Chương 142: Tương lai của Cố Tư Hân
Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
22/02/2013
Tiềng nhạc ôn hòa chậm rãi vang lên, một khúc tình vận, giống như ánh trăng hòa vào dòng nước trong vắt, một cảm giác tuyệt với, lập tức làm cho người ta chìm sâu trong đó.
Phảng phất tiếng nhạc thiên thai, cùng với mỗi một phím thăng trầm nhẹ nhàng đưa lên, giống như là lúc người yêu bày tỏ tình ý chân thành.
Mà Cố Tư Hân, cũng đã đem tình cảm sâu nặng của mình rót vào trong giai điệu động lòng người, trên mặt chút bất tri bất giác tạo nên một tia hạnh phúc vui vẻ, phảng phất tràn đầy sự yêu thương ngọt ngào, khiến cho bản nhạc cũng dần dần tràn đầy linh hồn, làm cho người ta nhịn không được sinh ra đồng tâm, cảm động không thôi.
Trong tiếng đàn vô cùng tuyệt diệu, tất cả mọi người say mê , mà ngay cả các vị giám khảo và các tuyển thủ cũng như thế, thậm chí người thường xuyên được nghe Cố Tư Hân khảy khúc “Thiên không chi luyến” là Cố Giai Nghi cũng như thế.
Người duy nhất không cảm động như vậy có lẽ cũng chỉ có Đỗ Thừa, chỉ có ánh mắt của Đỗ Thừa thanh tịnh, có điền trong ánh mắt Đỗ Thừa lại lóe lên tia tán thưởng nồng đậm.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Đỗ Thừa phát hiện, giờ phút này Cố Tư Hân đánh lên ca khúc “Thiên không chi luyến” vậy là đã đạt được đến cảnh giới ban đầu của Hân nhi, thậm chí còn cao hơn một chút.
Không sai, là cao hơn một chút.
Tuy Hân Nhi có thể mô phỏng cảm xúc khiến cho “Thiên không chi luyến” có linh hồn của riêng mình, nhưng mà dù sao Hân Nhi cũng chỉ là làm theo sự thông minh của mình, chia sẻ tâm hồn nhiều hơn những bản cũ, không giống Cố Tư Hân, một thiếu nữ tràn đầy hân hoan, trong ngọt ngào còn có vui sướng.
Tại thời khắc này, mà ngay cả Đỗ Thừa cũng biết, Cố Tư Hân đã lớn lên, rời xa Cố Giai Nghi, cô ấy đang lớn lên với một tốc độ thật nhanh.
Tình vận hạ xuống, trong đại đường rất lâu chưa có tiếng động nào, một mảnh tĩnh lặng. Hiển nhiên, tất cả mọi người đều trong tình trạng chưa phục hồi lại tinh thần, cũng không biết bao lâu sau, mới có người bắt đầu vỗ tay, dần dần, tiếng vỗ tay càng lúc càng lớn, càng ngày càng nổ vang.
Không chỉ như vậy, thậm chí dù Đỗ Thừa ngồi ở trong đại đường cũng có thể nghe được tiếng vỗ tay vang như sấm của mấy vạn người tụ tập bên ngoài, rất là kịch liệt, thậm chí còn có người cuồng hô không ngừng.
Mà trên võ đài Cố Tư Hân, tại thời khắc này cũng đã đứng lên, hơn nữa cũng được MC dẫn lên trước sân khấu, cũng chính là đúng trước mặt Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi
Tuy Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi đội mũ, nhưng mà ngay từ ánh mắt đầu tiên Cố Tư Hân đã nhận ra hai người đi ra, hoặc là nói, ngay lúc Cố Tư Hân lên sân khấu được một lúc, đã nhận ra hai người.
Để có thể dễ dàng nhìn thấy em mình, tại thời khắc này Cố Giai Nghi đã bỏ mũ xuống, hai mắt cũng đã ửng đỏ.
Nhìn bộ dạng kia của chị, mắt Cố Tư Hân cũng đã vài phần sương mù bao phủ.
Quán quân đã định, trong thời gian ngắn ngủi không đến một giờ diễn ra cuộc thi, số phiếu bầu cho Cố Tư Hân tổng cộng đạt được hơn ba trăm vạn phiếu, mà việc bình chọn càng thêm khoa trương, một bảng điểm bình thường là mười điểm, tại thời khác này, ban giám khảo đã cầm sẵn bảng cho điểm của mình, các vị giám khảo sẽ cúng lúc đưa ra số điểm của mình, người ta sẽ đem hai bảng điểm hợp lại, 100 diểm, còn lại bốn tuyển thủ, tuyển thủ hơn ba mươi tuổi giành được vị trí thứ hai, vị trí thứ ba là một cô gái chỉ có hai mươi tuổi gì đó, khí chất mười phần điềm tĩnh ưu nhã.
Kế tiếp đó là trao cúp và giấy chứng nhận, Cố Tư Hân là người cuối cùng được nhận
“Cố Tư Hân, chúc mừng cô đã trở thành quán quân “Cầm động tinh linh” của chúng ta ngày hôm này, xin hỏi cô có gì muốn nói với những những thính giả dưới sân khấu hoặc là những người đang xem TV, hoặc là người nhà của mình không…”
Sau khi trao huy chương quán quân và giấy chứng nhận được trao cho Cố Tư Hân, cô gái dẫn chương trình khí chất thanh lịch tao nhã hướng về phía Cố Tư Hân hỏi.
Cố Tư Hân gật nhẹ đầu, sau đó nhận mic trong tay MC, sau khi nhìn thoáng qua chỗ Cố Giai Nghi và Đỗ Thừa đang ngồi dưới sân khâu nói, “Những ngày này, cảm ơn mọi người luôn ủng hộ Tư Hân, là nhờ có sự ủng hộ của mọi người khiến cho Tư Hân có thể đi tới cuối cùng…” Những lời này hiển nhiên không phải chủ ý của Cố Tư Hân, lúc Cố Tư Hân đang nói những lời này ánh mắt đột nhiên đảo qua mặt Đỗ Thừa, Đỗ Thừa có thể bắt được một ít khắc nghịch ngợm trong ánh mắt của Cố Tư Hân
Hiển nhiên, đây là những lời mà bên tổ chức đã sớm an bài cho Cố Tư Hân .
Chỉ là, đến khi nói xong đoạn nói này, ngữ điệu của Cố Tư Hân lại biến đổi, sau đó tựa như có phần kích động nói, “Trong này, tôi còn muốn cảm ơn hai người quan tọng nhất trong đời tôi, người thứ nhất là chị gái tôi, chị là người thân nhất trong đời tôii, cảm ơn chị từ trước tới nay luôn quan tâm bảo vệ Tư Hân, và còn luôn bao dung Tư Hân, cảm ơn chị”.
Khi đang nói chuyện, ánh mắt Cố Tư Hân rất muốn chuyển hướng nhìn lên người Cố Giai Nghi, nhưng mà cuối cùng vẫn nhịn được, chỉ có điều hai tròng mắt cũng đã đỏ bừng.
Trông lúc đó, đôi mắt của Cố Giai Nghi cũng đã tràn ngập sương mờ, hai giọt óng ánh sáng long lanh không khống chế được mà rơi thẳng xuống.
“Tư Hân, vậy người thứ hai cô muốn cảm ơn là ai?” MC đợi đến khi Cố Tư Hân lấy lại tâm tình, lại hỏi tiếp.
“Người thứ hai tôi muốn cảm ơn, cũng một người đã dẫn dắt tôi đi về hướng sân khấu này, nếu như không có lời nói của anh, sẽ không có Cố Tư Hân ngày nay, cũng không có khúc “Thiên không chi luyến” như ngày hôm nay. Không có lời anh nói, có lẽ đến bây giờ tôi cũng chỉ là một nữ sinh bình thường, cái gì cũng đều không hiểu, quan trọng nhất là, không có lời anh nói, tôi căn bản là sẽ không vượt qua được đoạn thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời…”
Nói đến đây, Cố Tư Hân đã không chịu đựng nổi, nước mắt rơi thẳng dưới xuống.
Khóe mắt Đỗ Thừa cũng có một chút hồng, có điều trên miệng lại nổi lên một tia vui vẻ ấm áp, trong lòng cũng trừng ái.
MC kia cũng không biết người Cố Tư Hân nói là Đỗ Thừa, ngược lại cho rằng Cố Tư Hân nói hẳn là là nói về một giáo viên dạy dương cầm, lập tức, cô cũng không có suy nghĩ gì, mà lại lao thẳng đến Cố Tư Hân hỏi, “Tư Hân, vậy cô có thể tiết lộ thân phận của người đó không?”
Sau khi Cố Tư Hân hơi bình phục lại tâm tình, trên mặt lộ ra một nụ cười ngọt ngào yếu ớt, sau đó khẽ cười nói “Giữ bí mật, bởi vì anh ấy không cho tôi công khai”.
Nói xong, lúc này Cố Tư Hân mới đem ánh mắt nhẹ nhàng quét về phía Đỗ Thừa, cô thấy Đỗ Thừa dùng ánh mắt ôn nhu nhìn mình, nụ cười ngọt ngào trên mặt Cố Tư Hân càng đậm hơn, trong lòng cũng tràn đầy hạnh phúc.
Vào buổi tối, ban tổ chức đã tổ chức một buổi yến tiệc chúc mừng cho Cố Tư Hân, không thể nghi ngờ gì về việc Cố Tư Hân là đệ nhất diễn viên, và cũng là tiêu điểm nhất, chỉ là, tâm tư của Cố Tư Hân lại bay đến chỗ Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi, trong tay cô đang cầm đàm một ly nước trái cây, coi như là đến mời rượu, Cố Tư Hân cũng chỉ là dùng nước hoa quả để đáp lễ, điều này cô cũng đã nói trước với bên tổ chức, đến lúc tổ chức yến hội, cô sẽ không uống rượu. Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi đã về tới khách sạn, hai người không có dự định rời đi ngay, mà đợi ngày hôm sau cùng đi với Cố Tư Hân.
“Đỗ Thừa, có phải anh muốn bảo Tư Hân tiến vào làng giải trí không?”
Trên chiếc giường lớn của khách sạn, Cố Giai Nghi vừa tắm xong, nhẹ nhàng ngồi ở bên cạnh Đỗ Thừa, sau đó chăm chú nhìn về phía Đỗ Thừa hỏi.
“Không muốn”.
Đỗ Thừa nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó một tay ôm Cố Giai Nghi vào trong ngực, khiến cho Cố Giai Nghi vô cùng mỹ miều đến động lòng người ngồi trong lòng hắn, cảm thụ được sự thay đổi ở phía dưới Đỗ Thừa, khuôn mặt Cố Giai Nghi lập tức bay lên vài phần đỏ ửng, hơn nữa liếc nhìn Đỗ Thừa, thấy Đỗ Thừa mỉm cười, đành phải bất đắc dĩ nói, “Em cũng không muốn Tư Hân tiến vào làng giải trí, ở những nơi này long xà hỗn tạp, hơn nữa lại mười phần rối loạn, không tốt đối với Tư Hân”.
“Yên tâm đi, anh đã sớm giúp Tư Hân có dự định tốt rồi, hơn nữa Tư Hân nhất định cũng sẽ yêu mến” Đỗ Thừa mười phần khẳng định nói, lúc nói lời này, dĩ nhiên tay anh lặng lẽ vươn vào bên trong váy ngủ của Cố Giai Nghi, sau lần lên bộ ngực đẫy đà.
“Thật sao, nói cho em nghe xem” Ánh mắt Cố Giai Nghi sáng ngời, cũng bất chấp bỏ bàn tay đang làm chuyện xấu của Đỗ Thừa ra, vẻ mặt chờ mong hướng phía Đỗ Thừa hỏi.
Đỗ Thừa cũng không có do dự gì, nói thẳng, “Thật ra nói cho đúng hơn, anh cũng không định mở mối quan hệ với làng giải trí, có điều, anh định dùng danh nghĩa của em lập một công ty giải trí cho Tư Hân, có điều tính chất của công lại là cơ cấu từ thiện là chính, sau đó Tư Hân sẽ thiết lập một quỹ từ thiện, ngoại trừ những khoản tiền để duy trì hoạt động của công ty, còn lại toàn bộ lợi nhuận sẽ được lấy danh nghĩa của Tư Hân đến cống hiến cho những nơi nghèo khó, em xem thế nào?”
“Thật chứ?”
Cố Giai Nghi không ngờ rằng Đỗ Thừa thậm chí có cái này loại ý định, trên mặt lập tức tràn đầy kích động.
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu.
Để Cố Tư Hân bước trên con đường này, ngoại trừ Đỗ Thừa ở sau lưng, thật ra phần nhiều vẫn bởi vì Cố Tư Hân có hứng thú với mặt này.
Đỗ Thừa cũng không nghĩ dựa vào lúc Cố Tư Hân nổi danh rồi, mình mới giành lại đại lượng tài phú, tuy với thanh danh và độ nổi tiếng của Cố Tư Hân hiện nay mà nói, chuyện này hoàn toàn dễ dàng, nhưng mà, nếu quả thật làm như vậy , Đỗ Thừa cũng không thể nghi ngờ gì là có một chút biến chất.
Đó cũng không phải điều Đỗ Thừa muốn, Đỗ Thừa hiểu rõ, Cố Tư Hân cũng không muốn, như vậy sẽ chỉ làm Cố Tư Hân dần dần thấy chán ghét đàn dương cầm, cũng sẽ không nhiệt tình như bây giờ
Chỉ là, với danh tiếng của Cố Tư Hân hiện nay, nếu như không biết lợi dụng, thực sự quá đáng tiếc, cho nên, Đỗ Thừa từ đầu đã cổ động Cố Tư Hân đồng thời sớm đã sắp xếp xong xuôi đường ra cho Cố Tư Hân.
Đỗ Thừa hiểu rõ Cố Tư Hân là một cô giá có tâm hồn lương thiện, nếu như cô biết rõ cô có thể trợ giúp đến rất nhiều nghèo khó khăn, Cố Tư Hân tuyệt đối sẽ hết sức cao hứng hướng tới.
Hơn nữa quan trọng nhất là, những lời nói như vậy, có thể khiến cho Cố Tư Hân giữ gìn đối với nhu cầu nhân sinh, lại có thể làm cho cô vô cùng thuần khiết, như hình tượng thiên sứ càng thêm xâm nhập lòng người, tuyệt đối là một mũi tên trúng hai con nhạn.
Phảng phất tiếng nhạc thiên thai, cùng với mỗi một phím thăng trầm nhẹ nhàng đưa lên, giống như là lúc người yêu bày tỏ tình ý chân thành.
Mà Cố Tư Hân, cũng đã đem tình cảm sâu nặng của mình rót vào trong giai điệu động lòng người, trên mặt chút bất tri bất giác tạo nên một tia hạnh phúc vui vẻ, phảng phất tràn đầy sự yêu thương ngọt ngào, khiến cho bản nhạc cũng dần dần tràn đầy linh hồn, làm cho người ta nhịn không được sinh ra đồng tâm, cảm động không thôi.
Trong tiếng đàn vô cùng tuyệt diệu, tất cả mọi người say mê , mà ngay cả các vị giám khảo và các tuyển thủ cũng như thế, thậm chí người thường xuyên được nghe Cố Tư Hân khảy khúc “Thiên không chi luyến” là Cố Giai Nghi cũng như thế.
Người duy nhất không cảm động như vậy có lẽ cũng chỉ có Đỗ Thừa, chỉ có ánh mắt của Đỗ Thừa thanh tịnh, có điền trong ánh mắt Đỗ Thừa lại lóe lên tia tán thưởng nồng đậm.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Đỗ Thừa phát hiện, giờ phút này Cố Tư Hân đánh lên ca khúc “Thiên không chi luyến” vậy là đã đạt được đến cảnh giới ban đầu của Hân nhi, thậm chí còn cao hơn một chút.
Không sai, là cao hơn một chút.
Tuy Hân Nhi có thể mô phỏng cảm xúc khiến cho “Thiên không chi luyến” có linh hồn của riêng mình, nhưng mà dù sao Hân Nhi cũng chỉ là làm theo sự thông minh của mình, chia sẻ tâm hồn nhiều hơn những bản cũ, không giống Cố Tư Hân, một thiếu nữ tràn đầy hân hoan, trong ngọt ngào còn có vui sướng.
Tại thời khắc này, mà ngay cả Đỗ Thừa cũng biết, Cố Tư Hân đã lớn lên, rời xa Cố Giai Nghi, cô ấy đang lớn lên với một tốc độ thật nhanh.
Tình vận hạ xuống, trong đại đường rất lâu chưa có tiếng động nào, một mảnh tĩnh lặng. Hiển nhiên, tất cả mọi người đều trong tình trạng chưa phục hồi lại tinh thần, cũng không biết bao lâu sau, mới có người bắt đầu vỗ tay, dần dần, tiếng vỗ tay càng lúc càng lớn, càng ngày càng nổ vang.
Không chỉ như vậy, thậm chí dù Đỗ Thừa ngồi ở trong đại đường cũng có thể nghe được tiếng vỗ tay vang như sấm của mấy vạn người tụ tập bên ngoài, rất là kịch liệt, thậm chí còn có người cuồng hô không ngừng.
Mà trên võ đài Cố Tư Hân, tại thời khắc này cũng đã đứng lên, hơn nữa cũng được MC dẫn lên trước sân khấu, cũng chính là đúng trước mặt Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi
Tuy Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi đội mũ, nhưng mà ngay từ ánh mắt đầu tiên Cố Tư Hân đã nhận ra hai người đi ra, hoặc là nói, ngay lúc Cố Tư Hân lên sân khấu được một lúc, đã nhận ra hai người.
Để có thể dễ dàng nhìn thấy em mình, tại thời khắc này Cố Giai Nghi đã bỏ mũ xuống, hai mắt cũng đã ửng đỏ.
Nhìn bộ dạng kia của chị, mắt Cố Tư Hân cũng đã vài phần sương mù bao phủ.
Quán quân đã định, trong thời gian ngắn ngủi không đến một giờ diễn ra cuộc thi, số phiếu bầu cho Cố Tư Hân tổng cộng đạt được hơn ba trăm vạn phiếu, mà việc bình chọn càng thêm khoa trương, một bảng điểm bình thường là mười điểm, tại thời khác này, ban giám khảo đã cầm sẵn bảng cho điểm của mình, các vị giám khảo sẽ cúng lúc đưa ra số điểm của mình, người ta sẽ đem hai bảng điểm hợp lại, 100 diểm, còn lại bốn tuyển thủ, tuyển thủ hơn ba mươi tuổi giành được vị trí thứ hai, vị trí thứ ba là một cô gái chỉ có hai mươi tuổi gì đó, khí chất mười phần điềm tĩnh ưu nhã.
Kế tiếp đó là trao cúp và giấy chứng nhận, Cố Tư Hân là người cuối cùng được nhận
“Cố Tư Hân, chúc mừng cô đã trở thành quán quân “Cầm động tinh linh” của chúng ta ngày hôm này, xin hỏi cô có gì muốn nói với những những thính giả dưới sân khấu hoặc là những người đang xem TV, hoặc là người nhà của mình không…”
Sau khi trao huy chương quán quân và giấy chứng nhận được trao cho Cố Tư Hân, cô gái dẫn chương trình khí chất thanh lịch tao nhã hướng về phía Cố Tư Hân hỏi.
Cố Tư Hân gật nhẹ đầu, sau đó nhận mic trong tay MC, sau khi nhìn thoáng qua chỗ Cố Giai Nghi và Đỗ Thừa đang ngồi dưới sân khâu nói, “Những ngày này, cảm ơn mọi người luôn ủng hộ Tư Hân, là nhờ có sự ủng hộ của mọi người khiến cho Tư Hân có thể đi tới cuối cùng…” Những lời này hiển nhiên không phải chủ ý của Cố Tư Hân, lúc Cố Tư Hân đang nói những lời này ánh mắt đột nhiên đảo qua mặt Đỗ Thừa, Đỗ Thừa có thể bắt được một ít khắc nghịch ngợm trong ánh mắt của Cố Tư Hân
Hiển nhiên, đây là những lời mà bên tổ chức đã sớm an bài cho Cố Tư Hân .
Chỉ là, đến khi nói xong đoạn nói này, ngữ điệu của Cố Tư Hân lại biến đổi, sau đó tựa như có phần kích động nói, “Trong này, tôi còn muốn cảm ơn hai người quan tọng nhất trong đời tôi, người thứ nhất là chị gái tôi, chị là người thân nhất trong đời tôii, cảm ơn chị từ trước tới nay luôn quan tâm bảo vệ Tư Hân, và còn luôn bao dung Tư Hân, cảm ơn chị”.
Khi đang nói chuyện, ánh mắt Cố Tư Hân rất muốn chuyển hướng nhìn lên người Cố Giai Nghi, nhưng mà cuối cùng vẫn nhịn được, chỉ có điều hai tròng mắt cũng đã đỏ bừng.
Trông lúc đó, đôi mắt của Cố Giai Nghi cũng đã tràn ngập sương mờ, hai giọt óng ánh sáng long lanh không khống chế được mà rơi thẳng xuống.
“Tư Hân, vậy người thứ hai cô muốn cảm ơn là ai?” MC đợi đến khi Cố Tư Hân lấy lại tâm tình, lại hỏi tiếp.
“Người thứ hai tôi muốn cảm ơn, cũng một người đã dẫn dắt tôi đi về hướng sân khấu này, nếu như không có lời nói của anh, sẽ không có Cố Tư Hân ngày nay, cũng không có khúc “Thiên không chi luyến” như ngày hôm nay. Không có lời anh nói, có lẽ đến bây giờ tôi cũng chỉ là một nữ sinh bình thường, cái gì cũng đều không hiểu, quan trọng nhất là, không có lời anh nói, tôi căn bản là sẽ không vượt qua được đoạn thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời…”
Nói đến đây, Cố Tư Hân đã không chịu đựng nổi, nước mắt rơi thẳng dưới xuống.
Khóe mắt Đỗ Thừa cũng có một chút hồng, có điều trên miệng lại nổi lên một tia vui vẻ ấm áp, trong lòng cũng trừng ái.
MC kia cũng không biết người Cố Tư Hân nói là Đỗ Thừa, ngược lại cho rằng Cố Tư Hân nói hẳn là là nói về một giáo viên dạy dương cầm, lập tức, cô cũng không có suy nghĩ gì, mà lại lao thẳng đến Cố Tư Hân hỏi, “Tư Hân, vậy cô có thể tiết lộ thân phận của người đó không?”
Sau khi Cố Tư Hân hơi bình phục lại tâm tình, trên mặt lộ ra một nụ cười ngọt ngào yếu ớt, sau đó khẽ cười nói “Giữ bí mật, bởi vì anh ấy không cho tôi công khai”.
Nói xong, lúc này Cố Tư Hân mới đem ánh mắt nhẹ nhàng quét về phía Đỗ Thừa, cô thấy Đỗ Thừa dùng ánh mắt ôn nhu nhìn mình, nụ cười ngọt ngào trên mặt Cố Tư Hân càng đậm hơn, trong lòng cũng tràn đầy hạnh phúc.
Vào buổi tối, ban tổ chức đã tổ chức một buổi yến tiệc chúc mừng cho Cố Tư Hân, không thể nghi ngờ gì về việc Cố Tư Hân là đệ nhất diễn viên, và cũng là tiêu điểm nhất, chỉ là, tâm tư của Cố Tư Hân lại bay đến chỗ Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi, trong tay cô đang cầm đàm một ly nước trái cây, coi như là đến mời rượu, Cố Tư Hân cũng chỉ là dùng nước hoa quả để đáp lễ, điều này cô cũng đã nói trước với bên tổ chức, đến lúc tổ chức yến hội, cô sẽ không uống rượu. Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi đã về tới khách sạn, hai người không có dự định rời đi ngay, mà đợi ngày hôm sau cùng đi với Cố Tư Hân.
“Đỗ Thừa, có phải anh muốn bảo Tư Hân tiến vào làng giải trí không?”
Trên chiếc giường lớn của khách sạn, Cố Giai Nghi vừa tắm xong, nhẹ nhàng ngồi ở bên cạnh Đỗ Thừa, sau đó chăm chú nhìn về phía Đỗ Thừa hỏi.
“Không muốn”.
Đỗ Thừa nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó một tay ôm Cố Giai Nghi vào trong ngực, khiến cho Cố Giai Nghi vô cùng mỹ miều đến động lòng người ngồi trong lòng hắn, cảm thụ được sự thay đổi ở phía dưới Đỗ Thừa, khuôn mặt Cố Giai Nghi lập tức bay lên vài phần đỏ ửng, hơn nữa liếc nhìn Đỗ Thừa, thấy Đỗ Thừa mỉm cười, đành phải bất đắc dĩ nói, “Em cũng không muốn Tư Hân tiến vào làng giải trí, ở những nơi này long xà hỗn tạp, hơn nữa lại mười phần rối loạn, không tốt đối với Tư Hân”.
“Yên tâm đi, anh đã sớm giúp Tư Hân có dự định tốt rồi, hơn nữa Tư Hân nhất định cũng sẽ yêu mến” Đỗ Thừa mười phần khẳng định nói, lúc nói lời này, dĩ nhiên tay anh lặng lẽ vươn vào bên trong váy ngủ của Cố Giai Nghi, sau lần lên bộ ngực đẫy đà.
“Thật sao, nói cho em nghe xem” Ánh mắt Cố Giai Nghi sáng ngời, cũng bất chấp bỏ bàn tay đang làm chuyện xấu của Đỗ Thừa ra, vẻ mặt chờ mong hướng phía Đỗ Thừa hỏi.
Đỗ Thừa cũng không có do dự gì, nói thẳng, “Thật ra nói cho đúng hơn, anh cũng không định mở mối quan hệ với làng giải trí, có điều, anh định dùng danh nghĩa của em lập một công ty giải trí cho Tư Hân, có điều tính chất của công lại là cơ cấu từ thiện là chính, sau đó Tư Hân sẽ thiết lập một quỹ từ thiện, ngoại trừ những khoản tiền để duy trì hoạt động của công ty, còn lại toàn bộ lợi nhuận sẽ được lấy danh nghĩa của Tư Hân đến cống hiến cho những nơi nghèo khó, em xem thế nào?”
“Thật chứ?”
Cố Giai Nghi không ngờ rằng Đỗ Thừa thậm chí có cái này loại ý định, trên mặt lập tức tràn đầy kích động.
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu.
Để Cố Tư Hân bước trên con đường này, ngoại trừ Đỗ Thừa ở sau lưng, thật ra phần nhiều vẫn bởi vì Cố Tư Hân có hứng thú với mặt này.
Đỗ Thừa cũng không nghĩ dựa vào lúc Cố Tư Hân nổi danh rồi, mình mới giành lại đại lượng tài phú, tuy với thanh danh và độ nổi tiếng của Cố Tư Hân hiện nay mà nói, chuyện này hoàn toàn dễ dàng, nhưng mà, nếu quả thật làm như vậy , Đỗ Thừa cũng không thể nghi ngờ gì là có một chút biến chất.
Đó cũng không phải điều Đỗ Thừa muốn, Đỗ Thừa hiểu rõ, Cố Tư Hân cũng không muốn, như vậy sẽ chỉ làm Cố Tư Hân dần dần thấy chán ghét đàn dương cầm, cũng sẽ không nhiệt tình như bây giờ
Chỉ là, với danh tiếng của Cố Tư Hân hiện nay, nếu như không biết lợi dụng, thực sự quá đáng tiếc, cho nên, Đỗ Thừa từ đầu đã cổ động Cố Tư Hân đồng thời sớm đã sắp xếp xong xuôi đường ra cho Cố Tư Hân.
Đỗ Thừa hiểu rõ Cố Tư Hân là một cô giá có tâm hồn lương thiện, nếu như cô biết rõ cô có thể trợ giúp đến rất nhiều nghèo khó khăn, Cố Tư Hân tuyệt đối sẽ hết sức cao hứng hướng tới.
Hơn nữa quan trọng nhất là, những lời nói như vậy, có thể khiến cho Cố Tư Hân giữ gìn đối với nhu cầu nhân sinh, lại có thể làm cho cô vô cùng thuần khiết, như hình tượng thiên sứ càng thêm xâm nhập lòng người, tuyệt đối là một mũi tên trúng hai con nhạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.