Tôi Có Một Đám Người Chơi Địa Cầu
Chương 70: Thế Lực Sau Lưng Tên Nhóc Kia Không Đơn Giản Đâu! 2
Đệ Thất Cá Ma Phương
16/08/2024
"Tiền lương?" Hề Dạ u ám nhìn ông ta: “Ai nói ông có tiền lương?”
"Lãnh chúa đại nhân... Tôi là người có xuất thân trong sạch, không phải nô lệ, anh như vậy là tôi có thể kiện anh đấy!" Đại Bảo vội vàng nói.
Chết tiệt, loại người kỳ quái này sao có thể sống đến bây giờ?
Ôi, đau đầu quá....
"Vị lãnh chúa đại nhân này trông lạ quá, bình thường không thấy bao giờ, chắc là lãnh chúa mới nhậm chức nhỉ?” Đúng lúc Hề Dạ không nói nên lời, thì ông chủ bỗng cười tươi như hoa, cúi người hỏi.
Hề Dạ sửng sốt, rồi nhìn kỹ lại, mới phát hiện ông chủ này trông mập mạp, nhưng lại có hai sợi râu như loài cá, lúc này mới phản ứng lại được ông chủ này là loại Ác ma.
Hơn nữa còn là tộc Tháp Mỗ gần Thâm Uyên nhất. Danh tiếng của tộc này không được tốt lắm, trong mắt bọn họ, dường như thứ gì cũng có thể làm thành nguyên liệu nấu ăn, thậm chí cả sinh mệnh có trí tuệ.
Nghĩ đến đây, Hề Dạ nhìn vào những thức ăn thừa trong đĩa, đột nhiên cảm thấy buồn nôn.
Ông chủ thấy Hề Dạ nhìn vào những chiếc đĩa thức ăn, liền cười giải thích: "Khách quan yên tâm, chúng tôi là một nhà hàng đàng hoàng, có thể kinh doanh trên hành tinh Prosina thì đều là những ngành nghề không vi phạm pháp luật.”
Hề Dạ im lặng không nói, bản thân chủng tộc các ông đã là vi phạm pháp luật rồi!
"Kính thưa lãnh chúa đại nhân...” Đối mặt với lạnh nhạt của Hề Dạ, ông chủ không để bụng, cười tươi nói: "Chúng ta bàn chuyện làm ăn nhé, để thể hiện thành ý, bữa ăn này tôi sẽ miễn phí cho ngài!"
"Không hứng thú..... Đưa máy quẹt thẻ ra đây!" Hề Dạ trả lời thẳng thừng, làm ăn với Địa tinh thì nhiều nhất là bị lừa chút tiền, còn làm ăn với Ác ma thì nhiều khi còn mất cả mạng!
"Đừng từ chối dứt khoát như vậy chứ....". Ông chủ vẫn nheo mắt cười, vẻ mặt hiền lành, nhưng khác với lúc nãy, khí thế vốn bình thường của ông chủ này đột nhiên thay đổi. Một luồng uy áp vô cùng khủng khiếp khiến không gian xung quanh như đông cứng lại, Hề Dạ thậm chí còn cảm thấy trong một giây đó mình còn không thở nổi!
"Chúng tôi chỉ muốn nuôi một ít nguyên liệu tươi, nếu lãnh chúa đại nhân ngài đồng ý dành cho chúng tôi một trang trại chăn nuôi ở thế lực mới thành lập của ngài, hàng năm cung cấp nguyên liệu cho chúng tôi. Chỉ cần nguồn cung cấp nguyên liệu ổn định, chúng tôi sẽ trả cho ngài hai mươi tỷ thiên thần tệ tiền thưởng hậu hĩnh mỗi năm, hơn nữa tiền xây dựng ban đầu sẽ do chúng tôi chịu trách nhiệm, ngài thấy thế nào?"
Ác ma Tháp Mỗ cấp 15!
Vừa mở miệng đã bàn chuyện làm ăn tiền tỷ!
Đôi mắt tím của Hề Dạ dưới mũ giáp chớp động không ngừng, thầm nghĩ: Quả nhiên đây không phải là một quán ăn đứng đắn!
Ông nội Long Tước của hắn cũng chỉ là một sinh mệnh cấp mười lăm, nhưng đã là trụ cột của một gia tộc lớn, là một vị Đại lĩnh chủ dưới trướng Tinh tế tư lệnh. Ác Ma kia cấp mười lăm, một đại nhân vật như vậy mà lại mở quán ăn? Nghĩ cũng thấy có vấn đề lớn ở bên trong!
Ông ta nói là nguyên liệu gì đó, nhưng Hề Dạ chắc chắn một trăm phần trăm là những sinh vật cấm. Một khi hắn đồng ý thì mặc dù có thể thu được lợi nhuận lớn trong thời gian ngắn, nhưng sau này không tránh khỏi bị người ta khống chế, một khi bị liên bang phát hiện thì hắn sẽ toi đời ngay!
Hiện tại thế lực của hắn đang phát triển rất tốt, có một nhóm thổ dân tiềm năng phi thường như vậy, sao có thể đi con đường không lối thoát này?
Nghĩ đến đây, Hề Dạ cười lạnh một tiếng, không hề sợ hãi nhìn thẳng vào đối phương, lạnh lùng nói: "Sao vậy? Bổn lãnh chúa không đồng ý cuộc làm ăn này thì không bước ra được khỏi cánh cửa này đúng không?”
Nghe vậy, ông chủ kia lập tức nheo mắt lại, nhưng rốt cuộc vẫn không dám điên cuồng giết chết một vị lãnh chúa Thiên thần. Hai bên giằng co mấy giây, sau đó ông ta thu lại khí thế vừa rồi, cười nói: “Đại nhân quá lời rồi.”
“Hừ!" Hề Dạ hừ lạnh một tiếng, không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào, trực tiếp nói: "Vậy thì tính tiền đi!"
Nụ cười của ông chủ quán cứng đờ lại, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, ra hiệu cho một tên tay sai phía sau, đối phương gật đầu, vội vàng lấy một máy quẹt thẻ ra.
Sau khi Hề Dạ và Đại Bảo rời đi, chủ quán nhìn theo bóng lưng của hai người, ánh mắt lóe lên, không biết đang nghĩ gì.
“Lão đại, tại sao lại cố chấp với tên người mới đó như thế? Nhìn cái tên đó không giống người cùng phe với chúng ta!" Tên tay sai tò mò hỏi.
"Đừng nhìn bề ngoài!" Ông chủ cười lạnh: “Tôi ngửi thấy... trên người tên đó có mùi của Hư Không. Tên nhóc này to gan thật đấy, dám làm ăn với Hư Không thì chắc chắn cũng không ghét bỏ chuyện làm ăn của chúng ta đâu. Cậu đi điều tra, xem lai lịch của tên nhóc này như thế nào!”
“Vâng!” Tên tay sai vừa mới đáp lời, đột nhiên, một giọng nói u uất từ đâu vang lên: “Muốn tra cái gì thế?”
Nghe thấy giọng nói này, ông chủ giật bắn mình. Ở khoảng cách gần như vậy, thế mà có một Ác ma cấp rồng bước vào đây mà ông ta hoàn toàn không phát hiện ra, người tới rốt cuộc có lai lịch như thế nào?
Ông ta vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, còn có mùi hương hoa thơm ngát lòng người...
"Hoa linh?"Chủ quán nuốt nước bọt, sắc mặt có vẻ hơi đờ đẫn.
Nếu như là Thích khách, hoặc là m ảnh giả thì ông ta còn hiểu được, nhưng mà một Hoa linh lại có thể làm được đến bước này, chỉ có thể nói rằng giữa đôi bên hoàn toàn tồn tại chênh lệch không gian!
"Tiền bối... Hiểu lầm...”
Hôm nay sợ là đã đá phải tấm sắt rồi, thế lực đứng sau tên nhóc kia không đơn giản...
"Lãnh chúa đại nhân... Tôi là người có xuất thân trong sạch, không phải nô lệ, anh như vậy là tôi có thể kiện anh đấy!" Đại Bảo vội vàng nói.
Chết tiệt, loại người kỳ quái này sao có thể sống đến bây giờ?
Ôi, đau đầu quá....
"Vị lãnh chúa đại nhân này trông lạ quá, bình thường không thấy bao giờ, chắc là lãnh chúa mới nhậm chức nhỉ?” Đúng lúc Hề Dạ không nói nên lời, thì ông chủ bỗng cười tươi như hoa, cúi người hỏi.
Hề Dạ sửng sốt, rồi nhìn kỹ lại, mới phát hiện ông chủ này trông mập mạp, nhưng lại có hai sợi râu như loài cá, lúc này mới phản ứng lại được ông chủ này là loại Ác ma.
Hơn nữa còn là tộc Tháp Mỗ gần Thâm Uyên nhất. Danh tiếng của tộc này không được tốt lắm, trong mắt bọn họ, dường như thứ gì cũng có thể làm thành nguyên liệu nấu ăn, thậm chí cả sinh mệnh có trí tuệ.
Nghĩ đến đây, Hề Dạ nhìn vào những thức ăn thừa trong đĩa, đột nhiên cảm thấy buồn nôn.
Ông chủ thấy Hề Dạ nhìn vào những chiếc đĩa thức ăn, liền cười giải thích: "Khách quan yên tâm, chúng tôi là một nhà hàng đàng hoàng, có thể kinh doanh trên hành tinh Prosina thì đều là những ngành nghề không vi phạm pháp luật.”
Hề Dạ im lặng không nói, bản thân chủng tộc các ông đã là vi phạm pháp luật rồi!
"Kính thưa lãnh chúa đại nhân...” Đối mặt với lạnh nhạt của Hề Dạ, ông chủ không để bụng, cười tươi nói: "Chúng ta bàn chuyện làm ăn nhé, để thể hiện thành ý, bữa ăn này tôi sẽ miễn phí cho ngài!"
"Không hứng thú..... Đưa máy quẹt thẻ ra đây!" Hề Dạ trả lời thẳng thừng, làm ăn với Địa tinh thì nhiều nhất là bị lừa chút tiền, còn làm ăn với Ác ma thì nhiều khi còn mất cả mạng!
"Đừng từ chối dứt khoát như vậy chứ....". Ông chủ vẫn nheo mắt cười, vẻ mặt hiền lành, nhưng khác với lúc nãy, khí thế vốn bình thường của ông chủ này đột nhiên thay đổi. Một luồng uy áp vô cùng khủng khiếp khiến không gian xung quanh như đông cứng lại, Hề Dạ thậm chí còn cảm thấy trong một giây đó mình còn không thở nổi!
"Chúng tôi chỉ muốn nuôi một ít nguyên liệu tươi, nếu lãnh chúa đại nhân ngài đồng ý dành cho chúng tôi một trang trại chăn nuôi ở thế lực mới thành lập của ngài, hàng năm cung cấp nguyên liệu cho chúng tôi. Chỉ cần nguồn cung cấp nguyên liệu ổn định, chúng tôi sẽ trả cho ngài hai mươi tỷ thiên thần tệ tiền thưởng hậu hĩnh mỗi năm, hơn nữa tiền xây dựng ban đầu sẽ do chúng tôi chịu trách nhiệm, ngài thấy thế nào?"
Ác ma Tháp Mỗ cấp 15!
Vừa mở miệng đã bàn chuyện làm ăn tiền tỷ!
Đôi mắt tím của Hề Dạ dưới mũ giáp chớp động không ngừng, thầm nghĩ: Quả nhiên đây không phải là một quán ăn đứng đắn!
Ông nội Long Tước của hắn cũng chỉ là một sinh mệnh cấp mười lăm, nhưng đã là trụ cột của một gia tộc lớn, là một vị Đại lĩnh chủ dưới trướng Tinh tế tư lệnh. Ác Ma kia cấp mười lăm, một đại nhân vật như vậy mà lại mở quán ăn? Nghĩ cũng thấy có vấn đề lớn ở bên trong!
Ông ta nói là nguyên liệu gì đó, nhưng Hề Dạ chắc chắn một trăm phần trăm là những sinh vật cấm. Một khi hắn đồng ý thì mặc dù có thể thu được lợi nhuận lớn trong thời gian ngắn, nhưng sau này không tránh khỏi bị người ta khống chế, một khi bị liên bang phát hiện thì hắn sẽ toi đời ngay!
Hiện tại thế lực của hắn đang phát triển rất tốt, có một nhóm thổ dân tiềm năng phi thường như vậy, sao có thể đi con đường không lối thoát này?
Nghĩ đến đây, Hề Dạ cười lạnh một tiếng, không hề sợ hãi nhìn thẳng vào đối phương, lạnh lùng nói: "Sao vậy? Bổn lãnh chúa không đồng ý cuộc làm ăn này thì không bước ra được khỏi cánh cửa này đúng không?”
Nghe vậy, ông chủ kia lập tức nheo mắt lại, nhưng rốt cuộc vẫn không dám điên cuồng giết chết một vị lãnh chúa Thiên thần. Hai bên giằng co mấy giây, sau đó ông ta thu lại khí thế vừa rồi, cười nói: “Đại nhân quá lời rồi.”
“Hừ!" Hề Dạ hừ lạnh một tiếng, không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào, trực tiếp nói: "Vậy thì tính tiền đi!"
Nụ cười của ông chủ quán cứng đờ lại, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, ra hiệu cho một tên tay sai phía sau, đối phương gật đầu, vội vàng lấy một máy quẹt thẻ ra.
Sau khi Hề Dạ và Đại Bảo rời đi, chủ quán nhìn theo bóng lưng của hai người, ánh mắt lóe lên, không biết đang nghĩ gì.
“Lão đại, tại sao lại cố chấp với tên người mới đó như thế? Nhìn cái tên đó không giống người cùng phe với chúng ta!" Tên tay sai tò mò hỏi.
"Đừng nhìn bề ngoài!" Ông chủ cười lạnh: “Tôi ngửi thấy... trên người tên đó có mùi của Hư Không. Tên nhóc này to gan thật đấy, dám làm ăn với Hư Không thì chắc chắn cũng không ghét bỏ chuyện làm ăn của chúng ta đâu. Cậu đi điều tra, xem lai lịch của tên nhóc này như thế nào!”
“Vâng!” Tên tay sai vừa mới đáp lời, đột nhiên, một giọng nói u uất từ đâu vang lên: “Muốn tra cái gì thế?”
Nghe thấy giọng nói này, ông chủ giật bắn mình. Ở khoảng cách gần như vậy, thế mà có một Ác ma cấp rồng bước vào đây mà ông ta hoàn toàn không phát hiện ra, người tới rốt cuộc có lai lịch như thế nào?
Ông ta vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, còn có mùi hương hoa thơm ngát lòng người...
"Hoa linh?"Chủ quán nuốt nước bọt, sắc mặt có vẻ hơi đờ đẫn.
Nếu như là Thích khách, hoặc là m ảnh giả thì ông ta còn hiểu được, nhưng mà một Hoa linh lại có thể làm được đến bước này, chỉ có thể nói rằng giữa đôi bên hoàn toàn tồn tại chênh lệch không gian!
"Tiền bối... Hiểu lầm...”
Hôm nay sợ là đã đá phải tấm sắt rồi, thế lực đứng sau tên nhóc kia không đơn giản...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.