Tôi Có Một Đám Người Chơi Địa Cầu
Chương 31: Phải Trả Sao? 1
Đệ Thất Cá Ma Phương
16/08/2024
Nhóc con này cũng biết nhiều quá nhỉ.
Vậy chị gái em thì sao?” Hề Dạ chuyển chủ đề hỏi.
“Chị gái à......” Sắc mặt Neeko trở nên không được tốt lắm: “Anh vẫn nên từ bỏ ý định lấy lòng chị ấy đi, chị ấy sẽ không nhận quà của anh đâu.”
“Tại sao?” Hề Dạ tò mò hỏi.
“Chị ấy cũng giống như những người trong gia tộc, đều bị tên Lôi n kia mê hoặc rồi, chị ấy còn muốn được gả cho Lôi n nữa!”
“Cái gì cơ!!” Hề Dạ lập tức không ngồi yên được nữa. Hắn nhìn về phía cha mình, vẻ mặt như muốn hỏi, rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Cha hắn nhún vai một cái, vẻ không có gì to tát: “Có gì đâu? Anh họ con bây giờ nổi tiếng lắm, hoàn toàn trái ngược với một kẻ thất thế như con, được em trai em gái chào đón chẳng phải là chuyện rất bình thường sao?”
“Nhưng cũng chào đón quá mức rồi chứ?” Hề Dạ mặt nặng mày nhẹ nói.
Hôn nhân cận huyết không phải là điều cấm kỵ trong nhiều gia tộc ở Liên bang, ngược lại, nhiều gia tộc còn thường xuyên khuyến khích hôn nhân cận huyết để đảm bảo dòng máu thuần chủng.
Nhưng Hề Dạ không thể chấp nhận được, đặc biệt là đối tượng lại là cái tên Lôi n kia. Từ nhỏ bọn họ đã lớn lên cùng nhau, Hề Dạ tất nhiên biết người anh họ này của mình có tính cách như thế nào.
Đừng nhìn vẻ ngoài hào sảng tươi rói của anh ta như vậy, trong lòng anh ta thực chất là một kẻ tiểu nhân chính hiệu, tâm cơ thâm trầm, giống hệt như cha của anh ta!
Thấy vẻ mặt của Hề Dạ, cha hắn khẽ thở dài: “Con bé San Sa kia thừa hưởng nhan sắc của mẹ con, từ nhỏ đã thích Tế ca. Con cũng biết đó, lĩnh vực tế tự này vẫn luôn là thiên hạ của Tinh linh. Cha già này của con lúc đó lại nợ ngập đầu ngập cổ, tất nhiên là không thể tìm cho con bé được gien tinh khiết rồi. Nhưng mà không ngờ cái tên Lôi n kia lại tìm được cho con bé gen Tinh quang tinh linh có độ tinh khiết cực cao, con bảo con bé có thể không bị nó hạ gục được sao?”
“Tinh quang tinh linh?" Đồng tử của Hề Dạ hơi co lại, trong số nhiều nhánh Tinh linh, Tinh quang tinh linh chính là nhánh Tế tự chính thống. Dựa vào tính cách kiêu ngạo của chúng, ngay cả khi gia tộc diệt vong cũng sẽ không để gen tinh khiết bị rò rỉ ra ngoài.
Vậy thì gen này lấy từ đâu ra?
“Tên Lôi n kia... chắc là lấy từ chiến trường về chứ gì?" Hề Dạ giọng điệu u ám nói.
Cha hắn nghe vậy cúi đầu im lặng, rõ ràng là ngầm thừa nhận.
Hề Dạ thấy vậy thì sắc mặt càng thêm u ám, nghĩ lại cũng đúng, ngoài chiến trường thì tên đó còn có thể tìm gen Tinh quang tinh linh tinh khiết ở đâu được chứ?
Nhóc con em gái hắn làm sao vậy? Loại bom nổ chậm như vậy mà cũng dám dây vào? Nghe giọng điệu của cha hắn thì có vẻ con bé còn bị Lôi n làm cho cảm động rơi nước mắt.
Trong trường hợp bình thường, những con cháu của gia tộc tử trận trên chiến trường, khả năng gen bị rò rỉ ra ngoài là rất thấp, bởi vì gen phải tự mình tinh chế mới có thể ngưng tụ lại, trừ khi bắt sống được rồi uy hiếp!
Hề Dạ dùng mông cũng biết chuyện gì đã xảy ra, chắc chắn là cái tên Lôi n kia ở ngoài chiến trường đã bắt được một Tinh quang tinh linh, sau đó bắt người ta làm tù binh, cưỡng ép tinh luyện gen.
Dựa vào tính cách kiêu ngạo của tộc Tinh linh, tất nhiên là đã trải qua vô vàn những tra tấn không tưởng tượng nổi mới có thể thỏa hiệp. Cuối cùng, Tinh linh đó chắc chắn cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì. Nếu như chuyện này mà bị gia tộc của nó biết được, thì đó chính là mối thù không đội trời chung!
Tình hình chiến trường khó lường, mọi người đều vì chủ nhân của mình, các gia tộc đều có thể hiểu được, ngay cả những con cháu cùng gia tộc gặp nhau trên chiến trường, cũng không thể làm nhục danh dự gia tộc mà tùy tiện buông tay. Nhưng tử trận là một chuyện, bắt sống con cháu của gia tộc khác để làm nhục lại là chuyện khác!
Con em gái ngốc của hắn còn tưởng rằng mình vớ được cái gì ngon lành lắm? Một khi con bé thi vào học viện tế tự, người ta biết được nguồn gốc của gen của nó từ đâu mà đến, vậy thì con bé chắc chắn sẽ lọt vào danh sách trả thù của gia tộc Tinh quang tinh linh.
"Sao phụ thân đại nhân lại có thể để mặc con bé bị người ta tính kế như vậy?” Lần đầu tiên Hề Dạ nói bằng giọng điệu trách móc.
“Cha đã nói với nó rồi, nhưng nó không tin, cứ khăng khăng nói chúng ta bụng dạ hẹp hòi..." Cha hắn bất đắc dĩ nói: "Cho nên mới nói con gái hướng ngoại, để bảo vệ bạch mã hoàng tử trong lòng, cha mẹ đều trở thành kẻ tiểu nhân..."
Hề Dạ thở dài: "Phụ nhân đại chân, cha nghiêm túc một chút được không?”
"Nghiêm túc sao?" Cha hắn sờ cằm, đột nhiên nghiêm mặt nói: "Vậy thì nghiêm túc mà nói đi."
Bầu không khí đột nhiên thay đổi, khiến Hề Dạ và Neeko đang ngồi bên cạnh giật mình. Thực ra, họ rất ít khi thấy cha mình nghiêm túc như vậy.
"Khi San Sa nhận gen thì con bé đã trưởng thành rồi. Trước khi trưởng thành, chúng ta đã chu cấp cho nó những gì cần chu cấp, đã giáo dục cho nó những gì cần giáo dục, nhưng cuối cùng nó vẫn đưa ra sự lựa chọn trái ngược với chúng ta. Thế nên, đó không phải là chuyện chúng ta có thể quản được, dù sao thì người trưởng thành phải chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình!"
Vậy chị gái em thì sao?” Hề Dạ chuyển chủ đề hỏi.
“Chị gái à......” Sắc mặt Neeko trở nên không được tốt lắm: “Anh vẫn nên từ bỏ ý định lấy lòng chị ấy đi, chị ấy sẽ không nhận quà của anh đâu.”
“Tại sao?” Hề Dạ tò mò hỏi.
“Chị ấy cũng giống như những người trong gia tộc, đều bị tên Lôi n kia mê hoặc rồi, chị ấy còn muốn được gả cho Lôi n nữa!”
“Cái gì cơ!!” Hề Dạ lập tức không ngồi yên được nữa. Hắn nhìn về phía cha mình, vẻ mặt như muốn hỏi, rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Cha hắn nhún vai một cái, vẻ không có gì to tát: “Có gì đâu? Anh họ con bây giờ nổi tiếng lắm, hoàn toàn trái ngược với một kẻ thất thế như con, được em trai em gái chào đón chẳng phải là chuyện rất bình thường sao?”
“Nhưng cũng chào đón quá mức rồi chứ?” Hề Dạ mặt nặng mày nhẹ nói.
Hôn nhân cận huyết không phải là điều cấm kỵ trong nhiều gia tộc ở Liên bang, ngược lại, nhiều gia tộc còn thường xuyên khuyến khích hôn nhân cận huyết để đảm bảo dòng máu thuần chủng.
Nhưng Hề Dạ không thể chấp nhận được, đặc biệt là đối tượng lại là cái tên Lôi n kia. Từ nhỏ bọn họ đã lớn lên cùng nhau, Hề Dạ tất nhiên biết người anh họ này của mình có tính cách như thế nào.
Đừng nhìn vẻ ngoài hào sảng tươi rói của anh ta như vậy, trong lòng anh ta thực chất là một kẻ tiểu nhân chính hiệu, tâm cơ thâm trầm, giống hệt như cha của anh ta!
Thấy vẻ mặt của Hề Dạ, cha hắn khẽ thở dài: “Con bé San Sa kia thừa hưởng nhan sắc của mẹ con, từ nhỏ đã thích Tế ca. Con cũng biết đó, lĩnh vực tế tự này vẫn luôn là thiên hạ của Tinh linh. Cha già này của con lúc đó lại nợ ngập đầu ngập cổ, tất nhiên là không thể tìm cho con bé được gien tinh khiết rồi. Nhưng mà không ngờ cái tên Lôi n kia lại tìm được cho con bé gen Tinh quang tinh linh có độ tinh khiết cực cao, con bảo con bé có thể không bị nó hạ gục được sao?”
“Tinh quang tinh linh?" Đồng tử của Hề Dạ hơi co lại, trong số nhiều nhánh Tinh linh, Tinh quang tinh linh chính là nhánh Tế tự chính thống. Dựa vào tính cách kiêu ngạo của chúng, ngay cả khi gia tộc diệt vong cũng sẽ không để gen tinh khiết bị rò rỉ ra ngoài.
Vậy thì gen này lấy từ đâu ra?
“Tên Lôi n kia... chắc là lấy từ chiến trường về chứ gì?" Hề Dạ giọng điệu u ám nói.
Cha hắn nghe vậy cúi đầu im lặng, rõ ràng là ngầm thừa nhận.
Hề Dạ thấy vậy thì sắc mặt càng thêm u ám, nghĩ lại cũng đúng, ngoài chiến trường thì tên đó còn có thể tìm gen Tinh quang tinh linh tinh khiết ở đâu được chứ?
Nhóc con em gái hắn làm sao vậy? Loại bom nổ chậm như vậy mà cũng dám dây vào? Nghe giọng điệu của cha hắn thì có vẻ con bé còn bị Lôi n làm cho cảm động rơi nước mắt.
Trong trường hợp bình thường, những con cháu của gia tộc tử trận trên chiến trường, khả năng gen bị rò rỉ ra ngoài là rất thấp, bởi vì gen phải tự mình tinh chế mới có thể ngưng tụ lại, trừ khi bắt sống được rồi uy hiếp!
Hề Dạ dùng mông cũng biết chuyện gì đã xảy ra, chắc chắn là cái tên Lôi n kia ở ngoài chiến trường đã bắt được một Tinh quang tinh linh, sau đó bắt người ta làm tù binh, cưỡng ép tinh luyện gen.
Dựa vào tính cách kiêu ngạo của tộc Tinh linh, tất nhiên là đã trải qua vô vàn những tra tấn không tưởng tượng nổi mới có thể thỏa hiệp. Cuối cùng, Tinh linh đó chắc chắn cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì. Nếu như chuyện này mà bị gia tộc của nó biết được, thì đó chính là mối thù không đội trời chung!
Tình hình chiến trường khó lường, mọi người đều vì chủ nhân của mình, các gia tộc đều có thể hiểu được, ngay cả những con cháu cùng gia tộc gặp nhau trên chiến trường, cũng không thể làm nhục danh dự gia tộc mà tùy tiện buông tay. Nhưng tử trận là một chuyện, bắt sống con cháu của gia tộc khác để làm nhục lại là chuyện khác!
Con em gái ngốc của hắn còn tưởng rằng mình vớ được cái gì ngon lành lắm? Một khi con bé thi vào học viện tế tự, người ta biết được nguồn gốc của gen của nó từ đâu mà đến, vậy thì con bé chắc chắn sẽ lọt vào danh sách trả thù của gia tộc Tinh quang tinh linh.
"Sao phụ thân đại nhân lại có thể để mặc con bé bị người ta tính kế như vậy?” Lần đầu tiên Hề Dạ nói bằng giọng điệu trách móc.
“Cha đã nói với nó rồi, nhưng nó không tin, cứ khăng khăng nói chúng ta bụng dạ hẹp hòi..." Cha hắn bất đắc dĩ nói: "Cho nên mới nói con gái hướng ngoại, để bảo vệ bạch mã hoàng tử trong lòng, cha mẹ đều trở thành kẻ tiểu nhân..."
Hề Dạ thở dài: "Phụ nhân đại chân, cha nghiêm túc một chút được không?”
"Nghiêm túc sao?" Cha hắn sờ cằm, đột nhiên nghiêm mặt nói: "Vậy thì nghiêm túc mà nói đi."
Bầu không khí đột nhiên thay đổi, khiến Hề Dạ và Neeko đang ngồi bên cạnh giật mình. Thực ra, họ rất ít khi thấy cha mình nghiêm túc như vậy.
"Khi San Sa nhận gen thì con bé đã trưởng thành rồi. Trước khi trưởng thành, chúng ta đã chu cấp cho nó những gì cần chu cấp, đã giáo dục cho nó những gì cần giáo dục, nhưng cuối cùng nó vẫn đưa ra sự lựa chọn trái ngược với chúng ta. Thế nên, đó không phải là chuyện chúng ta có thể quản được, dù sao thì người trưởng thành phải chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.