Chương 580: Chương 579: Tông Chủ, Sao Ngươi Có Thể Như Vậy?
Tân Phong
25/08/2018
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Có đối tác mạnh thế này thì sức mạnh thân thể của mình khác gì thăng thiên.
Lâm Phàm luôn muốn có một cường giả có thể nghe theo sự chỉ huy của mình từ lực nhỏ tới lực lớn, dần dần tăng lên nhưng mãi chưa có cơ hội.
Ngay từ lúc gặp Vân Tông Chủ, hắn đã có suy nghĩ này.
Cường giả Thần Thiên Vị cảnh giới Thiên Địa Thần đan tầng thứ 8, nếu như có thể kiên trì không ngừng đấm đá thì cường độ thân thể của mình sẽ tăng vọt.
Đến lúc đó có thể ngạo nghễ vi hành trong Cổ Thánh Giới.
Không đánh thắng ngươi cũng chả sao, vì ngươi cũng không thể giết ta được.
Nếu như để ta bắt được cơ hội, cho dù thực lực có mạnh tới đâu cũng phải ăn hành với ta mà thôi.
Vân Tông Chủ phát hiện ra rằng hắn không hề nói đùa, cuối cùng cũng nghiêm túc gật đầu.
-Vân Tông Chủ, vậy xin phiền ngài. Đầu tiên hãy dùng 1% sức mạnh để đánh ta.
Lâm Phàm nghĩ ngợi một lúc cũng không dám mạnh mồm, dù gì thực lực của Tông Chủ rất mạnh, nếu tung ra một quyền mà mình không thể chống đỡ được rồi trực tiếp bị đánh chết thì nhục mặt lắm.
-Chắc chắn chứ?
Vân Tông Chủ lo lắng hỏi lại.
-Chắc chắn, đánh ta đi.
Lâm Phàm hít một hơi sâu.
Vân Tông Chủ nhìn Lâm Phàm rồi tung ra một quyền.
Ngay trong lúc quyền tung ra, Lâm Phàm phát hiện mình không thể né tránh, đây là sự áp chế về thực lực.
Thần Thiên Vị cảnh giới Thiên Địa Thần Đan tầng thứ 8, tuy rằng áp chế thực lực nhưng quyền vừa rồi như hòa nhập với trời đất, dời núi lấp biển ập đến trước mặt.
-Bùm!
Lâm Phàm cảm nhận được một luồng sức mạnh khủng khiếp đang lao tới, khí huyết trong người sôi lên sùng sục, rồi phun ra một ngụm máu tươi.
Chỉ có 1% sức mạnh mà đã mạnh như vậy rồi, khủng khiếp quá.
-Keng, chúc mừng “Vĩnh Hằng Thần Khu” tăng thêm 5000 điểm kinh nghiệm.
-Không sao chứ?
Vân Tông Chủ thấy Lâm Phàm thổ huyết, lo lắng hỏi.
-Không sao, tiếp tục đi.
Lâm Phàm xoay chuyển “Huyết Hải Ma Công” kìm nén khí huyết đang sôi sục, sức sống mãnh liệt của Ngô Đồng Thần Thụ cuồn cuộn xâm nhập vào trong người của hắn.
-Được.
Vân Tông Chủ gật gật đầu, thông qua quyền vừa rồi hắn đã phát hiện, thân thể của Lâm Phàm rất cường tráng.
-Thân thể của ngươi quả nhiên cường tráng, nếu như ta chỉ dựa vào thân thể thì cũng không bằng ngươi được.
Vân Tông Chủ than thở nói.
Vân Tông Chủ không phải không có pháp môn luyện thể mà là trong quá trình tu luyện vô cùng đau đớn, người bình thường khó mà chịu được.
Hơn nữa cùng với sự nâng cao về thực lực, pháp lực hộ cương cũng không hề yếu do vậy không có nhiều người tình nguyện tu luyện pháp môn luyện thể này.
Lâm Phàm cười một cách điềm nhiên, cảm giác này, thực sự sảng khoái vô cùng.
Nhất là khi nghe thấy âm thanh thông báo điểm kinh nghiệm từ hệ thống, âm thanh đó nghe rất tự nhiên.
-Dùng 2% sức mạnh.
-Được.
-Keng, chúc mừng “Vĩnh Hằng Thần Khu” tăng thêm 6000 điểm kinh nghiệm.
Sức mạnh tăng thêm khiến Lâm Phàm có chút không thể chống đỡ nổi, nhưng có như vậy mới có thể nhanh chóng nâng cao sức mạnh thân thể được.
Không chống đỡ được cũng phải chống đỡ.
Lâm Phàm đứng sừng sững giữa đại điện, biểu cảm vừa đau đớn vừa hưởng thụ.
Còn Vân Tông Chủ ra tay không ngừng nghỉ, không gián đoạn từng quyền từng quyền như mưa giáng lên người Lâm Phàm.
-Sướng, tiếp tục đi.
-Keng, chúc mừng “Vĩnh Hằng Thần Khu” tăng thêm 6000 điểm kinh nghiệm.
……
Liên tục mấy ngày qua đi.
Đám đệ tử Vân Tông không nhìn thấy bóng dáng của Vân Tông Chủ và Lâm Phàm đâu.
Hồng Vân Tiên Tử có chút thất vọng, lẽ nào Lâm Phàm đã rời đi rồi sao? Nhưng tại sao lại không nói với mình một câu nào?
Liễu Ngân đã thực sự hối cải, không còn kết bè kết đảng nữa mà còn đưa đám đệ tử đi vào trong Bí Cảnh rồi rèn luyện cho chúng, giúp chúng tăng cường thực lực.
Mộng Hằng Thiên đã liên tục mấy ngày không nhìn thấy Tông Chủ rồi, sự thay đổi của Liễu Ngân cũng đã trông thấy tận mắt, nên hôm nay quyết định đến đại điện tìm Tông Chủ, bẩm báo tin tốt này.
Nhưng Mộng Hằng Thiên vừa đến bên ngoài đại điện liền dừng chân lại.
Vẻ mặt vốn đang vui mừng, chợt trở nên vô cùng quái lạ, bởi hắn nghe thấy những tiếng nói vang lên từ trong đại điện.
-Được, sướng, sướng quá, mạnh thêm chút nữa đi.
-Hù hù…..không ngờ thân thể của ngươi lại mạnh như vậy, mấy ngày liền rồi ta cũng có chút mệt đó.
-Cái này đã là gì, chúng ta chiến thêm 10 ngày 10 đêm nữa đi.
-Ha ha, được, nếu như không thể chống đỡ nổi thì phải cho ta biết đấy.
-Sao mà không chống đỡ nổi chứ, bây giờ ta chỉ có một cảm giác, chính là sướng mà thôi.
……
Mộng Hằng Thiên đứng bên ngoài đại điện, vẻ mặt vô cùng khủng hoảng.
Giọng nói này hắn rất quen, một người là Tổng Chủ còn người kia chính là Nhân Tộc đây mà.
Nhưng tại sao bên trong lại phát những lời như vậy.
Bụp bụp!
-Sướng quá.
Âm thanh đó khiến Mộng Hằng Thiên lạnh toát người, run bần bật mấy cái.
Hắn nghĩ đến một chuyện vô cùng khủng khiếp, thời Tông Chủ còn trẻ, cũng đã từng có một nữ nhi thổ lộ tình cảm với ngài.
Nhưng ngài lại thẳng tay từ chối.
Nay bên trong lại truyền ra những âm thanh khác lạ kia, khiến Mộng Hằng Thiên nghĩ ngợi lung tung.
-Tông Chủ tại sao lại làm chuyện này cơ chứ, nếu để các đệ tử biết được thì phải làm thế nào đây.
Mộng Hằng Thiên không thể chấp nhận được sự thực này, nhưng tuyệt đối không để cho các đệ tử biết được cái sở thích quái dị kia của Tông Chủ được, đang dự định cố thủ bên ngoài ngăn cản bất cứ đệ tử nào tiến lại gần.
-Ha ha, Vân Tông Chủ sướng quá, ngươi có sướng không?
-Sướng, ta chưa bao giờ có cảm giác như thế này, ta tăng tốc đây.
-Được, tiếp đi, ta đã chuẩn bị xong rồi.
Lúc này, Mộng Hằng Thiên vô cùng sốt ruột, liên tục giậm chân, Tông Chủ tại sao lại có thể như vậy được.
Sướng, tăng tốc đi, chuẩn bị xong rồi.
Đây…. Đây…..
Thời khắc này, Mộng Hằng Thiên nước mắt đầm đìa, tên Nhân Tộc này là do Vân Hà đưa về, hắn hiện giờ có ý nghĩ muốn chém giết Vân Hà rồi.
Ngay lúc đó, ở phía xa có một đệ tử đang đến gần.
-Đứng lại, Tông Chủ đang….đang tu luyện, không được quấy rầy.
Mộng Hằng Thiên quát lớn.
Tên đệ tử sửng sốt chớp chớp mắt, mình đâu có đến tìm Tông Chủ đâu, chỉ là đi qua thôi mà.
Nhưng nhìn thấy người đang nói là trưởng lão Mộng Hằng Thiên nên đành phải lùi lại.
Nhưng tên đệ tử này, tai vô cùng thính nên cũng nghe thấy những âm thanh đứt đoạn kia rồi đột nhiên đỏ mặt, cảm thấy có chút kỳ lạ rồi nhấc chân rời đi.
Lúc này trong đại điện.
Lâm Phàm cảm thấy mình thật thoải mái.
Mấy ngày mấy đêm không ngừng không nghỉ.
Cường độ thân thể bỗng nhiên tăng vọt, đã đạt đến Thần Thiên Vị cảnh giới Pháp Tắc tầng thứ 6.
Với tốc độ này, thì thân thể đạt cấp Thần Thiên Vị cảnh giới Thiên Địa Thần Đan tầng từ 8, không còn xa nữa.
Phát tài rồi
Lần này đến Vân Tông cùng Vân Hà trưởng lão, đúng là lãi lớn mà.
Không chỉ đọc được tất cả các tập sách trong Tàng Thư Các, mà còn nâng cao được cường độ thân thể, đây là chuyện Lâm Phàm chưa bao giờ nghĩ đến.
Mộng Hằng Thiên nghe những âm thanh vang ra từ trong đại điện vô cùng đau lòng và tuyệt vọng.
-Tông Chủ, ta biết ngươi phải chịu áp lực lớn nhưng ngươi cũng không nên chọn một thằng đàn ông chứ, nữ nhi ái mộ ngươi cũng đâu có thiếu, tại sao có thể như vậy hả?
Mộng Hằng Thiên rất nóng lòng, muốn lập tức xông vào ngăn cản những hành động khó coi kia, nhưng nghĩ lại, nếu làm vậy sẽ khiến Tông Chủ
khó lòng ăn nói.
Nên cuối cùng đành phải ngậm ngùi mà chịu đựng.
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Có đối tác mạnh thế này thì sức mạnh thân thể của mình khác gì thăng thiên.
Lâm Phàm luôn muốn có một cường giả có thể nghe theo sự chỉ huy của mình từ lực nhỏ tới lực lớn, dần dần tăng lên nhưng mãi chưa có cơ hội.
Ngay từ lúc gặp Vân Tông Chủ, hắn đã có suy nghĩ này.
Cường giả Thần Thiên Vị cảnh giới Thiên Địa Thần đan tầng thứ 8, nếu như có thể kiên trì không ngừng đấm đá thì cường độ thân thể của mình sẽ tăng vọt.
Đến lúc đó có thể ngạo nghễ vi hành trong Cổ Thánh Giới.
Không đánh thắng ngươi cũng chả sao, vì ngươi cũng không thể giết ta được.
Nếu như để ta bắt được cơ hội, cho dù thực lực có mạnh tới đâu cũng phải ăn hành với ta mà thôi.
Vân Tông Chủ phát hiện ra rằng hắn không hề nói đùa, cuối cùng cũng nghiêm túc gật đầu.
-Vân Tông Chủ, vậy xin phiền ngài. Đầu tiên hãy dùng 1% sức mạnh để đánh ta.
Lâm Phàm nghĩ ngợi một lúc cũng không dám mạnh mồm, dù gì thực lực của Tông Chủ rất mạnh, nếu tung ra một quyền mà mình không thể chống đỡ được rồi trực tiếp bị đánh chết thì nhục mặt lắm.
-Chắc chắn chứ?
Vân Tông Chủ lo lắng hỏi lại.
-Chắc chắn, đánh ta đi.
Lâm Phàm hít một hơi sâu.
Vân Tông Chủ nhìn Lâm Phàm rồi tung ra một quyền.
Ngay trong lúc quyền tung ra, Lâm Phàm phát hiện mình không thể né tránh, đây là sự áp chế về thực lực.
Thần Thiên Vị cảnh giới Thiên Địa Thần Đan tầng thứ 8, tuy rằng áp chế thực lực nhưng quyền vừa rồi như hòa nhập với trời đất, dời núi lấp biển ập đến trước mặt.
-Bùm!
Lâm Phàm cảm nhận được một luồng sức mạnh khủng khiếp đang lao tới, khí huyết trong người sôi lên sùng sục, rồi phun ra một ngụm máu tươi.
Chỉ có 1% sức mạnh mà đã mạnh như vậy rồi, khủng khiếp quá.
-Keng, chúc mừng “Vĩnh Hằng Thần Khu” tăng thêm 5000 điểm kinh nghiệm.
-Không sao chứ?
Vân Tông Chủ thấy Lâm Phàm thổ huyết, lo lắng hỏi.
-Không sao, tiếp tục đi.
Lâm Phàm xoay chuyển “Huyết Hải Ma Công” kìm nén khí huyết đang sôi sục, sức sống mãnh liệt của Ngô Đồng Thần Thụ cuồn cuộn xâm nhập vào trong người của hắn.
-Được.
Vân Tông Chủ gật gật đầu, thông qua quyền vừa rồi hắn đã phát hiện, thân thể của Lâm Phàm rất cường tráng.
-Thân thể của ngươi quả nhiên cường tráng, nếu như ta chỉ dựa vào thân thể thì cũng không bằng ngươi được.
Vân Tông Chủ than thở nói.
Vân Tông Chủ không phải không có pháp môn luyện thể mà là trong quá trình tu luyện vô cùng đau đớn, người bình thường khó mà chịu được.
Hơn nữa cùng với sự nâng cao về thực lực, pháp lực hộ cương cũng không hề yếu do vậy không có nhiều người tình nguyện tu luyện pháp môn luyện thể này.
Lâm Phàm cười một cách điềm nhiên, cảm giác này, thực sự sảng khoái vô cùng.
Nhất là khi nghe thấy âm thanh thông báo điểm kinh nghiệm từ hệ thống, âm thanh đó nghe rất tự nhiên.
-Dùng 2% sức mạnh.
-Được.
-Keng, chúc mừng “Vĩnh Hằng Thần Khu” tăng thêm 6000 điểm kinh nghiệm.
Sức mạnh tăng thêm khiến Lâm Phàm có chút không thể chống đỡ nổi, nhưng có như vậy mới có thể nhanh chóng nâng cao sức mạnh thân thể được.
Không chống đỡ được cũng phải chống đỡ.
Lâm Phàm đứng sừng sững giữa đại điện, biểu cảm vừa đau đớn vừa hưởng thụ.
Còn Vân Tông Chủ ra tay không ngừng nghỉ, không gián đoạn từng quyền từng quyền như mưa giáng lên người Lâm Phàm.
-Sướng, tiếp tục đi.
-Keng, chúc mừng “Vĩnh Hằng Thần Khu” tăng thêm 6000 điểm kinh nghiệm.
……
Liên tục mấy ngày qua đi.
Đám đệ tử Vân Tông không nhìn thấy bóng dáng của Vân Tông Chủ và Lâm Phàm đâu.
Hồng Vân Tiên Tử có chút thất vọng, lẽ nào Lâm Phàm đã rời đi rồi sao? Nhưng tại sao lại không nói với mình một câu nào?
Liễu Ngân đã thực sự hối cải, không còn kết bè kết đảng nữa mà còn đưa đám đệ tử đi vào trong Bí Cảnh rồi rèn luyện cho chúng, giúp chúng tăng cường thực lực.
Mộng Hằng Thiên đã liên tục mấy ngày không nhìn thấy Tông Chủ rồi, sự thay đổi của Liễu Ngân cũng đã trông thấy tận mắt, nên hôm nay quyết định đến đại điện tìm Tông Chủ, bẩm báo tin tốt này.
Nhưng Mộng Hằng Thiên vừa đến bên ngoài đại điện liền dừng chân lại.
Vẻ mặt vốn đang vui mừng, chợt trở nên vô cùng quái lạ, bởi hắn nghe thấy những tiếng nói vang lên từ trong đại điện.
-Được, sướng, sướng quá, mạnh thêm chút nữa đi.
-Hù hù…..không ngờ thân thể của ngươi lại mạnh như vậy, mấy ngày liền rồi ta cũng có chút mệt đó.
-Cái này đã là gì, chúng ta chiến thêm 10 ngày 10 đêm nữa đi.
-Ha ha, được, nếu như không thể chống đỡ nổi thì phải cho ta biết đấy.
-Sao mà không chống đỡ nổi chứ, bây giờ ta chỉ có một cảm giác, chính là sướng mà thôi.
……
Mộng Hằng Thiên đứng bên ngoài đại điện, vẻ mặt vô cùng khủng hoảng.
Giọng nói này hắn rất quen, một người là Tổng Chủ còn người kia chính là Nhân Tộc đây mà.
Nhưng tại sao bên trong lại phát những lời như vậy.
Bụp bụp!
-Sướng quá.
Âm thanh đó khiến Mộng Hằng Thiên lạnh toát người, run bần bật mấy cái.
Hắn nghĩ đến một chuyện vô cùng khủng khiếp, thời Tông Chủ còn trẻ, cũng đã từng có một nữ nhi thổ lộ tình cảm với ngài.
Nhưng ngài lại thẳng tay từ chối.
Nay bên trong lại truyền ra những âm thanh khác lạ kia, khiến Mộng Hằng Thiên nghĩ ngợi lung tung.
-Tông Chủ tại sao lại làm chuyện này cơ chứ, nếu để các đệ tử biết được thì phải làm thế nào đây.
Mộng Hằng Thiên không thể chấp nhận được sự thực này, nhưng tuyệt đối không để cho các đệ tử biết được cái sở thích quái dị kia của Tông Chủ được, đang dự định cố thủ bên ngoài ngăn cản bất cứ đệ tử nào tiến lại gần.
-Ha ha, Vân Tông Chủ sướng quá, ngươi có sướng không?
-Sướng, ta chưa bao giờ có cảm giác như thế này, ta tăng tốc đây.
-Được, tiếp đi, ta đã chuẩn bị xong rồi.
Lúc này, Mộng Hằng Thiên vô cùng sốt ruột, liên tục giậm chân, Tông Chủ tại sao lại có thể như vậy được.
Sướng, tăng tốc đi, chuẩn bị xong rồi.
Đây…. Đây…..
Thời khắc này, Mộng Hằng Thiên nước mắt đầm đìa, tên Nhân Tộc này là do Vân Hà đưa về, hắn hiện giờ có ý nghĩ muốn chém giết Vân Hà rồi.
Ngay lúc đó, ở phía xa có một đệ tử đang đến gần.
-Đứng lại, Tông Chủ đang….đang tu luyện, không được quấy rầy.
Mộng Hằng Thiên quát lớn.
Tên đệ tử sửng sốt chớp chớp mắt, mình đâu có đến tìm Tông Chủ đâu, chỉ là đi qua thôi mà.
Nhưng nhìn thấy người đang nói là trưởng lão Mộng Hằng Thiên nên đành phải lùi lại.
Nhưng tên đệ tử này, tai vô cùng thính nên cũng nghe thấy những âm thanh đứt đoạn kia rồi đột nhiên đỏ mặt, cảm thấy có chút kỳ lạ rồi nhấc chân rời đi.
Lúc này trong đại điện.
Lâm Phàm cảm thấy mình thật thoải mái.
Mấy ngày mấy đêm không ngừng không nghỉ.
Cường độ thân thể bỗng nhiên tăng vọt, đã đạt đến Thần Thiên Vị cảnh giới Pháp Tắc tầng thứ 6.
Với tốc độ này, thì thân thể đạt cấp Thần Thiên Vị cảnh giới Thiên Địa Thần Đan tầng từ 8, không còn xa nữa.
Phát tài rồi
Lần này đến Vân Tông cùng Vân Hà trưởng lão, đúng là lãi lớn mà.
Không chỉ đọc được tất cả các tập sách trong Tàng Thư Các, mà còn nâng cao được cường độ thân thể, đây là chuyện Lâm Phàm chưa bao giờ nghĩ đến.
Mộng Hằng Thiên nghe những âm thanh vang ra từ trong đại điện vô cùng đau lòng và tuyệt vọng.
-Tông Chủ, ta biết ngươi phải chịu áp lực lớn nhưng ngươi cũng không nên chọn một thằng đàn ông chứ, nữ nhi ái mộ ngươi cũng đâu có thiếu, tại sao có thể như vậy hả?
Mộng Hằng Thiên rất nóng lòng, muốn lập tức xông vào ngăn cản những hành động khó coi kia, nhưng nghĩ lại, nếu làm vậy sẽ khiến Tông Chủ
khó lòng ăn nói.
Nên cuối cùng đành phải ngậm ngùi mà chịu đựng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.