Tối Cường Đại Năng Khác Thường Nhân Sinh
Chương 30: Lễ tết và về quê!
TheLove
09/02/2022
Khương Nhật Kha đã theo lời hứa, đưa Vô Thường Hy bình an trở về Vô gia trước bữa tối.
Tới tận lúc này, nàng vẫn có điểm kinh ngạc vì gia hoả này có thể nhận được gia gia đồng ý, cho ở lại Thiên Lam đại lục, mặc dù là có điều kiện, nhưng như vậy cũng đã đủ.
Nhìn bước vào Vô gia biệt thự Vô Thường Hy, về lại trên xe, Khương Nhật Kha liền nhếch mép cười.
"Thật là một cái thú vị nam nhân"
Đưa mắt nhìn mình bốn tiểu đệ, Khương Nhật Kha liền mở miệng
"Được rồi, chúng ta cũng trở về thôi, tiện thể đi liên hoan một bữa chứ, cũng sắp tết rồi, lại ai về nhà đấy, không biết bao giờ mới gặp mặt lại"
Nghe Khương Nhật Kha nói vậy, một đám liền hai mắt phát sáng nhao nhao đồng ý
"Kha tỷ muôn năm"
Vô Thường Hy bên này, ngồi trên bàn cơm, kể lại cho cha mẹ mình mọi chuyện phía sau, mấy người đều vô cùng rung động.
Kể cả đã biết trước một ít từ cha mình Vân Tử Dao cũng không ngoại lệ.
Để trong tay chén cơm xuống, Vô Thuần Nhạc liền thở dài
"Không ngờ được a, chúng ta thế giới vậy mà lại che giấu như vậy một cái to lớn bí mật, nếu bộc lộ đi ra, không biết sẽ dẫn tới như nào kinh khủng phản ứng"
"Ta nghĩ là một hồi đại loạn là không thể thiếu a"
Gắp cho Vô Thuần Nhạc một miếng sườn, Vân Tử Dao cũng không nhịn được cảm thán.
"Nói như vậy, qua tết này tiểu Hy sẽ phải đi tới cái nơi gọi là Siêu Phàm Khu đó sao"
Dừng lại động tác trong tay, Tô Hoàng Nguyệt có điểm bận tâm nhìn Vô Thường Hy.
Qua Vô Thường Hy kể lại, nàng cũng đã có thể tưởng tượng ra bộ mặt chân thật của thế giới này là nguy hiểm như nào, không nói tới những cái kia không biết mênh mông sương mù, chỉ nói tới toàn bộ là mạnh mẽ siêu phàm giả Siêu Phàm Khu cũng đủ cho một người bình thường sinh ra bất an cùng sợ hãi.
Mỉm cười cầm lấy Tô Hoàng Nguyệt tay nhỏ, Vô Thường Hy liền cho nàng một cái an tâm ánh mắt
"Yên tâm đi, không tin ngươi bạn trai lực lượng sao, dăm ba cái siêu phàm giả, đều không chịu nổi ta một quyền, hơn nữa dựa vào cái kia nữ nhân điên lời nói, ta rất có thể là S cấp hoặc Ss cấp siêu phàm giả, mà hai cấp bậc này ở bên đó cũng là đứng đầu cường giả nên là không cần đáng lo ngại, ngoài ra, ta tới đó mục đích chủ yếu cũng chỉ là xác định đẳng cấp mà thôi, cũng không phải đi chiến tranh cái gì, không cần như vậy lo lắng a"
"Nhưng mà...."
Không đợi nàng tiếp tục nói, Vân Tử Dao liền gắp cho nàng một miếng chân gà rán, nhẹ giọng chấn an
"Được rồi, tin tưởng tiểu Hy đứa nhỏ này một chút a, dù có điểm không đáng tin cậy nhưng mà nó bẩn lĩnh cũng rất lớn đâu"
Thấy Vân Tử Dao đã nói vậy, Tô Hoàng Nguyệt mới hạ xuống trong lòng lo lắng, không biết từ khi nào, nàng luôn là đa sầu đa cảm như vậy, có thể đây chính là cái gọi là tình yêu a.
"Ha hả, không hiểu sao ta luôn có cảm giác thứ cần bận tâm là Siêu Phàm Khu sau khi có tiểu tử này sẽ thành cái dạng gì, ta không nghĩ là tiểu tử này sẽ chịu ăn thiệt thòi đâu"
Ăn trong chén miếng sườn, Vô Thuần Nhạc liền bất đắc dĩ nhìn Vô Thường Hy.
Từ nhỏ, tiểu tử này đã là cái tinh nghịch đại ma vương, nếu đến một nơi không cần kiềm chế hắn sức mạnh như Siêu Phàm Khu, không biết chuyện gì sẽ xảy ra, đột nhiên có chút hiếu kỳ là cái quỷ gì a.
Thấy lão cha mình nói vậy, Vô Thường Hy liền không vui
"Lão cha, ngươi đây là ý gì, ta là người như vậy sao? Nói như vậy là trần chuồng bôi nhọ ta, ta, một cái tam quan chính đáng thanh niên, thích giúp người làm niềm vui, phẩm học kiêm ưu học sinh, đi tới đâu cũng được nhiều người kính nể, sao có thể như ngươi nói một dạng"
Vô Thuần Nhạc:"...."
Vân Tử Dao:"...."
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
Không nhịn được xuýt chút nữa phun trong miệng đồ ăn Vô Thuần Nhạc liền im lặng nhìn mình cái này nhi tử, rốt cuộc gia hoả này đã đạt tới vô sỉ cảnh giới thứ mấy mới có thể nói ra những lời này, không hổ là hắn Nhạc Mặt Dày nhi tử.
Tới một bên thưởng thức yêu thích cá hồi Serlny cũng cảm giác mình chủ nhân nói có điểm không chân thực, hảo vô sỉ, hảo mặt dày.
Bê thức ăn tới Dương Lan cũng làm cái lảo đảo xuýt nữa ngã, mình vị này thiếu gia cái gì cũng tốt, chính là da mặt có điểm dày.
Không biết mọi người ý nghĩ, Vô Thường Hy vẫn một mặt dương dương tự đắc, hắn cảm thấy những lời mình nói đều không khuyết điểm.
Tức giận kẹp miếng thịt vào miệng hắn, Tô Hoàng Nguyệt liền có chút muốn cười, gia hoả này thật là...
Mà nhắc tới phẩm học việc này, Vô Thuần Nhạc sắc mặt liền nghiêm túc
"Đúng rồi, nãy ngươi có nói, vị kia thủ hộ thần đại nhân muốn ngươi gia nhập cái gì do liên minh chính phủ thành lập trường đại học có phải hay không?"
"Đúng a, không chỉ vậy, lão đầu kia còn khẳng định ta không cần tham gia thi đại học, hết năm lớp 12 liền có thể nhập học"
Nói tới chuyện này, hắn liền đắc ý không thôi, không phải thi đại học a, đồng nghĩa với việc hắn lượng học tập sẽ giảm đi trông thấy, thậm trí là có thể không cần tới trường, đây là như nào vui vẻ một việc, quả là lão thiên gia cũng giúp hắn.
Xác định Vô Thường Hy lời nói tính chân thực phía sau, Vô Thuần Nhạc và Vân Tử Dao liền cố một loại xúc động muốn khóc, cảm tạ lão thiên a, rốt cuộc bọn họ cũng không cần lo cho tiểu tử này thi trượt đại học.
Với gia hoả này thành tích và cái kia cá mặn tính cách, liệu có hay không đậu một cái nhị lưu trường đại học còn là cái vấn đề, bây giờ tốt, không những không cần học, còn có thể gia nhập cái gì đó do liên minh chính phủ tạo ra trường đại học, nghe bức cách mạnh nổ có được hay không.
Trong mọi người vui sướng cảm xúc, chỉ Tô Hoàng Nguyệt cảm xúc có điểm hạ.
Ban đêm, tại biệt thự sân thượng, dựa vào lan can, Tô Hoàng Nguyệt liền trầm tư nhìn mênh mông bầu trời đêm.
Đi lên sân thượng thấy cảnh này Vô Thường Hy liền có điểm kinh ngạc.
Từ phía sau ôm lấy Tô Hoàng Nguyệt vào lòng, hắn liền quan tâm hỏi
"A Nguyệt, có chuyện gì mà lại lên đây một mình vào giờ này"
Cảm thụ được Vô Thường Hy ấm áp lòng ngực cùng với to lớn bàn tay, Tô Hoàng Nguyệt liền thở ra một hơi, cầm lấy hắn bàn tay, có điểm tâm tư nói
"Không có gì, chỉ là ta đang suy nghĩ chút vấn đề mà thôi"
"Là về ta sự tình sao?"
Tô Hoàng Nguyệt im lặng không trả lời cũng đã khiến hắn khẳng định được đôi phần.
Kéo nàng quay người lại, dùng trán chạm nhẹ trán nàng, hắn liền ôn nhu mở miệng
"A Nguyệt, ta muốn nói với ngươi, dù việc gì xảy ra, ta cũng sẽ không rời xa ngươi, dù có cũng chỉ là một hai ngày, hoặc càng ngắn, vì vậy không cần bận tâm quá nhiều, cứ vui vẻ hưởng thụ cuộc sống, và là Nguyệt ma vương như mọi hôm là có thể, được chứ?"
Im lặng một lúc, Tô Hoàng Nguyệt liền bật cười, lấy tay hắn đặt lên gò má của nàng, oán trách nói
"Nguyệt ma vương cái gì chứ, ta đâu có ghê gớm như vậy"
"Ha hả, ngươi không có điểm tự hiểu lấy sao, ngươi thử hỏi bị ngươi chi phối sợ hãi những người kia xem, có ai dám bảo ngươi không phải Nguyệt ma vương, cụ thể là lão Lý, lão Vương mấy gia hoả kia, bọn hắn nói về ngươi lúc đều là thần sắc sợ hãi, toàn thân run rẩy không"
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
Nếu để ba gia hoả kia biết Vô Thường Hy trước mặt Nguyệt ca nói những lời này, sợ là sẽ tức điên a.
Mẹ nó lão Hy, bọn ta cùng ngươi có thù gì oán gì mà ngươi lại như vậy hãm hại bọn ta!!!
Lần nữa bật cười, nàng liền im lặng nhìn mình cái này có điểm tính cách trẻ con bạn trai.
Thật là, không còn gì để nói hết á.
Tô Hoàng Nguyệt như vậy cười cũng khiến Vô Thường Hy thả lỏng một hơi, hắn thật sự lo lắng mình tiểu bạn gái sẽ suy nghĩ nhiều đâu.
Nhưng hắn lại không biết rằng, Tô Hoàng Nguyệt trong lòng lúc này là cỡ nào khát vọng trở thành Siêu Phàm Giả, bởi vì nàng muốn cùng hắn ở một thế giới, nàng muốn cùng hắn học cùng trường đại học.
Không rõ vì sao, Tô Hoàng Nguyệt luôn có một loại linh cảm, cái kia do liên minh chính phủ các quốc gia thành lập trường đại học chắc chắn cùng siêu phàm giả có liên quan, loại này linh cảm là như vậy mãnh liệt.
"Được rồi, đi ngủ thôi, cũng không còn sớm nữa"
Bỏ đi mấy cái này suy nghĩ, Tô Hoàng Nguyệt liền kéo theo Vô Thường Hy trở về phòng ngủ.
Không ai biết rằng, tại lúc Tô Hoàng Nguyệt sinh ra muốn sở hữu dị năng một khắc này, được Vô Thường Hy nhặt lấy cái kia tiểu cầu liền có dị động.
Trong Serlny kinh ngạc ánh mắt, nó không ngừng phát sáng!
...
Thời gian cứ như vậy thấm thoát trôi qua, kể từ hôm đó cũng đã trôi qua không ít ngày, trong khoảng thời gian đó, Tô Hoàng Nguyệt có trở về với cha mẹ một thời gian dài.
Thẳng đến hôm nay, nàng lại xuất hiện ở Vô gia, bởi vì hôm nay là ngày 31 tháng 12, cũng là ngày cuối cùng của năm cũ, sắp bước sang một năm mới, cũng là lúc tết đến xuân về.
Vì vậy, Vô gia từ sáng sớm đã chuẩn bị lên đường về quê ăn tết, lần này không chỉ có Vô gia một nhà 3 người, mà còn có thêm 2 thành viên mới là Serlny và Tô Hoàng Nguyệt.
Serlny thì không nói, Tô Hoàng Nguyệt cùng Vô gia về quê nguyên nhân là tết năm nay, Ngô Hân cùng Tô Trường Thanh dự định không ở nhà ăn tết, mà cùng nhau đi hưởng kỷ niệm hai mươi năm ngày cưới, còn Tô Hoàng Nguyệt bên nội ngoại đều đã không còn gia gia, hay là nãi nãi, vì vậy để cho mình vợ chồng có thể vui vẻ hưởng kỳ nghỉ của hai người, Tô Hoàng Nguyệt liền được gửi tới Vô gia bên này.
Biết chuyện này sau, Vân Tử Dao và Vô Thuần Nhạc đều rất nguyện ý, kể cả Vô Thuần Hy cũng không có ý kiến.
Nói đùa, Vô gia tương lai con dâu, trước tiên đi gặp gia trưởng nhà trai là quá mức hợp lý, biết được tin này chắc chắn Vô Thường Hy gia gia sẽ rất bất ngờ a.
Trên xe, biết mình sắp gặp tương lai nhà chồng gia gia, là nàng lại vô cùng khẩn trương, thường ngày bá đạo, lạnh nhạt, hào sảng khí chất cũng biến mất tăm, như một cái lo lắng bị bắt nạt tiểu hài tử một dạng.
Điều này khiến Vô Thường Hy gia hoả này trêu nàng một hồi đâu, và cái kết là Hy ca của chúng ta bị ăn một quyền rồi.
Nhìn vẫn còn khẩn trương bất an Tô Hoàng Nguyệt, Vân Tử Dao liền bật cười
"Được rồi, không cần lo lắng như vậy a, tiểu Hy gia gia rất thân thiện, sẽ không làm khó ngươi đâu"
"Ha hả, không sai, ta lão cha mặc dù nhiều lúc rất khó tính, nhưng đối xử với con dâu, cháu dâu phương diện này là miễn chê, hỏi ta lão bà là biết"
"Ân, so đối sử thân nữ nhi còn thân, mỗi lần trở về quê là tiểu Hy nhị cô lại ghen tị vì không được thiên vị bằng ta đâu"
Nói lại chuyện này, Vân Tử Dao liền che miệng cười, chỉ cần nghĩ tới tiểu Hy đứa nhỏ này nhị cô cái kia sắc mặt là nàng lại vui vẻ.
Nhị lão nói vậy cũng khiến Tô Hoàng Nguyệt bớt bất an phần nào, nhưng mà nói gì thì nói, nàng vẫn có điểm khẩn trương.
Nhìn nàng cái bộ dạng này, đang mải vuốt lông Serlny Vô Thường Hy liền xấu xa cười, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa xe, thấy đã đi tới vùng ngoại thành, không có nhiều xe cộ cũng không có camera an ninh phía sau, hắn hai mắt liền sáng.
Quay lại nhìn Tô Hoàng Nguyệt, Vô Thường Hy liền cười xấu xa
"Muốn bớt căng thẳng khẩn trương sao?"
Vô Thường Hy đột nhiên nói vậy nàng vẫn chưa hiểu ra sao, nhưng mà hắn kế tiếp động tác liền khiến nàng không nhịn được kinh hô, kể cả Vân Tử Dao và Vô Thuần Nhạc cũng mộng bức nhả thô tục
"Cmn!"
Chỉ thấy gia hoả này ôm lấy Tô Hoàng Nguyệt phía sau, liền mở ra cửa xe thả người nhảy ra.
Bất ngờ một màn khiến nhị lão đều trợn mắt hốc mồm, tới cả Serlny cũng đầy đầu hỏi chấm ???
Cho tới khi tiểu tử này ôm theo còn thất thần Tô Hoàng Nguyệt bay tới sát bên cạnh xe, tiện tay đóng lại cửa phía sau, nhị lão mới thở phào một hơi, tiếp đó liền muốn lên giọng quở trách.
Nhưng không đợi nhị lão mở miệng, Vô Thường Hy liền làm cái cáo từ thủ thế, sau đó mang theo Tô Hoàng Nguyệt phóng thẳng lên trời.
Im lặng một hồi, Vô Thuần Nhạc liền đen mặt mở miệng
"Mẹ nó, thằng nhãi này thật không để người bớt lo"
Che miệng bật cười, Vân Tử Dao liền tiếp lời
"Kệ bọn nhỏ a, khu này vắng người cũng không sợ bị phát hiện, hơn nữa cho bọn nhỏ không gian riêng, biết đâu lại tiến triển thần tốc"
"Cũng đúng, ước mơ bế cháu của ta đều dựa vào hai đứa nhỏ này"
"Nghĩ gì vậy a ngươi, bọn nhỏ còn trẻ như vậy, cứ đợi vài năm nữa a"
"Hắc hắc, lão bà đại nhân nói đúng"
Trên tầng mây, lấy lại tinh thần Tô Hoàng Nguyệt liền tức giận tại trên vai Vô Thường Hy cắn nhẹ một miếng.
"Hỗn đản, ngươi làm cái gì a, không chút nữa doạ chết ta"
"Hắc hắc, không phải là muốn giúp ngươi bớt khẩn trương đi"
Để mặc cho nàng cắn, Vô Thường Hy liền hắc hắc cười
"Bớt cái con khỉ, càng căng thẳng thì có, lần sau cũng đừng làm như vậy, ít ra cũng phải nói trước cho ta cái chuẩn bị tinh thần"
"Rõ thưa A Nguyệt đại nhân!"
"Hừ"
Nói xong, hắn liền tăng tốc bay về phía trước.
Nói gì thì nói, được bay trên trời như vậy, cảm nhận gió trời thổi vào mặt cũng khiến nàng thả lỏng không ít.
Vài tiếng sau, khi xe của Vô Thuần Nhạc lái vào cổng làng lúc, liền thấy Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt hai đứa nhỏ này đã ở đó, đang ăn thịt xiên.
Ngồi trở lại trên xe, đưa một phần thịt xiên cho tiểu Serlny, Vô Thường Hy liền lầu bầu
"Lão cha, ngươi làm cái quỷ gì mà đi chậm như vậy chứ, có biết bọn ta đợi ở đây bao lâu rồi không"
Kìm lại tấu cho tiểu tử này một trận xúc động, Vô Thuần Nhạc liền có điểm im lặng
"Ngươi tiểu tử này rốt cuộc tới đây từ bao giờ?"
"Xem nào, hình như là 4 tiếng trước"
Vô Thuần Nhạc:"...."
Trầm mặc lái xe vào trong thôn, Vô Thuần Nhạc đã không biết nói gì, rất tốt, hơn 500 km lộ trình, tiểu tử này bay chỉ mất vài phút là tới nơi, đây rốt cuộc là cái gì tốc độ.
Một bên Vân Tử Dao cũng có điểm kinh ngạc, dù sao tốc độ này là có điểm nhanh quá mức.
Không để ý những thứ này, Tô Hoàng Nguyệt khẩn trương cảm giác lại xuất hiện, bởi vì bây giờ đã là tới Vũ Tấn thôn, nơi mà Vô Thường Hy gia gia đang ở.
Đi thêm một đoạn, dừng xe lại trước một căn tứ hợp viện, mấy người liền nhanh chóng xuống xe.
Vừa xuống xe, từ trong nhà liền có một cái trung niên nam tử, da có điểm ngăm đen, gương mặt có vài phần giống Vô Thuần Nhạc đi ra tiếp đón
"Đại ca, đại tẩu, các ngươi cũng đã về rồi, còn có cả tiểu Hy đứa nhỏ này a, lâu không gặp thật lớn a"
Nhìn người tới, Vô Thường Hy liền hướng đối phương vấn an
"Tam thúc hảo"
"Ha, tam đệ a, dạo này vẫn khoẻ chứ"
Ôm lấy đối phương, Vô Thuần Nhạc liền sang sảng cười.
"Khoẻ, đương nhiên khoẻ, đại ca ngươi không biết a, ta dạo gần đây buôn bán thuận lợi, mỗi ngày kiếm đầy bồn đầy bát, không có gì lo âu đương nhiên rất khoẻ, hơn nữa, nhà ta thằng nhóc kia thi đậu lớp trọng điểm nhị trung khiến ta hài lòng vô cùng a"
"Ha hả, vậy thì chúc mừng tam đệ a, nhớ xuống bếp làm thật nhiều mỹ thực coi như khoản đãi mọi người a, rất lâu chưa được nếm ngươi tự tay làm thức ăn, có điểm tưởng niệm đâu"
"Chả lẽ đại tẩu làm không ngon sao?"
"Sao có thể so với ngươi cái này nhất lưu đầu bếp a"
"Đại ca quá lời rồi, hahaha"
Đây chính là Vô Thường Hy tam thúc, Vô Thuần Nhạc tam đệ, Vô Hữu Đại, sống ở thành phố 29, mở một cái to lớn cửa hàng, hiện tại đang làm đầu bếp chính, do tay nghề nhất lưu dẫn tới cửa hàng danh tiếng vô cùng tốt.
Lúc này, một cái thiếu niên liền chạy tới Vô Thường Hy bên cạnh, hưng phấn hô
"Hy ca!"
Đây thì là Vô Hữu Đại nhi tử, Vô Hữu Danh, năm nay học lớp 8, thành tích học tập khá tốt, không giống ai đó :))))
Thấy người tới, Vô Thường Hy liền nhếch mép, xoa mạnh đầu đối phương
"A, là tiểu Danh sao, đã lớn như vậy rồi, có bạn gái hay chưa?"
Vô Hữu Danh:"...."
"Ca, ngươi đừng hỏi ta vấn đề này được sao, năm nào trở về ngươi cũng hỏi vấn đề này không chán sao?"
Khinh bỉ nhìn gia hoả này một mắt, Vô Thường Hy liền nhỏ giọng
"Ngươi tiểu tử này thì biết cái gì chứ, ta nói vậy đều là vì ngươi hảo, mỗi lần nói vậy có phải hay không ngươi sẽ có điểm nhói tâm? Có phải hay không rất mất mặt, rất muốn tìm bạn gái? "
"Cái này...."
Khó xử gãi gãi đầu, Vô Hữu Danh cũng không biết trả lời thế nào, nhưng cảm giác Hy ca nói rất đúng
"Vậy là đúng rồi, khi đó ngươi sẽ mạnh dạn hơn tiếp xúc với các bạn nữ, rất nhanh liền có thể có bạn gái, như vậy còn phải cảm tạ ta đâu"
Vô Hữu Danh:"...."
"Nhưng mà, ta có người thích rồi, không thể làm như vậy a"
"Ngốc a ngươi, có người thích còn không mau truy người ta, chả lẽ đợi tới lúc để cái khác nam nhân cua ngươi crush ngươi mới tỉnh ngộ không thành"
Vô Hữu Danh:"..."
"Nhưng ta cảm giác mình không xứng với bạn ý"
"Lại nói cái gì ngu ngốc lời nói, chúng ta Vô gia nam nhi còn lo không xứng"
Nghe mình cái này đệ đệ nói lời, Vô Thường Hy liền một hồi tiếc rèn sắt không thành thép
Từ trong xe đi ra Tô Hoàng Nguyệt nghe được mình bạn trai lời phía sau, sắc mặt liền sạm lại, tức giận đánh hắn một quyền
"Nói nhăng cái gì a ngươi, tiểu đệ đệ còn nhỏ như vậy ngươi khuyên linh tinh cái gì không đâu"
Quay ra nhìn Vô Hữu Danh, nàng liền mỉm cười
"Đừng nghe gia hoả này nói linh tinh a, còn nhỏ như vậy cứ lo việc học là chủ yếu, đừng như ca ngươi thành tích không ra gì, chỉ cần học giỏi là các bạn nữ sẽ tự mến mộ ngươi a"
Không phục bĩu môi, Vô Thường Hy liền lẩm bẩm
"Không phải ta học kém ngươi vẫn yêu ta đó sao?"
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
Cái này nàng liền không có cách nào phản bác.
Nhìn trước mắt xinh đẹp quá phận nữ nhân, Vô Hữu Danh có điểm sững sờ, hắn lúc này suy nghĩ là
"Hảo xinh đẹp, hảo bạo lực!"
Phản ứng lại, hắn liền có điểm kinh ngạc
"Tỷ tỷ, ngươi là Hy ca bạn gái sao?"
Ngượng ngùng gật đầu, Tô Hoàng Nguyệt cũng không phủ nhận.
Vô Hữu Danh lời nói liền thu hút đang cùng Vô Thuần Nhạc nói chuyện Vô Hữu Đại lực chú ý, khi thấy Tô Hoàng Nguyệt phía sau, hắn hai mắt liền sáng.
"Đại ca, đây là tiểu Hy đứa nhỏ bạn gái sao?"
Nhỏ giọng bên tai hắn nói, Vô Thuần Hy có điểm kiêu ngạo
"Không sai, làm sao, thấy ngươi cháu dâu thế nào?"
"Ngưu, ngươi đã lấy được đại tẩu như vậy ưu tú nữ nhân, giờ tới tiểu Hy cũng không ngoại lệ, quả nhiên là đại ca"
Hướng Vô Thuần Nhạc đưa ngón tay cái, Vô Hữu Đại cảm giác mình đại ca một nhà toàn đại lão.
"Đó là đương nhiên, còn không xem ngươi ca ta là ai"
Ôm theo Serlny xuống xe Vân Tử Dao thấy mấy người vẫn còn đứng ngoài cổng trò chuyện, nàng liền bật cười
"Được rồi, còn không mau vào trong nhà, còn muốn ở ngoài này tới bao giờ, tý để cha biết lại bị mắng cho xem"
Nhắc tới lão cha, Vô Thuần Nhạc và Vô Hữu Đại liền đánh cái lạnh run
Ngay sau đó, mấy người cũng nhanh chóng vào nhà.
Vô Thường Hy gia gia là Vô Thần Sơn, năm nay cũng đã hơn 70 tuổi, Vô Thường Hy nãi nãi thì đã mất 2 năm trước đó.
Vô Thần Sơn thì vẫn khoẻ mạnh, mỗi ngày đều chăn sóc cho một đám gia súc, gia cầm mà không có biểu hiện gì, biết mình đại nhi tử một nhà trở về phía sau, hắn liền vô cùng vui mừng.
Đặc biệt, khi biết mình nội tôn còn mang theo một cái xinh đẹp nữ oa trở về, nghe nói là tương lai cháu dâu phía sau, hắn liền càng vui mừng.
Quả không hổ là ta Vô gia nam nhi, chính là như vậy có bản lĩnh.
Một hồi ca ngợi khiến Vô Thường Hy gia hoả này thiếu chút nữa đã bay lên trời cùng mặt trời vai sóng vai.
Điều này làm Vô Thuần Nhạc có điểm ghen tị, rõ ràng trước đó mình cũng mang con dâu về sao lão cha không có khen như vậy a.
Chỉ có thể nói, mỗi lần trở về nhà, Vô Thường Hy lại trở thành Vô Thần Sơn bảo bối tôn tử, nhanh chóng hoá thành đỉnh kim tự tháp tồn tại, kể cả là con dâu, cháu dâu,... cũng phải xếp sau.
Hơn nữa, nghe tin mình tôn tử bảo bối được tuyển thẳng vào một trường đại học lớn phía sau, Vô Thần Sơn liền không tiếc đại khai sát giới, giết gà mổ heo, ngay cả đang định bán đầu ngưu cũng mang ra làm thịt.
Trong nhà nhìn bên ngoài bận rộn đám người, Tô Hoàng Nguyệt liền cảm giác bầu không khí thật ấm áp
"Không ngờ gia gia đã có tuổi rồi vẫn còn mạnh mẽ như vậy a"
"Khanh khách, đó là đương nhiên, phụ thân thân thể tố chất được bác sĩ khen là so trung niên nam tử còn cường tráng đâu"
Âm thanh này là của một cái mỹ phụ nói ra, nàng chính là Vô Tịnh Liên, Vô Thường Hy nhị cô, Vô Thuần Nhạc nhị muội, là cô com gái duy nhất trong 3 anh em nhà Vô gia.
Hiện đang sống ở bên nhà chồng tại thành phố 19, có một cái nhi tử đang học đại học năm hai, so Vô Thường Hy còn lớn vài tuổi, hơn nữa còn là tài chính đại học.
Đó cũng chính là đang ngoài kia ra sức kéo lại đầu ngưu một cái đeo kính thanh tú nam sinh, tên Huỳnh Thế An
Cùng Vô Thuần Nhạc mổ lợn một cái trung niên nam tử, có vài phần giống Huỳnh Thế An chính là Vô Tịnh Liên lão công, Huỳnh Thế Kiệt, hiện đang là trưởng phòng của một nhà báo có tiếng.
Xem mấy người náo nhiệt làm việc, Tô Hoàng Nguyệt liền cười cười nhìn bên cạnh Vô Tịnh Liên
"Ân, thật là náo nhiệt đâu"
Mỉm cười, dắt theo Tô Hoàng Nguyệt đi tới nhà bếp, Vô Tịnh Liên liền thần bí nói
"Đó là đương nhiên, đi, nhị cô hôm nay sẽ cho ngươi xem vô gia món ăn chân truyền, gà rang muối ớt"
Vào trong bếp, Vô Hữu Đại cùng Vân Tử Dao đã đang bận rộn
Thấy thế, Tô Hoàng Nguyệt và Vô Tịnh Liên cũng tới giúp một tay.
Mọi người ai cũng chung sức để làm ra một bữa tối tuyệt vời trong bầu không khí vui vẻ và ấm cúng.
Chỉ có Serlny là được toàn bộ Vô gia yêu thích, cho một đống cá rán ngồi một góc thưởng thức.
Cùng nhau trải qua tuyệt vời bữa tối phía sau, một nhà liền cùng nhau vui vẻ chơi đùa, đánh bài, chơi game,...Có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Và ai cũng rất hoan nghênh tương lai của mình cái này cháu dâu, Tô Hoàng Nguyệt, khiến cho Tô Hoàng Nguyệt rất nhanh liền hoà mình vào đại gia đình này.
Sắp tới đêm giao thừa, cả đại gia đình liền cùng nhau đếm ngược 30 giây, chờ đợi năm mới tới
"30, 29, 28...., 3, 2, 1, chúc mừng năm mới!!!!"
Trong rộn rã tiếng pháo hoa, cả nhà đều hướng nhau chúc mừng năm mới.
"Chúc mừng năm mới mọi người!"
"Nhị tỷ, chúc mừng năm mới!"
"Ngươi cũng vậy a tam đệ!"
"Đại ta chúc mừng năm mới"
"Haha, nhị muội năm mới vui vẻ a"
"Hy ca, chúc mừng năm mới!, cả chị dâu cũng vậy a"
"Ân, cảm ơn hai đệ a"
"Hắc hắc ,cảm tạ a tiểu An, tiểu Danh, hai ngươi năm mới sớm có bạn gái a"
Vô Hữu Danh:"...."
Huỳnh Thế An:"...."
...
Sau đó chính là hướng Vô Thần Sơn đồng loạt chúc mừng năm mới, điều này khiến hắn cười vô cùng vui vẻ.
Cả đời hắn cũng chỉ mong con cháu sum vầy, ngày ngày hạnh phúc như vậy, hẳn là bà nó bên kia cũng mong vậy a.
Kết thúc khâu chúc phúc, chính là tặng hồng bao, đám nhỏ ai ai cũng nhận được không ít hồng bao, đặc biệt Vô Thuần Nhạc hồng bao, tiền cứ gọi là lớn không tưởng.
Khiến cho một đám tiểu gia hoả vô cùng vui vẻ.
Mùng một tết cứ như vậy trong vô vàn tiếng cười cùng bầu không khí vui sướng trôi qua, sau đó mọi người đều đi chúc tết khắp thôn.
Xong việc phía sau, cuối cùng cũng có thời gian rảnh để đám nhỏ được vui đùa.
Cùng Tô Hoàng Nguyệt, Vô Hữu Danh, Huỳnh Thế An trở lại sau tứ hợp viện khu vườn phía sau, Vô Thường Hy mấy người liền bắt đầu trò chuyện vui đùa..
Đầu tháng một, không khí có điểm lãnh, tuyết cũng rơi rất nhiều, điều này giúp mấy người có thể tha hồ lặn người tuyết, và chơi ném tuyết
Bên này, một mình Vô Thường Hy cân cả Tô Hoàng Nguyệt lẫn Vô Hữu Danh và Huỳnh Thế An
Chỉ cần bị gia hoả này ném một quả, cam đoan liền có thể nằm xuống, mà một khi nằm xuống sẽ bị vùi trong mưa cầu tuyết vô pháp đứng dậy.
"Ha hả, xem ta liên hoàn đại pháo!"
Tinh ý Tô Hoàng Nguyệt liền ra hiệu cho mập ục ịch Serlny tấn công Vô Thường Hy, sau đó vọt tới ôm lấy hắn.
Cứ như vậy hai người liền ngã vào đống tuyết, rồi bị phản ứng lại Vô Hữu Danh và Huỳnh Thế An thế công chôn vùi.
"Xin lỗi Nguyệt tỷ, nhưng vì nhân dân, tỷ hãy hi sinh"
"Bọn ta sẽ ghi nhớ tỷ lớn lao chiến công...."
Đang tại mấy gia hoả chơi vui lúc, Vô Hữu Danh và Huỳnh Thế An liền bị gọi đi có chút việc, thế là chỉ còn lại Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt.
Vực dậy từ đống tuyết, cả hai liền nhìn nhau cười
"Hahaha, A Nguyệt, trên đầu ngươi thật nhiều tuyết a"
"Hì hì, ngươi cũng vậy đâu"
Giúp nhau rũ xuống trên người tuyết trắng, cả hai ánh mắt liền giao thoa.
Tại lạnh buốt khí trời, cảm nhận đối phương hơi ấm khiến hai người trái tim bắt đầu loạn đập.
Nhìn gần trước mắt Vô Thường Hy anh tuấn gương mặt, Tô Hoàng Nguyệt liền đỏ mặt, làm ra trọng đại quyết định.
Tiếp đó, nàng liền nhắm mắt lại, chờ đợi điều kế tiếp.
Thấy thế, sững sờ một chút, Vô Thường Hy cũng hiểu ra, mỉm cười, hắn nhẹ tiến gần lại Tô Hoàng Nguyệt.
Hai người khoảng cách càng lúc càng gần, càng lúc càng gần.
Cho tới khi hai người bờ môi liền chạm vào nhau, cùng lúc đó Vô Thường Hy cũng đưa tay ôm lấy Tô Hoàng Nguyệt vào lòng.
Một khắc này, hai người tình cảm càng thêm tăng tiến, hai mảnh trái tim liền hợp thành một, như vậy lãng mạn một màn vĩnh viễn được ghi khắc xuống.
Dưới li ti mưa tuyết, hình ảnh của hai người là như vậy đẹp đẽ và mỹ lệ.
Chụp lại một khắc này, trên lầu Vân Tử Dao liền hài lòng cười
Đi đến bên cạnh nàng, Vô Thuần Nhạc liền mỉm cười
"Từ bây giờ, tiểu Nguyệt chính thức là chúng ta Vô gia người rồi"
"Ân, ta thật vui đâu, hai đứa nhỏ cuối cùng vẫn tới với nhau đâu"
"Ha hả, bây giờ chỉ chờ ngày làm gia gia thôi"
...
Tại nhà gia gia ở lại đến mùng 3 tết, cáo từ gia gia và mọi người phía sau, Vô gia một nhà liền xuất phát tới Thành đô, chúc tết nhà ngoại
Tới Vân gia bên này, do Vân Tử Hào là quân nhân, ngoài ra Vô Thường Hy các gì, các cậu cũng là quân nhân, dẫn tới bầu không khí không có được như bên nội một dạng thả lỏng tuỳ ý, nhưng cũng có một loại khác bầu không khí.
Khi biết Tô Hoàng Nguyệt là con gái của Tô Trường Thanh, bây giờ thành mình ngoại tôn bạn gái, Vân Tử Hào hết sức hài lòng, đối sử với nàng tốt hơn Vô Thuần Nhạc và Vô Thường Hy rất nhiều, khiến hai cha con tưởng mình là người ngoài đâu (╭╮).
Tại đây ở lại một ngày, cùng mọi người vui vẻ trò chuyện, cùng Vân Tử Hào tâm sự siêu phàm giả sự tình phía sau, Vô gia một nhà liền cáo từ về đi chúc tết một số nơi như Lưu Minh gia, hoặc Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt tới nhà đám bạn chúc tết như Lý Khương Cường, Vương Siêu, Lương Phúc ba gia hoả này, còn có lớp trưởng và Lý Khả Nhi, Dương Dương,... tiếp đó cả đám liền cùng nhau tới nhà lão Trương chúc tết.
Có thể nói, tết năm nay đối với Vô Thường Hy so mọi năm càng muốn vui vẻ, càng muốn hạnh phúc.
Hắn vô cùng mãn nguyện.
Đặc biệt khi có người yêu để tết này không bị lãnh :)))))
Tới tận lúc này, nàng vẫn có điểm kinh ngạc vì gia hoả này có thể nhận được gia gia đồng ý, cho ở lại Thiên Lam đại lục, mặc dù là có điều kiện, nhưng như vậy cũng đã đủ.
Nhìn bước vào Vô gia biệt thự Vô Thường Hy, về lại trên xe, Khương Nhật Kha liền nhếch mép cười.
"Thật là một cái thú vị nam nhân"
Đưa mắt nhìn mình bốn tiểu đệ, Khương Nhật Kha liền mở miệng
"Được rồi, chúng ta cũng trở về thôi, tiện thể đi liên hoan một bữa chứ, cũng sắp tết rồi, lại ai về nhà đấy, không biết bao giờ mới gặp mặt lại"
Nghe Khương Nhật Kha nói vậy, một đám liền hai mắt phát sáng nhao nhao đồng ý
"Kha tỷ muôn năm"
Vô Thường Hy bên này, ngồi trên bàn cơm, kể lại cho cha mẹ mình mọi chuyện phía sau, mấy người đều vô cùng rung động.
Kể cả đã biết trước một ít từ cha mình Vân Tử Dao cũng không ngoại lệ.
Để trong tay chén cơm xuống, Vô Thuần Nhạc liền thở dài
"Không ngờ được a, chúng ta thế giới vậy mà lại che giấu như vậy một cái to lớn bí mật, nếu bộc lộ đi ra, không biết sẽ dẫn tới như nào kinh khủng phản ứng"
"Ta nghĩ là một hồi đại loạn là không thể thiếu a"
Gắp cho Vô Thuần Nhạc một miếng sườn, Vân Tử Dao cũng không nhịn được cảm thán.
"Nói như vậy, qua tết này tiểu Hy sẽ phải đi tới cái nơi gọi là Siêu Phàm Khu đó sao"
Dừng lại động tác trong tay, Tô Hoàng Nguyệt có điểm bận tâm nhìn Vô Thường Hy.
Qua Vô Thường Hy kể lại, nàng cũng đã có thể tưởng tượng ra bộ mặt chân thật của thế giới này là nguy hiểm như nào, không nói tới những cái kia không biết mênh mông sương mù, chỉ nói tới toàn bộ là mạnh mẽ siêu phàm giả Siêu Phàm Khu cũng đủ cho một người bình thường sinh ra bất an cùng sợ hãi.
Mỉm cười cầm lấy Tô Hoàng Nguyệt tay nhỏ, Vô Thường Hy liền cho nàng một cái an tâm ánh mắt
"Yên tâm đi, không tin ngươi bạn trai lực lượng sao, dăm ba cái siêu phàm giả, đều không chịu nổi ta một quyền, hơn nữa dựa vào cái kia nữ nhân điên lời nói, ta rất có thể là S cấp hoặc Ss cấp siêu phàm giả, mà hai cấp bậc này ở bên đó cũng là đứng đầu cường giả nên là không cần đáng lo ngại, ngoài ra, ta tới đó mục đích chủ yếu cũng chỉ là xác định đẳng cấp mà thôi, cũng không phải đi chiến tranh cái gì, không cần như vậy lo lắng a"
"Nhưng mà...."
Không đợi nàng tiếp tục nói, Vân Tử Dao liền gắp cho nàng một miếng chân gà rán, nhẹ giọng chấn an
"Được rồi, tin tưởng tiểu Hy đứa nhỏ này một chút a, dù có điểm không đáng tin cậy nhưng mà nó bẩn lĩnh cũng rất lớn đâu"
Thấy Vân Tử Dao đã nói vậy, Tô Hoàng Nguyệt mới hạ xuống trong lòng lo lắng, không biết từ khi nào, nàng luôn là đa sầu đa cảm như vậy, có thể đây chính là cái gọi là tình yêu a.
"Ha hả, không hiểu sao ta luôn có cảm giác thứ cần bận tâm là Siêu Phàm Khu sau khi có tiểu tử này sẽ thành cái dạng gì, ta không nghĩ là tiểu tử này sẽ chịu ăn thiệt thòi đâu"
Ăn trong chén miếng sườn, Vô Thuần Nhạc liền bất đắc dĩ nhìn Vô Thường Hy.
Từ nhỏ, tiểu tử này đã là cái tinh nghịch đại ma vương, nếu đến một nơi không cần kiềm chế hắn sức mạnh như Siêu Phàm Khu, không biết chuyện gì sẽ xảy ra, đột nhiên có chút hiếu kỳ là cái quỷ gì a.
Thấy lão cha mình nói vậy, Vô Thường Hy liền không vui
"Lão cha, ngươi đây là ý gì, ta là người như vậy sao? Nói như vậy là trần chuồng bôi nhọ ta, ta, một cái tam quan chính đáng thanh niên, thích giúp người làm niềm vui, phẩm học kiêm ưu học sinh, đi tới đâu cũng được nhiều người kính nể, sao có thể như ngươi nói một dạng"
Vô Thuần Nhạc:"...."
Vân Tử Dao:"...."
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
Không nhịn được xuýt chút nữa phun trong miệng đồ ăn Vô Thuần Nhạc liền im lặng nhìn mình cái này nhi tử, rốt cuộc gia hoả này đã đạt tới vô sỉ cảnh giới thứ mấy mới có thể nói ra những lời này, không hổ là hắn Nhạc Mặt Dày nhi tử.
Tới một bên thưởng thức yêu thích cá hồi Serlny cũng cảm giác mình chủ nhân nói có điểm không chân thực, hảo vô sỉ, hảo mặt dày.
Bê thức ăn tới Dương Lan cũng làm cái lảo đảo xuýt nữa ngã, mình vị này thiếu gia cái gì cũng tốt, chính là da mặt có điểm dày.
Không biết mọi người ý nghĩ, Vô Thường Hy vẫn một mặt dương dương tự đắc, hắn cảm thấy những lời mình nói đều không khuyết điểm.
Tức giận kẹp miếng thịt vào miệng hắn, Tô Hoàng Nguyệt liền có chút muốn cười, gia hoả này thật là...
Mà nhắc tới phẩm học việc này, Vô Thuần Nhạc sắc mặt liền nghiêm túc
"Đúng rồi, nãy ngươi có nói, vị kia thủ hộ thần đại nhân muốn ngươi gia nhập cái gì do liên minh chính phủ thành lập trường đại học có phải hay không?"
"Đúng a, không chỉ vậy, lão đầu kia còn khẳng định ta không cần tham gia thi đại học, hết năm lớp 12 liền có thể nhập học"
Nói tới chuyện này, hắn liền đắc ý không thôi, không phải thi đại học a, đồng nghĩa với việc hắn lượng học tập sẽ giảm đi trông thấy, thậm trí là có thể không cần tới trường, đây là như nào vui vẻ một việc, quả là lão thiên gia cũng giúp hắn.
Xác định Vô Thường Hy lời nói tính chân thực phía sau, Vô Thuần Nhạc và Vân Tử Dao liền cố một loại xúc động muốn khóc, cảm tạ lão thiên a, rốt cuộc bọn họ cũng không cần lo cho tiểu tử này thi trượt đại học.
Với gia hoả này thành tích và cái kia cá mặn tính cách, liệu có hay không đậu một cái nhị lưu trường đại học còn là cái vấn đề, bây giờ tốt, không những không cần học, còn có thể gia nhập cái gì đó do liên minh chính phủ tạo ra trường đại học, nghe bức cách mạnh nổ có được hay không.
Trong mọi người vui sướng cảm xúc, chỉ Tô Hoàng Nguyệt cảm xúc có điểm hạ.
Ban đêm, tại biệt thự sân thượng, dựa vào lan can, Tô Hoàng Nguyệt liền trầm tư nhìn mênh mông bầu trời đêm.
Đi lên sân thượng thấy cảnh này Vô Thường Hy liền có điểm kinh ngạc.
Từ phía sau ôm lấy Tô Hoàng Nguyệt vào lòng, hắn liền quan tâm hỏi
"A Nguyệt, có chuyện gì mà lại lên đây một mình vào giờ này"
Cảm thụ được Vô Thường Hy ấm áp lòng ngực cùng với to lớn bàn tay, Tô Hoàng Nguyệt liền thở ra một hơi, cầm lấy hắn bàn tay, có điểm tâm tư nói
"Không có gì, chỉ là ta đang suy nghĩ chút vấn đề mà thôi"
"Là về ta sự tình sao?"
Tô Hoàng Nguyệt im lặng không trả lời cũng đã khiến hắn khẳng định được đôi phần.
Kéo nàng quay người lại, dùng trán chạm nhẹ trán nàng, hắn liền ôn nhu mở miệng
"A Nguyệt, ta muốn nói với ngươi, dù việc gì xảy ra, ta cũng sẽ không rời xa ngươi, dù có cũng chỉ là một hai ngày, hoặc càng ngắn, vì vậy không cần bận tâm quá nhiều, cứ vui vẻ hưởng thụ cuộc sống, và là Nguyệt ma vương như mọi hôm là có thể, được chứ?"
Im lặng một lúc, Tô Hoàng Nguyệt liền bật cười, lấy tay hắn đặt lên gò má của nàng, oán trách nói
"Nguyệt ma vương cái gì chứ, ta đâu có ghê gớm như vậy"
"Ha hả, ngươi không có điểm tự hiểu lấy sao, ngươi thử hỏi bị ngươi chi phối sợ hãi những người kia xem, có ai dám bảo ngươi không phải Nguyệt ma vương, cụ thể là lão Lý, lão Vương mấy gia hoả kia, bọn hắn nói về ngươi lúc đều là thần sắc sợ hãi, toàn thân run rẩy không"
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
Nếu để ba gia hoả kia biết Vô Thường Hy trước mặt Nguyệt ca nói những lời này, sợ là sẽ tức điên a.
Mẹ nó lão Hy, bọn ta cùng ngươi có thù gì oán gì mà ngươi lại như vậy hãm hại bọn ta!!!
Lần nữa bật cười, nàng liền im lặng nhìn mình cái này có điểm tính cách trẻ con bạn trai.
Thật là, không còn gì để nói hết á.
Tô Hoàng Nguyệt như vậy cười cũng khiến Vô Thường Hy thả lỏng một hơi, hắn thật sự lo lắng mình tiểu bạn gái sẽ suy nghĩ nhiều đâu.
Nhưng hắn lại không biết rằng, Tô Hoàng Nguyệt trong lòng lúc này là cỡ nào khát vọng trở thành Siêu Phàm Giả, bởi vì nàng muốn cùng hắn ở một thế giới, nàng muốn cùng hắn học cùng trường đại học.
Không rõ vì sao, Tô Hoàng Nguyệt luôn có một loại linh cảm, cái kia do liên minh chính phủ các quốc gia thành lập trường đại học chắc chắn cùng siêu phàm giả có liên quan, loại này linh cảm là như vậy mãnh liệt.
"Được rồi, đi ngủ thôi, cũng không còn sớm nữa"
Bỏ đi mấy cái này suy nghĩ, Tô Hoàng Nguyệt liền kéo theo Vô Thường Hy trở về phòng ngủ.
Không ai biết rằng, tại lúc Tô Hoàng Nguyệt sinh ra muốn sở hữu dị năng một khắc này, được Vô Thường Hy nhặt lấy cái kia tiểu cầu liền có dị động.
Trong Serlny kinh ngạc ánh mắt, nó không ngừng phát sáng!
...
Thời gian cứ như vậy thấm thoát trôi qua, kể từ hôm đó cũng đã trôi qua không ít ngày, trong khoảng thời gian đó, Tô Hoàng Nguyệt có trở về với cha mẹ một thời gian dài.
Thẳng đến hôm nay, nàng lại xuất hiện ở Vô gia, bởi vì hôm nay là ngày 31 tháng 12, cũng là ngày cuối cùng của năm cũ, sắp bước sang một năm mới, cũng là lúc tết đến xuân về.
Vì vậy, Vô gia từ sáng sớm đã chuẩn bị lên đường về quê ăn tết, lần này không chỉ có Vô gia một nhà 3 người, mà còn có thêm 2 thành viên mới là Serlny và Tô Hoàng Nguyệt.
Serlny thì không nói, Tô Hoàng Nguyệt cùng Vô gia về quê nguyên nhân là tết năm nay, Ngô Hân cùng Tô Trường Thanh dự định không ở nhà ăn tết, mà cùng nhau đi hưởng kỷ niệm hai mươi năm ngày cưới, còn Tô Hoàng Nguyệt bên nội ngoại đều đã không còn gia gia, hay là nãi nãi, vì vậy để cho mình vợ chồng có thể vui vẻ hưởng kỳ nghỉ của hai người, Tô Hoàng Nguyệt liền được gửi tới Vô gia bên này.
Biết chuyện này sau, Vân Tử Dao và Vô Thuần Nhạc đều rất nguyện ý, kể cả Vô Thuần Hy cũng không có ý kiến.
Nói đùa, Vô gia tương lai con dâu, trước tiên đi gặp gia trưởng nhà trai là quá mức hợp lý, biết được tin này chắc chắn Vô Thường Hy gia gia sẽ rất bất ngờ a.
Trên xe, biết mình sắp gặp tương lai nhà chồng gia gia, là nàng lại vô cùng khẩn trương, thường ngày bá đạo, lạnh nhạt, hào sảng khí chất cũng biến mất tăm, như một cái lo lắng bị bắt nạt tiểu hài tử một dạng.
Điều này khiến Vô Thường Hy gia hoả này trêu nàng một hồi đâu, và cái kết là Hy ca của chúng ta bị ăn một quyền rồi.
Nhìn vẫn còn khẩn trương bất an Tô Hoàng Nguyệt, Vân Tử Dao liền bật cười
"Được rồi, không cần lo lắng như vậy a, tiểu Hy gia gia rất thân thiện, sẽ không làm khó ngươi đâu"
"Ha hả, không sai, ta lão cha mặc dù nhiều lúc rất khó tính, nhưng đối xử với con dâu, cháu dâu phương diện này là miễn chê, hỏi ta lão bà là biết"
"Ân, so đối sử thân nữ nhi còn thân, mỗi lần trở về quê là tiểu Hy nhị cô lại ghen tị vì không được thiên vị bằng ta đâu"
Nói lại chuyện này, Vân Tử Dao liền che miệng cười, chỉ cần nghĩ tới tiểu Hy đứa nhỏ này nhị cô cái kia sắc mặt là nàng lại vui vẻ.
Nhị lão nói vậy cũng khiến Tô Hoàng Nguyệt bớt bất an phần nào, nhưng mà nói gì thì nói, nàng vẫn có điểm khẩn trương.
Nhìn nàng cái bộ dạng này, đang mải vuốt lông Serlny Vô Thường Hy liền xấu xa cười, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa xe, thấy đã đi tới vùng ngoại thành, không có nhiều xe cộ cũng không có camera an ninh phía sau, hắn hai mắt liền sáng.
Quay lại nhìn Tô Hoàng Nguyệt, Vô Thường Hy liền cười xấu xa
"Muốn bớt căng thẳng khẩn trương sao?"
Vô Thường Hy đột nhiên nói vậy nàng vẫn chưa hiểu ra sao, nhưng mà hắn kế tiếp động tác liền khiến nàng không nhịn được kinh hô, kể cả Vân Tử Dao và Vô Thuần Nhạc cũng mộng bức nhả thô tục
"Cmn!"
Chỉ thấy gia hoả này ôm lấy Tô Hoàng Nguyệt phía sau, liền mở ra cửa xe thả người nhảy ra.
Bất ngờ một màn khiến nhị lão đều trợn mắt hốc mồm, tới cả Serlny cũng đầy đầu hỏi chấm ???
Cho tới khi tiểu tử này ôm theo còn thất thần Tô Hoàng Nguyệt bay tới sát bên cạnh xe, tiện tay đóng lại cửa phía sau, nhị lão mới thở phào một hơi, tiếp đó liền muốn lên giọng quở trách.
Nhưng không đợi nhị lão mở miệng, Vô Thường Hy liền làm cái cáo từ thủ thế, sau đó mang theo Tô Hoàng Nguyệt phóng thẳng lên trời.
Im lặng một hồi, Vô Thuần Nhạc liền đen mặt mở miệng
"Mẹ nó, thằng nhãi này thật không để người bớt lo"
Che miệng bật cười, Vân Tử Dao liền tiếp lời
"Kệ bọn nhỏ a, khu này vắng người cũng không sợ bị phát hiện, hơn nữa cho bọn nhỏ không gian riêng, biết đâu lại tiến triển thần tốc"
"Cũng đúng, ước mơ bế cháu của ta đều dựa vào hai đứa nhỏ này"
"Nghĩ gì vậy a ngươi, bọn nhỏ còn trẻ như vậy, cứ đợi vài năm nữa a"
"Hắc hắc, lão bà đại nhân nói đúng"
Trên tầng mây, lấy lại tinh thần Tô Hoàng Nguyệt liền tức giận tại trên vai Vô Thường Hy cắn nhẹ một miếng.
"Hỗn đản, ngươi làm cái gì a, không chút nữa doạ chết ta"
"Hắc hắc, không phải là muốn giúp ngươi bớt khẩn trương đi"
Để mặc cho nàng cắn, Vô Thường Hy liền hắc hắc cười
"Bớt cái con khỉ, càng căng thẳng thì có, lần sau cũng đừng làm như vậy, ít ra cũng phải nói trước cho ta cái chuẩn bị tinh thần"
"Rõ thưa A Nguyệt đại nhân!"
"Hừ"
Nói xong, hắn liền tăng tốc bay về phía trước.
Nói gì thì nói, được bay trên trời như vậy, cảm nhận gió trời thổi vào mặt cũng khiến nàng thả lỏng không ít.
Vài tiếng sau, khi xe của Vô Thuần Nhạc lái vào cổng làng lúc, liền thấy Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt hai đứa nhỏ này đã ở đó, đang ăn thịt xiên.
Ngồi trở lại trên xe, đưa một phần thịt xiên cho tiểu Serlny, Vô Thường Hy liền lầu bầu
"Lão cha, ngươi làm cái quỷ gì mà đi chậm như vậy chứ, có biết bọn ta đợi ở đây bao lâu rồi không"
Kìm lại tấu cho tiểu tử này một trận xúc động, Vô Thuần Nhạc liền có điểm im lặng
"Ngươi tiểu tử này rốt cuộc tới đây từ bao giờ?"
"Xem nào, hình như là 4 tiếng trước"
Vô Thuần Nhạc:"...."
Trầm mặc lái xe vào trong thôn, Vô Thuần Nhạc đã không biết nói gì, rất tốt, hơn 500 km lộ trình, tiểu tử này bay chỉ mất vài phút là tới nơi, đây rốt cuộc là cái gì tốc độ.
Một bên Vân Tử Dao cũng có điểm kinh ngạc, dù sao tốc độ này là có điểm nhanh quá mức.
Không để ý những thứ này, Tô Hoàng Nguyệt khẩn trương cảm giác lại xuất hiện, bởi vì bây giờ đã là tới Vũ Tấn thôn, nơi mà Vô Thường Hy gia gia đang ở.
Đi thêm một đoạn, dừng xe lại trước một căn tứ hợp viện, mấy người liền nhanh chóng xuống xe.
Vừa xuống xe, từ trong nhà liền có một cái trung niên nam tử, da có điểm ngăm đen, gương mặt có vài phần giống Vô Thuần Nhạc đi ra tiếp đón
"Đại ca, đại tẩu, các ngươi cũng đã về rồi, còn có cả tiểu Hy đứa nhỏ này a, lâu không gặp thật lớn a"
Nhìn người tới, Vô Thường Hy liền hướng đối phương vấn an
"Tam thúc hảo"
"Ha, tam đệ a, dạo này vẫn khoẻ chứ"
Ôm lấy đối phương, Vô Thuần Nhạc liền sang sảng cười.
"Khoẻ, đương nhiên khoẻ, đại ca ngươi không biết a, ta dạo gần đây buôn bán thuận lợi, mỗi ngày kiếm đầy bồn đầy bát, không có gì lo âu đương nhiên rất khoẻ, hơn nữa, nhà ta thằng nhóc kia thi đậu lớp trọng điểm nhị trung khiến ta hài lòng vô cùng a"
"Ha hả, vậy thì chúc mừng tam đệ a, nhớ xuống bếp làm thật nhiều mỹ thực coi như khoản đãi mọi người a, rất lâu chưa được nếm ngươi tự tay làm thức ăn, có điểm tưởng niệm đâu"
"Chả lẽ đại tẩu làm không ngon sao?"
"Sao có thể so với ngươi cái này nhất lưu đầu bếp a"
"Đại ca quá lời rồi, hahaha"
Đây chính là Vô Thường Hy tam thúc, Vô Thuần Nhạc tam đệ, Vô Hữu Đại, sống ở thành phố 29, mở một cái to lớn cửa hàng, hiện tại đang làm đầu bếp chính, do tay nghề nhất lưu dẫn tới cửa hàng danh tiếng vô cùng tốt.
Lúc này, một cái thiếu niên liền chạy tới Vô Thường Hy bên cạnh, hưng phấn hô
"Hy ca!"
Đây thì là Vô Hữu Đại nhi tử, Vô Hữu Danh, năm nay học lớp 8, thành tích học tập khá tốt, không giống ai đó :))))
Thấy người tới, Vô Thường Hy liền nhếch mép, xoa mạnh đầu đối phương
"A, là tiểu Danh sao, đã lớn như vậy rồi, có bạn gái hay chưa?"
Vô Hữu Danh:"...."
"Ca, ngươi đừng hỏi ta vấn đề này được sao, năm nào trở về ngươi cũng hỏi vấn đề này không chán sao?"
Khinh bỉ nhìn gia hoả này một mắt, Vô Thường Hy liền nhỏ giọng
"Ngươi tiểu tử này thì biết cái gì chứ, ta nói vậy đều là vì ngươi hảo, mỗi lần nói vậy có phải hay không ngươi sẽ có điểm nhói tâm? Có phải hay không rất mất mặt, rất muốn tìm bạn gái? "
"Cái này...."
Khó xử gãi gãi đầu, Vô Hữu Danh cũng không biết trả lời thế nào, nhưng cảm giác Hy ca nói rất đúng
"Vậy là đúng rồi, khi đó ngươi sẽ mạnh dạn hơn tiếp xúc với các bạn nữ, rất nhanh liền có thể có bạn gái, như vậy còn phải cảm tạ ta đâu"
Vô Hữu Danh:"...."
"Nhưng mà, ta có người thích rồi, không thể làm như vậy a"
"Ngốc a ngươi, có người thích còn không mau truy người ta, chả lẽ đợi tới lúc để cái khác nam nhân cua ngươi crush ngươi mới tỉnh ngộ không thành"
Vô Hữu Danh:"..."
"Nhưng ta cảm giác mình không xứng với bạn ý"
"Lại nói cái gì ngu ngốc lời nói, chúng ta Vô gia nam nhi còn lo không xứng"
Nghe mình cái này đệ đệ nói lời, Vô Thường Hy liền một hồi tiếc rèn sắt không thành thép
Từ trong xe đi ra Tô Hoàng Nguyệt nghe được mình bạn trai lời phía sau, sắc mặt liền sạm lại, tức giận đánh hắn một quyền
"Nói nhăng cái gì a ngươi, tiểu đệ đệ còn nhỏ như vậy ngươi khuyên linh tinh cái gì không đâu"
Quay ra nhìn Vô Hữu Danh, nàng liền mỉm cười
"Đừng nghe gia hoả này nói linh tinh a, còn nhỏ như vậy cứ lo việc học là chủ yếu, đừng như ca ngươi thành tích không ra gì, chỉ cần học giỏi là các bạn nữ sẽ tự mến mộ ngươi a"
Không phục bĩu môi, Vô Thường Hy liền lẩm bẩm
"Không phải ta học kém ngươi vẫn yêu ta đó sao?"
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
Cái này nàng liền không có cách nào phản bác.
Nhìn trước mắt xinh đẹp quá phận nữ nhân, Vô Hữu Danh có điểm sững sờ, hắn lúc này suy nghĩ là
"Hảo xinh đẹp, hảo bạo lực!"
Phản ứng lại, hắn liền có điểm kinh ngạc
"Tỷ tỷ, ngươi là Hy ca bạn gái sao?"
Ngượng ngùng gật đầu, Tô Hoàng Nguyệt cũng không phủ nhận.
Vô Hữu Danh lời nói liền thu hút đang cùng Vô Thuần Nhạc nói chuyện Vô Hữu Đại lực chú ý, khi thấy Tô Hoàng Nguyệt phía sau, hắn hai mắt liền sáng.
"Đại ca, đây là tiểu Hy đứa nhỏ bạn gái sao?"
Nhỏ giọng bên tai hắn nói, Vô Thuần Hy có điểm kiêu ngạo
"Không sai, làm sao, thấy ngươi cháu dâu thế nào?"
"Ngưu, ngươi đã lấy được đại tẩu như vậy ưu tú nữ nhân, giờ tới tiểu Hy cũng không ngoại lệ, quả nhiên là đại ca"
Hướng Vô Thuần Nhạc đưa ngón tay cái, Vô Hữu Đại cảm giác mình đại ca một nhà toàn đại lão.
"Đó là đương nhiên, còn không xem ngươi ca ta là ai"
Ôm theo Serlny xuống xe Vân Tử Dao thấy mấy người vẫn còn đứng ngoài cổng trò chuyện, nàng liền bật cười
"Được rồi, còn không mau vào trong nhà, còn muốn ở ngoài này tới bao giờ, tý để cha biết lại bị mắng cho xem"
Nhắc tới lão cha, Vô Thuần Nhạc và Vô Hữu Đại liền đánh cái lạnh run
Ngay sau đó, mấy người cũng nhanh chóng vào nhà.
Vô Thường Hy gia gia là Vô Thần Sơn, năm nay cũng đã hơn 70 tuổi, Vô Thường Hy nãi nãi thì đã mất 2 năm trước đó.
Vô Thần Sơn thì vẫn khoẻ mạnh, mỗi ngày đều chăn sóc cho một đám gia súc, gia cầm mà không có biểu hiện gì, biết mình đại nhi tử một nhà trở về phía sau, hắn liền vô cùng vui mừng.
Đặc biệt, khi biết mình nội tôn còn mang theo một cái xinh đẹp nữ oa trở về, nghe nói là tương lai cháu dâu phía sau, hắn liền càng vui mừng.
Quả không hổ là ta Vô gia nam nhi, chính là như vậy có bản lĩnh.
Một hồi ca ngợi khiến Vô Thường Hy gia hoả này thiếu chút nữa đã bay lên trời cùng mặt trời vai sóng vai.
Điều này làm Vô Thuần Nhạc có điểm ghen tị, rõ ràng trước đó mình cũng mang con dâu về sao lão cha không có khen như vậy a.
Chỉ có thể nói, mỗi lần trở về nhà, Vô Thường Hy lại trở thành Vô Thần Sơn bảo bối tôn tử, nhanh chóng hoá thành đỉnh kim tự tháp tồn tại, kể cả là con dâu, cháu dâu,... cũng phải xếp sau.
Hơn nữa, nghe tin mình tôn tử bảo bối được tuyển thẳng vào một trường đại học lớn phía sau, Vô Thần Sơn liền không tiếc đại khai sát giới, giết gà mổ heo, ngay cả đang định bán đầu ngưu cũng mang ra làm thịt.
Trong nhà nhìn bên ngoài bận rộn đám người, Tô Hoàng Nguyệt liền cảm giác bầu không khí thật ấm áp
"Không ngờ gia gia đã có tuổi rồi vẫn còn mạnh mẽ như vậy a"
"Khanh khách, đó là đương nhiên, phụ thân thân thể tố chất được bác sĩ khen là so trung niên nam tử còn cường tráng đâu"
Âm thanh này là của một cái mỹ phụ nói ra, nàng chính là Vô Tịnh Liên, Vô Thường Hy nhị cô, Vô Thuần Nhạc nhị muội, là cô com gái duy nhất trong 3 anh em nhà Vô gia.
Hiện đang sống ở bên nhà chồng tại thành phố 19, có một cái nhi tử đang học đại học năm hai, so Vô Thường Hy còn lớn vài tuổi, hơn nữa còn là tài chính đại học.
Đó cũng chính là đang ngoài kia ra sức kéo lại đầu ngưu một cái đeo kính thanh tú nam sinh, tên Huỳnh Thế An
Cùng Vô Thuần Nhạc mổ lợn một cái trung niên nam tử, có vài phần giống Huỳnh Thế An chính là Vô Tịnh Liên lão công, Huỳnh Thế Kiệt, hiện đang là trưởng phòng của một nhà báo có tiếng.
Xem mấy người náo nhiệt làm việc, Tô Hoàng Nguyệt liền cười cười nhìn bên cạnh Vô Tịnh Liên
"Ân, thật là náo nhiệt đâu"
Mỉm cười, dắt theo Tô Hoàng Nguyệt đi tới nhà bếp, Vô Tịnh Liên liền thần bí nói
"Đó là đương nhiên, đi, nhị cô hôm nay sẽ cho ngươi xem vô gia món ăn chân truyền, gà rang muối ớt"
Vào trong bếp, Vô Hữu Đại cùng Vân Tử Dao đã đang bận rộn
Thấy thế, Tô Hoàng Nguyệt và Vô Tịnh Liên cũng tới giúp một tay.
Mọi người ai cũng chung sức để làm ra một bữa tối tuyệt vời trong bầu không khí vui vẻ và ấm cúng.
Chỉ có Serlny là được toàn bộ Vô gia yêu thích, cho một đống cá rán ngồi một góc thưởng thức.
Cùng nhau trải qua tuyệt vời bữa tối phía sau, một nhà liền cùng nhau vui vẻ chơi đùa, đánh bài, chơi game,...Có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Và ai cũng rất hoan nghênh tương lai của mình cái này cháu dâu, Tô Hoàng Nguyệt, khiến cho Tô Hoàng Nguyệt rất nhanh liền hoà mình vào đại gia đình này.
Sắp tới đêm giao thừa, cả đại gia đình liền cùng nhau đếm ngược 30 giây, chờ đợi năm mới tới
"30, 29, 28...., 3, 2, 1, chúc mừng năm mới!!!!"
Trong rộn rã tiếng pháo hoa, cả nhà đều hướng nhau chúc mừng năm mới.
"Chúc mừng năm mới mọi người!"
"Nhị tỷ, chúc mừng năm mới!"
"Ngươi cũng vậy a tam đệ!"
"Đại ta chúc mừng năm mới"
"Haha, nhị muội năm mới vui vẻ a"
"Hy ca, chúc mừng năm mới!, cả chị dâu cũng vậy a"
"Ân, cảm ơn hai đệ a"
"Hắc hắc ,cảm tạ a tiểu An, tiểu Danh, hai ngươi năm mới sớm có bạn gái a"
Vô Hữu Danh:"...."
Huỳnh Thế An:"...."
...
Sau đó chính là hướng Vô Thần Sơn đồng loạt chúc mừng năm mới, điều này khiến hắn cười vô cùng vui vẻ.
Cả đời hắn cũng chỉ mong con cháu sum vầy, ngày ngày hạnh phúc như vậy, hẳn là bà nó bên kia cũng mong vậy a.
Kết thúc khâu chúc phúc, chính là tặng hồng bao, đám nhỏ ai ai cũng nhận được không ít hồng bao, đặc biệt Vô Thuần Nhạc hồng bao, tiền cứ gọi là lớn không tưởng.
Khiến cho một đám tiểu gia hoả vô cùng vui vẻ.
Mùng một tết cứ như vậy trong vô vàn tiếng cười cùng bầu không khí vui sướng trôi qua, sau đó mọi người đều đi chúc tết khắp thôn.
Xong việc phía sau, cuối cùng cũng có thời gian rảnh để đám nhỏ được vui đùa.
Cùng Tô Hoàng Nguyệt, Vô Hữu Danh, Huỳnh Thế An trở lại sau tứ hợp viện khu vườn phía sau, Vô Thường Hy mấy người liền bắt đầu trò chuyện vui đùa..
Đầu tháng một, không khí có điểm lãnh, tuyết cũng rơi rất nhiều, điều này giúp mấy người có thể tha hồ lặn người tuyết, và chơi ném tuyết
Bên này, một mình Vô Thường Hy cân cả Tô Hoàng Nguyệt lẫn Vô Hữu Danh và Huỳnh Thế An
Chỉ cần bị gia hoả này ném một quả, cam đoan liền có thể nằm xuống, mà một khi nằm xuống sẽ bị vùi trong mưa cầu tuyết vô pháp đứng dậy.
"Ha hả, xem ta liên hoàn đại pháo!"
Tinh ý Tô Hoàng Nguyệt liền ra hiệu cho mập ục ịch Serlny tấn công Vô Thường Hy, sau đó vọt tới ôm lấy hắn.
Cứ như vậy hai người liền ngã vào đống tuyết, rồi bị phản ứng lại Vô Hữu Danh và Huỳnh Thế An thế công chôn vùi.
"Xin lỗi Nguyệt tỷ, nhưng vì nhân dân, tỷ hãy hi sinh"
"Bọn ta sẽ ghi nhớ tỷ lớn lao chiến công...."
Đang tại mấy gia hoả chơi vui lúc, Vô Hữu Danh và Huỳnh Thế An liền bị gọi đi có chút việc, thế là chỉ còn lại Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt.
Vực dậy từ đống tuyết, cả hai liền nhìn nhau cười
"Hahaha, A Nguyệt, trên đầu ngươi thật nhiều tuyết a"
"Hì hì, ngươi cũng vậy đâu"
Giúp nhau rũ xuống trên người tuyết trắng, cả hai ánh mắt liền giao thoa.
Tại lạnh buốt khí trời, cảm nhận đối phương hơi ấm khiến hai người trái tim bắt đầu loạn đập.
Nhìn gần trước mắt Vô Thường Hy anh tuấn gương mặt, Tô Hoàng Nguyệt liền đỏ mặt, làm ra trọng đại quyết định.
Tiếp đó, nàng liền nhắm mắt lại, chờ đợi điều kế tiếp.
Thấy thế, sững sờ một chút, Vô Thường Hy cũng hiểu ra, mỉm cười, hắn nhẹ tiến gần lại Tô Hoàng Nguyệt.
Hai người khoảng cách càng lúc càng gần, càng lúc càng gần.
Cho tới khi hai người bờ môi liền chạm vào nhau, cùng lúc đó Vô Thường Hy cũng đưa tay ôm lấy Tô Hoàng Nguyệt vào lòng.
Một khắc này, hai người tình cảm càng thêm tăng tiến, hai mảnh trái tim liền hợp thành một, như vậy lãng mạn một màn vĩnh viễn được ghi khắc xuống.
Dưới li ti mưa tuyết, hình ảnh của hai người là như vậy đẹp đẽ và mỹ lệ.
Chụp lại một khắc này, trên lầu Vân Tử Dao liền hài lòng cười
Đi đến bên cạnh nàng, Vô Thuần Nhạc liền mỉm cười
"Từ bây giờ, tiểu Nguyệt chính thức là chúng ta Vô gia người rồi"
"Ân, ta thật vui đâu, hai đứa nhỏ cuối cùng vẫn tới với nhau đâu"
"Ha hả, bây giờ chỉ chờ ngày làm gia gia thôi"
...
Tại nhà gia gia ở lại đến mùng 3 tết, cáo từ gia gia và mọi người phía sau, Vô gia một nhà liền xuất phát tới Thành đô, chúc tết nhà ngoại
Tới Vân gia bên này, do Vân Tử Hào là quân nhân, ngoài ra Vô Thường Hy các gì, các cậu cũng là quân nhân, dẫn tới bầu không khí không có được như bên nội một dạng thả lỏng tuỳ ý, nhưng cũng có một loại khác bầu không khí.
Khi biết Tô Hoàng Nguyệt là con gái của Tô Trường Thanh, bây giờ thành mình ngoại tôn bạn gái, Vân Tử Hào hết sức hài lòng, đối sử với nàng tốt hơn Vô Thuần Nhạc và Vô Thường Hy rất nhiều, khiến hai cha con tưởng mình là người ngoài đâu (╭╮).
Tại đây ở lại một ngày, cùng mọi người vui vẻ trò chuyện, cùng Vân Tử Hào tâm sự siêu phàm giả sự tình phía sau, Vô gia một nhà liền cáo từ về đi chúc tết một số nơi như Lưu Minh gia, hoặc Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt tới nhà đám bạn chúc tết như Lý Khương Cường, Vương Siêu, Lương Phúc ba gia hoả này, còn có lớp trưởng và Lý Khả Nhi, Dương Dương,... tiếp đó cả đám liền cùng nhau tới nhà lão Trương chúc tết.
Có thể nói, tết năm nay đối với Vô Thường Hy so mọi năm càng muốn vui vẻ, càng muốn hạnh phúc.
Hắn vô cùng mãn nguyện.
Đặc biệt khi có người yêu để tết này không bị lãnh :)))))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.