Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống
Chương 176: Yêu nghiệt dạ hành (tiếp theo)
Dao Quang Lân Y
05/05/2020
Đêm hôm đó, Long Cửu Thiên cùng đám người Lăng Huyền Phong đứng ở đài quan sát... Thời gian đã đến canh hai sáng sớm, đúng lúc này...
- Báo cáo! Ngọn đồi phía trước có bóng người!
Lính canh thấy có động tĩnh lạ liền lên tiếng cảnh báo, tất cả mọi người đều tập trung quan sát. Quả nhiên cách đấy gần 1 dặm, trên một ngọn đồi có động tĩnh, tuy rằng không biết cụ thể tình hình như thế nào.
- Có khi nào là người của ta không? - Lăng Huyền Phong hỏi.
- Không thể nào! Mỗi ngày chúng ta đều thống nhất chia lịch đi tuần tra đều đặn, nếu không phải có phận sự, quân pháp xử nghiêm! - Âu Dương Bình nhíu mày.
Long Cửu Thiên gật đầu, xem ra quả nhiên phải đến gần một phen.
- Các ngươi vẫn tiếp tục coi như chưa từng có gì xảy ra, ai làm việc gì thì làm việc nấy, chúng ta sẽ đến gần hơn một chút. Lần trước có lẽ do binh lính mặc trang bị nặng nề, động tĩnh khá lớn nên bọn chúng trốn mất, lần này chúng ta dùng hành trang nhẹ, lén đến gần xem có phát hiện gì không.
Âu Dương Bình lĩnh mệnh, sau đó Long Cửu Thiên, Lăng Huyền Phong, Tô Mị cùng 3 Ảnh Vệ đều mặc trang phục dạ hành, phi thân tiến vào trong màn đêm.
- -------------------------------
Nhóm người đi đến cách ngọn đồi vài trăm trượng, đột nhiên sương mù dày đặc xuất hiện, Long Cửu Thiên nói:
- Theo ta, phải thật cẩn thận, không biết trong sương mù có gì!
Đi tiếp thêm một đoạn ngắn nữa, cảnh tượng phía trước xuất hiện rõ ràng...
- Là lang binh! - Lăng Huyền Phong nói.
- Thiếu gia! Bọn chúng là gì? - Lý Mục lần đầu tiên nhìn thấy yêu ma, run giọng hỏi.
- Chuyện dài lắm, có dịp ta sẽ nói, hiện tại trật tự, đừng để lộ hành tung!
Phía trước có hai thân ảnh đang ngồi trước đốm lửa, chúng đang mặc một bộ giáp làm bằng da thú, hình dáng trông giống như một người bình thường, nhưng khuôn mặt của bọn chúng lại là khuôn mặt của sói! Một tên béo trong số chúng gặm một miếng thịt rồi làu bàu:
- Nhớ quan sát kỹ xung quanh, lão đại nói trong vòng hai ngày tới chắc chắn sẽ có người đến!
Tên còn lại gật gật đầu:
- Ta biết rồi!
Cả 2 tên vừa ăn thịt vừa uống rượu rất thoải mái, không biết rằng cách đó mấy chục trượng, trong bụi cây rậm rạp có 6 thân ảnh đang lặng lẽ quan sát.
- Bọn chúng có 2 tên, xem ra là lính tiền trạm, nếu phát hiện động tĩnh sẽ báo động cho đồng bọn phía sau. Long huynh, ta và ngươi cùng lên, ta sẽ lo tên béo bên trái, ngươi xử lý tên còn lại. Những người khác ở yên đây, khi nào chúng ta ra hiệu an toàn mới được lại gần. - Lăng Huyền Phong nói.
Long Cửu Thiên cùng 4 người còn lại gật đầu. Lăng Huyền Phong nhẹ nhàng lấy Ỷ Thiên Kiếm ra. Lúc này tên lang binh béo mập đang ngửa cổ lên uống rượu.
- Lên!
Vụt Vụt!
Hai bóng người phi thân ra từ trong bụi cây khiến cho hai tên lang binh bị bất ngờ không kịp phản ứng.
- Hả? Có ng....
Sát!!!
Tên lang binh béo chưa kịp hô lên đã bị một kiếm chém bay đầu, tên còn lại giật mình kinh hãi, muốn bỏ chạy, bỗng nhiên "Hự" một cái, cả thân hình hắn cứng ngắc, không thể di chuyển, một thanh kiếm đã đâm xuyên cổ họng hắn. Cả 2 tên đều nặng nề ngã xuống, quá trình chỉ tốn có một vài giây. Lăng Huyền Phong sau khi quan sát một hồi, thấy phía trước không có động tĩnh gì khác, liền ra dấu an toàn, Tô Mị cùng 3 Ảnh Vệ lúc này cũng nhẹ nhàng tiến đến.
- Thiếu gia! Mấy tên này... Yêu quái! - Lý Mục thảng thốt hô lên.
- Ừm! Bọn chúng là Lang yêu! Nhưng không chỉ có 2 tên này đâu, bên trong vẫn còn đồng bọn.
- Bọn chúng từ đâu đến vậy? - Trương Lâm hỏi.
- Đến từ một nơi gọi là Cửu U Ma Giới! - Tô Mị lên tiếng.
Cửu U Ma Giới? Là nơi nào, vì sao chúng ta lần đầu nghe tên? Cả 3 Ảnh Vệ đều có chung một thắc mắc.
- Nói ngắn gọn: Cửu U Ma Giới giống như đại lục này của chúng ta, nhưng là ở một nơi khác, chỉ là chỗ đó thống trị là đám yêu quái này, Lang Binh cũng chỉ là cấp hạ đẳng, trên đó còn nhiều loại khác nữa. Bọn chúng không biết bằng một cách nào đó đến được đây, ý đồ thống trị. Sau này các ngươi gặp liền biết. - Lăng Huyền Phong giải thích.
3 Ảnh Vệ tuy rằng vẫn còn nhiều câu hỏi, nhưng biết rằng đây không phải lúc, nên không lên tiếng. Lăng Huyền Phong nói tiếp:
- Được rồi, để đề phòng đồng bọn của chúng nhìn lên đây phát hiện ra bất thường, chúng ta dựng xác hai tên này lên, làm như rằng chúng đang uống!
Long Cửu Thiên gật đầu nói phải, nhóm người nhanh chóng dọn dẹp hiện trường, dựng lại hai cái xác, dàn dựng lại hiện trường trông giống như 2 tên này đang ngồi uống rượu ăn thịt.
- Càng về phía sau, chúng ta càng dễ bị phát hiện, phải di chuyển từ từ, đừng nóng vội! - Long Cửu Thiên đề nghị.
Nhóm người theo màn đêm di chuyển nhẹ nhàng qua các tán cây hướng về phía Trạm Lư Thôn, vừa đi vừa quan sát, đề phòng có kẻ địch. Nhưng lạ một điều là cả quãng đường v ài chục trượng không có một bóng kẻ địch nào, hoàn toàn vắng lặng. Đi sâu vào thêm tình huống cũng không khác là bao. Rốt cục Long Cửu Thiên ra hiệu tập trung:
- Chuyện gì thế này? Tại sao không phát hiện một tên địch nào? Chẳng lẽ 2 tên vừa rồi chỉ là yêu quái đi lạc?
- Không đúng. Vừa rồi chúng ta nghe bọn chúng trao đổi, rõ ràng có đồng bạn. Ta nghĩ do chúng ta đang bỏ sót chuyện gì đó. - Lăng Huyền Phong trầm ngâm.
Đột nhiên Tô Mị hô:
- Nhìn kìa! Phía con đường lớn phía trước!
Mọi người quay lại, nhìn thấy ở phía cuối con đường, có 3 tên yêu quái đang áp giải một bóng người mặc áo trắng. Theo dáng đi, có vẻ giống như là một nữ nhân.
- Mau đuổi theo! - Long Cửu Thiên quát.
Đuổi theo một đoạn đường, 1 trong số 3 tên yêu quái quay lại, dùng cái giọng khò khè như kim loại va chạm vào nhau mà lên tiếng:
- Hắc hắc! Long Cửu Thiên, cuối cùng ngươi cũng đã đến, không uổng công chúng ta đợi ngươi suốt mấy ngày hôm nay.
- Các ngươi biết ta sẽ đến? - Long Cửu Thiên ngạc nhiên.
- Đương nhiên chúng ta biết, toàn bộ kế hoạch là để dụ ngươi đến mà.
Long Cửu Thiên tái mặt:
- Các ngươi... ra tay giết hại hơn 1000 người vô tội chỉ để dụ ta tới đây sao?
Tên yêu quái này có dáng vẻ thấp lùn, hai tay cầm một thanh ma trượng có gắn một cái đầu lâu, trông hắn có vẻ vô cùng đắc ý:
- Nhân loại, cũng chỉ là sâu kiến, là thức ăn của chúng ta mà thôi, giết một ngàn tên, cho dù một vạn, chục vạn, trăm vạn thì có làm sao! Ha ha ha ha ha!
Âm thanh chói tai kết hợp với điệu cười càn rỡ làm cho Lăng Huyền Phong phải nóng mắt:
- Yêu quái! Nạp mạng đi!
Đang muốn rút kiếm chém chết tên yêu quái, đột nhiên một luồng hắc khí đánh tới, hắn không thể không lui lại phòng thủ.
- Chết tiệt! Cái quỷ gì thế này?
Tên yêu quái tặc lưỡi:
- Đừng nóng! Đừng nóng! Giữ sức đi, ngươi sẽ cần đến nó đó! Các huynh đệ! Mau mang nàng đi! Bản yêu sẽ đích thân ở lại!
Sương mù bỗng nhiên càng lúc càng dày đặc, Lăng Huyền Phong chợt cảm thấy sự việc không ổn
- Bọn chúng giăng bẫy chờ chúng ta đến!
- Hắc hắc! Tiểu tử thối! Ngươi đoán chính xác! Ha ha ha! Bản yêu muốn xem các ngươi đánh lại chính người của mình như thế nào! Ha ha ha ha ha!!!
- Yêu quái! Ý ngươi là sao? - Long Cửu Thiên quát lớn.
U! U! U! U! U! U!
Một loạt tiếng hú rợn người vang lên thay cho câu trả lời.
- Đáng chết! Là cương thi! - Lăng Huyền Phong hét.
- Báo cáo! Ngọn đồi phía trước có bóng người!
Lính canh thấy có động tĩnh lạ liền lên tiếng cảnh báo, tất cả mọi người đều tập trung quan sát. Quả nhiên cách đấy gần 1 dặm, trên một ngọn đồi có động tĩnh, tuy rằng không biết cụ thể tình hình như thế nào.
- Có khi nào là người của ta không? - Lăng Huyền Phong hỏi.
- Không thể nào! Mỗi ngày chúng ta đều thống nhất chia lịch đi tuần tra đều đặn, nếu không phải có phận sự, quân pháp xử nghiêm! - Âu Dương Bình nhíu mày.
Long Cửu Thiên gật đầu, xem ra quả nhiên phải đến gần một phen.
- Các ngươi vẫn tiếp tục coi như chưa từng có gì xảy ra, ai làm việc gì thì làm việc nấy, chúng ta sẽ đến gần hơn một chút. Lần trước có lẽ do binh lính mặc trang bị nặng nề, động tĩnh khá lớn nên bọn chúng trốn mất, lần này chúng ta dùng hành trang nhẹ, lén đến gần xem có phát hiện gì không.
Âu Dương Bình lĩnh mệnh, sau đó Long Cửu Thiên, Lăng Huyền Phong, Tô Mị cùng 3 Ảnh Vệ đều mặc trang phục dạ hành, phi thân tiến vào trong màn đêm.
- -------------------------------
Nhóm người đi đến cách ngọn đồi vài trăm trượng, đột nhiên sương mù dày đặc xuất hiện, Long Cửu Thiên nói:
- Theo ta, phải thật cẩn thận, không biết trong sương mù có gì!
Đi tiếp thêm một đoạn ngắn nữa, cảnh tượng phía trước xuất hiện rõ ràng...
- Là lang binh! - Lăng Huyền Phong nói.
- Thiếu gia! Bọn chúng là gì? - Lý Mục lần đầu tiên nhìn thấy yêu ma, run giọng hỏi.
- Chuyện dài lắm, có dịp ta sẽ nói, hiện tại trật tự, đừng để lộ hành tung!
Phía trước có hai thân ảnh đang ngồi trước đốm lửa, chúng đang mặc một bộ giáp làm bằng da thú, hình dáng trông giống như một người bình thường, nhưng khuôn mặt của bọn chúng lại là khuôn mặt của sói! Một tên béo trong số chúng gặm một miếng thịt rồi làu bàu:
- Nhớ quan sát kỹ xung quanh, lão đại nói trong vòng hai ngày tới chắc chắn sẽ có người đến!
Tên còn lại gật gật đầu:
- Ta biết rồi!
Cả 2 tên vừa ăn thịt vừa uống rượu rất thoải mái, không biết rằng cách đó mấy chục trượng, trong bụi cây rậm rạp có 6 thân ảnh đang lặng lẽ quan sát.
- Bọn chúng có 2 tên, xem ra là lính tiền trạm, nếu phát hiện động tĩnh sẽ báo động cho đồng bọn phía sau. Long huynh, ta và ngươi cùng lên, ta sẽ lo tên béo bên trái, ngươi xử lý tên còn lại. Những người khác ở yên đây, khi nào chúng ta ra hiệu an toàn mới được lại gần. - Lăng Huyền Phong nói.
Long Cửu Thiên cùng 4 người còn lại gật đầu. Lăng Huyền Phong nhẹ nhàng lấy Ỷ Thiên Kiếm ra. Lúc này tên lang binh béo mập đang ngửa cổ lên uống rượu.
- Lên!
Vụt Vụt!
Hai bóng người phi thân ra từ trong bụi cây khiến cho hai tên lang binh bị bất ngờ không kịp phản ứng.
- Hả? Có ng....
Sát!!!
Tên lang binh béo chưa kịp hô lên đã bị một kiếm chém bay đầu, tên còn lại giật mình kinh hãi, muốn bỏ chạy, bỗng nhiên "Hự" một cái, cả thân hình hắn cứng ngắc, không thể di chuyển, một thanh kiếm đã đâm xuyên cổ họng hắn. Cả 2 tên đều nặng nề ngã xuống, quá trình chỉ tốn có một vài giây. Lăng Huyền Phong sau khi quan sát một hồi, thấy phía trước không có động tĩnh gì khác, liền ra dấu an toàn, Tô Mị cùng 3 Ảnh Vệ lúc này cũng nhẹ nhàng tiến đến.
- Thiếu gia! Mấy tên này... Yêu quái! - Lý Mục thảng thốt hô lên.
- Ừm! Bọn chúng là Lang yêu! Nhưng không chỉ có 2 tên này đâu, bên trong vẫn còn đồng bọn.
- Bọn chúng từ đâu đến vậy? - Trương Lâm hỏi.
- Đến từ một nơi gọi là Cửu U Ma Giới! - Tô Mị lên tiếng.
Cửu U Ma Giới? Là nơi nào, vì sao chúng ta lần đầu nghe tên? Cả 3 Ảnh Vệ đều có chung một thắc mắc.
- Nói ngắn gọn: Cửu U Ma Giới giống như đại lục này của chúng ta, nhưng là ở một nơi khác, chỉ là chỗ đó thống trị là đám yêu quái này, Lang Binh cũng chỉ là cấp hạ đẳng, trên đó còn nhiều loại khác nữa. Bọn chúng không biết bằng một cách nào đó đến được đây, ý đồ thống trị. Sau này các ngươi gặp liền biết. - Lăng Huyền Phong giải thích.
3 Ảnh Vệ tuy rằng vẫn còn nhiều câu hỏi, nhưng biết rằng đây không phải lúc, nên không lên tiếng. Lăng Huyền Phong nói tiếp:
- Được rồi, để đề phòng đồng bọn của chúng nhìn lên đây phát hiện ra bất thường, chúng ta dựng xác hai tên này lên, làm như rằng chúng đang uống!
Long Cửu Thiên gật đầu nói phải, nhóm người nhanh chóng dọn dẹp hiện trường, dựng lại hai cái xác, dàn dựng lại hiện trường trông giống như 2 tên này đang ngồi uống rượu ăn thịt.
- Càng về phía sau, chúng ta càng dễ bị phát hiện, phải di chuyển từ từ, đừng nóng vội! - Long Cửu Thiên đề nghị.
Nhóm người theo màn đêm di chuyển nhẹ nhàng qua các tán cây hướng về phía Trạm Lư Thôn, vừa đi vừa quan sát, đề phòng có kẻ địch. Nhưng lạ một điều là cả quãng đường v ài chục trượng không có một bóng kẻ địch nào, hoàn toàn vắng lặng. Đi sâu vào thêm tình huống cũng không khác là bao. Rốt cục Long Cửu Thiên ra hiệu tập trung:
- Chuyện gì thế này? Tại sao không phát hiện một tên địch nào? Chẳng lẽ 2 tên vừa rồi chỉ là yêu quái đi lạc?
- Không đúng. Vừa rồi chúng ta nghe bọn chúng trao đổi, rõ ràng có đồng bạn. Ta nghĩ do chúng ta đang bỏ sót chuyện gì đó. - Lăng Huyền Phong trầm ngâm.
Đột nhiên Tô Mị hô:
- Nhìn kìa! Phía con đường lớn phía trước!
Mọi người quay lại, nhìn thấy ở phía cuối con đường, có 3 tên yêu quái đang áp giải một bóng người mặc áo trắng. Theo dáng đi, có vẻ giống như là một nữ nhân.
- Mau đuổi theo! - Long Cửu Thiên quát.
Đuổi theo một đoạn đường, 1 trong số 3 tên yêu quái quay lại, dùng cái giọng khò khè như kim loại va chạm vào nhau mà lên tiếng:
- Hắc hắc! Long Cửu Thiên, cuối cùng ngươi cũng đã đến, không uổng công chúng ta đợi ngươi suốt mấy ngày hôm nay.
- Các ngươi biết ta sẽ đến? - Long Cửu Thiên ngạc nhiên.
- Đương nhiên chúng ta biết, toàn bộ kế hoạch là để dụ ngươi đến mà.
Long Cửu Thiên tái mặt:
- Các ngươi... ra tay giết hại hơn 1000 người vô tội chỉ để dụ ta tới đây sao?
Tên yêu quái này có dáng vẻ thấp lùn, hai tay cầm một thanh ma trượng có gắn một cái đầu lâu, trông hắn có vẻ vô cùng đắc ý:
- Nhân loại, cũng chỉ là sâu kiến, là thức ăn của chúng ta mà thôi, giết một ngàn tên, cho dù một vạn, chục vạn, trăm vạn thì có làm sao! Ha ha ha ha ha!
Âm thanh chói tai kết hợp với điệu cười càn rỡ làm cho Lăng Huyền Phong phải nóng mắt:
- Yêu quái! Nạp mạng đi!
Đang muốn rút kiếm chém chết tên yêu quái, đột nhiên một luồng hắc khí đánh tới, hắn không thể không lui lại phòng thủ.
- Chết tiệt! Cái quỷ gì thế này?
Tên yêu quái tặc lưỡi:
- Đừng nóng! Đừng nóng! Giữ sức đi, ngươi sẽ cần đến nó đó! Các huynh đệ! Mau mang nàng đi! Bản yêu sẽ đích thân ở lại!
Sương mù bỗng nhiên càng lúc càng dày đặc, Lăng Huyền Phong chợt cảm thấy sự việc không ổn
- Bọn chúng giăng bẫy chờ chúng ta đến!
- Hắc hắc! Tiểu tử thối! Ngươi đoán chính xác! Ha ha ha! Bản yêu muốn xem các ngươi đánh lại chính người của mình như thế nào! Ha ha ha ha ha!!!
- Yêu quái! Ý ngươi là sao? - Long Cửu Thiên quát lớn.
U! U! U! U! U! U!
Một loạt tiếng hú rợn người vang lên thay cho câu trả lời.
- Đáng chết! Là cương thi! - Lăng Huyền Phong hét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.