Chương 611: Chương 610: Tám Đại Vĩnh Hằng Thần Vị
Tân Phong
25/08/2018
Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Thật không ngờ, Tà Minh Điện Chủ lại vô liêm sỉ như vậy, hắn muốn trực tiếp cường sát Võ Đế Tông.
Sắc mặt những trưởng lão được Vân Tông chủ mang đến biến đổi.
Nếu như ba người Tề Quân Vương, Chấn Quân Vương, Hồ Hoàng cuốn lấy Nhân tộc Đại Đế cùng tông chủ, sao bọn họ chống đỡ được Tà Minh Điện Chủ.
Huống hồ, trong ngàn vạn đại quân Cổ Tộc có vô số thống lĩnh, mà những thống lĩnh có tu vi Thần Thiên Vị tầng năm, tầng sáu lại không ít.
Mặc dù Võ Đế Tông là một tông môn, nhưng người có tu vi cao thâm không có nhiều.
Đến khi đó, coi như đám người Nhân tộc Đại Đế sống sót, thì Võ Đế Tông cũng không còn tồn tại nữa rồi.
- Đúng là đồ không biết xấu hổ.
Vào lúc này, trong lòng mọi người giận dữ, không nghĩ tới Tà Minh Điện Chủ lại không biết xấu hổ.
- Tà Minh Điện Chủ, đây là cuộc chiến giữa chúng ta, không liên quan tới bọn họ. Chẳng nhẽ ngươi không cần thể diện nữa sao? Lại ra tay với những đệ tử bình thường của Võ Đế tông?
Vân Tông chủ lạnh lùng nói, trong lòng vô cùng phẫn nộ.
Tà Minh Điện Chủ cũng là cường giả một phương, nhưng không ngờ hắn lại hèn hạ vô sỉ như vậy.
- Ha ha, Vân lão đầu, ngươi đừng áp đặt đại nghĩa lên đầu ta, trước giờ người Tà Minh làm việc luôn nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, các ngươi muốn giúp Võ Đế Tông, vậy thì phải xem các ngươi có bản lãnh hay không?
Tà Minh Điện Chủ đã không thể dừng tay.
Hắn phải giết tất cả người của Võ Đế Tông, cho tên Nhân tộc Đại Đế nhìn thấy, ngươi muốn cứu bọn họ, bản Điện Chủ phải giết họ.
Sắc mặt tông chủ Võ Đế Tông Võ Hà cực kỳ khó coi, hắn không nghĩ đến mọi chuyện sẽ phát triển thế này, hai đại Quân Vương đã khó đối phó rồi, giờ lại đến thêm hai cường giả nữa.
Một người Tà Minh Điện Chủ, người còn lại là Hồ Hoàng, mà hai cường giả này, nổi danh đã lâu, rất khó đối phó.
Càng không nói đến hàng ngàn hàng vạn Cổ Tộc kia.
Coi như bọn họ không động thủ, mà tiêu hao chiến, thì chỉ bằng ngàn vạn Cổ Tộc này cũng đủ diệt sạch Võ Đế Tông.
- Tà Minh Điện Chủ, lần này ta mang đến ngàn vạn binh lính Cổ Tộc, cho dù có nhiều cường giả hơn nữa cũng không có tác dụng gì, hôm nay Võ Đế Tông nhất định phải tiêu vong, còn xót lại mấy người bọn họ thì có ích lợi gì.
Tề Quân Vương nói.
Tuy rằng cái chết của Uy Quân Vương khiến hắn khiếp sợ, nhưng trong chớp mắt, nỗi sợ đó tan thành mây khói.
Dù sao cũng chết một người không quá quan trọng mà thôi.
- Lâm Phàm ngươi có thể ngăn cản mấy người?
Vân Tông chủ đi tới bên cạnh Lâm Phàm, nhẹ giọng dò hỏi.
Tình huống trước mắt vô cùng bất lợi với bọn họ, nếu như chỉ có đám người Tề Quân Vương thì không sao, nhưng bây giờ có ngàn vạn quân Cổ Tộc nữa.
Tuy rằng thực lực của những Cổ Tộc này không mạnh bằng bọn họ, thế nhưng đối với đệ tử Võ Đế Tông mà nói, đám Cổ Tộc này là tồn tại vô địch.
Đại quân Cổ Tộc nhiều đến nỗi đủ hủy diệt tất cả.
Dù là hắn gặp phải ngàn vạn Cổ Tộc thế này, có thể giết chết không ít, nhưng kết quả cuối vẫn là bại lui.
- Ngăn cản mấy người? Đương nhiên là ngăn hết rồi.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói.
- A!
Vân Tông chủ không biết Lâm Phàm có ý gì, ngăn cản toàn bộ? Mặc dù có tâm này, nhưng xem có thực lực đó hay không đã.
Lâm Phàm thấy Vân Tông chủ không tin, bất đắc dĩ cười cười, không thèm để ý.
Đợi lát nữa hắn sẽ biết những lời mình nói, là thật hay giả.
- Nuốt toàn bộ những tên này cho ta, hôm nay, bằng mọi giá phải san bằng Võ Đế Tông.
Chấn Quân Vương vung tay lên, đại quân Cổ Tộc rục rịch, từng người từng người cười gằn.
Đối với bọn họ mà nói, sói nhiều thịt ít, nếu ra tay chậm, thì sẽ không được chia.
- Tà Minh Điện Chủ, Hồ Hoàng, các ngươi giết tên Nhân tộc Đại Đế này, ta cùng Tề Quân Vương chém giết Vân lão đầu.
Chấn Quân Vương quát ầm lên.
- Ha ha, các con ăn hết những tên này cho ta.
Tề Quân Vương cuồng tiếu, khí thế vô biên đột nhiên bạo phát ra.
Luồng hơi thở này cuồng bạo không thôi, bao phủ thiên địa.
- Chờ đã.
Vừa lúc đó, Lâm Phàm trực tiếp giận dữ hét lên:
- Các ngươi bị bệnh à, có chắc ăn được chúng ta không?
Vào lúc này, Lâm Phàm rất không phục, chẳng lẽ đám Cổ Tộc này không có não, cậy mình có nhiều người là có thể làm càn sao?
- Nhân tộc Đại Đế, ngươi còn lời gì muốn nói, chẳng lẽ sợ rồi sao? Bất quá hôm nay kết quả của ngươi đã định trước, đó chính là chết ở chỗ này.
Chấn Quân Vương giễu cợt cười.
- Cmn, sợ cái đầu ngươi ý. Tốt, rất tốt, các ngươi nhiều người, các ngươi trâu bò, thế nhưng hôm nay bản Đế muốn nhìn một chút, thực lực của người nào mạnh hơn, đều đi ra cho ta.
Lâm Phàm nổi giận gầm lên một tiếng.
Đúng là khinh người quá đáng, thật sự coi ta là kẻ dễ bị bắt nạt sao?
Vân Tông chủ không biết Lâm Phàm muốn làm gì? Nhưng mà trong chớp mắt, hắn trợn tròn mắt.
Lúc này, mọi người trong Võ Đế Tông đã làm xong công tác chuẩn bị chiến đấu, tuy trong lòng bọn họ còn sợ hãi, thế nhưng trong chớp mắt, người nào người nấy dâng lên dũng khí vô hạn, bọn họ muốn liều mạng với đám Cổ Tộc này.
Vừa lúc đó, hư không nổ vang, từng đạo từng đạo hào quang bay lên, chiếu thẳng làm mắt mọi người có chút đau nhức.
- Càn Khôn lão tổ, đi ra cho ta.
- Vũ Đô Quỷ Đế, đi ra cho ta.
- Vạn Cổ Thần Hỏa Đế, đi ra cho ta.
- Sát Lục Đại Đế, đi ra cho ta.
...
Trong chớp mắt, mỗi lần Lâm Phàm gào thét, hào quang chiếu rọi đầy trời.
Âm dương chuyển đổi, một bộ Thái Cực Ma đồ đột nhiên bay lên, một cỗ khí tức cường đại chiếu khắp thiên địa.
-Thật mạnh, hơi thở này thật sự quá mạnh m.
Trong chớp mắt, Càn Khôn lão tổ đi ra, làm cho tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, bọn họ cảm nhận được một luồng sức mạnh không thể địch nổi phả vào mặt.
Nguồn sức mạnh cường đại này mạnh đến nỗi bọn họ không thể thừa nhận.
Cũng không lâu lắm, lại xảy ra một màn khiến bọn họ khiếp sợ
Lại có một cỗ hơi thở bạo phát ra.
Luồng hơi thở này cực kỳ âm u, sau đó có vô số Quỷ Thần xuất hiện đầy trời, liên tục gào thét, tạo thành một vệt đen che ngợp bầu trời, mà bên trong hắc mang kia, đang tồn tại một nhân vật khủng bố.
Theo sát phía sau, lại có một cỗ hơi thở nữa.
Biển lửa bốc lên, đốt cháy vạn cổ, thiên địa đều bị đốt thành màu đỏ, phảng phất tùy thời có thể hòa tan.
...
- Đây là cái gì?
- Những khí tức này, là ai tản mát ra, sao có khả năng cường đại như vậy?
- Rốt cuộc Nhân tộc Đại Đế muốn làm cái gì, vì sao lại bùng nổ ra nhiều khí tức cường đại như vậy?
Vào đúng lúc này, tất cả mọi người trợn tròn mắt, bọn họ cảm nhận tám loại hơi thở kia, thấy mình như một con thuyền nhỏ sắp bị sóng biển nhấn chìm, không ngừng đung đưa.
- Thật mạnh.
Vân Tông chủ cảm nhận được tám loại khí tức này, không khỏi ngưng trọng, đồng thời càng thêm tò mò nhìn Lâm Phàm, hắn không biết Lâm Phàm dùng biện pháp gì.
Sắc mặt của đám người Tề Quân Vương đồng loạt biến đổi, bọn họ cũng cảm nhận được những cỗ khí tức cường đại.
Bọn họ biết mình không có khả năng chống đỡ được luồng hơi thở này.
Tà Minh Điện chủ cùng Hồ Hoàng nhìn nhau, bên trong ánh mắt của hai người đều lóe lên tia hoảng sợ.
Bọn họ không nghĩ đến Nhân tộc Đại Đế còn có át chủ bài.
- Ban đầu bản Đế vốn không muốn bắt nạt các ngươi, nhưng mà các ngươi lại khinh người quá đáng, hôm nay bản Đế lấy thế đè người, chơi đùa chết các ngươi.
Ầm ầm!
Thiên địa Lôi Đình lấp loé, trong chớp mắt, tám bóng người đột nhiên xuất hiện trong hư không, sau đó bọn họ đồng loạt quỳ xuống hô.
- Chủ nhân!
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Thật không ngờ, Tà Minh Điện Chủ lại vô liêm sỉ như vậy, hắn muốn trực tiếp cường sát Võ Đế Tông.
Sắc mặt những trưởng lão được Vân Tông chủ mang đến biến đổi.
Nếu như ba người Tề Quân Vương, Chấn Quân Vương, Hồ Hoàng cuốn lấy Nhân tộc Đại Đế cùng tông chủ, sao bọn họ chống đỡ được Tà Minh Điện Chủ.
Huống hồ, trong ngàn vạn đại quân Cổ Tộc có vô số thống lĩnh, mà những thống lĩnh có tu vi Thần Thiên Vị tầng năm, tầng sáu lại không ít.
Mặc dù Võ Đế Tông là một tông môn, nhưng người có tu vi cao thâm không có nhiều.
Đến khi đó, coi như đám người Nhân tộc Đại Đế sống sót, thì Võ Đế Tông cũng không còn tồn tại nữa rồi.
- Đúng là đồ không biết xấu hổ.
Vào lúc này, trong lòng mọi người giận dữ, không nghĩ tới Tà Minh Điện Chủ lại không biết xấu hổ.
- Tà Minh Điện Chủ, đây là cuộc chiến giữa chúng ta, không liên quan tới bọn họ. Chẳng nhẽ ngươi không cần thể diện nữa sao? Lại ra tay với những đệ tử bình thường của Võ Đế tông?
Vân Tông chủ lạnh lùng nói, trong lòng vô cùng phẫn nộ.
Tà Minh Điện Chủ cũng là cường giả một phương, nhưng không ngờ hắn lại hèn hạ vô sỉ như vậy.
- Ha ha, Vân lão đầu, ngươi đừng áp đặt đại nghĩa lên đầu ta, trước giờ người Tà Minh làm việc luôn nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, các ngươi muốn giúp Võ Đế Tông, vậy thì phải xem các ngươi có bản lãnh hay không?
Tà Minh Điện Chủ đã không thể dừng tay.
Hắn phải giết tất cả người của Võ Đế Tông, cho tên Nhân tộc Đại Đế nhìn thấy, ngươi muốn cứu bọn họ, bản Điện Chủ phải giết họ.
Sắc mặt tông chủ Võ Đế Tông Võ Hà cực kỳ khó coi, hắn không nghĩ đến mọi chuyện sẽ phát triển thế này, hai đại Quân Vương đã khó đối phó rồi, giờ lại đến thêm hai cường giả nữa.
Một người Tà Minh Điện Chủ, người còn lại là Hồ Hoàng, mà hai cường giả này, nổi danh đã lâu, rất khó đối phó.
Càng không nói đến hàng ngàn hàng vạn Cổ Tộc kia.
Coi như bọn họ không động thủ, mà tiêu hao chiến, thì chỉ bằng ngàn vạn Cổ Tộc này cũng đủ diệt sạch Võ Đế Tông.
- Tà Minh Điện Chủ, lần này ta mang đến ngàn vạn binh lính Cổ Tộc, cho dù có nhiều cường giả hơn nữa cũng không có tác dụng gì, hôm nay Võ Đế Tông nhất định phải tiêu vong, còn xót lại mấy người bọn họ thì có ích lợi gì.
Tề Quân Vương nói.
Tuy rằng cái chết của Uy Quân Vương khiến hắn khiếp sợ, nhưng trong chớp mắt, nỗi sợ đó tan thành mây khói.
Dù sao cũng chết một người không quá quan trọng mà thôi.
- Lâm Phàm ngươi có thể ngăn cản mấy người?
Vân Tông chủ đi tới bên cạnh Lâm Phàm, nhẹ giọng dò hỏi.
Tình huống trước mắt vô cùng bất lợi với bọn họ, nếu như chỉ có đám người Tề Quân Vương thì không sao, nhưng bây giờ có ngàn vạn quân Cổ Tộc nữa.
Tuy rằng thực lực của những Cổ Tộc này không mạnh bằng bọn họ, thế nhưng đối với đệ tử Võ Đế Tông mà nói, đám Cổ Tộc này là tồn tại vô địch.
Đại quân Cổ Tộc nhiều đến nỗi đủ hủy diệt tất cả.
Dù là hắn gặp phải ngàn vạn Cổ Tộc thế này, có thể giết chết không ít, nhưng kết quả cuối vẫn là bại lui.
- Ngăn cản mấy người? Đương nhiên là ngăn hết rồi.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói.
- A!
Vân Tông chủ không biết Lâm Phàm có ý gì, ngăn cản toàn bộ? Mặc dù có tâm này, nhưng xem có thực lực đó hay không đã.
Lâm Phàm thấy Vân Tông chủ không tin, bất đắc dĩ cười cười, không thèm để ý.
Đợi lát nữa hắn sẽ biết những lời mình nói, là thật hay giả.
- Nuốt toàn bộ những tên này cho ta, hôm nay, bằng mọi giá phải san bằng Võ Đế Tông.
Chấn Quân Vương vung tay lên, đại quân Cổ Tộc rục rịch, từng người từng người cười gằn.
Đối với bọn họ mà nói, sói nhiều thịt ít, nếu ra tay chậm, thì sẽ không được chia.
- Tà Minh Điện Chủ, Hồ Hoàng, các ngươi giết tên Nhân tộc Đại Đế này, ta cùng Tề Quân Vương chém giết Vân lão đầu.
Chấn Quân Vương quát ầm lên.
- Ha ha, các con ăn hết những tên này cho ta.
Tề Quân Vương cuồng tiếu, khí thế vô biên đột nhiên bạo phát ra.
Luồng hơi thở này cuồng bạo không thôi, bao phủ thiên địa.
- Chờ đã.
Vừa lúc đó, Lâm Phàm trực tiếp giận dữ hét lên:
- Các ngươi bị bệnh à, có chắc ăn được chúng ta không?
Vào lúc này, Lâm Phàm rất không phục, chẳng lẽ đám Cổ Tộc này không có não, cậy mình có nhiều người là có thể làm càn sao?
- Nhân tộc Đại Đế, ngươi còn lời gì muốn nói, chẳng lẽ sợ rồi sao? Bất quá hôm nay kết quả của ngươi đã định trước, đó chính là chết ở chỗ này.
Chấn Quân Vương giễu cợt cười.
- Cmn, sợ cái đầu ngươi ý. Tốt, rất tốt, các ngươi nhiều người, các ngươi trâu bò, thế nhưng hôm nay bản Đế muốn nhìn một chút, thực lực của người nào mạnh hơn, đều đi ra cho ta.
Lâm Phàm nổi giận gầm lên một tiếng.
Đúng là khinh người quá đáng, thật sự coi ta là kẻ dễ bị bắt nạt sao?
Vân Tông chủ không biết Lâm Phàm muốn làm gì? Nhưng mà trong chớp mắt, hắn trợn tròn mắt.
Lúc này, mọi người trong Võ Đế Tông đã làm xong công tác chuẩn bị chiến đấu, tuy trong lòng bọn họ còn sợ hãi, thế nhưng trong chớp mắt, người nào người nấy dâng lên dũng khí vô hạn, bọn họ muốn liều mạng với đám Cổ Tộc này.
Vừa lúc đó, hư không nổ vang, từng đạo từng đạo hào quang bay lên, chiếu thẳng làm mắt mọi người có chút đau nhức.
- Càn Khôn lão tổ, đi ra cho ta.
- Vũ Đô Quỷ Đế, đi ra cho ta.
- Vạn Cổ Thần Hỏa Đế, đi ra cho ta.
- Sát Lục Đại Đế, đi ra cho ta.
...
Trong chớp mắt, mỗi lần Lâm Phàm gào thét, hào quang chiếu rọi đầy trời.
Âm dương chuyển đổi, một bộ Thái Cực Ma đồ đột nhiên bay lên, một cỗ khí tức cường đại chiếu khắp thiên địa.
-Thật mạnh, hơi thở này thật sự quá mạnh m.
Trong chớp mắt, Càn Khôn lão tổ đi ra, làm cho tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, bọn họ cảm nhận được một luồng sức mạnh không thể địch nổi phả vào mặt.
Nguồn sức mạnh cường đại này mạnh đến nỗi bọn họ không thể thừa nhận.
Cũng không lâu lắm, lại xảy ra một màn khiến bọn họ khiếp sợ
Lại có một cỗ hơi thở bạo phát ra.
Luồng hơi thở này cực kỳ âm u, sau đó có vô số Quỷ Thần xuất hiện đầy trời, liên tục gào thét, tạo thành một vệt đen che ngợp bầu trời, mà bên trong hắc mang kia, đang tồn tại một nhân vật khủng bố.
Theo sát phía sau, lại có một cỗ hơi thở nữa.
Biển lửa bốc lên, đốt cháy vạn cổ, thiên địa đều bị đốt thành màu đỏ, phảng phất tùy thời có thể hòa tan.
...
- Đây là cái gì?
- Những khí tức này, là ai tản mát ra, sao có khả năng cường đại như vậy?
- Rốt cuộc Nhân tộc Đại Đế muốn làm cái gì, vì sao lại bùng nổ ra nhiều khí tức cường đại như vậy?
Vào đúng lúc này, tất cả mọi người trợn tròn mắt, bọn họ cảm nhận tám loại hơi thở kia, thấy mình như một con thuyền nhỏ sắp bị sóng biển nhấn chìm, không ngừng đung đưa.
- Thật mạnh.
Vân Tông chủ cảm nhận được tám loại khí tức này, không khỏi ngưng trọng, đồng thời càng thêm tò mò nhìn Lâm Phàm, hắn không biết Lâm Phàm dùng biện pháp gì.
Sắc mặt của đám người Tề Quân Vương đồng loạt biến đổi, bọn họ cũng cảm nhận được những cỗ khí tức cường đại.
Bọn họ biết mình không có khả năng chống đỡ được luồng hơi thở này.
Tà Minh Điện chủ cùng Hồ Hoàng nhìn nhau, bên trong ánh mắt của hai người đều lóe lên tia hoảng sợ.
Bọn họ không nghĩ đến Nhân tộc Đại Đế còn có át chủ bài.
- Ban đầu bản Đế vốn không muốn bắt nạt các ngươi, nhưng mà các ngươi lại khinh người quá đáng, hôm nay bản Đế lấy thế đè người, chơi đùa chết các ngươi.
Ầm ầm!
Thiên địa Lôi Đình lấp loé, trong chớp mắt, tám bóng người đột nhiên xuất hiện trong hư không, sau đó bọn họ đồng loạt quỳ xuống hô.
- Chủ nhân!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.