Chương 903: Chương 902: Thái Nhật Thiên
Tân Phong
26/08/2018
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Biên Bức lão tổ chết rồi.
Lôi tổ khi nghe được tiếng gào thét cuối cùng của Biên Bức lão tổ, nội tâm run lên, Biên Bức lão tổ cư nhiên bị giết rồi.
Chuyện này quả thực không thể tin được a.
Bọn họ liên minh với nhau, tuy chuyện này không có ảnh hưởng gì lớn nhưng liên minh sẽ mất giá rất nhiều a.
Lôi tổ không hề do dự, lập tức đi đến Biên Bức giới, nhưng ông ta không ngờ, Biên Bức giới cũng đã không còn, tình huống này thật máu chó mà.
…..
Mà giờ khắc này, Lâm Phàm mới cảm nhận được cái ngày máu chó này có tồn tại.
Nó khiến Lâm Phàm chịu đả kích vô hạn a, Đại Thánh lại muốn đi.
Hắn đã nghĩ xong hết chiêu trò dụ dỗ, bức bách, nhưng Đại Thánh không chịu, làm hắn cũng không biết nói gì hơn.
-Đại Thánh, ngươi muốn đi thật à?
Lâm Phàm không muốn nhưng phải cố hỏi.
Nếu đi thật, vậy hắn phải sao đây? Vốn đang nghĩ nếu Đại Thánh nghe lời mình, cùng mình tìm kiếm một vài cường giả để tăng kinh nghiệm thì hay.
Nhưng giờ Đại Thánh phải đi, Lâm Phàm cảm thấy hơi đau trứng nha.
-Bây giờ, có những cường giả quá xem thường người khác, ta vốn muốn đi tìm các trang bị, vũ khí của các vị cường giả đời trước nằm rải rác trên thế giới, ta đã nghĩ sẽ không cần dùng đến nhưng giờ bọn họ lại bắt nạt Hầu tộc ta, mối thù này ta nhất định phải trả, sẽ khiến bọn họ trả giá thật lớn.
Vẻ mặt Đại Thánh kiên nghị, trong mắt ẩn giấu một đoàn lửa giận.
Đại Thánh đã nói đến mức này rồi, Lâm Phàm có thể nói cái đây, không còn hi vọng.
Sau khi Đại Thánh rời đi, Lâm Phàm khẽ lau nước mắt, hắn có chút thương cảm.
Hắn thật muốn ôm chân khóc sụt sùi một hồi, tên kia sao có thể bỏ ta mà đi chứ.
Lúc này, Lâm Phàm giải phóng Gà con ra.
Gà con bên trong Động Thiên nín nhịn đã lâu, hắn thấy rất phẫn nộ, sau khi ra ngoài, hai cánh liền được mở tung, bay đến Lâm Phàm, miệng nói không ngừng:
-Lão ca, thời điểm không có ai theo ngươi thì ngươi mới nhớ tới bản Gà con ta đây, ngươi thật sự quá khinh người rồi.
Gà con lúc lắc cái đầu, nói với vẻ rất tức giận.
-Khà khà!
Lâm Phàm cười xấu hổ, Gà con thật sự nói quá đúng, sau đó hắn bắt nó để lên vai:
-Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta cũng nên đi thôi.
Lâm Phàm không biết bây giờ nên làm gì, nhưng từ tình huống hôm nay, chỉ có đi một bước tính một bước thôi, hiện nay việc tăng cao thực lực là trọng yếu nhất.
Chỉ cần có thể tăng cường thực lực, mới có thể tranh cướp cơ hội sống sau cùng cùng với nhóm cường giả chí tôn.
Sau khi nghe Đại Thánh và Bàn Cổ nói, Lâm Phàm đã có chút hơi sợ.
Bây giờ là kỉ nguyên cuối cùng, nếu không thoát được nó, coi như đi đời.
Chuyện này Lâm phàm không thể chịu được, các ngươi đều đã sống qua mấy cái kỉ nguyên rồi, còn lão tử chỉ mới sống được mấy mươi năm thôi.
Nếu ngỏm củ tỏi trong kỉ nguyên này cũng quá thiệt thòi cho hắn rồi.
Lâm Phàm đang nhảy qua nhiều thế giới.
Vừa lúc đó, Gàn con đột nhiên kích động:
-Lão ca, ta cảm nhận được Kê đại đang ở xung quanh đây.
Cạch!
Lâm Phàm sững sờ, Kê đại kia là con trai của Gà con.
Nhưng chuyện này không được bình thường, Kê đại hiện tại phải ở Cự Long tộc mới đúng, sao lại xuất hiện ở đây được?
-Ngươi có bị ảo giác không? Sao nó lại ở đây chứ?
Lâm Phàm hỏi.
-Bản Gà con tuyệt đối không cảm ứng sai, ở nơi đó, ngay phía trước thôi.
Gà con giơ cao đôi cánh chỉ về phía trước.
Lâm Phàm khẽ nhún vai, sau đó trốn vào hư không, nhanh chân chạy đến xem có phải thật không.
Một hơi thở, vạn dặm truyền tống.
Trong một khu rừng rậm rạp.
Kê đại với bộ lông vàng óng ánh đang rất phẫn nộ, một chân đột nhiên run lên, cặp mắt gà nho nhỏ vênh váo, thô bạo nhìn mấy bóng người trước mắt, như bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên liều mạng với bọn họ.
Kê đại không nghĩ tới mấy người này lại dám nhục nhã hắn, thật sự đáng hận.
Trước mặt Kê đại có một vài nam nữ đứng đó, dùng vẻ mặt cao ngạo nhìn Kê đại, khóe miệng còn lộ vẻ khinh thường.
-Ha ha, một đứa con lai không thể hóa hình, lại còn muốn hợp thành đội rèn luyện với chúng ta, quả thật không biết tự lượng sức.
Một tên nam tử Thần Thiên Vị tầng tám với vẻ mặt khinh thường mà nhìn Kê đại, giễu cợt.
-Quác quá, các ngươi quá ghê tởm.
Kê đại nổi giận, hai mắt phun lửa, như có thể liều mạng bất cứ lúc nào.
-Há, làm sao, còn muốn đánh một trận? Chỉ bằng hai tên không thể hóa hình như các ngươi?
Nam tử khinh thường nói.
Mà mấy người bên cạnh cũng bắt đầu cười lớn.
Nói đến cũng mắc cười, chuyện này cũng quá khôi hài đi.
Đám người bọn họ ra ngoài rèn luyện, chuẩn bị thám hiểm một bí cảnh, nhưng không nghĩ tới lại có hai tên gia hỏa quái dị xuất hiện, chúng muốn họp thành đội để vào bí cảnh với bọn họ.
Những tên không hóa hình nổi sao lọt vào mắt xanh của họ chứ, cho nên họ buông lời giễu cợt một hồi.
-Ta muốn liều mạng với ngươi.
Kê đại đã không thể nhịn được nữa, trang sức trên người đột nhiên rung lắc, sau đó hắn xòe đôi cánh, muốn cho người này đẹp mặt.
Lúc này, bên người Kê đại có một con chó con màu trắng, hắn mở to hai chân trước, ngăn cản Kê đại, sau đó, cái đầu nó vung lên một cái, mắt chó đen như mực nhìn chằm chằm mấy người trước mắt.
-Kê đại ca, bình tĩnh, đừng xúc động!
Con chó màu trắng cũng là một đứa con lai, chỉ có thể nói nhưng cũng không thể hóa hình, nó cùng Kê đại vừa gặp đã thương, bồi dưỡng ra tình bạn nghĩa nặng tình thâm, vô cùng sâu sắc.
Bây giờ, đối mặt với mấy tên này, hắn cảm thấy tình huống không tốt lắm, nếu như động thủ, sẽ bị đánh thảm lắm a.
-Cẩu đệ, ngươi tránh ra mau, ta không thể nhịn được nữa.
Kê đại tức giận nói.
-Ha ha, hai tên rác rưởi các ngươi buồn cười quá.
Nam tử cười lớn nói.
-Chúng ta đi thôi, hai tên gần như vô dụng này cũng không biết có thể làm được gì, không biết loài gì mà có thể nói tiếng người nữa.
Một nữ tử cười nói.
-Ta kiến nghị đem bọn họ đi nướng ăn.
Một nam tử to con lên tiếng.
……..
-Cẩu đệ, buông ta ra, ta thật không nhịn được quác quác….
Giờ khắc này, Kê đại rất phẫn nộ, hai chân đột nhiên trùng xuống, một tàn ảnh đột ngột xông thẳng về phía mấy người trước mắt.
-Lửa giận Kê đại.
Kê đại nổi giận la lớn, miệng gà há mở, một đoàn liệt diễm được phun ra.
-Kê đại ca, ta tới giúp ngươi, gâu gâu gâu….
Chó trắng điên cuồng hét lên, bốn cái móng vuốt tập kích điên cuồng trên mặt đất.
-Ngày ngày, ngày địa, ngày không khí.
Mấy người nam nữ nhất thời cả kinh nhìn hình ảnh trước mắt, không hề nghĩ rằng đối phương vậy mà lại động thủ.
-Không xong, tên tạp chủng màu trắng có khả năng chuyển đổi thời không.
Một người đàn ông chém một kiếm về phía chó trắng, nhưng nó đột nhiên biến mất, phảng phất như chưa từng xuất hiện ở đây.
-Cứu ta…
Cùng lúc đó, một cô gái hoảng sợ kêu lên.
Chỉ thấy con chó trắng vừa nãy đột ngột xuất hiện trước mặt nữ tử, rồi đẩy cô ta ngã xuống đất, thân thể nó đột nhiên run rẩy, từ đó có một luồng sức mạnh mênh mông tuôn ra ngoài, làm vạn vật ở trước mắt nó đều biến thành tro bụi.
Con chó trắng lớn lên có bộ lông xoăn, trông rất phiêu dật, thân thể tuy nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng thời điểm bạo nổ, lại tràn đầy uy nghiêm vô thượng.
-Đám người các ngươi nhớ kĩ cho ta, tên Cẩu gia ta là Thái! Nhật! Thiên! Biệt hiệu Thái Địch Vương.
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Biên Bức lão tổ chết rồi.
Lôi tổ khi nghe được tiếng gào thét cuối cùng của Biên Bức lão tổ, nội tâm run lên, Biên Bức lão tổ cư nhiên bị giết rồi.
Chuyện này quả thực không thể tin được a.
Bọn họ liên minh với nhau, tuy chuyện này không có ảnh hưởng gì lớn nhưng liên minh sẽ mất giá rất nhiều a.
Lôi tổ không hề do dự, lập tức đi đến Biên Bức giới, nhưng ông ta không ngờ, Biên Bức giới cũng đã không còn, tình huống này thật máu chó mà.
…..
Mà giờ khắc này, Lâm Phàm mới cảm nhận được cái ngày máu chó này có tồn tại.
Nó khiến Lâm Phàm chịu đả kích vô hạn a, Đại Thánh lại muốn đi.
Hắn đã nghĩ xong hết chiêu trò dụ dỗ, bức bách, nhưng Đại Thánh không chịu, làm hắn cũng không biết nói gì hơn.
-Đại Thánh, ngươi muốn đi thật à?
Lâm Phàm không muốn nhưng phải cố hỏi.
Nếu đi thật, vậy hắn phải sao đây? Vốn đang nghĩ nếu Đại Thánh nghe lời mình, cùng mình tìm kiếm một vài cường giả để tăng kinh nghiệm thì hay.
Nhưng giờ Đại Thánh phải đi, Lâm Phàm cảm thấy hơi đau trứng nha.
-Bây giờ, có những cường giả quá xem thường người khác, ta vốn muốn đi tìm các trang bị, vũ khí của các vị cường giả đời trước nằm rải rác trên thế giới, ta đã nghĩ sẽ không cần dùng đến nhưng giờ bọn họ lại bắt nạt Hầu tộc ta, mối thù này ta nhất định phải trả, sẽ khiến bọn họ trả giá thật lớn.
Vẻ mặt Đại Thánh kiên nghị, trong mắt ẩn giấu một đoàn lửa giận.
Đại Thánh đã nói đến mức này rồi, Lâm Phàm có thể nói cái đây, không còn hi vọng.
Sau khi Đại Thánh rời đi, Lâm Phàm khẽ lau nước mắt, hắn có chút thương cảm.
Hắn thật muốn ôm chân khóc sụt sùi một hồi, tên kia sao có thể bỏ ta mà đi chứ.
Lúc này, Lâm Phàm giải phóng Gà con ra.
Gà con bên trong Động Thiên nín nhịn đã lâu, hắn thấy rất phẫn nộ, sau khi ra ngoài, hai cánh liền được mở tung, bay đến Lâm Phàm, miệng nói không ngừng:
-Lão ca, thời điểm không có ai theo ngươi thì ngươi mới nhớ tới bản Gà con ta đây, ngươi thật sự quá khinh người rồi.
Gà con lúc lắc cái đầu, nói với vẻ rất tức giận.
-Khà khà!
Lâm Phàm cười xấu hổ, Gà con thật sự nói quá đúng, sau đó hắn bắt nó để lên vai:
-Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta cũng nên đi thôi.
Lâm Phàm không biết bây giờ nên làm gì, nhưng từ tình huống hôm nay, chỉ có đi một bước tính một bước thôi, hiện nay việc tăng cao thực lực là trọng yếu nhất.
Chỉ cần có thể tăng cường thực lực, mới có thể tranh cướp cơ hội sống sau cùng cùng với nhóm cường giả chí tôn.
Sau khi nghe Đại Thánh và Bàn Cổ nói, Lâm Phàm đã có chút hơi sợ.
Bây giờ là kỉ nguyên cuối cùng, nếu không thoát được nó, coi như đi đời.
Chuyện này Lâm phàm không thể chịu được, các ngươi đều đã sống qua mấy cái kỉ nguyên rồi, còn lão tử chỉ mới sống được mấy mươi năm thôi.
Nếu ngỏm củ tỏi trong kỉ nguyên này cũng quá thiệt thòi cho hắn rồi.
Lâm Phàm đang nhảy qua nhiều thế giới.
Vừa lúc đó, Gàn con đột nhiên kích động:
-Lão ca, ta cảm nhận được Kê đại đang ở xung quanh đây.
Cạch!
Lâm Phàm sững sờ, Kê đại kia là con trai của Gà con.
Nhưng chuyện này không được bình thường, Kê đại hiện tại phải ở Cự Long tộc mới đúng, sao lại xuất hiện ở đây được?
-Ngươi có bị ảo giác không? Sao nó lại ở đây chứ?
Lâm Phàm hỏi.
-Bản Gà con tuyệt đối không cảm ứng sai, ở nơi đó, ngay phía trước thôi.
Gà con giơ cao đôi cánh chỉ về phía trước.
Lâm Phàm khẽ nhún vai, sau đó trốn vào hư không, nhanh chân chạy đến xem có phải thật không.
Một hơi thở, vạn dặm truyền tống.
Trong một khu rừng rậm rạp.
Kê đại với bộ lông vàng óng ánh đang rất phẫn nộ, một chân đột nhiên run lên, cặp mắt gà nho nhỏ vênh váo, thô bạo nhìn mấy bóng người trước mắt, như bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên liều mạng với bọn họ.
Kê đại không nghĩ tới mấy người này lại dám nhục nhã hắn, thật sự đáng hận.
Trước mặt Kê đại có một vài nam nữ đứng đó, dùng vẻ mặt cao ngạo nhìn Kê đại, khóe miệng còn lộ vẻ khinh thường.
-Ha ha, một đứa con lai không thể hóa hình, lại còn muốn hợp thành đội rèn luyện với chúng ta, quả thật không biết tự lượng sức.
Một tên nam tử Thần Thiên Vị tầng tám với vẻ mặt khinh thường mà nhìn Kê đại, giễu cợt.
-Quác quá, các ngươi quá ghê tởm.
Kê đại nổi giận, hai mắt phun lửa, như có thể liều mạng bất cứ lúc nào.
-Há, làm sao, còn muốn đánh một trận? Chỉ bằng hai tên không thể hóa hình như các ngươi?
Nam tử khinh thường nói.
Mà mấy người bên cạnh cũng bắt đầu cười lớn.
Nói đến cũng mắc cười, chuyện này cũng quá khôi hài đi.
Đám người bọn họ ra ngoài rèn luyện, chuẩn bị thám hiểm một bí cảnh, nhưng không nghĩ tới lại có hai tên gia hỏa quái dị xuất hiện, chúng muốn họp thành đội để vào bí cảnh với bọn họ.
Những tên không hóa hình nổi sao lọt vào mắt xanh của họ chứ, cho nên họ buông lời giễu cợt một hồi.
-Ta muốn liều mạng với ngươi.
Kê đại đã không thể nhịn được nữa, trang sức trên người đột nhiên rung lắc, sau đó hắn xòe đôi cánh, muốn cho người này đẹp mặt.
Lúc này, bên người Kê đại có một con chó con màu trắng, hắn mở to hai chân trước, ngăn cản Kê đại, sau đó, cái đầu nó vung lên một cái, mắt chó đen như mực nhìn chằm chằm mấy người trước mắt.
-Kê đại ca, bình tĩnh, đừng xúc động!
Con chó màu trắng cũng là một đứa con lai, chỉ có thể nói nhưng cũng không thể hóa hình, nó cùng Kê đại vừa gặp đã thương, bồi dưỡng ra tình bạn nghĩa nặng tình thâm, vô cùng sâu sắc.
Bây giờ, đối mặt với mấy tên này, hắn cảm thấy tình huống không tốt lắm, nếu như động thủ, sẽ bị đánh thảm lắm a.
-Cẩu đệ, ngươi tránh ra mau, ta không thể nhịn được nữa.
Kê đại tức giận nói.
-Ha ha, hai tên rác rưởi các ngươi buồn cười quá.
Nam tử cười lớn nói.
-Chúng ta đi thôi, hai tên gần như vô dụng này cũng không biết có thể làm được gì, không biết loài gì mà có thể nói tiếng người nữa.
Một nữ tử cười nói.
-Ta kiến nghị đem bọn họ đi nướng ăn.
Một nam tử to con lên tiếng.
……..
-Cẩu đệ, buông ta ra, ta thật không nhịn được quác quác….
Giờ khắc này, Kê đại rất phẫn nộ, hai chân đột nhiên trùng xuống, một tàn ảnh đột ngột xông thẳng về phía mấy người trước mắt.
-Lửa giận Kê đại.
Kê đại nổi giận la lớn, miệng gà há mở, một đoàn liệt diễm được phun ra.
-Kê đại ca, ta tới giúp ngươi, gâu gâu gâu….
Chó trắng điên cuồng hét lên, bốn cái móng vuốt tập kích điên cuồng trên mặt đất.
-Ngày ngày, ngày địa, ngày không khí.
Mấy người nam nữ nhất thời cả kinh nhìn hình ảnh trước mắt, không hề nghĩ rằng đối phương vậy mà lại động thủ.
-Không xong, tên tạp chủng màu trắng có khả năng chuyển đổi thời không.
Một người đàn ông chém một kiếm về phía chó trắng, nhưng nó đột nhiên biến mất, phảng phất như chưa từng xuất hiện ở đây.
-Cứu ta…
Cùng lúc đó, một cô gái hoảng sợ kêu lên.
Chỉ thấy con chó trắng vừa nãy đột ngột xuất hiện trước mặt nữ tử, rồi đẩy cô ta ngã xuống đất, thân thể nó đột nhiên run rẩy, từ đó có một luồng sức mạnh mênh mông tuôn ra ngoài, làm vạn vật ở trước mắt nó đều biến thành tro bụi.
Con chó trắng lớn lên có bộ lông xoăn, trông rất phiêu dật, thân thể tuy nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng thời điểm bạo nổ, lại tràn đầy uy nghiêm vô thượng.
-Đám người các ngươi nhớ kĩ cho ta, tên Cẩu gia ta là Thái! Nhật! Thiên! Biệt hiệu Thái Địch Vương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.