Chương 28: TG3_Harry Potter
Nam Thần Đô Dĩ Giá
23/05/2022
Edit: Mei A Mei
Gần như ngay khi cảm thấy lửa đang bùng lên dữ dội, cảnh tượng trước mắt Vesper bỗng dưng thay đổi.
Nửa đêm, phòng tắm rộng rãi có phần u ám. Cửa sổ kính màu trên tường cao buông ánh trăng mờ ảo. Cô bắt gặp một dãy bồn cầu, bồn rửa mặt cùng bồn tắm bằng sứ từ thời xưa lắc.
- -"Anh đang làm cái quái gì vậy? Lestat?"
Giọng nói tuyệt vời của Lestat lại vang lên trong đầu cô, "Xin chúc mừng, cô vừa hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ hệ thống."
Lúc này Vesper tạm thời không trả lời anh ta, bởi vì cô đang cau mày nhìn vào tấm gương tại phòng tắm mờ mịt--
Cô gái trong gương trông trẻ hơn thế giới trước, như thể chỉ mới mười lăm hoặc mười sáu tuổi. Và dĩ nhiên cô chẳng hề kinh ngạc khi nhìn thấy khuôn mặt mình lúc còn trẻ.
Làn da trắng ngần của cô trở nên căng mịn hoàn hảo, thoạt nhìn vô thực như bộ lọc soft-focus trong những bức ảnh cũ. Đôi môi cô hồng hào tựa màu anh đào diễm lệ. Dưới mắt không có quầng thâm vì mệt mỏi. Toàn thân hoàn mỹ gần như mê hoặc.
- -Ngoại trừ cặp mắt xanh lục thì trông cô giống một ma cà rồng mới sinh vừa hoàn thành quá trình biến đổi của mình.
Cô nhíu mày thật chặt rồi nghe Lestat giải thích, "Cô đã rời khỏi thế giới trước lúc sắp hoàn thành quá trình chuyển hóa, do đó vẫn giữ được những thay đổi về ngoại hình cùng khả năng đặc biệt sau khi trở thành ma cà rồng."
"Khả năng đặc biệt?"
Lestat nhếch mép tinh quái, "Cô có thể chống chọi với mọi đòn tấn công, dù là siêu năng lực tâm lí, ma thuật hay tấn công vật lí. Chúng sẽ không gây tổn hại gì cho cô."
Vesper đáp, "Tôi chỉ quan tâm đến việc liệu tôi có nhu cầu mạnh về máu và có lấp lánh dưới ánh mặt trời hay không thôi."
"Chắc chắn là không." Lestat nói, "Nếu cô sở hữu những đặc tính phiền phức đó thì còn biết hoàn thành nhiệm vụ hệ thống kiểu gì chứ."
Nói đến nhiệm vụ hệ thống, Vesper quan sát một lượt, "Đây là đâu?"
Lestat bật cười quyến rũ, "Chẳng phải cô luôn nhọc lòng vì không thể biết kịch bản sao? Tôi đã sắp xếp một bộ phim điện ảnh trước năm 2006 vì cô rồi đấy."
"Thế nên?" Người đẹp xảo trá nhíu mày.
Lestat nở nụ cười gian tà. Anh ta chạm những ngón tay mảnh khảnh tái nhợt lên bức tường sáng. Tấm bảng mờ hiện ra. Một dãy kí tự màu lam lập tức lóe lên –
"Thế giới nhiệm vụ: Harry Potter, Ngôi trường pháp thuật Hogwarts. Đối tượng nhiệm vụ: Tom Riddle."
Cái --- định --- mệnh!
Tom Riddle? Một tên phản xã hội sinh ra ở trại trẻ mồ côi Muggle không có lý lịch gì, nhưng lại giành được sự ủng hộ từ một lượng lớn người theo học tại nhà Slytherin vốn tôn trọng thuần chủng và chuyên phân biệt đối xử?
Mặc dù lúc cô còn sống bộ phim này mới chiếu đến phần thứ tư, truyện nguyên tác cũng vẫn chưa kết thúc, nhưng theo cốt truyện trong trí nhớ của cô thì thiên tài ma thuật phản xã hội cao thâm này đã từng thống trị thế giới phép thuật Anh Quốc, thậm chí là cả Bộ Pháp Thuật. Hàng loạt bộ trưởng trở thành con rối trong tay hắn ta.
Nếu không tin vào lời tiên tri ngu ngốc đó, hẳn hắn ta đã giành được chiến thắng cuối cùng một cách dễ dàng. Quyền thế của hắn như mặt trời ban trưa. Năng lực phép thuật phi thường họa chăng chỉ có Dumbledore mới địch nổi. Nhưng cả hai người đều cùng đẳng cấp. Huống hồ đám Tử Thần Thực Tử của hắn hoàn toàn mạnh hơn Hội Phượng Hoàng về mọi mặt. Nhóm thần sáng không có cửa để đấu với Voldemort.
Hắn ở đỉnh cao khi còn quá trẻ. Hắn có thể đợi thêm vài chục năm nữa cho cụ Dumbledore chết một cách tự nhiên. Ai mà biết tại sao hắn ta lại bị ám ảnh bởi lời tiên tri đó chứ. Vesper ngờ rằng hắn đã cắt IQ của mình thành từng miếng trong quá trình tạo ra Trường Sinh Linh Giá rồi.
Quan trọng hơn, hắn là một bệnh nhân máu lạnh mắc chứng rối loạn nhân cách, có thể tàn nhẫn với chính bản thân khi phát điên. Vesper bỗng muốn mặc niệm cho mình. So với công lược, đừng lớ ngớ bị Avada Kedavra đã là khá lắm rồi.
- - May thay cô vừa vô tình nhận được năng lực đặc biệt của ma cà rồng.
Vesper nhẹ nhàng lắc đầu, cố gắng lờ đi hình bóng ma cà rồng đẹp trai trong tâm trí cô. Cô cảm thấy một ngày nào đó hệ thống phản diện sẽ khiến mình phát điên lên mất. Và có lẽ cô không thích hợp làm kẻ lừa tình chút nào.
Nhưng để tồn tại, cô chẳng còn lựa chọn nào khác.
Chỉ có sống sót và không bị hệ thống xóa sổ thì tương lai mới đầy ẩn số.
Vesper đè nén những trăn trở xuống đáy lòng, âm thầm lần tìm kí ức trong cơ thể.
Ồ, hóa ra cô là một học sinh trao đổi tại trường pháp thuật Beauxbatons ở Pháp. Vesper Lynd, am hiểu ma thuật hắc ám, đã gia nhập vào trường pháp thuật Hogwarts vài ngày trước. Dĩ nhiên là Slytherin.
Và lí do tại sao cô ấy lại nhận được nhiều sự quan tâm chỉ trong vài ngày sau khi nhập học không những bởi tài năng phép thuật xuất sắc, mà còn vì dòng máu Veela của cô ấy. Cô ấy đẹp kinh khủng. Làn da tỏa sáng dịu nhẹ như mặt trăng. Mái tóc bồng bềnh dù không có gió. Dễ khiến các chàng trai ngẩn người chỉ bằng một ánh mắt.
Nhưng rõ ràng Vepser 15 tuổi không thích loại hào nhoáng này lắm. Cô nhuộm mái tóc vàng chói tượng trưng cho dòng máu ma thuật thành màu đen nhằm giảm bớt sự chú ý. Nhưng dường như chẳng có bất cứ tác dụng gì. Mái tóc đen của cô trông càng gợi cảm hơn.
Vesper nhìn dung mạo dịu dàng hoàn mỹ đến mức yêu nghiệt qua tấm gương kia rồi bất đắc dĩ tự an ủi mình. Chí ít thì thiết lập của hệ thống đã giúp cô giải quyết được khuôn mặt hư ảo nhìn không giống người bình thường này.
Vesper bỗng nghe thấy tiếng thì thầm, giống như giọng một thiếu niên.
Cô kiểm tra lại vẻ ngoài của mình rồi vuốt phẳng những nếp nhăn trên chiếc áo choàng phù thủy màu đen được tô điểm bằng sắc bạc và xanh lục. Mái tóc đen khiến khuôn mặt hoàn hảo của cô càng trở nên nhợt nhạt hơn, như thể kim cương lấp lánh, rất phù hợp với phong cách quý tộc của Slytherin.
Tại thế giới ma thuật nguy hiểm, năng lực đặc biệt để chống lại tất cả các đòn tấn công từ bên ngoài làm cô cảm thấy nhẹ nhõm đi một chút, không quá lo lắng nhiều về việc mất mạng.
Vesper vặn mở cánh cửa gỗ phòng tắm. Khi bắt gặp thứ trước mặt, cô nghe tim mình đập nhanh đến mức suýt nữa vọt ra ngoài.
Râu ria Merlin ơi! Con trăn khổng lồ này giống một con rồng. Nó có đầu như đầu rồng, cơ thể vừa dài vừa thô cùng chiếc đuôi hơn 20 mét.
So với Vesper đang bị sốc thị giác thì con trăn mang cơ thể khổng lồ đột nhiên cảm thấy cực kì tủi thân – tại sao nhỏ đó không chết hoặc hóa đá ngay lập tức cơ chứ?!
Vesper nở nụ cười, vẫy tay, "Xin chào, ngài Basilisk."
Basilisk, ám chỉ con trăn hay thằn lằn hóa đá. Hết cách rồi. Cô thực sự chẳng biết liệu vật cưng khổng lồ này có biệt danh đáng yêu hay không nữa.
Nó bật hơi phát ra tiếng xì xì, trông đặc biệt kỳ lạ giữa phòng tắm mờ mịt.
"Herpo, nhìn xem chúng ta phát hiện được gì này?" Bóng dáng cao gầy của Tom Riddle xuất hiện trước mắt cô. Hắn cười nửa miệng, nhìn cô đầy thăm dò như dã thú vừa vớ phải con mồi.
Vesper nhìn hắn chằm chằm. Hắn có mái tóc đen tuyền, mặc áo choàng đen đơn giản của phù thủy, nhưng thoạt trông lại cao quý và tao nhã như đội một chiếc vương miện.
Tuy nhiên khác hẳn với khuôn mặt đẹp trai, cơ thể hắn ta bộc lộ hơi thở nguy hiểm làm cho người khác đau khổ.
Cặp mắt xanh lục của Tom Riddle nhìn cô đăm đăm. Ánh mắt nham hiểm kèm theo sự quỷ quyệt từ tận xương.
"Vesper Lynd? Phù thủy thuần chủng nước Pháp đáng kính?" Giọng hắn hàm chứa vẻ chế nhạo, rồi rít thành tiếng, yêu cầu Basilisk Herpo quay trở lại phòng chứa bí mật.
Vì ánh mắt con trăn vô hiệu với cô nàng người Pháp xinh đẹp trước mặt nên Herpo phải quay về phòng chứa bí mật càng sớm càng tốt để hắn có thể giải quyết tình huống nhỏ hiện tại tốt hơn, không phải sao? Rốt cuộc thì đây là phòng tắm nữ sinh. Bất cứ lúc nào cũng sẽ có ai đó bước vào.
Con trăn nhìn Vesper đầy phẫn uất trước khi rời đi – danh tiếng về sự nguy hiểm chết người của nó đã bị hủy hoại bởi cô gái này!
Vesper: Ánh mắt tội nghiệp kia là cái quái gì đấy.
Dường như ngay lập tức, lúc Vesper còn chưa kịp phản ứng, Riddle đã xô cô vào phòng vệ sinh chật hẹp.
Vesper bị hắn đè lên tường. Cơ thể hắn ép sát vào người cô. Riddle nắm chặt cổ họng Vesper, buộc cô phải ngẩng mặt nhìn hắn.
Năng lực đặc biệt cho phép cô chống cự với mọi đòn tấn công, cho nên cơ thể cũng không thấy đau đớn gì khi bị Riddle giam cầm. Nhưng cô phải thừa nhận rằng Chúa Tể Hắc Ám trẻ tuổi trước mặt cô chắc chắn đã làm cô hơi hoảng sợ.
Tom Riddle cười khẽ rồi liếm môi. Giọng nói trầm thấp quyến rũ đến lạ thường kề sát bên tai cô, "Cưng à, hình như cậu vừa phát hiện ra một vài bí mật nhỏ mà tôi không muốn cho mọi người biết rồi."
Hắn gạt đi những sợi tóc rối trên mặt Vesper vì động tác đột ngột mới nãy của hắn.
"Quý cô Lynd đáng mến, cậu chết có lẽ sẽ hơi phiền phức ha..." Hắn tỏ vẻ hoang mang, "Chi bằng thử cảm giác với Legilimens* một chút thì thế nào nhỉ?"
*: Bùa chú này dùng để thâm nhập vào tâm trí của đối phương, biết được những gì họ suy nghĩ và những sự kiện họ đã trải qua. Tuy nhiên, hình ảnh của các sự kiện mang tính ngẫu nhiên, muốn khai thác được thông tin cần thiết nên làm cho đối phương nghĩ đến vấn đề đó trước khi dùng phép.
Bờ môi quyến rũ của Tom Riddle cách cô rất gần. Hắn cười thân thiết, "Cưng à, đừng lo. Chỉ cần thoáng sửa chữa trí nhớ của cậu thôi. Đây là thần chú đoạt hồn cao cấp hơn. Nó sẽ không bị Bộ Pháp Thuật phát hiện ra đâu. Cậu biết đấy, tôi là người xoá trí nhớ giỏi nhất giới ma thuật mà."
Hắn chĩa cây đũa màu đen vào ngực Vesper. Mấy giây sau, vẻ tự phụ trên mặt người niệm Legilimens giỏi nhất giới ma thuật bắt đầu rạn nứt.
"Thật xin lỗi nha, ngài Riddle. Ngài có từng nghe câu này chưa?" Vesper đẩy nhẹ chiếc đũa kia ra, "Nhân vật phản diện hay chết vì nói nhiều."
Tom Riddle mím chặt môi, đương muốn hô Avada Kedavra thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài cửa gỗ mỏng của phòng tắm.
Hắn nhíu mày, giơ đũa về phía cửa nhưng đột nhiên lại bị Vesper đẩy ngồi xuống bồn cầu hàng cổ lỗ. Còn cô gái người Pháp xinh đẹp tuyệt trần trước mặt hắn thì ngoan ngoãn ngồi trên bắp đùi cường tráng của hắn.
Vesper thì thầm vào tai hắn, "Tôi có cách giải quyết tốt hơn."
Họ gần đến nỗi Tom Riddle có thể nghe được tiếng tim cô đập thình thịch. Sau đó hắn nhìn thấy Vesper cởi phăng áo choàng phù thủy Slytherin trên người, và thậm chí còn kéo cổ áo sơ mi bên trong ra. Chiếc cúc ngọc trai rơi xuống đất vang lên một tiếng giòn tan.
Vì không thể chịu nổi sự giễu cợt của Oliver Hombe nên Myrtle đã trốn vào phòng tắm nữ khóc lóc rồi kéo cánh cửa gỗ ra, "Xin lỗi, chỗ này là phòng tắm dành cho nữ mà – Merlin ơi! Huynh trưởng Riddle!"
Trong căn phòng vệ sinh chật hẹp, Riddle tuấn tú gợi cảm, ăn mặc chỉnh tề đang ngồi trên bồn cầu. Còn mỹ nhân tóc đen trên người hắn thì áo quần lộn xộn. Cô tách cặp chân trắng nõn quyến rũ ngồi lên người hắn, kề sát vào hắn. Bờ môi sưng đỏ ướt át.
Khóe miệng huynh trưởng nhà Slytherin dính đầy dấu son. Ngón tay mảnh khảnh tái nhợt ôm ghì lấy eo mỹ nhân tóc đen.
Myrtle thét to – "Râu ria Merlin ơi!!!"
Gần như ngay khi cảm thấy lửa đang bùng lên dữ dội, cảnh tượng trước mắt Vesper bỗng dưng thay đổi.
Nửa đêm, phòng tắm rộng rãi có phần u ám. Cửa sổ kính màu trên tường cao buông ánh trăng mờ ảo. Cô bắt gặp một dãy bồn cầu, bồn rửa mặt cùng bồn tắm bằng sứ từ thời xưa lắc.
- -"Anh đang làm cái quái gì vậy? Lestat?"
Giọng nói tuyệt vời của Lestat lại vang lên trong đầu cô, "Xin chúc mừng, cô vừa hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ hệ thống."
Lúc này Vesper tạm thời không trả lời anh ta, bởi vì cô đang cau mày nhìn vào tấm gương tại phòng tắm mờ mịt--
Cô gái trong gương trông trẻ hơn thế giới trước, như thể chỉ mới mười lăm hoặc mười sáu tuổi. Và dĩ nhiên cô chẳng hề kinh ngạc khi nhìn thấy khuôn mặt mình lúc còn trẻ.
Làn da trắng ngần của cô trở nên căng mịn hoàn hảo, thoạt nhìn vô thực như bộ lọc soft-focus trong những bức ảnh cũ. Đôi môi cô hồng hào tựa màu anh đào diễm lệ. Dưới mắt không có quầng thâm vì mệt mỏi. Toàn thân hoàn mỹ gần như mê hoặc.
- -Ngoại trừ cặp mắt xanh lục thì trông cô giống một ma cà rồng mới sinh vừa hoàn thành quá trình biến đổi của mình.
Cô nhíu mày thật chặt rồi nghe Lestat giải thích, "Cô đã rời khỏi thế giới trước lúc sắp hoàn thành quá trình chuyển hóa, do đó vẫn giữ được những thay đổi về ngoại hình cùng khả năng đặc biệt sau khi trở thành ma cà rồng."
"Khả năng đặc biệt?"
Lestat nhếch mép tinh quái, "Cô có thể chống chọi với mọi đòn tấn công, dù là siêu năng lực tâm lí, ma thuật hay tấn công vật lí. Chúng sẽ không gây tổn hại gì cho cô."
Vesper đáp, "Tôi chỉ quan tâm đến việc liệu tôi có nhu cầu mạnh về máu và có lấp lánh dưới ánh mặt trời hay không thôi."
"Chắc chắn là không." Lestat nói, "Nếu cô sở hữu những đặc tính phiền phức đó thì còn biết hoàn thành nhiệm vụ hệ thống kiểu gì chứ."
Nói đến nhiệm vụ hệ thống, Vesper quan sát một lượt, "Đây là đâu?"
Lestat bật cười quyến rũ, "Chẳng phải cô luôn nhọc lòng vì không thể biết kịch bản sao? Tôi đã sắp xếp một bộ phim điện ảnh trước năm 2006 vì cô rồi đấy."
"Thế nên?" Người đẹp xảo trá nhíu mày.
Lestat nở nụ cười gian tà. Anh ta chạm những ngón tay mảnh khảnh tái nhợt lên bức tường sáng. Tấm bảng mờ hiện ra. Một dãy kí tự màu lam lập tức lóe lên –
"Thế giới nhiệm vụ: Harry Potter, Ngôi trường pháp thuật Hogwarts. Đối tượng nhiệm vụ: Tom Riddle."
Cái --- định --- mệnh!
Tom Riddle? Một tên phản xã hội sinh ra ở trại trẻ mồ côi Muggle không có lý lịch gì, nhưng lại giành được sự ủng hộ từ một lượng lớn người theo học tại nhà Slytherin vốn tôn trọng thuần chủng và chuyên phân biệt đối xử?
Mặc dù lúc cô còn sống bộ phim này mới chiếu đến phần thứ tư, truyện nguyên tác cũng vẫn chưa kết thúc, nhưng theo cốt truyện trong trí nhớ của cô thì thiên tài ma thuật phản xã hội cao thâm này đã từng thống trị thế giới phép thuật Anh Quốc, thậm chí là cả Bộ Pháp Thuật. Hàng loạt bộ trưởng trở thành con rối trong tay hắn ta.
Nếu không tin vào lời tiên tri ngu ngốc đó, hẳn hắn ta đã giành được chiến thắng cuối cùng một cách dễ dàng. Quyền thế của hắn như mặt trời ban trưa. Năng lực phép thuật phi thường họa chăng chỉ có Dumbledore mới địch nổi. Nhưng cả hai người đều cùng đẳng cấp. Huống hồ đám Tử Thần Thực Tử của hắn hoàn toàn mạnh hơn Hội Phượng Hoàng về mọi mặt. Nhóm thần sáng không có cửa để đấu với Voldemort.
Hắn ở đỉnh cao khi còn quá trẻ. Hắn có thể đợi thêm vài chục năm nữa cho cụ Dumbledore chết một cách tự nhiên. Ai mà biết tại sao hắn ta lại bị ám ảnh bởi lời tiên tri đó chứ. Vesper ngờ rằng hắn đã cắt IQ của mình thành từng miếng trong quá trình tạo ra Trường Sinh Linh Giá rồi.
Quan trọng hơn, hắn là một bệnh nhân máu lạnh mắc chứng rối loạn nhân cách, có thể tàn nhẫn với chính bản thân khi phát điên. Vesper bỗng muốn mặc niệm cho mình. So với công lược, đừng lớ ngớ bị Avada Kedavra đã là khá lắm rồi.
- - May thay cô vừa vô tình nhận được năng lực đặc biệt của ma cà rồng.
Vesper nhẹ nhàng lắc đầu, cố gắng lờ đi hình bóng ma cà rồng đẹp trai trong tâm trí cô. Cô cảm thấy một ngày nào đó hệ thống phản diện sẽ khiến mình phát điên lên mất. Và có lẽ cô không thích hợp làm kẻ lừa tình chút nào.
Nhưng để tồn tại, cô chẳng còn lựa chọn nào khác.
Chỉ có sống sót và không bị hệ thống xóa sổ thì tương lai mới đầy ẩn số.
Vesper đè nén những trăn trở xuống đáy lòng, âm thầm lần tìm kí ức trong cơ thể.
Ồ, hóa ra cô là một học sinh trao đổi tại trường pháp thuật Beauxbatons ở Pháp. Vesper Lynd, am hiểu ma thuật hắc ám, đã gia nhập vào trường pháp thuật Hogwarts vài ngày trước. Dĩ nhiên là Slytherin.
Và lí do tại sao cô ấy lại nhận được nhiều sự quan tâm chỉ trong vài ngày sau khi nhập học không những bởi tài năng phép thuật xuất sắc, mà còn vì dòng máu Veela của cô ấy. Cô ấy đẹp kinh khủng. Làn da tỏa sáng dịu nhẹ như mặt trăng. Mái tóc bồng bềnh dù không có gió. Dễ khiến các chàng trai ngẩn người chỉ bằng một ánh mắt.
Nhưng rõ ràng Vepser 15 tuổi không thích loại hào nhoáng này lắm. Cô nhuộm mái tóc vàng chói tượng trưng cho dòng máu ma thuật thành màu đen nhằm giảm bớt sự chú ý. Nhưng dường như chẳng có bất cứ tác dụng gì. Mái tóc đen của cô trông càng gợi cảm hơn.
Vesper nhìn dung mạo dịu dàng hoàn mỹ đến mức yêu nghiệt qua tấm gương kia rồi bất đắc dĩ tự an ủi mình. Chí ít thì thiết lập của hệ thống đã giúp cô giải quyết được khuôn mặt hư ảo nhìn không giống người bình thường này.
Vesper bỗng nghe thấy tiếng thì thầm, giống như giọng một thiếu niên.
Cô kiểm tra lại vẻ ngoài của mình rồi vuốt phẳng những nếp nhăn trên chiếc áo choàng phù thủy màu đen được tô điểm bằng sắc bạc và xanh lục. Mái tóc đen khiến khuôn mặt hoàn hảo của cô càng trở nên nhợt nhạt hơn, như thể kim cương lấp lánh, rất phù hợp với phong cách quý tộc của Slytherin.
Tại thế giới ma thuật nguy hiểm, năng lực đặc biệt để chống lại tất cả các đòn tấn công từ bên ngoài làm cô cảm thấy nhẹ nhõm đi một chút, không quá lo lắng nhiều về việc mất mạng.
Vesper vặn mở cánh cửa gỗ phòng tắm. Khi bắt gặp thứ trước mặt, cô nghe tim mình đập nhanh đến mức suýt nữa vọt ra ngoài.
Râu ria Merlin ơi! Con trăn khổng lồ này giống một con rồng. Nó có đầu như đầu rồng, cơ thể vừa dài vừa thô cùng chiếc đuôi hơn 20 mét.
So với Vesper đang bị sốc thị giác thì con trăn mang cơ thể khổng lồ đột nhiên cảm thấy cực kì tủi thân – tại sao nhỏ đó không chết hoặc hóa đá ngay lập tức cơ chứ?!
Vesper nở nụ cười, vẫy tay, "Xin chào, ngài Basilisk."
Basilisk, ám chỉ con trăn hay thằn lằn hóa đá. Hết cách rồi. Cô thực sự chẳng biết liệu vật cưng khổng lồ này có biệt danh đáng yêu hay không nữa.
Nó bật hơi phát ra tiếng xì xì, trông đặc biệt kỳ lạ giữa phòng tắm mờ mịt.
"Herpo, nhìn xem chúng ta phát hiện được gì này?" Bóng dáng cao gầy của Tom Riddle xuất hiện trước mắt cô. Hắn cười nửa miệng, nhìn cô đầy thăm dò như dã thú vừa vớ phải con mồi.
Vesper nhìn hắn chằm chằm. Hắn có mái tóc đen tuyền, mặc áo choàng đen đơn giản của phù thủy, nhưng thoạt trông lại cao quý và tao nhã như đội một chiếc vương miện.
Tuy nhiên khác hẳn với khuôn mặt đẹp trai, cơ thể hắn ta bộc lộ hơi thở nguy hiểm làm cho người khác đau khổ.
Cặp mắt xanh lục của Tom Riddle nhìn cô đăm đăm. Ánh mắt nham hiểm kèm theo sự quỷ quyệt từ tận xương.
"Vesper Lynd? Phù thủy thuần chủng nước Pháp đáng kính?" Giọng hắn hàm chứa vẻ chế nhạo, rồi rít thành tiếng, yêu cầu Basilisk Herpo quay trở lại phòng chứa bí mật.
Vì ánh mắt con trăn vô hiệu với cô nàng người Pháp xinh đẹp trước mặt nên Herpo phải quay về phòng chứa bí mật càng sớm càng tốt để hắn có thể giải quyết tình huống nhỏ hiện tại tốt hơn, không phải sao? Rốt cuộc thì đây là phòng tắm nữ sinh. Bất cứ lúc nào cũng sẽ có ai đó bước vào.
Con trăn nhìn Vesper đầy phẫn uất trước khi rời đi – danh tiếng về sự nguy hiểm chết người của nó đã bị hủy hoại bởi cô gái này!
Vesper: Ánh mắt tội nghiệp kia là cái quái gì đấy.
Dường như ngay lập tức, lúc Vesper còn chưa kịp phản ứng, Riddle đã xô cô vào phòng vệ sinh chật hẹp.
Vesper bị hắn đè lên tường. Cơ thể hắn ép sát vào người cô. Riddle nắm chặt cổ họng Vesper, buộc cô phải ngẩng mặt nhìn hắn.
Năng lực đặc biệt cho phép cô chống cự với mọi đòn tấn công, cho nên cơ thể cũng không thấy đau đớn gì khi bị Riddle giam cầm. Nhưng cô phải thừa nhận rằng Chúa Tể Hắc Ám trẻ tuổi trước mặt cô chắc chắn đã làm cô hơi hoảng sợ.
Tom Riddle cười khẽ rồi liếm môi. Giọng nói trầm thấp quyến rũ đến lạ thường kề sát bên tai cô, "Cưng à, hình như cậu vừa phát hiện ra một vài bí mật nhỏ mà tôi không muốn cho mọi người biết rồi."
Hắn gạt đi những sợi tóc rối trên mặt Vesper vì động tác đột ngột mới nãy của hắn.
"Quý cô Lynd đáng mến, cậu chết có lẽ sẽ hơi phiền phức ha..." Hắn tỏ vẻ hoang mang, "Chi bằng thử cảm giác với Legilimens* một chút thì thế nào nhỉ?"
*: Bùa chú này dùng để thâm nhập vào tâm trí của đối phương, biết được những gì họ suy nghĩ và những sự kiện họ đã trải qua. Tuy nhiên, hình ảnh của các sự kiện mang tính ngẫu nhiên, muốn khai thác được thông tin cần thiết nên làm cho đối phương nghĩ đến vấn đề đó trước khi dùng phép.
Bờ môi quyến rũ của Tom Riddle cách cô rất gần. Hắn cười thân thiết, "Cưng à, đừng lo. Chỉ cần thoáng sửa chữa trí nhớ của cậu thôi. Đây là thần chú đoạt hồn cao cấp hơn. Nó sẽ không bị Bộ Pháp Thuật phát hiện ra đâu. Cậu biết đấy, tôi là người xoá trí nhớ giỏi nhất giới ma thuật mà."
Hắn chĩa cây đũa màu đen vào ngực Vesper. Mấy giây sau, vẻ tự phụ trên mặt người niệm Legilimens giỏi nhất giới ma thuật bắt đầu rạn nứt.
"Thật xin lỗi nha, ngài Riddle. Ngài có từng nghe câu này chưa?" Vesper đẩy nhẹ chiếc đũa kia ra, "Nhân vật phản diện hay chết vì nói nhiều."
Tom Riddle mím chặt môi, đương muốn hô Avada Kedavra thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài cửa gỗ mỏng của phòng tắm.
Hắn nhíu mày, giơ đũa về phía cửa nhưng đột nhiên lại bị Vesper đẩy ngồi xuống bồn cầu hàng cổ lỗ. Còn cô gái người Pháp xinh đẹp tuyệt trần trước mặt hắn thì ngoan ngoãn ngồi trên bắp đùi cường tráng của hắn.
Vesper thì thầm vào tai hắn, "Tôi có cách giải quyết tốt hơn."
Họ gần đến nỗi Tom Riddle có thể nghe được tiếng tim cô đập thình thịch. Sau đó hắn nhìn thấy Vesper cởi phăng áo choàng phù thủy Slytherin trên người, và thậm chí còn kéo cổ áo sơ mi bên trong ra. Chiếc cúc ngọc trai rơi xuống đất vang lên một tiếng giòn tan.
Vì không thể chịu nổi sự giễu cợt của Oliver Hombe nên Myrtle đã trốn vào phòng tắm nữ khóc lóc rồi kéo cánh cửa gỗ ra, "Xin lỗi, chỗ này là phòng tắm dành cho nữ mà – Merlin ơi! Huynh trưởng Riddle!"
Trong căn phòng vệ sinh chật hẹp, Riddle tuấn tú gợi cảm, ăn mặc chỉnh tề đang ngồi trên bồn cầu. Còn mỹ nhân tóc đen trên người hắn thì áo quần lộn xộn. Cô tách cặp chân trắng nõn quyến rũ ngồi lên người hắn, kề sát vào hắn. Bờ môi sưng đỏ ướt át.
Khóe miệng huynh trưởng nhà Slytherin dính đầy dấu son. Ngón tay mảnh khảnh tái nhợt ôm ghì lấy eo mỹ nhân tóc đen.
Myrtle thét to – "Râu ria Merlin ơi!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.