Chương 109
Nghênh Dương
24/03/2023
Đỗ Cửu nghe xong cách của đại thần trong lòng thầm cười ha há, tới rồi, không cần nói thì cũng chắc chắn rằng Tần Cửu Chiêu đã thức tỉnh, cũng chỉ có Tần Cửu Chiêu mới có thể nghiêm túc âm thầm giăng bẫy để y nhảy vào thôi.
Nhưng mà trong lòng Cửu Thủy Tiên vốn đã kính sợ hắn, một chuyến đi tới bí cảnh này lại càng một lòng một dạ thật tình xem hắn như lão đại.
Đi theo lão đại có thịt ăn, lão đại nói cái gì thì là cái đó!
Vì vậy y lập tức đồng ý với đề nghị của đại thần, đợi đến lúc gặp Bạch Trúc và Trình Hoằng cả người thoắt cái mềm nhũn, ngoan ngoãn để đại thần tùy ý ôm mình vào lòng như thể rất thân mật.
Bạch Trúc và Trình Hoằng cùng ngồi trên một chiếc thuyền trúc, đoán chừng là trang bị của Bạch Trúc, cô nghe theo đại thần sắp xếp ngồi yên tại chỗ canh giữ Trình Hoằng, xa xa trông thấy điệu bộ của Cửu Thủy Tiên và đại thần nét mặt cả hai đồng loạt trầm xuống.
Đại thần giữ lấy eo Cửu Thủy Tiên vớt y lên sau đó thả xuống đùi mình, tay tự nhiên như không đặt lên đuôi y, nói: "Ra khỏi phó bản trước đã."
Lần này Cửu Thủy Tiên không giữ khoảng cách giống lúc trước nữa mà ngoan ngoãn ôm lấy cổ hắn, rõ ràng là rất thân mật, còn nghiêng đầu tựa vào vai đại thần nói với Trình Hoằng: "Cậu yên tâm đi, tôi nhớ kỹ ra ngoài sẽ lập tức ký tên cho cậu."
Trình Hoằng nhìn đại thần rồi lại nhìn Cửu Thủy Tiên, vẻ mặt khó có thể miêu tả, há miệng thở dốc rồi lại không nói nên lời.
Sắc mặt Bạch Trúc chỉ thoáng thay đổi trong một chốc, dù gì thì đại thần vẫn còn ở đây nên nhanh chóng trở về dáng vẻ ngây thơ hồn nhiên, cười nói: "Đại ca yên tâm, em vẫn trông chừng cậu ta, các anh không sao chứ?"
"Ừm." đại thần không nhiều lời.
Đang có chuyện quan trọng nên Cửu Thủy Tiên cũng không định bàn tiếp, bèn nói sang chuyện khác: "Tôi và lão... Trầm Chu đến đón hai người, lối ra bí cảnh ở trên bờ."
Vì để tiện ra vào y đã dời cửa bí cảnh lên bờ, cũng đâu thể để lần nào vào tiến vào cũng rơi xuống nước được.
Nụ cười trên mặt Bạch Trúc sắp không giữ nổi nữa, móng tay gần như đâm cả vào da thịt, trước giờ cô đều là đối tượng được xoay quanh như sao vây trăng sáng, nhưng từ khi Phong Tuyệt Đại xuất hiện tất cả mọi người đều quay sang y, quan trọng nhất là đại ca mà cô cất công canh giữ chặt chẽ nhiều năm như vậy lại bị một tên con cháu nhà giàu mới nổi nhảy ra chộp mất ngay giữa đường, trừ gương mặt ra y có chỗ nào hay chứ!
Cho dù trong lòng cô có bao nhiêu lời ác ý nhưng vì diễn trò trước mặt đại thần cũng chỉ có thể giả vờ tươi cười.
Sự chú ý của Cửu Thủy Tiên không đặt trên người cô nên đương nhiên cũng không quan tâm tới sự ghen ghét của Bạch Trúc, từ nhỏ tới lớn người ghen ghét y rất nhiều đó, nếu ai y cũng để bụng thì chả phải sẽ mệt chết à.
Người y chú ý là Trình Hoằng, dù sao cũng là fan não tàn của mình mà, tuy rằng rất không muốn thừa nhận nhưng dù gì cũng phải gánh vác trách nhiệm, thấy Trình hoằng trầm mặc đi cuối cùng y cũng khẽ thở phào, hy vọng cậu ta có thể tỉnh ngộ sớm một chút.
Ra khỏi bí cảnh y giữ lời ký tên cùng chụp ảnh với Trình Hoằng, lại thêm bạn trong game, khi nhìn thấy ID không khỏi ngạc nhiên, đúng là một người quen, là cái ID Trừng Hoằng Trạm Bích điên cuồng làm người đầu tiên kia!
Cái gì mà người đầu tiên kích hoạt hệ thống cảm tình với NPC, người đầu tiên sáng tạo ra vật phẩm, người đầu tiên được tự do hành động, mức độ nổi tiếng ở Niệm Cổ không hề thua kém y và đại thần, chỉ là người này lại là một trong số ít người chơi không gia nhập bất kỳ công hội nào, cho nên chỉ nghe tiếng mà chưa gặp bao giờ.
Không ngờ lại là fan não tàn của y!
Cửu Thủy Tiên bỗng chốc không biết nên hãnh diện hay nên cạn lời nữa.
"Có dịp lại hợp tác." Y cười vươn tay ra, với thương nhân thì lợi ích là trên hết, huống hồ hiện giờ đối phương cũng chưa làm gì khiến y thật phiền lòng, hơn nữa còn bởi vì là fan não tàn của mình, nói không chừng lợi ích đạt được càng lớn hơn.
Dường như y đã dần dần hiểu được hành động của đám Điền nguyên, bọn họ đối với y cũng giống như y đối với Trừng Hoằng Trạm Bích, nếu Trừng Hoằng Trạm Bích chỉ là fan não tàn bình thường thôi thì vừa nãy y sẽ lập tức đuổi cậu ta rời khỏi, sao còn làm chuyện thừa như hiện tại chứ.
Y thừa nhận bản thân dối trá, nhưng đặt mình vào vị trí này hơn nữa còn dưới tình huống sắp phải đối mặt y hoàn toàn không có khả năng bỏ hết đi ý định làm quen với người khác, cho dù trước đây bạn bè của y phần lớn đều cùng ở trong vòng này, hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo mấy phần suy nghĩ "lợi dụng" nhau, đây là quy tắc mà ai ai cũng hiểu.
Chưa nói tới y mà ngay cả đám người Điền Nguyên và Bạch Trúc kia, bọn họ chấp nhận đi theo đại thần chẳng phải là vì lợi ích có được từ hắn hay sao? Có lẽ vẫn có tình cảm nhưng nếu bỗng dưng đại thần mất đi địa vị hiện giờ thì sẽ có bao nhiêu người tình nguyện đi theo hắn? Cho dù bọn họ có đồng ý đi nữa thì thế lực gia tộc sau lưng cũng sẽ không cho phép.
Hiện giờ y chấp nhận đi theo đại thần làm đàn em không phải cũng vì nhắm vào địa vị và năng lực của hắn sao?
Trong cái xã hội trăm mối rối ren này không thể có người hoàn toàn không so đo địa vị ích lợi đi kết giao với một người.
Cho dù là bạn trai bạn gái chả phải cũng dựa vào điều kiện của người kia, kể cả là điều kiện ngoại hình.
Cho nên mặc dù trong lòng y cho rằng Trừng Hoằng Trạm Bích não tàn nhưng ngoài mặt lại không thể không mỉm cười trò chuyện cùng cậu ta, chỉ là vì phòng hờ sau này còn có chỗ nhờ tới cậu ta.
Trình Hoằng dường như đang phân vân, ánh mắt một chốc ai oán một chốc lại tỉnh táo, cuối cùng im lặng rời đi.
Đỗ Cửu thầm thở phào, y không thể OOC nhưng thật sự rất sợ cậu ta thật sự lập tức đồng ý Cửu Thủy Tiên câu kéo, như vậy chẳng phải là thi thoảng lại phải thấy cậu ta lượn qua lượn lại trước mặt sao, khó khăn lắm y mới chạy trước đánh thức được Tần Cửu Chiêu một chút, lỡ đâu lại bị cốt truyện bất khả kháng quấy nhiễu thì biết tính sao.
Đuổi Trình Hoằng đi Cửu Thủy Tiên và đại thần cũng tạm biệt nhau, y cần đi hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, chuyến này cả đi cả về đã tốn hết 10 ngày nên không thể kéo dài thêm nữa.
Đại thần cũng có việc bận, đưa y tới bờ sông lập tức đi mất.
Hơn một tháng sau hai người cũng không có gặp lại, cho dù là trong trò chơi hay ở hiện thực cũng chỉ thi thoảng nhắn tin với nhau, dù gì thì hiện giờ Niệm Cổ vẫn đang trong giai đoạn mở rộng, các thế lực lớn tiến vào chiếm giữ, đúng là thời điểm phải giành giật từng giây từng phút, những chuyện khác mặc cho có quan trọng tới mức nào đều bị gạt sang một bên, huống gì đại thần lại là loại người coi trọng quyền lực hơn cả.
Đúng vậy, vì Cửu Thủy Tiên không có ý gì khác với đại thần nên cũng không cảm thấy sai ở đâu, nhưng Đỗ Cửu đứng ở góc độ người ngoài nhìn vào, qua mấy lần gặp gỡ lại kết hợp với cốt truyện đã đại khái thăm dò được tính cách đại thần.
Nói thế nào nhỉ, nếu hắn không phải vai chính công thì tính cách thế này thật ra sẽ không khiến người ta có cảm tình.
Lòng dạ sâu, coi trọng quyền thế, có lẽ giống với cách mà người ngoài gọi hắn, một Thái Tử có dã tâm bừng bừng, chỉ là giang sơn mà hắn muốn không ở hiện thực mà ở trong Niệm Cổ, hay nói đúng hơn là ở tương lai.
Chỉ cần thành vua trong Niệm Cổ thì đợi tới khi tìm được tinh cầu mới có thể sinh sống sau này dĩ nhiên hắn vẫn là thủ lĩnh.
Đối với loại người này mà nói thì đại cục mới là quan trọng nhất, tình cảm cùng lắm chỉ là thứ bôi trơn bên lề, có thì hay mà không có cũng không sao cả.
Nếu Trình Hoằng không thường xuyên trở thành người đầu tiên, nếu cậu ta không có được Bồng Lai, không có được truyền thừa của đại vu thì xem ra đại thần sẽ không liếc mắt nhìn cậu ta lấy một cái.
Sau đó hắn từ bỏ vu sư được nhiều thế lực sắp xếp lựa chọn nâng đỡ Trình Hoằng mất đi chống lưng chỉ có thể dựa vào hắn chưa chắc là không có ý gì khác.
Cho dù sau này Trình Hoằng có trở thành quốc sư nhưng dưới tay y không có bất cứ thế lực nào mà chỉ có mỗi mình hắn, hơn nữa hạn chế của quốc sư đã định sẵn cậu ta chỉ có thể dựa vào đại thần.
Đỗ Cửu đi qua nhiều thế giới như vậy, đường y đi còn nhiều hơn cả muối đại thần ăn, có thể coi là lão yêu quái khoác da thiếu niên rồi, vì thiết lập nhân vật y không thể hiện ra ngoài nhưng trong lòng lại hiểu rõ, đại thần có che giấu sâu tới đâu cũng chỉ là một thanh niên hai mấy tuổi đầu, làm sao có thể thoát được con mắt của lão yêu mấy trăm tuổi như y chứ, huống hồ gì hiện giờ y đã lấy lại được tình cảm.
Cho nên vấn đề lớn nhất hiện giờ không phải là Trình Hoằng mà ngược lại chính là đại thần.
May mà hiện giờ tình hình còn xem là có lợi với y, Cửu Thủy Tiên có được Bồng Lai nên tương lai rất có khả năng sẽ trở thành giao hoàng, đại thần nhất định sẽ mượn sức y, hơn nữa dưới sự ảnh hưởng của Tần Cửu Chiêu hắn chưa chắc không có cảm tình với y, chỉ mong là cảm tình kia có thể khiến hắn tình nguyện từ bỏ vị hôn thê mà gia tộc sắp xếp, cũng tình nguyện thỏa hiệp với Cửu Thủy Tiên.
Trong nguyên tác vì có lợi ích chung mà gia tộc đại thần thỏa thuận với thế lực các nơi sắp xếp cho hắn một vị hôn thê, đại thần lại không nghe theo mà chọn lựa bồi dưỡng Trình Hoằng, đương nhiên hắn không tự mình ra mặt mà chỉ âm thầm thúc đẩy từ phía sau khiến Trình Hoằng và vị hôn thê Thanh Thanh Tử Khâm đối đầu nhau, dĩ nhiên Trình Hoằng được tiếp sức lần lượt vả mặt khiến Thanh Thanh Tử Khâm mất đi lòng dân, không thể không thoái lui để Trình Hoằng ngồi lên ngôi vị vu chủ, mà đại thần cũng giành được lợi thế có thể đàm phán với thế lực các nơi.
Đương nhiên bản thân Thanh Thanh Tử Khâm đã có người mình thích từ trước, thấy vậy bèn thuận nước đẩy thuyền cùng người yêu chạy trốn, xong xuôi ngược lại còn cảm ơn Trình Hoằng, trong cốt truyện phía sau còn có một đoạn ngắn giúp cậu ta một phen.
Đỗ Cửu chỉ có thể lấy hào quang nam chính ra để giải thích cho chuyện này.
Tóm lại đại thần là người đặt quyền thế lên trên hết như vậy, cho dù hắn có động lòng với ai đi nữa thì cũng sẽ không ra tay dễ dàng mà sẽ cân nhắc thiệt hơn, Cửu Thủy Tiên không phải Trình Hoằng nên đại thần hẳn cũng đã nghĩ tới một khi y thành giao hoàng sẽ không có khả năng hoàn toàn dựa vào hắn, đều là hoàng, đều cai quản một chủng tộc, thậm chí hải vực còn rộng lớn hơn cả lục địa thì không thể nào sẽ thuần phục kẻ khác.
Trừ khi hắn có thể chắc chắn rằng mình sẽ khống chế được y.
Đỗ Cửu nghĩ theo hướng tiêu cực thì những hành động trước đó của đại thần, bao gồm cả đề nghị kia chưa chắc không phải là cố ý.
Ngay sau đó tuy rằng hơn một tháng đại thần và Cửu Thủy Tiên không gặp mặt nhưng quan hệ giữa hai người vẫn luôn được suy đoán trên diễn đàn chưa hề ngưng nghỉ, trên đường bọn họ đi tới đảo trên hồ cũng không cố ý trốn tránh nên đã bị không ít người chơi bắt gặp, thậm chí có người còn chụp được cảnh đại thần ôm Cửu Thủy Tiên lại đăng lên diễn đàn khiến chuyện này càng nóng.
Mức độ nổi tiếng của cả hai rất cao, người chơi hạng nhất và đệ nhất mỹ nhân, chớp mắt đã dụ được một đám fans CP, ngay cả tên CP cũng được đặt xong: Song Nhất, dĩ nhiên ở tương lai gần đã nâng lên thành Song Hoàng.
Khi Cửu Thủy Tiên về lại biển đã bị rất nhiều người dò hỏi, thậm chí ngay cả cha Phong và mẹ Tần cũng đều tìm y hỏi thăm, mẹ Tần không quen biết đại thần nhưng cha Phong lại biết, đương nhiên ông thấy hoảng sợ bảo Cửu Thủy Tiên kể lại tỉ mỉ chuyện hôm ấy, cuối cùng không biết tưởng tượng ra cái gì mà nhíu mày rời đi.
Ồn ào như vậy khiến Cửu Thủy Tiên vốn không nghĩ theo hướng này cũng nhịn không nổi mà bắt đầu nghi ngờ có phải đại thần thật sự thích y rồi không.
Tuy rằng y tự luyến nhưng cũng không kéo cả đại thần vào, tuy nhiên từ đó về sau lại khó tránh khỏi nghĩ chệch hướng, thậm chí còn lén nghiền ngẫm chuyện này nữa, lỡ đâu đại thần thật sự tỏ tình với y thì y nên từ chối hay đồng ý đây?
Cùng lúc đó nhiệm vụ chuyển nghề của Cửu Thủy Tiên hoàn thành thuận lợi, vì có được tấm lệnh bài dựng thành kia mà đạt được mức SS, nhà đấu giá cũng thăng lên tới cấp S bắt đầu có thể mở chi nhánh.
Mà chuyện về Bồng Lai cũng dần phơi bày, y nghe được câu chuyện năm đó qua lời kể của thành chủ Đại Dữ, giao hoàng quả nhiên có liên quan tới người tên Hoa Dung kia, tóm lại chính là một câu chuyện tương tự như truyền thuyết Bạch Xà, khi còn bé giao hoàng được Hoa Dung cứu nên sau khi thành niên bèn đi tìm hắn báo ơn, nhưng mà nhân tộc ngàn năm trước lại xem giao nhân là yêu quái, vì vậy giao hoàng rơi vào bi kịch, chuyện gì xảy ra lúc đó thành chủ Đại Dữ cũng không rõ, kết lại cuối cùng giao hoàng chết đi, Bồng Lai bị phong ấn còn Hoa Dung không rõ tung tích.
Cùng lúc đó Cửu Thủy Tiên mở khóa được nhiệm vụ mới - nhận được sự ủng hộ của bốn thành chủ, vì vậy hơn một tháng này y phải bôn ba khắp ba thành còn lại, cuối cùng gom đủ bốn cái chứng nhận nhận được lệnh bài dựng thành, có thể mở ra bí cảnh dựng lại Bồng Lai.
Bởi vì nhiệm vụ bí cảnh lúc trước là y và đại thần làm cùng nhau, nên không chỉ một mình y phải hoàn thành nhiệm vụ mà còn cần một nửa kia của đại thần, Cửu Thủy Tiên gửi đi tin nhắn, hai ngày sau cuối cùng đại thần cũng đủng đỉnh tới muộn, tự mình đi tới thành Bắc.
Vừa trông thấy còn chưa kịp chào hỏi Bạch Trúc đã xông ra trước nện cho y một tin tức siêu lớn: "Anh Tiểu Phong, anh Tiểu Phong, tính sao giờ, bỗng dưng lão đại lại lòi ra một vị hôn thê! Kìa, là cô gái áo xanh bên kia đó, em đặc biệt tới báo riêng cho anh sớm một bước đấy, sao hả, đủ tình nghĩa chứ? Anh yên tâm đi, em trăm phần trăm ủng hộ anh và lão đại!"
Đỗ Cửu: Hơ hơ.
Nhưng mà trong lòng Cửu Thủy Tiên vốn đã kính sợ hắn, một chuyến đi tới bí cảnh này lại càng một lòng một dạ thật tình xem hắn như lão đại.
Đi theo lão đại có thịt ăn, lão đại nói cái gì thì là cái đó!
Vì vậy y lập tức đồng ý với đề nghị của đại thần, đợi đến lúc gặp Bạch Trúc và Trình Hoằng cả người thoắt cái mềm nhũn, ngoan ngoãn để đại thần tùy ý ôm mình vào lòng như thể rất thân mật.
Bạch Trúc và Trình Hoằng cùng ngồi trên một chiếc thuyền trúc, đoán chừng là trang bị của Bạch Trúc, cô nghe theo đại thần sắp xếp ngồi yên tại chỗ canh giữ Trình Hoằng, xa xa trông thấy điệu bộ của Cửu Thủy Tiên và đại thần nét mặt cả hai đồng loạt trầm xuống.
Đại thần giữ lấy eo Cửu Thủy Tiên vớt y lên sau đó thả xuống đùi mình, tay tự nhiên như không đặt lên đuôi y, nói: "Ra khỏi phó bản trước đã."
Lần này Cửu Thủy Tiên không giữ khoảng cách giống lúc trước nữa mà ngoan ngoãn ôm lấy cổ hắn, rõ ràng là rất thân mật, còn nghiêng đầu tựa vào vai đại thần nói với Trình Hoằng: "Cậu yên tâm đi, tôi nhớ kỹ ra ngoài sẽ lập tức ký tên cho cậu."
Trình Hoằng nhìn đại thần rồi lại nhìn Cửu Thủy Tiên, vẻ mặt khó có thể miêu tả, há miệng thở dốc rồi lại không nói nên lời.
Sắc mặt Bạch Trúc chỉ thoáng thay đổi trong một chốc, dù gì thì đại thần vẫn còn ở đây nên nhanh chóng trở về dáng vẻ ngây thơ hồn nhiên, cười nói: "Đại ca yên tâm, em vẫn trông chừng cậu ta, các anh không sao chứ?"
"Ừm." đại thần không nhiều lời.
Đang có chuyện quan trọng nên Cửu Thủy Tiên cũng không định bàn tiếp, bèn nói sang chuyện khác: "Tôi và lão... Trầm Chu đến đón hai người, lối ra bí cảnh ở trên bờ."
Vì để tiện ra vào y đã dời cửa bí cảnh lên bờ, cũng đâu thể để lần nào vào tiến vào cũng rơi xuống nước được.
Nụ cười trên mặt Bạch Trúc sắp không giữ nổi nữa, móng tay gần như đâm cả vào da thịt, trước giờ cô đều là đối tượng được xoay quanh như sao vây trăng sáng, nhưng từ khi Phong Tuyệt Đại xuất hiện tất cả mọi người đều quay sang y, quan trọng nhất là đại ca mà cô cất công canh giữ chặt chẽ nhiều năm như vậy lại bị một tên con cháu nhà giàu mới nổi nhảy ra chộp mất ngay giữa đường, trừ gương mặt ra y có chỗ nào hay chứ!
Cho dù trong lòng cô có bao nhiêu lời ác ý nhưng vì diễn trò trước mặt đại thần cũng chỉ có thể giả vờ tươi cười.
Sự chú ý của Cửu Thủy Tiên không đặt trên người cô nên đương nhiên cũng không quan tâm tới sự ghen ghét của Bạch Trúc, từ nhỏ tới lớn người ghen ghét y rất nhiều đó, nếu ai y cũng để bụng thì chả phải sẽ mệt chết à.
Người y chú ý là Trình Hoằng, dù sao cũng là fan não tàn của mình mà, tuy rằng rất không muốn thừa nhận nhưng dù gì cũng phải gánh vác trách nhiệm, thấy Trình hoằng trầm mặc đi cuối cùng y cũng khẽ thở phào, hy vọng cậu ta có thể tỉnh ngộ sớm một chút.
Ra khỏi bí cảnh y giữ lời ký tên cùng chụp ảnh với Trình Hoằng, lại thêm bạn trong game, khi nhìn thấy ID không khỏi ngạc nhiên, đúng là một người quen, là cái ID Trừng Hoằng Trạm Bích điên cuồng làm người đầu tiên kia!
Cái gì mà người đầu tiên kích hoạt hệ thống cảm tình với NPC, người đầu tiên sáng tạo ra vật phẩm, người đầu tiên được tự do hành động, mức độ nổi tiếng ở Niệm Cổ không hề thua kém y và đại thần, chỉ là người này lại là một trong số ít người chơi không gia nhập bất kỳ công hội nào, cho nên chỉ nghe tiếng mà chưa gặp bao giờ.
Không ngờ lại là fan não tàn của y!
Cửu Thủy Tiên bỗng chốc không biết nên hãnh diện hay nên cạn lời nữa.
"Có dịp lại hợp tác." Y cười vươn tay ra, với thương nhân thì lợi ích là trên hết, huống hồ hiện giờ đối phương cũng chưa làm gì khiến y thật phiền lòng, hơn nữa còn bởi vì là fan não tàn của mình, nói không chừng lợi ích đạt được càng lớn hơn.
Dường như y đã dần dần hiểu được hành động của đám Điền nguyên, bọn họ đối với y cũng giống như y đối với Trừng Hoằng Trạm Bích, nếu Trừng Hoằng Trạm Bích chỉ là fan não tàn bình thường thôi thì vừa nãy y sẽ lập tức đuổi cậu ta rời khỏi, sao còn làm chuyện thừa như hiện tại chứ.
Y thừa nhận bản thân dối trá, nhưng đặt mình vào vị trí này hơn nữa còn dưới tình huống sắp phải đối mặt y hoàn toàn không có khả năng bỏ hết đi ý định làm quen với người khác, cho dù trước đây bạn bè của y phần lớn đều cùng ở trong vòng này, hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo mấy phần suy nghĩ "lợi dụng" nhau, đây là quy tắc mà ai ai cũng hiểu.
Chưa nói tới y mà ngay cả đám người Điền Nguyên và Bạch Trúc kia, bọn họ chấp nhận đi theo đại thần chẳng phải là vì lợi ích có được từ hắn hay sao? Có lẽ vẫn có tình cảm nhưng nếu bỗng dưng đại thần mất đi địa vị hiện giờ thì sẽ có bao nhiêu người tình nguyện đi theo hắn? Cho dù bọn họ có đồng ý đi nữa thì thế lực gia tộc sau lưng cũng sẽ không cho phép.
Hiện giờ y chấp nhận đi theo đại thần làm đàn em không phải cũng vì nhắm vào địa vị và năng lực của hắn sao?
Trong cái xã hội trăm mối rối ren này không thể có người hoàn toàn không so đo địa vị ích lợi đi kết giao với một người.
Cho dù là bạn trai bạn gái chả phải cũng dựa vào điều kiện của người kia, kể cả là điều kiện ngoại hình.
Cho nên mặc dù trong lòng y cho rằng Trừng Hoằng Trạm Bích não tàn nhưng ngoài mặt lại không thể không mỉm cười trò chuyện cùng cậu ta, chỉ là vì phòng hờ sau này còn có chỗ nhờ tới cậu ta.
Trình Hoằng dường như đang phân vân, ánh mắt một chốc ai oán một chốc lại tỉnh táo, cuối cùng im lặng rời đi.
Đỗ Cửu thầm thở phào, y không thể OOC nhưng thật sự rất sợ cậu ta thật sự lập tức đồng ý Cửu Thủy Tiên câu kéo, như vậy chẳng phải là thi thoảng lại phải thấy cậu ta lượn qua lượn lại trước mặt sao, khó khăn lắm y mới chạy trước đánh thức được Tần Cửu Chiêu một chút, lỡ đâu lại bị cốt truyện bất khả kháng quấy nhiễu thì biết tính sao.
Đuổi Trình Hoằng đi Cửu Thủy Tiên và đại thần cũng tạm biệt nhau, y cần đi hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, chuyến này cả đi cả về đã tốn hết 10 ngày nên không thể kéo dài thêm nữa.
Đại thần cũng có việc bận, đưa y tới bờ sông lập tức đi mất.
Hơn một tháng sau hai người cũng không có gặp lại, cho dù là trong trò chơi hay ở hiện thực cũng chỉ thi thoảng nhắn tin với nhau, dù gì thì hiện giờ Niệm Cổ vẫn đang trong giai đoạn mở rộng, các thế lực lớn tiến vào chiếm giữ, đúng là thời điểm phải giành giật từng giây từng phút, những chuyện khác mặc cho có quan trọng tới mức nào đều bị gạt sang một bên, huống gì đại thần lại là loại người coi trọng quyền lực hơn cả.
Đúng vậy, vì Cửu Thủy Tiên không có ý gì khác với đại thần nên cũng không cảm thấy sai ở đâu, nhưng Đỗ Cửu đứng ở góc độ người ngoài nhìn vào, qua mấy lần gặp gỡ lại kết hợp với cốt truyện đã đại khái thăm dò được tính cách đại thần.
Nói thế nào nhỉ, nếu hắn không phải vai chính công thì tính cách thế này thật ra sẽ không khiến người ta có cảm tình.
Lòng dạ sâu, coi trọng quyền thế, có lẽ giống với cách mà người ngoài gọi hắn, một Thái Tử có dã tâm bừng bừng, chỉ là giang sơn mà hắn muốn không ở hiện thực mà ở trong Niệm Cổ, hay nói đúng hơn là ở tương lai.
Chỉ cần thành vua trong Niệm Cổ thì đợi tới khi tìm được tinh cầu mới có thể sinh sống sau này dĩ nhiên hắn vẫn là thủ lĩnh.
Đối với loại người này mà nói thì đại cục mới là quan trọng nhất, tình cảm cùng lắm chỉ là thứ bôi trơn bên lề, có thì hay mà không có cũng không sao cả.
Nếu Trình Hoằng không thường xuyên trở thành người đầu tiên, nếu cậu ta không có được Bồng Lai, không có được truyền thừa của đại vu thì xem ra đại thần sẽ không liếc mắt nhìn cậu ta lấy một cái.
Sau đó hắn từ bỏ vu sư được nhiều thế lực sắp xếp lựa chọn nâng đỡ Trình Hoằng mất đi chống lưng chỉ có thể dựa vào hắn chưa chắc là không có ý gì khác.
Cho dù sau này Trình Hoằng có trở thành quốc sư nhưng dưới tay y không có bất cứ thế lực nào mà chỉ có mỗi mình hắn, hơn nữa hạn chế của quốc sư đã định sẵn cậu ta chỉ có thể dựa vào đại thần.
Đỗ Cửu đi qua nhiều thế giới như vậy, đường y đi còn nhiều hơn cả muối đại thần ăn, có thể coi là lão yêu quái khoác da thiếu niên rồi, vì thiết lập nhân vật y không thể hiện ra ngoài nhưng trong lòng lại hiểu rõ, đại thần có che giấu sâu tới đâu cũng chỉ là một thanh niên hai mấy tuổi đầu, làm sao có thể thoát được con mắt của lão yêu mấy trăm tuổi như y chứ, huống hồ gì hiện giờ y đã lấy lại được tình cảm.
Cho nên vấn đề lớn nhất hiện giờ không phải là Trình Hoằng mà ngược lại chính là đại thần.
May mà hiện giờ tình hình còn xem là có lợi với y, Cửu Thủy Tiên có được Bồng Lai nên tương lai rất có khả năng sẽ trở thành giao hoàng, đại thần nhất định sẽ mượn sức y, hơn nữa dưới sự ảnh hưởng của Tần Cửu Chiêu hắn chưa chắc không có cảm tình với y, chỉ mong là cảm tình kia có thể khiến hắn tình nguyện từ bỏ vị hôn thê mà gia tộc sắp xếp, cũng tình nguyện thỏa hiệp với Cửu Thủy Tiên.
Trong nguyên tác vì có lợi ích chung mà gia tộc đại thần thỏa thuận với thế lực các nơi sắp xếp cho hắn một vị hôn thê, đại thần lại không nghe theo mà chọn lựa bồi dưỡng Trình Hoằng, đương nhiên hắn không tự mình ra mặt mà chỉ âm thầm thúc đẩy từ phía sau khiến Trình Hoằng và vị hôn thê Thanh Thanh Tử Khâm đối đầu nhau, dĩ nhiên Trình Hoằng được tiếp sức lần lượt vả mặt khiến Thanh Thanh Tử Khâm mất đi lòng dân, không thể không thoái lui để Trình Hoằng ngồi lên ngôi vị vu chủ, mà đại thần cũng giành được lợi thế có thể đàm phán với thế lực các nơi.
Đương nhiên bản thân Thanh Thanh Tử Khâm đã có người mình thích từ trước, thấy vậy bèn thuận nước đẩy thuyền cùng người yêu chạy trốn, xong xuôi ngược lại còn cảm ơn Trình Hoằng, trong cốt truyện phía sau còn có một đoạn ngắn giúp cậu ta một phen.
Đỗ Cửu chỉ có thể lấy hào quang nam chính ra để giải thích cho chuyện này.
Tóm lại đại thần là người đặt quyền thế lên trên hết như vậy, cho dù hắn có động lòng với ai đi nữa thì cũng sẽ không ra tay dễ dàng mà sẽ cân nhắc thiệt hơn, Cửu Thủy Tiên không phải Trình Hoằng nên đại thần hẳn cũng đã nghĩ tới một khi y thành giao hoàng sẽ không có khả năng hoàn toàn dựa vào hắn, đều là hoàng, đều cai quản một chủng tộc, thậm chí hải vực còn rộng lớn hơn cả lục địa thì không thể nào sẽ thuần phục kẻ khác.
Trừ khi hắn có thể chắc chắn rằng mình sẽ khống chế được y.
Đỗ Cửu nghĩ theo hướng tiêu cực thì những hành động trước đó của đại thần, bao gồm cả đề nghị kia chưa chắc không phải là cố ý.
Ngay sau đó tuy rằng hơn một tháng đại thần và Cửu Thủy Tiên không gặp mặt nhưng quan hệ giữa hai người vẫn luôn được suy đoán trên diễn đàn chưa hề ngưng nghỉ, trên đường bọn họ đi tới đảo trên hồ cũng không cố ý trốn tránh nên đã bị không ít người chơi bắt gặp, thậm chí có người còn chụp được cảnh đại thần ôm Cửu Thủy Tiên lại đăng lên diễn đàn khiến chuyện này càng nóng.
Mức độ nổi tiếng của cả hai rất cao, người chơi hạng nhất và đệ nhất mỹ nhân, chớp mắt đã dụ được một đám fans CP, ngay cả tên CP cũng được đặt xong: Song Nhất, dĩ nhiên ở tương lai gần đã nâng lên thành Song Hoàng.
Khi Cửu Thủy Tiên về lại biển đã bị rất nhiều người dò hỏi, thậm chí ngay cả cha Phong và mẹ Tần cũng đều tìm y hỏi thăm, mẹ Tần không quen biết đại thần nhưng cha Phong lại biết, đương nhiên ông thấy hoảng sợ bảo Cửu Thủy Tiên kể lại tỉ mỉ chuyện hôm ấy, cuối cùng không biết tưởng tượng ra cái gì mà nhíu mày rời đi.
Ồn ào như vậy khiến Cửu Thủy Tiên vốn không nghĩ theo hướng này cũng nhịn không nổi mà bắt đầu nghi ngờ có phải đại thần thật sự thích y rồi không.
Tuy rằng y tự luyến nhưng cũng không kéo cả đại thần vào, tuy nhiên từ đó về sau lại khó tránh khỏi nghĩ chệch hướng, thậm chí còn lén nghiền ngẫm chuyện này nữa, lỡ đâu đại thần thật sự tỏ tình với y thì y nên từ chối hay đồng ý đây?
Cùng lúc đó nhiệm vụ chuyển nghề của Cửu Thủy Tiên hoàn thành thuận lợi, vì có được tấm lệnh bài dựng thành kia mà đạt được mức SS, nhà đấu giá cũng thăng lên tới cấp S bắt đầu có thể mở chi nhánh.
Mà chuyện về Bồng Lai cũng dần phơi bày, y nghe được câu chuyện năm đó qua lời kể của thành chủ Đại Dữ, giao hoàng quả nhiên có liên quan tới người tên Hoa Dung kia, tóm lại chính là một câu chuyện tương tự như truyền thuyết Bạch Xà, khi còn bé giao hoàng được Hoa Dung cứu nên sau khi thành niên bèn đi tìm hắn báo ơn, nhưng mà nhân tộc ngàn năm trước lại xem giao nhân là yêu quái, vì vậy giao hoàng rơi vào bi kịch, chuyện gì xảy ra lúc đó thành chủ Đại Dữ cũng không rõ, kết lại cuối cùng giao hoàng chết đi, Bồng Lai bị phong ấn còn Hoa Dung không rõ tung tích.
Cùng lúc đó Cửu Thủy Tiên mở khóa được nhiệm vụ mới - nhận được sự ủng hộ của bốn thành chủ, vì vậy hơn một tháng này y phải bôn ba khắp ba thành còn lại, cuối cùng gom đủ bốn cái chứng nhận nhận được lệnh bài dựng thành, có thể mở ra bí cảnh dựng lại Bồng Lai.
Bởi vì nhiệm vụ bí cảnh lúc trước là y và đại thần làm cùng nhau, nên không chỉ một mình y phải hoàn thành nhiệm vụ mà còn cần một nửa kia của đại thần, Cửu Thủy Tiên gửi đi tin nhắn, hai ngày sau cuối cùng đại thần cũng đủng đỉnh tới muộn, tự mình đi tới thành Bắc.
Vừa trông thấy còn chưa kịp chào hỏi Bạch Trúc đã xông ra trước nện cho y một tin tức siêu lớn: "Anh Tiểu Phong, anh Tiểu Phong, tính sao giờ, bỗng dưng lão đại lại lòi ra một vị hôn thê! Kìa, là cô gái áo xanh bên kia đó, em đặc biệt tới báo riêng cho anh sớm một bước đấy, sao hả, đủ tình nghĩa chứ? Anh yên tâm đi, em trăm phần trăm ủng hộ anh và lão đại!"
Đỗ Cửu: Hơ hơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.