Chương 928: Chương 927: Thế Này Có Vẻ Không Tồi
Tân Phong
26/08/2018
Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Kêu la không ngừng, chửi bới không ngừng.
Lần này, số chí cường giả cùng với Ma Thần tử thương vô số.
Trong lòng Lâm Phàm cũng thấy đau đớn dị thường a, những người này dù sao cũng là kinh nghiệm của hắn, sao cứ lãng phí như vậy chứ, chuyện này bi ai cỡ nào, phá hoại cỡ nào a.
Không biết qua bao lâu, thương thế của mọi người cũng đều khôi phục, sau đó từng người từng người ngước nhìn hư không, tràn đầy tuyệt vọng đối với tương lai.
- Ha ha, ha ha...
Đúng lúc này, có một tên lão tổ đột nhiên ngẩng mặt lên trời, điên cuồng cười lớn.
- Siêu thoát ư, có lẽ đây chính là siêu thoát a, tranh đấu nhiều kỷ nguyên như vậy, cuối cùng lại không chiếm được cái gì.
Tất cả chí cường giả đều trầm mặc.
Bọn họ từ mới bắt đầu đã tranh đoạt, rồi cuối cùng ngủ say, đến bao giờ mới có thể siêu thoát.
Nhưng còn bây giờ?
Tử thương vô số, vô số chí cường giả chết trong bí cảnh.
- Những thứ này rốt cuộc là cái gì?
Một đạo tiếng gào thét đầy bất lực đột nhiên bạo phát.
- Chúng ta chỉ muốn siêu thoát, chúng ta chỉ muốn sống mà thôi, nhưng giờ đã không còn bất kỳ hi vọng nào nữa rồi.
Lâm Phàm nghe những thanh âm này, thở dài bất đắc dĩ một tiếng.
Bàn Cổ Ma Thần thô bạo ngồi ngắc ngư một chỗ, Đại Thánh cởi khôi giáp rách nát trên người xuống rồi ném qua một bên.
- Kỳ thực, ta có nắm bắt được một chút a.
Lâm Phàm mở miệng nói.
Xoạt!
Ánh mắt tất cả mọi người đều đồng thời nhìn về phía Lâm Phàm, bọn họ đúng thật rất thống hận Nhân tộc Đại Đế, nhưng bây giờ đã không thống hận nổi nữa rồi.
Nắm giữ nhiều thần vật hơn nữa để làm gì, vẫn không có cách nào siêu thoát như cũ.
- Nhân tộc Đại Đế, ngươi nắm bắt được cái gì, nếu như ngươi nắm bắt được thì còn ngồi ở đây sao?
Một lão tổ cười lạnh nói, sau đó đứng lên, chuẩn bị đợi thời khắc hủy diệt tiến đến.
Đám người Bàn Cổ Ma Thần ngẩng đầu nhìn Lâm Phàm, không biết rốt cuộc hắn đã nắm bắt được cái gì.
Lâm Phàm nhìn đông đảo chí cường giả, cũng không thừa nước đục thả câu.
- Ta đã trấn áp một tên gia hỏa thần bí, từ trên người hắn có lẽ sẽ biết được tất cả những thứ này là xảy chuyện gì.
- Cái gì?
Nghe Lâm Phàm nói xong, tất cả mọi người đều chấn kinh.
Từ lúc đầu, bọn họ không hề nghĩ đến việc bắt những gia hỏa thần bí này, về sau lại gặp phải nhân vật mạnh mẽ hơn, bọn họ muốn bắt nhưng đã không còn kịp, bọn họ đánh không lại.
- Đều nhìn cho rõ, tất cả những gì chúng ta muốn biết, hắn có thể sẽ nói cho chúng ta.
Lâm Phàm không nói nhảm, trực tiếp kéo Tiêu Dao công tử từ trong Động Thiên ra ngoài.
- A!
Tiêu Dao công tử vừa ra ngoài liền bưng đũng quần lên kêu rên không ngừng, bê trong tròng mắt lộ ra thần sắc cực kỳ tức giận, nhưng thời điểm khi nhìn thấy xung quanh vậy tụ rất nhiều sinh linh, sắc mặt biến thành trắng bệch, run lên từng hồi.
Lâm Phàm lấy ra một viên gạch đánh ngất Tiêu Dao công tử.
- Bản nguyên thuật, Mệnh Vận Trường Hà.
Lâm Phàm chỉ một ngón tay, một đạo khí tức huyền diệu truyền ra ngoài, sau đó bao Tiêu Dao công tử lại.
Một vài hình ảnh xuất hiện trước mặt mọi người.
Thế giới bao la, vô số sinh linh, vô số tông môn, đặc biệt là khi xuyên thấu qua những gì mà tên này đã trải qua, Lâm Phàm nhìn thấy rất nhiều cường giả mà mình không biết.
Thậm chí còn mạnh hơn không ít so với tên cuối cùng mới gặp ở chương trước nữa.
Mà hấp dẫn sự chú ý của mọi người nhất chính là một sự kiện phát.
Một địa phương tương tự bí cảnh, vô số sinh linh thần bí xông vào, sau đó chính gặp phải Lâm Phàm bọn họ.
- Nghe đồn Tân Phong Thiên Quân ngã xuống, thân thể hóa thành bí cảnh, hung vật trong đó đều là bản nguyên của Tân Phong Thiên Quân thai nghén ra...
Thời điểm nhìn thấy những văn tự này, sắc mặt Lâm Phàm hơi đổi.
Mà những người khác cũng đều sững sờ, không thể tin được.
- Chúng ta chỉ là bản nguyên của cường giả biến thành hay sao?
Một tên lão tổ nói ra câu này, tất cả mọi người đều ngốc trệ.
Lâm Phàm giờ khắc này cũng trợn tròn mắt.
Lăn lộn đến bây giờ mới biết, mình vẫn luôn sống trong cơ thể của một kẻ đã chết.
Chuyện này... Này.
Tin tức này thật sự quá lớn, Lâm Phàm nhất thời không tiếp thụ nổi a.
Đại Thiên chủng tộc, vạn giới, vô số thế giới, Địa Cầu... Đều là bản nguyên của một cường giả biến thành.
Tân Phong Thiên Quân này là ai, tại sao có thể trâu bò như vậy?
Thế con mẹ nó, lão tử là ai?
Hệ thống này, con mẹ nó là cái thứ đồ chơi gì?
Thời khắc này, Lâm Phàm cạn lời, nhưng vẫn có thể tiếp thụ được.
Có thể tu luyện đến cảnh giới cỡ này, tâm trí mọi người đều vững như bàn thạch, cực kỳ cứng rắn, vẻn vẹn chỉ thất thần một chút, sau đó liền khôi phục lại.
- Hiện tại, tất cả mọi thứ đều đã sáng tỏ rồi.
Bàn Cổ Ma Thần nói.
- Bàn Cổ, chúng ta làm sao thoát đây, chúng ta chỉ là những sinh linh được cường giả thai nghén ra, chúng ta nên làm gì để rời khỏi đây?
- Chúng ta có thể cảm ứng được kỷ nguyên sụp đổ chỉ sợ là bởi vì chúng ta do Thiên Quân biến thành, nên có thể cảm ứng được sinh tử.
- Chúng ta đã tồn tại ở vô số kỷ nguyên rồi, xem ra Thiên Quân này cũng đã chết vô số kỷ nguyên, chỉ sợ sắp tới điểm cuối, bản nguyên còn sống đã không thể chống đỡ cho bí cảnh này tồn tại, mà chúng ta nếu không có cách nào thoát khỏi, đều sẽ chết ở chỗ này.
Đông đảo chí cường giả bắt đầu thảo luận sôi nổi.
- Có lẽ còn một chút hi vọng sống.
Thủy Hỏa Đại Đế vào lúc này mới cất tiếng.
- Thủy Hỏa Đại Đế, lời này của ngươi
có ý gì?
Đông đảo chí cường giả nghi ngờ hỏi.
- Luân Hồi Ma Thần có chết hay không?
Thủy Hỏa Đại Đế hỏi.
- Ta ở đây….
Luân Hồi Ma Thần là một Cổ Tộc, thân thể thấp bé, bên trong Cổ Tộc Ma Thần, là một người không hề có cảm giác tồn tại.
- Hiện tại chỉ có một biện pháp, chính là đưa một người ra ngoài, sau đó để hắn đến cứu chúng ta.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
- Ta đi...
Đông đảo chí cường giả nghe thấy thế, lập tức báo danh, người nào đi ra ngoài, người đó sẽ được siêu thoát.
- Các ngươi đều không phù hợp, ở đây chỉ có Nhân tộc Đại Đế mới phù hợp.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
- Thủy Hỏa Đại Đế, ngươi nói vậy là sao? Ai cũng biết Nhân tộc Đại Đế này là người của ngươi, ngươi đang muốn để hắn rời khỏi à?
Đông đảo chí cường giả không phục.
- Hừ, dù sao các ngươi cũng là chí cường giả, một chút chuyện thế này mà cũng không phát hiện sao.
- Chỉ có khí tức của Nhân tộc đại đế là gần với các sinh linh thần bí kia nhất, nếu như các ngươi tới đó, chưa chuyển thế là đã bị cường giả ở thế giới đó chém chết mất tiêu rồi.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
Lâm Phàm sững sờ, chuyện này liên quan đến mình cái lông ấy, nhưng cẩn thận nghĩ lại, thấy cũng không tồi.
Ở lại chỗ này chỉ có một con đường chết, nhưng nếu như có thể ra ngoài vẫn còn một chút hi vọng sống.
Nhóm chí cường giả nhìn sinh linh thần bí đang bị trấn áp, sau đó lại nhìn Lâm Phàm một chút, quả nhiên, khí tức Nhân tộc Đại Đế rất giống với đối phương.
- Nếu như sau khi tên này ra ngoài mà không đến cứu chúng ta thì làm sao?
Một chí cường giả hỏi.
- Sẽ không, Lâm Phàm ta dù sao là một người có uy tín, chỉ cần ta ra ngoài được, ta chắc chắn nghĩ biện pháp cứu các ngươi.
Lâm Phàm nói.
- Không tin.
Nhóm chí cường giả lắc đầu nói.
- Đây là biện pháp cuối cùng, các ngươi không tin cũng phải tin, nếu không thì tất cả mọi người cứ ngồi đây chờ chết đi.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, nhóm chí cường giả trở nên suy tư.
Cuối cùng đông đảo chí cường giả đều đồng ý.
- Được, ta tin ngươi.
- Nhân tộc Đại Đế, ngươi đừng để cho chúng ta thất vọng.
Nhóm chí cường giả nhìn Lâm Phàm nói.
- Yên tâm, yên tâm, tuyệt đối sẽ không để các ngươi thất vọng.
Lâm Phàm lúc này rất vui vẻ trả lời.
Thủy Hỏa Đại Đế nhìn Lâm Phàm, lần này xem như đánh cược một lần, đem tất cả hi vọng ký thác lên người Nhân tộc Đại Đế.
- Được, hiện tại đều lại đây, mọi người cùng nhau thương lượng xem sau khi Nhân tộc Đại Đế ra ngoài, bước đầu tiên nên làm gì, việc này liên quan đến sự sống còn của các ngươi, hy vọng các ngươi nghiêm túc một chút.
- Có điều trước đó, ta nghĩ chúng ta nên khai trừ mầm họa ở xung quanh trước.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
- Có ý gì?
Đông đảo chí cường giả cả kinh, không hiểu Thủy Hỏa Đại Đế nói vậy có ý gì.
- Hừ, còn muốn trốn tới khi nào?
Thủy Hỏa Đại Đế nhíu mày, thanh âm uy vũ khiến hư không nổ tung.
Mà Thất Thánh lão cẩu đang ẩn nấp trong nháy mắt cũng bị nổ tung...
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Kêu la không ngừng, chửi bới không ngừng.
Lần này, số chí cường giả cùng với Ma Thần tử thương vô số.
Trong lòng Lâm Phàm cũng thấy đau đớn dị thường a, những người này dù sao cũng là kinh nghiệm của hắn, sao cứ lãng phí như vậy chứ, chuyện này bi ai cỡ nào, phá hoại cỡ nào a.
Không biết qua bao lâu, thương thế của mọi người cũng đều khôi phục, sau đó từng người từng người ngước nhìn hư không, tràn đầy tuyệt vọng đối với tương lai.
- Ha ha, ha ha...
Đúng lúc này, có một tên lão tổ đột nhiên ngẩng mặt lên trời, điên cuồng cười lớn.
- Siêu thoát ư, có lẽ đây chính là siêu thoát a, tranh đấu nhiều kỷ nguyên như vậy, cuối cùng lại không chiếm được cái gì.
Tất cả chí cường giả đều trầm mặc.
Bọn họ từ mới bắt đầu đã tranh đoạt, rồi cuối cùng ngủ say, đến bao giờ mới có thể siêu thoát.
Nhưng còn bây giờ?
Tử thương vô số, vô số chí cường giả chết trong bí cảnh.
- Những thứ này rốt cuộc là cái gì?
Một đạo tiếng gào thét đầy bất lực đột nhiên bạo phát.
- Chúng ta chỉ muốn siêu thoát, chúng ta chỉ muốn sống mà thôi, nhưng giờ đã không còn bất kỳ hi vọng nào nữa rồi.
Lâm Phàm nghe những thanh âm này, thở dài bất đắc dĩ một tiếng.
Bàn Cổ Ma Thần thô bạo ngồi ngắc ngư một chỗ, Đại Thánh cởi khôi giáp rách nát trên người xuống rồi ném qua một bên.
- Kỳ thực, ta có nắm bắt được một chút a.
Lâm Phàm mở miệng nói.
Xoạt!
Ánh mắt tất cả mọi người đều đồng thời nhìn về phía Lâm Phàm, bọn họ đúng thật rất thống hận Nhân tộc Đại Đế, nhưng bây giờ đã không thống hận nổi nữa rồi.
Nắm giữ nhiều thần vật hơn nữa để làm gì, vẫn không có cách nào siêu thoát như cũ.
- Nhân tộc Đại Đế, ngươi nắm bắt được cái gì, nếu như ngươi nắm bắt được thì còn ngồi ở đây sao?
Một lão tổ cười lạnh nói, sau đó đứng lên, chuẩn bị đợi thời khắc hủy diệt tiến đến.
Đám người Bàn Cổ Ma Thần ngẩng đầu nhìn Lâm Phàm, không biết rốt cuộc hắn đã nắm bắt được cái gì.
Lâm Phàm nhìn đông đảo chí cường giả, cũng không thừa nước đục thả câu.
- Ta đã trấn áp một tên gia hỏa thần bí, từ trên người hắn có lẽ sẽ biết được tất cả những thứ này là xảy chuyện gì.
- Cái gì?
Nghe Lâm Phàm nói xong, tất cả mọi người đều chấn kinh.
Từ lúc đầu, bọn họ không hề nghĩ đến việc bắt những gia hỏa thần bí này, về sau lại gặp phải nhân vật mạnh mẽ hơn, bọn họ muốn bắt nhưng đã không còn kịp, bọn họ đánh không lại.
- Đều nhìn cho rõ, tất cả những gì chúng ta muốn biết, hắn có thể sẽ nói cho chúng ta.
Lâm Phàm không nói nhảm, trực tiếp kéo Tiêu Dao công tử từ trong Động Thiên ra ngoài.
- A!
Tiêu Dao công tử vừa ra ngoài liền bưng đũng quần lên kêu rên không ngừng, bê trong tròng mắt lộ ra thần sắc cực kỳ tức giận, nhưng thời điểm khi nhìn thấy xung quanh vậy tụ rất nhiều sinh linh, sắc mặt biến thành trắng bệch, run lên từng hồi.
Lâm Phàm lấy ra một viên gạch đánh ngất Tiêu Dao công tử.
- Bản nguyên thuật, Mệnh Vận Trường Hà.
Lâm Phàm chỉ một ngón tay, một đạo khí tức huyền diệu truyền ra ngoài, sau đó bao Tiêu Dao công tử lại.
Một vài hình ảnh xuất hiện trước mặt mọi người.
Thế giới bao la, vô số sinh linh, vô số tông môn, đặc biệt là khi xuyên thấu qua những gì mà tên này đã trải qua, Lâm Phàm nhìn thấy rất nhiều cường giả mà mình không biết.
Thậm chí còn mạnh hơn không ít so với tên cuối cùng mới gặp ở chương trước nữa.
Mà hấp dẫn sự chú ý của mọi người nhất chính là một sự kiện phát.
Một địa phương tương tự bí cảnh, vô số sinh linh thần bí xông vào, sau đó chính gặp phải Lâm Phàm bọn họ.
- Nghe đồn Tân Phong Thiên Quân ngã xuống, thân thể hóa thành bí cảnh, hung vật trong đó đều là bản nguyên của Tân Phong Thiên Quân thai nghén ra...
Thời điểm nhìn thấy những văn tự này, sắc mặt Lâm Phàm hơi đổi.
Mà những người khác cũng đều sững sờ, không thể tin được.
- Chúng ta chỉ là bản nguyên của cường giả biến thành hay sao?
Một tên lão tổ nói ra câu này, tất cả mọi người đều ngốc trệ.
Lâm Phàm giờ khắc này cũng trợn tròn mắt.
Lăn lộn đến bây giờ mới biết, mình vẫn luôn sống trong cơ thể của một kẻ đã chết.
Chuyện này... Này.
Tin tức này thật sự quá lớn, Lâm Phàm nhất thời không tiếp thụ nổi a.
Đại Thiên chủng tộc, vạn giới, vô số thế giới, Địa Cầu... Đều là bản nguyên của một cường giả biến thành.
Tân Phong Thiên Quân này là ai, tại sao có thể trâu bò như vậy?
Thế con mẹ nó, lão tử là ai?
Hệ thống này, con mẹ nó là cái thứ đồ chơi gì?
Thời khắc này, Lâm Phàm cạn lời, nhưng vẫn có thể tiếp thụ được.
Có thể tu luyện đến cảnh giới cỡ này, tâm trí mọi người đều vững như bàn thạch, cực kỳ cứng rắn, vẻn vẹn chỉ thất thần một chút, sau đó liền khôi phục lại.
- Hiện tại, tất cả mọi thứ đều đã sáng tỏ rồi.
Bàn Cổ Ma Thần nói.
- Bàn Cổ, chúng ta làm sao thoát đây, chúng ta chỉ là những sinh linh được cường giả thai nghén ra, chúng ta nên làm gì để rời khỏi đây?
- Chúng ta có thể cảm ứng được kỷ nguyên sụp đổ chỉ sợ là bởi vì chúng ta do Thiên Quân biến thành, nên có thể cảm ứng được sinh tử.
- Chúng ta đã tồn tại ở vô số kỷ nguyên rồi, xem ra Thiên Quân này cũng đã chết vô số kỷ nguyên, chỉ sợ sắp tới điểm cuối, bản nguyên còn sống đã không thể chống đỡ cho bí cảnh này tồn tại, mà chúng ta nếu không có cách nào thoát khỏi, đều sẽ chết ở chỗ này.
Đông đảo chí cường giả bắt đầu thảo luận sôi nổi.
- Có lẽ còn một chút hi vọng sống.
Thủy Hỏa Đại Đế vào lúc này mới cất tiếng.
- Thủy Hỏa Đại Đế, lời này của ngươi
có ý gì?
Đông đảo chí cường giả nghi ngờ hỏi.
- Luân Hồi Ma Thần có chết hay không?
Thủy Hỏa Đại Đế hỏi.
- Ta ở đây….
Luân Hồi Ma Thần là một Cổ Tộc, thân thể thấp bé, bên trong Cổ Tộc Ma Thần, là một người không hề có cảm giác tồn tại.
- Hiện tại chỉ có một biện pháp, chính là đưa một người ra ngoài, sau đó để hắn đến cứu chúng ta.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
- Ta đi...
Đông đảo chí cường giả nghe thấy thế, lập tức báo danh, người nào đi ra ngoài, người đó sẽ được siêu thoát.
- Các ngươi đều không phù hợp, ở đây chỉ có Nhân tộc Đại Đế mới phù hợp.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
- Thủy Hỏa Đại Đế, ngươi nói vậy là sao? Ai cũng biết Nhân tộc Đại Đế này là người của ngươi, ngươi đang muốn để hắn rời khỏi à?
Đông đảo chí cường giả không phục.
- Hừ, dù sao các ngươi cũng là chí cường giả, một chút chuyện thế này mà cũng không phát hiện sao.
- Chỉ có khí tức của Nhân tộc đại đế là gần với các sinh linh thần bí kia nhất, nếu như các ngươi tới đó, chưa chuyển thế là đã bị cường giả ở thế giới đó chém chết mất tiêu rồi.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
Lâm Phàm sững sờ, chuyện này liên quan đến mình cái lông ấy, nhưng cẩn thận nghĩ lại, thấy cũng không tồi.
Ở lại chỗ này chỉ có một con đường chết, nhưng nếu như có thể ra ngoài vẫn còn một chút hi vọng sống.
Nhóm chí cường giả nhìn sinh linh thần bí đang bị trấn áp, sau đó lại nhìn Lâm Phàm một chút, quả nhiên, khí tức Nhân tộc Đại Đế rất giống với đối phương.
- Nếu như sau khi tên này ra ngoài mà không đến cứu chúng ta thì làm sao?
Một chí cường giả hỏi.
- Sẽ không, Lâm Phàm ta dù sao là một người có uy tín, chỉ cần ta ra ngoài được, ta chắc chắn nghĩ biện pháp cứu các ngươi.
Lâm Phàm nói.
- Không tin.
Nhóm chí cường giả lắc đầu nói.
- Đây là biện pháp cuối cùng, các ngươi không tin cũng phải tin, nếu không thì tất cả mọi người cứ ngồi đây chờ chết đi.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, nhóm chí cường giả trở nên suy tư.
Cuối cùng đông đảo chí cường giả đều đồng ý.
- Được, ta tin ngươi.
- Nhân tộc Đại Đế, ngươi đừng để cho chúng ta thất vọng.
Nhóm chí cường giả nhìn Lâm Phàm nói.
- Yên tâm, yên tâm, tuyệt đối sẽ không để các ngươi thất vọng.
Lâm Phàm lúc này rất vui vẻ trả lời.
Thủy Hỏa Đại Đế nhìn Lâm Phàm, lần này xem như đánh cược một lần, đem tất cả hi vọng ký thác lên người Nhân tộc Đại Đế.
- Được, hiện tại đều lại đây, mọi người cùng nhau thương lượng xem sau khi Nhân tộc Đại Đế ra ngoài, bước đầu tiên nên làm gì, việc này liên quan đến sự sống còn của các ngươi, hy vọng các ngươi nghiêm túc một chút.
- Có điều trước đó, ta nghĩ chúng ta nên khai trừ mầm họa ở xung quanh trước.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
- Có ý gì?
Đông đảo chí cường giả cả kinh, không hiểu Thủy Hỏa Đại Đế nói vậy có ý gì.
- Hừ, còn muốn trốn tới khi nào?
Thủy Hỏa Đại Đế nhíu mày, thanh âm uy vũ khiến hư không nổ tung.
Mà Thất Thánh lão cẩu đang ẩn nấp trong nháy mắt cũng bị nổ tung...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.