Chương 875: Chương 874: Lẫn Vào Lôi Tông
Tân Phong
26/08/2018
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Địa vị, bây giờ Cổ Tộc có chút lung la,y không còn được như lúc trước, nắm trong tay toàn bộ Cổ Thánh Giới nữa, bởi vì từ khi lão tổ các tộc tỉnh lại, bọn họ đã khai tông lập phái, khiến thực lực chủng tộc tăng lên toàn diện, nên bọn chúng không còn ức hiếp được ai nữa.
Mặc dù Cổ Tộc có ba ngàn Ma Thần thế nhưng các chủng tộc đại thiên cũng có thực lực tương đương, cho nên chúng không thể làm gì được.
...
Lâm Phàm ẩn giấu trong hư không, phát hiện những sinh linh Lôi tộc này dĩ nhiên có quan hệ cùng Cổ Tộc.
Bản thể những sinh linh Lôi tộc này chính là lôi đình, nên chúng nắm trong tay sức mạnh của sấm sét.
Trong đám Lôi tộc kia, có một tên đầu lĩnh thực lực vô cùng hung mãnh, vậy mà đạt cảnh giới Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, xem ra bên trong Lôi tộc, hắn có địa vị không thấp.
Thủ đoạn của mấy tên chí cường giả kia quả nhiên lợi hại vô cùng, trong thời gian mấy năm ngắn ngủi, bọn họ đã tăng cảnh giới cho những chủng tộc từng rất yếu đuối đến cỡ này.
Những lão tổ này là chỗ dựa vững chắc cho bọn họ, đâu giống như Nam Vô Thánh Đế không có chỗ dựa nào, chỉ có thể dựa vào cố gắng của bản thân, trong thời gian mấy năm, đã tăng tu vi lên tới mức độ đó, quả thật không tệ chút nào.
- Lôi Minh, ngươi dám giết ta?
Tên Cổ Tộc giằng co cùng Lôi Minh, cả người cháy đen, trên thân thể vẫn còn lưu lại một tia sức mạnh của sấm sét, hiển nhiên rơi vào hạ phong.
- Ha ha, sao mà ta không dám giết ngươi chứ, Cổ Tộc đã từng ức hiếp chúng ta như thế nào, ta vẫn còn nhớ rất rõ, bây giờ, lão tổ chúng ta cũng đã trở về, nên đây là lúc chúng ta vươn mình giết chết các ngươi, mà việc giết các ngươi cũng chỉ dễ như ăn cháo mà thôi.
Lôi Minh là một tên đệ tử có chút địa vị bên trong Lôi Tông, nên có chút bản lĩnh.
Bên trong Lôi Tông, đệ tử có tu vi đạt đến Thần Thiên Vị tầng mười không ít, coi như là cường giả Chí Tôn Cảnh cũng có rất nhiều.
Đối với Lôi Minh, hắn luôn mong có một ngày hắn đạt được truyền thừa từ bên trong những bí cảnh kia, để hắn có thể tấn thăng đến Chí Tôn Cảnh hoặc được lão tổ ngợi khen, sau đó lão tổ tự mình quán đỉnh giúp hắn nâng cao tu vi.
Tên Cổ Tộc kia biết mình không phải đối thủ Lôi Minh, không chút do dự bỏ chạy.
- Khà khà muốn chạy ư, ngươi có thể chạy được không.
Lôi Minh cười lạnh một tiếng, thân thể hóa thành một đạo lôi đình, tiến vào hư không.
- Cơ hội tới rồi!
Nguyên bản Lâm Phàm còn đang suy nghĩ xem nên làm gì mới được, thì hắn thấy Lôi Minh trực tiếp rời khỏi đội hình, chuyện này để Lâm Phàm tươi cười hẳn lên. sau đó hắn lén lén lút lút tiếp cận phía sau thân thể Lôi Minh.
...
- Lôi tộc các ngươi sẽ không được chết tử tế.
- Ngươi nói nhiều quá đấy.
Xoạt xoạt!
Lôi Minh dùng một tay nắm chặt lấy đầu tên Cổ Tộc kia, sau đó khẽ dùng sức bóp nát.
- Tốt lắm, không ngờ tên này cũng có một cái Đạo khí và một chút đan dược, sau khi trở về đưa cho các sư muội dùng cũng rất tốt.
Lôi Minh khá hài lòng với chiến lợi phẩm của mình.
- Đúng đấy, bản Đế cũng có cảm giác rất tốt nha.
Lúc này, Lâm Phàm giống như U Linh phiêu phù phía sau Lôi Minh lên tiếng.
Lôi Minh kinh hãi biến sắc, vừa định phản kích, trong chớp mắt đó đã bị Lâm Phàm lôi vào Động Thiên.
- Ngươi là ai, ngươi đang làm gì ta thế?
Lôi Minh nhìn thấy nơi này, không biết mình ở đâu, trong khoảng thời gian ngắn, cũng sợ cuống cả lên.
- Ngươi là Nhân tộc Đại Đế.
Lôi Minh nhìn thấy Lâm Phàm, vẻ mặt đột nhiên biến đổi, sau đó giống như nghĩ tới điều gì, nên lộ ra nụ cười mừng như điên.
- Nhân tộc Đại Đế tại sao ngài lại ở chỗ này? Trên dưới Lôi tộc đối với người vô cùng sùng bái.
Bây giờ Lôi Minh như thay đổi thành một người khác vậy, thái độ hắn tốt khủng khiếp, giống như Lâm Phàm chính là đại anh hùng trong lòng hắn vậy.
Nếu như Lâm Phàm không biết tình huống hiện tại của những chủng tộc kia, hắn có thể bị cái tên này gạt rồi.
- Đại Độ Hóa Phật Quang.
Lâm Phàm hơi nhấc ngón tay, lập tức có một đạo phật quang bao phủ Lôi Minh, đối với những thứ cặn bã này, không cần nói nhiều, chỉ cần độ hóa chúng là được.
Hiện tại, Lâm Phàm dự định trà trộn vào Lôi Tông để che giấu thân phận Nhân tộc của mình.
Nếu như may mắn chém giết được Lôi tổ, thì chính là kiếm lời to rồi.
Muốn gây sự với bản Đế thì bản Đế sẽ chủ động xuất kích, cố gắng chơi với các ngươi một chút.
Lâm Phàm mang Thiên Biến Mặt Nạ lên, khuôn mặt hắn phát sinh biến hóa thay đổi thành diện mạo giống hệt Lôi Minh, đồng thời, cái mặt nạ này cũng giúp hắn thay đổi khí tức tự thân giống với khí tức Lôi Minh.
Coi như chí cường giả đứng trước mặt cũng tuyệt đối không phân biệt được.
- Tiểu tử này cũng biết không ít công pháp a.
Vì không muốn mình lộ ra thần thông, nên Lâm Phàm trực tiếp cướp đoạt toàn bộ thần thông phù văn của Lôi Minh, đầu nhập vào trong cơ thể mình.
Những võ đạo thần thông này cũng rất bình thường, không tính là võ đạo lợi hại gì
“Keng, học được Dương Lôi Chưởng.”
“Keng, học được Lôi Đình Thân Pháp.”
...
Lâm Phàm từ trong Động Thiên đi ra, nhìn y phục của mình một chút, thấy không có vấn đề gì, hắn mới yên tâm, bây giờ mình chính là Lôi Minh.
- Khà khà, Lôi tộc lão tổ ngươi là cái quái gì mà cũng muốn đối nghịch cùng bản Đế, nếu đã vậy, bản Đế sẽ từ từ chơi với các ngươi a.
Giờ này, Lôi tộc đã khiến Lâm Phàm triệt để thất vọng, hắn thật tâm thật ý giúp Lôi tộc chống lại Cổ Tộc, nhưng bây giờ, bọn chúng lại cắn ngược Lâm Phàm, chỗ dựa của chúng vừa trở về. chúng lập tức vỗ mông không thèm biết Lâm Phàm là ai, điều này đã làm tổn thương Lâm Phàm.
- Sư huynh, cái tên Cổ Tộc kia chết rồi sao?
Sau khi Làm Lâm Phàm trở về, mấy tên đệ tử Lôi Tông khác cũng đã chém giết toàn bộ nhóm Cổ Tộc kia.
- Ừm, chỉ là một Cổ Tộc nho nhỏ, bây giờ đã không tìm được hình bóng tên Nhân tộc kia, nên chúng đi về trước vậy.
Lâm Phàm nói rằng.
Sau đó, đám người Lâm Phàm bay đi về phía Lôi Tông.
Khi vừa đến địa bàn Lôi Tông, Lâm Phàm cũng bị tình cảnh trước mắt làm kinh sợ.
Phía trước, một đạo lôi đình khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trong đạo lôi đình đó lại xuất hiện một toà kiến trúc vô cùng rộng lớn, ẩn chứa khí tức phi phàm.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Lâm Phàm khó có thể tin được điều này, vậy mà lại có người có thể khai tông lập phái trong sấm sét.
Nhưng kh ngẫm lại thực lực của Lôi tổ, hắn cũng bình thường trở lại.
Chí cường giả không gì không làm được, chỉ là giam giữ vĩnh viễn một đạo lôi đình cũng không có gì to tát, hiển nhiên việc này đơn giản như uống nước mà thôi.
Sau khi Lâm Phàm bước vào đạo lôi đình này, có một đạo sức mạnh sấm sét nhỏ bé tiến vào cơ thể hắn, giống như đang đo lường kiểm tra xem người đến có phải là người Lôi tộc hay không.
Chuyện này không ảnh hưởng gì đến Lâm Phàm cả, coi như chí cường giả đứng trước mặt hắn cũng sẽ không nhìn ra, hắn có gì không thích hợp cả.
Chỉ bằng đạo lôi đình này lại càng không thể phát hiện được cái gì.
Khi Lâm Phàm vừa mới rơi xuống đất, một đạo thanh âm không hòa hài truyền đến.
- Lôi sư đệ tay không mà về, xem ra không tìm được tên Nhân tộc kia rồi.
- Không phải sư huynh đã nói với ngươi rồi sao, Nhân tộc này rất khó tìm, chỉ bằng ngươi sao có khả năng tìm được.
Lời nói này là của một thanh niên. trên đầu có khắc dấu ấn tia chớp, lời nói hắn rất lạnh nhạt, bao hàm ngữ khí khinh thường.
Đi theo sau thanh niên này, còn có mấy tên đệ tử khác, đang vây xung quanh nam tử này.
Từ trong trí nhớ của Lôi Minh, Lâm Phàm biết nam tử trước mắt này là ai.
Hắn tên là Lôi Vạn Sơn, thực lực cao hơn Lôi Minh hơi một bậc, địa vị cũng cao hơn Lôi minh một chút, nhưng hắn một mực muốn cùng Lôi Minh tranh đoạt thế lực.
Sau khi lão tổ trở về sáng lập Lôi Tông, trong tông môn tự nhiên cũng có phân chia thế lực.
- Làm sao, chẳng lẽ Lôi Vạn Sơn ngươi bắt được Nhân tộc à?
Lâm Phàm khinh thường nói.
Mấy tên đệ tử vây xung quanh biết hai người này lại chuẩn bị đấu khẩu rồi.
Bọn họ tự nhiên biết Lôi Minh sư huynh và Lôi Vạn Sơn sư huynh không hợp, nên thường xuyên đấu khẩu với nhau.
Nhưng bọn họ không ngờ Lôi Minh sư huynh lại phản bác Lôi Vạn Sơn sư huynh.
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Địa vị, bây giờ Cổ Tộc có chút lung la,y không còn được như lúc trước, nắm trong tay toàn bộ Cổ Thánh Giới nữa, bởi vì từ khi lão tổ các tộc tỉnh lại, bọn họ đã khai tông lập phái, khiến thực lực chủng tộc tăng lên toàn diện, nên bọn chúng không còn ức hiếp được ai nữa.
Mặc dù Cổ Tộc có ba ngàn Ma Thần thế nhưng các chủng tộc đại thiên cũng có thực lực tương đương, cho nên chúng không thể làm gì được.
...
Lâm Phàm ẩn giấu trong hư không, phát hiện những sinh linh Lôi tộc này dĩ nhiên có quan hệ cùng Cổ Tộc.
Bản thể những sinh linh Lôi tộc này chính là lôi đình, nên chúng nắm trong tay sức mạnh của sấm sét.
Trong đám Lôi tộc kia, có một tên đầu lĩnh thực lực vô cùng hung mãnh, vậy mà đạt cảnh giới Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, xem ra bên trong Lôi tộc, hắn có địa vị không thấp.
Thủ đoạn của mấy tên chí cường giả kia quả nhiên lợi hại vô cùng, trong thời gian mấy năm ngắn ngủi, bọn họ đã tăng cảnh giới cho những chủng tộc từng rất yếu đuối đến cỡ này.
Những lão tổ này là chỗ dựa vững chắc cho bọn họ, đâu giống như Nam Vô Thánh Đế không có chỗ dựa nào, chỉ có thể dựa vào cố gắng của bản thân, trong thời gian mấy năm, đã tăng tu vi lên tới mức độ đó, quả thật không tệ chút nào.
- Lôi Minh, ngươi dám giết ta?
Tên Cổ Tộc giằng co cùng Lôi Minh, cả người cháy đen, trên thân thể vẫn còn lưu lại một tia sức mạnh của sấm sét, hiển nhiên rơi vào hạ phong.
- Ha ha, sao mà ta không dám giết ngươi chứ, Cổ Tộc đã từng ức hiếp chúng ta như thế nào, ta vẫn còn nhớ rất rõ, bây giờ, lão tổ chúng ta cũng đã trở về, nên đây là lúc chúng ta vươn mình giết chết các ngươi, mà việc giết các ngươi cũng chỉ dễ như ăn cháo mà thôi.
Lôi Minh là một tên đệ tử có chút địa vị bên trong Lôi Tông, nên có chút bản lĩnh.
Bên trong Lôi Tông, đệ tử có tu vi đạt đến Thần Thiên Vị tầng mười không ít, coi như là cường giả Chí Tôn Cảnh cũng có rất nhiều.
Đối với Lôi Minh, hắn luôn mong có một ngày hắn đạt được truyền thừa từ bên trong những bí cảnh kia, để hắn có thể tấn thăng đến Chí Tôn Cảnh hoặc được lão tổ ngợi khen, sau đó lão tổ tự mình quán đỉnh giúp hắn nâng cao tu vi.
Tên Cổ Tộc kia biết mình không phải đối thủ Lôi Minh, không chút do dự bỏ chạy.
- Khà khà muốn chạy ư, ngươi có thể chạy được không.
Lôi Minh cười lạnh một tiếng, thân thể hóa thành một đạo lôi đình, tiến vào hư không.
- Cơ hội tới rồi!
Nguyên bản Lâm Phàm còn đang suy nghĩ xem nên làm gì mới được, thì hắn thấy Lôi Minh trực tiếp rời khỏi đội hình, chuyện này để Lâm Phàm tươi cười hẳn lên. sau đó hắn lén lén lút lút tiếp cận phía sau thân thể Lôi Minh.
...
- Lôi tộc các ngươi sẽ không được chết tử tế.
- Ngươi nói nhiều quá đấy.
Xoạt xoạt!
Lôi Minh dùng một tay nắm chặt lấy đầu tên Cổ Tộc kia, sau đó khẽ dùng sức bóp nát.
- Tốt lắm, không ngờ tên này cũng có một cái Đạo khí và một chút đan dược, sau khi trở về đưa cho các sư muội dùng cũng rất tốt.
Lôi Minh khá hài lòng với chiến lợi phẩm của mình.
- Đúng đấy, bản Đế cũng có cảm giác rất tốt nha.
Lúc này, Lâm Phàm giống như U Linh phiêu phù phía sau Lôi Minh lên tiếng.
Lôi Minh kinh hãi biến sắc, vừa định phản kích, trong chớp mắt đó đã bị Lâm Phàm lôi vào Động Thiên.
- Ngươi là ai, ngươi đang làm gì ta thế?
Lôi Minh nhìn thấy nơi này, không biết mình ở đâu, trong khoảng thời gian ngắn, cũng sợ cuống cả lên.
- Ngươi là Nhân tộc Đại Đế.
Lôi Minh nhìn thấy Lâm Phàm, vẻ mặt đột nhiên biến đổi, sau đó giống như nghĩ tới điều gì, nên lộ ra nụ cười mừng như điên.
- Nhân tộc Đại Đế tại sao ngài lại ở chỗ này? Trên dưới Lôi tộc đối với người vô cùng sùng bái.
Bây giờ Lôi Minh như thay đổi thành một người khác vậy, thái độ hắn tốt khủng khiếp, giống như Lâm Phàm chính là đại anh hùng trong lòng hắn vậy.
Nếu như Lâm Phàm không biết tình huống hiện tại của những chủng tộc kia, hắn có thể bị cái tên này gạt rồi.
- Đại Độ Hóa Phật Quang.
Lâm Phàm hơi nhấc ngón tay, lập tức có một đạo phật quang bao phủ Lôi Minh, đối với những thứ cặn bã này, không cần nói nhiều, chỉ cần độ hóa chúng là được.
Hiện tại, Lâm Phàm dự định trà trộn vào Lôi Tông để che giấu thân phận Nhân tộc của mình.
Nếu như may mắn chém giết được Lôi tổ, thì chính là kiếm lời to rồi.
Muốn gây sự với bản Đế thì bản Đế sẽ chủ động xuất kích, cố gắng chơi với các ngươi một chút.
Lâm Phàm mang Thiên Biến Mặt Nạ lên, khuôn mặt hắn phát sinh biến hóa thay đổi thành diện mạo giống hệt Lôi Minh, đồng thời, cái mặt nạ này cũng giúp hắn thay đổi khí tức tự thân giống với khí tức Lôi Minh.
Coi như chí cường giả đứng trước mặt cũng tuyệt đối không phân biệt được.
- Tiểu tử này cũng biết không ít công pháp a.
Vì không muốn mình lộ ra thần thông, nên Lâm Phàm trực tiếp cướp đoạt toàn bộ thần thông phù văn của Lôi Minh, đầu nhập vào trong cơ thể mình.
Những võ đạo thần thông này cũng rất bình thường, không tính là võ đạo lợi hại gì
“Keng, học được Dương Lôi Chưởng.”
“Keng, học được Lôi Đình Thân Pháp.”
...
Lâm Phàm từ trong Động Thiên đi ra, nhìn y phục của mình một chút, thấy không có vấn đề gì, hắn mới yên tâm, bây giờ mình chính là Lôi Minh.
- Khà khà, Lôi tộc lão tổ ngươi là cái quái gì mà cũng muốn đối nghịch cùng bản Đế, nếu đã vậy, bản Đế sẽ từ từ chơi với các ngươi a.
Giờ này, Lôi tộc đã khiến Lâm Phàm triệt để thất vọng, hắn thật tâm thật ý giúp Lôi tộc chống lại Cổ Tộc, nhưng bây giờ, bọn chúng lại cắn ngược Lâm Phàm, chỗ dựa của chúng vừa trở về. chúng lập tức vỗ mông không thèm biết Lâm Phàm là ai, điều này đã làm tổn thương Lâm Phàm.
- Sư huynh, cái tên Cổ Tộc kia chết rồi sao?
Sau khi Làm Lâm Phàm trở về, mấy tên đệ tử Lôi Tông khác cũng đã chém giết toàn bộ nhóm Cổ Tộc kia.
- Ừm, chỉ là một Cổ Tộc nho nhỏ, bây giờ đã không tìm được hình bóng tên Nhân tộc kia, nên chúng đi về trước vậy.
Lâm Phàm nói rằng.
Sau đó, đám người Lâm Phàm bay đi về phía Lôi Tông.
Khi vừa đến địa bàn Lôi Tông, Lâm Phàm cũng bị tình cảnh trước mắt làm kinh sợ.
Phía trước, một đạo lôi đình khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trong đạo lôi đình đó lại xuất hiện một toà kiến trúc vô cùng rộng lớn, ẩn chứa khí tức phi phàm.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Lâm Phàm khó có thể tin được điều này, vậy mà lại có người có thể khai tông lập phái trong sấm sét.
Nhưng kh ngẫm lại thực lực của Lôi tổ, hắn cũng bình thường trở lại.
Chí cường giả không gì không làm được, chỉ là giam giữ vĩnh viễn một đạo lôi đình cũng không có gì to tát, hiển nhiên việc này đơn giản như uống nước mà thôi.
Sau khi Lâm Phàm bước vào đạo lôi đình này, có một đạo sức mạnh sấm sét nhỏ bé tiến vào cơ thể hắn, giống như đang đo lường kiểm tra xem người đến có phải là người Lôi tộc hay không.
Chuyện này không ảnh hưởng gì đến Lâm Phàm cả, coi như chí cường giả đứng trước mặt hắn cũng sẽ không nhìn ra, hắn có gì không thích hợp cả.
Chỉ bằng đạo lôi đình này lại càng không thể phát hiện được cái gì.
Khi Lâm Phàm vừa mới rơi xuống đất, một đạo thanh âm không hòa hài truyền đến.
- Lôi sư đệ tay không mà về, xem ra không tìm được tên Nhân tộc kia rồi.
- Không phải sư huynh đã nói với ngươi rồi sao, Nhân tộc này rất khó tìm, chỉ bằng ngươi sao có khả năng tìm được.
Lời nói này là của một thanh niên. trên đầu có khắc dấu ấn tia chớp, lời nói hắn rất lạnh nhạt, bao hàm ngữ khí khinh thường.
Đi theo sau thanh niên này, còn có mấy tên đệ tử khác, đang vây xung quanh nam tử này.
Từ trong trí nhớ của Lôi Minh, Lâm Phàm biết nam tử trước mắt này là ai.
Hắn tên là Lôi Vạn Sơn, thực lực cao hơn Lôi Minh hơi một bậc, địa vị cũng cao hơn Lôi minh một chút, nhưng hắn một mực muốn cùng Lôi Minh tranh đoạt thế lực.
Sau khi lão tổ trở về sáng lập Lôi Tông, trong tông môn tự nhiên cũng có phân chia thế lực.
- Làm sao, chẳng lẽ Lôi Vạn Sơn ngươi bắt được Nhân tộc à?
Lâm Phàm khinh thường nói.
Mấy tên đệ tử vây xung quanh biết hai người này lại chuẩn bị đấu khẩu rồi.
Bọn họ tự nhiên biết Lôi Minh sư huynh và Lôi Vạn Sơn sư huynh không hợp, nên thường xuyên đấu khẩu với nhau.
Nhưng bọn họ không ngờ Lôi Minh sư huynh lại phản bác Lôi Vạn Sơn sư huynh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.