Tôi Có Thể Nhìn Thấy Giá Trị Sinh Mệnh

Chương 12:

Bút Tiêm Đích Thủ Thuật Đao

22/03/2023

Lục Thần cười một tiếng: “Cảm ơn ông chủ."

Nhưng Lục Thần lại nhíu mày một cái: “Ông chủ Đổng, nhưng bây giờ tôi chính là hội viên kim cương. Vốn dĩ hội viên kim cương đã giảm 95% rồi..."

"Vậy thì miễn phí luôn!"

"Sao có thể làm vậy được!" Chu Vĩ cười ha ha một tiếng.

Sau đó, Đổng Dược Hoa rời đi theo xe cứu thương.

Lục Thần có chút yên lặng nhìn Lục Thần, hình như tên này thi nghiên cứu sinh là trường ở tỉnh khác đi.

Chẳng lẽ sau này cậu ta còn có thời gian trở về chỗ tiệm net này lên mạng?

...

Trải qua chuyện ngoài ý muốn này, mọi người cũng không tiếp tục lên mạng nữa, bắt đầu từ từ tản đi.

"Chúng ta cũng trở về trường học đi." Lục Thần nói.

Chu Vĩ thở dài, nói: “Ai, má nó, tôi mới vừa đang đánh đoàn chiến. Lần này đồng đội của tôi chắc báo cáo tôi treo máy rồi."

"Sau này tuyệt đội đừng tùy tiện báo cáo động đội, có lẽ bọn họ cũng đang cứu người như tôi."

Đối với cái miệng tiện của Chu Vĩ, Lục Thần cười một tiếng, không nói gì.

Bởi vì anh đột nhiên chú ý đến, màn sáng trước mắt người khác không nhìn thấy, hình như có thêm một hàng chữ.

Anh nín thở chăm chú nhìn, dưới cùng của màn sáng, đúng là có thêm một hàng chữ nhỏ.

"Chúc mừng bạn, nhận được một giá trị cảm ơn của Đổng Dược Hoa."



Đổng thời, độ hoàn thành hiện thị trên màn sáng, từ 0% biến thành 10%.

Lục Thần trở nên vui mừng.

Hệ thống không đáng tin cậy này, cuối cùng cũng có phản ứng.

Nhận được giá trị cảm ơn của Đổng Dược Hoa.

Mới vừa rồi từ cuộc trò chuyện Lục Thần biết, ông chủ của tiệm net này họ Đỏng.

Chắc là Đổng Dược Hoa này!

Rất có thể bởi vì mình thành công cứu được Viên Hạo, tránh cho tiệm net Hưng Hân xảy ra chuyện nghiêm trọng, từ đó Đổng Dược Hoa cảm kích anh.

Nhưng, người trong cuộc Viên Hạo thì sao.

Tại sao Lục Thần không nhận được trị giá cảm ơn của anh ta.

Là bởi vì trạng thái ý thức của anh ta, còn chưa hoàn toàn khôi phục?

Lục Thần chờ đợi 'hệ thống' tiếp tục cho ra nhắc nhở.

Nhưng...

Yên lặng đợi thật lâu.

‘Hệ thống' lại câm rồi!

Chỉ như vậy thôi?

Không có nhắc nhở khác?



"Vậy, trị giá cảm ơn này có lợi ích gì?

Nếu như độ hoàn thành đến 100%, sẽ xảy ra chuyện gì?

Lục Thần thở dài thật sâu, lấy được một hệ thống lạnh lùng rồi.

Hắn nghiên cứu trong ngoài hệ thống này, vẫn không có chút đầu mối nào, thật là mệt mỏi!

Chẳng qua, Lục Thần nghĩ lại chuyện mới vừa xảy ra.

Đối với chuyện màu sắc xuất hiện trên đầu mỗi người, hắn có một suy đoán hơi đáng tin.

Màu sắc của mỗi người, có lẽ đại biểu cho trạng thái sức khỏe!

Màu xanh lá cây, đại biểu cho khỏe mạnh.

Màu vàng, đạt biểu thân thể xuất hiện một ít bệnh, nhưng không nguy hiểm đến tính mệnh.

Nói cách khác, màu vàng, đại biểu cho trạng thái sức khỏe hơi kém.

Mà máu đỏ, chính là đại biểu cho bệnh nghiêm trọng, thậm chí đã uy hiếp đến tính mạng của con người!

Chuyện này cũng có thể giải thích được, tại sao phần lớn người trẻ tuổi lại có 'màu xanh lá cây, ‘màu vàng’ thì lại có nhiều ở người trung niên, tuổi tác hơi lớn.

Mà người thường xuyên ở tiệm net, bởi vì nhịp sống không có quy luật, cho dù bọn họ trẻ uổi, nhưng thân thể lại thuộc sức khỏe hơi kém, cho nên trên đầu mới có màu vàng.

Mà màu đỏ trên đầu Viên Hạo, đã biểu thị anh ta đã mắc bệnh nặng, lúc nào cũng có thể chết! Nghĩ đến đây, vẻ mặt Lục Thần có chút hưng phấn.Trong y học, dự đoán bệnh tình và trạng thái khôi phục của bệnh nhân là chuyện vô cùng quan trọng!

Anh có thể thông qua màu sắc trên đầu mỗi người, phán đoán bệnh tình của người bệnh, hơn nữa lập tức xử lý!

Loại bác sĩ này càng vững vàng hơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Có Thể Nhìn Thấy Giá Trị Sinh Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook