Chương 771: Chương 770: Buỗi Biểu Diễn Bắt Đầu
Tân Phong
26/08/2018
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Nguồn:
Đối với chiêu trò thế này, Lâm Phàm sớm nắm rõ trong lòng bàn tay,
nhiều lần thực tế đã chứng minh, chiêu này thích hợp nhất, đồng thời thu hoạch cũng phong phú nhất.
Nhưng mà điều kiện đầu tiên chính là thực lực của đối phương, không cao hơn mình.
Mà bây giờ, thực lực Vạn Tôn Tổ Long so với Lâm Phàm cao hơn không ít, nhưng Lâm Phàm không úy kỵ tý nào, cơ thể của hắn đã đạt tới Thần Thiên Vị tầng mười, còn bị mấy con trùng này đánh chết sao?
Thời điểm nguy hiểm nhất, Thần Võ Long Hậu phát hiện có một người đàn ông xuất hiện trước mặt chính mình, nội tâm cũng đột nhiên run lên, dâng lên một chút hy vọng.
Nhưng khi nhìn bóng lưng, Long Hậu cảm thấy có gì đó không đúng.
Một trận gió mát thổi qua, sợi tóc Lâm Phàm hơi bay lên, lộ ra dung mạo.
Lúc trước, Thần Võ Long Hậu còn có chút hy vọng, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ này, sắc mặt phát sinh biến hóa.
- Là ngươi.
Vẻ mặt Thần Võ Long Hậu âm trầm đáng sợ, nàng không ngờ người ra tương trợ, lại chính là kẻ thù lớn nhất của mình.
Lâm Phàm nghe thấy thế, không biết nói gì hơn.
Bởi vì mình đã từng đánh nổ ngực của người ta, người ta tự nhiên xem mình kẻ thù trọn đời rồi.
Bất quá, Lâm Phàm rất thích việc từ kẻ thù biến thành ân nhân.
Chuyện này với Thần Võ Long Hậu phiêu lưu rất lớn, nhưng chuyện càng có tính khiêu chiến, càng khiến Lâm Phàm hưng phấn.
Lâm Phàm xoay người lại, vẻ mặt chính nghĩa kia khi nhìn qua Thần Võ Long Hậu, trong chớp mắt biến hóa, phảng phất như nhìn thấy chuyện gì đó rất khủng khiếp, có chút sợ hãi, có chút khiếp sợ, lại hơi kinh ngạc.
- Là ngươi…
Lâm Phàm kéo một tiếng này rất dài, giống như không dám tin tưởng, sau đó vẻ mặt cũng phong phú dị thường.
- Vô liêm sỉ…
Thần Võ Long Hậu vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên chuyện kia, lần đó là lần nàng cảm thấy xấu hổ nhất, bộ ngực hoàn mỹ của mình lại bị người trước mắt này đánh nổ, khiến tinh thần nàng xa sút rất lâu.
Cuối cùng phải bỏ ra cái giá cực lớn, mới tu bổ lại được.
Thần Võ Long Hậu đời này nàng hy vọng lớn nhất chính là gặp lại người này, để hung hăng áp hắn dưới chân, cho hắn biết được, trước kia mình hứng chịu bao nhiêu thống khổ, dù sao đối với một người phụ nữ, ngực quan trọng đến dường nào.
Bây giờ diễn xuất của Lâm Phàm đã đến mức Ảnh đế rồi, cho nên lúc này, không gấp không hoảng hốt, vung tay áo một cái, gương mặt bình tĩnh trở lại.
- Chuyện sau này, để sau này nói, tuy ngươi và ta có thù oán, nhưng tình huống bây giờ, ta không thể ngồi yên, không để ý đến.
Lâm Phàm vung tay, lạnh nhạt nói.
Sau đó nhìn về phía Vạn Tôn Tổ Long.
- Ngươi nương nhờ Cổ Tộc, chính là sỉ nhục của Đại Thiên chủng tộc, bây giờ lại mạnh mẽ trấn áp một cô gái, càng khiến trời đất không dung, có ta ở đây, ngươi đừng hòng thành công.
Vạn Tôn Tổ Long nhìn người trước mắt này, khẽ cau mày, khóe miệng lộ ra nụ cười khinh thường.
- Ta biết rồi, ngươi chính là tên Nhân tộc kia, không ngờ ngươi lại xuất hiện ở đây. Thần Võ Long Hậu đã từng có thù oán với ngươi, chuyện này, bản tôn có thể không hỏi tới, bất quá, bản tôn khuyên ngươi tốt nhất nên rời đi.
Vạn Tôn Tổ Long thô bạo vênh váo đáp trả, đồng thời đã biết người trước mắt này là ai.
Lúc trước, khi cứu Thần Võ Long Hậu ra, hắn đã muốn ra tay trấn áp Nhân tộc này, nhưng không phải bản thể giáng lâm, cho nên không có biện pháp.
Bây giờ hắn lại xuất hiện, Tổ Long thật muốn trấn áp cái tên thích xen vào việc của người khác này, nhưng ngẫm lại vẫn chưa đến lúc.
Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, tu vi của Thần Võ Long Hậu không tệ, mà hắn có thể bức nàng đến cỡ đó, thực lực tự nhiên không kém.
- Hừ, nằm mơ, tuy Thần Võ Long Hậu cùng bản tôn có cừu oán, nhưng nàng ta can đảm từ chối Cổ Tộc, đó cũng là chỗ ta kính trọng nàng, bây giờ nàng gặp nguy hiểm, ta không thể dửng dưng được.
Lâm Phàm chính nghĩa nói. Sau đó quay đầu nhìn về Long Hậu.
- Ngươi đi trước đi, ở đây có ta chống đỡ rồi.
- Ngươi…
Thần Võ Long Hậu cả kinh, nàng thật không nghĩ tới, Nhân tộc này lại vì mình mà chống lại Vạn Tôn Tổ Long, thật không dám tin.
Lúc nàng nhìn thấy tên này, trong lòng cũng cháy lên lửa giận.
Muốn hung hăng trấn áp hắn đến đến chết.
Nhưng hành động của hắn hôm nay, khiến nàng chấn kinh.
Vạn Tôn Tổ Long cuồng tiếu.
- Ha ha, Nhân tộc, ngươi cho rằng ngươi có năng lực chống lại bản tôn?
Lâm Phàm nhìn Vạn Tôn Tổ Long càn rỡ, trong lòng cũng có chút khó chịu. Giời ạ! Tên này tinh tướng quá, nếu không phải ta muốn diễn hết vở kịch, thì lão tử đã sớm tát ngươi chết tươi rồi.
- Vạn Tôn Tổ Long, mặc dù ta không bằng ngươi, nhưng Thần Võ Long Hậu chính là nữ trung hào kiệt, mà hôm nay gặp phải tình huống này, ta phải bảo đảm an nguy cho nàng, ngươi muốn giết nàng, ngươi phải dẫm lên xác của ta trước.
Lâm Phàm quát một tiếng, khí tức dâng trào, khí tức quên mình đột nhiên bạo phát.
Thần Võ Long Hậu nhìn Lâm Phàm trước mắt, trên khuôn mặt tuyệt mỹ cương nghị kia, lộ vẻ khác thường.
- Bản Long Hậu không cần bất cứ người nào hỗ trợ, ngươi đã làm gì ta, bản Hậu vĩnh viễn ghi nhớ, coi như ngươi làm như vậy, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Thần Võ Long Hậu lạnh lùng nói, nhưng trong lòng lại nổi lên từng cơn sóng lớn.
Nhưng rất nhanh, nàng đã áp chế vào sâu trong nội tâm.
Đối với Thần Võ Long Hậu, những gì Nhân tộc này đã làm, đời này không cách nào tha thứ được.
Bộ ngực hoàn mỹ kia của mình lại bị tên ghê tởm này bóp đến bạo nổ, đúng là muốn lấy mạng của nàng.
Lúc này, Lâm Phàm nghiêm mặt nhìn Thần Võ Long Hậu.
- Ngươi đi đi, lần này coi như ta bồi tội với ngươi, từ khi xảy ra chuyện đó, ta ngày nhớ đêm mong, vì hành vi của chính mình, sâu sắc sám hối, bây giờ thật vất vả mới gặp lại ngươi, vì sám hối tội ác, ta nhất định bảo vệ ngươi an toàn.
- Bản Long Hậu không cần ai thương hại, đặc biệt là ngươi.
Thần Võ Long Hậu lạnh lùng nói.
- Hừ, Nhân tộc, ta cho ngươi thể diện mà không cần, vậy hai người các ngươi ở lại đây hết đi.
Lúc này, Vạn Tôn Tổ Long động thủ, vuốt rồng xé trời mà đến, mãnh liệt rót vào hư không, hướng về Lâm Phàm.
Vốn thực lực Vạn Tôn Tổ Long vô cùng cường hãn, đặc biệt là lúc này, khiến người ta không thể ngăn cản.
Toàn bộ thiên địa như bị long trảo chịu khống chế.
Hư không hỗn loạn, một vuốt rồng to lớn, bắt lấy thiên địa, khẽ động, hư không không ngừng nổ tung, dòng lũ hư không phân tán lưu động.
Ầm!
Sắc mặt Thần Võ Long Hậu kinh hãi, muốn chống lại, tuy nhiên lại phát hiện, sức mạnh của chính dưới vuốt rồng lại nhỏ bé không đáng kể.
- Các ngươi không phản kháng được đâu, sức mạnh của bản tôn không phải là thứ mà các ngươi có thể thừa nhận.
- Không ổn rồi.
Sắc mặt Long Hậu đại biến.
Vừa lúc đó, một màn khiến mọi người khiếp sợ xảy ra.
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Nguồn:
Đối với chiêu trò thế này, Lâm Phàm sớm nắm rõ trong lòng bàn tay,
nhiều lần thực tế đã chứng minh, chiêu này thích hợp nhất, đồng thời thu hoạch cũng phong phú nhất.
Nhưng mà điều kiện đầu tiên chính là thực lực của đối phương, không cao hơn mình.
Mà bây giờ, thực lực Vạn Tôn Tổ Long so với Lâm Phàm cao hơn không ít, nhưng Lâm Phàm không úy kỵ tý nào, cơ thể của hắn đã đạt tới Thần Thiên Vị tầng mười, còn bị mấy con trùng này đánh chết sao?
Thời điểm nguy hiểm nhất, Thần Võ Long Hậu phát hiện có một người đàn ông xuất hiện trước mặt chính mình, nội tâm cũng đột nhiên run lên, dâng lên một chút hy vọng.
Nhưng khi nhìn bóng lưng, Long Hậu cảm thấy có gì đó không đúng.
Một trận gió mát thổi qua, sợi tóc Lâm Phàm hơi bay lên, lộ ra dung mạo.
Lúc trước, Thần Võ Long Hậu còn có chút hy vọng, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ này, sắc mặt phát sinh biến hóa.
- Là ngươi.
Vẻ mặt Thần Võ Long Hậu âm trầm đáng sợ, nàng không ngờ người ra tương trợ, lại chính là kẻ thù lớn nhất của mình.
Lâm Phàm nghe thấy thế, không biết nói gì hơn.
Bởi vì mình đã từng đánh nổ ngực của người ta, người ta tự nhiên xem mình kẻ thù trọn đời rồi.
Bất quá, Lâm Phàm rất thích việc từ kẻ thù biến thành ân nhân.
Chuyện này với Thần Võ Long Hậu phiêu lưu rất lớn, nhưng chuyện càng có tính khiêu chiến, càng khiến Lâm Phàm hưng phấn.
Lâm Phàm xoay người lại, vẻ mặt chính nghĩa kia khi nhìn qua Thần Võ Long Hậu, trong chớp mắt biến hóa, phảng phất như nhìn thấy chuyện gì đó rất khủng khiếp, có chút sợ hãi, có chút khiếp sợ, lại hơi kinh ngạc.
- Là ngươi…
Lâm Phàm kéo một tiếng này rất dài, giống như không dám tin tưởng, sau đó vẻ mặt cũng phong phú dị thường.
- Vô liêm sỉ…
Thần Võ Long Hậu vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên chuyện kia, lần đó là lần nàng cảm thấy xấu hổ nhất, bộ ngực hoàn mỹ của mình lại bị người trước mắt này đánh nổ, khiến tinh thần nàng xa sút rất lâu.
Cuối cùng phải bỏ ra cái giá cực lớn, mới tu bổ lại được.
Thần Võ Long Hậu đời này nàng hy vọng lớn nhất chính là gặp lại người này, để hung hăng áp hắn dưới chân, cho hắn biết được, trước kia mình hứng chịu bao nhiêu thống khổ, dù sao đối với một người phụ nữ, ngực quan trọng đến dường nào.
Bây giờ diễn xuất của Lâm Phàm đã đến mức Ảnh đế rồi, cho nên lúc này, không gấp không hoảng hốt, vung tay áo một cái, gương mặt bình tĩnh trở lại.
- Chuyện sau này, để sau này nói, tuy ngươi và ta có thù oán, nhưng tình huống bây giờ, ta không thể ngồi yên, không để ý đến.
Lâm Phàm vung tay, lạnh nhạt nói.
Sau đó nhìn về phía Vạn Tôn Tổ Long.
- Ngươi nương nhờ Cổ Tộc, chính là sỉ nhục của Đại Thiên chủng tộc, bây giờ lại mạnh mẽ trấn áp một cô gái, càng khiến trời đất không dung, có ta ở đây, ngươi đừng hòng thành công.
Vạn Tôn Tổ Long nhìn người trước mắt này, khẽ cau mày, khóe miệng lộ ra nụ cười khinh thường.
- Ta biết rồi, ngươi chính là tên Nhân tộc kia, không ngờ ngươi lại xuất hiện ở đây. Thần Võ Long Hậu đã từng có thù oán với ngươi, chuyện này, bản tôn có thể không hỏi tới, bất quá, bản tôn khuyên ngươi tốt nhất nên rời đi.
Vạn Tôn Tổ Long thô bạo vênh váo đáp trả, đồng thời đã biết người trước mắt này là ai.
Lúc trước, khi cứu Thần Võ Long Hậu ra, hắn đã muốn ra tay trấn áp Nhân tộc này, nhưng không phải bản thể giáng lâm, cho nên không có biện pháp.
Bây giờ hắn lại xuất hiện, Tổ Long thật muốn trấn áp cái tên thích xen vào việc của người khác này, nhưng ngẫm lại vẫn chưa đến lúc.
Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, tu vi của Thần Võ Long Hậu không tệ, mà hắn có thể bức nàng đến cỡ đó, thực lực tự nhiên không kém.
- Hừ, nằm mơ, tuy Thần Võ Long Hậu cùng bản tôn có cừu oán, nhưng nàng ta can đảm từ chối Cổ Tộc, đó cũng là chỗ ta kính trọng nàng, bây giờ nàng gặp nguy hiểm, ta không thể dửng dưng được.
Lâm Phàm chính nghĩa nói. Sau đó quay đầu nhìn về Long Hậu.
- Ngươi đi trước đi, ở đây có ta chống đỡ rồi.
- Ngươi…
Thần Võ Long Hậu cả kinh, nàng thật không nghĩ tới, Nhân tộc này lại vì mình mà chống lại Vạn Tôn Tổ Long, thật không dám tin.
Lúc nàng nhìn thấy tên này, trong lòng cũng cháy lên lửa giận.
Muốn hung hăng trấn áp hắn đến đến chết.
Nhưng hành động của hắn hôm nay, khiến nàng chấn kinh.
Vạn Tôn Tổ Long cuồng tiếu.
- Ha ha, Nhân tộc, ngươi cho rằng ngươi có năng lực chống lại bản tôn?
Lâm Phàm nhìn Vạn Tôn Tổ Long càn rỡ, trong lòng cũng có chút khó chịu. Giời ạ! Tên này tinh tướng quá, nếu không phải ta muốn diễn hết vở kịch, thì lão tử đã sớm tát ngươi chết tươi rồi.
- Vạn Tôn Tổ Long, mặc dù ta không bằng ngươi, nhưng Thần Võ Long Hậu chính là nữ trung hào kiệt, mà hôm nay gặp phải tình huống này, ta phải bảo đảm an nguy cho nàng, ngươi muốn giết nàng, ngươi phải dẫm lên xác của ta trước.
Lâm Phàm quát một tiếng, khí tức dâng trào, khí tức quên mình đột nhiên bạo phát.
Thần Võ Long Hậu nhìn Lâm Phàm trước mắt, trên khuôn mặt tuyệt mỹ cương nghị kia, lộ vẻ khác thường.
- Bản Long Hậu không cần bất cứ người nào hỗ trợ, ngươi đã làm gì ta, bản Hậu vĩnh viễn ghi nhớ, coi như ngươi làm như vậy, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Thần Võ Long Hậu lạnh lùng nói, nhưng trong lòng lại nổi lên từng cơn sóng lớn.
Nhưng rất nhanh, nàng đã áp chế vào sâu trong nội tâm.
Đối với Thần Võ Long Hậu, những gì Nhân tộc này đã làm, đời này không cách nào tha thứ được.
Bộ ngực hoàn mỹ kia của mình lại bị tên ghê tởm này bóp đến bạo nổ, đúng là muốn lấy mạng của nàng.
Lúc này, Lâm Phàm nghiêm mặt nhìn Thần Võ Long Hậu.
- Ngươi đi đi, lần này coi như ta bồi tội với ngươi, từ khi xảy ra chuyện đó, ta ngày nhớ đêm mong, vì hành vi của chính mình, sâu sắc sám hối, bây giờ thật vất vả mới gặp lại ngươi, vì sám hối tội ác, ta nhất định bảo vệ ngươi an toàn.
- Bản Long Hậu không cần ai thương hại, đặc biệt là ngươi.
Thần Võ Long Hậu lạnh lùng nói.
- Hừ, Nhân tộc, ta cho ngươi thể diện mà không cần, vậy hai người các ngươi ở lại đây hết đi.
Lúc này, Vạn Tôn Tổ Long động thủ, vuốt rồng xé trời mà đến, mãnh liệt rót vào hư không, hướng về Lâm Phàm.
Vốn thực lực Vạn Tôn Tổ Long vô cùng cường hãn, đặc biệt là lúc này, khiến người ta không thể ngăn cản.
Toàn bộ thiên địa như bị long trảo chịu khống chế.
Hư không hỗn loạn, một vuốt rồng to lớn, bắt lấy thiên địa, khẽ động, hư không không ngừng nổ tung, dòng lũ hư không phân tán lưu động.
Ầm!
Sắc mặt Thần Võ Long Hậu kinh hãi, muốn chống lại, tuy nhiên lại phát hiện, sức mạnh của chính dưới vuốt rồng lại nhỏ bé không đáng kể.
- Các ngươi không phản kháng được đâu, sức mạnh của bản tôn không phải là thứ mà các ngươi có thể thừa nhận.
- Không ổn rồi.
Sắc mặt Long Hậu đại biến.
Vừa lúc đó, một màn khiến mọi người khiếp sợ xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.