Chương 755: Chương 754: Sợ Muốn Chết
Tân Phong
26/08/2018
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Người dịch: Tiểu Tà
Biên:
Nguồn:
Dù Lâm Phàm đã lăn lộn rất lâu ở Cổ Thánh Giới, nhưng vẫn không biết một chút gì về thể chất của Yêu Vô Tà?
Chủng tộc Đại thiên có vô vàn, mỗi loại có một năng lực đặc thù riêng, ví dụ như Tam Tinh tộc có khả năng bạo tạc hay Mị Tộc có khả năng truyền hình ảnh trực tiếp, nhưng thể chất giống như tên Yêu Vô Tà này thì hắn vẫn chưa từng gặp qua.
Đã từng có lần, tu vi của Yêu Vô Tà lúc đó nhỏ yếu không đáng nói nhưng một cái rắm của hắn lại khiến Lâm Phàm hôn mê, chuyện này khiến Lâm Phàm kinh sợ té đái.
Mà lúc này, vẻ mặt Lâm Phàm hết sức nghiêm túc, hắn muốn phân tích xem, quả rắm của Yêu Vô Tà rốt cuộc có gì đặc biệt.
Lúc này, Yêu Vô Tà phun ra một đoàn sương mù xanh biếc, đoàn sương mù này dày đặc không tiêu tan, tràn qua hướng Lâm Phàm.
Đoàn sương mù màu xanh này ngưng tụ thành một đầu Cự Long dữ tợn bay lượn, bao phủ thiên địa, thậm chí trong đó còn có một đầu Ma Thần gào thét lao tới kẻ địch, chỗ nó đi qua, hư không đều bị hủ thực.
- Khá lắm.
Lâm Phàm xòe tay xuyên qua hư không, trực tiếp nắm đoàn sương mù này vào lòng bàn tay.
Nó không ngừng ăn mòn bàn tay Lâm Phàm, uy lực này so với độc tố mạnh nhất thế gian còn mãnh liệt hơn mấy phần.
“Keng, bắt được Đại Kịch Độc Ma Thần.”
Lâm Phàm nhìn người khổng lồ màu xanh lục đang gầm thét trong bàn tay, kinh ngạc đứng dậy.
- Đại Kịch Độc Ma Thần?
Lâm Phàm lần đầu nghe tới món đồ chơi này, một cái rắm này của Yêu Vô Tà tạo thành uy lực không giống người thường, dưới Thần Thiên Vị, e rằng rất khó chống đỡ nổi.
Dù là Lâm Phàm, thì Đại Kịch Độc Ma Thần cũng có thể ăn mòn pháp lực cương khí của hắn, nếu đổi lại một cường giả khác, sợ rằng đã sớm bị ăn mòn, sau đó có thể bị thương ở dưới một rắm này của Yêu Vô Tà rồi.
- Lợi hại.
Lâm Phàm xiết chặt tay, Đại Kịch Độc Ma Thần bị bóp nát trong nháy mắt.
- Biến thái.
Yêu Vô Tà thấy cảnh trước mắt, bị doạ cho choáng váng, hắn không nghĩ tuyệt chiêu của mình lại không dùng được.
Đây là lá bài tẩy sau cùng của hắn, nhưng hôm nay, lại bị người xoay tay trấn áp, điều này khiến Yêu Vô Tà không biết kinh sợ.
- Ngươi là ai? Giữa chúng ta nhất định có hiểu nhầm a.
Yêu Vô Tà hô to một tiếng rồi, bắt đầu làm lành.
Đối với Yêu Vô Tà, mình không có thù gì với người ta, vì tên này đánh Tam ca của mình nên mình mới ra mặt, có lẽ chút chuyện nhỏ này đối phương sẽ không ghi hận trong lòng.
- Đây không phải hiểu lầm.
Thấy dáng dấp của Yêu Vô Tà, để Lâm Phàm có ý nghĩ đùa giỡn, hắn ngược lại muốn nhìn một chút, tình huống biến thành thế này, tiểu tử kia sẽ giải quyết như thế nào.
Yêu Vô Tà nuốt một ngụm nước bọt, suy nghĩ lại xem từ khi nào Huyền Hoàng Giới lại xuất hiện một tên biến thái bực này.
- Đệt!
Yêu Vô Tà không chút do dự mà trực tiếp mân mê cái mông, giống như đang đóng cọc, rồi bủm bủm phun rắm.
Từng vị Đại Kịch Độc Ma Thần lao tới, những chỗ đi qua, phát ra âm thanh ăn mòn xèo xèo, coi như thiên địa linh khí cũng bị hủ thực.
Lâm Phàm không nghĩ tới, mấy năm qua Yêu Vô Tà đã khai phá cái thể chất đặc thù đến bực này, nếu để tu vi hắn tăng lên một khoảng nữa, những Đại Kịch Độc Ma Thần kia sẽ phát triển tới trình độ nào?
Chuyện này làm Lâm Phàm hết sức tò mò.
- Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách.
Yêu Vô Tà không nghĩ ngợi, trực tiếp quay đầu chạy trốn, hắn nghĩ, hiện tại phải về thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng mang người nhà chạy trốn.
Cái tên gia hoả không biết lai lịch này thật sự quá biến thái.
Ầm! Ầm!
Yêu Vô Tà thấy những Đại Kịch Độc Ma Thần của mình, từng còn đều bị tên kia bóp nát, khiến hắn sợ ngây người.
- Muốn chạy, ngươi trốn không thoát đâu.
Một tay Lâm Phàm bao phủ thiên địa, xuyên qua hư không, càng lúc càng phóng đại, mặc kệ Yêu Vô Tà chạy nhanh như thế nào, đều bị nắm trong lòng bàn tay này.
- Ai u, mẹ của ta.
Yêu Vô Tà vừa ngẩng đầu lên liền thấy bàn tay che khuất bầu trời kia, thân thể run lên, sau đó đột nhiên nhảy cuống lên.
- Ha ha ha...
Lâm Phàm nhìn thấy dáng dấp lúc này của Yêu Vô Tà, bắt đầu cười lớn.
- Yêu huynh, tư thế chạy của ngươi đúng là rất mới mẻ nha, không hổ là đệ nhất thiên hạ.
Lâm Phàm khôi phục lại giọng nói, đồng thời khôi phục dung mạo ban đầu.
Trong lòng Yêu Vô Tà thầm hận, không nghĩ tới hôm nay mình bị làm nhục như thế.
Nhưng ngay sau đó, hắn cảm giác âm thanh này có chút quen thuộc, hn quay đầu nhìn lại, nhất thời dừng bước, khuôn mặt kia quả thật quá quen thuộc.
- Mịa nó, Lâm huynh.
Yêu Vô Tà nhìn thấy Lâm Phàm, không khỏi thô tục nói một câu.
- Lâm huynh ngươi trở về lúc nào, ngươi đây muốn doạ chết người ta hay sao?
- Yêu huynh, ta cũng mới trở về đã nghĩ đến ngươi nên tới thăm ngươi một chút, muốn nhìn xem mấy năm nay thực lực ngươi đã đạt tới cảnh giới gì, không ngờ lợi hại như vậy.
Lâm Phàm nói.
- Lâm huynh, lời này của ngươi nói mát quá đấy.
Lúc này Yêu Vô Tà cũng không chạy nữa, cả người đều có chút bất đắc dĩ.
Những năm này, thực lực hắn xác thực tăng lên rất nhanh, lòng tự tin lại càng tăng cao, không nghĩ tới, trước mặt Lâm Phàm, lại không đỡ nổi một chiêu.
- Sao nói mát cơ chứ, một chiêu vừa rồi của ngươi đủ để ngươi làm đệ nhất cường giả Huyền Hoàng Giới rồi.
Lời này của Lâm Phàm không phải nói ngoa.
Một chiêu vừa rồi dù để Diệt Cùng Kỳ đón đỡ cũng không chịu được.
Đây cũng không phải năng lực có thể tồn tại ở Huyền Hoàng Giới.
Theo thực lực Yêu Vô Tà ngày càng mạnh, cái thể chất đặc thù này càng được đào móc lên, sức mạnh của hắn đã vượt qua giới hạn bản thân.
- Lời này còn tạm được, à mà không được, vừa tồi bị ngươi doạ sợ hết hồn, làm trái tim nhỏ của ta bị tổn thương một hai đó, Lâm huynh ngươi phải bồi thường cho ta mới được.
Yêu Vô Tà đi tới trước mặt Lâm Phàm tố khổ.
Vừa rồi Yêu Vô Tà thật sự bị dọa đến choáng váng, thậm chí hắn đã có suy nghĩ quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Nhưng may mắn, mình vẫn còn khá cứng, nếu để Lâm huynh phát hiện, sẽ cười đến rụng răng mất.
- Ha ha đi thôi, chúng ta nhiều năm không gặp, uống một chén rồi ôn lại một ít chuyện.
Lâm Phàm nói.
- Tốt, hôm nay không say không về.
...
Tửu lâu!
- Lâm huynh, mọi việc ngươi nói đều là thật?
Yêu Vô Tà vô cùng kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Lâm huynh mang đến cho mình tin tức chấn kinh như vậy.
- Ừm, vì lẽ đó, lần này ta trở về là để tập hợp mọi người đoàn kết nhất trí, ta lấy sức lực một người, cuối cùng cảm thấy có chút không đủ.
Lâm Phàm nói.
- Không nghĩ tới thượng giới lại như vậy, nguyên bản còn tưởng rằng đó là nhân gian tiên cảnh.
Yêu Vô Tà cảm thán.
- Nhân gian tiên cảnh cái cc ấy, nói Địa ngục thì đúng hơn, chỉ cần sơ ý một chút, đều có thể bị giết không có chỗ chôn.
- Lâm huynh, vậy theo ý của ngươi, chúng ta nên làm gì?
Yêu Vô Tà hỏi.
- Tăng cường thực lực, cố gắng trở nên càng mạnh mẽ, bây giờ Huyền Hoàng Giới còn bị phong bế, nên con đường đi tới vĩnh hằng rất xa vời, cơ bản là do ngăn cách, chỉ có đánh vỡ chướng ngại mới có thể tăng lên cảnh giới càng cao hơn, bằng không đợi tai nạn đến, thì chúng ta cũng chỉ là thịt cá trong tay đám Cổ Tộc kia. mặc kệ bọn chúng xâu xé mà thôi.
Lần này trở về, Lâm Phàm chuẩn bị đánh vỡ bình chướng, để tất cả mọi người đều có thể tu luyện tới đỉnh cao, Đại Thiên Vị ở Huyền Hoàng Giới tuy rất mạnh rồii, nhưng đối với Cổ Thánh Giới, không khác gì một con kiến.**
Người dịch: Tiểu Tà
Biên:
Nguồn:
Dù Lâm Phàm đã lăn lộn rất lâu ở Cổ Thánh Giới, nhưng vẫn không biết một chút gì về thể chất của Yêu Vô Tà?
Chủng tộc Đại thiên có vô vàn, mỗi loại có một năng lực đặc thù riêng, ví dụ như Tam Tinh tộc có khả năng bạo tạc hay Mị Tộc có khả năng truyền hình ảnh trực tiếp, nhưng thể chất giống như tên Yêu Vô Tà này thì hắn vẫn chưa từng gặp qua.
Đã từng có lần, tu vi của Yêu Vô Tà lúc đó nhỏ yếu không đáng nói nhưng một cái rắm của hắn lại khiến Lâm Phàm hôn mê, chuyện này khiến Lâm Phàm kinh sợ té đái.
Mà lúc này, vẻ mặt Lâm Phàm hết sức nghiêm túc, hắn muốn phân tích xem, quả rắm của Yêu Vô Tà rốt cuộc có gì đặc biệt.
Lúc này, Yêu Vô Tà phun ra một đoàn sương mù xanh biếc, đoàn sương mù này dày đặc không tiêu tan, tràn qua hướng Lâm Phàm.
Đoàn sương mù màu xanh này ngưng tụ thành một đầu Cự Long dữ tợn bay lượn, bao phủ thiên địa, thậm chí trong đó còn có một đầu Ma Thần gào thét lao tới kẻ địch, chỗ nó đi qua, hư không đều bị hủ thực.
- Khá lắm.
Lâm Phàm xòe tay xuyên qua hư không, trực tiếp nắm đoàn sương mù này vào lòng bàn tay.
Nó không ngừng ăn mòn bàn tay Lâm Phàm, uy lực này so với độc tố mạnh nhất thế gian còn mãnh liệt hơn mấy phần.
“Keng, bắt được Đại Kịch Độc Ma Thần.”
Lâm Phàm nhìn người khổng lồ màu xanh lục đang gầm thét trong bàn tay, kinh ngạc đứng dậy.
- Đại Kịch Độc Ma Thần?
Lâm Phàm lần đầu nghe tới món đồ chơi này, một cái rắm này của Yêu Vô Tà tạo thành uy lực không giống người thường, dưới Thần Thiên Vị, e rằng rất khó chống đỡ nổi.
Dù là Lâm Phàm, thì Đại Kịch Độc Ma Thần cũng có thể ăn mòn pháp lực cương khí của hắn, nếu đổi lại một cường giả khác, sợ rằng đã sớm bị ăn mòn, sau đó có thể bị thương ở dưới một rắm này của Yêu Vô Tà rồi.
- Lợi hại.
Lâm Phàm xiết chặt tay, Đại Kịch Độc Ma Thần bị bóp nát trong nháy mắt.
- Biến thái.
Yêu Vô Tà thấy cảnh trước mắt, bị doạ cho choáng váng, hắn không nghĩ tuyệt chiêu của mình lại không dùng được.
Đây là lá bài tẩy sau cùng của hắn, nhưng hôm nay, lại bị người xoay tay trấn áp, điều này khiến Yêu Vô Tà không biết kinh sợ.
- Ngươi là ai? Giữa chúng ta nhất định có hiểu nhầm a.
Yêu Vô Tà hô to một tiếng rồi, bắt đầu làm lành.
Đối với Yêu Vô Tà, mình không có thù gì với người ta, vì tên này đánh Tam ca của mình nên mình mới ra mặt, có lẽ chút chuyện nhỏ này đối phương sẽ không ghi hận trong lòng.
- Đây không phải hiểu lầm.
Thấy dáng dấp của Yêu Vô Tà, để Lâm Phàm có ý nghĩ đùa giỡn, hắn ngược lại muốn nhìn một chút, tình huống biến thành thế này, tiểu tử kia sẽ giải quyết như thế nào.
Yêu Vô Tà nuốt một ngụm nước bọt, suy nghĩ lại xem từ khi nào Huyền Hoàng Giới lại xuất hiện một tên biến thái bực này.
- Đệt!
Yêu Vô Tà không chút do dự mà trực tiếp mân mê cái mông, giống như đang đóng cọc, rồi bủm bủm phun rắm.
Từng vị Đại Kịch Độc Ma Thần lao tới, những chỗ đi qua, phát ra âm thanh ăn mòn xèo xèo, coi như thiên địa linh khí cũng bị hủ thực.
Lâm Phàm không nghĩ tới, mấy năm qua Yêu Vô Tà đã khai phá cái thể chất đặc thù đến bực này, nếu để tu vi hắn tăng lên một khoảng nữa, những Đại Kịch Độc Ma Thần kia sẽ phát triển tới trình độ nào?
Chuyện này làm Lâm Phàm hết sức tò mò.
- Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách.
Yêu Vô Tà không nghĩ ngợi, trực tiếp quay đầu chạy trốn, hắn nghĩ, hiện tại phải về thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng mang người nhà chạy trốn.
Cái tên gia hoả không biết lai lịch này thật sự quá biến thái.
Ầm! Ầm!
Yêu Vô Tà thấy những Đại Kịch Độc Ma Thần của mình, từng còn đều bị tên kia bóp nát, khiến hắn sợ ngây người.
- Muốn chạy, ngươi trốn không thoát đâu.
Một tay Lâm Phàm bao phủ thiên địa, xuyên qua hư không, càng lúc càng phóng đại, mặc kệ Yêu Vô Tà chạy nhanh như thế nào, đều bị nắm trong lòng bàn tay này.
- Ai u, mẹ của ta.
Yêu Vô Tà vừa ngẩng đầu lên liền thấy bàn tay che khuất bầu trời kia, thân thể run lên, sau đó đột nhiên nhảy cuống lên.
- Ha ha ha...
Lâm Phàm nhìn thấy dáng dấp lúc này của Yêu Vô Tà, bắt đầu cười lớn.
- Yêu huynh, tư thế chạy của ngươi đúng là rất mới mẻ nha, không hổ là đệ nhất thiên hạ.
Lâm Phàm khôi phục lại giọng nói, đồng thời khôi phục dung mạo ban đầu.
Trong lòng Yêu Vô Tà thầm hận, không nghĩ tới hôm nay mình bị làm nhục như thế.
Nhưng ngay sau đó, hắn cảm giác âm thanh này có chút quen thuộc, hn quay đầu nhìn lại, nhất thời dừng bước, khuôn mặt kia quả thật quá quen thuộc.
- Mịa nó, Lâm huynh.
Yêu Vô Tà nhìn thấy Lâm Phàm, không khỏi thô tục nói một câu.
- Lâm huynh ngươi trở về lúc nào, ngươi đây muốn doạ chết người ta hay sao?
- Yêu huynh, ta cũng mới trở về đã nghĩ đến ngươi nên tới thăm ngươi một chút, muốn nhìn xem mấy năm nay thực lực ngươi đã đạt tới cảnh giới gì, không ngờ lợi hại như vậy.
Lâm Phàm nói.
- Lâm huynh, lời này của ngươi nói mát quá đấy.
Lúc này Yêu Vô Tà cũng không chạy nữa, cả người đều có chút bất đắc dĩ.
Những năm này, thực lực hắn xác thực tăng lên rất nhanh, lòng tự tin lại càng tăng cao, không nghĩ tới, trước mặt Lâm Phàm, lại không đỡ nổi một chiêu.
- Sao nói mát cơ chứ, một chiêu vừa rồi của ngươi đủ để ngươi làm đệ nhất cường giả Huyền Hoàng Giới rồi.
Lời này của Lâm Phàm không phải nói ngoa.
Một chiêu vừa rồi dù để Diệt Cùng Kỳ đón đỡ cũng không chịu được.
Đây cũng không phải năng lực có thể tồn tại ở Huyền Hoàng Giới.
Theo thực lực Yêu Vô Tà ngày càng mạnh, cái thể chất đặc thù này càng được đào móc lên, sức mạnh của hắn đã vượt qua giới hạn bản thân.
- Lời này còn tạm được, à mà không được, vừa tồi bị ngươi doạ sợ hết hồn, làm trái tim nhỏ của ta bị tổn thương một hai đó, Lâm huynh ngươi phải bồi thường cho ta mới được.
Yêu Vô Tà đi tới trước mặt Lâm Phàm tố khổ.
Vừa rồi Yêu Vô Tà thật sự bị dọa đến choáng váng, thậm chí hắn đã có suy nghĩ quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Nhưng may mắn, mình vẫn còn khá cứng, nếu để Lâm huynh phát hiện, sẽ cười đến rụng răng mất.
- Ha ha đi thôi, chúng ta nhiều năm không gặp, uống một chén rồi ôn lại một ít chuyện.
Lâm Phàm nói.
- Tốt, hôm nay không say không về.
...
Tửu lâu!
- Lâm huynh, mọi việc ngươi nói đều là thật?
Yêu Vô Tà vô cùng kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Lâm huynh mang đến cho mình tin tức chấn kinh như vậy.
- Ừm, vì lẽ đó, lần này ta trở về là để tập hợp mọi người đoàn kết nhất trí, ta lấy sức lực một người, cuối cùng cảm thấy có chút không đủ.
Lâm Phàm nói.
- Không nghĩ tới thượng giới lại như vậy, nguyên bản còn tưởng rằng đó là nhân gian tiên cảnh.
Yêu Vô Tà cảm thán.
- Nhân gian tiên cảnh cái cc ấy, nói Địa ngục thì đúng hơn, chỉ cần sơ ý một chút, đều có thể bị giết không có chỗ chôn.
- Lâm huynh, vậy theo ý của ngươi, chúng ta nên làm gì?
Yêu Vô Tà hỏi.
- Tăng cường thực lực, cố gắng trở nên càng mạnh mẽ, bây giờ Huyền Hoàng Giới còn bị phong bế, nên con đường đi tới vĩnh hằng rất xa vời, cơ bản là do ngăn cách, chỉ có đánh vỡ chướng ngại mới có thể tăng lên cảnh giới càng cao hơn, bằng không đợi tai nạn đến, thì chúng ta cũng chỉ là thịt cá trong tay đám Cổ Tộc kia. mặc kệ bọn chúng xâu xé mà thôi.
Lần này trở về, Lâm Phàm chuẩn bị đánh vỡ bình chướng, để tất cả mọi người đều có thể tu luyện tới đỉnh cao, Đại Thiên Vị ở Huyền Hoàng Giới tuy rất mạnh rồii, nhưng đối với Cổ Thánh Giới, không khác gì một con kiến.**
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.