Chương 27
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
12/08/2019
Quay xong phim “Thế Tử”, Diệp Tuệ vì gần đây vừa bị dư luận đen lại vừa được tẩy trắng, lặp đi lặp lại không ngừng, ngược lại khiến cho tiếng tăm
của cô càng vang xa hơn, nhận được không ít lời mời đóng phim.
Người đại diện vẫn chưa nhận cho Diệp Tuệ phim nào cả, vì nhìn tới nhìn lui cũng thấy không bằng cái phim “Giải cứu mặt trăng” của bên Hoa Thụy, tiếc là Diệp Tuệ lại từ chối không đóng, cuối cùng vai diễn đã rơi vào tay Bùi Ninh.
Diệp Tuệ đúng là không có lòng cầu tiến gì cả, chị Nhâm cực kỳ đau đớn, nhận được một dự án lớn, dù có bị đen đến thảm thì cũng phải làm chứ, chẳng lẽ cứ cam chịu nhường lại cho người khác sao?
Chị Nhâm không nhận cho Diệp Tuệ mấy bộ phim nhỏ, vì cô ấy cảm thấy rằng về sau sẽ còn những dự án lớn hơn đang chờ. Sự thật đã chứng minh là trực giác của cô ấy rất nhạy cảm, chỉ mấy ngày sau đã có tin vui rồi.
Một công ty giải trí trực thuộc tập đoàn Vi thị đang chuẩn bị cho một dự án phim về đề tài cảnh sát có tên là “Giải thoát”, vẫn chưa chọn được nữ chính, bộ phim này tuy vốn đầu tư không lớn, nhưng đội ngũ ekip thì rất chất lượng.
Âm hồn bất tán Bùi Ninh lại xuất hiện, thật trùng hợp, cô ta cũng rất xem trọng dự án này.
Mặc dù cô ta đã nhận phim mới, nhưng dẫu sao cô ta cũng là nghệ sỹ tuyến 1, còn là gà cưng của Hoa Thụy, mà gần đây việc hợp tác làm ăn giữa Vi thị và Hoa Thụy rất tốt, thế nào cũng phải giành được một vị trí trong phim này mới được.
Dựa vào địa vị của Bùi Ninh trong làng giải trí, chỉ cần bảo người đại diện gửi một tin nhắn, nói là cô ta muốn đóng phim này là đủ. Cô ta có cảm giác bên đó người ta sẽ đồng ý ngay mà không cần cô ta phải đến buổi casting.
Chị Nhâm cảm thấy rất đau đầu khi đang muốn giành về cho Diệp Tuệ cơ hội này, cô thầm nghĩ Bùi Ninh kia đúng là ăn tham thật, làm nữ chính cho một siêu phẩm hợp tác giữa Hoa Thụy và Hollywood rồi mà vẫn chưa thấy đủ hay sao!
Chị Nhâm thật sự muốn hỏi cô ta một câu, rằng cô cảm thấy mình có đảm đương nổi không? Ỷ vào việc mình nổi tiếng mà quay một lúc hai phim, không sợ làm ảnh hưởng đến chất lượng rồi bị khán giả chê sao?
Tuy nhiên điều mà chị Nhâm không ngờ tới chính là, bên Vi thị thế mà lại gửi thư tới, nói là muốn mời Diệp Tuệ đến tham gia buổi casting cho bộ phim “Giải thoát”.
Đầu tiên là Hoa Thụy, giờ lại tới tập đoàn Vi thị, gần đây vận may của Diệp Tuệ tốt đến mức khó tin, chị Nhâm cảm thấy nhất định là mảng marketing đã có hiệu quả, khiến cho mọi người phải chú ý tới một diễn viên rất có thực lực như Diệp Tuệ.
Người ta không biết rằng, việc này là do phó tổng của Vi thị là Tần Hân đề xuất, vì Diệp Tuệ lần trước đã dẫn Vi Huyên tới gặp bà, hóa giải những tiếc nuối trong lòng hai mẹ con bà bấy lâu nay.
Tần Hân vẫn luôn ghi nhớ điều này, vì muốn cảm ơn Diệp Tuệ nên bà đã mời cô tới casting cho phim.
Ai cũng nói là Diệp Tuệ chắc chắn không diễn được, vì danh tiếng của cô không được tốt, nhưng trái lại Tần Hân cảm thấy mình nên cho Diệp Tuệ một cơ hội, mà biểu hiện của cô cũng thật sự ngoài mong đợi của bà, sau mấy vòng tuyển chọn, đạo diễn đã thay đổi suy nghĩ, thấy Diệp Tuệ hợp với nhân vật này hơn Bùi Ninh.
Bùi Ninh thì mắc bệnh ngôi sao, ngay đến buổi casting cũng không có mặt, Diệp Tuệ thì rất có trách nhiệm với công việc, kỹ năng diễn xuất lại không hề kém như truyền thông nói, cát xê phải trả cho cô cũng ít hơn vì là nghệ sỹ chưa có tên tuổi, quả thực là rất khó có được người thứ hai.
Trên trang cá nhân chính thức của bộ phim “Giải thoát” công bố diễn viên sẽ vào vai nữ chính, xin chào Diệp Tuệ, kèm theo đó là một hình ảnh rất xinh đẹp của cô.
Diệp Tuệ đang ở nhà dưỡng bệnh cũng chia sẻ bài đăng đó cùng với một icon mỉm cười, sau đó vội vàng đăng xuất tài khoản luôn, cô đã lường trước được là lát nữa dân mạng sẽ chửi mình như thế nào rồi đó.
“Tôi không nhìn nhầm đấy chứ, Diệp Tuệ lại có thể nhận được vai này sao? Thoáng cái đã từ nữ phụ ba trong phim chuyển thể nhạy vọt lên làm nữ chính cho một dự án lớn rồi, tốc độ này cũng quá nhanh đi.”
“Ban đầu thì nói là Bùi Ninh, giờ lại thành Diệp Tuệ, hai người tiếng tăm chênh lệch quá lớn, mấy người trêu tôi đấy à!”
“Đạo diễn cũng liều thật, phim quan trọng như thế mà dám để Diệp Tuệ làm nữ chính, cô ta có gánh nổi doanh thu phòng vé không? Lúc chiếu mà không ai đi xem là mệt lắm đấy.”
“…”
Người đang tức giận hơn cả cư dân mạng lúc này, không ai khác chính là Bùi Ninh đang ở nhà đợi đến ngày quay phim “Giải cứu mặt trăng”.
Ban đầu khi biết tin vai chính trong phim “Giải cứu mặt trăng” của cô ta là nhặt lại của Diệp Tuệ, cô ta cũng đã đủ điên tiết lên rồi, thế mà bây giờ Diệp Tuệ còn nhận được một vai mà cô ta đang muốn diễn nữa chứ.
Động tác của cô ta rất nhanh, lập tức đi tìm ekip của mình để bảo họ đăng mấy tin tức lên mạng, so sánh giữa cô ta với Diệp Tuệ. Mặc dù cô ta đang nghi là Diệp Tuệ có quan hệ với lãnh đạo của Hoa Thụy, nhưng cô ta không sợ.
[Diệp Tuệ đóng nữ chính cho phim “Giải thoát”, nghi ngờ chiếm vai của Bùi Ninh.]
[Diệp Tuệ cướp mất vai diễn trong phim mới của Bùi Ninh, nữ chính trong phim “Giải thoát” ban đầu vốn thuộc về Bùi Ninh.]
Mấy tin tức hầu như đều có nội dung na ná nhau, liên quan đến việc Diệp Tuệ cướp mất vai diễn của Bùi Ninh, trong đó còn phân tích về thực lực và địa vị của hai cô gái này, nghe rất có sức thuyết phục, còn nói rằng Diệp Tuệ có người chống lưng phía sau.
Đám thủy quân* cao cấp của Bùi Ninh nhanh chóng tham gia vào, bình luận sôi nổi trên các diễn đàn, đưa các tin tức đó lên hot search.
*Thủy quân: Một nhóm người được trả tiền để định hướng truyền thông theo ý muốn, dùng các tài khoản ảo để bình luận và chia sẻ tin tức trên mạng.
“Chả trách mà tôi cứ thấy là lạ, Diệp Tuệ thế mà lại được đóng vai chính, cái loại không có tên tuổi như cô ta từ khi nào đã cùng chung chiến tuyến với Vi thị thế?”
“Người ta có người chống lưng mà, ngôi sao quốc tế như Bùi Ninh còn chẳng đấu lại được, nói thêm nữa tôi sợ sẽ bị đánh cho thành thủy quân mất, chạy đây.”
“Lần này Diệp Tuệ thật quá đáng, dám cướp cả phim của nữ thần nhà tôi, phải chửi!”
Chuyện Bùi Ninh mua thủy quân bôi đen Diệp Tuệ trên mạng đã truyền đến bộ phận PR của Hoa Thụy, Trình Thắng vừa lên mạng đã trông thấy bà chủ tương lai bị chửi thê thảm, thế này sếp mà biết thì sẽ đau lòng chết mất thôi.
Hoa Thụy nhanh chóng thu hồi hết các tin trên hot search, sau đó đăng bài viết làm sáng tỏ, bình luận trên các trang để tẩy trắng cho Diệp Tuệ.
Danh tiếng của Diệp Tuệ vốn không được tốt cho lắm, tẩy trắng quá mức sẽ càng bị ghét thêm, cho nên nhóm thủy quân nói giúp cho cô không được tỏ thái độ quá lộ liễu, phải thật nhẹ nhàng và ý tứ.
“Ơ, Bùi Ninh chẳng phải đã nhận vai chính cho phim “Giải cứu mặt trăng” rồi à? Nếu nhận thêm phim này thì không phải là đóng cùng lúc hai phim hay sao? Không sợ bị công ty xử lý à?”
“Nếu Diệp Tuệ có chống lưng thật thì có cần thiết phải dựa hơi Thường Huỳnh như hồi trước không? Kỹ năng diễn xuất của Diệp Tuệ chúng ta đều đã nhìn thấy được, cô ấy dựa vào thực lực của bản thân để nhận được vai diễn thì có gì sai mà để bị chửi chứ?”
“…”
Bình luận dưới bài tin tức bỗng trở thành chiến trường ngập mùi khói súng, nửa ngày trời là cuộc chiến giữa đội thủy quân của Bùi Ninh và đội thủy quân của phòng quan hệ xã hội Hoa Thụy.
Cuối cùng Trình Thắng tìm được Bùi Ninh, bảo cô ta không được gây rối trên mạng nữa, đội thủy quân lúc đó mới ngừng hoạt động.
Trình Thắng còn cảnh cáo cô ta, đã ở Hoa Thụy rồi thì ít gây chuyện đi để giữ vững danh tiếng, những tin tức không tốt trước kia về cô ta cũng đều do bộ phận PR của anh ta ra tay áp chế. Lần này bọn họ còn suy nghĩ cho cô ta rồi, lần sau nếu còn xảy ra chuyện như vậy nữa thì sẽ không chỉ đơn giản là cảnh cáo thôi đâu.
Bùi Ninh bấy giờ mới biết, những bình luận phản bác lại đội ngũ của cô ta lại chính là thủy quân do Hoa Thụy bỏ tiền mua.
Phòng PR của Hoa Thụy có phải hơi liều rồi không? Vì Diệp Tuệ mà bôi đen cả nghệ sỹ nổi nhất của công ty mình?
Nếu bây giờ nói Diệp Tuệ không có quan hệ gì với lãnh đạo cấp cao của Hoa Thụy thì cô ta nhất định không tin đâu, rốt cuộc người đó là ai? Trong đầu cô ta tự động nghĩ đến Thẩm tổng, ông chủ của mình.
Người đàn ông này đến cô ta còn không gặp nổi, sao Diệp Tuệ có thể quen biết anh được?
Cô ta không dám nói gì nữa, dẫu sao cô ta cũng chỉ là một nghệ sỹ thôi, tuy có chút địa vị trong làng giải trí, nhưng lại chẳng là gì trước những người có quyền thế và tiền bạc.
Bùi Ninh hiểu rất rõ, nếu muốn lời nói của mình trở nên có trọng lượng thì phải tìm được một người có thế lực làm chỗ dựa cho mình, như thế mới có thể đứng vững về lâu về dài trong cái giới này được.
Nghĩ tới nghĩ lui, trong giới giải trí này ai có khả năng chỉ cần một câu nói là có thể bảo vệ được người mình muốn bảo vệ cơ chứ.
Cô ta chỉ nghĩ tới một người, Thẩm tổng.
Thẩm Thuật ở nhà liếc nhìn di động, thờ ơ mở tin nhắn của Trình Thắng mới được gửi đến ra.
Trình Thắng: “Thưa sếp, mọi chuyện đã được giải quyết xong, em mà đã làm việc thì sếp cứ yên tâm.”
Dư luận đã hoàn toàn được kiểm soát, những bình luận khen ngợi trên trang cá nhân của Diệp Tuệ đều được đẩy lên top, bảo đảm đến lúc cô mở blog ra xem sẽ cảm thấy vui vẻ hạnh phúc như được tắm gió xuân.
Có người mua thủy quân chửi cô, chiến nhau tơi bời trên mạng suốt một ngày, nhưng Diệp Tuệ lại không hề hay biết.
Cô chỉ biết một chuyện là, hôm nay Thẩm Thuật phải đi công tác rồi.
Nghĩa là tối nay cô phải một mình đối diện với màn đêm dài đằng đẵng, à không, là đối diện với đám ma quỷ đi lại trong nhà mới đúng.
Diệp Tuệ, người đang thất nghiệp ở nhà ngủ dưỡng nhan, hôm nay lần đầu tiên dậy từ rất sớm, nấu một nồi cháo làm bữa sáng cho Thẩm Thuật.
Thẩm Thuật đón nhận tấm lòng của Diệp Tuệ một cách rất tự nhiên, trong ánh nắng của buổi sáng, bát cháo bốc hơi nghi ngút, mùi thơm xông thẳng vào mũi.
Nhìn thế nào cũng thấy như cô đang hối lộ vậy.
Diệp Tuệ cứ nhìn Thẩm Thuật chăm chú, không buồn chớp mắt luôn, cô ôm má ngồi trước bàn ăn, không có tâm trạng động vào bát cháo của mình, biểu cảm rất phức tạp.
Thẩm Thuật dừng động tác, trên mặt viết mấy chữ “Làm sao vậy?”.
Anh nghiêm túc hỏi cô: “Mắt của em…Vẫn ổn chứ?”
Diệp Tuệ: “…”
Mắt cô rất tốt, tốt đến không thể tốt hơn được nữa! Chỉ là việc không thể nhìn thấy Thẩm Thuật trong 24 giờ khiến cho cô rất rất buồn thôi.
Thẩm Thuật không nhận được câu trả lời của Diệp Tuệ, nhưng anh cũng không có động tác gì khác, chỉ ngồi nhìn cô, nhìn chằm chằm một lúc lâu, cố gắng tìm được đáp án trong đôi mắt tuyệt đẹp của cô.
Cuối cùng Diệp Tuệ cũng mở miệng, thiên ngôn vạn ngữ trong lòng hóa thành một câu nói: “Anh nhớ phải về nhà sớm nha.”
Nhìn dáng vẻ kiên cường của cô, Thẩm Thuật rũ mắt xuống, không một chút do dự mà đồng ý luôn: “Ừ.”
Diệp Tuệ tiễn anh xuống nhà, không quên nhắc lại câu nói ban nãy của mình một lần nữa, sau đó trơ mắt nhìn xe anh rời đi, cuối cùng mới bằng lòng đón nhận hiện thực này.
Quay trở về nhà, Diệp Tuệ không có việc gì làm, nằm trên giường xem điện thoại, xem một lúc rồi lại ngủ mất. Cô mơ một giấc mơ rất dài, trong mơ cô đã trải qua một buổi tối bình yên, sau đó thấy Thẩm Thuật đi công tác về.
Ngủ một giấc đã đời, lúc cô mở mắt ra thì đã là hoàng hôn.
Nhìn căn phòng sáng mờ, đầu óc cô vẫn chưa tỉnh táo hẳn, dường như vẫn còn đang đắm chìm trong hình ảnh Thẩm Thuật về nhà trong mơ.
Điện thoại không có tin nhắn nào chưa đọc, Thẩm Thuật không liên lạc gì với cô cả.
Đợi chút? Thẩm Thuật đã đi công tác rồi mà nhỉ?
Suy nghĩ ấy như một chậu nước lạnh đổ xuống đầu cô, bây giờ cô mới tỉnh táo lại, Thẩm Thuật đã đi thật rồi, đêm nay trong nhà chỉ có mình cô thôi.
Diệp Tuệ hết hẳn cơn buồn ngủ, vội vàng đứng dậy thu xếp mọi thứ, lá bùa mới xin ở miếu mấy hôm trước đã đến lúc phát huy tác dụng rồi.
Thực ra hiệu quả thực tế của nó thì chưa biết thế nào, cô chỉ nhớ là đạo sĩ đã thề son sắt là có mấy cái bùa trừ tà này trong nhà thì không phải sợ yêu ma quỷ quái gì hết cả.
Một ngày không có Thẩm Thuật, Diệp Tuệ ở nhà một mình, run sợ chào đón màn đêm đang kéo đến.
Người đại diện vẫn chưa nhận cho Diệp Tuệ phim nào cả, vì nhìn tới nhìn lui cũng thấy không bằng cái phim “Giải cứu mặt trăng” của bên Hoa Thụy, tiếc là Diệp Tuệ lại từ chối không đóng, cuối cùng vai diễn đã rơi vào tay Bùi Ninh.
Diệp Tuệ đúng là không có lòng cầu tiến gì cả, chị Nhâm cực kỳ đau đớn, nhận được một dự án lớn, dù có bị đen đến thảm thì cũng phải làm chứ, chẳng lẽ cứ cam chịu nhường lại cho người khác sao?
Chị Nhâm không nhận cho Diệp Tuệ mấy bộ phim nhỏ, vì cô ấy cảm thấy rằng về sau sẽ còn những dự án lớn hơn đang chờ. Sự thật đã chứng minh là trực giác của cô ấy rất nhạy cảm, chỉ mấy ngày sau đã có tin vui rồi.
Một công ty giải trí trực thuộc tập đoàn Vi thị đang chuẩn bị cho một dự án phim về đề tài cảnh sát có tên là “Giải thoát”, vẫn chưa chọn được nữ chính, bộ phim này tuy vốn đầu tư không lớn, nhưng đội ngũ ekip thì rất chất lượng.
Âm hồn bất tán Bùi Ninh lại xuất hiện, thật trùng hợp, cô ta cũng rất xem trọng dự án này.
Mặc dù cô ta đã nhận phim mới, nhưng dẫu sao cô ta cũng là nghệ sỹ tuyến 1, còn là gà cưng của Hoa Thụy, mà gần đây việc hợp tác làm ăn giữa Vi thị và Hoa Thụy rất tốt, thế nào cũng phải giành được một vị trí trong phim này mới được.
Dựa vào địa vị của Bùi Ninh trong làng giải trí, chỉ cần bảo người đại diện gửi một tin nhắn, nói là cô ta muốn đóng phim này là đủ. Cô ta có cảm giác bên đó người ta sẽ đồng ý ngay mà không cần cô ta phải đến buổi casting.
Chị Nhâm cảm thấy rất đau đầu khi đang muốn giành về cho Diệp Tuệ cơ hội này, cô thầm nghĩ Bùi Ninh kia đúng là ăn tham thật, làm nữ chính cho một siêu phẩm hợp tác giữa Hoa Thụy và Hollywood rồi mà vẫn chưa thấy đủ hay sao!
Chị Nhâm thật sự muốn hỏi cô ta một câu, rằng cô cảm thấy mình có đảm đương nổi không? Ỷ vào việc mình nổi tiếng mà quay một lúc hai phim, không sợ làm ảnh hưởng đến chất lượng rồi bị khán giả chê sao?
Tuy nhiên điều mà chị Nhâm không ngờ tới chính là, bên Vi thị thế mà lại gửi thư tới, nói là muốn mời Diệp Tuệ đến tham gia buổi casting cho bộ phim “Giải thoát”.
Đầu tiên là Hoa Thụy, giờ lại tới tập đoàn Vi thị, gần đây vận may của Diệp Tuệ tốt đến mức khó tin, chị Nhâm cảm thấy nhất định là mảng marketing đã có hiệu quả, khiến cho mọi người phải chú ý tới một diễn viên rất có thực lực như Diệp Tuệ.
Người ta không biết rằng, việc này là do phó tổng của Vi thị là Tần Hân đề xuất, vì Diệp Tuệ lần trước đã dẫn Vi Huyên tới gặp bà, hóa giải những tiếc nuối trong lòng hai mẹ con bà bấy lâu nay.
Tần Hân vẫn luôn ghi nhớ điều này, vì muốn cảm ơn Diệp Tuệ nên bà đã mời cô tới casting cho phim.
Ai cũng nói là Diệp Tuệ chắc chắn không diễn được, vì danh tiếng của cô không được tốt, nhưng trái lại Tần Hân cảm thấy mình nên cho Diệp Tuệ một cơ hội, mà biểu hiện của cô cũng thật sự ngoài mong đợi của bà, sau mấy vòng tuyển chọn, đạo diễn đã thay đổi suy nghĩ, thấy Diệp Tuệ hợp với nhân vật này hơn Bùi Ninh.
Bùi Ninh thì mắc bệnh ngôi sao, ngay đến buổi casting cũng không có mặt, Diệp Tuệ thì rất có trách nhiệm với công việc, kỹ năng diễn xuất lại không hề kém như truyền thông nói, cát xê phải trả cho cô cũng ít hơn vì là nghệ sỹ chưa có tên tuổi, quả thực là rất khó có được người thứ hai.
Trên trang cá nhân chính thức của bộ phim “Giải thoát” công bố diễn viên sẽ vào vai nữ chính, xin chào Diệp Tuệ, kèm theo đó là một hình ảnh rất xinh đẹp của cô.
Diệp Tuệ đang ở nhà dưỡng bệnh cũng chia sẻ bài đăng đó cùng với một icon mỉm cười, sau đó vội vàng đăng xuất tài khoản luôn, cô đã lường trước được là lát nữa dân mạng sẽ chửi mình như thế nào rồi đó.
“Tôi không nhìn nhầm đấy chứ, Diệp Tuệ lại có thể nhận được vai này sao? Thoáng cái đã từ nữ phụ ba trong phim chuyển thể nhạy vọt lên làm nữ chính cho một dự án lớn rồi, tốc độ này cũng quá nhanh đi.”
“Ban đầu thì nói là Bùi Ninh, giờ lại thành Diệp Tuệ, hai người tiếng tăm chênh lệch quá lớn, mấy người trêu tôi đấy à!”
“Đạo diễn cũng liều thật, phim quan trọng như thế mà dám để Diệp Tuệ làm nữ chính, cô ta có gánh nổi doanh thu phòng vé không? Lúc chiếu mà không ai đi xem là mệt lắm đấy.”
“…”
Người đang tức giận hơn cả cư dân mạng lúc này, không ai khác chính là Bùi Ninh đang ở nhà đợi đến ngày quay phim “Giải cứu mặt trăng”.
Ban đầu khi biết tin vai chính trong phim “Giải cứu mặt trăng” của cô ta là nhặt lại của Diệp Tuệ, cô ta cũng đã đủ điên tiết lên rồi, thế mà bây giờ Diệp Tuệ còn nhận được một vai mà cô ta đang muốn diễn nữa chứ.
Động tác của cô ta rất nhanh, lập tức đi tìm ekip của mình để bảo họ đăng mấy tin tức lên mạng, so sánh giữa cô ta với Diệp Tuệ. Mặc dù cô ta đang nghi là Diệp Tuệ có quan hệ với lãnh đạo của Hoa Thụy, nhưng cô ta không sợ.
[Diệp Tuệ đóng nữ chính cho phim “Giải thoát”, nghi ngờ chiếm vai của Bùi Ninh.]
[Diệp Tuệ cướp mất vai diễn trong phim mới của Bùi Ninh, nữ chính trong phim “Giải thoát” ban đầu vốn thuộc về Bùi Ninh.]
Mấy tin tức hầu như đều có nội dung na ná nhau, liên quan đến việc Diệp Tuệ cướp mất vai diễn của Bùi Ninh, trong đó còn phân tích về thực lực và địa vị của hai cô gái này, nghe rất có sức thuyết phục, còn nói rằng Diệp Tuệ có người chống lưng phía sau.
Đám thủy quân* cao cấp của Bùi Ninh nhanh chóng tham gia vào, bình luận sôi nổi trên các diễn đàn, đưa các tin tức đó lên hot search.
*Thủy quân: Một nhóm người được trả tiền để định hướng truyền thông theo ý muốn, dùng các tài khoản ảo để bình luận và chia sẻ tin tức trên mạng.
“Chả trách mà tôi cứ thấy là lạ, Diệp Tuệ thế mà lại được đóng vai chính, cái loại không có tên tuổi như cô ta từ khi nào đã cùng chung chiến tuyến với Vi thị thế?”
“Người ta có người chống lưng mà, ngôi sao quốc tế như Bùi Ninh còn chẳng đấu lại được, nói thêm nữa tôi sợ sẽ bị đánh cho thành thủy quân mất, chạy đây.”
“Lần này Diệp Tuệ thật quá đáng, dám cướp cả phim của nữ thần nhà tôi, phải chửi!”
Chuyện Bùi Ninh mua thủy quân bôi đen Diệp Tuệ trên mạng đã truyền đến bộ phận PR của Hoa Thụy, Trình Thắng vừa lên mạng đã trông thấy bà chủ tương lai bị chửi thê thảm, thế này sếp mà biết thì sẽ đau lòng chết mất thôi.
Hoa Thụy nhanh chóng thu hồi hết các tin trên hot search, sau đó đăng bài viết làm sáng tỏ, bình luận trên các trang để tẩy trắng cho Diệp Tuệ.
Danh tiếng của Diệp Tuệ vốn không được tốt cho lắm, tẩy trắng quá mức sẽ càng bị ghét thêm, cho nên nhóm thủy quân nói giúp cho cô không được tỏ thái độ quá lộ liễu, phải thật nhẹ nhàng và ý tứ.
“Ơ, Bùi Ninh chẳng phải đã nhận vai chính cho phim “Giải cứu mặt trăng” rồi à? Nếu nhận thêm phim này thì không phải là đóng cùng lúc hai phim hay sao? Không sợ bị công ty xử lý à?”
“Nếu Diệp Tuệ có chống lưng thật thì có cần thiết phải dựa hơi Thường Huỳnh như hồi trước không? Kỹ năng diễn xuất của Diệp Tuệ chúng ta đều đã nhìn thấy được, cô ấy dựa vào thực lực của bản thân để nhận được vai diễn thì có gì sai mà để bị chửi chứ?”
“…”
Bình luận dưới bài tin tức bỗng trở thành chiến trường ngập mùi khói súng, nửa ngày trời là cuộc chiến giữa đội thủy quân của Bùi Ninh và đội thủy quân của phòng quan hệ xã hội Hoa Thụy.
Cuối cùng Trình Thắng tìm được Bùi Ninh, bảo cô ta không được gây rối trên mạng nữa, đội thủy quân lúc đó mới ngừng hoạt động.
Trình Thắng còn cảnh cáo cô ta, đã ở Hoa Thụy rồi thì ít gây chuyện đi để giữ vững danh tiếng, những tin tức không tốt trước kia về cô ta cũng đều do bộ phận PR của anh ta ra tay áp chế. Lần này bọn họ còn suy nghĩ cho cô ta rồi, lần sau nếu còn xảy ra chuyện như vậy nữa thì sẽ không chỉ đơn giản là cảnh cáo thôi đâu.
Bùi Ninh bấy giờ mới biết, những bình luận phản bác lại đội ngũ của cô ta lại chính là thủy quân do Hoa Thụy bỏ tiền mua.
Phòng PR của Hoa Thụy có phải hơi liều rồi không? Vì Diệp Tuệ mà bôi đen cả nghệ sỹ nổi nhất của công ty mình?
Nếu bây giờ nói Diệp Tuệ không có quan hệ gì với lãnh đạo cấp cao của Hoa Thụy thì cô ta nhất định không tin đâu, rốt cuộc người đó là ai? Trong đầu cô ta tự động nghĩ đến Thẩm tổng, ông chủ của mình.
Người đàn ông này đến cô ta còn không gặp nổi, sao Diệp Tuệ có thể quen biết anh được?
Cô ta không dám nói gì nữa, dẫu sao cô ta cũng chỉ là một nghệ sỹ thôi, tuy có chút địa vị trong làng giải trí, nhưng lại chẳng là gì trước những người có quyền thế và tiền bạc.
Bùi Ninh hiểu rất rõ, nếu muốn lời nói của mình trở nên có trọng lượng thì phải tìm được một người có thế lực làm chỗ dựa cho mình, như thế mới có thể đứng vững về lâu về dài trong cái giới này được.
Nghĩ tới nghĩ lui, trong giới giải trí này ai có khả năng chỉ cần một câu nói là có thể bảo vệ được người mình muốn bảo vệ cơ chứ.
Cô ta chỉ nghĩ tới một người, Thẩm tổng.
Thẩm Thuật ở nhà liếc nhìn di động, thờ ơ mở tin nhắn của Trình Thắng mới được gửi đến ra.
Trình Thắng: “Thưa sếp, mọi chuyện đã được giải quyết xong, em mà đã làm việc thì sếp cứ yên tâm.”
Dư luận đã hoàn toàn được kiểm soát, những bình luận khen ngợi trên trang cá nhân của Diệp Tuệ đều được đẩy lên top, bảo đảm đến lúc cô mở blog ra xem sẽ cảm thấy vui vẻ hạnh phúc như được tắm gió xuân.
Có người mua thủy quân chửi cô, chiến nhau tơi bời trên mạng suốt một ngày, nhưng Diệp Tuệ lại không hề hay biết.
Cô chỉ biết một chuyện là, hôm nay Thẩm Thuật phải đi công tác rồi.
Nghĩa là tối nay cô phải một mình đối diện với màn đêm dài đằng đẵng, à không, là đối diện với đám ma quỷ đi lại trong nhà mới đúng.
Diệp Tuệ, người đang thất nghiệp ở nhà ngủ dưỡng nhan, hôm nay lần đầu tiên dậy từ rất sớm, nấu một nồi cháo làm bữa sáng cho Thẩm Thuật.
Thẩm Thuật đón nhận tấm lòng của Diệp Tuệ một cách rất tự nhiên, trong ánh nắng của buổi sáng, bát cháo bốc hơi nghi ngút, mùi thơm xông thẳng vào mũi.
Nhìn thế nào cũng thấy như cô đang hối lộ vậy.
Diệp Tuệ cứ nhìn Thẩm Thuật chăm chú, không buồn chớp mắt luôn, cô ôm má ngồi trước bàn ăn, không có tâm trạng động vào bát cháo của mình, biểu cảm rất phức tạp.
Thẩm Thuật dừng động tác, trên mặt viết mấy chữ “Làm sao vậy?”.
Anh nghiêm túc hỏi cô: “Mắt của em…Vẫn ổn chứ?”
Diệp Tuệ: “…”
Mắt cô rất tốt, tốt đến không thể tốt hơn được nữa! Chỉ là việc không thể nhìn thấy Thẩm Thuật trong 24 giờ khiến cho cô rất rất buồn thôi.
Thẩm Thuật không nhận được câu trả lời của Diệp Tuệ, nhưng anh cũng không có động tác gì khác, chỉ ngồi nhìn cô, nhìn chằm chằm một lúc lâu, cố gắng tìm được đáp án trong đôi mắt tuyệt đẹp của cô.
Cuối cùng Diệp Tuệ cũng mở miệng, thiên ngôn vạn ngữ trong lòng hóa thành một câu nói: “Anh nhớ phải về nhà sớm nha.”
Nhìn dáng vẻ kiên cường của cô, Thẩm Thuật rũ mắt xuống, không một chút do dự mà đồng ý luôn: “Ừ.”
Diệp Tuệ tiễn anh xuống nhà, không quên nhắc lại câu nói ban nãy của mình một lần nữa, sau đó trơ mắt nhìn xe anh rời đi, cuối cùng mới bằng lòng đón nhận hiện thực này.
Quay trở về nhà, Diệp Tuệ không có việc gì làm, nằm trên giường xem điện thoại, xem một lúc rồi lại ngủ mất. Cô mơ một giấc mơ rất dài, trong mơ cô đã trải qua một buổi tối bình yên, sau đó thấy Thẩm Thuật đi công tác về.
Ngủ một giấc đã đời, lúc cô mở mắt ra thì đã là hoàng hôn.
Nhìn căn phòng sáng mờ, đầu óc cô vẫn chưa tỉnh táo hẳn, dường như vẫn còn đang đắm chìm trong hình ảnh Thẩm Thuật về nhà trong mơ.
Điện thoại không có tin nhắn nào chưa đọc, Thẩm Thuật không liên lạc gì với cô cả.
Đợi chút? Thẩm Thuật đã đi công tác rồi mà nhỉ?
Suy nghĩ ấy như một chậu nước lạnh đổ xuống đầu cô, bây giờ cô mới tỉnh táo lại, Thẩm Thuật đã đi thật rồi, đêm nay trong nhà chỉ có mình cô thôi.
Diệp Tuệ hết hẳn cơn buồn ngủ, vội vàng đứng dậy thu xếp mọi thứ, lá bùa mới xin ở miếu mấy hôm trước đã đến lúc phát huy tác dụng rồi.
Thực ra hiệu quả thực tế của nó thì chưa biết thế nào, cô chỉ nhớ là đạo sĩ đã thề son sắt là có mấy cái bùa trừ tà này trong nhà thì không phải sợ yêu ma quỷ quái gì hết cả.
Một ngày không có Thẩm Thuật, Diệp Tuệ ở nhà một mình, run sợ chào đón màn đêm đang kéo đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.