Tôi Cùng Tình Cũ Ràng Buộc Hôn Nhân
Chương 1: Cá Cược
Lean
13/03/2022
Tại một biệt thự lớn nằm phía tây trung tâm thành phố lớn,gia tộc Phong gia đang tổ chức một bữa tiệc nhỏ mừng ngày sinh nhật thiếu gia nhà họ là Phong Thiết.Trong giới thương gia ai chẳng biết thế lực Phong gia lớn mạnh cỡ nào,đây chính là cơ hội hiếm có dành cho đám thương nhân muốn kết giao lâu dài với họ.
Tâm điểm bữa tiệc,thiếu gia Phong gia cùng người bạn thân đứng trên lầu hai quan sát xung quanh phía dưới,tất cả đều vô cùng nhàm chán không có gì thú vị.Trong phòng bao nhiêu thiếu niên tài phiệt nổi tiếng ăn chơi đang quấn quýt lấy mỹ nhân riêng mình,tất cả đều làm việc riêng không quan tâm ai cả.
Trùng Cương đánh mắt nhìn xung quanh ánh mắt dừng tạm nơi các quý cô đang hội họp,miệng huýt sáo hơi dài đánh tay chỉ thẳng cho Phong Thiết nhìn lấy.Hắn chỉ nhìn lấy một cái không quá để tâm,cầm ly rượu trên tay uống cạn đi vào trong phòng ngồi xuống ghế dài yên vị.Một tên hôn lấy tóc mỹ nhân trên đùi miệng nhả ra vài câu đánh giá,mắt không quên đánh chủ ý lên Phong Thiết.
-Mấy lão già dưới kia thực quá nhàm chán,không thể thú vị bằng mấy tiểu yêu này.
Hắn không phản bác lời của tên thiếu gia kia,quả thật những buổi tiệc như vậy rất nhàm chán chi bằng đến đường đua vài vòng giải tỏa may ra còn bổ ích.Tất cả trong phòng cười lớn,Trùng Khánh từ ngoài bước vào miệng cười lớn nhất ngữ khí trêu đùa.
-Nghe nói thiếu gia đây đang tán tỉnh một bé thụ song tính,chẳng hay chúng ta thật muốn gặp một lần để xem dung nhan như thế nào,cũng muốn biết mùi vị ra sao.
Tên thiếu gia đó cười giễu cợt tay nắm chặt eo người trong lòng xả cục tức,nhìn lấy Trùng Cương kể kễ này kia không điểm dừng.Phong Thiết vẫn ngồi im lắng nghe từng câu,trong lòng lại nổi lên tia hứng thú với từ song tính phát ra,đây có thể xem là thứ mới lạ trong mắt hắn mặc dù đã nhiều lần nghe qua.
Nghe hết câu chuyện tất cả đều hiểu được đại khái người ấy rất khó tán,còn có bệnh kiều không gần gũi nhiều với ai ngoài gia đình,trọng tâm cậu ta còn là bảo bối vàng của Trì gia,trùm bất động sản và đá quý trên thế giới.Nếu đem ra so sánh thì hai gia tộc Phong gia lẫn Trì gia đều ngang vai ngang vế,không ai hơn ai.
-Nếu vậy chẳng phải rất thú vị sao,càng khó tán mới càng dễ chà đạp dưới mũi giày cũng là một chuyện đáng để thử,cùng nhau đánh cược xem mấy tháng tôi sẽ tán đỗ cậu ta.
Tâm điểm bữa tiệc,thiếu gia Phong gia cùng người bạn thân đứng trên lầu hai quan sát xung quanh phía dưới,tất cả đều vô cùng nhàm chán không có gì thú vị.Trong phòng bao nhiêu thiếu niên tài phiệt nổi tiếng ăn chơi đang quấn quýt lấy mỹ nhân riêng mình,tất cả đều làm việc riêng không quan tâm ai cả.
Trùng Cương đánh mắt nhìn xung quanh ánh mắt dừng tạm nơi các quý cô đang hội họp,miệng huýt sáo hơi dài đánh tay chỉ thẳng cho Phong Thiết nhìn lấy.Hắn chỉ nhìn lấy một cái không quá để tâm,cầm ly rượu trên tay uống cạn đi vào trong phòng ngồi xuống ghế dài yên vị.Một tên hôn lấy tóc mỹ nhân trên đùi miệng nhả ra vài câu đánh giá,mắt không quên đánh chủ ý lên Phong Thiết.
-Mấy lão già dưới kia thực quá nhàm chán,không thể thú vị bằng mấy tiểu yêu này.
Hắn không phản bác lời của tên thiếu gia kia,quả thật những buổi tiệc như vậy rất nhàm chán chi bằng đến đường đua vài vòng giải tỏa may ra còn bổ ích.Tất cả trong phòng cười lớn,Trùng Khánh từ ngoài bước vào miệng cười lớn nhất ngữ khí trêu đùa.
-Nghe nói thiếu gia đây đang tán tỉnh một bé thụ song tính,chẳng hay chúng ta thật muốn gặp một lần để xem dung nhan như thế nào,cũng muốn biết mùi vị ra sao.
Tên thiếu gia đó cười giễu cợt tay nắm chặt eo người trong lòng xả cục tức,nhìn lấy Trùng Cương kể kễ này kia không điểm dừng.Phong Thiết vẫn ngồi im lắng nghe từng câu,trong lòng lại nổi lên tia hứng thú với từ song tính phát ra,đây có thể xem là thứ mới lạ trong mắt hắn mặc dù đã nhiều lần nghe qua.
Nghe hết câu chuyện tất cả đều hiểu được đại khái người ấy rất khó tán,còn có bệnh kiều không gần gũi nhiều với ai ngoài gia đình,trọng tâm cậu ta còn là bảo bối vàng của Trì gia,trùm bất động sản và đá quý trên thế giới.Nếu đem ra so sánh thì hai gia tộc Phong gia lẫn Trì gia đều ngang vai ngang vế,không ai hơn ai.
-Nếu vậy chẳng phải rất thú vị sao,càng khó tán mới càng dễ chà đạp dưới mũi giày cũng là một chuyện đáng để thử,cùng nhau đánh cược xem mấy tháng tôi sẽ tán đỗ cậu ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.