Tôi Có Một Cái Xe Bán Đồ Ăn

Chương 31: Cô Có Thể Làm Một Cách Bí Mật, Phải Không? (2)

Miên Hoa Thảng

05/05/2024

Ông lão liền bật cười khi lần đầu tiên nhìn thấy chiếc xe này, thấy mới lạ mà đánh giá.

Bà cụ cũng có chút kinh ngạc: "Ông đừng nói là, nhìn thấy quá nhiều màu sắc sặc sỡ, cảm thấy màu hồng phấn này rất tươi mới nên mới đến xem quán bán thứ gì."

Hai người bước nhanh về phía trước, ánh mắt đồng thời bị thu hút bởi gian hàng sạch sẽ và ngăn nắp.

Một dãy vỉ nướng nhỏ được đặt trong gian hàng có màu bạc sáng bóng. Hai xiên xúc xích vàng giòn đang được nướng trên vỉ, mùi thơm tràn ngập không khí, còn nồng đậm hơn trước gấp mấy lần.

Có thể chắc chắn rằng, hương thơm vừa ngửi thấy là xuất phát từ đây.

So với những gian hàng bừa bộn chật hẹp trước, chất đầy các nguyên liệu và gia vị khác nhau, gian hàng trước mặt bọn họ lại rộng rãi sáng sủa.

Đều là đồ nướng, nhưng không có chút dầu mỡ nào bám trên vỉ nướng, giống như đồ mới vậy. Đánh giá từ các nguyên liệu nấu ăn được đặt ở bên cạnh, có vẻ chỉ bán mỗi xúc xích nướng.

Chỉ điều này thôi cũng đã khiến hai người họ hứng thú rồi.

Các chủ quán khác cũng bắt đầu với ít nhất ba món, giống như mấy chủ quán chảo gang vừa rồi, luôn bán cả cơm rang, mực chiên, bánh trứng, đậu phụ, mì lạnh, v.v.

Bọn họ đều bận đến đổ mồ hôi đầm đìa, hận không thể có ba đầu sáu tay, chỉ để đáp ứng nhu cầu của nhiều khách hàng hơn, giữ chân khách bằng sự đa dạng và nhanh chóng.

Mà cô gái nhỏ trước mặt, mặc áo hoodie và quần jean đơn giản, búi tóc thoải mái, đôi mắt vừa linh động vừa ôn hoà, đang tập trung nướng hai cây xúc xích.



Thấy cô bé chỉ bày hai cái xúc xích nướng, gian hàng lại mới như vậy, bọn họ suy đoán cô bé chắc hẳn là người mới vào nghề.

Tuy nhiên, động tác và khí chất của cô, thoạt nhìn lại giống như một tay lão làng đầy kinh nghiệm, ổn trọng, không nhanh không chậm, không kiêu ngạo cũng không nóng nảy, rất đặc biệt.

Hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ vừa lòng trong mắt đối phương.

Bọn họ lại nhìn về hướng xúc xích trên vỉ nướng, mỡ nóng nhỏ giọt trên than đỏ, kích thích mùi thịt đặc trưng và mùi trái cây thoang thoảng, tươi mới mà không nhạt nhẽo.

Nhìn phần thân xúc xích nướng hơi nhúc nhích, theo nhiệt nóng mà không ngừng phình lên trên vỉ nướng. Lớp vỏ ngoài được nướng đến khi ngả vàng, trong mùi thơm của thịt lại thoang thoảng mùi tiêu.

Chỉ cần tưởng tượng đến xúc cảm khi cắn vào lớp vỏ xốp giòn của nó cũng khiến người ta thèm nhỏ dãi, chưa kể nước thịt đậm đà ứa ra khi nhai, sẽ đánh sâu vào vị giác như thế nào đây.

A~ Nhịn không nổi, phải ăn một cây mới được.

"Bà nó ơi, muốn ăn không?" Ông lão cười nhìn vợ, giọng điệu mê hoặc.

Bà cụ gật đầu không chút do dự.

"Cô bé, xúc xích này bán thế nào?" Ông lão mỉm cười hỏi.

Cẩm Ninh bị mùi thơm của xúc xích nướng thu hút chú ý, đang lo lắng phải cắn răng ăn tận hai cây xúc xích, thì đột nhiên nghe thấy có người hỏi giá, vội vàng ngẩng đầu nhìn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Có Một Cái Xe Bán Đồ Ăn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook