Tôi Có Một Đám Người Chơi Địa Cầu

Chương 34: Sự Kiện Bất Ngờ 1

Đệ Thất Cá Ma Phương

16/08/2024

“Đồng chí Quách Tiểu Vân! Nếu cậu không chịu thành thật khai báo, chúng tôi sẽ báo cáo với người nhà cậu là cậu yêu sớm đấy!” Trong bữa ăn, mấy cô bạn cùng phòng vây quanh cô, trêu chọc.

Cô gái bị trêu chọc chính là người chơi số một trong trò chơi, người luôn đứng đầu bảng xếp hạng, vượt qua cả Can đế: Vũ Nữ Vô Qua.

Lúc này, cô đang bị những người bạn cùng phòng vô lương tâm vây quanh, trông rất bối rối: “Các... Các cậu nói linh tinh gì vậy...” Quách Tiểu Vân đỏ mặt, giải thích: “Tôi thực sự đang chơi trò chơi, có thể... có thể là pin dự phòng đủ điện, dù sao thì tôi cũng mua pin Nam Hồ mà.”

“Cậu cứ bịa tiếp đi...’ Mấy người bạn cùng phòng trợn mắt, thầm nghĩ: Thực sự coi bọn họ là kẻ ngốc à?

Hơn nữa, trước đó họ đã xem trong kho trò chơi rồi, căn bản không có ai!

Một cô gái nhuộm tóc màu rượu vang cười xấu xa: “Các cậu đừng trêu chọc cậu ấy nữa, ba năm đại học cậu ấy mới yêu đương thì tất nhiên dễ xấu hổ rồi, sao có thể từng trải như nhóm người các cậu được, còn thường xuyên thảo luận về mấy thứ nhạy cảm của đàn ông, còn hạ bút thành văn.”

“Những thứ nhạy cảm của đàn ông?” Tiểu Vân sửng sốt, vô thức hỏi những người xung quanh: “Là cái gì thế?”

Một nhóm chó độc thân xung quanh trong căng tin cũng dựng tai lên, muốn nghe cao kiến của mấy cô gái dạn dày kinh nghiệm này!

“Tất nhiên là “vũ khí” rồi, chứ còn có thể là gì nữa?” Ôn San San nhếch miệng nói.

“Rồi còn cả “Đầu vũ khí” nữa nha...” Một cô gái khác bên cạnh tiếp lời.

Cái gì cơ! Đám nam sinh xung quanh cũng không nhịn được mà gật đầu lia lịa, quả nhiên là những đàn chị giàu kinh nghiệm, hiểu rõ bọn họ đến như vậy!



Thấy chủ đề cuối cùng cũng đã chuyển khỏi mình, Tiểu Vân thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn vào bát cơm trong tay nhưng lại không có chút cảm giác thèm ăn nào.

Chuyện gì xảy ra vậy? Cô đã nằm trong kho trò chơi gần ba ngày rồi, không ăn không uống, sao lại không thấy đói chút nào?

“Ê, mọi người nghe tin gì chưa? Hôm qua có một con khỉ trốn thoát khỏi đảo Mộng Ảo, bây giờ cả thành phố đang truy nã con khỉ đó.” Ôn San San đột nhiên mở ra một chủ đề mới.

“Có một con khỉ trốn thoát ư?” Những người xung quanh nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.

Gần đây, một loại vi-rút mới đã bùng phát ở khu vực Nam Phi của Liên bang, thông qua khỉ làm vật trung gian, nhanh chóng lây nhiễm một vùng lãnh thổ rộng lớn ở Nam Phi, tốc độ lây truyền cực nhanh và tỷ lệ tử vong gần như là 100%!

Hiện nay, nó đã gây ra sự hoảng loạn cực độ, Liên minh Đông Tây của Liên bang đã phong tỏa tất cả các tuyến đường ở đó và kiểm dịch toàn diện những con khỉ được nhập khẩu từ Nam Phi.

Cuộc kiểm dịch quy mô lớn này khiến nhiều vườn thú phản đối, cho rằng đây là hành động gây ra sự hoảng loạn vô cớ, ảnh hưởng rất lớn đến lợi nhuận của những khu sinh thái động vật lớn đó.

Liên quan đến lợi ích của các nhà tư bản lớn, dẫn đến công tác kiểm dịch ở nhiều nơi gặp phải nhiều trở ngại, nhưng chỉ có công tác kiểm dịch ở khu vực Hoa Trung là tiến hành rất thuận lợi!

Lý do rất đơn giản, vùng đất Hoa Trung này từ xưa đến nay chưa từng tồn tại một thế lực tư bản lớn nào có thể chống lại chính quyền, ngay cả sau khi Liên bang thành lập, thái độ cứng rắn của chính quyền nơi đây vẫn như vậy.

Sau khi tuyên bố bắt đầu kiểm dịch, 80% các vườn thú đều ngoan ngoãn hợp tác, có một số ông chủ sở thú ở đảo Mộng Ảo phản đối thì nghe nói đã bị mời lên đồn uống trà, đến nay vẫn chưa thấy về.

Sở thú cũng bị phong tỏa trực tiếp vào ngày hôm sau, một dự án hàng nghìn tỷ, chính quyền phong tỏa mà không chớp mắt, khiến cho các ông chủ sở thú còn lại ở khu vực Hoa Trung lập tức trở nên ngoan ngoãn.



Mặc dù như vậy có hơi bá đạo một chút, nhưng hiệu quả cũng rất rõ ràng, Liên bang thành lập đến nay đã được hai trăm năm, Nam Phi đã bùng phát mười ba lần dịch bệnh lớn, lần nghiêm trọng nhất gần như đã quét sạch nửa tinh cầu D, nhưng Hoa Trung là khu vực có dân số đông nhất ở Trung Á, lại chưa bao giờ bị ảnh hưởng.

Những con dân Liên bang ở Trung Á, vẫn luôn cảm thấy những trận dịch bệnh cấp thế giới đó cách mình rất xa, nhưng dù vậy, khi nghe tin có con khỉ trốn ra ngoài, từng người một đều biến sắc, dù sao thì bên ngoài nghe nói đã chết mấy chục vạn người rồi, trong lòng ai mà chẳng sợ hãi.

Em nói xem con khỉ đó sẽ chạy đi đâu nhỉ?" Đàn chị tóc đỏ cũng tò mò.

"Có lẽ là ở ngay trong thành phố trường đại học của chúng ta thôi....." Quách Tiểu Vân vẫn luôn không có khẩu vị đột nhiên nói.

"Hả?" Những người xung quanh nghe vậy lập tức sửng sốt, mấy cô gái cũng sợ đến mức cầm đũa không vững, nhanh chóng trách móc: “Cậu còn học được cách dọa người nữa à?”

“Không phải là dọa các cậu...” Tiểu Vân thản nhiên nghịch hạt cơm nói: "Khỉ Nam Phi nhập khẩu của đảo Mộng Ảo là khỉ gấu túi và khỉ vàng, đều phân bố ở khu B14 của sở thú, vị trí đó ba mặt giáp nước, hướng duy nhất có thể trốn ra ngoài là đi qua khu rừng trăn Nam Mỹ B16, từ phía Nam Sơn đó chạy về hướng đông bắc, đường đi qua ngoại trừ khu Bàn Long thì chính là khu thành phố đại học của chúng ta. Khu Bàn Long là khu đèn trang trí, từ phía Nam Sơn đi qua đó đều là đường cao tốc, nếu đi về hướng đó thì sớm đã bị kiểm soát đường bộ nhìn thấy rồi bắt giữ, hơn nữa khỉ là loài động vật sống trên cây, đi về phía thành phố đại học của chúng ta mới là lựa chọn bình thường."

Mọi người: "....”

Lời cô nói... nghe có vẻ rất có lý.

"Tiểu Vân à....." Một nhóm bạn cùng phòng ngây người nói: “Cậu biết những thông tin đó từ đâu thế?”

Quách Tiểu Vân cũng sửng sốt một chút, sau đó sờ cằm nói: "Hai năm trước khi nó khai trương, tôi đã từng đến chơi một lần rồi.

“Cậu chém gió đấy à....." Vài người bạn cùng phòng lập tức trợn mắt: “Mới chỉ đến đó một lần mà lại quen thuộc như vậy sao? Ngay cả con vật nào ở khu nào cũng biết? Còn là hai năm trước? Cậu nghĩ mình thật sự là thần đồng có trí nhớ siêu phàm à?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Có Một Đám Người Chơi Địa Cầu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook