Tôi Có Một Cái Xe Bán Đồ Ăn

Chương 24: Chia Tay Chỉ Vì Xúc Xích Nướng (4)

Miên Hoa Thảng

27/04/2024

Khi nào việc buôn bán của cô mới được như vậy?

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, món mới có được mở khóa hay không?

Nếu cô chỉ bán xúc xích nướng thôi thì đến phải năm tháng nào mới trả hết nợ chứ?

Haiz!

Ngay lúc Cẩm Ninh đang lo lắng cho tiền đồ của mình, thì có một nhà ba người đã đi thẳng về phía xe bán đồ ăn của cô.

Một bé gái bánh bao 3 tuổi, kẹp hai chiếc cặp tóc màu hồng trên đầu, cả váy, giày và tất đều toàn màu hồng, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, trắng trẻo mũm mĩm, khiến người ta không khỏi muốn xoa nắn.

Cô bé một tay kéo tay bố, một tay nắm tay mẹ, nhún nhảy nói với bọn họ: "Bố mẹ ơi, con thích chiếc xe màu hồng phấn đó, chúng ta đi nhanh đi, được không?"

"Được được được, đều nghe Y Y." Người bố đáp lại đầy yêu thương.

"Nói trước, chúng ta phải xem ở đó bán gì đã. Nếu cay thì chúng ta đổi món khác nhé?" Người mẹ nhẹ nhàng dỗ dành.

"Không cay đâu, bởi vì con ngửi thấy mùi thịt, rất thơm, rất thơm, chính là từ trong cái xe màu hồng phấn truyền đến."

Hai vợ chồng bị cô nhóc chọc cười: "Con mèo nhỏ tham ăn.”

"Nhưng mà hình như anh cũng ngửi thấy mùi thơm của thịt."

Ông bố béo cũng ngửi thấy hương thơm trong không khí, kích thích con sâu háu ăn trong bụng anh ấy.



“Như mùi xúc xích nướng vậy, nhưng mùi thơm của xúc xích nướng không phải như vậy.” Người mẹ suy đoán.

“Đến xem là biết thôi.” Ông bố theo bản năng mà bước nhanh hơn.

Một nhà ba người tới quầy hàng, Cẩm Ninh vừa bóc mấy cái mới ra nướng. Khi nhìn thấy khách, cô mỉm cười lịch sự.

Bánh bao nhỏ chỉ cao ngang bắp đùi của ông bố. Bé ngửi thấy mùi thơm nhưng không nhìn thấy cô đang bán gì. Cô bé dang rộng vòng tay, nói với bố: “Bố ơi, bế”.

Ông bố bế bé lên, nhìn những cây xúc xích trên vỉ nướng mà không chớp mắt.

Xúc xích nướng màu hồng nhạt sau khi nướng ở nhiệt độ cao sẽ hơi phồng lên, phần thân nứt ra, chứa đầy nước thịt, thỉnh thoảng sẽ có hai giọt rơi xuống than nóng, phát ra âm thanh xèo xèo, chẳng mấy chốc mùi thịt nồng đậm ập thẳng vào mặt mũi.

Nhìn lớp vỏ giòn đã xém vàng, ẩm nhưng không hề khô, lớp mỡ óng ả như tỏa sáng trên thân xúc xích nướng khiến người ta không thể rời mắt.

Nếu cắn một miếng thì không biết nó sẽ thơm đến mức nào.

A, đừng nghĩ nữa, miệng chảy nước miếng mất rồi.

Chắc chắn rằng mùi hương thoang thoảng trước đó đều đến từ đây.

"Wow, là xúc xích nướng, là món con thích nhất, nó thơm quá đi!"

Đôi mắt của bánh bao nhỏ sáng lên, trông giống như các nhân vật hoạt hình nhìn thấy đồ ăn ngon, rất dễ thương và sống động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Có Một Cái Xe Bán Đồ Ăn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook