau lưng Trình Yên mà hướng về cặp mông tròn trịa, chỗ bàn tay xẹt qua phảng phất cảm giác được co dãn kinh người, cảm giác mềm mại này càng làm cho người khó khăn mà ly khai.
Toàn thân Trình Yên như bị điện giật, một tia khí lực cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán, cả người đã là mềm nhũn mà tựa hẳn vào trong lòng Đỗ Thừa.
Chính là, Đỗ Thừa chính là vừa mới bắt đầu mà thôi, một bên vuốt ve mông Trình Yên, tay còn lại đã hướng trước ngực Trình Yên mà sờ soạng.
Bàn tay chạm đến trước ngực Trình Yên, Đỗ Thừa dục hỏa liền mãnh liệt bạo thăng, bởi vì Đỗ Thừa phát hiện, bên trong Trình Yên không ngờ không có gì, chỉ cách có lớp áo ngủ mỏng tang, Đỗ Thừa có thể cảm giác được xúc cảm kinh người.
Bàn tay Đỗ Thừa không có bất kỳ dừng lại, trực tiếp theo vạt áo hướng phía trong áo ngủ Trình Yên đưa tới.
Bộ ngực bị Đỗ Thừa sờ NẮN, Trình Yên nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ mê người, bất quá nguyên bản Trình Yên hai mắt nhắm chặt bỗng mãnh liệt mở hai mắt ra, sau đó hai tay nhanh chóng hướng phía trước ngực Đỗ Thừa đẩy đi, trên mặt đẹp đã hoàn toàn đỏ rực, giống như tùy tiện sờ liền có thể nặn ra nước vậy.
Bộ ngực Trình Yên để Đỗ Thừa cảm giác vô cùng sảng khoái, chính là cảm nhận được Trình Yên phản kháng, Đỗ Thừa tuy rằng mười phần luyến tiếc nhưng vẫn dừng lại.
Cùng Đỗ Thừa dừng lại, Trình Yên vốn là cúi đầu rồi tựa như làm quyết định, không ngờ ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, anh có yêu em không?"
Nghe được Trình Yên nói như vậy, vốn muốn nói lại thôi, sau đó hắn trầm mặc.
Bởi vì Đỗ Thừa phát hiện, mình đối với Trình Yên không biết là cảm giác gì, yêu có lẽ sẽ có một ít nhưng tuyệt đối sẽ không nhiều, giữa hai người càng nhiều cảm giác duyên phận, còn chính xác cảm giác gì Đỗ Thừa căn bản là không thể nói rõ ràng, nếu như nói rõ ràng được thì cũng cũng không phải là cảm giác.
Mà đơn giản một câu như vậy cũng làm cho Đỗ Thừa dục hỏa nháy mắt biến mất bặt vô âm tín.
Nghĩ nghĩ sau, Đỗ Thừa liền hướng phía Trình Yên thiệt tình nói một câu: "Thực xin lỗi".
Đỗ Thừa trong lòng rõ ràng, Trình Yên vì sao phải đẩy hắn ra, mặc dù mình nếu tiếp tục có lẽ Trình Yên cũng sẽ không cự tuyệt nhưng là kết quả Đỗ Thừa đã có chút không dám tưởng tượng.
"Cái này không thể trách anh, thật ra cũng là em chủ động".
Nghe được Đỗ Thừa giải thích, Trình Yên biết Đỗ Thừa đã muốn rõ ràng rồi ý tứ cô, trong lòng không khỏi có chút ngọt ngào, bất quá dừng một chút Trình Yên lại hướng phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, chúng ta không phải rất có duyên sao?"
"Đúng".
Đối với cái này Đỗ Thừa vẫn là mười phần xác nhận, bởi vì từ lúc quan hệ hai người bắt đầu đã là do hai chữ duyên phận.
Trình Yên nhớ lại lúc mình và Đỗ Thừa gặp nhau lần đầu, trên mặt đẹp cũng nhiều vài phần ngọt ngào, nếu loại chuyện này không phải phát sinh ở trên người mình, cô chắc chắn sẽ không tin tưởng.
Trình Yên tựa như là làm cái quyết định nào đó, hai mắt nhìn Đỗ Thừa mà nói: "Đỗ Thừa, chúng ta chơi một trò chơi được không?"
"Trò gì?" Nhìn thấy Trình Yên như vậy, Đỗ Thừa liền biết Trình Yên đã muốn làm quyết định nào đó vì vậy trong lòng Đỗ Thừa có chút tò mò.
"Trò chơi duyên phận, em muốn nhìn một chút chúng ta có phải là có duyên phận thật hay không?"
Trình Yên cười thần bí, thấy Đỗ Thừa vẻ mặt khó hiểu, cô liền nói: "Đỗ Thừa, em không rõ hai người chúng ta có phải là thật có duyên hay không, cho nên em tính toán đem hết thảy đều đặt ở trên duyên phận, ngày mai em sẽ rời đi, em cho anh thời gian ba ngày, nếu anh có thể tìm đến em vậy thì nói lên hai người chúng ta chân chính có duyên, nếu trong vòng ba ngày anh tìm không thấy em, em liền rời đi nơi này, đi một nơi hai người chúng ta vĩnh viễn cũng sẽ không chạm mặt".
Đỗ Thừa thật không ngờ Trình Yên thế nhưng làm ra loại quyết định này, chính như lời Trình Yên, ở dưới loại tình huống này chỉ có chính thức có được duyên phận, hai người mới có thể gặp mặt, nếu không thế giới lớn như vậy thì đến địa phương nào mới có thể tìm được Trình Yên.
Hoặc là nói, đây là lựa chọn của Trình Yên.
Suy nghĩ hồi lâu, Đỗ Thừa không có đáp ứng xuống tới mà là hướng phía Trình Yên hỏi: "Nếu anh tìm được em, em sẽ như thế nào?"
"Nếu anh thực có thể tìm đến em, anh muốn em thế nào, em đều cũng đáp ứng anh" thanh âm Trình Yên nói chuyện càng nhỏ, nếu không phải Đỗ Thừa có được nhĩ lực kinh người chỉ sợ đều nghe không rõ cô đang nói gì.
Trên thực tế, Đỗ Thừa đoán cũng không sai, Trình Yên thật là làm ra lựa chọn, cô sẽ không nói cho Đỗ Thừa cô sẽ đi chỗ nào, đi làm cái gì, ở dưới loại tình huống này nếu hai người cũng có thể gặp lại, Trình Yên cũng chỉ hảo chịu phận bất hạnh hoặc là cô tự cấp mình 1 cái cớ để an ủi.
Chính là tỷ lệ kia rất nhỏ đến mức Trình Yên cũng không có bất kỳ tin tưởng, bất quá nếu không gặp mặt Trình Yên liền rời đi nơi này, rời đi nơi làm nàng thương tâm.
Trình Yên trả lời, Đỗ Thừa Đỗ Thừa thật ra sớm đoán được, chính là chính tai nghe được Đỗ Thừa nhưng vẫn là nhịn không được tràn ngập mơ màng, đây đối với Trình Yên mà nói là một loại lựa chọn, đối với hắn mà nói cũng là là một loại lựa chọn, cho nên Đỗ Thừa cũng không có nghĩ nhiều trực tiếp gật đầu nói: "Được, nếu chúng ta thực có duyên anh nhất định sẽ tìm được em".
Đỗ Thừa trả lời mười phần rõ ràng, Đỗ Thừa lại là có tin tưởng tuyệt đối có thể ở trong vòng ba ngày tìm được Trình Yên, có Hân Nhi thì đó cũng không phải là một chuyện không có khả năng, bất quá Đỗ Thừa cũng sẽ không nói ra bởi vì hắn cũng muốn xem xem, hắn cùng với Trình Yên có phải hau không thực hữu duyên, cho nên coi như muốn tìm, Đỗ Thừa cũng sẽ ở ngày thứ ba bắt đầu tìm.
"Ừm".
Trình Yên gật gật đầu, nhìn thấy Đỗ Thừa khuôn mặt tự tin, trong lòng cô hết sức cao hứng, coi như Đỗ Thừa không thể tìm được cô, cô cũng biết mình cả đời này cũng có thể nhớ kỹ nụ cười Đỗ Thừa vào giờ khắc này.
Cùng Trình Yên nói xong, Đỗ Thừa liền rời đi, hơn nữa trực tiếp về tới biệt thự số 15.
Chờ Đỗ Thừa về tới biệt thự đã là tiếp cận với rạng sáng, Đỗ Thừa đơn giản tắm rửa sau đó trực tiếp ngồi xuống trên giường để Hân Nhi kết nối inte.
Tuy rằng trong lòng có mười phần tin tưởng, nhưng là tin tưởng cũng cần xây dựng trên một cái cơ sở.
Cho nên chờ Hân Nhi kết nối inte, Đỗ Thừa liền trực tiếp bắt đầu tấn công hệ thống sân bay thành phố.
Đỗ Thừa trình độ máy vi tính đã nắm giữ rất cao, lấy Đỗ Thừa hiện tại kết hợp với công năng cường đại của Hân Nhi, Đỗ Thừa muốn tấn công bất kỳ hệ thống phòng ngự cũng thực dễ dàng, cho dù là hệ thống mạng quốc gia, Đỗ Thừa cũng có tin tưởng thành công chỉ trong một giờ.
Chẳng qua, hiện tại Đỗ Thừa không phải là tấn công cái gì quốc gia hệ thống mà là tấn công hệ thống của sân bay thành phố mà thôi.
Hai tay Đỗ Thừa như bay, nhanh chóng hoạt động trên bàn phím, tốc độ cực nhanh, cơ hồ có thể dùng líu lưỡi để hình dung.
Chính là không đến ba phút đồng hồ, Đỗ Thừa đã là tấn công thành công.
"Hân Nhi, mặt sau liền giao cho cô, cô giúp tôi lưu ý Trình Yên đã đi địa phương nào, ngồi phi cơ gì".
Hoàn thành xong Đỗ Thừa để cho Hân Nhi quyền điều khiển và trực tiếp nói với Hân Nhi.
Hân Nhi ngay tại màn hình nghe được Đỗ Thừa phân phó, cô mười phần rõ ràng đáp: "Yên tâm đi, Đỗ Thừa thân ái thân ái, Hân Nhi nhất định cam đoan sẽ không đem Trình Yên đại mỹ nữ mất dấu, nếu ngài nguyện ý Hân Nhi còn có thể tùy thời hướng tới ngài báo cáo lộ trình của Trình Yên đại mỹ nữ".
"Không cần, chờ tôi hỏi cô hãy nói".
Đỗ Thừa lắc lắc đầu, bất quá nghĩ nghĩ sau, Đỗ Thừa lại thấy có chút không ổn, dù sao thế này cũng chỉ có thể biết Trình Yên đi địa phương nào, nếu Trình Yên từ sân bay tiếp tục đi địa phương khác thì Hân Nhi chỉ sợ cũng không thể theo được, dù sao Hân Nhi cũng không cách nào chủ động tấn công hệ thống nào khác.
Cho nên nghĩ nghĩ chút, Đỗ Thừa lại bắt đầu đưa vào mệnh lệnh, bất quá lúc này đây Đỗ Thừa tấn công, cũng là hệ thống di động.
Chỉ cần tập trung tín hiệu Trình Yên di chuyển, có hai tầng chuẩn bị, Đỗ Thừa tin tưởng Hân Nhi hẳn là có thể mười phần thoải mái đem hành tung Trình Yên hoàn toàn theo dõi.
Chính là, có nhiều thứ cũng không phải chỉ có định lực liền có thể khống chế, dù sao cũng là con người, có chút tình huống cảm giác sẽ chủ đạo hết thảy.
Cho nên, Đỗ Thừa cũng không hối hận, ít nhất ở một khắc này Đỗ Thừa sẽ không có hối hận.
Huống chi giờ khắc này Đỗ Thừa đang thực hưởng thụ.
Cái lưỡi thơm tho của Trình Yên để Đỗ Thừa điên cuồng mà liếm láp giống như đó là thứ tốt đẹp nhất trong cuộc sống vậy.
Mà hai tay Đỗ Thừa chẳng biết lúc nào đã là dời khỏi phía sau lưng Trình Yên mà hướng về cặp mông tròn trịa, chỗ bàn tay xẹt qua phảng phất cảm giác được co dãn kinh người, cảm giác mềm mại này càng làm cho người khó khăn mà ly khai.
Toàn thân Trình Yên như bị điện giật, một tia khí lực cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán, cả người đã là mềm nhũn mà tựa hẳn vào trong lòng Đỗ Thừa.
Chính là, Đỗ Thừa chính là vừa mới bắt đầu mà thôi, một bên vuốt ve mông Trình Yên, tay còn lại đã hướng trước ngực Trình Yên mà sờ soạng.
Bàn tay chạm đến trước ngực Trình Yên, Đỗ Thừa dục hỏa liền mãnh liệt bạo thăng, bởi vì Đỗ Thừa phát hiện, bên trong Trình Yên không ngờ không có gì, chỉ cách có lớp áo ngủ mỏng tang, Đỗ Thừa có thể cảm giác được xúc cảm kinh người.
Bàn tay Đỗ Thừa không có bất kỳ dừng lại, trực tiếp theo vạt áo hướng phía trong áo ngủ Trình Yên đưa tới.
Bộ ngực bị Đỗ Thừa sờ NẮN, Trình Yên nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ mê người, bất quá nguyên bản Trình Yên hai mắt nhắm chặt bỗng mãnh liệt mở hai mắt ra, sau đó hai tay nhanh chóng hướng phía trước ngực Đỗ Thừa đẩy đi, trên mặt đẹp đã hoàn toàn đỏ rực, giống như tùy tiện sờ liền có thể nặn ra nước vậy.
Bộ ngực Trình Yên để Đỗ Thừa cảm giác vô cùng sảng khoái, chính là cảm nhận được Trình Yên phản kháng, Đỗ Thừa tuy rằng mười phần luyến tiếc nhưng vẫn dừng lại.
Cùng Đỗ Thừa dừng lại, Trình Yên vốn là cúi đầu rồi tựa như làm quyết định, không ngờ ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, anh có yêu em không?"
Nghe được Trình Yên nói như vậy, vốn muốn nói lại thôi, sau đó hắn trầm mặc.
Bởi vì Đỗ Thừa phát hiện, mình đối với Trình Yên không biết là cảm giác gì, yêu có lẽ sẽ có một ít nhưng tuyệt đối sẽ không nhiều, giữa hai người càng nhiều cảm giác duyên phận, còn chính xác cảm giác gì Đỗ Thừa căn bản là không thể nói rõ ràng, nếu như nói rõ ràng được thì cũng cũng không phải là cảm giác.
Mà đơn giản một câu như vậy cũng làm cho Đỗ Thừa dục hỏa nháy mắt biến mất bặt vô âm tín.
Nghĩ nghĩ sau, Đỗ Thừa liền hướng phía Trình Yên thiệt tình nói một câu: "Thực xin lỗi".
Đỗ Thừa trong lòng rõ ràng, Trình Yên vì sao phải đẩy hắn ra, mặc dù mình nếu tiếp tục có lẽ Trình Yên cũng sẽ không cự tuyệt nhưng là kết quả Đỗ Thừa đã có chút không dám tưởng tượng.
"Cái này không thể trách anh, thật ra cũng là em chủ động".
Nghe được Đỗ Thừa giải thích, Trình Yên biết Đỗ Thừa đã muốn rõ ràng rồi ý tứ cô, trong lòng không khỏi có chút ngọt ngào, bất quá dừng một chút Trình Yên lại hướng phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, chúng ta không phải rất có duyên sao?"
"Đúng".
Đối với cái này Đỗ Thừa vẫn là mười phần xác nhận, bởi vì từ lúc quan hệ hai người bắt đầu đã là do hai chữ duyên phận.
Trình Yên nhớ lại lúc mình và Đỗ Thừa gặp nhau lần đầu, trên mặt đẹp cũng nhiều vài phần ngọt ngào, nếu loại chuyện này không phải phát sinh ở trên người mình, cô chắc chắn sẽ không tin tưởng.
Trình Yên tựa như là làm cái quyết định nào đó, hai mắt nhìn Đỗ Thừa mà nói: "Đỗ Thừa, chúng ta chơi một trò chơi được không?"
"Trò gì?" Nhìn thấy Trình Yên như vậy, Đỗ Thừa liền biết Trình Yên đã muốn làm quyết định nào đó vì vậy trong lòng Đỗ Thừa có chút tò mò.
"Trò chơi duyên phận, em muốn nhìn một chút chúng ta có phải là có duyên phận thật hay không?"
Trình Yên cười thần bí, thấy Đỗ Thừa vẻ mặt khó hiểu, cô liền nói: "Đỗ Thừa, em không rõ hai người chúng ta có phải là thật có duyên hay không, cho nên em tính toán đem hết thảy đều đặt ở trên duyên phận, ngày mai em sẽ rời đi, em cho anh thời gian ba ngày, nếu anh có thể tìm đến em vậy thì nói lên hai người chúng ta chân chính có duyên, nếu trong vòng ba ngày anh tìm không thấy em, em liền rời đi nơi này, đi một nơi hai người chúng ta vĩnh viễn cũng sẽ không chạm mặt".
Đỗ Thừa thật không ngờ Trình Yên thế nhưng làm ra loại quyết định này, chính như lời Trình Yên, ở dưới loại tình huống này chỉ có chính thức có được duyên phận, hai người mới có thể gặp mặt, nếu không thế giới lớn như vậy thì đến địa phương nào mới có thể tìm được Trình Yên.
Hoặc là nói, đây là lựa chọn của Trình Yên.
Suy nghĩ hồi lâu, Đỗ Thừa không có đáp ứng xuống tới mà là hướng phía Trình Yên hỏi: "Nếu anh tìm được em, em sẽ như thế nào?"
"Nếu anh thực có thể tìm đến em, anh muốn em thế nào, em đều cũng đáp ứng anh" thanh âm Trình Yên nói chuyện càng nhỏ, nếu không phải Đỗ Thừa có được nhĩ lực kinh người chỉ sợ đều nghe không rõ cô đang nói gì.
Trên thực tế, Đỗ Thừa đoán cũng không sai, Trình Yên thật là làm ra lựa chọn, cô sẽ không nói cho Đỗ Thừa cô sẽ đi chỗ nào, đi làm cái gì, ở dưới loại tình huống này nếu hai người cũng có thể gặp lại, Trình Yên cũng chỉ hảo chịu phận bất hạnh hoặc là cô tự cấp mình 1 cái cớ để an ủi.
Chính là tỷ lệ kia rất nhỏ đến mức Trình Yên cũng không có bất kỳ tin tưởng, bất quá nếu không gặp mặt Trình Yên liền rời đi nơi này, rời đi nơi làm nàng thương tâm.
Trình Yên trả lời, Đỗ Thừa Đỗ Thừa thật ra sớm đoán được, chính là chính tai nghe được Đỗ Thừa nhưng vẫn là nhịn không được tràn ngập mơ màng, đây đối với Trình Yên mà nói là một loại lựa chọn, đối với hắn mà nói cũng là là một loại lựa chọn, cho nên Đỗ Thừa cũng không có nghĩ nhiều trực tiếp gật đầu nói: "Được, nếu chúng ta thực có duyên anh nhất định sẽ tìm được em".
Đỗ Thừa trả lời mười phần rõ ràng, Đỗ Thừa lại là có tin tưởng tuyệt đối có thể ở trong vòng ba ngày tìm được Trình Yên, có Hân Nhi thì đó cũng không phải là một chuyện không có khả năng, bất quá Đỗ Thừa cũng sẽ không nói ra bởi vì hắn cũng muốn xem xem, hắn cùng với Trình Yên có phải hau không thực hữu duyên, cho nên coi như muốn tìm, Đỗ Thừa cũng sẽ ở ngày thứ ba bắt đầu tìm.
"Ừm".
Trình Yên gật gật đầu, nhìn thấy Đỗ Thừa khuôn mặt tự tin, trong lòng cô hết sức cao hứng, coi như Đỗ Thừa không thể tìm được cô, cô cũng biết mình cả đời này cũng có thể nhớ kỹ nụ cười Đỗ Thừa vào giờ khắc này.
Cùng Trình Yên nói xong, Đỗ Thừa liền rời đi, hơn nữa trực tiếp về tới biệt thự số 15.
Chờ Đỗ Thừa về tới biệt thự đã là tiếp cận với rạng sáng, Đỗ Thừa đơn giản tắm rửa sau đó trực tiếp ngồi xuống trên giường để Hân Nhi kết nối inte.
Tuy rằng trong lòng có mười phần tin tưởng, nhưng là tin tưởng cũng cần xây dựng trên một cái cơ sở.
Cho nên chờ Hân Nhi kết nối inte, Đỗ Thừa liền trực tiếp bắt đầu tấn công hệ thống sân bay thành phố.
Đỗ Thừa trình độ máy vi tính đã nắm giữ rất cao, lấy Đỗ Thừa hiện tại kết hợp với công năng cường đại của Hân Nhi, Đỗ Thừa muốn tấn công bất kỳ hệ thống phòng ngự cũng thực dễ dàng, cho dù là hệ thống mạng quốc gia, Đỗ Thừa cũng có tin tưởng thành công chỉ trong một giờ.
Chẳng qua, hiện tại Đỗ Thừa không phải là tấn công cái gì quốc gia hệ thống mà là tấn công hệ thống của sân bay thành phố mà thôi.
Hai tay Đỗ Thừa như bay, nhanh chóng hoạt động trên bàn phím, tốc độ cực nhanh, cơ hồ có thể dùng líu lưỡi để hình dung.
Chính là không đến ba phút đồng hồ, Đỗ Thừa đã là tấn công thành công.
"Hân Nhi, mặt sau liền giao cho cô, cô giúp tôi lưu ý Trình Yên đã đi địa phương nào, ngồi phi cơ gì".
Hoàn thành xong Đỗ Thừa để cho Hân Nhi quyền điều khiển và trực tiếp nói với Hân Nhi.
Hân Nhi ngay tại màn hình nghe được Đỗ Thừa phân phó, cô mười phần rõ ràng đáp: "Yên tâm đi, Đỗ Thừa thân ái thân ái, Hân Nhi nhất định cam đoan sẽ không đem Trình Yên đại mỹ nữ mất dấu, nếu ngài nguyện ý Hân Nhi còn có thể tùy thời hướng tới ngài báo cáo lộ trình của Trình Yên đại mỹ nữ".
"Không cần, chờ tôi hỏi cô hãy nói".
Đỗ Thừa lắc lắc đầu, bất quá nghĩ nghĩ sau, Đỗ Thừa lại thấy có chút không ổn, dù sao thế này cũng chỉ có thể biết Trình Yên đi địa phương nào, nếu Trình Yên từ sân bay tiếp tục đi địa phương khác thì Hân Nhi chỉ sợ cũng không thể theo được, dù sao Hân Nhi cũng không cách nào chủ động tấn công hệ thống nào khác.
Cho nên nghĩ nghĩ chút, Đỗ Thừa lại bắt đầu đưa vào mệnh lệnh, bất quá lúc này đây Đỗ Thừa tấn công, cũng là hệ thống di động.
Chỉ cần tập trung tín hiệu Trình Yên di chuyển, có hai tầng chuẩn bị, Đỗ Thừa tin tưởng Hân Nhi hẳn là có thể mười phần thoải mái đem hành tung Trình Yên hoàn toàn theo dõi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.