Chương 720: Chương 719: Một Mình Đấu Thánh
Tân Phong
25/08/2018
Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Tam Tinh tộc quả là Thần khí tự bạo, tu vi càng cao, uy lực tự bạo càng lớn, thích bạo lúc nào cứ bạo, khiến người ta chuẩn bị không kịp, đó là thứ biến thái nhất.
- Bởi vì ngươi vĩnh viễn không biết Tam Tinh tộc lúc nào tâm tình không tốt muốn dẫn ngươi phi thăng chung.
Lâm Phàm trốn trong Thiên Địa Dung Lô, nhìn tình huống bên ngoài, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Uy lực của lần nổ tung này, quả thực nghịch thiên, hư không đã trở nên méo mó.
Thậm chí trong Thiên Địa Dung Lô, Lâm Phàm cũng nhìn được Thánh đang vặn vẹo trong hư không, chịu đủ loại dằn vặt, dù thân thể kia của hắn là thiên địa độc tôn, cũng có chút không chịu nổi.
- Súc sinh, ta nhất định phải giết ngươi.
Thánh tức giận rít gào, khí tức bành trướng, khí tức cường đại nhuộm đẫm thiên địa, thân thể cuồng bạo khiến Lâm Phàm nhìn đến trợn tròn mắt.
- Mẹ nó, Thánh này có chút cứng a, lấy số Tam Tinh tộc hiện tại, mà chưa bạo nổ chết hắn.
Lâm Phàm vừa rồi đã ném một đám Tam Tinh tộc, uy lực thực sự rất mạnh.
Cho dù Nam Vô Thánh Đế và Nữ Đế bọn họ, nếu như ở trong phạm vi nổ, cũng sẽ bị nổ đến cả quần lót cũng không còn đấy.
Nhưng Thánh lại khác, làn da chỉ có vài dấu hiệu nứt toác mà thôi.
- Không được, xem ra cần phải thêm chút lực.
Lâm Phàm ngồi bên trong Thiên Địa Dung Lô, lại thả ra một ít Tam Tinh tộc, nhìn những Tam Tinh tộc này, trong lòng Lâm Phàm khẽ thở dài.
- Các ngươi khá lắm, nhân dân sẽ nhớ kỹ các ngươi.
Lâm Phàm không nói thêm cái gì, một tia Đại Phàm Ca chi linh bồng bềnh xuất hiện, sau đó dung nhập vào cơ thể của những Tam Tinh tộc này.
- Trước tiên áp chế, đợi lát nữa bạo phát.
Lâm Phàm không muốn một đám Tam Tinh tộc bị kích thích dục vọng, sau đó luân phiên tiến lên, bởi vậy, cần để Đại Phàm Ca chi linh chậm một chút.
Trận tự bạo này, Lâm Phàm mười phần tự tin để Thánh trả giá thật lớn.
Đương nhiên, tiền đề chính là, Thánh không chạy mất.
Nếu như Thánh muốn chạy trốn, không ai có thể ngăn được.
Trong nháy mắt, Lâm Phàm thi triển Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước, để những Tam Tinh tộc này tăng cường uy lực tự bạo, hoàn toàn kích thích tiềm năng của bọn hắn.
- Đi ra ngoài cho ta.
Vào lúc này, hai mắt Thánh đỏ ngầu, giận dữ gào thét, hắn thật sự rất giận, súc sinh này lại dám làm như vậy với hắn.
Đám người Nam Vô Thánh Đế lẩn đi rất xa, nhìn Thánh đang vô cùng chật vật, biến hóa của chuyện này thật sự quá nhanh.
Nữ Đế phong hoa tuyệt đại, dung nhan khuynh thành, khi nhìn một màn trước mắt, đôi môi đỏ mọng hơi mở ra, có chút kinh ngạc.
Tình thế lúc trước rõ ràng chắc chắn phải chết, nhưng bây giờ, đã bị xoay ngược hoàn toàn.
- Con rùa đen rút đầu, ngươi muốn trốn cả đời sao?
Thánh quay chung quanh Thiên Địa Dung Lô, gào thét liên tục.
Nghe được “Thánh” loạn mặt kêu gào, Lâm Phàm tự nhiên không thể nhịn được.
Leng keng!
Một tiếng vang thật lớn khiến Thánh sợ hãi nhảy lên một cái, cho rằng cẩu vật này lại muốn hãm hại mình.
Khi nhìn thấy nắp Thiên Địa Dung Lô mở lớn ra, Thánh lập tức trở nên cảnh giác.
Hắn rất muốn vọt vào, hung hăng trấn áp cái tên này.
Nhưng hắn lại không hiểu rõ về món bảo bối này, trong thời gian ngắn, không dám động thủ.
- Đi ra cho ta.
Thánh thở hổn hển, trận nổ mạnh vừa rồi tuy rằng không khiến hắn bị thương, nhưng cũng bị chấn động, khí huyết quay cuồng, đây là tình huống chưa bao giờ xảy ra kể từ khi hắn trở thành Chí Cao.
- Ngươi có gan thì đi vào chỗ ta nè.
Lâm Phàm trong Thiên Địa Dung Lô, nói thế nào cũng không chịu ra ngoài.
Nếu như tên Thánh này có gan đi vào, chắc chắn chỉ có con đường chết, trực tiếp đậy nắp lô, sau đó đánh một trận tơi bời, đánh Thánh đến khi hắn hoài nghi cuộc sống này mới thôi.
- Tốt, không ra đúng không, bản Chí Cao liền chém chết bọn họ.
Thánh tức giận, nhưng không biết làm như thế nào cho phải, đối phương rõ ràng ở ngay trước mặt, nhưng hắn không dám đi vào.
Thánh đột nhiên quay đầu nhìn về đám người Nam Vô Thánh Đế đang đứng ở phía xa.
- Các ngươi đều phải chết.
Trong chớp mắt khi Thánh quay đầu, hắn cảm giác lạnh cả người, sự lạnh lẽo này, giống như muốn xảy ra chuyện lớn gì đó.
- Tự bạo đi.
Lâm Phàm tóm lấy cơ hội này, trực tiếp ném Tam Tinh tộc cuồng bạo ra ngoài, sau đó đậy nắp lò lại.
Ầm!
Ầm!
Uy lực vụ nổ lần này quả thực kinh thiên động địa, khiến lòng người sợ hãi.
Kinh khủng, thật sự quá kinh khủng.
- Tên vô liêm sỉ này, ngươi cho rằng những thứ này có thể gây tổn thương cho bản Chí Cao? Ngươi...
- A!
Thánh chưa nói hết câu, đã kêu thảm một tiếng.
Tổn thương mà những Tam Tinh tộc tự bạo này mang đến, tuy khổng lồ nhưng muốn nổ chết Thánh thì không có khả năng.
Nhưng dưới tác động tăng thêm uy lực đầy vô sỉ của Lâm Phàm, Thánh cảm nhận được một cỗ cảm giác kinh khủng.
- Sức nổ này so với trước kia còn mạnh hơn a.
Nam Vô Thánh Đế thi triển pháp lực, hình thành một vòng bảo vệ ngăn cản dư âm bên ngoài.
Nam Vô Thánh Đế có chút xem không hiểu tình huống bây giờ.
Rốt cuộc là thế nào.
Trong nháy mắt, thế yếu trở mình, thật làm cho người ta không dám tin.
Nam Vô Thánh Đế chưa bao giờ xem qua một Chí Cao bị hố đến thảm hại như vậy, bị hố cực kỳ tàn ác nha.
- Ha ha, Thánh ngươi như thế nào rồi, có phải cảm thấy thoải mái không?
Lâm Phàm cười lớn.
Tam Tinh tộc này quả nhiên là thứ tốt, uy lực tự bạo này quá nghịch thiên a.
- Ta vứt... Ta vứt...
Bên trong Thiên Địa Dung Lô, hai tay Lâm Phàm liên tục ném ra ngoài từng bó từng bó Tam Tinh tộc.
Ầm!
Ầm!
- Đáng ghét a, tên súc sinh nhà ngươi, có gan thì đi ra ngoài cho ta, bản Chí Cao nhất định phải chém chết ngươi.
Thánh càng trở nên điên cuồng, thân thể cường hãn kia cho dù vạn cổ bất diệt, nhưng dưới uy lực tự bạo cũng không ngừng nứt toác.
Phốc!
Hộc máu.
Thánh dưới sự nổ tung không ngừng, cuối cùng đã hộc máu.
- Đồ nhi ngoan, Thánh giao cho lão phu đi, còn ngươi thì lại nổ chết Vưu kìa.
Phong Khinh Tử và Vưu chiến đấu bất phân cao thấp, cấp tốc đi tới trước mặt Thánh.
- Cmn, lão đầu, đây là con mồi của ta.
Lâm Phàm không nghĩ tới lão đầu tử này cũng biết đánh kẻ sa cơ.
Có điều Lâm Phàm biết, hôm nay có thể bắt được hai đại Chí Cao này hay không, còn phải dựa vào mình.
Làm một tuyển thủ chủ lực, áp lực trên người rất lớn nha.
- Thánh, ngươi vì sao lôi Tam Tinh tộc ra, ngươi... Ngươi.
Vưu nhìn thấy tình cảnh trước mắt, cũng sắp điên rồi, lần chiến đấu này tất cả đều do Thánh khơi lên.
Nếu như không phải hắn triệu hoán Tam Tinh tộc ra ngoài, đã không xảy ra chuyện như thế.
Cũng sẽ không để Nhân tộc kia tóm lấy cơ hội này.
Bất quá điều mà “Vưu” không hiểu chính là, uy lực tự bạo của Tam Tinh tộc mà hiện tại, vì sao lại mạnh đến thế, uy lực rõ ràng nâng cao lên vài lần.
Cho dù là bọn họ, nếu như đứng ở vị trí trung tâm, có khả năng không chống đỡ n a.
Sắc mặt Vưu cực kỳ âm trầm, tâm tư vận chuyển, tình huống hôm nay rất nguy cấp.
- Vưu, tiểu gia đến rồi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Lâm Phàm trốn bên trong Thiên Địa Dung Lô, cả vật cả người cùng bay về hướng Vưu.
Vưu và Phong Khinh Tử chiến đấu đến hiện tại, đối với chiêu thức khiêu khích của tiểu tử vô sỉ này đã sớm thông thạo, quá khó chơi a.
Xèo!
Trong nháy mắt, một đám Tam Tinh tộc bị ném tới.
Từng đầu Tam Tinh tộc kia, hai mắt đỏ chót, khí tức cuồng bạo, giống như bị điên.
Lông tơ toàn thân “Vưu” nổi lên, làm sao còn dám ở lại đây.
- Thánh, ngươi tự cầu phúc đi!
Vưu không chút do dự trốn vào hư không, bắt đầu chạy trối chết.
Hắn đã nghĩ qua, nếu như mình bị tên ghê tởm này nhìn chăm chú, rất có thể sẽ giống như Thánh, bị nổ đến sinh hoạt cũng không thể tự gánh vác.
Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách.
Hắn không thể chết cùng với Thánh ở đây.
Phong Khinh Tử, Kiệt, chỉ cần hai người này thì hoàn toàn có thể bất phân cao thấp với bọn hắn.
Càng không nói còn một tên nham hiểm, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, vứt Tam Tinh tộc ra tự bạo.
- Mẹ nó, muốn chạy, đừng chạy mà, mau mau trở về, về đây bên anh, ta nối lại tình xưa a.
Vưu muốn chạy trốn, không ai có thể ngăn được.
- Đồ nhi, đừng đuổi theo, bây giờ là cơ hội tốt, trấn áp Thánh trước đã.
Phong Khinh Tử hưng phấn nói.
Đây là kỳ ngộ ngàn năm khó đượa, chém chết Chí Cao, ngoại trừ vạn năm trước thì chưa bao giờ có chuyện như vậy xảy ra.
Thánh thấy mình bị tầng tầng vây quanh, trợn tròn mắt.
“Vưu...”
Thánh cắn răng nghiến lợi gào thét, hắn không nghĩ tới Vưu vào đúng lúc này lại chạy trốn.
Xoạt xoạt!
Một màn để “Thánh” hoảng sợ xảy ra.
Vô số Tam Tinh tộc bị ném ra từ Thiên Địa Dung Lô, sau đó quay xung quanh hắn, vây hắn ở trung tâm.
- Lão đầu, cái tên này giao cho ta, các ngươi phong tỏa thiên địa, không nên để hắn trốn thoát.
Lâm Phàm nói.
- Được!
Phong Khinh Tử nhìn thấy Tam Tinh tộc rậm rạp chằng chịt trước mặt, nhất thời lông tơ nổi lên, hắn biết đồ nhi ngoan của mình muốn làm gì.
Giờ hắn cảm thấy vô cùng bi ai cho các Chí Cao.
Nếu tập thể trước mặt này mà tự bạo, vậy kết cục sẽ hết sức thảm a.
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Tam Tinh tộc quả là Thần khí tự bạo, tu vi càng cao, uy lực tự bạo càng lớn, thích bạo lúc nào cứ bạo, khiến người ta chuẩn bị không kịp, đó là thứ biến thái nhất.
- Bởi vì ngươi vĩnh viễn không biết Tam Tinh tộc lúc nào tâm tình không tốt muốn dẫn ngươi phi thăng chung.
Lâm Phàm trốn trong Thiên Địa Dung Lô, nhìn tình huống bên ngoài, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Uy lực của lần nổ tung này, quả thực nghịch thiên, hư không đã trở nên méo mó.
Thậm chí trong Thiên Địa Dung Lô, Lâm Phàm cũng nhìn được Thánh đang vặn vẹo trong hư không, chịu đủ loại dằn vặt, dù thân thể kia của hắn là thiên địa độc tôn, cũng có chút không chịu nổi.
- Súc sinh, ta nhất định phải giết ngươi.
Thánh tức giận rít gào, khí tức bành trướng, khí tức cường đại nhuộm đẫm thiên địa, thân thể cuồng bạo khiến Lâm Phàm nhìn đến trợn tròn mắt.
- Mẹ nó, Thánh này có chút cứng a, lấy số Tam Tinh tộc hiện tại, mà chưa bạo nổ chết hắn.
Lâm Phàm vừa rồi đã ném một đám Tam Tinh tộc, uy lực thực sự rất mạnh.
Cho dù Nam Vô Thánh Đế và Nữ Đế bọn họ, nếu như ở trong phạm vi nổ, cũng sẽ bị nổ đến cả quần lót cũng không còn đấy.
Nhưng Thánh lại khác, làn da chỉ có vài dấu hiệu nứt toác mà thôi.
- Không được, xem ra cần phải thêm chút lực.
Lâm Phàm ngồi bên trong Thiên Địa Dung Lô, lại thả ra một ít Tam Tinh tộc, nhìn những Tam Tinh tộc này, trong lòng Lâm Phàm khẽ thở dài.
- Các ngươi khá lắm, nhân dân sẽ nhớ kỹ các ngươi.
Lâm Phàm không nói thêm cái gì, một tia Đại Phàm Ca chi linh bồng bềnh xuất hiện, sau đó dung nhập vào cơ thể của những Tam Tinh tộc này.
- Trước tiên áp chế, đợi lát nữa bạo phát.
Lâm Phàm không muốn một đám Tam Tinh tộc bị kích thích dục vọng, sau đó luân phiên tiến lên, bởi vậy, cần để Đại Phàm Ca chi linh chậm một chút.
Trận tự bạo này, Lâm Phàm mười phần tự tin để Thánh trả giá thật lớn.
Đương nhiên, tiền đề chính là, Thánh không chạy mất.
Nếu như Thánh muốn chạy trốn, không ai có thể ngăn được.
Trong nháy mắt, Lâm Phàm thi triển Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước, để những Tam Tinh tộc này tăng cường uy lực tự bạo, hoàn toàn kích thích tiềm năng của bọn hắn.
- Đi ra ngoài cho ta.
Vào lúc này, hai mắt Thánh đỏ ngầu, giận dữ gào thét, hắn thật sự rất giận, súc sinh này lại dám làm như vậy với hắn.
Đám người Nam Vô Thánh Đế lẩn đi rất xa, nhìn Thánh đang vô cùng chật vật, biến hóa của chuyện này thật sự quá nhanh.
Nữ Đế phong hoa tuyệt đại, dung nhan khuynh thành, khi nhìn một màn trước mắt, đôi môi đỏ mọng hơi mở ra, có chút kinh ngạc.
Tình thế lúc trước rõ ràng chắc chắn phải chết, nhưng bây giờ, đã bị xoay ngược hoàn toàn.
- Con rùa đen rút đầu, ngươi muốn trốn cả đời sao?
Thánh quay chung quanh Thiên Địa Dung Lô, gào thét liên tục.
Nghe được “Thánh” loạn mặt kêu gào, Lâm Phàm tự nhiên không thể nhịn được.
Leng keng!
Một tiếng vang thật lớn khiến Thánh sợ hãi nhảy lên một cái, cho rằng cẩu vật này lại muốn hãm hại mình.
Khi nhìn thấy nắp Thiên Địa Dung Lô mở lớn ra, Thánh lập tức trở nên cảnh giác.
Hắn rất muốn vọt vào, hung hăng trấn áp cái tên này.
Nhưng hắn lại không hiểu rõ về món bảo bối này, trong thời gian ngắn, không dám động thủ.
- Đi ra cho ta.
Thánh thở hổn hển, trận nổ mạnh vừa rồi tuy rằng không khiến hắn bị thương, nhưng cũng bị chấn động, khí huyết quay cuồng, đây là tình huống chưa bao giờ xảy ra kể từ khi hắn trở thành Chí Cao.
- Ngươi có gan thì đi vào chỗ ta nè.
Lâm Phàm trong Thiên Địa Dung Lô, nói thế nào cũng không chịu ra ngoài.
Nếu như tên Thánh này có gan đi vào, chắc chắn chỉ có con đường chết, trực tiếp đậy nắp lô, sau đó đánh một trận tơi bời, đánh Thánh đến khi hắn hoài nghi cuộc sống này mới thôi.
- Tốt, không ra đúng không, bản Chí Cao liền chém chết bọn họ.
Thánh tức giận, nhưng không biết làm như thế nào cho phải, đối phương rõ ràng ở ngay trước mặt, nhưng hắn không dám đi vào.
Thánh đột nhiên quay đầu nhìn về đám người Nam Vô Thánh Đế đang đứng ở phía xa.
- Các ngươi đều phải chết.
Trong chớp mắt khi Thánh quay đầu, hắn cảm giác lạnh cả người, sự lạnh lẽo này, giống như muốn xảy ra chuyện lớn gì đó.
- Tự bạo đi.
Lâm Phàm tóm lấy cơ hội này, trực tiếp ném Tam Tinh tộc cuồng bạo ra ngoài, sau đó đậy nắp lò lại.
Ầm!
Ầm!
Uy lực vụ nổ lần này quả thực kinh thiên động địa, khiến lòng người sợ hãi.
Kinh khủng, thật sự quá kinh khủng.
- Tên vô liêm sỉ này, ngươi cho rằng những thứ này có thể gây tổn thương cho bản Chí Cao? Ngươi...
- A!
Thánh chưa nói hết câu, đã kêu thảm một tiếng.
Tổn thương mà những Tam Tinh tộc tự bạo này mang đến, tuy khổng lồ nhưng muốn nổ chết Thánh thì không có khả năng.
Nhưng dưới tác động tăng thêm uy lực đầy vô sỉ của Lâm Phàm, Thánh cảm nhận được một cỗ cảm giác kinh khủng.
- Sức nổ này so với trước kia còn mạnh hơn a.
Nam Vô Thánh Đế thi triển pháp lực, hình thành một vòng bảo vệ ngăn cản dư âm bên ngoài.
Nam Vô Thánh Đế có chút xem không hiểu tình huống bây giờ.
Rốt cuộc là thế nào.
Trong nháy mắt, thế yếu trở mình, thật làm cho người ta không dám tin.
Nam Vô Thánh Đế chưa bao giờ xem qua một Chí Cao bị hố đến thảm hại như vậy, bị hố cực kỳ tàn ác nha.
- Ha ha, Thánh ngươi như thế nào rồi, có phải cảm thấy thoải mái không?
Lâm Phàm cười lớn.
Tam Tinh tộc này quả nhiên là thứ tốt, uy lực tự bạo này quá nghịch thiên a.
- Ta vứt... Ta vứt...
Bên trong Thiên Địa Dung Lô, hai tay Lâm Phàm liên tục ném ra ngoài từng bó từng bó Tam Tinh tộc.
Ầm!
Ầm!
- Đáng ghét a, tên súc sinh nhà ngươi, có gan thì đi ra ngoài cho ta, bản Chí Cao nhất định phải chém chết ngươi.
Thánh càng trở nên điên cuồng, thân thể cường hãn kia cho dù vạn cổ bất diệt, nhưng dưới uy lực tự bạo cũng không ngừng nứt toác.
Phốc!
Hộc máu.
Thánh dưới sự nổ tung không ngừng, cuối cùng đã hộc máu.
- Đồ nhi ngoan, Thánh giao cho lão phu đi, còn ngươi thì lại nổ chết Vưu kìa.
Phong Khinh Tử và Vưu chiến đấu bất phân cao thấp, cấp tốc đi tới trước mặt Thánh.
- Cmn, lão đầu, đây là con mồi của ta.
Lâm Phàm không nghĩ tới lão đầu tử này cũng biết đánh kẻ sa cơ.
Có điều Lâm Phàm biết, hôm nay có thể bắt được hai đại Chí Cao này hay không, còn phải dựa vào mình.
Làm một tuyển thủ chủ lực, áp lực trên người rất lớn nha.
- Thánh, ngươi vì sao lôi Tam Tinh tộc ra, ngươi... Ngươi.
Vưu nhìn thấy tình cảnh trước mắt, cũng sắp điên rồi, lần chiến đấu này tất cả đều do Thánh khơi lên.
Nếu như không phải hắn triệu hoán Tam Tinh tộc ra ngoài, đã không xảy ra chuyện như thế.
Cũng sẽ không để Nhân tộc kia tóm lấy cơ hội này.
Bất quá điều mà “Vưu” không hiểu chính là, uy lực tự bạo của Tam Tinh tộc mà hiện tại, vì sao lại mạnh đến thế, uy lực rõ ràng nâng cao lên vài lần.
Cho dù là bọn họ, nếu như đứng ở vị trí trung tâm, có khả năng không chống đỡ n a.
Sắc mặt Vưu cực kỳ âm trầm, tâm tư vận chuyển, tình huống hôm nay rất nguy cấp.
- Vưu, tiểu gia đến rồi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Lâm Phàm trốn bên trong Thiên Địa Dung Lô, cả vật cả người cùng bay về hướng Vưu.
Vưu và Phong Khinh Tử chiến đấu đến hiện tại, đối với chiêu thức khiêu khích của tiểu tử vô sỉ này đã sớm thông thạo, quá khó chơi a.
Xèo!
Trong nháy mắt, một đám Tam Tinh tộc bị ném tới.
Từng đầu Tam Tinh tộc kia, hai mắt đỏ chót, khí tức cuồng bạo, giống như bị điên.
Lông tơ toàn thân “Vưu” nổi lên, làm sao còn dám ở lại đây.
- Thánh, ngươi tự cầu phúc đi!
Vưu không chút do dự trốn vào hư không, bắt đầu chạy trối chết.
Hắn đã nghĩ qua, nếu như mình bị tên ghê tởm này nhìn chăm chú, rất có thể sẽ giống như Thánh, bị nổ đến sinh hoạt cũng không thể tự gánh vác.
Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách.
Hắn không thể chết cùng với Thánh ở đây.
Phong Khinh Tử, Kiệt, chỉ cần hai người này thì hoàn toàn có thể bất phân cao thấp với bọn hắn.
Càng không nói còn một tên nham hiểm, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, vứt Tam Tinh tộc ra tự bạo.
- Mẹ nó, muốn chạy, đừng chạy mà, mau mau trở về, về đây bên anh, ta nối lại tình xưa a.
Vưu muốn chạy trốn, không ai có thể ngăn được.
- Đồ nhi, đừng đuổi theo, bây giờ là cơ hội tốt, trấn áp Thánh trước đã.
Phong Khinh Tử hưng phấn nói.
Đây là kỳ ngộ ngàn năm khó đượa, chém chết Chí Cao, ngoại trừ vạn năm trước thì chưa bao giờ có chuyện như vậy xảy ra.
Thánh thấy mình bị tầng tầng vây quanh, trợn tròn mắt.
“Vưu...”
Thánh cắn răng nghiến lợi gào thét, hắn không nghĩ tới Vưu vào đúng lúc này lại chạy trốn.
Xoạt xoạt!
Một màn để “Thánh” hoảng sợ xảy ra.
Vô số Tam Tinh tộc bị ném ra từ Thiên Địa Dung Lô, sau đó quay xung quanh hắn, vây hắn ở trung tâm.
- Lão đầu, cái tên này giao cho ta, các ngươi phong tỏa thiên địa, không nên để hắn trốn thoát.
Lâm Phàm nói.
- Được!
Phong Khinh Tử nhìn thấy Tam Tinh tộc rậm rạp chằng chịt trước mặt, nhất thời lông tơ nổi lên, hắn biết đồ nhi ngoan của mình muốn làm gì.
Giờ hắn cảm thấy vô cùng bi ai cho các Chí Cao.
Nếu tập thể trước mặt này mà tự bạo, vậy kết cục sẽ hết sức thảm a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.