Tôi Có Một Cái Xe Bán Đồ Ăn

Chương 29: Đúng Là Mỹ Vị Nhân Gian! (4)

Miên Hoa Thảng

28/04/2024

Đôi vợ chồng già đều là giáo viên, luôn sống ở nông thôn, đối với họ, khung cảnh náo nhiệt nhất chính là khu chợ trong thị trấn. Hầu hết các cảnh liên quan đến phố ăn vặt đều chỉ xem trên TV.

Chỉ bây giờ khi đắm chìm trong nó, mới thực sự có thể cảm nhận được khói lửa của thành thị náo nhiệt.

Hai người hòa mình vào đám đông mà đi dạo ngắm nhìn các quầy hàng, trong mắt tràn đầy mới lạ.

Chủ quán mì dùng một con dao găm nhỏ để cắt khối bột mịn, từng miếng bột mì nhỏ rơi vào nồi nước sôi một cách chính xác. Chỉ chưa đầy một phút, một vắt mì nóng hổi đã ra lò.

Cho mì vào tô lớn có đế, múc một muỗng dầu ớt, trang trí ở trên một ít hành lá, mùi thơm của dầu ớt cay và dấm chua, khiến ngón trỏ của người ta phải động đậy.

Ông lão chép miệng, tỏ vẻ tiếc nuối, biết thế buổi trưa ông đã ăn ít hơn rồi.

Trước quán chuyên nấu đồ ăn trên chảo gang, có hai chủ quầy hàng, một người bên trái, một người ở bên phải. Người đàn ông đang dùng xẻng ấn toàn bộ con mực phủ đầy gia vị xuống. Ngay khi con mực tiếp xúc với chảo gang nóng hổi, hương vị mạnh mẽ liền bị kích thích.

Mỗi khi dùng xẻng ấn con mực xuống, có thể nhìn thấy rõ các xúc tu của nó nhảy múa điên cuồng bằng mắt thường, tưởng tượng lúc đưa nó vào mồm, chắc phải dai giòn sần sật lắm.

Khi lửa gần tắt, người đàn ông đổ một muôi dầu lên chảo gang đang ở nhiệt độ cao. Ngọn lửa đột nhiên bùng lên, đây là bước cuối cùng trước khi món mực ra lò.

Lớp dầu quấn quanh thân con mực ngay lập tức bốc hơi, trong khi những gia vị bí mật được ướp bên ngoài con mực lại được thăng hoa hoàn toàn trong ngọn lửa này, đưa hương vị lên một tầm cao mới.

“Wow!” Ông lão kinh ngạc kêu lên: “Giống như đang chơi tung hứng vậy!”



Bà cụ gật đầu đồng ý: “Thanh niên này thật là lợi hại.”

"Muốn ăn không?" Ông lão hỏi đầy chờ mong.

Bà cụ lắc đầu, gia vị quá nồng.

“Xem thôi.”

Cả hai lặng lẽ nhìn chiếc chảo gang phía đối diện. Người phụ nữ đang cầm xẻng đảo qua đảo lại cơm rang trứng.

Hạt cơm được trộn với trứng chiên vàng mềm, kèm với hành lá xắt nhỏ, sau đó rang với tốc độ tay cực nhanh của chủ quán, mỗi lần lật cơm, mùi thơm của trứng và cơm lan tỏa trong không khí lại càng nồng đậm hơn.

Đảo nhanh trên lửa gas tạo nên hương vị độc đáo của món cơm rang trứng thông thường, là một hương vị không có ở nhà.

“Thật thơm, thật thơm quá!” Ông lão chân thành khen ngợi: “Đáng tiếc buổi trưa tôi đã ăn no, vì vậy chỉ muốn ăn chút gì đó cho thỏa mãn cơn thèm thôi.”

Người vợ liếc nhìn vết dầu, nước sốt và cặn gia vị xung quanh chảo gang, hơi cau mày. Nhưng đồ ăn ở đây thực sự thơm, bề ngoài cũng không tệ, chỉ là vấn đề vệ sinh mà thôi.

“Con phố này vẫn còn dài, chúng ta đi thêm chút nhé.”

Vợ ông ấy nắm tay ông ấy ra khỏi khu vực này, đi tiếp về phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Có Một Cái Xe Bán Đồ Ăn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook