Chương 50:
Toàn Châm Giáo Chủ
22/11/2023
Bởi vậy, anh không hiểu không sao cả, chỉ cần những vấn đề vượt ra khỏi phạm trù khoa học kỹ thuật, chắc chắn sẽ có người nhảy ra giải đáp thắc mắc cho anh, đến lúc đó những vị đại thần này sẽ biện luận, tổng hợp, chỉnh sửa lại lý do một cách hợp lý, một video đã cắt bớt chuyện nguyên vật liệu cứ thế mà xuất hiện, làm anh vô cùng đắc ý.
…
Sau khi đăng thông báo thì Lâm Ngữ không quan tâm nữa, anh cất Charge Blade cơ giới vào tủ quần áo rồi khóa lại, sau đó lại vùi đầu trong phòng tìm hiểu tiếp Hệ Thống Học Tập Mạnh Nhất của mình.
Mặc dù anh là một tên học dốt, nhưng anh và mấy người Hứa Triều Dương khác nhau, anh báo danh học viện này, chứ không phải không đủ điểm rồi đến đại học Trường Hải như mấy tên nhóc đó.
Lập trình là sở trường duy nhất anh có thể tự tin, từ khi còn nhỏ anh đã thích ngành này, đồng thời tự nhận bản thân có thiên phú, từ cấp 2 và cấp 3 anh đã bắt đầu học một ít ngôn ngữ lập trình cơ bản, không có bất kỳ ai dạy cả, tự bản thân mua sách chuyên ngành về đọc, thậm chí còn tìm ra lỗi sai của một cuốn sách lập trình.
Đã như vậy, theo lý mà nói, anh học ngành công nghệ thông tin phải trở thành một thiên tài đúng không, nhưng mà qua một đoạn thời gian, bỗng nhiên nhìn code không hiểu nữa, chỉ học được mỗi tư duy lập trình, lâu lâu mới dùng một phần mềm lập trình tiếng trung viết chút gì đó cho vui mà thôi.
Lúc trước ghi danh ngành công nghệ thông tin đại học Trường Hải, anh cũng từng nghĩ sẽ nỗ lực học cho tốt, lên đại học sẽ nghĩ mình giỏi hơn hiện tại, nhưng sự thật tát cho anh một cú đau đớn.
Môi trường học tập và không khí học tập có ảnh hưởng rất lớn, đặc biệt đối với những tên học dốt, không có ai thúc giục càng ngày càng kém, nửa năm đầu tiên khá ổn, có thể là do nửa sau thì giáo viên không quản lý, cộng với bạn cùng phòng ảnh hưởng… Cứ thế mà thụt lùi.
Khi còn học cấp 3 thì thầy cô bắt ép học tập để đậu đại học, còn lên đại học cần sinh viên tự giác hơn, nếu không thích ứng được với sự chuyển biến này, cho dù có thiên phú đi nữa, cuối cùng chỉ có thể chìm nghỉm mà thôi.
Ngôn ngữ lập trình thì bây giờ anh chỉ có thể miễn cưỡng hiểu mấy loại ngôn ngữ tiếng Trung, nhưng lần này chắc chắn không thể dùng ngôn ngữ lập trình tiếng Trung được rồi, anh dự định khiến Hệ Thống Học Tập Mạnh Nhất hoạt động trên hệ điều hành Android, cần dùng ngôn ngữ JAVA để viết, bởi vậy chỉ có thể bắt đầu học lại những thứ này, vừa chật vật gõ code vừa gõ thanh tìm kiếm trên baidu.
Sau khi biết nên viết thế nào, lại vì chuyện không hiểu ngôn ngữ lập trình, nỗi khổ này khó nói thành lời, vừa viết vừa dùng phần mềm dịch sang tiếng anh, tiến độ chậm hơn rùa bò khiến lòng người nổi lửa, mỗi một cái đồng hồ quả chuông mà làm hơn 1 tuần mới miễn cưỡng hoàn thành.
May mắn, làm nhiều thì quen tay, tốc độ viết code bắt đầu tăng lên, mặc dù có hạn chế về ngôn ngữ, nhưng chí ít mỗi ngày đều gõ code chắc chắn không quên nhanh như vậy được.
“6 giờ rồi… Để xem coi khu bình luận có đại thần nào không, quay sớm lúc nào thì hay lúc đấy.”
Vùi đầu bận rộn hồi lâu, anh đã gõ ra hình thức ban đầu của một hệ thống đơn giản, Lâm Ngữ cầm điện thoại lên nhìn đồng hồ, anh đứng dậy vươn vai một cái.
Một tuần nay, công bố năng lượng tối và hệ thống anh hùng live stream, những ban ngành liên quan ra làm việc cật lực, không những không rối loạn mà còn dần dần ổn định lại, cuộc sống của mọi người không ảnh hưởng lắm, với lại dù sao thì ba của anh đã thức tỉnh dị năng, nên anh không lo lắng về chuyện an toàn cho lắm.
…
Sau khi đăng thông báo thì Lâm Ngữ không quan tâm nữa, anh cất Charge Blade cơ giới vào tủ quần áo rồi khóa lại, sau đó lại vùi đầu trong phòng tìm hiểu tiếp Hệ Thống Học Tập Mạnh Nhất của mình.
Mặc dù anh là một tên học dốt, nhưng anh và mấy người Hứa Triều Dương khác nhau, anh báo danh học viện này, chứ không phải không đủ điểm rồi đến đại học Trường Hải như mấy tên nhóc đó.
Lập trình là sở trường duy nhất anh có thể tự tin, từ khi còn nhỏ anh đã thích ngành này, đồng thời tự nhận bản thân có thiên phú, từ cấp 2 và cấp 3 anh đã bắt đầu học một ít ngôn ngữ lập trình cơ bản, không có bất kỳ ai dạy cả, tự bản thân mua sách chuyên ngành về đọc, thậm chí còn tìm ra lỗi sai của một cuốn sách lập trình.
Đã như vậy, theo lý mà nói, anh học ngành công nghệ thông tin phải trở thành một thiên tài đúng không, nhưng mà qua một đoạn thời gian, bỗng nhiên nhìn code không hiểu nữa, chỉ học được mỗi tư duy lập trình, lâu lâu mới dùng một phần mềm lập trình tiếng trung viết chút gì đó cho vui mà thôi.
Lúc trước ghi danh ngành công nghệ thông tin đại học Trường Hải, anh cũng từng nghĩ sẽ nỗ lực học cho tốt, lên đại học sẽ nghĩ mình giỏi hơn hiện tại, nhưng sự thật tát cho anh một cú đau đớn.
Môi trường học tập và không khí học tập có ảnh hưởng rất lớn, đặc biệt đối với những tên học dốt, không có ai thúc giục càng ngày càng kém, nửa năm đầu tiên khá ổn, có thể là do nửa sau thì giáo viên không quản lý, cộng với bạn cùng phòng ảnh hưởng… Cứ thế mà thụt lùi.
Khi còn học cấp 3 thì thầy cô bắt ép học tập để đậu đại học, còn lên đại học cần sinh viên tự giác hơn, nếu không thích ứng được với sự chuyển biến này, cho dù có thiên phú đi nữa, cuối cùng chỉ có thể chìm nghỉm mà thôi.
Ngôn ngữ lập trình thì bây giờ anh chỉ có thể miễn cưỡng hiểu mấy loại ngôn ngữ tiếng Trung, nhưng lần này chắc chắn không thể dùng ngôn ngữ lập trình tiếng Trung được rồi, anh dự định khiến Hệ Thống Học Tập Mạnh Nhất hoạt động trên hệ điều hành Android, cần dùng ngôn ngữ JAVA để viết, bởi vậy chỉ có thể bắt đầu học lại những thứ này, vừa chật vật gõ code vừa gõ thanh tìm kiếm trên baidu.
Sau khi biết nên viết thế nào, lại vì chuyện không hiểu ngôn ngữ lập trình, nỗi khổ này khó nói thành lời, vừa viết vừa dùng phần mềm dịch sang tiếng anh, tiến độ chậm hơn rùa bò khiến lòng người nổi lửa, mỗi một cái đồng hồ quả chuông mà làm hơn 1 tuần mới miễn cưỡng hoàn thành.
May mắn, làm nhiều thì quen tay, tốc độ viết code bắt đầu tăng lên, mặc dù có hạn chế về ngôn ngữ, nhưng chí ít mỗi ngày đều gõ code chắc chắn không quên nhanh như vậy được.
“6 giờ rồi… Để xem coi khu bình luận có đại thần nào không, quay sớm lúc nào thì hay lúc đấy.”
Vùi đầu bận rộn hồi lâu, anh đã gõ ra hình thức ban đầu của một hệ thống đơn giản, Lâm Ngữ cầm điện thoại lên nhìn đồng hồ, anh đứng dậy vươn vai một cái.
Một tuần nay, công bố năng lượng tối và hệ thống anh hùng live stream, những ban ngành liên quan ra làm việc cật lực, không những không rối loạn mà còn dần dần ổn định lại, cuộc sống của mọi người không ảnh hưởng lắm, với lại dù sao thì ba của anh đã thức tỉnh dị năng, nên anh không lo lắng về chuyện an toàn cho lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.