Chương 905: Chương 904: Ngươi Quá Đẹp
Tân Phong
26/08/2018
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Tẫn Hư bí cảnh này cần vượt qua ba thế giới nữa mới đến.
Nhưng Lâm Phàm vẫn thắc mắc chuyện Kê đại ra khỏi Cự Long tộc, sao lại ra cho nó lịch lãm sớm thế không biết?
Đến khi Lâm Phàm biết được nguyên do mới câm nín, Kê đại vì muốn ra ngoài tìm nhiều trang sức hơn, nên mới ra ngoài lang bạt, phiêu du khắp nơi.
Trong Cự Long tộc, mỗi một Cự Long đều xem đồ vật màu vàng là bảo bối, bất kể là ai cũng không cho.
Kê đại sao có thể nhịn được chuyện này, vì vậy nó mới một mình chạy ra ngoài, bắt đầu hành trình khắp thế giới.
Lâm Phàm có thể nhìn, được trên người Kê đại có mấy trăm đạo trận pháp, những trận pháp này nếu không tại thời khắc nó gặp nguy hiểm, tuyệt đối sẽ không mở ra, xem ra tên Long tổ kia cũng hết sức ưu ái con cháu, sợ bọn chúng ra ngoài gặp phải chuyện gì không hay.
Lúc này, một tay Lâm Phàm mở ra hư không, sau đó bước vào, mấy canh giờ sau khi hắn bước vào đó, hư không bỗng rung động, một bóng người đột nhiên xuất hiện:
-Đánh ghét, Nhân Tộc Đại Đế này rốt cuộc đã chạy đi đâu.
Tung tích Lâm Phàm đã bị nhóm cường giả chí tôn biết được.
Mà Lâm Phàm lúc này vẫn chưa hay biết gì cả.
……………………..
Ầm ầm!
Đến khi Lâm Phàm đi ra, một đạo lôi đình đột nhiên lập lòe tước mặt, làm hắn ngột cảm thấy sợ hãi, lui về sau một bước.
Khi thấy rõ đây là nơi nào, sắc mặt Lâm Phàm sững sờ, chỉ thấy trên bầu trời nơi đây, giăng đầy màu xám tro, giống như gần tới tận thế, bên trong những mảng đen, từng đạo lôi đình thi nhau lóe sáng, đầy rẫy hơi thở hủy diệt, uy năng những đạo lôi đình không đồng nhất, đối với người Lôi tộc, nó không tạo được bất cứ thương tổn nào, nhưng với các chủng tộc khác, không nghi ngờ gì nó vô cùng nguy hiểm, có thể chết người.
-Thật không nghờ nơi đây là một thế giới hoang vu nhưng tràn đầy nguy cơ.
Thế giới hoang vu này là loại thế giới nguy hiểm bậc nhất, nhưng cơ duyên trong nó cũng vô cùng nhiều, đây cũng là địa phương có rất nhiều cường giả muốn đến.
Thực lực Lâm Phàm bây giờ hoàn toàn không có khả năng để luyện hóa được thế giới hoang vu này.
Nếu như thế giới này không phản kháng, Lâm Phàm vẫn có niềm tin rất lớn, nhưng chuyện này chỉ là ý nghĩ thoáng qua thôi, bởi vì chuyện này không thể được, muốn một thế giới hoang vu không phản kháng mình còn khó hơn việc lên trời.
So sánh giữa việc luyện hóa Biên Bức giới kia với một thế giới hoang vu, việc này không chỉ chênh lệch một cấp đâu.
Bây giờ không thích hợp, hắn không thể xuất hiện với diện mạo thật của mình, nếu như bị người biết mình để ý, phiền toái rất nhiều.
Lâm Phàm nhanh chóng thay đổi dung mạo.
-Các ngươi cẩn thận một chút chờ ta.
Lâm Phàm vốn muốn đưa bọn Gà con vào bên trong Động Thiên, nhưng bọn họ sống chết không đồng ý.
Theo bọn hắn, nếu không trải qua hiểm nguy, sao có thể trưởng thành được.
Lâm Phàm dĩ nhiên khịt mũi khinh thường với lời nói này, Kê đại muốn vàng bạc trang sức lóng lánh, Thái Nhật Thiên muốn nhật thiên nhật địa, Gà con đương nhiên muốn ra ngoài hóng mát một tí.
Lấy thực lực hiện tại của Lâm Phàm, bảo vệ họ không thành vẫn đề, chỉ cần không đụng phải cường giả chí tôn, những chuyện khác đều không đáng nhắc tới.
Thời điểm Lâm Phàm đến bên ngoài Tẫn Hư bí cảnh, đã có rất nhiều người đang đứng ở đó.
Khi bọn Lâm Phàm đến càng khiến người khác chú ý, bọn họ bất ngờ nha, chưa bao giờ gặp phải tổ đội nào như thế này cả.
Theo Lâm Phàm nghĩ, bí cảnh này chỉ sợ không phải bí mật gì, người tới nhiều như là điều bình thường.
Nhưng khi Lâm Phàm thấy những tấm bản đồ trong tay bọn họ lại ngây ngẩn cả người, chúng nó giống như đúc với tấm mà bọn Gà lớn phát hiện.
Chuyện này không khoa học, chẳng lẽ có một tên khốn khiếp nào đó giở trò quỷ sao?
Hơn nữa, chiêu này nhìn quan có chút quen mắt.
-Vị huynh đài đây có muốn gia nhập vào tiểu đội chúng ta không?
Lúc này, một người đàn ông tiến lên trước cười hỏi.
Tên nam tử này thấy Lâm Phàm có nhiều sủng vật như vậy, hơn nữa, khí tức bọn chúng không tệ, có thể xem như cao thủ nên hắn muốn kết liên minh, cùng hợp tác thăm dò bí cảnh.
-Tiểu ca ca, có muốn gia nhập đội ngũ chúng tôi không?
Một đám nữ tử bày vẻ mặt kiều diễm, khoe khoang phong tao trêu chọc Lâm Phàm, phảng phất như có ý nếu Lâm Phàm gia nhập vào đội ngũ các nàng, hắn có thể muốn làm gì thì làm.
Lâm Phàm không có hứng thú gì đối với những thứ này đều, nhưng khi Thái Nhật Thiên nhìn thấy đám em gái này lại ngửa đầu cười ha ha.
Đám nữ tử nhìn thấy Thái Nhật Thiên, lông mày khẽ chau, các nàng cảm thấy nếu như đến gần nơi đó, sẽ có chuyện đáng sợ xảy ra.
-Ta đã có đội.
Lâm Phàm chỉ chỉ vào đám Gà con nói.
Nam tử nhìn hắn một lúc rồi quay lưng đi, mà đám nữ tử luôn ra vẻ kiều diễm cũng không nói thêm gì, liền trực tiếp ly khai, bọn họ đi tìm ứng viên khác.
Lúc này, một nữ tử đi đến trước mặt một người đàn ông, giả bộ như có món gì đó rơi xuống đất, cất giọng nhẹ nhàng, ôn nhu:
-Tiểu ca ca, có muốn gia nhập đội ngũ chúng ta hay không? Ai u, rớt đồ rồi.
Nữ tử yêu diễm ngồi xổm người xuống, cố ý lộ phong quang trước ngực ra.
Lâm Phàm không để trong lòng đối với những hành động và lời nói sáo rỗng vừa rồi, nhưng một thân ảnh màu trắng có tốc độ sao băng lóe lên trước mắt Lâm Phàm.
-Trời ạ….
Lâm Phàm mới nhớ đếm thói quen của Thái Địch Vương, nếu có người nào ngồi chồm hỗm hay nằm xuống, Thái Địch Vương sẽ theo thói quen mà lao lên, nhật thiên nhật địa nhật không khí.
Nữ tử yêu diễm vốn muốn câu dẫn nam nhân trước mắt, nhưng lại không ngờ nàng ta vừa ngồi xuống, liền có một bóng trắng đột nhiên xuất hiện phía sau lưng, sau đó liền trực tiếp bò lên lưng nàng rồi điên cuồng chuyển động.
-A!
Nữ tử yêu diễm kinh ngạc thốt lên, lập tức ném Thái Nhật Thiên ra, chỉ trong nháy mắt sau, nó đã xuất hiện dưới chân Lâm Phàm.
-Gâu gâu….
Nữ tử yêu diễm phẫn nộ quát:
Ngươi thế này có ý gì? Sủng vật của ngươi vừa… Hắn…
Ngươi quá đẹp, hắn vô ý động tâm.
Lâm Phàm nói.
-Ngươi…
Sắc mặt nữ tử yêu diễm khẽ biến, nhưng cũng không biết nên nói gì, chỉ oán giận một tiếng, sau đó té thật xa.
Lâm Phàm chỉ biết thở dài, sau đó liếc mắt nhìn Thái Nhật Thiên, quả nhiên kẻ mạnh như trâu, nhưng ngu như bò có tồn tại trên đời.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, một đạo lôi đình xuất hiện, chiếu sáng cả thiên địa, trên hư không xuất hiện vết nứt, đây là lối vào bí cảnh, thuộc về thứ nguyên thế giới.
Trong chớp mắt, một cỗ sức mạnh cuồng bạo từ thoát ra trong khe hở.
-Tẫn Hư bí cảnh đã mở.
Những người xung quanh cùng đồng loạt đứng lên, hô to, bọn họ đã chờ thời khắc này rất lâu rồi.
Nguyên bản, những người này đều giống như Kê đại, cho rằng bí cảnh này sẽ không có nhiều người biết, nhưng sau khi đến mới phát hiện, hết thảy do mình suy nghĩ quá nhiều.
Bản đồ này không chỉ có một tấm, phải nói là rất nhiều tấm mới đúng.
Muốn đi vào bí cảnh, nhất định phải chống chọi lại phong ba bão táp cuồng bạo bên ngoài, tu vi chưa đủ mạnh, lập tức bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Nhưng điều đó sao làm khó được Lâm Phàm, hắn mang theo đám Gà con trực tiếp lọt vào bên trong một cách dễ dàng.
Vô số người đang bận triển khai mật pháp chống đỡ cuồng phong, bão sét khi nhìn thấy bọn Lâm Phàm bước vào dễ như trở bàn tay, tất cả đều ngây dại
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Tẫn Hư bí cảnh này cần vượt qua ba thế giới nữa mới đến.
Nhưng Lâm Phàm vẫn thắc mắc chuyện Kê đại ra khỏi Cự Long tộc, sao lại ra cho nó lịch lãm sớm thế không biết?
Đến khi Lâm Phàm biết được nguyên do mới câm nín, Kê đại vì muốn ra ngoài tìm nhiều trang sức hơn, nên mới ra ngoài lang bạt, phiêu du khắp nơi.
Trong Cự Long tộc, mỗi một Cự Long đều xem đồ vật màu vàng là bảo bối, bất kể là ai cũng không cho.
Kê đại sao có thể nhịn được chuyện này, vì vậy nó mới một mình chạy ra ngoài, bắt đầu hành trình khắp thế giới.
Lâm Phàm có thể nhìn, được trên người Kê đại có mấy trăm đạo trận pháp, những trận pháp này nếu không tại thời khắc nó gặp nguy hiểm, tuyệt đối sẽ không mở ra, xem ra tên Long tổ kia cũng hết sức ưu ái con cháu, sợ bọn chúng ra ngoài gặp phải chuyện gì không hay.
Lúc này, một tay Lâm Phàm mở ra hư không, sau đó bước vào, mấy canh giờ sau khi hắn bước vào đó, hư không bỗng rung động, một bóng người đột nhiên xuất hiện:
-Đánh ghét, Nhân Tộc Đại Đế này rốt cuộc đã chạy đi đâu.
Tung tích Lâm Phàm đã bị nhóm cường giả chí tôn biết được.
Mà Lâm Phàm lúc này vẫn chưa hay biết gì cả.
……………………..
Ầm ầm!
Đến khi Lâm Phàm đi ra, một đạo lôi đình đột nhiên lập lòe tước mặt, làm hắn ngột cảm thấy sợ hãi, lui về sau một bước.
Khi thấy rõ đây là nơi nào, sắc mặt Lâm Phàm sững sờ, chỉ thấy trên bầu trời nơi đây, giăng đầy màu xám tro, giống như gần tới tận thế, bên trong những mảng đen, từng đạo lôi đình thi nhau lóe sáng, đầy rẫy hơi thở hủy diệt, uy năng những đạo lôi đình không đồng nhất, đối với người Lôi tộc, nó không tạo được bất cứ thương tổn nào, nhưng với các chủng tộc khác, không nghi ngờ gì nó vô cùng nguy hiểm, có thể chết người.
-Thật không nghờ nơi đây là một thế giới hoang vu nhưng tràn đầy nguy cơ.
Thế giới hoang vu này là loại thế giới nguy hiểm bậc nhất, nhưng cơ duyên trong nó cũng vô cùng nhiều, đây cũng là địa phương có rất nhiều cường giả muốn đến.
Thực lực Lâm Phàm bây giờ hoàn toàn không có khả năng để luyện hóa được thế giới hoang vu này.
Nếu như thế giới này không phản kháng, Lâm Phàm vẫn có niềm tin rất lớn, nhưng chuyện này chỉ là ý nghĩ thoáng qua thôi, bởi vì chuyện này không thể được, muốn một thế giới hoang vu không phản kháng mình còn khó hơn việc lên trời.
So sánh giữa việc luyện hóa Biên Bức giới kia với một thế giới hoang vu, việc này không chỉ chênh lệch một cấp đâu.
Bây giờ không thích hợp, hắn không thể xuất hiện với diện mạo thật của mình, nếu như bị người biết mình để ý, phiền toái rất nhiều.
Lâm Phàm nhanh chóng thay đổi dung mạo.
-Các ngươi cẩn thận một chút chờ ta.
Lâm Phàm vốn muốn đưa bọn Gà con vào bên trong Động Thiên, nhưng bọn họ sống chết không đồng ý.
Theo bọn hắn, nếu không trải qua hiểm nguy, sao có thể trưởng thành được.
Lâm Phàm dĩ nhiên khịt mũi khinh thường với lời nói này, Kê đại muốn vàng bạc trang sức lóng lánh, Thái Nhật Thiên muốn nhật thiên nhật địa, Gà con đương nhiên muốn ra ngoài hóng mát một tí.
Lấy thực lực hiện tại của Lâm Phàm, bảo vệ họ không thành vẫn đề, chỉ cần không đụng phải cường giả chí tôn, những chuyện khác đều không đáng nhắc tới.
Thời điểm Lâm Phàm đến bên ngoài Tẫn Hư bí cảnh, đã có rất nhiều người đang đứng ở đó.
Khi bọn Lâm Phàm đến càng khiến người khác chú ý, bọn họ bất ngờ nha, chưa bao giờ gặp phải tổ đội nào như thế này cả.
Theo Lâm Phàm nghĩ, bí cảnh này chỉ sợ không phải bí mật gì, người tới nhiều như là điều bình thường.
Nhưng khi Lâm Phàm thấy những tấm bản đồ trong tay bọn họ lại ngây ngẩn cả người, chúng nó giống như đúc với tấm mà bọn Gà lớn phát hiện.
Chuyện này không khoa học, chẳng lẽ có một tên khốn khiếp nào đó giở trò quỷ sao?
Hơn nữa, chiêu này nhìn quan có chút quen mắt.
-Vị huynh đài đây có muốn gia nhập vào tiểu đội chúng ta không?
Lúc này, một người đàn ông tiến lên trước cười hỏi.
Tên nam tử này thấy Lâm Phàm có nhiều sủng vật như vậy, hơn nữa, khí tức bọn chúng không tệ, có thể xem như cao thủ nên hắn muốn kết liên minh, cùng hợp tác thăm dò bí cảnh.
-Tiểu ca ca, có muốn gia nhập đội ngũ chúng tôi không?
Một đám nữ tử bày vẻ mặt kiều diễm, khoe khoang phong tao trêu chọc Lâm Phàm, phảng phất như có ý nếu Lâm Phàm gia nhập vào đội ngũ các nàng, hắn có thể muốn làm gì thì làm.
Lâm Phàm không có hứng thú gì đối với những thứ này đều, nhưng khi Thái Nhật Thiên nhìn thấy đám em gái này lại ngửa đầu cười ha ha.
Đám nữ tử nhìn thấy Thái Nhật Thiên, lông mày khẽ chau, các nàng cảm thấy nếu như đến gần nơi đó, sẽ có chuyện đáng sợ xảy ra.
-Ta đã có đội.
Lâm Phàm chỉ chỉ vào đám Gà con nói.
Nam tử nhìn hắn một lúc rồi quay lưng đi, mà đám nữ tử luôn ra vẻ kiều diễm cũng không nói thêm gì, liền trực tiếp ly khai, bọn họ đi tìm ứng viên khác.
Lúc này, một nữ tử đi đến trước mặt một người đàn ông, giả bộ như có món gì đó rơi xuống đất, cất giọng nhẹ nhàng, ôn nhu:
-Tiểu ca ca, có muốn gia nhập đội ngũ chúng ta hay không? Ai u, rớt đồ rồi.
Nữ tử yêu diễm ngồi xổm người xuống, cố ý lộ phong quang trước ngực ra.
Lâm Phàm không để trong lòng đối với những hành động và lời nói sáo rỗng vừa rồi, nhưng một thân ảnh màu trắng có tốc độ sao băng lóe lên trước mắt Lâm Phàm.
-Trời ạ….
Lâm Phàm mới nhớ đếm thói quen của Thái Địch Vương, nếu có người nào ngồi chồm hỗm hay nằm xuống, Thái Địch Vương sẽ theo thói quen mà lao lên, nhật thiên nhật địa nhật không khí.
Nữ tử yêu diễm vốn muốn câu dẫn nam nhân trước mắt, nhưng lại không ngờ nàng ta vừa ngồi xuống, liền có một bóng trắng đột nhiên xuất hiện phía sau lưng, sau đó liền trực tiếp bò lên lưng nàng rồi điên cuồng chuyển động.
-A!
Nữ tử yêu diễm kinh ngạc thốt lên, lập tức ném Thái Nhật Thiên ra, chỉ trong nháy mắt sau, nó đã xuất hiện dưới chân Lâm Phàm.
-Gâu gâu….
Nữ tử yêu diễm phẫn nộ quát:
Ngươi thế này có ý gì? Sủng vật của ngươi vừa… Hắn…
Ngươi quá đẹp, hắn vô ý động tâm.
Lâm Phàm nói.
-Ngươi…
Sắc mặt nữ tử yêu diễm khẽ biến, nhưng cũng không biết nên nói gì, chỉ oán giận một tiếng, sau đó té thật xa.
Lâm Phàm chỉ biết thở dài, sau đó liếc mắt nhìn Thái Nhật Thiên, quả nhiên kẻ mạnh như trâu, nhưng ngu như bò có tồn tại trên đời.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, một đạo lôi đình xuất hiện, chiếu sáng cả thiên địa, trên hư không xuất hiện vết nứt, đây là lối vào bí cảnh, thuộc về thứ nguyên thế giới.
Trong chớp mắt, một cỗ sức mạnh cuồng bạo từ thoát ra trong khe hở.
-Tẫn Hư bí cảnh đã mở.
Những người xung quanh cùng đồng loạt đứng lên, hô to, bọn họ đã chờ thời khắc này rất lâu rồi.
Nguyên bản, những người này đều giống như Kê đại, cho rằng bí cảnh này sẽ không có nhiều người biết, nhưng sau khi đến mới phát hiện, hết thảy do mình suy nghĩ quá nhiều.
Bản đồ này không chỉ có một tấm, phải nói là rất nhiều tấm mới đúng.
Muốn đi vào bí cảnh, nhất định phải chống chọi lại phong ba bão táp cuồng bạo bên ngoài, tu vi chưa đủ mạnh, lập tức bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Nhưng điều đó sao làm khó được Lâm Phàm, hắn mang theo đám Gà con trực tiếp lọt vào bên trong một cách dễ dàng.
Vô số người đang bận triển khai mật pháp chống đỡ cuồng phong, bão sét khi nhìn thấy bọn Lâm Phàm bước vào dễ như trở bàn tay, tất cả đều ngây dại
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.