Tôi Có Thể Làm Gì Chứ, Tôi Có Phải Con Người Đâu
Chương 9: Thế giới thứ nhất
Phi Sắc Thế Gia
14/09/2022
Edit: Min
Tướng quân và robot nhỏ của hắn (9)
Ngay từ khi còn rất nhỏ, Sở Thời Từ đã biết mình là Gay.
Đúng là cậu muốn tìm một anh công hàng to xài tốt, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu sẽ ra tay với một con búp bê nam.
Câu nói vừa rồi của Tô Triết Ngạn có ý gì?
Chơi cái gì, chơi như thế nào. Cậu không biết, cậu đã chơi bao giờ đâu.
Hệ thống cười nắc nẻ ở trong đầu cậu, Tô Triết Ngạn thì vẫn đang thúc giục, “Nhanh lên, ta rất vội.”
Sở Thời Từ ngơ ngác nhìn con búp bê, con búp bê cũng ngơ ngác nhìn cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen ấy thật lâu, không hiểu sao lại cảm thấy muốn khóc.
Tô Triết Ngạn không đợi được nữa, duỗi tay chọc chọc đầu cậu.
Sở Thời Từ cắn răng hạ quyết tâm, bế con búp bê lên bắt đầu chơi đóng vai gia đình.
Cậu để con búp bê ngồi dựa vào tủ đầu giường, cầm áo gối khoác lên vai nó: “Mày đóng vai mẹ, tao là bố.”
Sau đó cậu lại nắm lấy ngón tay của Tô Triết Ngạn, “Anh làm con trai của tôi, mau, gọi bố đi con!”
Tuy Tô Triết Ngạn vẫn không có biểu cảm gì, nhưng rõ ràng là hắn đã sững sờ trong giây lát.
Sở Thời Từ thừa nhận rằng là cậu cố ý, cậu đang trả đũa nam chính.
Mặc dù Tô Triết Ngạn chắc chắn sẽ không gọi cậu như vậy, nhưng chiếm lợi bằng những lời chót lưỡi đầu môi đã phê lắm rồi.
Cậu bí mật thu tay lại, nghĩ thầm nếu một hồi Tô Triết Ngạn muốn đánh mình, mình sẽ chui vào khe hở giữa giá sách và vách khoang bên trong.
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng từ trên đầu truyền đến, “Ừm, bố.”
Cậu đột nhiên quay đầu lại và nhìn Tô Triết Ngạn như nhìn thấy quỷ.
“Anh vừa gọi tôi là gì?”
“Bố.”
Sở Thời Từ ngẩn ra, “Anh… Gọi tôi?”
Tô Triết Ngạn khẽ nhíu mày, trong mắt cũng hiện lên một tia khó hiểu, “Ta đóng vai con, mi nói đó.”
Hắn dừng một chút, chần chờ nói: “Không phải đang chơi đóng vai gia đình à?”
Sở Thời Từ:……
Không biết vì sao, nhìn vẻ mặt đứng đắn của nam chính, cậu đột nhiên phát hiện mình thật dơ.
Tô Triết Ngạn chỉ là muốn xem robot chơi trò chơi với búp bê thôi, còn phối hợp với cậu để chơi đóng vai gia đình nữa. Mà cậu thì lại nghĩ đến loại chuyện này, rõ ràng cậu bây giờ là một món đồ chơi trẻ em, sao lại có suy nghĩ bỉ ổi như thế chứ.
Sở Thời Từ suy sụp nói với hệ thống: "Thật không hổ là nam chính của một cuốn tiểu thuyết không có CP và cốt truyện trong sáng, so với hắn thì ta đúng là một người lớn đê tiện mà."
【Từ khi nghe chuyện hồi còn sống cậu suốt ngày úm ở chợ hoa đọc h.a.r.d.c.o.r.e, tôi đã biết cậu chỉ trắng trẻo được cái mẽ ngoài, chứ bản chất thì răm từ thịt mặn từ xương.】
Vừa mới phân vai trong trò chơi xong, robot đã chui vào chăn, sống chết không chịu ra ngoài.
Ban đầu, Tô Triết Ngạn không phản ứng gì, hắn sờ sờ chăn nhỏ, sau đó nghe thấy tiếng kêu rên sống không còn gì luyến tiếc của con robot.
Hắn suy nghĩ trong vài giây và tìm ra lý do.
“Không cần trốn, ta không so đo với đồ chơi.”
Chăn cuộn tròn lại, sau đó thì không động nữa.
Tô Triết Ngạn chen mạnh ngón tay vào trong chăn, sờ con robot vài cái, thu dọn ba lô và đứng dậy đi ra ngoài tìm vật tư.
Cửa khoang lại được đóng lại, Sở Thời Từ thò đầu ra khỏi chăn.
Trong một khoảnh khắc trước đó, cậu suýt chết vì quá xấu hổ.
Sở Thời Từ ném con búp bê xuống giường.
Sau khi đuổi nhân chứng cuối cùng đi, cậu cảm thấy như được sống lại.
Hệ thống vẫn đang cười khùng, Sở Thời Từ kéo ăng-ten trên đầu ra, định át đi tiếng cười hả hê của nó.
Cậu điều chỉnh nhanh chóng, muốn tìm cái gì đó thú vị để nghe.
Nhưng hiện tại còn quá sớm, các kênh đều đang phát tin tức.
Giọng nói của nữ MC vang lên trong khoang con nhộng.
【#Gần đây, Công nghệ Vĩnh Sinh đã hoàn thành thử nghiệm cuối cùng trên cơ thể con người về "chuyển đổi giới tính beta". Công nghệ Vĩnh Sinh cho biết kỹ thuật này đã thành thục và hoàn thiện, và toàn bộ quá trình chỉ mất 24 giờ. Beta có thể chuyển đổi thành Alpha hoặc Omega tùy ý trên cơ sở giữ nguyên giới tính nam và nữ ban đầu. Công ty có thể cử một chuyên gia đi cùng đến cơ quan chính phủ để hỗ trợ Beta chuyển giới nhập lại thông tin công dân.#】
Sở Thời Từ nghe một hồi, thấy sau đó không có tin tức gì hấp dẫn nên đổi kênh khác.
【#Bởi vì 13 người bao gồm Lý x và Lưu x đã tung tin đồn thất thiệt và vu khống Công nghệ Vĩnh Sinh tội ăn cắp thông tin của công dân. Khiến xã hội hoang mang, ảnh hưởng vô cùng xấu. Sau khi toà án thẩm tra và xét xử, phạt tù có thời hạn không quá 5 năm. Công nghệ Vĩnh Sinh một lần nữa đưa ra tuyên bố rằng công ty chưa bao giờ đánh cắp thông tin của công dân và họ sẽ sử dụng pháp luật để bảo vệ danh tiếng của công ty.#】
【# Cuộc diễu hành với khẩu hiệu "Duy trì quyền và lợi ích hợp pháp của Beta, trả lại quyền làm việc của Beta' đã xung độ với cảnh sát thủ đô vào đêm qua, khiến 1 người chết và 3 người bị thương.#】
Hệ thống lắng nghe một hồi, đột nhiên mở miệng nói:【Tôi đọc nguyên tác, sở dĩ nam chính có thể mang cậu đến ngôi sao hoang vu là vì khi hắn sắp bị nhét vào khoang con nhộng, một cuộc bạo động quy mô lớn đã nổ ra trong cuộc diễu hành gần đó. Người trông coi ít đi nên hắn đã bí mật đem cậu theo.】
Sở Thời Từ tặc lưỡi lắc đầu, "Cuộc sống của người dân đế quốc thật là thảm khốc."
【Phân biệt giới tính nghiêm trọng như vậy, chắc chắn sẽ có nhiều xung đột hơn.】
Nó nói cũng có lý, nhưng Sở Thời Từ nhớ lại tin tức vừa rồi, càng nghĩ càng cảm thấy chính quyền đế quốc đi đầu phân biệt đối xử với Beta.
Cậu không biết nội dung cụ thể của "luật an ninh lao động beta", nhưng xét từ các khẩu hiệu của cuộc diễu hành, luật an ninh đó dường như đã gây ra tình trạng thất nghiệp hàng loạt cho Beta.
Sở Thời Từ là một bé Gay ngâm mình trên chợ hoa quanh năm, cậu cũng thường xuyên đọc truyện ABO.
Cậu đã đọc nhiều thể loại như tổng thụ một O nhiều A, thuần H kỳ thị Omega và biến họ thành đồ chơi, cũng đã đọc truyện tổng công ít A nhiều O và Alpha trở thành một cái bánh ngọt.
Trong hầu hết các bộ truyện, Beta đều là phông nền với nhân số đông đảo và không có gì nổi bật.
Mà ở thế giới này, bọn họ lại trở thành một nhóm thiểu số yếu thế.
Sở Thời Từ nghĩ không thông, thế nên không tiếp tục nghiên cứu nữa.
Dù sao cậu cũng không để chuyện của đế quốc ở trong lòng, vì Tô Triết Ngạn hiện đang mắc kẹt ở ngôi sao hoang vu. Tình hình ở đế quốc như thế nào đều không liên quan gì đến họ.
Thay vì suy nghĩ chuyện này, cậu càng muốn biết làm thế nào mới có thể khiến nam chính đưa mình đi theo hơn.
Mỗi lần Tô Triết Ngạn từ bên ngoài trở về, sắc mặt đều rất tệ.
Sở Thời Từ nghĩ rằng nếu có cậu ở bên cạnh, nói không chừng Tô Triết Ngạn sẽ cảm thấy tốt hơn.
Hệ thống chỉ cho cậu vài chiêu, nhưng không có chiêu nào hữu dụng cả.
Giữa trưa, bên ngoài có tiếng bước chân lộn xộn.
Sở Thời Từ nhanh chóng tắt đài, chạy đến núp dưới giá sách.
Qua cái nắp, có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của mấy gã đàn ông.
“Đây là chỗ ở của beta kia à? Mày có chắc là đã nhìn thấy nó nói chuyện với khoang con nhộng không?”
“Tao nói dối mày làm gì? Kính viễn vọng của tao là đồ quân đội chính tông đó. Nó rõ ràng đứng cạnh khoang và cúi đầu nói chuyện với những thứ bên trong. Khoảng cách quá xa nên tao không nghe rõ nó nói gì, nhưng nhìn khẩu hình miệng của nó thì chắc chắn là đang nói chuyện với ai đó.”
Sở Thời Từ trốn dưới giá sách, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Tô Triết Ngạn là người có tính cảnh giác rất cao, lần nào cũng nhìn xung quanh rồi mới vào khoang nghỉ ngơi.
Thật không ngờ, phòng tới phòng lui nhưng cuối cùng lại thua trước kính viễn vọng.
Mấy người bên ngoài vẫn đang thảo luận.
Một gã đàn ông chép miệng nói: “Vậy chắc chắn là có giấu người ở bên trong rồi. Một tên Beta mà chơi kim ốc tàng kiều, mày nói xem có khi nào nó giấu một Omega không?”
“Tao chả ngửi thấy pheromone nào cả, chắc là chỉ giấu Beta thôi.”
“Một hơi hai đứa Beta, đứa được giấu chắc chắn trông đẹp hơn, bán sẽ có giá lắm đây.”
Bọn chúng vừa nói vừa cạy nắp trong suốt của khoang con nhộng.
Một gã Alpha trong số chúng chui vào và tìm kiếm khắp nơi trong khoang.
Sở Thời Từ trốn trong góc vì sợ bị phát hiện.
Tên Alpha đó đầu tiên là lấy đi vài hộp kem dinh dưỡng mà Tô Triết Ngạn tích trữ, sau đó lại lấy dầu máy mua cho Sở Thời Từ.
Sở Thời Từ nhìn đến nghiến răng nghiến lợi, tim chảy máu.
Khi đã lật tung gần như cả khoang con nhộng, gã đó bắt đầu lục lọi giá sách.
Gã xách chiếc giường công chúa lên và ném nó sang một bên với vẻ kinh tởm. Nhặt con búp bê trên mặt đất lên nhìn, quay đầu lại nói với đồng bọn đang giữ nắp: “Mày xem, đứa beta này toàn chơi ba cái thứ gì đâu không.”
Người bên ngoài vươn tay nhận con búp bê, “Người lớn ai mà chơi thứ này, chẳng lẽ nó giấu con nít ở trong khoang? Chậc chậc, ngon rồi.”
Alpha tiếp tục mò trong giá sách, Sở Thời Từ cố gắng lùi về sau.
Đầu ngón tay của gã chạm vào cơ thể cậu, nghi ngờ hửm một tiếng, “Ở đây có cái gì này.”
Gã đào cả buổi trời cũng không móc ra được, thế là dời toàn bộ giá sách ra ngoài.
Không có thứ gì đáng giá dưới giá sách cả, chỉ có một con robot nhỏ mặc váy công chúa.
Toàn bộ con robot có màu bạch kim, là một món đồ chơi cũ từ hơn mười năm trước, nằm bất động trên mặt đất.
Gã Alpha cầm con robot lên, xé cái váy công chúa của nó rồi mở cái nắp trước ngực ra.
Phát hiện bên trong không có pin, gã thở dài tiếc nuối.
Đỉnh đầu truyền đến giọng của đồng bọn, “Con robot này xem như là đồ cổ, dù sao cũng không cản đường, lấy đi. Đem về xem có ai muốn mua không, giá rẻ cũng bán được mấy đồng vàng. Mang đồ về trước, tối kéo đủ 30 người lại đây bắt hai đứa beta kia.”
Sở Thời Từ đánh không lại mà chạy cũng không được.
Cậu gục người xuống, bị người ta cầm trong tay một cách thô lỗ.
Alpha mang theo chiến lợi phẩm vừa nói vừa cười đi về, Sở Thời Từ theo động tác mà lắc lư qua lại.
Khoang con nhộng ngày càng nhỏ dần, cuối cùng biến mất khỏi tầm mắt.
7 giờ tối, Tô Triết Ngạn đúng giờ trở về vùng đất hoang dã, sau lưng cõng một cái ba lô căng phồng và hộp quà thay quần áo mới trên tay.
Hắn đi đến cạnh khoang con nhộng, mở cái nắp trong suốt ra.
Con robot không dựa vào cạnh khoang chào hỏi hắn như mọi khi, trong khoang im ắng không một tiếng động.
Đập vào mắt là một mớ hỗn độn, và vẫn còn hơi thở của Alpha trong không khí.
Tô Triết Ngạn thân thể cứng đờ trong chốc lát, sau đó liền tiến vào khoang vội vàng tìm kiếm.
Đã tìm khắp nơi rồi, không có, chỗ nào cũng không có.
Tô Triết Ngạn ngơ ngác nhìn khoang con nhộng lộn xộn.
Robot của hắn bị trộm rồi.
Tướng quân và robot nhỏ của hắn (9)
Ngay từ khi còn rất nhỏ, Sở Thời Từ đã biết mình là Gay.
Đúng là cậu muốn tìm một anh công hàng to xài tốt, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu sẽ ra tay với một con búp bê nam.
Câu nói vừa rồi của Tô Triết Ngạn có ý gì?
Chơi cái gì, chơi như thế nào. Cậu không biết, cậu đã chơi bao giờ đâu.
Hệ thống cười nắc nẻ ở trong đầu cậu, Tô Triết Ngạn thì vẫn đang thúc giục, “Nhanh lên, ta rất vội.”
Sở Thời Từ ngơ ngác nhìn con búp bê, con búp bê cũng ngơ ngác nhìn cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen ấy thật lâu, không hiểu sao lại cảm thấy muốn khóc.
Tô Triết Ngạn không đợi được nữa, duỗi tay chọc chọc đầu cậu.
Sở Thời Từ cắn răng hạ quyết tâm, bế con búp bê lên bắt đầu chơi đóng vai gia đình.
Cậu để con búp bê ngồi dựa vào tủ đầu giường, cầm áo gối khoác lên vai nó: “Mày đóng vai mẹ, tao là bố.”
Sau đó cậu lại nắm lấy ngón tay của Tô Triết Ngạn, “Anh làm con trai của tôi, mau, gọi bố đi con!”
Tuy Tô Triết Ngạn vẫn không có biểu cảm gì, nhưng rõ ràng là hắn đã sững sờ trong giây lát.
Sở Thời Từ thừa nhận rằng là cậu cố ý, cậu đang trả đũa nam chính.
Mặc dù Tô Triết Ngạn chắc chắn sẽ không gọi cậu như vậy, nhưng chiếm lợi bằng những lời chót lưỡi đầu môi đã phê lắm rồi.
Cậu bí mật thu tay lại, nghĩ thầm nếu một hồi Tô Triết Ngạn muốn đánh mình, mình sẽ chui vào khe hở giữa giá sách và vách khoang bên trong.
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng từ trên đầu truyền đến, “Ừm, bố.”
Cậu đột nhiên quay đầu lại và nhìn Tô Triết Ngạn như nhìn thấy quỷ.
“Anh vừa gọi tôi là gì?”
“Bố.”
Sở Thời Từ ngẩn ra, “Anh… Gọi tôi?”
Tô Triết Ngạn khẽ nhíu mày, trong mắt cũng hiện lên một tia khó hiểu, “Ta đóng vai con, mi nói đó.”
Hắn dừng một chút, chần chờ nói: “Không phải đang chơi đóng vai gia đình à?”
Sở Thời Từ:……
Không biết vì sao, nhìn vẻ mặt đứng đắn của nam chính, cậu đột nhiên phát hiện mình thật dơ.
Tô Triết Ngạn chỉ là muốn xem robot chơi trò chơi với búp bê thôi, còn phối hợp với cậu để chơi đóng vai gia đình nữa. Mà cậu thì lại nghĩ đến loại chuyện này, rõ ràng cậu bây giờ là một món đồ chơi trẻ em, sao lại có suy nghĩ bỉ ổi như thế chứ.
Sở Thời Từ suy sụp nói với hệ thống: "Thật không hổ là nam chính của một cuốn tiểu thuyết không có CP và cốt truyện trong sáng, so với hắn thì ta đúng là một người lớn đê tiện mà."
【Từ khi nghe chuyện hồi còn sống cậu suốt ngày úm ở chợ hoa đọc h.a.r.d.c.o.r.e, tôi đã biết cậu chỉ trắng trẻo được cái mẽ ngoài, chứ bản chất thì răm từ thịt mặn từ xương.】
Vừa mới phân vai trong trò chơi xong, robot đã chui vào chăn, sống chết không chịu ra ngoài.
Ban đầu, Tô Triết Ngạn không phản ứng gì, hắn sờ sờ chăn nhỏ, sau đó nghe thấy tiếng kêu rên sống không còn gì luyến tiếc của con robot.
Hắn suy nghĩ trong vài giây và tìm ra lý do.
“Không cần trốn, ta không so đo với đồ chơi.”
Chăn cuộn tròn lại, sau đó thì không động nữa.
Tô Triết Ngạn chen mạnh ngón tay vào trong chăn, sờ con robot vài cái, thu dọn ba lô và đứng dậy đi ra ngoài tìm vật tư.
Cửa khoang lại được đóng lại, Sở Thời Từ thò đầu ra khỏi chăn.
Trong một khoảnh khắc trước đó, cậu suýt chết vì quá xấu hổ.
Sở Thời Từ ném con búp bê xuống giường.
Sau khi đuổi nhân chứng cuối cùng đi, cậu cảm thấy như được sống lại.
Hệ thống vẫn đang cười khùng, Sở Thời Từ kéo ăng-ten trên đầu ra, định át đi tiếng cười hả hê của nó.
Cậu điều chỉnh nhanh chóng, muốn tìm cái gì đó thú vị để nghe.
Nhưng hiện tại còn quá sớm, các kênh đều đang phát tin tức.
Giọng nói của nữ MC vang lên trong khoang con nhộng.
【#Gần đây, Công nghệ Vĩnh Sinh đã hoàn thành thử nghiệm cuối cùng trên cơ thể con người về "chuyển đổi giới tính beta". Công nghệ Vĩnh Sinh cho biết kỹ thuật này đã thành thục và hoàn thiện, và toàn bộ quá trình chỉ mất 24 giờ. Beta có thể chuyển đổi thành Alpha hoặc Omega tùy ý trên cơ sở giữ nguyên giới tính nam và nữ ban đầu. Công ty có thể cử một chuyên gia đi cùng đến cơ quan chính phủ để hỗ trợ Beta chuyển giới nhập lại thông tin công dân.#】
Sở Thời Từ nghe một hồi, thấy sau đó không có tin tức gì hấp dẫn nên đổi kênh khác.
【#Bởi vì 13 người bao gồm Lý x và Lưu x đã tung tin đồn thất thiệt và vu khống Công nghệ Vĩnh Sinh tội ăn cắp thông tin của công dân. Khiến xã hội hoang mang, ảnh hưởng vô cùng xấu. Sau khi toà án thẩm tra và xét xử, phạt tù có thời hạn không quá 5 năm. Công nghệ Vĩnh Sinh một lần nữa đưa ra tuyên bố rằng công ty chưa bao giờ đánh cắp thông tin của công dân và họ sẽ sử dụng pháp luật để bảo vệ danh tiếng của công ty.#】
【# Cuộc diễu hành với khẩu hiệu "Duy trì quyền và lợi ích hợp pháp của Beta, trả lại quyền làm việc của Beta' đã xung độ với cảnh sát thủ đô vào đêm qua, khiến 1 người chết và 3 người bị thương.#】
Hệ thống lắng nghe một hồi, đột nhiên mở miệng nói:【Tôi đọc nguyên tác, sở dĩ nam chính có thể mang cậu đến ngôi sao hoang vu là vì khi hắn sắp bị nhét vào khoang con nhộng, một cuộc bạo động quy mô lớn đã nổ ra trong cuộc diễu hành gần đó. Người trông coi ít đi nên hắn đã bí mật đem cậu theo.】
Sở Thời Từ tặc lưỡi lắc đầu, "Cuộc sống của người dân đế quốc thật là thảm khốc."
【Phân biệt giới tính nghiêm trọng như vậy, chắc chắn sẽ có nhiều xung đột hơn.】
Nó nói cũng có lý, nhưng Sở Thời Từ nhớ lại tin tức vừa rồi, càng nghĩ càng cảm thấy chính quyền đế quốc đi đầu phân biệt đối xử với Beta.
Cậu không biết nội dung cụ thể của "luật an ninh lao động beta", nhưng xét từ các khẩu hiệu của cuộc diễu hành, luật an ninh đó dường như đã gây ra tình trạng thất nghiệp hàng loạt cho Beta.
Sở Thời Từ là một bé Gay ngâm mình trên chợ hoa quanh năm, cậu cũng thường xuyên đọc truyện ABO.
Cậu đã đọc nhiều thể loại như tổng thụ một O nhiều A, thuần H kỳ thị Omega và biến họ thành đồ chơi, cũng đã đọc truyện tổng công ít A nhiều O và Alpha trở thành một cái bánh ngọt.
Trong hầu hết các bộ truyện, Beta đều là phông nền với nhân số đông đảo và không có gì nổi bật.
Mà ở thế giới này, bọn họ lại trở thành một nhóm thiểu số yếu thế.
Sở Thời Từ nghĩ không thông, thế nên không tiếp tục nghiên cứu nữa.
Dù sao cậu cũng không để chuyện của đế quốc ở trong lòng, vì Tô Triết Ngạn hiện đang mắc kẹt ở ngôi sao hoang vu. Tình hình ở đế quốc như thế nào đều không liên quan gì đến họ.
Thay vì suy nghĩ chuyện này, cậu càng muốn biết làm thế nào mới có thể khiến nam chính đưa mình đi theo hơn.
Mỗi lần Tô Triết Ngạn từ bên ngoài trở về, sắc mặt đều rất tệ.
Sở Thời Từ nghĩ rằng nếu có cậu ở bên cạnh, nói không chừng Tô Triết Ngạn sẽ cảm thấy tốt hơn.
Hệ thống chỉ cho cậu vài chiêu, nhưng không có chiêu nào hữu dụng cả.
Giữa trưa, bên ngoài có tiếng bước chân lộn xộn.
Sở Thời Từ nhanh chóng tắt đài, chạy đến núp dưới giá sách.
Qua cái nắp, có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của mấy gã đàn ông.
“Đây là chỗ ở của beta kia à? Mày có chắc là đã nhìn thấy nó nói chuyện với khoang con nhộng không?”
“Tao nói dối mày làm gì? Kính viễn vọng của tao là đồ quân đội chính tông đó. Nó rõ ràng đứng cạnh khoang và cúi đầu nói chuyện với những thứ bên trong. Khoảng cách quá xa nên tao không nghe rõ nó nói gì, nhưng nhìn khẩu hình miệng của nó thì chắc chắn là đang nói chuyện với ai đó.”
Sở Thời Từ trốn dưới giá sách, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Tô Triết Ngạn là người có tính cảnh giác rất cao, lần nào cũng nhìn xung quanh rồi mới vào khoang nghỉ ngơi.
Thật không ngờ, phòng tới phòng lui nhưng cuối cùng lại thua trước kính viễn vọng.
Mấy người bên ngoài vẫn đang thảo luận.
Một gã đàn ông chép miệng nói: “Vậy chắc chắn là có giấu người ở bên trong rồi. Một tên Beta mà chơi kim ốc tàng kiều, mày nói xem có khi nào nó giấu một Omega không?”
“Tao chả ngửi thấy pheromone nào cả, chắc là chỉ giấu Beta thôi.”
“Một hơi hai đứa Beta, đứa được giấu chắc chắn trông đẹp hơn, bán sẽ có giá lắm đây.”
Bọn chúng vừa nói vừa cạy nắp trong suốt của khoang con nhộng.
Một gã Alpha trong số chúng chui vào và tìm kiếm khắp nơi trong khoang.
Sở Thời Từ trốn trong góc vì sợ bị phát hiện.
Tên Alpha đó đầu tiên là lấy đi vài hộp kem dinh dưỡng mà Tô Triết Ngạn tích trữ, sau đó lại lấy dầu máy mua cho Sở Thời Từ.
Sở Thời Từ nhìn đến nghiến răng nghiến lợi, tim chảy máu.
Khi đã lật tung gần như cả khoang con nhộng, gã đó bắt đầu lục lọi giá sách.
Gã xách chiếc giường công chúa lên và ném nó sang một bên với vẻ kinh tởm. Nhặt con búp bê trên mặt đất lên nhìn, quay đầu lại nói với đồng bọn đang giữ nắp: “Mày xem, đứa beta này toàn chơi ba cái thứ gì đâu không.”
Người bên ngoài vươn tay nhận con búp bê, “Người lớn ai mà chơi thứ này, chẳng lẽ nó giấu con nít ở trong khoang? Chậc chậc, ngon rồi.”
Alpha tiếp tục mò trong giá sách, Sở Thời Từ cố gắng lùi về sau.
Đầu ngón tay của gã chạm vào cơ thể cậu, nghi ngờ hửm một tiếng, “Ở đây có cái gì này.”
Gã đào cả buổi trời cũng không móc ra được, thế là dời toàn bộ giá sách ra ngoài.
Không có thứ gì đáng giá dưới giá sách cả, chỉ có một con robot nhỏ mặc váy công chúa.
Toàn bộ con robot có màu bạch kim, là một món đồ chơi cũ từ hơn mười năm trước, nằm bất động trên mặt đất.
Gã Alpha cầm con robot lên, xé cái váy công chúa của nó rồi mở cái nắp trước ngực ra.
Phát hiện bên trong không có pin, gã thở dài tiếc nuối.
Đỉnh đầu truyền đến giọng của đồng bọn, “Con robot này xem như là đồ cổ, dù sao cũng không cản đường, lấy đi. Đem về xem có ai muốn mua không, giá rẻ cũng bán được mấy đồng vàng. Mang đồ về trước, tối kéo đủ 30 người lại đây bắt hai đứa beta kia.”
Sở Thời Từ đánh không lại mà chạy cũng không được.
Cậu gục người xuống, bị người ta cầm trong tay một cách thô lỗ.
Alpha mang theo chiến lợi phẩm vừa nói vừa cười đi về, Sở Thời Từ theo động tác mà lắc lư qua lại.
Khoang con nhộng ngày càng nhỏ dần, cuối cùng biến mất khỏi tầm mắt.
7 giờ tối, Tô Triết Ngạn đúng giờ trở về vùng đất hoang dã, sau lưng cõng một cái ba lô căng phồng và hộp quà thay quần áo mới trên tay.
Hắn đi đến cạnh khoang con nhộng, mở cái nắp trong suốt ra.
Con robot không dựa vào cạnh khoang chào hỏi hắn như mọi khi, trong khoang im ắng không một tiếng động.
Đập vào mắt là một mớ hỗn độn, và vẫn còn hơi thở của Alpha trong không khí.
Tô Triết Ngạn thân thể cứng đờ trong chốc lát, sau đó liền tiến vào khoang vội vàng tìm kiếm.
Đã tìm khắp nơi rồi, không có, chỗ nào cũng không có.
Tô Triết Ngạn ngơ ngác nhìn khoang con nhộng lộn xộn.
Robot của hắn bị trộm rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.